Chương 41
Chương 41 Lê Nhược Vũ dừng lại, nói: “Chị Vi Nhiên, khu quần áo nữ nằm ở bên kia cơ mà.” Lúc bước vào cô có thấy người trong cửa hàng dẫn một ngôi sao sang đó. “Ngốc ạ, khu quần áo nữ phiền lắm, chúng ta lên thằng phòng VIP đi.” Hà Vi Nhiên mỉm cười kéo lấy tay cô. Lê Nhược Vũ gật đầu, cô tưởng vì Lâm Minh có tiền nên thích tiêu thì tiêu. Nhưng cô lại không biết phòng khách quý VỊP không tiếp người ngoài, trừ khi đó là vị khách rất quan trọng. Dẫn cô lên phòng khách quý chính là ý của Hà Vi Nhiên. Không rõ tại sao Hà Vi Nhiên lại rất thích Lê Nhược Vũ. Chị không nghĩ cô bé này xấu tính và mưu mô như những gì người ta đồn đãi. Ai đời xấu xa lại dễ đỏ mặt như thế bao giờ? Hà Vi Nhiên chọn vài bộ váy cho cô thử. Lê Nhược Vũ ôm hết vào phòng thay quần áo, nhưng thay xong cô chỉ dám ló mỗi đầu ra, mặt đỏ ửng: “Chị Vi Nhiên, chúng ta có thể đổi sang bộ nào kín đáo hơn tí không?” Hà Vi Nhiên sững sờ: “Sao thế? Em mặc không vừa hả?” Chắc là không đâu vì mắt chị xem người rất chuẩn, tất cả những bộ chị chọn đầu rất thích hợp với cô cơ mà. “Vừa thì vừa đấy nhưng nó… Không che được…” Giọng cô nhỏ như muỗi kêu, hai má đỏ ửng: “Chị tìm giúp em vài bộ nhiều vải hơn chút nữa được không.” Ngẫm nghĩ rồi lại bổ sung: “Cao cổ nữa càng tốt ạ!” Hà Vi Nhiên không hiểu trăng sao gì, chị kéo Lê Nhược Vũ ra mới biết tại sao con bé lại đưa ra những yêu cầu quái lạ như thế. Vì cả người cô đầy dấu hôn, trải dài từ cổ đến xương quai xanh rồi cả khuỷu tay cũng có. Hướng Hi Nhiên lại cười to: “Thằng bé Quân này thiệt là… Phải dịu dàng với vợ chứ, nào ai nhào lên cắn vợ như sói đói thế này.” Hà Vi Nhiên càng cười thì mặt Lê Nhược Vũ càng đỏ. “Chị Vi Nhiên, em muốn hỏi chị cái này.” “Em hỏi đi.” “Sao chị biết em là vợ anh ấy mà không phải người tình ạ.” Cô chưa từng xuất hiện cùng Lâm Minh, tại sao Hà Vi Nhiên có thề biết ngay cô là vợ mà không phải là người tình nào đó bên ngoài? “Ngốc quá, ánh mắt thằng bé nhìn em rất khác.” Hà Vi Nhiên nhìn dấu hôn khắp người cô, thoải mái nói: “Sau này em sẽ hiểu thôi.” Lê Nhược Vũ gật gù, và cô vẫn cố hỏi: “Chị Vi Nhiên đổi cho em bộ khác kín đáo hơn được không.” Mang cả đống dấu hôn đi dự tiệc, Lâm Minh không sợ mất mặt nhưng cô sợ! Hà Vi Nhiên cười chảy nước mắt với vẻ bối rối nghiêm túc trên mặt cô. Cười bằng một lúc lâu mới ngừng lại, vẫy tay gọi nhân viên đến bảo: “Em vào kho lấy bộ ‘Chân Ái’ của bậc thầy thiết kế W ra đây.”