Chương 69
Sau khi xảy ra sự cố, lại trải qua việc lượng tiêu thụ sụt giảm nghiêm trọng, công ty Bolton cuối cùng cũng lộ diện xử lý những bình luận ác ý.
——Lãnh đạo cấp cao của công ty quyết định ngay lập tức thu hồi tất cả những chiếc ô tô thông minh xuất hiện vấn đề, hơn nữa bồi thường cho người dùng.
Nhưng vẫn tồn tại những ảnh hướng xấu.
Dù vậy, nhiều khách hàng không bao giờ mua nữa, công ty Bolton có cảm giác sứt đầu mẻ trán.
Mà khi công ty Bolton đang khẩn cấp giải quyết quan hệ công chúng, đoạn video liên quan đến ô tô thông minh đời thứ hai của Lê thị trở nên phổ biến.
Người này là một khách hàng trung thành của ô tô Lê thị.
Ngay khi ô tô thông minh đời thứ hai vừa mới ra mắt đã đặt hàng, tính đến hiện tại đã lái xe hơn nửa tháng.
Anh ta ghi lại giọng nói của bản thân và cả gia đình vào hệ thống nhận dạng giọng nói để tiện việc bình thường mở cửa xe, cốp xe...
——Cũng may là anh ta ghi giọng nói của gia đình vào.
Nam chủ xe này có một đứa con mới khoảng 6 tuổi.
Sự việc xảy ra vào hôm ny, em trai chủ xe muốn lái thử, sau đó anh ta liền đưa con của chủ xe và bạn gái ra ngoài hóng gió.
Khi trở về, đứa trẻ đã ngủ ở hàng ghế sau, em trai chủ xe vừa xuống xe đã bị chủ xe gọi đi dọn đồ, anh ta cứ đinh ninh bạn gái đã ôm đứa bé ra ngoài rồi.
Nhưng ai ngờ, cô bạn gái cũng cho rằng một lúc sau em trai chủ xe sẽ quay lại ôm đứa trẻ nên không để ý, lên lầu nghịch điện thoại.
Chờ đến khi xong việc, mấy người nói chuyện với nhau mới nhận ra chẳng ai bế đứa bé ra ngoài.
Chủ xe lúc ấy cảm thấy bàng hoàng, nhớ tới trước kia trên bản tin có nói về sự kiến trẻ con tử vong trong xe, chân anh ta suýt nữa mềm đến nỗi không đứng dậy được.
Khi họ hốt hoảng chạy tới xe, nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, người chủ xe này mới mềm chân quỳ rạp xuống đất.
—— cửa xe mở ra một khe hở nhỏ thông gió.
Mà con trai anh ta đang dựa trên ghế sau xe cầm điện thoại xe phim hoạt nhìn, nhìn còn có vẻ rất thích thú.
Bé thấy ba mình quỳ xuống, không hiểu tại sao bò dậy hỏi: "Ba ơi, ba làm sao thế?"
"Con...Con..Cái cửa xe này..." Chủ xe không thể nào nói ra một câu lưu loát.
Con chủ xe nói: "Con khó thở quá nên tỉnh, trong xe ngột ngạt quá nên con mở cửa xe ra, không phải ba đã dạy con cách mở cửa xe bằng giọng nói sao?"
Chủ xe nghe vậy thoáng chốc khóc ra, nước mắt rơi đầy mặt, thấy vô cùng may mắn vì quyết định của mình ngày đó.
Sau khi sự việc này được báo đài đưa tin, cũng nhận được vô số lượt chia sẻ.
Chính chủ xe cũng đăng weibo, cực kỳ cực kỳ biết ơn ô tô thế hệ thứ hai của Lê thị có phát minh ra chức năng này, đúng là đã cứu con anh ta một mạng.
Cuối cùng anh ta viết——【Thật ra mới đầu mua chiếc xe này tôi không để ý lắm tới chức năng mã khóa bằng giọng nói, nhưng bây giờ tôi phát hiện hiện mình đã nhầm. 】
【Bất cứ phát minh hay nghiên cứu nào của Lê thị đều có ý nghĩa, họp báo giải thích rằng sự tồn tại của mã khóa bằng giọng nói chủ yếu vì người trong gia đình. 】
【 Thế mà có người nói chức năng vô dụng, cảm thấy râu ria với dư thừa, nên bỏ đi, nhưng khi muốn dùng lại không có chức năng này mà dùng. 】
Những cư dân mạng khác cũng đáp lại khẳng định.
【Chính xác, có chuẩn bị vẫn tốt hơn là không có chuẩn bị, có chức năng này vẫn tốt hơn không có, đứng để đến lúc xảy ra chuyện rồi mới hối hận.】
【Tôi còn nhớ rõ sau khi cuộc họp báo hôm ấy kết thúc, rất nhiều cư dân mạng không coi trọng xe thông minh thế hệ thứ hai của Lê thị, nói cái gì mà chức năng đụng hàng với ô tô công ty Bolton. Công ty người ta là nhãn hiệu lâu đời, sao Lê thị có thể so được】
【Đấy, giờ thấy chưa, rốt cuộc ô tô nhà ai tốt hơn, chịu trách nhiệm với khách hàng hơn. 】
【Rõ ràng là công ty Bolton bắt chước, không, phải nói là sao chép nghiên cứu của Lê tổng.】
【Vì sao phải bán trước ô tô thế hệ hai của Lê thị, ngay cả việc nghiên cứu hệ thống AI thông minh cũng chưa làm tốt, dẫn tới toàn mạng chế giễu, đúng là đáng đời. 】
【Công ty Bolton sai ở chỗ, thứ nhất là không tích cực giải quyết vấn đề sau khi mã khóa bằng giọng nói bị lỗi, ban đầu còn định coi như không thấy. 】
【 Thứ hai là đưa ra một bài đăng weibo thật thật giả, làm cư dân mạng cảm thấy đây là thái độ xử lý xử lý sự việc của công ty ô tô có nhãn hiệu lâu đời, lại không có trách nhiệm như vậy, có phải do tất cả quản lý cao cấp của công ty đều bị nước ngấm vào đầu? 】
【Thứ ba chính là đến hệ thống báo động khẩn cấp quan trọng nhất cũng mất hiệu lực trong thời khắc mấu chốt, có thể thấy được giai đoạn nghiên cứu phát minh có tập trung toàn lực, thí nghiệm nhiều lần không... 】
【Tục ngữ nói rất đúng, không có khoan kim cương thì đừng mong ôm nghề đồ gốm*, trình độ nghiên cứu về công nghệ thông minh Ai của công ty Bolton chưa đạt, cũng đừng đem ra ngoài bán, nếu không thì người bị hại sẽ là người dùng thôi. 】
*Không có khoan kim cương thì đừng mong ôm nghề đồ gốm: Không nên làm một việc gì đó mà không chắc chắn mình có thể làm được.
【Nhưng sao mấy người chắc chắn ô tô thế hệ hai của Lê thị không bị lỗi thế, lỡ đâu cái hệ thống báo động khẩn cấp này cũng mất hiệu lực trong sự cố thì sao?! 】
Một vài cư dân mạng quả thật có nghi ngờ này.
Nhưng vào lúc này, website chính thức của công ty Lê thị đột nhiên đăng một video lên weibo.
——Trong video là một thí nghiệm có liên quan tới hệ thống báo động khẩn cấp.
Hiện trường còn đứng vài người mặc đồ cảnh sát, là nhân viên cục cảnh sát điều động tới để phối hợp.
Những chiếc xe thí nghiệm toàn bộ đều là ô tô thế hệ hai mới ra mắt của Lê thị, tất cả có mười mấy chiếc.
Mấy ô tô thông minh đều được cố ý điều chỉnh thử hệ thống khởi động, sau khi chạy được một lúc sẽ bị dừng lại, sau đó gặp đủ loại sự cố có khả năng xảy ra...
Cuối cùng kết quả thí nghiệm cũng có.
Sau mỗi sự cố, hệ thống thông minh bên trong ô tô sẽ lập tức rà quét tình trạng cơ thể của người lái, hơn nữa cũng gửi định vị tới trung tâm chỉ huy, gọi cứu hộ, không có sai sót nào.
Sau khi website chính thức của công ty Lê thị đăng weibo, cục cảnh sát Yến Kinh chia sẻ, xác nhận kèm theo một câu——【 hy vọng chức năng này mãi mãi không cần dùng tới. 】
Cư dân mạng lần này hoàn toàn hết hồn, vội để lại bình luận khen ngợi.
…………
Khi Lê Khinh Châu đọc bình luận tình cờ nhìn thấy cái này——
【 Thật đáng mừng, doanh số ô tô của công ty Lê thị đã đuổi kịp và vượt qua công ty Bolton! Ha ha ha, khắp chốn mừng vui.jpg. 】
Cậu vừa bỏ điện thoại xuống, Phương Tây Ngạn gõ cửa tiến vào nói: "Lê tổng, phó giám đốc công ty Bolton lại tới nữa."
"Anh ta đang ở sảnh lớn công ty, có vẻ như không định rời đi, chắc là muốn chờ cậu tan tầm..."
Từ sau khi công ty ô tô thông minh Bolton xảy ra chuyện, Blair lại tới công ty Lê thị.
Chỉ là Lê Khinh Châu không muốn thấy anh ta nên cậu để Phương Tây Ngạn tùy tiện tìm cớ không rảnh.
Nhưng cậu không ngờ đường đường là phó giám đốc một công ty lớn, thế mà cứ bám riết không tha như thế, liên tục mấy ngày đều tới công ty.
Hôm nay là ngày thứ tư rồi.
Trước đó Blair có nhờ Phương Tây Ngạn chuyển lời.
——Lần đầu tiên anh ta tới công ty để thảo luận việc hợp tác với Lê tổng quả thật có yêu cầu quá đáng, nếu Lê tổng có ý định hợp tác, công ty Bolton có thể tăng giá.
Hơn nữa, thêm một người bạn vẫn hơn là thêm một kẻ địch.
Trong ngành sản xuất ô tô, dù sao công ty Lê thị cũng không thể cạnh tranh ở nước ngoài, nếu công ty Bolton cố ý nhằm vào, công ty Lê thị khó có thể đối phó.
Ngoại trừ có y đồ hợp tác, Blair còn hy vọng Lê Khinh Châu hỗ trợ công ty Bolton vượt qua cuộc khủng hoảng quan hệ công chúng lần này và khôi phục danh tiếng nhãn hiệu lâu đời của công ty.
Lê Khinh Châu nói với Phương Tây Ngạn: "Chuyển lời cho phó giám đốc Blair, nếu công ty Bolton có thành ý, vậy trước tiên hãy mua bằng sáng chế ô tô thông minh AI của Lê thị, sau đó mới bàn lại việc hợp tác và hỗ trợ."
"Vâng, tôi biết rồi, Lê tổng." Phương Tây Ngạn nói xong, đóng cửa lại đi xuống lầu.
Phương Tây Ngạn chuyển lại những lời này cho Blair.
Blair bất đắc dĩ buông tay nói: "Lê tổng của mấy người đúng là cứng đầu, bất kể là mềm hay cứng đều không dùng được, quá khó thu phục..."
Phương Tây Ngạn im lặng chống đỡ, làm như không nghe thấy.
Blair nghiêm túc trở lại, nghĩ ngợi, sau một lúc nói: "Tôi sắp phải về nước, chuyện này không quyết định một mình được, cần phải có cổ đông toàn công ty tổ chức họp để thảo luận."
"Nhưng tôi sẽ suy xét cẩn thận lời của Lê tổng mấy người, để lại phương thức liên hệ đi?"
Phương Tây Ngạn lấy danh thiếp ra đưa cho Blair.
Blair cất nó đi, lại nói thêm mấy câu rồi mới xoay người rời khỏi công ty Lê thị.
Buổi chiều tan tầm, Liễu Bạc Hoài tới đón Lê Khinh Châu trước tiên.
Bọn họ mướn tới trường đón đám trẻ trước, sau đó Liễu Bạc Hoài đưa Lê Khinh Châu và Lê Húc Sanh về nhà, rồi hắn lại đưa Hạ Dịch Quân về nhà họ Hạ.
“Liễu tổng.”
Phương Tây Ngạn vừa ra khỏi phòng làm việc đã gặp phải Liễu Bạc Hoài đang một mình lên lầu, anh ta đứng lại chào hỏi.
Liễu Bạc Hoài gật đầu, đi vào văn phòng.
Tiếp theo, cửa văn phòng bị đóng lại.
Phương Tây Ngạn không khỏi cảm thán —— có đôi khi làm tài xế chuyên dụng của Lê Khinh Châu dễ lấy tiền thật.
Anh ta lắc đầu, trở lại chỗ mình thu dọn đồ đạc, chuẩn bị tan tầm.
"Tam gia, anh tới rồi." Lê Khinh Châu vẻ mặt bình đạm nói.
[Mình vừa mới đếm đến sau, tam gia đã đẩy cửa vào rồi, sớm hơn hôm qua năm giây lận, hi hi.]
——Người tí hon trong bong bóng cũng đang ngồi trên chiếc ghế sau bàn làm việc, vừa nãy còn chán nản ngồi xoay ghế, ngay khi nhìn thấy Liễu Bạc Hoài tiến vào, cơ thể nháy mắt thẳng dậy, cực kỳ có tinh thần.
Khóe miệng Liễu Bạc Hoài khẽ giật, nói: "Chuẩn bị xong chưa?"
"Ừ, xong rồi, chúng ta đi thôi, Tam gia." Lê Khinh Châu điều khiển xe lăn vòng ra từ sau bàn làm việc.
Liễu Bạc Hoài bước tới phía sau cậu muốn đẩy, Lê Khinh Châu cũng ăn ý buông cái nút điều khiển xe lăn ra.
Đón hai đứa bé xong xuôi, Liễu Bạc Hoài lái xe đến chỗ ở của Lê Khinh Châu.
Hạ Dịch Quân xuống xe chào tạm biệt đồng bọn, hai đứa bé dựa vào nhau trước cửa biệt thự, nhỏ giọng thầm thì nói chuyện phiếm.
Mà Liễu Bạc Hoài bê xe lăn từ cốp xe ra, ngay sau đó mở cửa xe, ôm Lê Khinh Châu xuống xe.
[Ui ui, lúc trước mình toàn phải tự chống cánh tay xuống xe, quả nhiên, ai được cưng chiều thì không có sợ hãi, muốn làm gì thì làm.]
——Người tí hon trong bong bóng ôm mặt, cơ thể lắc lư trái phải.
Sau khi Lê Khinh Châu ngồi lên xe lăn lại không vội vã rời đi.
Giờ phút này bọn họ ở phía bên kia xe, rời khỏi cửa biệt thự.
Thân xe ô tô tương đối lớn, Lê Khinh Châu ngồi tình cờ bị thân xe cản lại.
Cậu ngẩng đầu, nhìn phía Liễu Bạc Hoài: "Tam gia, về cẩn thận."
[Mỗi ngày một cái hôn tạm biệt để bồi dưỡng tình cảm đâu rồi, mau tới mau tới đi!]
——Mặt người tí hon trong bong bóng không khỏi lộ vẻ thẹn thùng, ngay sau đó lại chu chu đôi môi mềm mại hồng hào về phía Liễu Bạc Hoài, nhìn có vẻ cực kỳ mong chờ.
Đôi mắt Liễu Bạc Hoài hiện lên ý cười, hắn gật đầu cười nói: "Được."
Ngay sau đó hắn cúi người——ba cái hôn mềm mại dừng trên trán, mũi, trên môi...
[Đây là cảm giác có người cưng chiều sao, hạnh phúc quá.]
Cửa biệt thự đột nhiên truyền đến tiếng la của em trai.
Vành tai Lê Khinh Châu đỏ lên, vẻ mặt không thay đổi điều khiển xe lăn lùi ra sau một khoảng, nói: "Tam gia, anh, sau này anh đừng không nói trước đã làm vậy...Mấy đứa trẻ còn ở đây mà."
Liễu Bạc Hoài đáp lại, nói: "Là anh sai, lần sau...em cho phép mới làm."
Lê Khinh Châu muốn nói gì đó, nhưng Hạ Dịch Quân đã nói tạm biệt với Sanh Sanh xong, chạy tới tạm biệt anh Lê.
[Ủa, Tạm gia nhận sai nhanh thế, sao anh ấy không kiên trì thêm một tí nữa nhỉ.]
——Người tí hon trong bong bóng bĩu môi, rầm rì chống nạnh, cúi đầu đá đá mũi chân.
Lê Khinh Châu tạm biệt Hạ Dịch Quân xong, quay lại trả lời Lê Húc Sanh: "Anh qua ngay đây, Sanh Sanh vào nhà trước đi."
Liễu Bạc Hoài cho Hạ Dịch Quân lên xe.
Khi Lê Khinh Châu chuẩn bị đi, hắn bỗng chốc đè lại tay vịn xe lăn, cúi người khẽ nói bên tai Lê Khinh Châu: "Nhưng nếu em không cho phép, lỡ anh lại tái phạm lỗi lầm thì làm sao bây giờ..."
——Lãnh đạo cấp cao của công ty quyết định ngay lập tức thu hồi tất cả những chiếc ô tô thông minh xuất hiện vấn đề, hơn nữa bồi thường cho người dùng.
Nhưng vẫn tồn tại những ảnh hướng xấu.
Dù vậy, nhiều khách hàng không bao giờ mua nữa, công ty Bolton có cảm giác sứt đầu mẻ trán.
Mà khi công ty Bolton đang khẩn cấp giải quyết quan hệ công chúng, đoạn video liên quan đến ô tô thông minh đời thứ hai của Lê thị trở nên phổ biến.
Người này là một khách hàng trung thành của ô tô Lê thị.
Ngay khi ô tô thông minh đời thứ hai vừa mới ra mắt đã đặt hàng, tính đến hiện tại đã lái xe hơn nửa tháng.
Anh ta ghi lại giọng nói của bản thân và cả gia đình vào hệ thống nhận dạng giọng nói để tiện việc bình thường mở cửa xe, cốp xe...
——Cũng may là anh ta ghi giọng nói của gia đình vào.
Nam chủ xe này có một đứa con mới khoảng 6 tuổi.
Sự việc xảy ra vào hôm ny, em trai chủ xe muốn lái thử, sau đó anh ta liền đưa con của chủ xe và bạn gái ra ngoài hóng gió.
Khi trở về, đứa trẻ đã ngủ ở hàng ghế sau, em trai chủ xe vừa xuống xe đã bị chủ xe gọi đi dọn đồ, anh ta cứ đinh ninh bạn gái đã ôm đứa bé ra ngoài rồi.
Nhưng ai ngờ, cô bạn gái cũng cho rằng một lúc sau em trai chủ xe sẽ quay lại ôm đứa trẻ nên không để ý, lên lầu nghịch điện thoại.
Chờ đến khi xong việc, mấy người nói chuyện với nhau mới nhận ra chẳng ai bế đứa bé ra ngoài.
Chủ xe lúc ấy cảm thấy bàng hoàng, nhớ tới trước kia trên bản tin có nói về sự kiến trẻ con tử vong trong xe, chân anh ta suýt nữa mềm đến nỗi không đứng dậy được.
Khi họ hốt hoảng chạy tới xe, nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, người chủ xe này mới mềm chân quỳ rạp xuống đất.
—— cửa xe mở ra một khe hở nhỏ thông gió.
Mà con trai anh ta đang dựa trên ghế sau xe cầm điện thoại xe phim hoạt nhìn, nhìn còn có vẻ rất thích thú.
Bé thấy ba mình quỳ xuống, không hiểu tại sao bò dậy hỏi: "Ba ơi, ba làm sao thế?"
"Con...Con..Cái cửa xe này..." Chủ xe không thể nào nói ra một câu lưu loát.
Con chủ xe nói: "Con khó thở quá nên tỉnh, trong xe ngột ngạt quá nên con mở cửa xe ra, không phải ba đã dạy con cách mở cửa xe bằng giọng nói sao?"
Chủ xe nghe vậy thoáng chốc khóc ra, nước mắt rơi đầy mặt, thấy vô cùng may mắn vì quyết định của mình ngày đó.
Sau khi sự việc này được báo đài đưa tin, cũng nhận được vô số lượt chia sẻ.
Chính chủ xe cũng đăng weibo, cực kỳ cực kỳ biết ơn ô tô thế hệ thứ hai của Lê thị có phát minh ra chức năng này, đúng là đã cứu con anh ta một mạng.
Cuối cùng anh ta viết——【Thật ra mới đầu mua chiếc xe này tôi không để ý lắm tới chức năng mã khóa bằng giọng nói, nhưng bây giờ tôi phát hiện hiện mình đã nhầm. 】
【Bất cứ phát minh hay nghiên cứu nào của Lê thị đều có ý nghĩa, họp báo giải thích rằng sự tồn tại của mã khóa bằng giọng nói chủ yếu vì người trong gia đình. 】
【 Thế mà có người nói chức năng vô dụng, cảm thấy râu ria với dư thừa, nên bỏ đi, nhưng khi muốn dùng lại không có chức năng này mà dùng. 】
Những cư dân mạng khác cũng đáp lại khẳng định.
【Chính xác, có chuẩn bị vẫn tốt hơn là không có chuẩn bị, có chức năng này vẫn tốt hơn không có, đứng để đến lúc xảy ra chuyện rồi mới hối hận.】
【Tôi còn nhớ rõ sau khi cuộc họp báo hôm ấy kết thúc, rất nhiều cư dân mạng không coi trọng xe thông minh thế hệ thứ hai của Lê thị, nói cái gì mà chức năng đụng hàng với ô tô công ty Bolton. Công ty người ta là nhãn hiệu lâu đời, sao Lê thị có thể so được】
【Đấy, giờ thấy chưa, rốt cuộc ô tô nhà ai tốt hơn, chịu trách nhiệm với khách hàng hơn. 】
【Rõ ràng là công ty Bolton bắt chước, không, phải nói là sao chép nghiên cứu của Lê tổng.】
【Vì sao phải bán trước ô tô thế hệ hai của Lê thị, ngay cả việc nghiên cứu hệ thống AI thông minh cũng chưa làm tốt, dẫn tới toàn mạng chế giễu, đúng là đáng đời. 】
【Công ty Bolton sai ở chỗ, thứ nhất là không tích cực giải quyết vấn đề sau khi mã khóa bằng giọng nói bị lỗi, ban đầu còn định coi như không thấy. 】
【 Thứ hai là đưa ra một bài đăng weibo thật thật giả, làm cư dân mạng cảm thấy đây là thái độ xử lý xử lý sự việc của công ty ô tô có nhãn hiệu lâu đời, lại không có trách nhiệm như vậy, có phải do tất cả quản lý cao cấp của công ty đều bị nước ngấm vào đầu? 】
【Thứ ba chính là đến hệ thống báo động khẩn cấp quan trọng nhất cũng mất hiệu lực trong thời khắc mấu chốt, có thể thấy được giai đoạn nghiên cứu phát minh có tập trung toàn lực, thí nghiệm nhiều lần không... 】
【Tục ngữ nói rất đúng, không có khoan kim cương thì đừng mong ôm nghề đồ gốm*, trình độ nghiên cứu về công nghệ thông minh Ai của công ty Bolton chưa đạt, cũng đừng đem ra ngoài bán, nếu không thì người bị hại sẽ là người dùng thôi. 】
*Không có khoan kim cương thì đừng mong ôm nghề đồ gốm: Không nên làm một việc gì đó mà không chắc chắn mình có thể làm được.
【Nhưng sao mấy người chắc chắn ô tô thế hệ hai của Lê thị không bị lỗi thế, lỡ đâu cái hệ thống báo động khẩn cấp này cũng mất hiệu lực trong sự cố thì sao?! 】
Một vài cư dân mạng quả thật có nghi ngờ này.
Nhưng vào lúc này, website chính thức của công ty Lê thị đột nhiên đăng một video lên weibo.
——Trong video là một thí nghiệm có liên quan tới hệ thống báo động khẩn cấp.
Hiện trường còn đứng vài người mặc đồ cảnh sát, là nhân viên cục cảnh sát điều động tới để phối hợp.
Những chiếc xe thí nghiệm toàn bộ đều là ô tô thế hệ hai mới ra mắt của Lê thị, tất cả có mười mấy chiếc.
Mấy ô tô thông minh đều được cố ý điều chỉnh thử hệ thống khởi động, sau khi chạy được một lúc sẽ bị dừng lại, sau đó gặp đủ loại sự cố có khả năng xảy ra...
Cuối cùng kết quả thí nghiệm cũng có.
Sau mỗi sự cố, hệ thống thông minh bên trong ô tô sẽ lập tức rà quét tình trạng cơ thể của người lái, hơn nữa cũng gửi định vị tới trung tâm chỉ huy, gọi cứu hộ, không có sai sót nào.
Sau khi website chính thức của công ty Lê thị đăng weibo, cục cảnh sát Yến Kinh chia sẻ, xác nhận kèm theo một câu——【 hy vọng chức năng này mãi mãi không cần dùng tới. 】
Cư dân mạng lần này hoàn toàn hết hồn, vội để lại bình luận khen ngợi.
…………
Khi Lê Khinh Châu đọc bình luận tình cờ nhìn thấy cái này——
【 Thật đáng mừng, doanh số ô tô của công ty Lê thị đã đuổi kịp và vượt qua công ty Bolton! Ha ha ha, khắp chốn mừng vui.jpg. 】
Cậu vừa bỏ điện thoại xuống, Phương Tây Ngạn gõ cửa tiến vào nói: "Lê tổng, phó giám đốc công ty Bolton lại tới nữa."
"Anh ta đang ở sảnh lớn công ty, có vẻ như không định rời đi, chắc là muốn chờ cậu tan tầm..."
Từ sau khi công ty ô tô thông minh Bolton xảy ra chuyện, Blair lại tới công ty Lê thị.
Chỉ là Lê Khinh Châu không muốn thấy anh ta nên cậu để Phương Tây Ngạn tùy tiện tìm cớ không rảnh.
Nhưng cậu không ngờ đường đường là phó giám đốc một công ty lớn, thế mà cứ bám riết không tha như thế, liên tục mấy ngày đều tới công ty.
Hôm nay là ngày thứ tư rồi.
Trước đó Blair có nhờ Phương Tây Ngạn chuyển lời.
——Lần đầu tiên anh ta tới công ty để thảo luận việc hợp tác với Lê tổng quả thật có yêu cầu quá đáng, nếu Lê tổng có ý định hợp tác, công ty Bolton có thể tăng giá.
Hơn nữa, thêm một người bạn vẫn hơn là thêm một kẻ địch.
Trong ngành sản xuất ô tô, dù sao công ty Lê thị cũng không thể cạnh tranh ở nước ngoài, nếu công ty Bolton cố ý nhằm vào, công ty Lê thị khó có thể đối phó.
Ngoại trừ có y đồ hợp tác, Blair còn hy vọng Lê Khinh Châu hỗ trợ công ty Bolton vượt qua cuộc khủng hoảng quan hệ công chúng lần này và khôi phục danh tiếng nhãn hiệu lâu đời của công ty.
Lê Khinh Châu nói với Phương Tây Ngạn: "Chuyển lời cho phó giám đốc Blair, nếu công ty Bolton có thành ý, vậy trước tiên hãy mua bằng sáng chế ô tô thông minh AI của Lê thị, sau đó mới bàn lại việc hợp tác và hỗ trợ."
"Vâng, tôi biết rồi, Lê tổng." Phương Tây Ngạn nói xong, đóng cửa lại đi xuống lầu.
Phương Tây Ngạn chuyển lại những lời này cho Blair.
Blair bất đắc dĩ buông tay nói: "Lê tổng của mấy người đúng là cứng đầu, bất kể là mềm hay cứng đều không dùng được, quá khó thu phục..."
Phương Tây Ngạn im lặng chống đỡ, làm như không nghe thấy.
Blair nghiêm túc trở lại, nghĩ ngợi, sau một lúc nói: "Tôi sắp phải về nước, chuyện này không quyết định một mình được, cần phải có cổ đông toàn công ty tổ chức họp để thảo luận."
"Nhưng tôi sẽ suy xét cẩn thận lời của Lê tổng mấy người, để lại phương thức liên hệ đi?"
Phương Tây Ngạn lấy danh thiếp ra đưa cho Blair.
Blair cất nó đi, lại nói thêm mấy câu rồi mới xoay người rời khỏi công ty Lê thị.
Buổi chiều tan tầm, Liễu Bạc Hoài tới đón Lê Khinh Châu trước tiên.
Bọn họ mướn tới trường đón đám trẻ trước, sau đó Liễu Bạc Hoài đưa Lê Khinh Châu và Lê Húc Sanh về nhà, rồi hắn lại đưa Hạ Dịch Quân về nhà họ Hạ.
“Liễu tổng.”
Phương Tây Ngạn vừa ra khỏi phòng làm việc đã gặp phải Liễu Bạc Hoài đang một mình lên lầu, anh ta đứng lại chào hỏi.
Liễu Bạc Hoài gật đầu, đi vào văn phòng.
Tiếp theo, cửa văn phòng bị đóng lại.
Phương Tây Ngạn không khỏi cảm thán —— có đôi khi làm tài xế chuyên dụng của Lê Khinh Châu dễ lấy tiền thật.
Anh ta lắc đầu, trở lại chỗ mình thu dọn đồ đạc, chuẩn bị tan tầm.
"Tam gia, anh tới rồi." Lê Khinh Châu vẻ mặt bình đạm nói.
[Mình vừa mới đếm đến sau, tam gia đã đẩy cửa vào rồi, sớm hơn hôm qua năm giây lận, hi hi.]
——Người tí hon trong bong bóng cũng đang ngồi trên chiếc ghế sau bàn làm việc, vừa nãy còn chán nản ngồi xoay ghế, ngay khi nhìn thấy Liễu Bạc Hoài tiến vào, cơ thể nháy mắt thẳng dậy, cực kỳ có tinh thần.
Khóe miệng Liễu Bạc Hoài khẽ giật, nói: "Chuẩn bị xong chưa?"
"Ừ, xong rồi, chúng ta đi thôi, Tam gia." Lê Khinh Châu điều khiển xe lăn vòng ra từ sau bàn làm việc.
Liễu Bạc Hoài bước tới phía sau cậu muốn đẩy, Lê Khinh Châu cũng ăn ý buông cái nút điều khiển xe lăn ra.
Đón hai đứa bé xong xuôi, Liễu Bạc Hoài lái xe đến chỗ ở của Lê Khinh Châu.
Hạ Dịch Quân xuống xe chào tạm biệt đồng bọn, hai đứa bé dựa vào nhau trước cửa biệt thự, nhỏ giọng thầm thì nói chuyện phiếm.
Mà Liễu Bạc Hoài bê xe lăn từ cốp xe ra, ngay sau đó mở cửa xe, ôm Lê Khinh Châu xuống xe.
[Ui ui, lúc trước mình toàn phải tự chống cánh tay xuống xe, quả nhiên, ai được cưng chiều thì không có sợ hãi, muốn làm gì thì làm.]
——Người tí hon trong bong bóng ôm mặt, cơ thể lắc lư trái phải.
Sau khi Lê Khinh Châu ngồi lên xe lăn lại không vội vã rời đi.
Giờ phút này bọn họ ở phía bên kia xe, rời khỏi cửa biệt thự.
Thân xe ô tô tương đối lớn, Lê Khinh Châu ngồi tình cờ bị thân xe cản lại.
Cậu ngẩng đầu, nhìn phía Liễu Bạc Hoài: "Tam gia, về cẩn thận."
[Mỗi ngày một cái hôn tạm biệt để bồi dưỡng tình cảm đâu rồi, mau tới mau tới đi!]
——Mặt người tí hon trong bong bóng không khỏi lộ vẻ thẹn thùng, ngay sau đó lại chu chu đôi môi mềm mại hồng hào về phía Liễu Bạc Hoài, nhìn có vẻ cực kỳ mong chờ.
Đôi mắt Liễu Bạc Hoài hiện lên ý cười, hắn gật đầu cười nói: "Được."
Ngay sau đó hắn cúi người——ba cái hôn mềm mại dừng trên trán, mũi, trên môi...
[Đây là cảm giác có người cưng chiều sao, hạnh phúc quá.]
Cửa biệt thự đột nhiên truyền đến tiếng la của em trai.
Vành tai Lê Khinh Châu đỏ lên, vẻ mặt không thay đổi điều khiển xe lăn lùi ra sau một khoảng, nói: "Tam gia, anh, sau này anh đừng không nói trước đã làm vậy...Mấy đứa trẻ còn ở đây mà."
Liễu Bạc Hoài đáp lại, nói: "Là anh sai, lần sau...em cho phép mới làm."
Lê Khinh Châu muốn nói gì đó, nhưng Hạ Dịch Quân đã nói tạm biệt với Sanh Sanh xong, chạy tới tạm biệt anh Lê.
[Ủa, Tạm gia nhận sai nhanh thế, sao anh ấy không kiên trì thêm một tí nữa nhỉ.]
——Người tí hon trong bong bóng bĩu môi, rầm rì chống nạnh, cúi đầu đá đá mũi chân.
Lê Khinh Châu tạm biệt Hạ Dịch Quân xong, quay lại trả lời Lê Húc Sanh: "Anh qua ngay đây, Sanh Sanh vào nhà trước đi."
Liễu Bạc Hoài cho Hạ Dịch Quân lên xe.
Khi Lê Khinh Châu chuẩn bị đi, hắn bỗng chốc đè lại tay vịn xe lăn, cúi người khẽ nói bên tai Lê Khinh Châu: "Nhưng nếu em không cho phép, lỡ anh lại tái phạm lỗi lầm thì làm sao bây giờ..."