Chương 66
Kiều Anh tưởng rằng ngày lễ tình yêu cứ như vậy qua đi. Nhưng cô đã đánh giá sai độ rụt rè của nữ sinh trường cô. Cũng có thể là cô đã đánh giá thấp nhan giá trị của Nhật Anh.
Trường cô ngoài khu dành cho học sinh năng khiếu ra, còn có khu học dành cho học sinh bình thường cấp ba. Bởi vậy học sinh nhiều mà nữ sinh cũng không ít. Nhật Anh ở lớp tuy ít nói nhưng cái nhan sắc đặt ở kia. Đi đến đâu cứ như nam châm hút ánh nhìn. Cho nên tan học bị chặn đường tỏ tình, Kiều Anh một chút cũng không bất ngờ. Điều bất ngờ là không chỉ nữ sinh lớp 10 tỏ tình, mà mấy chị khóa trên cũng tham gia náo nhiệt. Cho nên tình chị em ở thời nào cũng hot. Nhìn bị vây vòng trong vòng ngoài Nhật Anh, Kiều Anh không phúc hậu mà cười một tiếng. Hình ảnh này không khác mấy bộ phim thần tượng đang chiếu trên ti vi. Có lẽ hành vi của các bạn nữ hôm nay là ảnh hưởng từ xem quá 180 phút phim thần tượng tạo thành.
Đứng ở nhất vòng ngoài, Kiều Anh không có nghe rõ được cuộc tỏ tình chi tiết. Chỉ nghe mấy bạn bàn luận chỉ trỏ vọng ra. Phương từ trước tới nay luôn là người hóng chuyện chuyên nghiệp. Cô nàng đã len lỏi vào trong chứng kiến màn tỏ tình này. Nên Kiều Anh không lo không nghe được phiên bản đầy đủ.
Không đến mười phút cả đám đông đều đã tản ra. Kiều Anh đói đến mắt đầy sao nhìn Phương quay lại. Cô nàng này bị năm tiết học tàn phá lại vừa lăn lộn trong đám đông hóng chuyện nãy giờ. Vậy mà vẫn sức sống bắn ra bốn phía, thuật lại màn tỏ tình vừa rồi phải nói không khác camera chạy bằng cơm. Kiều Anh chịu đựng đói khát nghe xong. Dù sao vẫn là nữ sinh lại đứng trước người mình thích, các cô nàng ngoài tặng thư tình và thổ lộ ra không khác. Nói lên này Phương còn rất tiếc nuối nói: "Tớ tưởng phải đặc sắc hơn vụ tỏ tình nhầm ban sáng của cậu cơ. Ai ngờ liền này!"
Kiều Anh không phát biểu ý kiến. Cọc đi tìm trâu là một việc yêu cầu dũng khí rất lớn. Đều là trẻ trâu mới lớn làm được thế này đã thấy mấy nữ sinh kia gan lớn thế nào rồi. Nếu là cô chắc phải đợi kiếp sau cũng chưa chắc đã có dũng khí đi tỏ tình. Phương cũng không chờ Kiều Anh phát biểu ý kiến đã nói chuyện kế tiếp: "Bạn Nhật Anh đúng chuẩn nam chính từ phim bước ra. Vừa đẹp trai tính cách lại lạnh lùng. Cậu biết không, mấy nữ sinh kia nhưng xinh đẹp toàn hoa khôi cấp bậc đứng trước mặt cậu ta tỏ tình. Thế nhưng cậu ta một chút thương hương tiếc ngọc cũng không có. Từ chối hết luôn. Không biết mẫu người yêu của cậu ta gì nữa?"
Hai người lúc này đã đến vị trí để xe, Kiều Anh vừa dắt xe ra ngoài vừa nói: "Cậu tò mò mẫu người yêu của Nhật Anh? Chẳng lẽ cậu yêu thầm cậu ta?"
Nghe một nửa Phương đã nhảy dựng lên biện giải: "Đừng. Cậu hãy dừng ngay ý nghĩ kỳ lạ ấy đi. Cậu ta chỉ để ngắm thôi chứ làm bạn trai sẽ tổn thọ đấy."
"Phản ứng lớn thế làm gì? Tớ thấy cậu ta làm người cũng không tệ lắm." Nói rồi kể cho Phương nghe về việc Nhật Anh học bù cùng mình. Phương nghe này cũng rất ngạc nhiên, cô hoài nghi Nhật Anh mà Kiều Anh kể là một người khác. Nhưng dù sao ham học vẫn là đức tính tốt, Phương không nói gì gây mất hứng. Hai người nói này đó cũng đi ra cổng trường. Thấy đám bạn chờ mình, hai người vội đi đến hội họp. Kiểm quân số thấy thiếu lớp trưởng. Giờ đều mau đến mười hai giờ trưa, cả nhóm ai cũng đói lả. Nhẫn nại chờ mười phút có người đã chịu không nổi muốn về nhà. Kiều Anh thoi thóp suy đoán: "Chẳng lẽ lớp trưởng chưa chết tâm, đi tỏ tình với bạn Lan?"
Phương không cho là đúng nói: "Tỏ tình không lâu như vậy. Chắc cậu ta có việc gì?"
Sự thật chứng minh Kiều Anh miệng khai quang là có thật. Bởi không mấy phút sau Lan và lớp trưởng trước sau xuất hiện ở cổng trường chứng minh tất cả. Nhìn lớp trưởng héo úa cũng đoán kết quả ra sao nên không ai hỏi gì mà gấp rút ra về. Ngày lễ tình yêu nhiều kẻ vui cũng không thiếu kẻ buồn.
Đối với học sinh mà nói chuyện yêu đương chỉ là gia vị thêm vào cuộc sống thêm đậm đà thôi. Chứ việc học vẫn được đặt lên hàng đầu. Kiều Anh nhìn một chồng sách trước mắt khóc không ra nước mắt. Ai nói cho cô biết cô đều học sắp hết lớp 10 rồi mà còn học lại hóa lý của cấp hai không? Cô đã hỏi chủ nhân của chồng sách này và nhận được câu trả lời không thể chát hơn: "Kiến thức cơ bản của cậu về hóa lý hoàn toàn trống rỗng. Muốn học tốt hai môn này cậu chỉ có thể học lại từ đầu."
Kiều Anh biết trình độ mình chẳng ra sao, nhưng mà kém đến trình độ này cô cũng thật tuyệt vọng. Giờ mà đổi ý không biết còn kịp không nữa? Xuất phát từ lòng tin với trình độ học tập của Nhật Anh, Kiều Anh quyết liều một phen. Nhưng cô cũng không định làm Nhật Anh dễ chịu là được. Phải biết rằng khối C lượng kiến thức phải học cũng thật nhiều. Vì này mấy tháng tiếp theo hai người vùi đầu khổ học. Quá trình thật nhiều nước mắt nhưng thành quả lại rất đáng khen. Kết thúc năm học lớp 10 cô và Nhật Anh đều lọt top 5 của lớp. Tuy không đánh bại được Phương nhưng tiến bộ này của hai người cũng làm thầy chủ nhiệm tuyên dương trước cả lớp. Việc đổi chỗ ngồi phải chờ đầu năm mới thực hiện. Kiều Anh chuẩn bị nghênh đón kỳ nghỉ hè dài. Cô chưa có kế hoạch gì cho kỳ nghỉ này nên hỏi bên cạnh Nhật Anh: "Nghỉ hè cậu định làm gì?"
Mấy tháng ngồi cùng hai người đã quen thuộc rất nhiều. Nhật Anh đã nói nhiều hơn xưa: "Cùng gia đình du lịch vài nơi. Thời gian còn lại tự do tớ chưa có kế hoạch gì."
Kiều Anh lại nghĩ đến chị cô thi đại học. Gia đình cô năm nay là không có khả năng đi du lịch. Như vậy cô phải làm gì để chơi hết ba tháng đây?
Trường cô ngoài khu dành cho học sinh năng khiếu ra, còn có khu học dành cho học sinh bình thường cấp ba. Bởi vậy học sinh nhiều mà nữ sinh cũng không ít. Nhật Anh ở lớp tuy ít nói nhưng cái nhan sắc đặt ở kia. Đi đến đâu cứ như nam châm hút ánh nhìn. Cho nên tan học bị chặn đường tỏ tình, Kiều Anh một chút cũng không bất ngờ. Điều bất ngờ là không chỉ nữ sinh lớp 10 tỏ tình, mà mấy chị khóa trên cũng tham gia náo nhiệt. Cho nên tình chị em ở thời nào cũng hot. Nhìn bị vây vòng trong vòng ngoài Nhật Anh, Kiều Anh không phúc hậu mà cười một tiếng. Hình ảnh này không khác mấy bộ phim thần tượng đang chiếu trên ti vi. Có lẽ hành vi của các bạn nữ hôm nay là ảnh hưởng từ xem quá 180 phút phim thần tượng tạo thành.
Đứng ở nhất vòng ngoài, Kiều Anh không có nghe rõ được cuộc tỏ tình chi tiết. Chỉ nghe mấy bạn bàn luận chỉ trỏ vọng ra. Phương từ trước tới nay luôn là người hóng chuyện chuyên nghiệp. Cô nàng đã len lỏi vào trong chứng kiến màn tỏ tình này. Nên Kiều Anh không lo không nghe được phiên bản đầy đủ.
Không đến mười phút cả đám đông đều đã tản ra. Kiều Anh đói đến mắt đầy sao nhìn Phương quay lại. Cô nàng này bị năm tiết học tàn phá lại vừa lăn lộn trong đám đông hóng chuyện nãy giờ. Vậy mà vẫn sức sống bắn ra bốn phía, thuật lại màn tỏ tình vừa rồi phải nói không khác camera chạy bằng cơm. Kiều Anh chịu đựng đói khát nghe xong. Dù sao vẫn là nữ sinh lại đứng trước người mình thích, các cô nàng ngoài tặng thư tình và thổ lộ ra không khác. Nói lên này Phương còn rất tiếc nuối nói: "Tớ tưởng phải đặc sắc hơn vụ tỏ tình nhầm ban sáng của cậu cơ. Ai ngờ liền này!"
Kiều Anh không phát biểu ý kiến. Cọc đi tìm trâu là một việc yêu cầu dũng khí rất lớn. Đều là trẻ trâu mới lớn làm được thế này đã thấy mấy nữ sinh kia gan lớn thế nào rồi. Nếu là cô chắc phải đợi kiếp sau cũng chưa chắc đã có dũng khí đi tỏ tình. Phương cũng không chờ Kiều Anh phát biểu ý kiến đã nói chuyện kế tiếp: "Bạn Nhật Anh đúng chuẩn nam chính từ phim bước ra. Vừa đẹp trai tính cách lại lạnh lùng. Cậu biết không, mấy nữ sinh kia nhưng xinh đẹp toàn hoa khôi cấp bậc đứng trước mặt cậu ta tỏ tình. Thế nhưng cậu ta một chút thương hương tiếc ngọc cũng không có. Từ chối hết luôn. Không biết mẫu người yêu của cậu ta gì nữa?"
Hai người lúc này đã đến vị trí để xe, Kiều Anh vừa dắt xe ra ngoài vừa nói: "Cậu tò mò mẫu người yêu của Nhật Anh? Chẳng lẽ cậu yêu thầm cậu ta?"
Nghe một nửa Phương đã nhảy dựng lên biện giải: "Đừng. Cậu hãy dừng ngay ý nghĩ kỳ lạ ấy đi. Cậu ta chỉ để ngắm thôi chứ làm bạn trai sẽ tổn thọ đấy."
"Phản ứng lớn thế làm gì? Tớ thấy cậu ta làm người cũng không tệ lắm." Nói rồi kể cho Phương nghe về việc Nhật Anh học bù cùng mình. Phương nghe này cũng rất ngạc nhiên, cô hoài nghi Nhật Anh mà Kiều Anh kể là một người khác. Nhưng dù sao ham học vẫn là đức tính tốt, Phương không nói gì gây mất hứng. Hai người nói này đó cũng đi ra cổng trường. Thấy đám bạn chờ mình, hai người vội đi đến hội họp. Kiểm quân số thấy thiếu lớp trưởng. Giờ đều mau đến mười hai giờ trưa, cả nhóm ai cũng đói lả. Nhẫn nại chờ mười phút có người đã chịu không nổi muốn về nhà. Kiều Anh thoi thóp suy đoán: "Chẳng lẽ lớp trưởng chưa chết tâm, đi tỏ tình với bạn Lan?"
Phương không cho là đúng nói: "Tỏ tình không lâu như vậy. Chắc cậu ta có việc gì?"
Sự thật chứng minh Kiều Anh miệng khai quang là có thật. Bởi không mấy phút sau Lan và lớp trưởng trước sau xuất hiện ở cổng trường chứng minh tất cả. Nhìn lớp trưởng héo úa cũng đoán kết quả ra sao nên không ai hỏi gì mà gấp rút ra về. Ngày lễ tình yêu nhiều kẻ vui cũng không thiếu kẻ buồn.
Đối với học sinh mà nói chuyện yêu đương chỉ là gia vị thêm vào cuộc sống thêm đậm đà thôi. Chứ việc học vẫn được đặt lên hàng đầu. Kiều Anh nhìn một chồng sách trước mắt khóc không ra nước mắt. Ai nói cho cô biết cô đều học sắp hết lớp 10 rồi mà còn học lại hóa lý của cấp hai không? Cô đã hỏi chủ nhân của chồng sách này và nhận được câu trả lời không thể chát hơn: "Kiến thức cơ bản của cậu về hóa lý hoàn toàn trống rỗng. Muốn học tốt hai môn này cậu chỉ có thể học lại từ đầu."
Kiều Anh biết trình độ mình chẳng ra sao, nhưng mà kém đến trình độ này cô cũng thật tuyệt vọng. Giờ mà đổi ý không biết còn kịp không nữa? Xuất phát từ lòng tin với trình độ học tập của Nhật Anh, Kiều Anh quyết liều một phen. Nhưng cô cũng không định làm Nhật Anh dễ chịu là được. Phải biết rằng khối C lượng kiến thức phải học cũng thật nhiều. Vì này mấy tháng tiếp theo hai người vùi đầu khổ học. Quá trình thật nhiều nước mắt nhưng thành quả lại rất đáng khen. Kết thúc năm học lớp 10 cô và Nhật Anh đều lọt top 5 của lớp. Tuy không đánh bại được Phương nhưng tiến bộ này của hai người cũng làm thầy chủ nhiệm tuyên dương trước cả lớp. Việc đổi chỗ ngồi phải chờ đầu năm mới thực hiện. Kiều Anh chuẩn bị nghênh đón kỳ nghỉ hè dài. Cô chưa có kế hoạch gì cho kỳ nghỉ này nên hỏi bên cạnh Nhật Anh: "Nghỉ hè cậu định làm gì?"
Mấy tháng ngồi cùng hai người đã quen thuộc rất nhiều. Nhật Anh đã nói nhiều hơn xưa: "Cùng gia đình du lịch vài nơi. Thời gian còn lại tự do tớ chưa có kế hoạch gì."
Kiều Anh lại nghĩ đến chị cô thi đại học. Gia đình cô năm nay là không có khả năng đi du lịch. Như vậy cô phải làm gì để chơi hết ba tháng đây?