Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Trọng Sinh - Em Đã Yêu Anh

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Trọng Sinh - Em Đã Yêu Anh
  3. Chương 106

Chương 106

Nghi An đi về nơi mà họ từng sống chung với nhau, cô ấn mở khoá thì thấy nhà có rất nhiều bụi phấn.

Anh...không về nhà sao? Nghi An bước đi vào phòng ngủ nơi này không có gì thay đổi, cũng chỉ có hai bộ đồ ngủ của hai người là đồ ngủ trái thơm, mặc đôi với nhau. Cũng được để ngoài hiên nhà.

Nghi An bật khóc. Cô không muốn rời xa anh đâu, cũng không phải chê gia đình nghèo. Cô chỉ thấy mình không xứng đáng ở bên anh thôi.

Ngồi một lúc rồi cô đi về, cô biết mấy hôm nay tứ đại gia tộc điều đi tìm cô trong bí mật. Có lẽ là do Từ Khiêm nói, anh không muốn cô hoảng sợ.

Họ không tìm được cô cũng rất đúng, vì cô không đến những nơi nguyên chủ từng đi qua. Mà là nơi cũ của cô từng ở. Một căn nhà nhỏ ở ngoại ô là một nơi mà ngay cả quản lý cũ khi xưa cũng không biết.

Khi đó cô thấy rất đau lòng cho mình. Cô sống lại nhờ nguyên chủ, thật không ngờ nguyên chủ lại bị hãm hại dẫn đến mạng sống chỉ cần một chút thôi là đã đi đời nhà ma.

Cho nên cô mới trốn đến nơi này tránh sự truy tìm của mọi người và tự mình điều tra nguyên nhân cái chết của nguyên chủ thì cô mới yên lòng mình.

Nơi này cô đã ở được hai tuần này, cuộc sống vốn cũng không có gì thay đổi. Thay đổi ở chuyện cô không có cùng Từ Khiêm ngủ bên cạnh nhau thường xuyên như họ ân ái mà thôi.

Cô rất khó ngủ, nhiều đêm cần có thuốc ngủ mới có thể ngủ say một chút. Nhưng có lẽ cũng không là gì cả.

-----------

Ba ngày sau đó.

Cô ở nơi này một mình, nhìn ngắm bầu trời đêm nay. Có rất nhiều sao, trăng đêm nay cũng rất đẹp nhưng cô thấy mình rất cô đơn.

Bỗng nhiên từ phía xa xa có một bóng người đi đến, Nghi An nhíu mày, trong tay cầm lấy hai mũi dao mà cô giấu trong người để phòng thân.

Khi thân ảnh từ từ đi đến, cô ngẩng người ánh mắt không thể tin được đây là sự thật khi người đó đến!

Cô lùi lại về sau.

Là anh đến đây sao?

Từ Khiêm lạnh nhạt đi đến bên cạnh cô. "Lục Nghi An!". Đây là lần đầu tiên anh gọi tên cô, chứng tỏ anh rất tức giận.

"Nhầm người rồi". Cô đưa lưng về phía anh mà nói.

"Phải rồi". Anh cười. "Nhầm người, em không phải tên là Nghi An mà là ảnh hậu Trí Uyển? Là người đã chết cách đây được gần một năm đúng không! Nhảy từ tầng lầu mười lăm ở toà cao ốc Văn Trúc mới đúng chứ".

Anh...anh biết tất cả rồi sao! Biết cô sống lại sao! Không...không thể nào, anh vốn không biết được! Cô không hề nói cho anh biết.

"Bây giờ anh nên gọi em tên gì theo ý em đây hả". Từ Khiêm vẫn giọng nhẹ nhàng nói. Cô không sao thì tốt.

"Em...em...". Nước mắt cô rơi xuống, nhỏ giọt rớt xuống nền nhà lạnh lẽo.

"Bé ngốc". Từ Khiêm ôm lấy cô vào lòng. "Với anh, em có là ai cũng được. Không quan trọng".

"Hu hu! Từ Khiêm ơi". Cô gào khóc gọi tên anh. Cô rất nhớ anh.

Từ khi quen biết và yêu cô đến nay, anh chưa từng thấy cô khóc đến đau lòng như vậy. Anh vỗ nhẹ lưng cô miệng lẩm bẩm khóc đi em, khóc đi, rồi quên đi tất cả mọi chuyện đã qua.

Hu hu!

Cả hai ôm nhau dưới ánh trăng mà khóc, cô gái nhỏ khóc nức nở trong lòng anh, người đàn ông kiên nhẫn an ủi cô.

....

Khóc cũng mệt, cô đưa anh vào nhà.

Từ Khiêm quan sát nơi này, ừm! Rất tốt, là một nơi đáng để sống và nghĩ dưỡng.

Hèn chi theo thông tin của anh điều tra được, khi còn sống cô hay mất tích khiến cho cả giới giải trí đổ xô nhau đi tìm cô mà không được. Chỉ khi cô xuất hiện thì mọi người lại tìm đến phỏng vấn.

Nhưng không ai tìm được, có khi một năm cô mất tích hai lần, có khi thì năm lần thậm chí là mười lần. Không ai tìm được, không tin tức.

Có nhiều người nói, cô được bao nuôi, hay có thông tin cô bị mất tích đi bán làm gái mại ***. Hay có tin cô lại bị đánh ghen bị thương nặng không dám gặp ai....

Rất nhiều lời bàn tán, không ai có đáp án. Cô thì vẫn nổi tiếng.

"Sao anh tìm được đến nơi này". Cô rót nước cho anh, rồi hỏi.

"Hừ". Anh liếc ghét bỏ cô. "Chỉ vô tình thôi". Từ Khiêm kéo cô ngồi lên đùi anh. "Nhớ anh không".

Cô gật đầu.

"Phòng ngủ ở đâu". Anh hỏi.

Cô chỉ về một phía khác, ngay lập tức cô được anh bế vào.

Quăng cô lên giường.

"Anh....". Nghi An giật mình sửng sốt nhìn anh.

Từ Khiêm cởi áo mình ra, sao đó đè lên cô, cô sợ hãi muốn bỏ trốn. Anh tóm lấy hai chân cô kéo về phía anh!

"Này...này....". Cô ngăn anh lại, nhưng anh lại không để ý đến.

"Rẹt". Tiếng vải vóc bị xé rách, chiếc áo sơ mi của cô bị anh xé tan nát, sau đó anh đưa tay đến khoá quần của cô rồi cởi ra.

"....". Trời ạ! "Anh muốn làm gì hả". Nghi An ngăn anh lại.

Làm gì? Đương nhiên là anh phải làm chết cô đêm nay! Đừng mong trốn được.

"Bình tĩnh lại đi anh...". Hu hu! Anh thật đáng sợ mà!

"Không thể". Từ Khiêm lột quần lót của cô ra, sau đó hôn lên môi cô. Đêm nay anh xác định khi tìm được cô thì sẽ chỉ có một ý niệm là làm chết cô thì mới được, cho bỏ cái tật rời nhà đi!

Hôm nay Nghi An cảm nhận được anh có chút điên cuồng cộng thêm mạnh bạo. Anh chà xát đôi nhũ hoa của cô khiến nó đỏ lên một mảng lớn.

Người đàn ông như nếm được mùi vị gì đó, đầu lưỡi sau khi lướt qua liền dùng đôi môi nóng bỏng quấn lấy phần mềm mại kia, anh dùng môi ngậm lấy, dùng lưỡi liếm láp nó.

Cơn khoái cảm ập đến khiến Lục Nghi An nức nở thành tiếng: “Đừng mà… anh, đừng liếm… nóng quá… a”. Khiến cho cô muốn điên theo anh luôn rồi.

Đầu lưỡi nóng bỏng rơi xuống hoa tâm như một ngọn lửa nhỏ, chỉ trong chốc lát đã thiêu đốt nơi mẫn cảm nhất của người con gái, nơi cửa huy.ệt đã ướt đẫm dị.ch tình tuôn ra như thác đổ.

Lục Nghi An bị anh liếm đến cao trào. Khiến cho cô ngạc nhiên, anh thật xấu xa mà\~\~.

Bụng dưới thắt lại, cô che miệng mình, nức nở khóc dưới thân anh. Lần nào cũng thế, anh luôn đem lại cho cô những cảm giác mới lạ.

Dị.ch thuỷ tuôn trào ra ngoài. Anh nằm đè lên người Nghi An, đối mặt với cô, đôi mắt vẫn đỏ nhìn chằm chằm người con gái một hồi lâu. Anh vươn tay ra, gỡ bàn tay đang che miệng của cô xuống. Anh không cho cô tự mình làm tổn thương mình, ừm! Anh thì được. Cô có thể khóc, có thể cầu xin khi ở dưới thân anh.

Anh mở miệng, ngậm lấy môi cô, mút lấy cánh môi mềm mỏng đó. Tay còn lại ngang nhiên càn rỡ vuốt ve ngực cô, vân vê đôi nhũ hoa mà xoa nắn, vật nam tính phấn khích nhô lên giữa hai chân trắng mềm của cô gái. Y như là chờ đợi được cô sủng ái nó. Hơn hai tuần nay rồi, họ chưa được làm cùng với nhau.

Anh hôn môi cô xong thì hôn dần xuống cổ, cuối cùng lại lần nữa cúi đầu ngậm lấy nhũ hoa của cô, dùng lực nhẹ hơn vừa rồi một chút.

“Ưm…a”.

Hai chân cô bị mở ra dường như muốn đi vào, vật nóng bỏng của người đàn ông đâm vào mấy lần nhưng không được, lại vô tình cọ xát vài cái lên *** ***** của cô, cơn khoái cảm đột ngột khiến eo của Lục Nghi An run lên bần bật đầy khoái cảm, khóe mắt ửng đỏ.

Anh thật đáng ghét, không chịu đi vào đi, đã vậy chỉ biết trêu chọc cô mà thôi!!!

"Đi vào đi anh....em....khó chịu".

Từ Khiêm nghe cô nói khó chịu thì dừng động tác lại, sau đó thẳng lưng mà đút hết vào, không chừa một chút khoảng hở.

Căng quá. Lại rất chặt chẽ. Từ Khiêm nhấn người mấy cái.

Thân thể của cô dường như đã bị vật của người đàn ông lấp đầy toàn bộ. Cảm giác sung sướng làm cô gần như phát điên, mỗi lần anh nhấp vào đều khiến cô không kìm được mà la khóc thành tiếng.

“A…a....ưm". Âm thanh vừa lẳng lơ lại vừa phóng túng. Cô ôm lấy vai anh, cùng anh chuyển động giao hợp lên xuống.

Cô hơi uốn éo người một chút, hoa tâm vô thức siết chặt khiến cho người đàn ông phía sau không ngừng thở dốc. Anh bóp lấy eo cô, sức lực đâm vào vừa mãnh liệt vừa tàn nhẫn, như thể muốn phát tiết trong người cô.

Anh vừa thúc vừa gọi tên cô. "Nghi An! Nghi An". Động tác rất mạnh mẽ.

Đôi gò bồng đảo bị va chạm làm cho lắc lư lên xuống, cô nghiêng đầu nhìn vào anh đang hì hục thở dốc trên người cô. Đôi mắt mơ màng mông lung.

Cô bị anh giày vò đến sắc mặt đỏ bừng, người đàn ông đè lên người cô, vừa mạnh mẽ đâm vào, vừa cúi đầu ngậm lấy nhũ hoa trắng hồng của cô, mút vào trong miệng mình. Xem như một món ăn ngon.

"A....ư.....aaa". Anh ôm cô lên đổi tư thế hoan ái khác, để cô ngồi lên người anh.

Anh nắm lấy hông cô một đường thẳng mà đâm vào.

"Á....đau....nhẹ...nhẹ\~\~". Tức chết cô mà!! Sao không chịu dịu dàng hay nâng niu cô như thường ngày đi! Làm thì mạnh bạo mà còn nhanh nữa!!

Đồ khốn!

Nhưng mà cô rất yêu đồ khốn này.

Từ Khiêm từ tư thế này sang tư thế khác, từ phòng ngủ đến phòng tắm, ngay cả ghế sô pha phòng khách anh cũng làm cô, những giọt trắng đục đó rơi xuống khắp nơi trong căn nhà nhỏ này.

Thậm chí nơi vườn hoa, Từ Khiêm cũng muốn được một lần được cùng cô chơi dã chiến, sẵn tiện dạy bảo cho cô một bài học vì dám tự ý bỏ nhà ra đi.

Ừm! Đúng rồi, cho nên anh không được tha cho cô! Nếu không lần sao cô lại bỏ đi, khiến anh điên tiết lên khi đi tìm cô!

Nghĩ là làm, anh bế cô đi ra vườn hoa, vừa đi vừa làm cô!

"Đừng...đừng ra ngoài...". Cô sợ bị người khác nhìn thấy. Mà quấn lấy hông anh.

"Được". Anh lại đi vào nhà.

......

Lục Nghi An cô mệt đến chết rồi. "Tha....tha cho...em đi anh\~".

"Còn rời bỏ anh không hả." Anh vừa nói vừa thúc hông mình, Nghi An lắc đầu nguầy nguậy. Không dám, không dám nữa đâu.

Hừ! Anh dường như không tin, nhưng thấy hai má cô đỏ bừng đôi mắt ẩm ướt, anh cũng không nỡ làm nữa.

Dư vị cao trào vẫn còn đó, Lục Nghi An bị người đàn ông mà cô yêu thương, một lòng mong nhớ liên tiếp thúc vào, không lâu sau lại kêu lên một lần nữa. Người đàn ông cũng thuận theo cô mà bắn ra.

Nghi An được anh buông tha, thật sự mệt mỏi cho nên rất muốn ngủ.

"Tắm rồi ngủ nhé". Từ Khiêm bế cô đi tắm.

Sau đó thì cả hai ôm nhau mà ngủ thật ngon.

Đây có lẽ là hai tuần hơn anh mới ngủ được ngon giấc, bên cô anh mới ngủ được.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6075 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5516 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5218 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4994 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4832 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4798 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter