Chương 7: Tâm sự
Khi xe cô đổ ở công Bạch gia, là cùng lúc xe ba cô về đến, cô và Tiểu Phương bước xuống xe, chờ bố cô cùng vào nhà.
"Con chào bố"
"Cháu chào bác ạ!"
"Chào con gái, Tiểu Phương vừa về nước à cháu thôi vào trong ăn cơm nào"
Cô và Tiểu Phương gật đầu bước vào nhà, vali của Tiểu Phương được chú bảo vệ xách lên phòng của cô, lúc nào cũng vậy hai đứa sẽ ở chung phong chứ cô không cho Tiểu Phương ở phòng khách và bố mẹ cô cũng vui vẻ vì điều này.
Sau khi lên phòng Tiểu Phương thiếu chút nữa là ngất bởi vì mới đi có một tuần thoii mà cô đã thay đổi cả căn phòng biến nó thành một căn phòng công chúa khác xa vs căn phòng u ám lúc trước, ngay cả quần áo cô cũng đã thay đổi, thật là bị sốc quá đi mà.
Cô nhường cho Tiểu Phương tắm trước còn cô, thì nằm ở sôfa gõ laptop tìm hiểu về tình hình kinh tế hiện tại của cả nước.
Nữa tiếng sau, Tiểu Phương tắm xong bước ra thấy cô đang ngồi ở sofa thì bước đến ngồi xuống vùi đầu vào cổ cô, cô rùng mình nhìn con điên đang làm trò kế bên,
"Cậu bị điên à"
"Cậu nói khi tớ về cậu sẽ nói cho tớ biết những chuyện của cậu mà"
"Tối tớ sẽ nói cho cậu biết"
"Được thôi, cậu đi tắm đi người cậu thúi quá"
"Thúi cái đầu cậu đấy"
Nói xong cô đứng dậy đến tủ quần áo lấy đồ và bước vào nhà vệ sinh, nữa tiếng sau cô tắm xong bước ra thấy cô bạn thân đang ngồi ở sofa nghịch điện thoại cô bước đến ngồi xuống.
"Lúc nảy tớ thấy cậu đang tìm hiểu về thị trường kinh tế cả nước à, sao thế cậu chưa đủ giàu sao muốn bước chân vào kinh doanh hay sao"
"Đúng vại, tớ không thể nào ăn ở không hoài như thế được"
Tiểu Phương nghe xong chút nữa là bật ngữa ra sau khỏi sofa, lật đật ngồi dậy rờ lên chán cô sau đó rờ lại đầu mình.
"Đâu có ấm lắm đâu ta, cậu ổn không?"
"Tớ ổn mà, chỉ là thấy bố mẹ cực khổ gầy dựng cơ ngơi này không dễ nên muốn giúp một chút không báo bố mẹ nữa"
Sốc toàn tập, sau một hồi định hình Tiểu Phương mới trở lại trạng thái bình thường, sau khi ổn định tinh thần liền hỏi:
"Cậu có chắc với quyết định này không"
Cô gật đầu tỏ vẻ chắn chắn
"Thôi chuyện này tính sau đi, tối tớ nói cậu biết còn giờ đi ăn cơm thoi tớ đói rồi"
Tiểu Phương gật đầu cả hai cùng nhau bước xuống nhà vừa đi vừa nói, xuống đến phòng khách thấy bố mẹ cô, cả hai chào hai người rồi cùng nhau vào bếp kiếm gì phụ nhưng mà khôngg nói cũng biết là bị quản gia đuổi ra khỏi phòng bếp rồi vì mỗi lần hai đứa vào bếp thì y như rằng hôm đó phòng bếp sẽ cháyyyy.
Bị đuổi ra khỏi bếp cả hai cùng nhau ra vườn, ngồi trên chiếc xích đu gió thỏi nhẹ nhẹ chill chill,
"Anh cậu không ở nhà à"
"Hôm qua đã về biệt thự rồi, tớ không biết đi lúc nào"
"Sao thế không phải lúc nào cũng dính đến anh ấy để tìm hiểu về tên kia sau"
"Tớ không muốn nhắc đến những người đó nữa"
"Sao thế họ lại làm gì cậu à"
"Hôm qua tớ mới cãi nhau với anh tớ"
"Gì cơ cậu cải nhau với anh cậu á"
Cô gật đầu không nói gì.
"Nhưng mà tại saoo vậy"
Cô đang tính kể cho Tiểu Phương nghe thì quản gia bước ra gọi hai người vào ăn cơm. Cả hai cùng nhau bước vào nhà đi đến phòng bếp ngồi xuống, cô cầm chén bới cơm cho mọi người,
"Con mời cả nhà ăn cơm ạ"
"Con mời mọi người ăn cơm ạ"
Sau khi mời cả nhà ăn cả hai đọng đũa, Tiểu Phương lên tiếng nói
"Tớ thấy cậu sắp đi lấy chồng được rồi đó".
Cô sặc cơm ho sặc sụa....
"Cậu ăn nói xà lơ gì vậy chồng con gì tằm này, tớ mới 17 tuổi thoi đó nha lạng quạng ăn cơm tù đấy"
Tiểu Phương tay vỗ lưng cô, vừa nói:
"Chẳn phải cậu luôn muốn kết hôn với tên kia sau"
"Đúng là trước đây thì có nhưng giờ thì không"
Tiểu Phương ngớ người khi nghe cô nói thế, cũng đúng vì trước đây cô là người một mực sống chết muốn bố mẹ cô thành lập hôn ước với tên Hạo Thần kia, nhưng bây giờ thì cô chỉ muốn huỷ hôn với tên đó mà thoi.
"Cậu nói vậy không lẽ cậu muốn huỷ hôn với Dương gia sao"
Câu nói của Tiểu Phương điều khiến mọi người dừng đũa nhìn sang cô, cô đang ăn bị mọi người nhìn thì cảm thấy khó chịu.
"Có thể là như thế"
Sốc..sốc...sốc và sốc mọi người điều có chung một trạng thái đó là sốc. Cô ngước mắt nhìn mọi người đang sốc thì không khỏi bật cười,
"Mọi người sau thế chỉ là huỷ hôn thôi mà có cần phải vậy không"
"Cái vấn đề là cậu đang muốn ly hôn với người mà cậu đồi sống chết xin mối hôn sự này đó."
"Tớ biết chỉ là tớ nhận ra người ta không thương tớ chạy theo người ta chỉ mang tổn thương về cho bản thân mà thoi"
"Con chắc chắn mún như thế đúng không?"
Cô không nói gì chỉ gật đầu:
"Được bố sẽ giúp con nói chuyện với nhà bên đó về việc này"
"Con cảm ơn bố"
Mẹ cô từ nảy đến giờ không lên tiếng nhưng bà mừng trong lòng vì con gái mình đã lớn biết suy nghĩ cho bản thân rồi.
Sau khi ăn cơm xong cô cùng với Tiểu Phương trở về phong, đánh răng xong xuôi cả hai cùng lên giường nằm xuống.
"Rồi cậu kể những chuyện lúc tớ không ở đây được chưa kể cả việc sao cậu cùng với anh cậu cải lộn nữa"
Cô bắt đầu kể cho Tiểu Phương nghe tất cả việc cô bị ngã cầu thang tới việc anh cô kiếm chuyện đỗ lỗi cho cô như thế nào.
Sau khi nghe cô kể hết mọi chuyện thì Tiểu Phương mặt mày quạo quọ khó chịu:
"Tớ biết ngay mà con nhỏ đó không phải loại tốt đẹp gì mà, vậy mà anh cậu và tên thân kinh kia lúc nào cũng si mê cô ta không biết có bị cho uống bùa mê thuốc lú gì không"
"Thôi kệ đi tớ không muốn dính dáng đôi co hay liên quan gì đến họ nữa đâu tớ bây giờ chỉ muốn được bình yên mà sống bên gia đình thoi"
"Cậu suy nghĩ vậy là đúng, nhiều lúc tớ muốn bổ não cậu ra xem trong đó có gì lun đấy"
Cô mỉm cười nhìn cô bạn thân của mình, dù cô ấy miệng hổn những rất tốt với cô và cô cũng xem cô ấy là chị em trong nhà.
"Thôi đi ngủ đi trễ rồi, mai tớ dẫn cậu đi trung tâm thương mại mua sắm cho thoải mái tâm trạng ha"
Cô gật đầu kéo chăn nhắm mắt, Tiểu Phương cũng vậy, cả hai chìm vào giất ngủ.
Ở một nơi không xa có hai người đang ông ngồi đối diện nhau.
"Cậu nói thật sau cô ấy nói như vậy à"
Hai người đàn ông đó không ai khác đó là Hạo Thần và Thiên Phong.
Sau khi nghe Thiên Phòng nói về chuyện cô muốn huỷ hôn hắn khá bất ngờ vì trước đây vài ngày sau khi Thiên Phong trở về từ Bạch gia đã kể cho hắn nghe về việc hai người cải nhau hắn lúc đó cũng không quan tâm lắm vì nghĩ cô chỉ giả vờ nhưng hôm nay sau khi Thiên Phong nhận được cuộc gọi của chú Bạch và kể cho hắn nghe về việc cô muốn huỷ hôn thì có chút bất ngờ. Nhưng hắn cũng chẳng quan tâm lắm như vậy cũng tốt sau này sẽ không ai làm phiền hắn.
"Con chào bố"
"Cháu chào bác ạ!"
"Chào con gái, Tiểu Phương vừa về nước à cháu thôi vào trong ăn cơm nào"
Cô và Tiểu Phương gật đầu bước vào nhà, vali của Tiểu Phương được chú bảo vệ xách lên phòng của cô, lúc nào cũng vậy hai đứa sẽ ở chung phong chứ cô không cho Tiểu Phương ở phòng khách và bố mẹ cô cũng vui vẻ vì điều này.
Sau khi lên phòng Tiểu Phương thiếu chút nữa là ngất bởi vì mới đi có một tuần thoii mà cô đã thay đổi cả căn phòng biến nó thành một căn phòng công chúa khác xa vs căn phòng u ám lúc trước, ngay cả quần áo cô cũng đã thay đổi, thật là bị sốc quá đi mà.
Cô nhường cho Tiểu Phương tắm trước còn cô, thì nằm ở sôfa gõ laptop tìm hiểu về tình hình kinh tế hiện tại của cả nước.
Nữa tiếng sau, Tiểu Phương tắm xong bước ra thấy cô đang ngồi ở sofa thì bước đến ngồi xuống vùi đầu vào cổ cô, cô rùng mình nhìn con điên đang làm trò kế bên,
"Cậu bị điên à"
"Cậu nói khi tớ về cậu sẽ nói cho tớ biết những chuyện của cậu mà"
"Tối tớ sẽ nói cho cậu biết"
"Được thôi, cậu đi tắm đi người cậu thúi quá"
"Thúi cái đầu cậu đấy"
Nói xong cô đứng dậy đến tủ quần áo lấy đồ và bước vào nhà vệ sinh, nữa tiếng sau cô tắm xong bước ra thấy cô bạn thân đang ngồi ở sofa nghịch điện thoại cô bước đến ngồi xuống.
"Lúc nảy tớ thấy cậu đang tìm hiểu về thị trường kinh tế cả nước à, sao thế cậu chưa đủ giàu sao muốn bước chân vào kinh doanh hay sao"
"Đúng vại, tớ không thể nào ăn ở không hoài như thế được"
Tiểu Phương nghe xong chút nữa là bật ngữa ra sau khỏi sofa, lật đật ngồi dậy rờ lên chán cô sau đó rờ lại đầu mình.
"Đâu có ấm lắm đâu ta, cậu ổn không?"
"Tớ ổn mà, chỉ là thấy bố mẹ cực khổ gầy dựng cơ ngơi này không dễ nên muốn giúp một chút không báo bố mẹ nữa"
Sốc toàn tập, sau một hồi định hình Tiểu Phương mới trở lại trạng thái bình thường, sau khi ổn định tinh thần liền hỏi:
"Cậu có chắc với quyết định này không"
Cô gật đầu tỏ vẻ chắn chắn
"Thôi chuyện này tính sau đi, tối tớ nói cậu biết còn giờ đi ăn cơm thoi tớ đói rồi"
Tiểu Phương gật đầu cả hai cùng nhau bước xuống nhà vừa đi vừa nói, xuống đến phòng khách thấy bố mẹ cô, cả hai chào hai người rồi cùng nhau vào bếp kiếm gì phụ nhưng mà khôngg nói cũng biết là bị quản gia đuổi ra khỏi phòng bếp rồi vì mỗi lần hai đứa vào bếp thì y như rằng hôm đó phòng bếp sẽ cháyyyy.
Bị đuổi ra khỏi bếp cả hai cùng nhau ra vườn, ngồi trên chiếc xích đu gió thỏi nhẹ nhẹ chill chill,
"Anh cậu không ở nhà à"
"Hôm qua đã về biệt thự rồi, tớ không biết đi lúc nào"
"Sao thế không phải lúc nào cũng dính đến anh ấy để tìm hiểu về tên kia sau"
"Tớ không muốn nhắc đến những người đó nữa"
"Sao thế họ lại làm gì cậu à"
"Hôm qua tớ mới cãi nhau với anh tớ"
"Gì cơ cậu cải nhau với anh cậu á"
Cô gật đầu không nói gì.
"Nhưng mà tại saoo vậy"
Cô đang tính kể cho Tiểu Phương nghe thì quản gia bước ra gọi hai người vào ăn cơm. Cả hai cùng nhau bước vào nhà đi đến phòng bếp ngồi xuống, cô cầm chén bới cơm cho mọi người,
"Con mời cả nhà ăn cơm ạ"
"Con mời mọi người ăn cơm ạ"
Sau khi mời cả nhà ăn cả hai đọng đũa, Tiểu Phương lên tiếng nói
"Tớ thấy cậu sắp đi lấy chồng được rồi đó".
Cô sặc cơm ho sặc sụa....
"Cậu ăn nói xà lơ gì vậy chồng con gì tằm này, tớ mới 17 tuổi thoi đó nha lạng quạng ăn cơm tù đấy"
Tiểu Phương tay vỗ lưng cô, vừa nói:
"Chẳn phải cậu luôn muốn kết hôn với tên kia sau"
"Đúng là trước đây thì có nhưng giờ thì không"
Tiểu Phương ngớ người khi nghe cô nói thế, cũng đúng vì trước đây cô là người một mực sống chết muốn bố mẹ cô thành lập hôn ước với tên Hạo Thần kia, nhưng bây giờ thì cô chỉ muốn huỷ hôn với tên đó mà thoi.
"Cậu nói vậy không lẽ cậu muốn huỷ hôn với Dương gia sao"
Câu nói của Tiểu Phương điều khiến mọi người dừng đũa nhìn sang cô, cô đang ăn bị mọi người nhìn thì cảm thấy khó chịu.
"Có thể là như thế"
Sốc..sốc...sốc và sốc mọi người điều có chung một trạng thái đó là sốc. Cô ngước mắt nhìn mọi người đang sốc thì không khỏi bật cười,
"Mọi người sau thế chỉ là huỷ hôn thôi mà có cần phải vậy không"
"Cái vấn đề là cậu đang muốn ly hôn với người mà cậu đồi sống chết xin mối hôn sự này đó."
"Tớ biết chỉ là tớ nhận ra người ta không thương tớ chạy theo người ta chỉ mang tổn thương về cho bản thân mà thoi"
"Con chắc chắn mún như thế đúng không?"
Cô không nói gì chỉ gật đầu:
"Được bố sẽ giúp con nói chuyện với nhà bên đó về việc này"
"Con cảm ơn bố"
Mẹ cô từ nảy đến giờ không lên tiếng nhưng bà mừng trong lòng vì con gái mình đã lớn biết suy nghĩ cho bản thân rồi.
Sau khi ăn cơm xong cô cùng với Tiểu Phương trở về phong, đánh răng xong xuôi cả hai cùng lên giường nằm xuống.
"Rồi cậu kể những chuyện lúc tớ không ở đây được chưa kể cả việc sao cậu cùng với anh cậu cải lộn nữa"
Cô bắt đầu kể cho Tiểu Phương nghe tất cả việc cô bị ngã cầu thang tới việc anh cô kiếm chuyện đỗ lỗi cho cô như thế nào.
Sau khi nghe cô kể hết mọi chuyện thì Tiểu Phương mặt mày quạo quọ khó chịu:
"Tớ biết ngay mà con nhỏ đó không phải loại tốt đẹp gì mà, vậy mà anh cậu và tên thân kinh kia lúc nào cũng si mê cô ta không biết có bị cho uống bùa mê thuốc lú gì không"
"Thôi kệ đi tớ không muốn dính dáng đôi co hay liên quan gì đến họ nữa đâu tớ bây giờ chỉ muốn được bình yên mà sống bên gia đình thoi"
"Cậu suy nghĩ vậy là đúng, nhiều lúc tớ muốn bổ não cậu ra xem trong đó có gì lun đấy"
Cô mỉm cười nhìn cô bạn thân của mình, dù cô ấy miệng hổn những rất tốt với cô và cô cũng xem cô ấy là chị em trong nhà.
"Thôi đi ngủ đi trễ rồi, mai tớ dẫn cậu đi trung tâm thương mại mua sắm cho thoải mái tâm trạng ha"
Cô gật đầu kéo chăn nhắm mắt, Tiểu Phương cũng vậy, cả hai chìm vào giất ngủ.
Ở một nơi không xa có hai người đang ông ngồi đối diện nhau.
"Cậu nói thật sau cô ấy nói như vậy à"
Hai người đàn ông đó không ai khác đó là Hạo Thần và Thiên Phong.
Sau khi nghe Thiên Phòng nói về chuyện cô muốn huỷ hôn hắn khá bất ngờ vì trước đây vài ngày sau khi Thiên Phong trở về từ Bạch gia đã kể cho hắn nghe về việc hai người cải nhau hắn lúc đó cũng không quan tâm lắm vì nghĩ cô chỉ giả vờ nhưng hôm nay sau khi Thiên Phong nhận được cuộc gọi của chú Bạch và kể cho hắn nghe về việc cô muốn huỷ hôn thì có chút bất ngờ. Nhưng hắn cũng chẳng quan tâm lắm như vậy cũng tốt sau này sẽ không ai làm phiền hắn.