Chương : 10
Chương 10: Ngủ với tôi rồi liền trở mặt không nhận người sao?
Bên trong xe Bentley màu đen, Tô Du Du và Trì Tư Tước ngồi kề vai nhau, Trì Hạo đang lái xe phía trước, bầu không khí trong xe trầm lặng xấu hổ.
Tô Du Du nhìn người đàn ông bên cạnh một cái, rốt cuộc nhịn không được mở miệng: “Anh tìm tôi rốt cuộc muốn làm gì?”
Trì Tư Tước nghe vậy nghiêng đầu, đôi mắt đen sâu không thấy đáy, chậm rãi nói: “Như thế nào? Tối hôm qua ngủ với tôi rồi, hôm nay liền muốn trở mặt không nhận người sao?”
Mặt Tô Du Du bỗng chốc đỏ lên.
“Tối hôm qua… tối hôm qua chính là anh tình tôi nguyện…” Giọng nói của cô càng lúc càng nhỏ xuống: “Một đêm qua đi…. chúng ta chính là người xa lạ, không nên có liên… A!”
Lời của cô còn chưa nói xong, cằm đột nhiên bị Trì Tư Tước giữ lấy, tiếng kêu sợ hãi của cô còn chưa kịp bật thốt ra thì người liền bị hơi thở lạnh băng của hắn bao bọc cô lần nữa.
“Người xa lạ?” Trì Tư Tước đến gần Tô Du Du, giận quá hóa cười, trong tròng mắt đen lộ ra lửa giận: “Cô thực sự thật can đảm.”
“Anh… Anh buông ra! Tôi có nói sai sao?” Tô Du Du hoảng loạn mà giãy giụa: “Anh cũng không biết tôi là ai hết! Anh còn quấn lấy tôi làm gì?”
“Tô Du Du, nữ, 19 tuổi.” Ngón tay thon dài của Trì Tư Tước vuốt ve cằm Tô Du Du, không nhanh không chậm nói: “Cha mẹ đều mất từ nhỏ, theo linh môi (*) bà bà lớn lên, 9 tuổi năm đó bà bà não bị tụ máu thành người thực vật, liền được Tô gia nuôi dưỡng. Bởi vì bà bà của cô đã cứu mạng của Lục Ngạo Thiên, cho nên Lục Ngạo Thiên liền hứa hôn cô với con trai của mình Lục Viễn Tiêu.”
(*) Linh môi: người lắng nghe tiếng của quỷ hồn chỉ đường cho người chết chuyển kiếp.
Tô Du Du lập tức ngây người ra.
Người đàn ông này.. vậy mà điều tra thân thế của cô rõ ràng như vậy!
“Như thế nào?” Trì Tư Tước lại gần Tô Du Du một chút, khuôn mặt nhỏ trắng bệch của cô, phản chiếu ở trong mắt của hắn: “Cô còn muốn nói là tôi không biết cô là ai nữa không?”
Bây giờ Tô Du Du thật sự sợ rồi, giọng cô run run nói: “Anh… anh rốt cuộc muốn làm gì… tôi cảnh cáo anh… tôi…”
Lời của cô còn chưa dứt, tay Trì Tư Tước bỗng dùng sức, khiến cô đau đến nói không ra lời.
“Tôi muốn cô, sinh con cho tôi.” Hắn lạnh lùng nói.
Chỉ có phụ nữ bát tự thuần âm, mới có thể sinh ra quỷ thai. Hắn tìm kiếm nhiều năm như vậy, vẫn không tìm được phụ nữ có điều kiện phù hợp, thật không ngờ tới, hôm nay cô ta lại tự đưa đến cửa, hắn như thế nào lịa thả cô ta đi được chứ?
Tô Du Du nghe được thì hãi hùng khiếp vía!
Sinh con?
Anh ta còn muốn cô sinh con cho anh ta?
Nhất định là điên rồi!
Cô vùng vẫy muốn tránh khỏi Trì Tư Tước, nhưng một chút sức lực của cô, ở trước mặt Trì Tư Tước giống như là gãi ngứa, Trì Tư Tước nhẹ nhàng đè một cáo, là đã có thể ép toàn bộ cơ thể cô trên ghế mềm của xe.
“Xem ra cô rất nóng vội?” Trì Tư Tước nhìn Tô Du Du, khẽ nói, giọng nói trầm hơn lúc nãy vài phần: “Vốn còn muốn xem xét lại việc tạo người với cô, nhưng bây giờ xem ra, cô đợi không kịp nữa rồi?”
“Tôi… tôi không có…” Tô Du Du sợ đến đầu lưỡi run lên.
Đêm tối hôm đó, cô suýt chút nữa đã không đứng lên nổi, nếu như thêm lần nữa, cô sợ rằng thật sự chết mất!
Nhưng Trì Tư Tước giống như là không nghe thấy lời cô, chỉ nhìn chằm chằm cô.
Tô Du Du lớn lên có khuôn mặt nhỏ thanh tú thuần khiết, cùng với những từ xinh đẹp gợi cảm, một chút quan hệ cũng không có, nhưng chẳng biết tại sao, khi nhìn cô, liền xuất hiện một loại cảm giác khô nóng khác thường.
Thấy ánh mắt Trì Tư Tước càng ngày càng u ám, cơ thể Tô Du Du không khỏi run lên, đáy mắt hiện lên một tia sợ hãi.
Trải qua đêm tối hôm đó, ánh mắt Trì Tư Tước có ý gì, bây giờ cô biết rõ hơn bất cứ người nào.