Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Trọng Sinh Dị Thế: Thú Nhân Chi Lập Hạ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Trọng Sinh Dị Thế: Thú Nhân Chi Lập Hạ
  3. Chương : 24

Chương : 24

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lập Hạ như nguyện mà làm ra đậu phụ, các món ăn có nguyên liệu là đậu phụ đều lần lượt làm hết, tuy nhiên, do gia vị không được đầy đủ cho nên hương vị có sự chênh lệch lớn, nhưng vẫn không thể nào làm nguội lạnh tâm nhiệt tình nấu nướng của Lập Hạ. Mấy người quan hệ tốt với Lập Hạ cũng nhờ vậy mà được chỗ tốt, đi theo ăn đậu phụ ăn đến đã ghiền.

Thời gian cũng tại những ngày ăn ăn uống uống mà trôi qua hai tháng. Mùa mưa còn một tháng nữa mới kết thúc, ông trời không phối hợp, ruộng công cộng bởi vì mưa mà cũng chẳng cần đi, nhóm giống cái đều trạch trong nhà không ra ngoài. Ngược lại, thú nhân vẫn còn phải gian nan săn bắn con mồi dưới màn mưa như trút, Ân Tư Đặc không ra ngoài săn bắn nên tại thời điểm phân chia cũng không tiện cầm thịt, mang về hơn phân nửa đều là thịt thừa xương cốt, vì thế hắn cảm giác mình cực kỳ có lỗi với bầu bạn, Lập Hạ trái lại lại không cảm thấy cái gì, mỗi ngày ăn thịt đó là người không có văn minh, gặm xương sườn uống canh xương mới là sự lựa chọn tuyệt nhất, bổ dưỡng lại giàu canxi.

Chân bị thương tổn của Ân Tư Đặc, bởi nguyên nhân thời tiết vô cùng ẩm ướt mà đau đớn không thôi. Bộ vị đã từng là miệng vết thương giờ sưng đỏ một mảnh, phần lớn thời gian mỗi ngày chỉ có thể vượt qua ở trên giường. Những việc trong nhà đều rơi lên người Lập Hạ, điều này lại khiến Ân Tư Đặc cực áy náy, âm thầm cảm thán chính mình trở thành liên lụy của Lập Hạ. Ý nghĩ này làm cho Lập Hạ cực kỳ bất mãn.

“Ân Tư Đặc, nếu hiện tại người nằm trên giường không thể động chính là em, anh có ghét bỏ em hay không?”

“Đương nhiên không, em là bạn lữ của anh, anh sẽ một mực chăm sóc em.”

“Như vậy chẳng phải được rồi, tựa như anh nói, chúng ta là bầu bạn, tại quê hương em, thời điểm bầu bạn kết đôi đều cùng nhau tuyên thệ, ‘Em nguyện hứa hẹn với anh, từ ngày hôm nay trở đi, vô luận là vui vẻ hay khó khăn, giàu sang hay nghèo hèn, khỏe mạnh hay bệnh tật, em sẽ vĩnh viễn yêu anh, quý trọng anh. Em hứa em sẽ mãi mãi đối đãi chân thành với anh, thẳng đến khi cái chết đem hai người chúng ta chia lìa.’ Anh chăm sóc em là điều hiển nhiên, trái lại, em chiếu cố anh chẳng lẽ không đúng sao? Cái gọi là bầu bạn là cả hai bên cùng quan tâm nhau, mà không phải một người một mình trả giá, mà người khác lại yên tâm thoải mái nhận lấy.”

“Lập Hạ…” Ân Tư Đặc muốn nói gì đó lại bị Lập Hạ dùng tay bịt miệng lại, chỉ có thể vươn tay kéo lấy eo Lập Hạ, hung hăng ôm cậu vào trong lòng. Cằm đặt lên đỉnh đầu Lập Hạ, trong xoang mũi phao phảo mùi thơm của Lam quả. Ân Tư Đặc nâng lên cằm Lập Hạ, để mặt cậu hướng tới phía mình, bên trong đôi con ngươi màu đen của Lập Hạ rõ ràng phản chiếu hai ảnh hình người nho nhỏ, Ân Tư Đặc nhìn chằm chằm Lập Hạ, tại trong lòng yên lặng mà trịnh trọng nghiền ngẫm một lần những lời Lập Hạ vừa mới nói. ‘Anh nguyện hứa hẹn với em, từ ngày hôm nay trở đi, vô luận là vui vẻ hay khó khăn, giàu sang hay nghèo hèn, khỏe mạnh hay bệnh tật, anh sẽ vĩnh viễn yêu em, quý trọng em. Anh hứa anh sẽ mãi mãi đối đãi chân thành với em, thẳng đến khi cái chết đem hai người chúng ta chia lìa.’

Tại nhìn nhận của Lập Hạ, thì mấy việc gia vụ kỳ thật chỉ có nấu cơm rửa chén bát, lại dọn dẹp chút phòng ở, tất cả đều không là vấn đề to tát gì. Nhìn bộ dáng khó chịu mỗi ngày của Ân Tư Đặc, Lập Hạ rất đau lòng, ban ngày thì khỏi nói, nhưng mỗi lúc đến trời tối, Ân Tư Đặc vì không quấy rầy mình ngủ, chân có đau lợi hại hơn cũng không hé răng, cả người đều đau đến phát run. Những lúc đó, Lập Hạ không phải không biết, cậu chỉ không vạch trần mà thôi. Cậu chỉ có thể tại ban đêm giúp Ân Tư Đặc đắp thêm nhiều chăn da lông hơn, ban ngày chăm chỉ giúp hắn mát xa hai chân.

Phòng ở của bọn cậu được làm từ gạch mộc, trời mưa lâu như vậy, vách tường dùng tay vuốt qua cũng có thể thấy âm lãnh, chân tường đều mọc lên một tầng rêu xanh, căn bản không thể ngăn cản hơi ẩm. Hơn nữa cũng không biết có phải do ảo giác của Lập Hạ hay không, Lập Hạ nhìn đường rạn trên vách tường gian phòng, hình như tại thời điểm cậu mới tới còn chưa có đâu. Điều này không khỏi làm cho Lập Hạ hoài nghi trình độ rắn chắc của phòng ốc. Còn nhớ lúc bé quen biết một nhà bác gái có đứa con trai, vì bị tường đất ầm ầm đổ sụp xuống mà đè chết đó. Xem ra, sau khi mùa mưa đi qua, cậu phải tìm thú nhân nung đất trong bộ lạc để thảo luận, nghiên cứu một chút, mặc dù mình không biết làm lò nung, nhưng những thú nhân tại đây sẽ biết a, đồ gốm đều có thể nung ra, vậy gạch còn khó khăn sao? Đến lúc đó làm ra gạch rồi, trước dựng mấy gian phòng, sau làm giường cái gì, như vậy mặc kệ là mùa mưa hay mùa tuyết rơi, phòng ở đều có thể bảo trì độ ấm, chân Ân Tư Đặc cũng sẽ không bị đau như hiện tại nữa.

Hôm nay, Lập Hạ đang hầm canh đầu cá đậu phụ, thì Tô Bỉ vẻ mặt lo lắng đến nhà.

Nói đến canh đầu cá đậu phụ thì không thể không nhắc tới việc câu cá. Vì thế, Lập Hạ lần thứ hai muốn quỳ cúng bái chuyên mục “Hành trình Trung Quốc” của đài truyền hình trung ương thiên triều, tiết mục này đều nhanh trở thành bách khoa toàn thư trong lòng Lập Hạ rồi.

Lưới đánh cá không biết bện, kể cả bện ra được cũng sẽ không biết tung lưới. Bất quá mấy thứ này cũng không quan trọng, móc câu liền giải quyết nan đề câu cá cho ngươi. Thời điểm xem chương trình tivi đó Lập Hạ còn cảm thán một phen, lúc này vừa vặn phát huy công dụng.

Móc thẳng hay còn được gọi là “cần câu không móc”, tục xưng “Cặp ghim”, tương truyền do Khương Thái Công – Lã Thượng phát minh ra, Thái Công thả câu sông Vị, dùng đúng là cần câu không móc, lúc ấy gọi là móc thẳng, móc thẳng câu cá ngay thẳng, câu người nguyện mắc. Nói chính là về nó.

Tại quá trình chế tác ra cần câu, có thể thấy nguyên liệu sử dụng của bọn họ là một đoạn trúc. Lúc làm ra móc, đem đoạn trúc dùng dao đặc chế cắt đôi thành hai nửa, lúc câu, kéo hai nửa đoạn trúc ra, tạo thành một hình chữ “V”, tại hai đầu hình chữ V kẹp một cái rọ làm bằng cỏ đã luộc qua và phơi nắng tốt, còn cắt bớt cỏ đi cho ngắn lại nữa, tại chính giữa đoạn trúc hình chữ V buộc vào dây câu. Tròng hạt ngũ cốc đã nẩy mầm vào bên trong rọ làm mồi bẫy, như vậy, tại thời điểm con cá ăn mồi, nắp rọ sẽ sập xuống, sau đó rọ bị cắn phá, thì đúng lúc này cái kẹp bị banh thành hình chữ V sẽ lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà bật trở lại, hồi phục trạng thái trước đó, con cá sẽ bị gắt gao kẹp chặt bên trong, trở thành con mồi.

(↑ đều là suy diễn của edit…)

Dùng một cái móc, chúng ta có thể lấy câu cá làm niềm vui, nhưng muốn bắt nhiều cá thì sao? Vậy thì chỉ cần treo vô số móc thẳng lên một gậy trúc, như những ngư dân tại buổi tối đặt kế bên thuyền, sáng hôm sau sẽ có thu hoạch rất lớn.

Hồ nước phía Tây bộ lạc, có cá có cỏ lau, làm móc câu trúc cũng đã tìm được chất liệu tương tự khác để thay thế. Hơn nữa có sợi mảnh xé từ dây leo sỉ mị làm dây câu, việc bắt cá còn không phải chuyện dễ như trở bàn tay hay sao. Mạc Lâm Đạt vừa biết Lập Hạ muốn đi bắt cá, còn hung hăng cười nhạo Lập Hạ một phen, thứ đó cực kỳ khó bắt, đầy người vảy cứng, một thân xương, còn tanh không chịu được, là thứ chả ai thích ăn. Ấy vậy mà sau khi Lập Hạ thành công làm ra một bàn tiệc cá, người ăn hung hăng nhất, ngoan cường nhất lại chính là cậu ta.

Tô Bỉ cởi ra áo mưa làm từ da Ban Tư Long, vẩy đi những giọt nước mưa đọng bên trên, treo lên dưới lán bếp, lúc này mới tiếp nhận bát nước Lập Hạ đưa qua, ra sức ừng ực một ngụm. Nước ấm áp theo yết hầu một đường chảy xuống, sưởi nóng lục phủ ngũ tạng, hai tay lạnh buốt cũng vì bát nước trong tay mà dần ấm lại.

“Lập Hạ, vách tường phòng nhà ra đều nứt hết rồi.” Tô Bỉ lo lắng buồn phiền, tuy hơi chút ngốc, nhưng không có nghĩa cậu cái gì cũng không biết, cái gì cũng chẳng hay. “Mưa năm nay quá lớn, trước kia mặc dù nói là mùa mưa, nhưng mười ngày còn có hai ngày trời âm u, nhưng ngươi nhìn năm nay mà xem, mưa chưa từng ngừng lần nào.”

Nghĩ đến phòng ở nhà mình, Tô Bỉ rất muốn “nước mắt giàn dụa” một phen. Thời điểm vừa mới bắt đầu mưa, nóc phòng bị dột, Ngõa Cách mạo hiểm gió mưa giúp cậu tu bổ nóc nhà, nhưng giờ vách tường lại nứt ra rồi. Giường đá nhà cậu dựng ngay cạnh tường, hôm qua đang ngủ say sưa tới nửa đêm, lại bị thứ từ trên trời giáng xuống mặt mũi mà bừng tỉnh, nương ánh sáng tàn lửa trong phòng để kiểm tra, thì ôi trời ạ, chỗ giáp ranh giữa vách tường cùng nóc phòng đã nứt ra một khe hở to bằng cái ngón tay. Tô Bỉ đang gà gật liền bị hù sợ quẳng lên chín tầng mây luôn, may mà thứ rớt lên mặt chính là cặn đất, nếu tường trực tiếp đổ, thì cậu chỉ có kết cục bị đè chết. Vậy là Tô Bỉ trừng mắt đến tận hừng đông, tuy mùa mưa cũng không quá mức rét lạnh, nhưng chỉ vẻn vẹn có một đêm, không khí ẩm lạnh từ tường thẩm thấu vào vẫn khiến cả gian phòng vô cùng ẩm ướt, đống lửa đốt bên trong cũng mất đi tác dụng, dọc theo giường đá bên cạnh đều có thể ngưng tụ ra giọt nước.

Lập Hạ nghe Tô Bỉ nói cũng cảm thấy kinh tâm động phách, đang chìm trong suy tư tự hỏi. Vốn cậu còn tưởng mùa mưa là trời vẫn luôn luôn đổ mưa, giờ mới biết hóa ra không phải như vậy. Cũng thế, nếu mùa mưa mà trời vẫn một mực mưa, thì những thức ăn gieo trồng trong ruộng công cộng không phải đều bị mưa ngâm cho thối nát hết gốc hay sao. Mắt Lập Hạ đảo qua đám rau ba tập trong sân nhà mình, tuy ỉu xìu mà bẹp xuống nhưng còn chưa tới tình trạng không sống nổi, cái này cũng phải kể tới sản phẩm của dị giới, nên sinh mệnh lực mới ương ngạnh như vậy.

Tại chỗ Lập Hạ không có phòng dư thừa liền đề nghị Tô Bỉ đến nhà Mạc Lâm Đạt ở tạm trước, dù sao phòng ở nhà Tô Bỉ hiện tại đã trở nên nguy hiểm rồi, tùy thời đều có khả năng sụp đổ.

Tô Bỉ nghĩ nghĩ cũng đồng ý, Mạc Lâm Đạt vẫn chưa kết đôi, còn một thân một mình, lại vì là y sư, nên trong nhà có gian phòng thừa ra cốt dành cho người bệnh, cậu đi sang vừa vặn có thể ở. Ngẫm tới đây, tâm liền thả lại bụng, sắc mặt nhìn cũng khá hơn. Mà kết quả vừa buông lỏng xuống thì chính là ngũ giác trở về.

Tô Bỉ nhìn chằm chằm vào bình gốm trên bếp, bụng ọt ọt kêu vang, tối qua khẩn trương cả một đêm, vừa hoãn lại đây mới thấy đói lợi hại. “Lập Hạ hầm canh cá sao?” Tô Bỉ hít hít mũi, lại lau một chút nước miếng hư hư thực thực.

Lập Hạ nhìn bộ dáng thèm ăn của cậu ta, không khỏi buồn cười, thò tay xoa nhẹ đỉnh đầu Tô Bỉ một phát. Cả ngày đều thấy Ngõa Cách sờ đầu Tô Bỉ, hiện tại chính mình sờ chút, ân, xúc cảm quả nhiên rất tốt.

Lập Hạ nướng bánh, dùng thịt Tô Bỉ mang sang cùng với nấm và ớt xanh trong không gian, xào một bát thịt băm nấm, lại chiên cho mỗi người hai quả trứng sunny side. Sau đó chống lên giá lửa ba bắp ngô sản phẩm trong không gian, mới vào nhà nâng Ân Tư Đặc ra ăn cơm. Mặc dù trong phòng ấm áp hơn so với bên ngoài, nhưng vẫn phải ra bên ngoài hô hấp không khí mới mẻ.

Canh đầu cá đậu phụ trên bếp đã sớm được bắc xuống, Lập Hạ múc cho ba người mỗi người một bát, trên chốc mỗi bát còn thả chút lá rau cần cắt nhỏ. Món canh này thanh đạm lại hạ hỏa, bởi vì thời gian đun canh cá rất lâu nên thịt cá nhừ ra tạo nên nước canh đậm đặc màu trắng sữa, thịt trong đầu cá dùng chiếc đũa tự chế nhẹ nhàng kẹp liền tách rời khỏi xương, đậu phụ vốn làm từ đậu nành, cho nên tuy non nhưng vẫn thoáng mang một chút màu vàng, nhưng đậu phụ này tuyệt đối hoàn toàn làm từ tự nhiên, không hề ô nhiễm, đậu phụ lại ngấm vị thịt cá tươi ngon trong canh, càng tăng thêm hương vị tinh khiết và thơm nồng. Nói là canh đầu cá đậu phụ, nhưng Lập Hạ cũng không lãng phí thịt cá, đều lóc xương băm nhỏ, nặn thành cá viên thả vào canh, thế nên so với việc ăn cả con cá thuận tiện hơn rất nhiều, còn không sợ bị hóc xương, Tô Bỉ ngồi một bên nhai a nhai, ăn rất vui vẻ.

Người Thiên triều đối với chuyện ăn uống rất tỉ mỉ, Lập Hạ nấu cơm không giống nhau, mỗi lần đều thay đổi các cách nấu khác nhau, bắp ngô quét qua mỡ đặt trên giá bếp nướng đang xèo xèo vang vọng, Lập Hạ rắc lên chút muối cùng bột ớt, ba người vui tươi hớn hở gặm gặm những hạt ngô nướng thơm ngào ngạt, một ngụm đồ ăn một ngụm bánh một ngụm canh, tiêu diệt hết toàn bộ đồ ăn trên bàn, mỗi người đều ăn đến mức bụng căng tròn.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Cái rọ ý chắc như thế này





Gạch mộc/Gạch bùn/Gạch chưa nung: là loại gạch được tạo ra từ hỗn hợp đất sét trộn, bùn, cát và nước, trộn với một chất liệu kết dính như trấu hay rơm, còn được biết đến trong tiếng Tây Ban Nha là ‘adobe’. Thợ làm gạch tạo ra được một hỗn hợp cứng và phơi khô chúng dưới ánh mặt trời khoảng 25 ngày.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5676 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5221 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4960 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4540 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4466 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4363 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter