Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Trầm Huy

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Trầm Huy
  3. Chương 8: Dịu Dàng

Chương 8: Dịu Dàng

Đây là kỳ nghỉ dưỡng dài nhất mà Mạnh Huy có được sau nhiều năm đi làm miệt mài, hiện tại nó cũng sắp kết thúc rồi.

Sáng sớm cô đã nhận liên tiếp mấy cuộc gọi về công việc, đến giờ cơm vừa ăn cơm vừa videocall bàn bạc ý kiến.

Chàng trai thực tập sinh đến từ học viện mỹ thuật vừa tổ chức xong sinh nhật cho bạn gái, sáng sớm đã gọi videocall tìm Mạnh Huy nhờ cô giải đáp thắc mắc. Cô trả lời từng cái, cuối cùng chàng trai cũng hỏi một vấn đề mà cậu muốn hỏi nhất.

Khi xem bản thiết kế, chàng trai phát hiện Mạnh Huy không dùng công thức tính toán trong sách để thiết kế mà cô hoàn toàn tính tỉ lệ bằng tay. Cậu rất kinh ngạc, đây không chỉ là khả năng tính toán vượt trội, bình thường giảng viên trong trường không cho phép tính như thế, nhưng Mạnh Huy lại tính ra được tỉ lệ hoàn toàn chính xác. Đó là lý do hôm nay cậu đến tìm cô.

Mạnh Huy thản nhiên nói rằng để tính được như cô rất đơn giản, chỉ cần cậu ấy làm mấy cái đề án tốt nghiệp thì kỹ năng này sẽ tự động đến với cậu.

Sau khi ngắt cuộc gọi, Cố Trầm Đông giục cô, "Không ăn sẽ nguội đấy."

"Được được, em ăn ngay đây, không tiếp điện thoại nữa."

Anh hỏi, "Em làm nhiều đề án tốt nghiệp lắm à?"

Mạnh Huy dừng một chút, "À, không phải em tốt nghiệp sớm sao, bạn học nhờ em giúp đỡ."

Anh không tin, "Giúp nhiều thế cơ à? Ở thành phố H em không bận học sao?"

"Thì có lúc bận lúc không." Mạnh Huy nói, "Chăm chỉ một chút là được, chàng trai này cũng chăm chỉ lắm đó."

Sau khi Mạnh Huy sắp xếp túi, đặt một chồng giấy tờ của dự án đầu thầu vào trong, trông cô có vẻ khá yên tâm vì có người trợ giúp quá đắc lực. Cái giá phải trả của điều đó là: Cô Mạnh phải nghe lời Cố Trầm Đông.

Cố Trầm Đông đến gần cô, "Năm nay cô Mạnh có kế hoạch hướng dẫn thực tập sinh không?"

Mạnh Huy chưa biết nên nói, "Chưa biết nữa, em cũng có dự định tuyển hai đứa."

"Em có yêu cầu gì không?"

"Yêu cầu hả... Hầu hết sinh viên tốt nghiệp rồi thì có xu hướng thi vào các công ty thiết kế lớn chứ không vào các công ty thiết kế nhỏ như em đâu. Nói chung em cũng chẳng có yêu cầu hà khắc gì, mặc cho số trời thôi. Mà nếu có thì chắc làm làm việc chăm chỉ với ham học hỏi, nhỉ? Công việc của tụi em có cường độ rất cao, nên yêu cầu quan trọng nhất là có sức khỏe tốt nữa."

"Người này rất chăm chỉ hiếu học, sức khỏe cũng không tồi."

Mạnh Huy nói, "Ý anh là chàng trai đến từ học viện mỹ thuật đó hả? Cậu ấy đã ký hợp đồng với công ty khác rồi, em không thể trộm mất nhân tài của công ty người ta được."

Anh nhìn cô, "Không phải, lớn hơn cậu ta nhiều lắm."

Mạnh Huy lập tức hiểu ra, đỏ mặt nói, "Tiền bối à, làm người khác tổn thương không tốt đâu."

"Có được nhận làm học trò em không?"

Mạnh Huy khịt mũi mở cửa, "Em chỉ tuyển tiểu thịt tươi thôi! Em đi trước, tối gặp."

Cố Trầm Đông mặc áo khoác, "Để tôi đưa em đi làm."

Mạnh Huy vội vàng nói, "Không cần đâu, công ty em ở xa lắm, buổi sáng còn hay bị kẹt xe."

"Tôi không bận. Em đang uống thuốc, lái xe không an toàn."

"Em đi tàu điện ngầm."

Anh cầm túi của cô, "Đi thôi."

Trước khi lên xe, Mạnh Huy còn cố chấp, "Em hết nhức đầu rồi, có thể tự lái xe."

Ánh mắt Cố Trầm Đông sắc bén nhìn cô, "Em hút thuốc trong xe ư? Tôi không ngại đâu."

Nhìn anh điều chỉnh kính chiếu hậu, Mạnh Huy nhẹ giọng hỏi, "Anh có bằng lái xe không?"

Mạnh Huy đã thi bằng lái xe trong kỳ nghỉ hè của năm nhất.

Năm đó, họ đã đăng ký thi lái xe vào kỳ nghỉ đông. Mạnh Huy nhập học sớm, khi cô đủ mười tám tuổi thì đã bước qua học kỳ hai của năm thứ nhất. Lúc ấy cô bị trung tâm sát hạch từ chối cho thi, trung tâm dạy lái xe đề nghị cô nên chờ đến kỳ nghỉ hè đã thi sát hạch.

Cố Trầm Đông lúc ấy chuẩn bị bước vào năm cuối, sau khi nhập học, anh phải vừa tìm chỗ thực tập, vừa chuẩn bị luận văn tốt nghiệp, anh định tận dụng kỳ nghỉ đông trước khi nhập học mà thi bằng lái xe. Nhưng anh lại nói với Mạnh Huy là, "Lỡ em bị người hướng dẫn mắng thì làm sao bây giờ?" rồi quyết định đợi cô đăng ký thi cùng.

"Có." Anh thắt dây an toàn, "Năm ngoái tôi..."

Mạnh Huy ngắt lời anh, "Có là tốt rồi." Cô hạ kính xe xuống.

Cố Trầm Đông ngăn cô, "Đừng, kẻo lại bệnh."

Mùi khói còn vương trong xe mấy ngày nay khiến Mạnh Huy cảm thấy ngộp thở, cơn gió mùa xuân lạnh lẽo khiến cô nhức đầu.

Cô đành đóng kính xe lại, "Tại anh không quen thôi."

Anh khởi động xe, "Không sao. Tối nay em muốn ăn gì?"

Mạnh Huy nói, "Lẽ ra em phải mời anh một bữa thật thịnh soạn, đầu tiên là mừng anh trở về, thứ hai là cảm ơn sự giúp đỡ của anh. Nhưng hôm nay em lỡ có hẹn với...khách hàng. Tối mai anh có rảnh không?"

"Có."

"Em không chắc lắm, hay là tối ngày mốt?"

Anh đáp, "Ngày nào cũng được."

"..."

Ngày làm việc đầu tiên của năm mới, dù cho mọi người cũng chưa muốn đi làm lại sau kì nghỉ dài thì đường sá vẫn kẹt xe như bình thường.

Xe chạy rồi dừng, nhích từng chút một, tiếng radio trong xe đè mất tiếng ồn ngoài đường, so với không khí ngượng ngùng của hai người thì có vẻ ổn hơn.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Mạnh Huy bắt máy, "Alo?"

"Tôi đang ở sân bay, chuẩn bị bay đến thành phố H với Triệu Công."

Bên phía Quách Thư Nhận hơi ồn ào, Mạnh Huy nghe không rõ tắt đài radio, "Tôi biết rồi."

"Em khỏe không? Hôm bữa nghe giọng thấy em không ổn lắm."

Mạnh Huy trả lời, "Đang trên đường đi làm."

Quách Thư Nhận hỏi, "Em là xong kế hoạch đấu thầu chưa?"

"Xong rồi."

Anh ta nói, "Khi về, lão Triệu muốn mua thuốc lá cho em. Em muốn loại nào?"

"Không cần...Anh dùng đi."

Quách Thư Nhận đột nhiên nói, "Cậu ta đưa em đi làm? Chết tiệt!"

"Không có."

"Em nói dối."

Mạnh Huy không để ý đến anh ta. "Khi nào thì tới công ty? Có vài chuyện tôi không thể tự mình giải quyết được."

"Cuối tuần."

"Được rồi, cúp máy đây."

Quách Thư Nhận hỏi, "Em đừng cúp ngang như thế được không?"

Mạnh Huy không kiên nhẫn, "Anh muốn nói gì nữa?"

Anh ta cười cười, giọng nói trách móc, "Em thay đổi rồi."

Mạnh Huy cười, mắng, "Anh đi chết đi!"

"Được rồi, tôi chết đây. Em hỏi khi nào cậu ta rời đi dùm tôi." Nói xong thì anh ta cúp máy.

Cố Trầm Đông đột nhiên hỏi, "Buổi tối đón em ở đâu?"

Mạnh Huy nhìn khuôn mặt nghiêm nghị của anh, không nhịn được nói, "Anh không có chuyện gì cần làm sao?"

"Ừm."

Mạnh Huy thở dài, "Này, Cố Trầm Đông, anh quay về đây làm gì?"

Anh nhìn chằm chằm về phía trước, "Để gặp em."

Mạnh Huy kinh ngạc, nở nụ cười, "Cuộc đời anh đã được sắp xếp cả rồi, không lẽ chỉ vì muốn gặp em mà quay về ư?"

"Thế thì sao, em không đồng ý?"

"Anh đã hỏi em chưa?"

Anh nói, "Vậy thì giờ tôi hỏi, buổi tối tôi sẽ đón em ở đâu?"

"...Rất xa. Ở Hồng Kiều."

"Được."

Mạnh Huy bỗng nhiên rằng, có những chuyện không hay đã kết thúc từ lâu, được gặp lại người mà mình không muốn gặp nhất nhưng vẫn có thể nói chuyện vui vẻ với họ thì đó cũng là một loại hạnh phúc.

"Được rồi, chín giờ anh đến đón em nhé, ở ga tàu điện ngầm Hồng Kiều."

Anh nhìn cô, "Có muốn tôi đến sớm hơn không?"

"Không cần."

Phía trước xảy ra tại nạn giao thông, những chiếc xe đứng yên một chỗ, thỉnh thoảng những chiếc xe phía sau bực bội bấm còi thúc giục. Trong xe đặc biệt yên tĩnh.

Mạnh Huy vươn tay ra định bật lại đài radio, anh lập tức nắm chặt tay cô, "Tôi đến sớm một chút chờ em."

Cô hơi cúi đầu, đúng lúc nhìn thấy những ngón tay mảnh khảnh thon dài của anh, bàn tay ấy có thể vẽ ra vô số bức tranh vô cùng đẹp. Cô muốn rút tay về nhưng không được.

Cuối cùng đường cũng thông thoáng, Cố Trầm Đông vẫn không buông tay cô ra, hỏi, "Quách Thư Nhận theo đuổi em sao?"

"Không có."

"Vậy là có."

"Anh đừng xen vào chuyện của em." Mạnh Huy cố gắng rút tay ra, càng rút thì anh lại càng nắm chặt hơn.

"Em có đồng ý không?"

"Anh đoán xem?" Mạnh Huy bực bội nhìn bàn tay bị anh nắm chặt, "Anh lái xe đàng hoàng được không?"

"Tới nơi rồi."

Mạnh Huy chuẩn bị xuống xe, anh vẫn không có ý định buông tay cô, "Cô Mạnh, tôi có chuyện muốn nói với em."

Cô bất đắc dĩ cười cười, "Anh nói đi."

"Tôi muốn nghe kế hoạch tương lai của em."

Mạnh Huy giả bộ suy nghĩ, "Trước mắt em đang có ba dự án. Một dự án có lẽ phải đến đó công tác một thời gian, còn hai dự án còn lại thì đến giai đoạn thi công. Ngoài ra còn năm hạng mục đang chuẩn bị đấu thầu. Hơn một nửa thời gian là đi công tác."

"Em giả ngốc đó hả? Muốn chọc giận tôi sao?"

Mạnh Huy híp mắt cười, "Không có."

Cố Trầm Đông đe dọa, "Không nói không buông tay."

Mạnh Huy không còn cách nào nữa, đành nói, "Cuối tuần chúng ta đi đón cô giáo Cố và bố em."

"Sau đó thì sao?"

"Em chưa nghĩ đến."

Cố Trầm Đông hỏi, "Vậy để tôi nghĩ, được không?"

Mạnh Huy cúi đầu "ừm" một tiếng, "Tối về nói nhé? Giờ em bận rồi."

"Được."

"Vậy anh buông tay đi."

Anh rút tay về từng chút một.

Mạnh Huy nói, "Đi đường cẩn thận."

Cố Trầm Đông cười lộ ra lúm đồng tiền, "Nho Nhỏ, hôm nay thời tiết thật đẹp."

Mạnh Huy hướng về phía công ty, "Rõ ràng là lạnh muốn chết, em đi đây."

—

Vị luật sư họ Tả này có vẻ tốt tướng, dáng vẻ nhã nhặn cùng nụ cười hiền lành, là một người đàn ông nói chuyện rất phong độ. Nhưng Mạnh Huy cảm thấy nụ cười đó của ông ta chẳng phù hợp với nghề nghiệp này chút nào.

Quà gặp mặt mà ông ta tặng là một con mèo chết được treo trên ban công nhà cô vào đầu năm ngoái. Lúc đó bố Mạnh đã về hưu, may mắn là ngày hôm đó ông có trận đấu quần vợt nên không có ở nhà. Lần sau anh ta lại gửi đến một đoạn khớp ngón tay cái của người, nó sưng tấy và đẫm máu. Mạnh Huy nhắm mắt nhớ lại, toàn thân sởn gai ốc.

Mùng một Tết năm nay, Mạnh Huy quyết định điều chỉnh kế hoạch trả nợ.

Với tình hình hiện tại, khoản tiền mà Quách Thư Nhận cho cô mượn nhất định cô phải trả ngay.

Luật sư Tạ chỉnh lại chiếc kính gọng vàng, "Cô Mạnh, cô nói vậy là có ý gì? Cô không thể hoàn trả hai trăm vạn khoản vay tín dụng hằng năm, nên cô muốn xin gia hạn người ủy thác của chúng tôi?"

"Có thể hiểu như vậy."

"Tôi muốn biết vì sao cô lại làm như vậy?"

"Tài chính của tôi...gặp vấn đề."

"Chúng tôi có thể hiểu. Nhưng phí gia hạn rất cao cũng như người ủy thác của chúng tôi không có nghĩa vụ phải đồng ý yêu cầu của cô."

Mạnh Huy cũng không còn cách nào, "Tôi biết, nhưng bây giờ tôi không có khả năng trả hai trăm vạn nên tôi muốn thế chấp bằng tài sản cá nhân."

"Tôi đã thương lượng với bên ủy thác rồi. Xét đến lịch sử thanh toán khoản tín dụng trong các năm cũng như tình trạng tài sản cá nhân và danh tiếng của cô trong lĩnh vực chuyên môn, người ủy thác đồng ý đơn xin gia hạn của cô vì cô còn một căn nhà chưa thế chấp. Vẫn là câu nói kia, chi phí gia hạn của cô cũng sẽ bị tăng lên rất nhiều."

Mạnh Huy gật đầu, "Tôi hiểu. Hợp đồng đã xong chưa? Tôi muốn xem."

Mặc dù đã đoán được từ trước, nhưng bản hợp đồng này vẫn khiến Mạnh Huy phải nín thở, cô phải chi trả rất nhiều tiền. Nhưng khi nghĩ một cách tích cực hơn, những vấn đề liên quan đến tiền bạc lại dễ giải quyết hơn những vấn đề rắc rối khác.

Cô tích cực kiếm tiền như cô đã làm trong nhiều năm.

Luật sư Tả đọc lại các khoản trong hợp đồng một lần nữa rồi nói, "Hy vọng hợp tác vui vẻ, cô sẽ hoàn trả khoản tín dụng theo kế hoạch."

Mạnh Huy cười lạnh một tiếng, "Hợp tác vui vẻ, chỉ cần ông đừng nhúng tay vào những chuyện không cần thiết."

"Thật xin lỗi, lần đầu tiên chúng ta hợp tác, người ủy thác của chúng tôi không biết khả năng trả nợ của cô."

Mạnh Huy đe dọa ông ta, "Đừng làm phiền đến người nhà và bạn bè của tôi, nếu không tôi sẽ chết trước mặt ông đấy. Về mặt pháp lý, không có ai có thể trả nợ giúp tôi cả. Ông không cần tôi phải lặp lại điều đó chứ?"

Luật sư Tạ cười, "Chúng tôi sẽ đúng mực, không bức người quá đáng."

"Ký ở đâu?"

Bây giờ đã là tám giờ rưỡi tối, cô cực kỳ chán ghét, mong nó kết thúc càng nhanh càng tốt.

May mắn là Cố Trầm Đông nói anh sẽ đến sớm, Mạnh Huy gọi cho anh, không có ai bắt máy.

Nhiệt độ bên ngoài rất thấp nên Mạnh Huy đợi trong ga tàu điện ngầm, lâu lâu ra ngoài ngóng xem anh đến chưa. Ô tô chạy tới chạy lui, không thấy chiếc xe của cô đâu cả.

Đến chín giờ rưỡi, Mạnh Huy gọi lại, lần này cuộc gọi bị đưa vào hộp thư thoại.

Một giọng nữ xa lạ nói bằng tiếng Anh, "Cố Trầm Đông có việc gấp cần rời đi vài ngày, xin liên hệ lại sau." Giọng nói trong trẻo, ngọt ngào như chim sơn ca.

Mạnh Huy cúp máy rồi gọi lại với vẻ không thể tin nổi, giọng nói đó tiếp tục vang lên.

Đêm lạnh thấu xương, toàn thân cô như bị dội một gáo nước lạnh.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6132 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5563 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5254 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5098 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4882 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4838 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter