Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Trúc Mã Của Tôi

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Trúc Mã Của Tôi
  3. Chương 3

Chương 3

7.

Vào lúc đó, tôi cúi thấp đầu trước mọi người, bao gồm cả nam thần cũ của tôi.

Hạ Phi nghiêm túc nói: “Đừng bắt nạt chị Diệp Lê.”

Một chàng trai trong đó hét lớn: “Này, còn chưa ở bên nhau mà cậu đã bảo che cho người ta vậy à?”

Hạ Diên nghe thấy liền quay đầu nhìn tôi với ánh mắt phức tạp, anh hỏi: “Em hẹn hò Tiểu Phi à?”

Hạ Phi vội vàng nói: “Vẫn chưa, Diệp Ly còn chưa đồng ý với em.”

Chàng trai bên cạnh nở nụ cười xấu xa, bỉ ổi: “Không phải là ngủ rồi sao? Ngủ rồi thì cô ấy sẽ đồng ý sao.”

Hạ Phi cẩn thận nhìn tôi, sau đó tức giận ném vỡ ly rượu, chỉ vào chàng trai nói: “Giữ mồm miệng cho sạch sẽ.”

Tôi cũng không cảm thây tức giận hay khó chịu, đi tới chỗ chàng trai dó, rót rượu cho cậu ta rồi nói: “Còn trẻ như thế thì đừng tự làm mất mặt chính mình, nhỏ như cây kim ( ý chỉ bộ phận đó nhỏ), còn có ý tốt mà ngồi đây ba hoa”

Cậu ta nhìn tôi đầy tức giận nhưng không dám làm gì tôi.

Bầu không khí hoàn toàn yên tĩnh, mấy giây sau, Hạ Diên cười, phá vỡ bầu không khí căng thẳng.

“ Diệp Lê, em khiến anh rất ấn tượng.”

Hai người đều không đồng ý hôn và quay người rời đi. Hạ Phi đuổi theo và xin lỗi tôi.

“Không liên quan đến em, tại sao phải xin lỗi.”

”Chị ơi, tất cả là lỗi của em, không nên dẫn bọn họ đến gặp chị.”

Tôi sờ đầu cậu ấy, cười nói: “Hạ Phi, nếu em là em trai chị thì tốt quá, em rất tốt.”

Cậu ấy thở dài: “Bỏ đi, chị hoàn toàn từ chối em như vậy, làm phiền chị nữa cũng không phải là hay. Được rồi, từ giờ em sẽ là em trai chị.”

Tôi hài lòng gật đầu: “Trẻ nhỏ dễ dạy.”

Hạ Diên bước ra khỏi phòng, nói với Hạ Phi: “Đi an ủi bạn cùng phòng của em đi. Cậu ta đang ở ký túc xá, đừng làm mọi chuyện quá căng thẳng.”

Anh ấy cố ý đuổi Hạ Phi đi.

Sau khi Hạ Phi đi, Hạ Diễn bước đến gần tôi, ép tôi vào tường, nhìn chằm chằm tôi một lúc sau đó giơ tay nâng cằm tôi, nhướng mày hỏi: “ Diệp Lê, em thích anh đúng không?’

Tôi dựa vào tường, đẩy anh ra, không chút cảm xúc hỏi lại: “Ai nói vậy?”

Anh chống một tay vào tường, nói bên tai tôi: “ Ngày tốt nghiệp đại học cùng phòng của em đã nói với anh. Cô ấy nói em yêu thầm anh suốt 3 năm, phải không?”

Tôi thẳng thắn thừa nhận: “Đúng.”

Anh ấy mỉm cười hài lòng: “Thật ra em rất xinh đẹp, anh đã chú ý đến em từ khi còn học đại học.”

Sau đó, anh ấy lấy thẻ phòng từ trong túi ra, nói với vẻ mặt mà anh ta cho là đẹp trai: “Có muốn anh giúp em thực hiện mong muốn không?”

Chậc!

Lúc đó tôi bị mù à?

Sao có thể coi tên cặn bã này là nam thần chứ!

Tện cặn bã này còn không bằng Cố Tư Thừa.

Tôi đẩy anh ta ra, cười lạnh: “Hạ Diên, sao anh không đi tiểu rồi tự soi mặt mình qua đống nước tiểu đó đi, vừa dầu mỡ vừa ghê tởm, toàn thân bốc mùi hôi thối, mua một chai nước rửa chén về tắm rửa lại đi, đồ cặn bã.”

Tôi tức giận mắng anh ta, giẫm mạnh vào chân anh ta.

Tôi lạnh lùng bỏ đi, bỏ lại hắn ta đang tức giận chửi bới.

Khi tôi quay người rởi khỏi hành lang, một người đàn ông bất ngờ nắm lấy tay tôi, tôi sợ hãi mà tát người đó.

Tiếng tát rất vang.

Khi tôi nhìn rõ kẻ kéo mình, tôi sợ đến mức cả người đều mềm nhũn.

8.

“Cố…cố..”

Anh nghiêng đầu, mái tóc của anh theo cái tát của tôi mà hất về phía sau.

“Xin lỗi, em tưởng anh là người xấu.”

Anh chạm vào má mình, tức giận nhìn tôi: “Trúc mã của em chết rồi? Anh chết lúc nào, sao anh lại không biết.”

Anh dồn tôi vào góc tường, vẻ mặt có chút tủi thân, lại nghiến răng nghiến lợi kiềm chế cơn tức giận của mình:

“Cái, chẳng phải anh tham dự tiệc kỷ niệm của công ty sao? Sao anh lại ở đây?”

Anh không trả lời tôi mà nói khó hiểu: “Anh đã nhìn thấy.”

“Anh thấy gì?”

“Hạ Diên,” Nhắc đến cái tên này, trong mắt anh ngập tràn sự ghen tỵ và đố kỵ.

Tôi cúi đầu, cảm thấy tội lỗi.

Tôi từng yêu thầm Hạ Diên, yêu thầm đến mức si mê.

Kể cả lần đầu tiên ngủ với Cố Tư Thừa, cái tên tôi gọi cũng là Hạ Diên.

Khi tôi cãi nhau với Cố Tư Thừa, anh đã nói với tôi điều này.

Ở bên anh được một năm, tôi chỉ coi anh là người để trút bầu tâm sự.

Muốn thì gọi cho anh, không muốn thì chặn anh.

Tôi cũng không hiểu vì sao Cố Tư Thừa có thể chịu được một người cặn bã, đối xử không tốt với anh ấy như tôi.

Bất cứ khi nào tôi cần tìm đến anh, anh vẫn luôn ở đó.

Dù ngoài trời mưa tầm tã, gió mùa đông lạnh giá, chỉ cần tôi gọi điện cho anh, anh vẫn luôn ở bên tôi bất kể mưa nắng.

Tôi nói muốn ngắm sao băng nên anh ấy đi cắm trại với các thành viên trong câu lạc bộ thiên văn trên núi, bị muỗi đốt khắp người chỉ để quay video sao băng cho tôi.

Khi tôi say rượu và làm trò khùng điên trên đường, anh sẽ lặng lẽ đi theo tôi, nếu tôi ngã thì anh ấy sẽ đỡ tôi dậy kịp thời.

Cho dù tôi làm đủ trò con bò, anh sẽ cõng tôi về nhà.

Trước mật người ngoài, tôi sẽ giả vờ lạnh lùng chỉ khi ở trước mặt anh, tôi mới là chính mình mà đùa giỡn với anh, không quan tâm đ ến chuyện gì cả.

Anh cũng không phản bác mà chi mỉm cười dịu dàng.

Anh khi đó, khiêm tốn đến tự ti.

Nhưng tôi không nhận ra rằng mình đã làm tan nát trái tim anh.

Lúc đó tôi nghĩ nếu đối phương không phải là Hạ Diên thì là ai cũng không quan trọng.

Cố Từ Thừa như người yêu đương mất hết lí trí, mặc tôi muốn làm gì thì làm.

Tôi đã quen dựa dẫm vào anh, quen nổi giận với anh, quen với sự nuông chiều vô điều kiện của anh.

Anh sẽ nấu cơm cho tôi khi tôi đói, sẽ xoa bụng cho tôi khi tôi đau bụng đến kỳ kinh nguyệt, cõng tôi mỗi khi tôi mệt mỏi.

Tôi lên núi ngắm bình minh, gọi anh từ bệnh viện ra dù anh đang bị sốt.

Tôi leo được một nửa lại đòi anh cõng.

Khi leo đến đỉnh núi, tôi nhìn thấy ánh bình minh đẹp nhất nhưng anh lại ngã trước mặt tôi.

Đó là lần đầu tiên tôi khóc vì anh, khóc vì đau lòng anh.

Đó cũng lần đầu tôi thấy trái tim mình như bị ai bóp chặt, đau đến mức khó thở.

Tôi không dám thừa nhận mình sẽ từ bỏ Hạ Diện dễ dàng như vậy.

Tôi thậm chí không dám thừa nhận mình đã yêu Cố Tư Thừa.

Tôi tự lừa dối mình không yêu anh, chỉ là quen với sự quan tâm của anh.

Chỉ cần tôi không yêu anh, tôi có thể dễ dàng buông tay anh để anh đi tìm hạnh phúc thực sự của mình.

Người như tôi không xứng với tình yêu của anh.

Khi anh được xe cấp cứu đưa đi, tôi ngồi một mình trên núi cả ngày.

Tôi nhớ lại tất cả những điều tôi đã làm với nah, cuối cùng tôi đã khóc như lúc bố mẹ tôi qua đời. Tôi rất hối hận.

Tôi không xứng với anh, không xứng với sự dịu dàng, với tình yêu của anh.

Năm đó, tôi làm tổn thương anh vô số lần, cứa vào tim anh từng vết dao.

Chỉ vì anh cho phép tôi làm gì thì làm.

Tôi được nuông chiều đến mức tự tin làm tổn thương anh.

Nghĩ đến những điều đã làm với anh, tôi tự tát chính mình: “Diệp Lê, mày là đồ cặn bã.”

Những người như tôi nên sống dưới đáy bùn thay vì kéo người khác xuống.

Trong bữa tiệc tốt nghiệp, tôi chia tay với anh.

Nhìn đôi mắt đỏ hoe của anh, tôi cố kìm nước mắt, giả vờ lạnh lùng nói: “Quen biết quá lâu rồi, không còn cảm giác mới mẻ nữa.”

Anh không nói lời nào cả, chỉ nhìn tôi.

Vừa xoay người, nước mắt tôi đã không nhịn được mà trào ra, tôi giơ tay vẫy vẫy: “Tạm biệt, Cố Tư Thừa.”

Đã 5 năm tôi không gặp anh.

Ra khỏi dòng hồi ức, tôi cố kìm nước mắt, nói lời xin lỗi mà tôi nợ anh suốt 5 năm:

“ Cố Tư Thừa, em xin lỗi, em xin lỗi…”

Dù tôi có giả vờ bình tĩnh như thế nào thì nước mắt vẫn không nhịn được mà tuôn rơi.

Vẻ mặt u ám của Cố Tư Thừa lập tức trở nên ngơ ngác.

Anh đau lòng lau nước mắt cho tôi, sau đó ôm tôi vào lòng, dịu dàng nói: “Đừng khóc, anh không trách em.”

Tôi bật khóc, ôm chặt lấy eo anh: “Em đang nói về chuyện 5 năm trước.”

Anh xoa đầu tôi: “Cho dù là 5 năm trước hay bây giờ, anh cũng chưa bao giờ trách em.”

Đúng thế, anh vẫn luôn là người vô cùng dịu dàng và bao dung với tôi.

Anh cành như vậy, tôi càng chán ghét chính mình.

27 năm qua, sao tôi chưa bao giờ quay lại nhìn Cố Tư Thừa một lần.

Anh ấy ấm ấp giống như ánh mặt trời.

Tôi không nhìn thấy, có lẽ là do tôi bị mù

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6065 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5506 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5212 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4957 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4823 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4784 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter