Chương 96: 96: Cùng Anh Hạnh Phúc
Cố Hạ Phi bị áp dưới thân, cả hai hôn nhau cực kỳ say đắm, đến nỗi cô bị anh cởi hết quần Áo lúc nào cũng không để ý,Diệp Ảnh Quân từ khi được cô đồng ý, anh cứ thế mà tiến tiếp hành động của mình, hôn cô xong anh liền lướt xuống phần cổ của cô mà hôn liếm,Anh biết điểm nhạy cảm của cô là ở vành tai nên anh hôn cắn nhẹ vành tai rồi sau đó liếm vào khiến cô thích mà kêu một tiếng ưm,Sau khi ở tai cô xong, anh liền lướt xuống đôi ngực căng tròn của cô, trong khi đó tay anh đã để sẳn một bên xo.a nắn, bên còn lại thì anh đang vui đùa múc,Những hành động của Diệp Ảnh Quân khiến cô thể có khoái lạc nên cô cứ ưỡn ngực lên theo bảng năng,Chưa bừng lại tinh thần khi anh cứ va chạm những chỗ nhạy cảm trên cơ thể của cô, thì đột nhiên phía bên dưới vật thể ngón tay của anh đã đưa vào bên trong của cô khiến cô rên một tiếng, "Ưm, anh! "Lúc cô vừa định nói gì đó, thì cô lại thêm một cảm giác khác khiến cô ưỡn người cao hơn, là vì Diệp Ảnh Quân trong lúc nhìn thấy vùng nhạy cảm bên dưới của cô, khiến anh không kiềm chế được mà nhanh chóng cúi thấp đầu xuống múc,Cố Hạ Phi cảm giác sung sướng đến co chân lại như muốn kẹp chặt lấy người anh vậy, dù vậy nhưng anh không quan tâm mà cứ càng quét đưa lưỡi mò mẫm bên trong cô,Cô lúc này dường như thỏa mãn sung sướng được anh thao tác, Diệp Ảnh Quân làm xong phần dưới anh liền ngẩn đầu lên nhìn cô với gương mặt ửng đỏ, anh lập tức mỉm cười cúi đầu hôn lên má cô và ôm chặt cô khẽ nói, "Vợ, anh vào nhé "Chưa kịp gật đầu khi nghe những lời anh nói, thì ngay lập tức Cố Hạ Phi phải ôm chặt lấy anh vì anh đột nhiên đưa thứ phần thân to lớn của anh ta đút vào thật nhanh bên trong cô,Đi vào bất ngờ, nên cô hai tay bấu chặt lấy lưng anh mà cấu vào, Diệp Ảnh Quân cũng bị cấn bên trong khiến anh bị nhói, mà nheo mày, biết mình bị nhói nên anh cũng nghĩ là cô sẽ đau hơn mình anh liền lên tiếng, "Hạ Phi, đau không em "Cố Hạ Phi choàng qua cổ anh cùng với gương mặt cau lại, sau đó lắc đầu khẽ nói vào tai anh, "Em không sao, anh động đi "Diệp Ảnh Quân nghe những lời cô nói vào tai mình, ngay lập tức dụ.c vọng bung trào và theo bản năng phần dưới liên tục nhấp nhô rất nhanh,Mặc dù đây không phải lần đầu cô cùng anh trên giường làm chuyện này, thế nhưng lần này cô cảm thấy rất trong lòng cảm giác rất kỳ,Khi anh nhấp nhanh, Cố Hạ Phi cảm thấy quá sức tiếng rên cũng phát âm rất nhiều, sau đó ngay lập tức cô dùng gương mặt nhìn anh nói, "Quân, nhẹ lại đi anh, em cảm nhận mình như sắp chết vậy "Nghe những lời cơ nói, anh giật mình trở lại lý trí và nhìn cô gương mặt đang ửng đỏ và vài giọt nước mắt trên gương mặt, anh ngay lập tức nghe lời giảm nhấp lại mà nhẹ nhàng đẩy,Sau hơn một tiếng trôi qua, anh đã làm rất nhiều lần và khiến cô không chịu được vì quá sức nên cô đã thiếp đi sau khi đang lâm trận giữa chừng,Thấy cô thiếp đi, anh biết mình đã làm quá sức đối với cô, nên anh đành phải kết thúc mà rút phần thâ.n dưới ra, rồi sau đó mới nhanh chân đi xuống giường đi vào nhà tắm để lấy khăn ướt lau cho cô,Đang chăm chú lau người cô rồi tới phần bụng đang nhô lên một càng ngày to lên, anh ngay lập tức đặt tay mình lên bụng cô tươi cười nói, "Bé con, cha mẹ không làm con sợ chứ, hãy ở yên ngoan ngoãn trong đó, còn vài tháng nữa chúng ta sẽ cùng nhau sống hạnh phúc con nhé "Nói xong anh cầm lấy khăn lau vùng bụng cho cô một cách phấn khởi, sau đó đến lượt anh vào nhà tắm, tắm rửa rồi mới lên giường ôm lấy cô ngủ,Sáng hôm sau anh là người dậy trước, vì anh muốn chuẩn bị bữa sáng cho cô trước khi cô tỉnh dậy, một mình chuẩn bị kỹ càng một cách điêu luyện để nấu một chút cháo cả hai có thể ăn cùng,Trong khi anh đang trong bếp để làm, thì bên trong phòng ngủ Cố Hạ Phi đã tỉnh dậy, khi cô mm mở mắt ra không nhìn thấy anh, cô mới lập tức bật người dậy,Cô ngồi dậy bất ngờ nên không biết cơ thể của mình điều đau nhói, khi cô đứng lên để tìm quần Áo mặc vào, thì bất chợt hai chân cô không chịu đựng được mà khuỵ xuống,Lúc này kịp thời Diệp Ảnh Quân từ dưới bếp đi vào vì anh nấu xong nên vào để gọi cô dậy ăn, thế nhưng lúc anh vào thì nhìn thấy cô đang ngồi khuỵ dưới đất,Hốt hoảng khi nhìn thấy cảnh này, anh ngay lập tức la toán lên rồi nhanh chóng chạy vào, sau đó là bế cô lên với gương mặt lo lắng sợ hãi, "Hạ Phi em không sao chứ "Cố Hạ Phi nhìn về hướng anh cùng với gương mặt nhăn nhó khó chịu nói, "Chân của em "Nghe xong anh liền đặt cô lên giường ngồi, sau đó đưa chân cô lên xoa nhẹ nhàng giúp chân cô không còn tê nữa,Nhìn thấy cảnh này Cố Hạ Phi liền cảm động mỉm cười, sau một lúc cô bảo với anh mình hết tê chân nữa anh mới thôi ngừng bóp, sau đó anh đứng lên đi lấy áo mình cho cô mặc vào,Lúc cô mặc vào xong liền đứng lên thì ngay lập tức giật mình vì Diệp Ảnh Quân bế cô lên, cô hốt hoảng lên tiếng, "Bỏ em xuống đi, em đi được mà "Dù nghe cô nói vậy, nhưng anh vẫn lắc đầu không chịu bỏ xuống, sau đó anh cúi xuống nhìn cô nói, "Cứ để anh bế em, những chuyện này anh không làm được thì anh còn làm được gì cho em nữa đây "Nghe anh nói những lời này Cố Hạ Phi chỉ biết cười để anh bế mình, lúc ra đến ngoài anh đặt cô ngồi trên ghế bàn ăn cô hốt hoảng bất ngờ khi nhìn thấy trên bàn dọn thức ăn rất ngon,Thức ăn được dọn không quá cầu kỳ, nhưng cũng khiến Cố Hạ Phi vô cùng cảm động,.