Chương 57: Kết quả tốt đẹp nhất
Cậu Minh Nguyệt nghe giới thiệu xong nhìn Minh Viễn đối diện dò xét từ trên xuống dưới
Minh Nguyệt nghĩ là mình che giấu tốt lắm, nhưng Cậu cô vẫn nhìn ra được sự kỳ lạ, biết được giữa cô cùng người tên Minh Viễn này không bình thường
Minh Nguyệt thấy Cậu nhìn Minh Viễn như vậy thì có chút căng thẳng, mãi sau Cậu cô mới gật đầu chào hỏi cùng anh
Tề Thiên Hạo đứng đó thấy sự bất thường của cô cùng anh ta ( Minh Viễn) có chút suy tư
Anh biết hai người họ đã chia tay, vậy nên mới gấp bay đến đây để gặp cô
Nhưng không ngờ sau đó Minh Viễn cũng tới, dạo gần đây còn luôn cố tìm cách hàn gắn mối quan hệ của anh ta ( Minh Viễn) và cô
Minh Nguyệt vẫn luôn né tránh, nhưng hôm nay thấy không khí giữa Minh Nguyệt cùng Minh Viễn, thì có vẻ như vấn đề đang dần dần được giải quyết rồi
Cậu Minh Nguyệt còn trò chuyện với Minh Viễn và Tề Thiên Hạo rất nhiều, Minh Nguyệt không chen vào chỉ ngồi đó nghe ba người họ trò chuyện
Minh Viễn đôi lúc lại nhìn sang Minh Nguyệt mỉm cười
Minh Nguyệt sợ bị Cậu phát hiện chỉ đành cố gắng tỏ ra không biết
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, ba người xin phép Cậu rồi ra ngoài chơi
***
Đến công viên Minh Nguyệt chạy đi mua vé, hai người Tề Thiên Hạo cùng Minh Viễn ở lại
Thấy Minh Nguyệt đã đi xa đang xếp hàng mua vé Minh Viễn lên tiếng
- Tôi biết anh có suy nghĩ gì với Minh Nguyệt nhưng tôi sẽ không để anh có cơ hội đâu! Anh vẫn nên từ bỏ đi, cô ấy chỉ coi anh là bạn bè bình thường!!
Tề Thiên Hạo ấm áp nhìn theo bóng dáng của cô cũng lên tiếng
- Tôi chỉ muốn Minh Nguyệt hạnh phúc, nếu anh không làm được vậy anh không có tư cách khuyên tôi từ bỏ!!
Minh Viễn nghe xong kiên định lên tiếng
- Tôi nhất định sẽ khiến cô ấy hạnh phúc!! Tôi muốn tất cả mọi người đều phải ngưỡng mộ với cô gái của tôi!!
Thấy Minh Nguyệt đang quay lại Tề Thiên Hạo cười lên tiếng
- Vậy chờ xem!
Minh Viễn thấy Minh Nguyệt đang đi lại đây anh tiến lên nắm lấy tay cô
Minh Nguyệt nhìn anh, lại nhìn sang Tề Thiên Hạo sau đó rút tay ra đi trước lên tiếng
- Vé có rồi, chúng ta đi vào đi!
Minh Viễn bị đẩy tay ra có chút không vui nhưng vẫn đi theo sát đằng sau cô,Tề Thiên Hạo nhìn thấy một màn này khẽ cười, nghe thấy cô nói cũng bước đi
Minh Nguyệt thấy máy gắp thú đi nhanh tới mua xu, Minh Viễn thấy cô nhìn chằm chằm gấu bông rùa nhỏ trong máy đi tới muốn gắp cho cô
Nhưng tốn cả đống xu vẫn chưa gắp ra được, Minh Nguyệt nhìn Minh Viễn mím môi muốn nói lại thôi
Minh Viễn mỉm cười
- Lần nữa, anh chưa quen tay cho lắm, lần này chắc chắn được!!
- Cho em!
Tề Thiên Hạo đưa tới cho cô gấu bông rùa nhỏ, Minh Nguyệt nhìn thấy nhìn sang Minh Viễn, cô khách sáo nhận lấy mỉm cười cảm ơn anh
Tề Thiên Hạo cười với cô kêu không có gì, Minh Viễn nhìn thấy rất không vui, cố gắng gắp cho bằng được con gấu kia
Minh Nguyệt nhìn Minh Viễn mỉm cười vui vẻ, chăm chú chờ anh gắp thú
Tề Thiên Hạo nhìn thấy cô như vậy trong lòng có chút chua xót, ánh mắt của cô luôn luôn dành cho Minh Viễn, trong mắt cô không có người khác, có đôi lúc anh thật sự ghen tỵ với Minh Viễn
Anh ta có gì tốt khiến cô có thể toàn tâm toàn ý với anh ta như vậy, chỉ cần anh ta làm gì cho cô, cô cũng sẽ vui vẻ tươi cười.
- Được rồi!!
Minh Viễn cuối cùng cũng gắp được gấu bông Minh Nguyệt muốn vui vẻ nói lớn, lấy ra vội đưa tới trước mặt cô
Minh Nguyệt nhìn con gấu bông trước mặt, lại nhìn vẻ mặt vui mừng của Minh Viễn cô cũng cười tươi lên nhận lấy
- Cảm ơn anh ~!
Minh Viễn thấy cô cười tươi như vậy xoa đầu cô cười
- Nếu em muốn anh còn có thể gắp thêm!
Minh Nguyệt bật cười lắc đầu
- Đủ rồi!
Minh Viễn vui vẻ gật đầu, quay sang với vẻ mặt chiến thắng nhìn Tề Thiên Hạo
Tề Thiên Hạo không thể hiện gì kêu Minh Nguyệt đi tiếp sang khu trò chơi khác
Cả quãng đường đi Minh Nguyệt đi thật chậm nhìn ngắm khắp nơi, Minh Viễn thấy vậy cũng bước chậm lại đi song song với cô
Tề Thiên Hạo nhìn hai người sóng vai đi cạnh nhau
Hai người cùng đi, một người đi nhanh hơn nguyện ý đi chậm lại để thấy được phong cảnh mà người kia nhìn thấy...đó chính là tình yêu!
Tề Thiên Hạo thấy cảnh tượng này anh bỗng chốc hiểu ra, nhìn hai người đi phía trước đang vui vẻ trò chuyện, Tề Thiên Hạo ấm áp mỉm cười
Có lẽ cho dù có cố gắng có được cô cũng sẽ không thấy được dáng vẻ của cô như bây giờ, dáng vẻ này là độc nhất vô nhị chỉ dành cho một người
Tề Thiên Hạo không đi nữa, anh dừng lại mỉm cười quay đi, có lẽ... đây là kết quả tốt đẹp nhất!
Đợi đi đến khu trò chơi tiếp theo Minh Nguyệt quay lại thì không thấy Tề Thiên Hạo nữa, Minh Viễn cũng không biết Tề Thiên Hạo đã đi đâu, hai người ngó tìm xung quanh cũng không thấy
Lấy điện thoại ra định gọi cho anh thì Minh Viễn ngăn cô lại nói Tề Thiên Hạo đã về trước rồi
Minh Nguyệt khó hiểu
- Sao anh ấy không nói một tiếng chứ, có phải có chuyện gì rồi không?
Minh Viễn nghe Minh Nguyệt hỏi lên tiếng
- Không có, anh ta nói nhớ ra mình có việc chưa hoàn thành nên đi trước, em yên tâm không có chuyện gì hết.
Minh Nguyệt nghe xong mới yên tâm gật đầu,
- Vậy mình ra xếp hàng đi, lát nữa còn đông hơn đó
Minh Viễn gật đầu đi cùng cô ra xếp hàng, mở tin nhắn nãy nhận được ra xem
"Chăm sóc cô ấy cho tốt, nếu còn khiến cô ấy đau lòng nhất định tôi sẽ không bỏ qua đâu, tốt nhất đừng để tôi có cơ hội có lần sau!! "
Nhìn tin nhắn Minh Viễn khoé miệng giương lên,
" Nhất định không để anh có thêm cơ hội lần nữa!! "
Nhắn xong nắm lấy tay Minh Nguyệt mỉm cười hạnh phúc
Minh Nguyệt bị nắm tay nhìn xuống suy nghĩ một lát sau đó đánh lên tay của anh rút tay về nhìn anh lên tiếng
- Anh làm gì đó, lợi dụng cơ hội à!?
Minh Viễn vừa bị đánh vừa bị mắng cũng dám biểu hiện gì chỉ im lặng ngoan ngoãn đứng đó
Minh Nguyệt nhìn dáng vẻ này của anh không nhịn được quay ra chỗ khác cười lên
Minh Nguyệt nghĩ là mình che giấu tốt lắm, nhưng Cậu cô vẫn nhìn ra được sự kỳ lạ, biết được giữa cô cùng người tên Minh Viễn này không bình thường
Minh Nguyệt thấy Cậu nhìn Minh Viễn như vậy thì có chút căng thẳng, mãi sau Cậu cô mới gật đầu chào hỏi cùng anh
Tề Thiên Hạo đứng đó thấy sự bất thường của cô cùng anh ta ( Minh Viễn) có chút suy tư
Anh biết hai người họ đã chia tay, vậy nên mới gấp bay đến đây để gặp cô
Nhưng không ngờ sau đó Minh Viễn cũng tới, dạo gần đây còn luôn cố tìm cách hàn gắn mối quan hệ của anh ta ( Minh Viễn) và cô
Minh Nguyệt vẫn luôn né tránh, nhưng hôm nay thấy không khí giữa Minh Nguyệt cùng Minh Viễn, thì có vẻ như vấn đề đang dần dần được giải quyết rồi
Cậu Minh Nguyệt còn trò chuyện với Minh Viễn và Tề Thiên Hạo rất nhiều, Minh Nguyệt không chen vào chỉ ngồi đó nghe ba người họ trò chuyện
Minh Viễn đôi lúc lại nhìn sang Minh Nguyệt mỉm cười
Minh Nguyệt sợ bị Cậu phát hiện chỉ đành cố gắng tỏ ra không biết
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, ba người xin phép Cậu rồi ra ngoài chơi
***
Đến công viên Minh Nguyệt chạy đi mua vé, hai người Tề Thiên Hạo cùng Minh Viễn ở lại
Thấy Minh Nguyệt đã đi xa đang xếp hàng mua vé Minh Viễn lên tiếng
- Tôi biết anh có suy nghĩ gì với Minh Nguyệt nhưng tôi sẽ không để anh có cơ hội đâu! Anh vẫn nên từ bỏ đi, cô ấy chỉ coi anh là bạn bè bình thường!!
Tề Thiên Hạo ấm áp nhìn theo bóng dáng của cô cũng lên tiếng
- Tôi chỉ muốn Minh Nguyệt hạnh phúc, nếu anh không làm được vậy anh không có tư cách khuyên tôi từ bỏ!!
Minh Viễn nghe xong kiên định lên tiếng
- Tôi nhất định sẽ khiến cô ấy hạnh phúc!! Tôi muốn tất cả mọi người đều phải ngưỡng mộ với cô gái của tôi!!
Thấy Minh Nguyệt đang quay lại Tề Thiên Hạo cười lên tiếng
- Vậy chờ xem!
Minh Viễn thấy Minh Nguyệt đang đi lại đây anh tiến lên nắm lấy tay cô
Minh Nguyệt nhìn anh, lại nhìn sang Tề Thiên Hạo sau đó rút tay ra đi trước lên tiếng
- Vé có rồi, chúng ta đi vào đi!
Minh Viễn bị đẩy tay ra có chút không vui nhưng vẫn đi theo sát đằng sau cô,Tề Thiên Hạo nhìn thấy một màn này khẽ cười, nghe thấy cô nói cũng bước đi
Minh Nguyệt thấy máy gắp thú đi nhanh tới mua xu, Minh Viễn thấy cô nhìn chằm chằm gấu bông rùa nhỏ trong máy đi tới muốn gắp cho cô
Nhưng tốn cả đống xu vẫn chưa gắp ra được, Minh Nguyệt nhìn Minh Viễn mím môi muốn nói lại thôi
Minh Viễn mỉm cười
- Lần nữa, anh chưa quen tay cho lắm, lần này chắc chắn được!!
- Cho em!
Tề Thiên Hạo đưa tới cho cô gấu bông rùa nhỏ, Minh Nguyệt nhìn thấy nhìn sang Minh Viễn, cô khách sáo nhận lấy mỉm cười cảm ơn anh
Tề Thiên Hạo cười với cô kêu không có gì, Minh Viễn nhìn thấy rất không vui, cố gắng gắp cho bằng được con gấu kia
Minh Nguyệt nhìn Minh Viễn mỉm cười vui vẻ, chăm chú chờ anh gắp thú
Tề Thiên Hạo nhìn thấy cô như vậy trong lòng có chút chua xót, ánh mắt của cô luôn luôn dành cho Minh Viễn, trong mắt cô không có người khác, có đôi lúc anh thật sự ghen tỵ với Minh Viễn
Anh ta có gì tốt khiến cô có thể toàn tâm toàn ý với anh ta như vậy, chỉ cần anh ta làm gì cho cô, cô cũng sẽ vui vẻ tươi cười.
- Được rồi!!
Minh Viễn cuối cùng cũng gắp được gấu bông Minh Nguyệt muốn vui vẻ nói lớn, lấy ra vội đưa tới trước mặt cô
Minh Nguyệt nhìn con gấu bông trước mặt, lại nhìn vẻ mặt vui mừng của Minh Viễn cô cũng cười tươi lên nhận lấy
- Cảm ơn anh ~!
Minh Viễn thấy cô cười tươi như vậy xoa đầu cô cười
- Nếu em muốn anh còn có thể gắp thêm!
Minh Nguyệt bật cười lắc đầu
- Đủ rồi!
Minh Viễn vui vẻ gật đầu, quay sang với vẻ mặt chiến thắng nhìn Tề Thiên Hạo
Tề Thiên Hạo không thể hiện gì kêu Minh Nguyệt đi tiếp sang khu trò chơi khác
Cả quãng đường đi Minh Nguyệt đi thật chậm nhìn ngắm khắp nơi, Minh Viễn thấy vậy cũng bước chậm lại đi song song với cô
Tề Thiên Hạo nhìn hai người sóng vai đi cạnh nhau
Hai người cùng đi, một người đi nhanh hơn nguyện ý đi chậm lại để thấy được phong cảnh mà người kia nhìn thấy...đó chính là tình yêu!
Tề Thiên Hạo thấy cảnh tượng này anh bỗng chốc hiểu ra, nhìn hai người đi phía trước đang vui vẻ trò chuyện, Tề Thiên Hạo ấm áp mỉm cười
Có lẽ cho dù có cố gắng có được cô cũng sẽ không thấy được dáng vẻ của cô như bây giờ, dáng vẻ này là độc nhất vô nhị chỉ dành cho một người
Tề Thiên Hạo không đi nữa, anh dừng lại mỉm cười quay đi, có lẽ... đây là kết quả tốt đẹp nhất!
Đợi đi đến khu trò chơi tiếp theo Minh Nguyệt quay lại thì không thấy Tề Thiên Hạo nữa, Minh Viễn cũng không biết Tề Thiên Hạo đã đi đâu, hai người ngó tìm xung quanh cũng không thấy
Lấy điện thoại ra định gọi cho anh thì Minh Viễn ngăn cô lại nói Tề Thiên Hạo đã về trước rồi
Minh Nguyệt khó hiểu
- Sao anh ấy không nói một tiếng chứ, có phải có chuyện gì rồi không?
Minh Viễn nghe Minh Nguyệt hỏi lên tiếng
- Không có, anh ta nói nhớ ra mình có việc chưa hoàn thành nên đi trước, em yên tâm không có chuyện gì hết.
Minh Nguyệt nghe xong mới yên tâm gật đầu,
- Vậy mình ra xếp hàng đi, lát nữa còn đông hơn đó
Minh Viễn gật đầu đi cùng cô ra xếp hàng, mở tin nhắn nãy nhận được ra xem
"Chăm sóc cô ấy cho tốt, nếu còn khiến cô ấy đau lòng nhất định tôi sẽ không bỏ qua đâu, tốt nhất đừng để tôi có cơ hội có lần sau!! "
Nhìn tin nhắn Minh Viễn khoé miệng giương lên,
" Nhất định không để anh có thêm cơ hội lần nữa!! "
Nhắn xong nắm lấy tay Minh Nguyệt mỉm cười hạnh phúc
Minh Nguyệt bị nắm tay nhìn xuống suy nghĩ một lát sau đó đánh lên tay của anh rút tay về nhìn anh lên tiếng
- Anh làm gì đó, lợi dụng cơ hội à!?
Minh Viễn vừa bị đánh vừa bị mắng cũng dám biểu hiện gì chỉ im lặng ngoan ngoãn đứng đó
Minh Nguyệt nhìn dáng vẻ này của anh không nhịn được quay ra chỗ khác cười lên