Chương 75: Chương này dùng hơi nhiều đồ Uống có cồn, cân nhắc trước khi đọc
Tôi gõ một cái vào đầu Long Nhất và nói rằng tưởng đó là việc quan trọng nên mới để đàn em của ông ta đưa Lan về nhà nhưng ra là mời tôi ăn một bữa chuộc lỗi. Long Nhất vội vàng xin lỗi tôi, tôi hỏi lý do tại sao ông ta và Long Nhị không mời tôi tới dự đám cưới hoặc thông báo cho tôi một tiếng. Long Nhất và Long Nhị nói lúc đó tôi vẫn còn đang thi đấu bóng đá cho học viện nên không tiện làm phiền, tôi thắc mắc vì sao họ biết tôi đi đá bóng thì bọn họ nói rằng học viện mà tôi đang học đã quay lại các trận đấu và đăng chúng lên trên mạng. Tôi bất ngờ khi nghe thấy lời hai người bọn họ nói, Long Nhị đưa tôi xem video thì đúng thật, đây là trận đầu tiên mà tôi đã đá, tôi tạm thời tha và chấp nhận bữa ăn của hai tên Long Nhất và Long Nhị.
Tôi bảo bọn họ dẫn đường đến nơi ăn, cả bọn lập tức mở đường cho tôi. Tôi được họ đưa tới một nhà hàng rất sang trọng, tôi cảm thấy hơi là lạ khi bước chân vào bên trong (thì ông đã vào bao giờ đâu mà chả thế), bọn tôi được nhân viên dẫn đến phòng riêng. Mới ngồi xuống ghế, đồ ăn chưa kịp lên hết, tên Long Nhất lôi từ đâu ra chai rượu rót vào từng ly một, sau đó cả bọn mời tôi một chén, tôi chẳng có lý do gì để mà từ chối cả, tôi liền uống với bọn họ. Khi tất cả món ăn đã ở trên bàn, tôi vừa gắp được một miếng thịt vào bát, Long Nhị đã mời riêng tôi một chén, tôi cũng như nãy, uống cùng anh ta một chén, sau đó lần lượt từ Long Tam đến Long Cửu mời tôi. Tôi nghĩ kiểu này bọn này muốn chuốc mình say đây mà nhưng tôi không sợ vẫn cứ tiếp tục uống cùng bọn họ.
- Bọn anh mời anh Long vừa vừa thôi, anh ấy vẫn còn đang là sinh viên mà. – Vợ Long Nhất và Long Nhị nói.
- Không cần phải lo đâu, để tôi xem tửu lượng của bọn họ đến đâu. – Tôi nói.
Vừa dứt lời, tôi lần lượt mời từng người một từ Long Nhất đến Long Cửu, mỗi người hai chén. Bọn họ tưởng sợ tôi say nhưng tôi nói mình vẫn còn tỉnh (tỉnh thật đấy bởi vì tôi đã ăn cơm trước từ ở nhà). Sau đó bọn tôi lại đồng khởi mấy lượt, sau lại mời riêng, lúc này bọn họ hoàn toàn sợ trước tửu lượng của tôi. Tôi cười rồi gắp đồ ăn vào bát và bắt đầu ăn. Bọn tôi vừa ăn vừa trò chuyện vừa uống nốt chỗ rượu còn lại đến tận hơn 12 giờ trưa. Tôi nói mình phải về nhà nên cả bọn đứng dậy. Tôi được đàn em Long Nhất đưa về còn bọn họ thì trở về công ty nghỉ ngơi.
Về đến nhà, tôi định chạy thẳng lên phòng của mình, tuy nhiên, Lan đã nhìn thấy tôi và nói tôi đã về. Cả nhà đều nhìn thấy tôi và họ đang ăn cơm nên tôi không muốn làm phiền. Tôi định từ chối khi họ mời tôi ăn cơm nhưng Ly từ đâu xuất hiện trước cửa nhà tôi, vì vậy tôi đành phải xuống ăn cơm cùng với họ. Khi tôi ngồi vào bàn ăn, Ly tới gần người tôi ngửi, cô ấy nói người tôi có mùi gì lạ và tôi trả lời rằng đó là mùi của rau mùi. Ly không tin lời tôi nói, bố mẹ và em trai tôi cũng đến xem, họ không nhận ra mùi gì cả, trong khi Lan thì lại giống với Ly (hai con người này mũi thính như gì). Tôi vẫn khăng khăng rằng đó là mùi của rau mùi nhưng lúc này bản năng của người vợ đã trỗi dậy trong Ly, cô ấy nói rằng tôi đã uống rượu, tôi liên tục phủ nhận điều đó. Bố tôi nghe thấy Ly nói về việc tôi uống rượu nên ông ấy nói nếu tôi có uống rượu thì phải uống vừa sức mình và phải uống cho người ta không biết là mình đang say.
- Con biết điểm dừng mà, con có bao giờ say quá đâu. – Tôi nói.
Vừa nói xong, Ly véo tai tôi, nói tôi đã bị lộ, tôi đứng hình và không lường trước được điều này. Tôi đã phải nghe Ly giáo huấn thêm hai phút, nhưng may là đang trong bữa cơm nên cô ấy dừng lại. Mẹ tôi nói rằng mục đích gọi Ly đến đây là để giới thiệu Lan cho cô ấy biết nhưng bà ấy không ngờ hai người đã quen biết từ trước, Ly thuật lại chuyện gặp Lan cho bố mẹ tôi biết. Khi Ly kể xong, chẳng có gì lạ là bố mẹ tôi cười tôi còn em trai tôi vỗ vai tôi nói tôi đen lắm, tôi chẳng quan tâm. Khi đang ăn cơm, thời sự buổi trưa thông báo một tin tức rằng công ty bảo vệ Long Hội đã cứu thành công một quan chức cấp cao bên nước ngoài. Tôi giật mình và nhớ lại lý do tại sao Long Nhất mời mình ăn một bữa, ra là một phần là để xin lỗi khi không mời tôi ăn cưới và chín phần còn lại chắc chắn là do chuyện này. Thảo nào trong bữa ăn, mặt của cả bọn cứ vui một cách bất thường như kiểu muốn được tôi khen nhưng tin này tôi lại không hề biết, vì vậy, tôi sẽ khen bọn họ sau. Sau khi biên tập viên đưa tin này, cả nhà tôi liên tục bàn tán về Long Hội, may thay bản tin vừa nãy không phỏng vấn đội Long Nhất nếu không thì Ly đã phát hiện ra, Lan thì im lặng do em ấy đã giữ lời hứa với tôi.
Bố tôi đột nhiên đề cập đến việc chụp ảnh gia đình, lý do là bức ảnh trước chỉ có mỗi bốn người gồm bố mẹ và hai anh em tôi, ông bà tôi thì ngại không muốn lên ảnh. Ăn cơm xong, bố tôi dẫn mọi người đến một quán chụp ảnh gần nhà, bố tôi, tôi và em trai mặc lên người bộ vest màu đen, còn mẹ tôi, Ly và Lan mặc váy trắng. Cả nhà tôi chụp chung vài hình, sau đó là chụp riêng, chụp xong, Ly trở về nhà của mình và cả gia đình tôi cũng về nhà. Mấy ngày sau, gia đình tôi đã nhận được ảnh và bố tôi liền treo chúng lên tường trên chỗ ti vi.
Tôi bảo bọn họ dẫn đường đến nơi ăn, cả bọn lập tức mở đường cho tôi. Tôi được họ đưa tới một nhà hàng rất sang trọng, tôi cảm thấy hơi là lạ khi bước chân vào bên trong (thì ông đã vào bao giờ đâu mà chả thế), bọn tôi được nhân viên dẫn đến phòng riêng. Mới ngồi xuống ghế, đồ ăn chưa kịp lên hết, tên Long Nhất lôi từ đâu ra chai rượu rót vào từng ly một, sau đó cả bọn mời tôi một chén, tôi chẳng có lý do gì để mà từ chối cả, tôi liền uống với bọn họ. Khi tất cả món ăn đã ở trên bàn, tôi vừa gắp được một miếng thịt vào bát, Long Nhị đã mời riêng tôi một chén, tôi cũng như nãy, uống cùng anh ta một chén, sau đó lần lượt từ Long Tam đến Long Cửu mời tôi. Tôi nghĩ kiểu này bọn này muốn chuốc mình say đây mà nhưng tôi không sợ vẫn cứ tiếp tục uống cùng bọn họ.
- Bọn anh mời anh Long vừa vừa thôi, anh ấy vẫn còn đang là sinh viên mà. – Vợ Long Nhất và Long Nhị nói.
- Không cần phải lo đâu, để tôi xem tửu lượng của bọn họ đến đâu. – Tôi nói.
Vừa dứt lời, tôi lần lượt mời từng người một từ Long Nhất đến Long Cửu, mỗi người hai chén. Bọn họ tưởng sợ tôi say nhưng tôi nói mình vẫn còn tỉnh (tỉnh thật đấy bởi vì tôi đã ăn cơm trước từ ở nhà). Sau đó bọn tôi lại đồng khởi mấy lượt, sau lại mời riêng, lúc này bọn họ hoàn toàn sợ trước tửu lượng của tôi. Tôi cười rồi gắp đồ ăn vào bát và bắt đầu ăn. Bọn tôi vừa ăn vừa trò chuyện vừa uống nốt chỗ rượu còn lại đến tận hơn 12 giờ trưa. Tôi nói mình phải về nhà nên cả bọn đứng dậy. Tôi được đàn em Long Nhất đưa về còn bọn họ thì trở về công ty nghỉ ngơi.
Về đến nhà, tôi định chạy thẳng lên phòng của mình, tuy nhiên, Lan đã nhìn thấy tôi và nói tôi đã về. Cả nhà đều nhìn thấy tôi và họ đang ăn cơm nên tôi không muốn làm phiền. Tôi định từ chối khi họ mời tôi ăn cơm nhưng Ly từ đâu xuất hiện trước cửa nhà tôi, vì vậy tôi đành phải xuống ăn cơm cùng với họ. Khi tôi ngồi vào bàn ăn, Ly tới gần người tôi ngửi, cô ấy nói người tôi có mùi gì lạ và tôi trả lời rằng đó là mùi của rau mùi. Ly không tin lời tôi nói, bố mẹ và em trai tôi cũng đến xem, họ không nhận ra mùi gì cả, trong khi Lan thì lại giống với Ly (hai con người này mũi thính như gì). Tôi vẫn khăng khăng rằng đó là mùi của rau mùi nhưng lúc này bản năng của người vợ đã trỗi dậy trong Ly, cô ấy nói rằng tôi đã uống rượu, tôi liên tục phủ nhận điều đó. Bố tôi nghe thấy Ly nói về việc tôi uống rượu nên ông ấy nói nếu tôi có uống rượu thì phải uống vừa sức mình và phải uống cho người ta không biết là mình đang say.
- Con biết điểm dừng mà, con có bao giờ say quá đâu. – Tôi nói.
Vừa nói xong, Ly véo tai tôi, nói tôi đã bị lộ, tôi đứng hình và không lường trước được điều này. Tôi đã phải nghe Ly giáo huấn thêm hai phút, nhưng may là đang trong bữa cơm nên cô ấy dừng lại. Mẹ tôi nói rằng mục đích gọi Ly đến đây là để giới thiệu Lan cho cô ấy biết nhưng bà ấy không ngờ hai người đã quen biết từ trước, Ly thuật lại chuyện gặp Lan cho bố mẹ tôi biết. Khi Ly kể xong, chẳng có gì lạ là bố mẹ tôi cười tôi còn em trai tôi vỗ vai tôi nói tôi đen lắm, tôi chẳng quan tâm. Khi đang ăn cơm, thời sự buổi trưa thông báo một tin tức rằng công ty bảo vệ Long Hội đã cứu thành công một quan chức cấp cao bên nước ngoài. Tôi giật mình và nhớ lại lý do tại sao Long Nhất mời mình ăn một bữa, ra là một phần là để xin lỗi khi không mời tôi ăn cưới và chín phần còn lại chắc chắn là do chuyện này. Thảo nào trong bữa ăn, mặt của cả bọn cứ vui một cách bất thường như kiểu muốn được tôi khen nhưng tin này tôi lại không hề biết, vì vậy, tôi sẽ khen bọn họ sau. Sau khi biên tập viên đưa tin này, cả nhà tôi liên tục bàn tán về Long Hội, may thay bản tin vừa nãy không phỏng vấn đội Long Nhất nếu không thì Ly đã phát hiện ra, Lan thì im lặng do em ấy đã giữ lời hứa với tôi.
Bố tôi đột nhiên đề cập đến việc chụp ảnh gia đình, lý do là bức ảnh trước chỉ có mỗi bốn người gồm bố mẹ và hai anh em tôi, ông bà tôi thì ngại không muốn lên ảnh. Ăn cơm xong, bố tôi dẫn mọi người đến một quán chụp ảnh gần nhà, bố tôi, tôi và em trai mặc lên người bộ vest màu đen, còn mẹ tôi, Ly và Lan mặc váy trắng. Cả nhà tôi chụp chung vài hình, sau đó là chụp riêng, chụp xong, Ly trở về nhà của mình và cả gia đình tôi cũng về nhà. Mấy ngày sau, gia đình tôi đã nhận được ảnh và bố tôi liền treo chúng lên tường trên chỗ ti vi.