Chương 45: Thương Thử
Tri Túc Thường Lạc - Chương 45
Tác giả: Khi Lạc Viết
___
Chương 45: Thương Thử
"Đến rồi." Sư phụ ta hờ hững nói.
"Cái gì đến rồi ạ?"
"Thương Thử, thượng cổ ma thú."
Tiêu Thanh Dạ vừa nói dứt lời, mặt đất đột nhiên rung chuyển dữ dội. Những cây cao mọc san sát nhau lần lượt sụp đổ. Có thứ gì đó lướt qua khiến bầu trời bụi cỏ bay tung tán loạn.
Ta một tay ôm chặt quả trứng chuột ở trong tay, một tay nâng cao, che đi tầm nhìn của mắt để chắn lại bụi.
Giữa không gian hỗn loạn, bất ngờ có tiếng gầm lên:
"Con của ta, trả lại con cho ta."
"Hài tử, hài tử... Con đâu rồi."
Nghe thấy tiếng gào, quả trứng đang được ta ôm trong lòng đột nhiên rung nhẹ, dường như nó cũng cảm nhận được điều gì đó.
Sư phụ ta bay xa một đoạn, rồi chầm chậm điều khiển linh kiếm chậm rãi đáp xuống mặt đất.
Sau đó không lâu, ma thú thượng cổ Thương Thử đã tìm đến và chạm mắt với hai người bọn ta.
Thượng cổ ma thú không hổ là thượng cổ ma thú...
Chuột hamster mà ta biết thông qua lời kể của hệ thống là một con chuột nhỏ cao khoảng tầm một lòng bàn tay. Nó có thân hình nhỏ nhắn, đáng yêu. Lớp lông bên ngoài có màu hống trắng, có hơi ngắn nhưng tương đối dày. Trông vô cùng mềm mại và dễ thương.
Nhưng nhìn thấy một đực một cái ma thú trước mắt, ta bắt đầu cảm thấy hoài nghi về tính xác thức liên quan đến chuột hamster qua lời kể của Bim Bim...
Ma thú Thương Thử có một thân hình vô cùng to lớn, chí ít nó phải cao gấp ba người ta.
Lớp lông bên ngoài có màu hông trắng, trông tương đối dày. Hai mắt chúng có màu đỏ, sợ rằng có sáng hơn cả trăng máu về đêm. Chúng có thể đứng vững bằng hai chân và có một bộ móng vuốt trông vô cùng sắc sảo.
Vừa nhìn thấy bọn ta, bọn nó đã gầm gừ oán thán:
"Loài người chết tiệt, tại sao lại dám đánh cắp con trai của bổn vương?"
"Trả lại con trai cho lão nương, nếu không, não nương liều mạng với chúng mày."
Ta và sư phụ còn chưa kịp lên tiếng, đã thấy cả đôi ma thú thưởng cổ Thương Thử đồng loạt tấn công.
Thương Thử thuộc bộ gắm nhấm, đòn tấn công chí mạng chính là bộ hàm răng thỏ siêu to khổng lồ của nó.
Thương Thử đi đến đâu, ở đấy cây cối sụp đổ đến đó. Sư phụ tiến lên một bước, chắn ở phía trước mặt ta, không quên nhắc nhở:
"Cẩn thận chút."
Thiên Ý ta không mang theo, linh lực vẫn chưa phục hồi. Bây giờ chỉ còn cách trông cậy vào người.
Không hiểu tại sao, cho dù trong tình cảnh nguy hiểm cận kề. Chỉ cần có sư phụ cạnh bên, ta lại cảm thấy yên tâm lên lạ.
Thương Thử ma thú đực tập trung ra đòn tấn công Tiêu Thanh Dạ. Ma thú cái tập trung tấn công về phía ta để đòi dành lại con.
"Nhanh trả lại con cho ta!" Thương Thử cái gào lên, sau đó liền tung một quả cầu lửa về phía ta.
Khi quả cầu lửa bay về phía ta, một vòng quang kết giới trong suốt bao quanh người ta hiện ra rồi đột nhiên xuất hiện, quả cầu lửa vừa chạm đến đã dội lại rồi bay về phía ma thú Thương Thử cái.
Cũng may là nó nhanh trí tránh được. Nếu không thì chắc là bộ lông dày ngắn cụt kia chắc chắn sẽ bị thêu rụi cho mà xem.
"Các ngươi bình tĩnh chút, ta đến đây là để trả lại con cho các ngươi."
"Lừa dối, lừa dối, tất cả đều là lừa dối..."
"Các ngươi muốn lợi dụng con ta để móc linh đan trong người phụ thê bọn ra ra đúng không?!"
Thương Thử một mực không nghe giải thích, điên cuồng tung những quả cầu lửa tấn công về phía ta.
Lúc này ở chỗ Tiêu Thanh Dạ, có lẽ cả ngày liên tục chiến đấu, cộng thêm y vì ta mà tận tình truyền linh lực khiến sức chiến đấu của người giảm đi đáng kể.
Lực chiến đấu giữa y và Thương Thử lúc này một chín một mười, nếu thượng cổ ma thú kia một thân toàn là thương tích, thì nội thương của y cũng quả thật có hơi nghiêm trọng.
Phụt...
Tiêu Thanh Dạ một chân khuỵu gối, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi trông vô cùng chói mắt.
Ta ở xa nhìn thấy đột nhiên trái tim co thắt, lòng chợt đau nhói.
"Sư phụ!!!" Ta vội vàng la lên.
Tầng kết giới bao quanh người ta vì sự tấn công liên tục của Thương Thử lúc này cũng đột ngột vỡ toang.
Ta nhất thời rơi vào nguy hiểm cận kề.
Cổ nhân có nói: "36 kế, chạy là thượng sách."
Đánh không lại thì ta phải chạy để tránh khỏi đòn tấn công của thượng cổ ma thú thôi...
Nhưng muốn chạy cũng đâu phải chuyện dễ.
Xung quanh cây cối ung tùm liên tục đổ, mặt đất rung chuyển từng đợt liên hồi không dứt.
Dự là không bao lâu nữa, vạn triều ma thú sẽ truy lùng đến đây...
"Đừng hòng chạy!"
Trong lúc hấp tấp, ta nhất thời sơ ý té ngã, kết quả là trứng rơi khỏi tay, rơi mạnh xuống dưới nền đất.
"Con của taa!!!" Thương Thử ma thú cái hai mắt trừng lớn, hốt hoảng gào lên rồi vội vàng chạy đến tìm con.
Nhưng không con kịp nữa rồi.
Quả trứng bị vỡ làm đôi. Bên trong đột nhiên động đây, chui ra một cái đầu nhỏ, tròn tròn xinh xinh...
Hai mắt hamster to tròn, nhìn thấy ta, nó cong mắt cười lớn, gọi:
"Ma ma..."
Hết chương 45
Lời của tác giả: Cầu bình chọn, bình chọn, bình chọn ✨
Tác giả: Khi Lạc Viết
___
Chương 45: Thương Thử
"Đến rồi." Sư phụ ta hờ hững nói.
"Cái gì đến rồi ạ?"
"Thương Thử, thượng cổ ma thú."
Tiêu Thanh Dạ vừa nói dứt lời, mặt đất đột nhiên rung chuyển dữ dội. Những cây cao mọc san sát nhau lần lượt sụp đổ. Có thứ gì đó lướt qua khiến bầu trời bụi cỏ bay tung tán loạn.
Ta một tay ôm chặt quả trứng chuột ở trong tay, một tay nâng cao, che đi tầm nhìn của mắt để chắn lại bụi.
Giữa không gian hỗn loạn, bất ngờ có tiếng gầm lên:
"Con của ta, trả lại con cho ta."
"Hài tử, hài tử... Con đâu rồi."
Nghe thấy tiếng gào, quả trứng đang được ta ôm trong lòng đột nhiên rung nhẹ, dường như nó cũng cảm nhận được điều gì đó.
Sư phụ ta bay xa một đoạn, rồi chầm chậm điều khiển linh kiếm chậm rãi đáp xuống mặt đất.
Sau đó không lâu, ma thú thượng cổ Thương Thử đã tìm đến và chạm mắt với hai người bọn ta.
Thượng cổ ma thú không hổ là thượng cổ ma thú...
Chuột hamster mà ta biết thông qua lời kể của hệ thống là một con chuột nhỏ cao khoảng tầm một lòng bàn tay. Nó có thân hình nhỏ nhắn, đáng yêu. Lớp lông bên ngoài có màu hống trắng, có hơi ngắn nhưng tương đối dày. Trông vô cùng mềm mại và dễ thương.
Nhưng nhìn thấy một đực một cái ma thú trước mắt, ta bắt đầu cảm thấy hoài nghi về tính xác thức liên quan đến chuột hamster qua lời kể của Bim Bim...
Ma thú Thương Thử có một thân hình vô cùng to lớn, chí ít nó phải cao gấp ba người ta.
Lớp lông bên ngoài có màu hông trắng, trông tương đối dày. Hai mắt chúng có màu đỏ, sợ rằng có sáng hơn cả trăng máu về đêm. Chúng có thể đứng vững bằng hai chân và có một bộ móng vuốt trông vô cùng sắc sảo.
Vừa nhìn thấy bọn ta, bọn nó đã gầm gừ oán thán:
"Loài người chết tiệt, tại sao lại dám đánh cắp con trai của bổn vương?"
"Trả lại con trai cho lão nương, nếu không, não nương liều mạng với chúng mày."
Ta và sư phụ còn chưa kịp lên tiếng, đã thấy cả đôi ma thú thưởng cổ Thương Thử đồng loạt tấn công.
Thương Thử thuộc bộ gắm nhấm, đòn tấn công chí mạng chính là bộ hàm răng thỏ siêu to khổng lồ của nó.
Thương Thử đi đến đâu, ở đấy cây cối sụp đổ đến đó. Sư phụ tiến lên một bước, chắn ở phía trước mặt ta, không quên nhắc nhở:
"Cẩn thận chút."
Thiên Ý ta không mang theo, linh lực vẫn chưa phục hồi. Bây giờ chỉ còn cách trông cậy vào người.
Không hiểu tại sao, cho dù trong tình cảnh nguy hiểm cận kề. Chỉ cần có sư phụ cạnh bên, ta lại cảm thấy yên tâm lên lạ.
Thương Thử ma thú đực tập trung ra đòn tấn công Tiêu Thanh Dạ. Ma thú cái tập trung tấn công về phía ta để đòi dành lại con.
"Nhanh trả lại con cho ta!" Thương Thử cái gào lên, sau đó liền tung một quả cầu lửa về phía ta.
Khi quả cầu lửa bay về phía ta, một vòng quang kết giới trong suốt bao quanh người ta hiện ra rồi đột nhiên xuất hiện, quả cầu lửa vừa chạm đến đã dội lại rồi bay về phía ma thú Thương Thử cái.
Cũng may là nó nhanh trí tránh được. Nếu không thì chắc là bộ lông dày ngắn cụt kia chắc chắn sẽ bị thêu rụi cho mà xem.
"Các ngươi bình tĩnh chút, ta đến đây là để trả lại con cho các ngươi."
"Lừa dối, lừa dối, tất cả đều là lừa dối..."
"Các ngươi muốn lợi dụng con ta để móc linh đan trong người phụ thê bọn ra ra đúng không?!"
Thương Thử một mực không nghe giải thích, điên cuồng tung những quả cầu lửa tấn công về phía ta.
Lúc này ở chỗ Tiêu Thanh Dạ, có lẽ cả ngày liên tục chiến đấu, cộng thêm y vì ta mà tận tình truyền linh lực khiến sức chiến đấu của người giảm đi đáng kể.
Lực chiến đấu giữa y và Thương Thử lúc này một chín một mười, nếu thượng cổ ma thú kia một thân toàn là thương tích, thì nội thương của y cũng quả thật có hơi nghiêm trọng.
Phụt...
Tiêu Thanh Dạ một chân khuỵu gối, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi trông vô cùng chói mắt.
Ta ở xa nhìn thấy đột nhiên trái tim co thắt, lòng chợt đau nhói.
"Sư phụ!!!" Ta vội vàng la lên.
Tầng kết giới bao quanh người ta vì sự tấn công liên tục của Thương Thử lúc này cũng đột ngột vỡ toang.
Ta nhất thời rơi vào nguy hiểm cận kề.
Cổ nhân có nói: "36 kế, chạy là thượng sách."
Đánh không lại thì ta phải chạy để tránh khỏi đòn tấn công của thượng cổ ma thú thôi...
Nhưng muốn chạy cũng đâu phải chuyện dễ.
Xung quanh cây cối ung tùm liên tục đổ, mặt đất rung chuyển từng đợt liên hồi không dứt.
Dự là không bao lâu nữa, vạn triều ma thú sẽ truy lùng đến đây...
"Đừng hòng chạy!"
Trong lúc hấp tấp, ta nhất thời sơ ý té ngã, kết quả là trứng rơi khỏi tay, rơi mạnh xuống dưới nền đất.
"Con của taa!!!" Thương Thử ma thú cái hai mắt trừng lớn, hốt hoảng gào lên rồi vội vàng chạy đến tìm con.
Nhưng không con kịp nữa rồi.
Quả trứng bị vỡ làm đôi. Bên trong đột nhiên động đây, chui ra một cái đầu nhỏ, tròn tròn xinh xinh...
Hai mắt hamster to tròn, nhìn thấy ta, nó cong mắt cười lớn, gọi:
"Ma ma..."
Hết chương 45
Lời của tác giả: Cầu bình chọn, bình chọn, bình chọn ✨