Chương 26: Ghen
Kết thúc một buổi sáng học hành với nhiều sự việc, và ngày đầu đi học lại cô đã cúp tiết, để bù trừ cho buổi sáng thì buổi chiều cô học đủ tất cả các tiết, sau sự việc ở tiết toán dường như mọi người cũng dần để cô hoà nhập với mọi người, có người đến để bắt chuyện với cô, có người cũng giúp đỡ cô, cô cảm thấy mọi người đã cởi mở với cô hơn.
Tiếng chuông kết thúc tiết học cuối cùng của ngày vang lên, học sinh túa ra thay nhau ra về, cô vẫn cứ bình tĩnh không vội vàng mang cặp sách lên vai muốn về nhà, Tiểu Phương nắm tay cô lại nói
“Nguyệt đi uống trà sữa không”
“Tớ hơi mệt muốn về nhà hay cậu đi đi”
“Vậy cậu về trước đi chút về cho cậu nữa”
“Ùm”
Không nói cô cũng biết Tiểu Phương đi với ai, là bọn họ anh cô, hắn, và có cả Yến Như. Cô không muốn làm phiền bọn họ, cô có cảm giác anh cô thích Tiểu Phương nên muốn để cho họ không gian riêng, cũng như không muốn nhìn thấy đôi tình nhân kia.
Mang balo lên vai đôi chân lặng lẽ bước từng bước trên sân trường trong dáng vẻ này của cô thật sự rất cô đơn, cô đang đi thì có một bàn tay vỗ vai cô, cô giật mình quay lại nhìn thì ra là Trần Nam
“Chào anh”
“Chào em, sao lại đi một mình thế”
“À bạn em đi uống trà sữa với crush rồi ạ”
“Ồ”
“Nếu em không ngại thì anh đưa em về được không?”
“Ngại quá em có tài xế đến rước ạ”
“À vậy ạ”
Hai người vừa đi vừa nói chuyện không để ý xung quanh có một ấy mắt đang nhìn cô với cậu.
Hắn khi nghe rằng cô không muốn đi trà sữa với mọi người vì mệt nên đã từ chối đi cùng vì phải về nhà sớm lo cho sinh thần của ông nội sau khi mọi người đi hết hắn lặng lẽ đứng chờ cô đi từ xa nhưng mà khi hắn quay lại thì lại thấy cảnh tượng cô vừa đi vừa nói với một người con trai còn nói nói cười cười nữa chứ, trước giờ cô luôn dùng nụ cười đó để cười với hắn nhưng mà bây giờ thì luôn lạnh lùng với hắn, hắn thấy họ đi đến gần liền núp sáng chổ khác, bàn tay nắm thầy đấm hắn thật sự không thích cô đi với người khác, đằng này còn nói nói cười cười tức chết mà. Trước giờ hắn luôn cho rằng là cô giả bộ không quan tâm hắn để lạt mềm buộc chặt với hắn nhưng sau sự việc lúc sáng hắn đã nhận thức được rằng cô không còn như trước kia nữa, không còn thích hắn nữa, hắn nhất định phải làm cho ra lẽ chuyện này.
Cô lên xe của mình về nhà, về đến nhà cô mệt mỏi lếch từng bước về phòng, thả mình lên chiếc giường thân yêu sự mệt mỏi trong người vơi đi một nữa, nằm một chút cô lại vệ sinh cá nhân, ngâm mình vào bồn tắm mọi mệt mỏi trong cô dần tan biến hết. Ngâm mình một lúc thì cô cũng bước ra thay quần áo khác, bước xuống nhà cô giật mình khi nhìn thấy hắn đang ngồi ở phòng khách nhà cô với gương mặt khó coi ‘gì đây tên này sao lại ở nhà mình không phải đã đi trà sữa với bọn kia rồi sao’ đó là suy nghĩ của cô.
Hắn thấy cô thì vội đứng lên mặt hầm hầm đi đến nói
“Tôi muốn nói chuyện với cô”
“Thì anh nói đi”
“Ra ngoài nói”
“Này… này”
Không đợi cô trả lời hắn đã kéo cô đi, hắn kéo cô đến sân sau nhà, cô vùng vằng khó chịu muốn giựt tay ra thì hắn càng siết chặn hơn
“Bỏ tay ra…anh đang làm tôi đau đó”
Hắn siết tay cô đến nổi cô tay cô đã đỏ hẳn năm dấu tay của hắn, cô dùng tay mình đập mạnh vào bàn tay hắn muốn hắn buông ra, dường như nhận ra rằng bản thân đang làm đau cô hắn vội buông tay ra.
Cô được buông tay thì nhàu đến đánh hắn túi bụi
“Tên điên này anh bị thần kinh à, anh không biết đau à”
Cô đánh vào lòng ngực hắn vì hắn cai hơn cô tận 2 cái đầu cô 1m60 còn hắn tận 1m90 nên cô không vả mặt hắn được.
Thấy cô đắng càng ngày càng hăng hắn liền chụp lấy tay cô giữ chặt không cho cô đánh lung tung nữa. Cô bị hắn không chế mới chịu im lặng.
“Anh bị điên hay dì mà đến đây nắm tay lôi kéo tôi”
“Tôi có chuyện muốn hỏi cô”
“Nói luôn đi”
“Cô với tên lúc sáng là như thế nào”
“Ai???”
“Cái tên cùng cô ra về lúc sáng”
“À là bạn tôi”
“Bạn như thế nào?”
“Này từ khi nào anh lại quan tâm đến cuộc sống của tôi thế, anh là ai mà anh có quyền hỏi tôi về việc này, đồ điên”
“Tôi lấy quyền là vị hôn phụ của cô”
“Nè nha tui nói cho anh biết lúc trước tôi đối với anh như thế nào tôi không cần biết, nhưng mà bây giờ tôi với anh nước sông không phạm nước giếng làm phiền anh rời khỏi đây, còn về việc hôn ước đợi tới sanh thần của ông nội anh tôi sẽ lựa lời mà nói với ông”
“Cô…dám sao”
“Anh đi mà quản cô người yêu bé bỏng của anh đi, đừng có mà đến đây ghen tuông vớ vẩn rồi làm khùng làm điên”
“Cô nói ai ghenn…”
“Tui nói ai người đó tụi nhột”
“Cô…”
“Tui còn nhỏ lắm không có đứa cháu nào lớn như anh đâu, đồ vô tri”
Hắn tức nổ đôm đốm nhưng lại không làm gì được tức giận lên xe ra về, cô nói hắn ghen sau hừ còn lâu hắn mới ghen. Xe của hắn lao như điên trên đường cơn tức giận của hắn lên đến đỉnh điểm liền chạy đến tiệm boxing của bạn hắn chơi vài trận, sau khi giải toản được cơn giận, hắn ngồi trên xe suy ngẫm lời cô nói, hắn có ghen không? Vì sao khi thấy cô đi với người khác lại tức giận?..
Tiếng chuông kết thúc tiết học cuối cùng của ngày vang lên, học sinh túa ra thay nhau ra về, cô vẫn cứ bình tĩnh không vội vàng mang cặp sách lên vai muốn về nhà, Tiểu Phương nắm tay cô lại nói
“Nguyệt đi uống trà sữa không”
“Tớ hơi mệt muốn về nhà hay cậu đi đi”
“Vậy cậu về trước đi chút về cho cậu nữa”
“Ùm”
Không nói cô cũng biết Tiểu Phương đi với ai, là bọn họ anh cô, hắn, và có cả Yến Như. Cô không muốn làm phiền bọn họ, cô có cảm giác anh cô thích Tiểu Phương nên muốn để cho họ không gian riêng, cũng như không muốn nhìn thấy đôi tình nhân kia.
Mang balo lên vai đôi chân lặng lẽ bước từng bước trên sân trường trong dáng vẻ này của cô thật sự rất cô đơn, cô đang đi thì có một bàn tay vỗ vai cô, cô giật mình quay lại nhìn thì ra là Trần Nam
“Chào anh”
“Chào em, sao lại đi một mình thế”
“À bạn em đi uống trà sữa với crush rồi ạ”
“Ồ”
“Nếu em không ngại thì anh đưa em về được không?”
“Ngại quá em có tài xế đến rước ạ”
“À vậy ạ”
Hai người vừa đi vừa nói chuyện không để ý xung quanh có một ấy mắt đang nhìn cô với cậu.
Hắn khi nghe rằng cô không muốn đi trà sữa với mọi người vì mệt nên đã từ chối đi cùng vì phải về nhà sớm lo cho sinh thần của ông nội sau khi mọi người đi hết hắn lặng lẽ đứng chờ cô đi từ xa nhưng mà khi hắn quay lại thì lại thấy cảnh tượng cô vừa đi vừa nói với một người con trai còn nói nói cười cười nữa chứ, trước giờ cô luôn dùng nụ cười đó để cười với hắn nhưng mà bây giờ thì luôn lạnh lùng với hắn, hắn thấy họ đi đến gần liền núp sáng chổ khác, bàn tay nắm thầy đấm hắn thật sự không thích cô đi với người khác, đằng này còn nói nói cười cười tức chết mà. Trước giờ hắn luôn cho rằng là cô giả bộ không quan tâm hắn để lạt mềm buộc chặt với hắn nhưng sau sự việc lúc sáng hắn đã nhận thức được rằng cô không còn như trước kia nữa, không còn thích hắn nữa, hắn nhất định phải làm cho ra lẽ chuyện này.
Cô lên xe của mình về nhà, về đến nhà cô mệt mỏi lếch từng bước về phòng, thả mình lên chiếc giường thân yêu sự mệt mỏi trong người vơi đi một nữa, nằm một chút cô lại vệ sinh cá nhân, ngâm mình vào bồn tắm mọi mệt mỏi trong cô dần tan biến hết. Ngâm mình một lúc thì cô cũng bước ra thay quần áo khác, bước xuống nhà cô giật mình khi nhìn thấy hắn đang ngồi ở phòng khách nhà cô với gương mặt khó coi ‘gì đây tên này sao lại ở nhà mình không phải đã đi trà sữa với bọn kia rồi sao’ đó là suy nghĩ của cô.
Hắn thấy cô thì vội đứng lên mặt hầm hầm đi đến nói
“Tôi muốn nói chuyện với cô”
“Thì anh nói đi”
“Ra ngoài nói”
“Này… này”
Không đợi cô trả lời hắn đã kéo cô đi, hắn kéo cô đến sân sau nhà, cô vùng vằng khó chịu muốn giựt tay ra thì hắn càng siết chặn hơn
“Bỏ tay ra…anh đang làm tôi đau đó”
Hắn siết tay cô đến nổi cô tay cô đã đỏ hẳn năm dấu tay của hắn, cô dùng tay mình đập mạnh vào bàn tay hắn muốn hắn buông ra, dường như nhận ra rằng bản thân đang làm đau cô hắn vội buông tay ra.
Cô được buông tay thì nhàu đến đánh hắn túi bụi
“Tên điên này anh bị thần kinh à, anh không biết đau à”
Cô đánh vào lòng ngực hắn vì hắn cai hơn cô tận 2 cái đầu cô 1m60 còn hắn tận 1m90 nên cô không vả mặt hắn được.
Thấy cô đắng càng ngày càng hăng hắn liền chụp lấy tay cô giữ chặt không cho cô đánh lung tung nữa. Cô bị hắn không chế mới chịu im lặng.
“Anh bị điên hay dì mà đến đây nắm tay lôi kéo tôi”
“Tôi có chuyện muốn hỏi cô”
“Nói luôn đi”
“Cô với tên lúc sáng là như thế nào”
“Ai???”
“Cái tên cùng cô ra về lúc sáng”
“À là bạn tôi”
“Bạn như thế nào?”
“Này từ khi nào anh lại quan tâm đến cuộc sống của tôi thế, anh là ai mà anh có quyền hỏi tôi về việc này, đồ điên”
“Tôi lấy quyền là vị hôn phụ của cô”
“Nè nha tui nói cho anh biết lúc trước tôi đối với anh như thế nào tôi không cần biết, nhưng mà bây giờ tôi với anh nước sông không phạm nước giếng làm phiền anh rời khỏi đây, còn về việc hôn ước đợi tới sanh thần của ông nội anh tôi sẽ lựa lời mà nói với ông”
“Cô…dám sao”
“Anh đi mà quản cô người yêu bé bỏng của anh đi, đừng có mà đến đây ghen tuông vớ vẩn rồi làm khùng làm điên”
“Cô nói ai ghenn…”
“Tui nói ai người đó tụi nhột”
“Cô…”
“Tui còn nhỏ lắm không có đứa cháu nào lớn như anh đâu, đồ vô tri”
Hắn tức nổ đôm đốm nhưng lại không làm gì được tức giận lên xe ra về, cô nói hắn ghen sau hừ còn lâu hắn mới ghen. Xe của hắn lao như điên trên đường cơn tức giận của hắn lên đến đỉnh điểm liền chạy đến tiệm boxing của bạn hắn chơi vài trận, sau khi giải toản được cơn giận, hắn ngồi trên xe suy ngẫm lời cô nói, hắn có ghen không? Vì sao khi thấy cô đi với người khác lại tức giận?..