Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tống Y

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tống Y
  3. Chương : 114

Chương : 114

Khâu bác sĩ bị Đỗ Văn Hạo ngắt lời, rất không vui, hừ lạnh một tiếng, nói: "Hoang báo lệ dịch có thể là trọng tôi! Nhẹ thì bị cách chức, nặng thì chém đầu!"

Đỗ Văn Hạo tức giận nói: "Phòng dịch bất lực, tội càng nặng hơn!"

"Ái chà! Tiểu tiểu y quan như ngươi, không ngờ dám giáo huấn lão hủ ư?"

"Đại nhân! Dịch tình mạnh như hổ! Một khi bạo phát, hàng ngàn hàng vạn người sẽ chết! Tri huyện đại nhân bảo chúng ta lập tức tới Lưu Gia Loan kiểm tra xem có phải là có dịch tình thật không, nhưng người vẫn ở đây đàm luận viển vông, đúng là..., người không đi thì ta đi!"

Đỗ Văn Hạo phất tay áo, quay người bỏ đi, dẫu sao hắn cũng chẳng thích cái chức y quan nho nhỏ này, tội gì mà phải chịu đựng tính khí khó chịu của lão béo đó.

Thang trợ giáo ở bên cạnh vội vàng giữ lại: "Đợi đã, Đỗ y quan, đừng gấp, làm rõ chuyện đã rồi hãy đi cũng chưa vội."

"Cái người cứ từ từ làm rõ đi, ta nhận lệnh của tri huyện đại nhân, phải lập tức tới Lưu Gia Loan điều tra, xin lỗi không thể phụng bồi!"

Đỗ Văn Hạo đẩy tay trợ giáo ra, lao ra ngoài y quan cục.

Khâu bác sĩ tứ giận đến nỗi râu rung rinh, chỉ ra cửa: "Tên này... đúng là...!"

Thang trợ giáo nói với Khâu bác sĩ: "Đại nhân, chúng ta hay là nhanh theo đi, vừa rồi Hầu sư gia tới phân phó, bất kể là có dịch tình hay không, cũng phải tới điều tra một lượt."

"Vậy..., được rồi!" Khâu bác sĩ bất đắc dĩ đứng dậy.

Thang trợ giáo chạy nhanh ra ngoài gọi Đỗ Văn Hạo: "Đỗ y quan, đợi chúng tôi đã, cùng đi đi!"

Đỗ Văn Hạo đã phi thân lên ngựa, quay đầu nói: "Được, các ngươi mang theo thuốc, đợi ta ở Tây thành, ta trước tiên về lấy một ít đồ đã." rồi giật cương, lao ra khỏi nha môn.

Mặc dù đây là lần đầu tiên Đỗ Văn Hạo cưỡi ngựa một mình, nhưng lần trước hắn đã cưỡi cùng Bàng Vũ Cầm nên cũng biết phải điều khiển như thế nào. Ngựa của nha môn đều trải qua huấn luyện, dễ điều khiển, cho nên rất nhanh đã về tới Ngũ Vị đường.

Giao ngựa cho Ngốc béo, vội vàng vào đại đường, nghe Ngô Thông nói lại có thêm bệnh nhân cấp cứu nghiêm trọng tới, cũng giống như những người trước đều án theo yêu cầu của Đỗ Văn Hạo chuyển tới khu phòng bệnh cách ly.

Đỗ Văn Hạo vội vàng chạy tới khu cách ly, vừa vào đã trợn tròn mắt. Trên mắt đất của khu cách ly đặt bảy tám chiếc cáng cứu thương đơn giản được làm bằng ván cửa, bệnh nhân nằm trên đó đều là những người được Hàm Đầu chuyển tới từ các tiệm thuốc khác trong huyện thành. Đã được chẩn sát, toàn bộ chứng trạng đều giống nhau, toàn thân đau đớn, da tím tái, sốt cao và ho, trong đờm có máu.

Hàm Đầu cùng Bàng Vũ Cầm và Tuyết Phi hi vội vàng cứu trị cho bệnh nhân.

Thiếu phụ mà Đỗ Văn Hạo đã cứu chữa lúc trước cùng trượng phu và tiểu hài của nàng sau khi dùng thuốc bệnh tình đã khá ổn định. Những bệnh nhân mới chuyển đến, một bộ phận sau khi dùng thuốc thì không còn có hiện tượng trầm trọng thêm nữa, còn lại phần lớn, đặc biệt là những người bị nặng, sau khi dùng thuốc không có chuyển biến tốt, bệnh tình tiếp tục trầm trọng đi, có hai người đã chết.

Đỗ Văn Hạo tâm tình nặng nề. Từ góc độ Trung y biện chứng, bệnh này ở giai đoạn khác nhau sẽ có những chứng trạng khác nhau, cách chữa trị theo đó cũng khác nhau. Thang thuốc trước đây chỉ hữu hiệu đối với những bệnh nhân được đối chứng, cho nên để nâng cao xác suất khỏi bệnh, phải tự mình chẩn sát và luận trị cho mỗi bệnh nhân. Nhưng bệnh này một khi bạo phát thì sẽ truyền nhiễm trên quy mô lớn, có hàng ngàn hàng vạn bệnh nhân, mình căn bản không đủ sức để xem xét cho từng người một. Hơn nữa, lệ dịch này từ lúc phát bệnh cho đến lúc tử vong, bình thường không quá hai ngày, không thể kịp chẩn trị cho mỗi người.

Làm thế nào đây? Đỗ Văn Hạo lần đầu tiên trải qua loại chuyện này, khẩn trương đến nỗi đầu tóc dựng đứng.

Lúc này, lượng quần áo cách ly và mặt nạ phòng độc đợt thứ nhất do Lâm Thanh Đại đặt mua đã được làm xong và đưa đến. Đỗ Văn Hạo mừng rỡ, bảo bọn Hàm Đầu lập tức đeo mặt nạ phòng độc vào rồi mới chữa trị, nói khái quát công dụng và cách sử dụng mặt nạ phòng độc. Đám người Hàm Đầu hiện tại Đỗ Văn Hạo bảo sao thì nghe nấy, án chiếu theo yêu cầu mà mặc vào, sau đó tiếp tục cứu chữa.

Đỗ Văn Hạo bảo Lâm Thanh Đại tổ chức người đem thi thể chuyển tới phòng ở dưới đất, sau đó sử dụng nước thuốc để tiến hành khử trùng nghiêm ngặt khu cách ly, đồng thời cũng nói với bọn họ là mình phải đến Lưu Gia Loan để điều tra dịch tình, báo cáo lên triều đình.

Bàng Vũ Cầm nghe vậy liền nôn nóng, vội vàng nói: "Đỗ tiên sinh, ta đi cùng ngài!"

"Nàng đi làm gì? Nàng hiện tại còn chưa đối phó được với loại bệnh này!"

"Không! Ta..., ta phải đi cùng ngài...!" Bàng Vũ Cầm kéo Đỗ Văn Hạo không chịu buông ra, chỉ sợ hắn không để mình đi, không biết nói gì, nôn nóng tới mức mắt ứa lệ.

Đỗ Văn Hạo vỗ vai nàng, nói: "Vậy cũng được, chúng ta đi!"

Bàng Vũ Cầm lau nước mắt gật gật đầu.

Đỗ Văn Hạo và Bàng Vũ Cầm đeo mặt nạ phòng độc vào, lại lấy mấy bộ dùng vải bọc lại rồi đeo lên lưng, dắt Bàng Vũ Cầm ra khỏi cửa, bảo Bàng Vũ Cầm lên ngựa trước, mình thì ngồi ở phía sau, cưỡi ngựa tới thành tây.

Lôi bộ đầu đã dẫn các bộ khoái tiến hành điều tra giám sát người ra vào, đám người Khâu bác sĩ cũng đợi ở cửa, thấy Đỗ Văn Hạo tới, mắt lộ vẻ tức giận: "Ngươi nói là khẩn cấp, sao còn lề rề làm gì nữa?"

Đỗ Văn Hạo trầm giọng nói: "Đại nhân, Ngũ Vị đường của chúng ta vừa có một số bệnh nhân được đưa tới, chứng trạng giống nhau, rất giống với lệ dịch. Đã có hai người tử vong! Những bệnh nhân khác cũng rất nghiêm trọng! Ta lo lắng trong thành có thể rất nhanh sẽ bạo phát dịch tình, hai vị đại nhân cần phải có một vị ở lại để tọa trấn chỉ huy, không cần phải đi hết đến Lưu Gia Loan."

Khâu bác sĩ nghe vậy, sắc mặt có chút biến đổi, nói: "Lời ngươi nói là thật chứ?"

"Đại nhân tốt nhất là nên ở lại tọa trấn, thuận tiện tới Ngũ Vị đường xem một lần là có thể biết được thật giả."

"Vậy được!" Khâu bác sĩ vừa hay mượn cớ để xuống ngựa, nói với Thang trợ giáo: "Ngươi cùng Hồng Quốc Lương tới Lưu Gia Loan, Vương Tường, ngươi theo ta tới Ngũ Vị đường xem xét tình huống."

Đỗ Văn Hạo nói với Lôi bộ đầu, phái người tới Ngũ Vị đường lấy quần áo cách ly và mặt nạ phòng độc để mặc, Lôi bộ đầu biết bọn Đỗ Văn Hạo phải tới Lưu Gia Loan, dắt một con ngựa đến cho Bàng Vũ Cầm. Ba mươi dặm đường không phải là gần, hai người ngồi một con ngựa chỉ sợ nó sẽ không chịu nổi.

Đỗ Văn Hạo cảm tạ, đổi ngựa, sau đó dẫn Bàng Vũ Cầm, cùng Thang trợ giáo, Hồng Quốc Lương phi ngựa ra khỏi cửa thành.

Trên đường, thỉnh thoảng lại gặp những đoàn người dắt người nhà chạy nạn, hỏi ra mới biết, họ đến từ những thôn khác nhau, nhưng ở những thôn tử đó có không ít người bị bệnh chết, trong đó đương nhiên có người của Lưu Gia Loan.

Tai nghe là giả, mắt thấy là thật, loại sự tình này không thể chỉ nghe lời đồn, vạn nhất chỉ là nghe nhầm đồn bậy, vậy thì sẽ tạo thành hỗn loạn. Mấy người tiếp tục đánh ngựa phi về phía trước.

Khi tới gần Lưu Gia Loan, lờ mờ đã thấy có hai ba thi thể nằm chết bên đường, toàn thân tím đen, tình trạng rất khủng khiếp, Bàng Vũ Cầm sợ hãi không dám nhìn.

Lưu Gia Loan ở ven một con sông nhỏ, nhìn từ xa là một địa phương phong cảnh thơ mộng, trận tuyết rơi hai ngày trước đã tan phần lớn, để lộ ra bùn đất lầy lội trên đường. Bọn họ đánh ngựa vung roi, thẳng đường mà phi, cuối cùng cũng tới nơi.

Cửa thôn có mấy con trâu đang gặp cỏ, nhưng không thấy mục đồng, nhìn từ xa thấy thôn đầy tử khí nặng nề, cũng không thấy có khói bếp dập dềnh, bốn người nhìn nhau, trong lòng trầm xuống.

Đỗ Văn Hạo nói: "Mọi người mau mặt quần áo cách ly, đeo mặt nạ phòng độc vào!"

Mấy người học theo Đỗ Văn Hạo mặc đồ cách ly, đeo mặt nạ phòng độc, Đỗ Văn Hạo nói những việc cần chú ý, sau đó mấy người lại lên ngựa phi vào trong thôn.

Vừa vào thôn Bàng Vũ Cầm đã giật nảy mình hét lên thất thanh, chỉ thấy nàng chỉ vào một gian nhà: "Ở đó..., ở đó hình như có một người!"

Đỗ Văn Hạo nhìn theo phương hướng mà Bàng Vũ Cầm chỉ, thấy ở cửa một căn nhà nhỏ ngay đầu thôn có một người đang nằm sấp, tư thế rất quái dị, từ tư thế cứng đờ co quắp đó, Đỗ Văn Hạo có thể phán đoán, người này chắc đã chết. Mọi người giục ngựa tới, chỉ thấy người đang nằm là một lão đầu. Đỗ Văn Hạo nhảy xuống ngựa, bước đến lật người ông ta lại, thấy sắc mặt tím tái, hai mắt mở trừng trừng nhìn về phía trước, thi thể đã cứng ngắc.

Đỗ Văn Hạo đứng dậy nhìn vào trong nhà, phát hiện còn có một người đang nằm, đó là một lão thái tóc bạc trắng, vội vàng chạy vào xem, phát hiện bà ta cũng đã chết.

Đỗ Văn Hạo bước ra con đường lớn trong thôn, hét lớn: "Có ai không?"

Giọng nói của hắn vang đi rất xa, nhưng không nghe thấy tiếng ai trả lời.

Mấy người khác cũng hét lớn theo, những vẫn không có hồi âm.

Đỗ Văn Hạo nói: "Mọi người chia ra tìm, xem xem có ai còn sống không! Sau đó lại tập trung ở đây! Chú ý an toàn, tuyệt đối không được cởi quần áo cách ly và mặt nạ phòng độc, cũng không được chạm vào thi thể!"

Thang trợ giáo và Hồng Quốc Lương tìm hai bên trái phải, Đỗ Văn Hạo dắt Bàng Vũ Cầm tìm ở giữa.

Bước chưa được mấy bước, ở bên đường lại phát hiện ra mấy thi thể ngã chết, toàn thân tím đen. Hai người bọn họ dọc đường cưỡi ngựa mà đi, vừa đi vừa hô lên, đi tới tận đầu kia của thôn, ngoại trừ những thi thể ngã bên đường ra, không nghe thấy tiếng trả lời của bất kỳ người sống nào.

Hai người xuống ngựa, bắt đầu lần lượt sục sạo mỗi nhà mỗi hộ. Mở cửa một nhà, liền thấy có thi thể ngã trong phòng, hoặc là trên giường, hoặc là dưới đất, hoặc là ở cạnh cửa, nam nữ già trẻ đều có. Thi thể mà hai bọn họ tìm được có đến cả trăm. Rất nhiều nhà bị lục lọi vô cùng ngổn nang, một số đồ đáng giá đều không thấy đâu. Đỗ Văn Hạo trong lòng trầm xuống, điều này chứng tỏ người may mắn sống sót trong thôn dưới cơn hoảng loạn đã chạy ra khỏi thôn! Điều này cho thấy, dịch tình sẽ lan rộng thêm một bước.

Hiện tại không có biện pháp để hồi báo cho bọn Trang tri huyện, Đỗ Văn Hạo dắt Bàng Vũ Cầm tiếp tục tìm người may mắn sống sót.

Trong một căn nhà tương đối lớn đầy người chết, Đỗ Văn Hạo phát hiện Bồ Sơn của thôn Ba Cây Liễu, còn có phụ thân của hắn là Bồ lão hán và hai hài tử, đều đã chết.

Đỗ Văn Hạo tâm tình rất trầm trọng, không ngờ, mình đang nghĩ biện pháp chữa trị chứng thiếu máu không thể tái sinh của hắn thì hắn đã chết trước vì dịch hạch.

Tiếp đó lại đi tìm xem còn có người may mắn sống sót hay không. Cuối cùng, trong một căn nhà lá nhỏ, phát hiện có một nam tử trẻ tuổi, đang nghiêng người dựa vào góc tường, mắt vô thần nhìn ra cửa, miệng thở hổn hển.

Đỗ Văn Hạo nhanh chân chạy lên, cúi người hỏi: "Vị đại ca này? Chúng ta là y quan của huyện nha, trong thôn phát sinh chuyện gì vậy?"

"Chết rồi..., khụ khụ khụ, đều bệnh chết rồi..., không tới hai ngày, người trong một thôn đều chết hết, khụ khụ khụ..., những người còn lại.., đều chạy hết rồi...khụ khụ khụ!"

"Ngươi có biết gần đây còn có thôn nào xuất hiện bệnh này không?"

"Không biết...khụ khụ khụ, ngực... đau quá...."

Nói tới đây, người này hô hấp càng lúc càng gấp.

Đỗ Văn Hạo mắt thấy hắn lập tức sắp mất tri giác, vội vàng từ trong hòm xuất chẩn lấy ra kim châm định chữa trị cho hắn, nhưng , vừa lấy kim châm ra, miệng nam tử đã ứa máu màu đỏ sẫm, hai mắt trợn lên, từ từ mềm oặt ngã xuống đất, đến đây thì không động đậy nữa.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6248 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5654 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5454 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5328 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4958 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4944 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter