Chương 38: Giải khát (2)
Trạch An không thể chịu đựng được nữa mà bắn ra, toàn thân như bị rút hết toàn bộ sức lực.
Ark nào đâu buông tha cho Trạch An dễ dàng, hắn hôn lên môi của cậu một cách cuồng nhiệt, tới mức khiến Trạch An không thể hô hấp một cách đàng hoàng.
Điều này khiến Trạch An nhớ tới nụ hôn đầu tiên của cậu với nam chính, cũng chính là lúc hắn ta bắt đầu giam cầm cậu. Nguyên nhân cũng vì Trạch An có ý định tán tỉnh một cô gái xinh đẹp với mục đích kết hôn, điều đó khiến Ark đã hoàn toàn bùng nổ và không còn che dấu tình cảm của bản thân nữa.
Lúc này rồi mà còn nghĩ tới chuyện không đâu…
Đầu lưỡi của Ark trơn trượt quấn lấy lưỡi của Trạch An, nơi giao hợp phía dưới vẫn kín kẽ không chịu tách rời, âm thanh ái muội triền miên như đang hoà quyện vào nhau.
Tới tận bây giờ Trạch An vẫn không hiểu nổi, tại sao Ark lại thích cậu chứ?
Ánh mắt điên rồ ấy vẫn luôn hướng về phía Trạch An, dù là kiếp trước hay hiện tại.
“Liam à, cậu nhìn chằm chằm tôi như vậy khiến tôi chỉ muốn nuốt sạch cậu vào bụng thôi~” Ark mỉm cười chạm lên bờ môi ẩm ướt nước bọt của Trạch An, còn cực kỳ chu đáo lau sạch giúp cậu.
“Không phải mày vẫn đang làm sao? Thằng *** ****!!” Trạch An chửi bậy.
“Lời nói thô tục ghê… không hổ là Liam.” Ark bật cười thành tiếng, thúc mạnh vào bên trong khiến toàn thân của Trạch An co rúm.
Trạch An chẳng thể nói thành lời vì phải chịu đựng sự tấn công dồn dập của Ark, cậu chỉ có thể đứt quãng phát ra những âm thanh rên rỉ.
Ở nơi hai cơ thể chạm nhau toả ra nhiệt độ nóng bỏng, Ark đè xuống người của Trạch An khiến cho thứ kia tiến vào càng sâu hơn.
Chẳng biết có phải ảo giác hay không, nhưng Trạch An cảm thấy so với kiếp trước nam chính càng to lớn và nặng nề hơn, trông chẳng khác gì với kích thước của chủng tộc Ác Ma cả.
Dường như đã có chuyện gì xảy ra…
“Liam, há miệng ra nào…” Ark luồn một ngón tay vào trong miệng của Trạch An, đột ngột bỏ một viên thuốc khiến cậu bất ngờ không kịp nhổ ra.
“Cậu… ưm…” Trạch An bị Ark truyền nước bằng một nụ hôn, viên thuốc kỳ lạ đó hoàn toàn trôi xuống dạ dày.
Tên khốn này!!! Quả nhiên là kẻ luôn có mưu đồ bất chính!!!
“Cậu… cậu cho tôi uống cái gì vậy hả?” Trạch An tức giận hỏi.
“Cậu đoán thử xem Liam.” Ark vừa nói chuyện vừa thúc hông vào nơi giao hợp như đang trêu tức “Có thể là hạt mầm của ác ma, cũng có thể là thứ giúp cậu mang thai được~”
“Đồ điên!!!” Trạch An ngay lập tức bị nỗi hoảng sợ xâm chiếm, vì đây là thế giới tiểu thuyết viễn tưởng nên mấy chuyện hoang đường cỡ nào cũng có thể xảy ra.
Việc Trạch An hoảng sợ khiến cơ bụng siết chặt, Ark cũng nhận lấy kích thích mà bắn vào bên trong.
“Hức.!!” Trạch An khẽ rên rỉ, cảm nhận chất lỏng nóng bỏng tràn ngập ở bên trong càng khiến cậu bất an. Cậu dùng hết toàn bộ sức lực thoát khỏi dây thắt lưng đang trói hai tay, đấm thẳng vào mặt Ark.
Bốp!!
“Ha…h tao nhất định phải giết mày, thằng *** **** **** ****, **** ***!!!”
Lần này câu chửi tục còn dài hơn, cũng đủ hiểu Trạch An tức giận tới cỡ nào.
“Phụt! Ha ha ha, cậu sợ như vậy sao?” Ark không có vẻ gì là tức giận, ngược lại quay sang vỗ về Trạch An “Tôi chỉ đùa thôi, nó chỉ là thuốc giúp cậu tỉnh táo và không bị ngất đi vì đuối sức trong lúc làm tình. Nếu chỉ làm vài ba lần mà cậu lại ngất đi thì đáng tiếc lắm.”
Phù… Trạch An thở phào nhẹ nhõm ở trong lòng, không phải thuốc mang thai là tốt rồi!
“…”
Khoan đã, từ khi nào mà giới hạn của cậu ngày càng thấp thế này?
Từ xâm nhập giấc mơ, lên giường, giam cầm, nam chính đã giở đủ trò quái quỷ trên người cậu.
Việc đáng sợ nhất là cậu đang quen dần với sự biến thái của nam chính chết tiệt đó!
Ark nào đâu buông tha cho Trạch An dễ dàng, hắn hôn lên môi của cậu một cách cuồng nhiệt, tới mức khiến Trạch An không thể hô hấp một cách đàng hoàng.
Điều này khiến Trạch An nhớ tới nụ hôn đầu tiên của cậu với nam chính, cũng chính là lúc hắn ta bắt đầu giam cầm cậu. Nguyên nhân cũng vì Trạch An có ý định tán tỉnh một cô gái xinh đẹp với mục đích kết hôn, điều đó khiến Ark đã hoàn toàn bùng nổ và không còn che dấu tình cảm của bản thân nữa.
Lúc này rồi mà còn nghĩ tới chuyện không đâu…
Đầu lưỡi của Ark trơn trượt quấn lấy lưỡi của Trạch An, nơi giao hợp phía dưới vẫn kín kẽ không chịu tách rời, âm thanh ái muội triền miên như đang hoà quyện vào nhau.
Tới tận bây giờ Trạch An vẫn không hiểu nổi, tại sao Ark lại thích cậu chứ?
Ánh mắt điên rồ ấy vẫn luôn hướng về phía Trạch An, dù là kiếp trước hay hiện tại.
“Liam à, cậu nhìn chằm chằm tôi như vậy khiến tôi chỉ muốn nuốt sạch cậu vào bụng thôi~” Ark mỉm cười chạm lên bờ môi ẩm ướt nước bọt của Trạch An, còn cực kỳ chu đáo lau sạch giúp cậu.
“Không phải mày vẫn đang làm sao? Thằng *** ****!!” Trạch An chửi bậy.
“Lời nói thô tục ghê… không hổ là Liam.” Ark bật cười thành tiếng, thúc mạnh vào bên trong khiến toàn thân của Trạch An co rúm.
Trạch An chẳng thể nói thành lời vì phải chịu đựng sự tấn công dồn dập của Ark, cậu chỉ có thể đứt quãng phát ra những âm thanh rên rỉ.
Ở nơi hai cơ thể chạm nhau toả ra nhiệt độ nóng bỏng, Ark đè xuống người của Trạch An khiến cho thứ kia tiến vào càng sâu hơn.
Chẳng biết có phải ảo giác hay không, nhưng Trạch An cảm thấy so với kiếp trước nam chính càng to lớn và nặng nề hơn, trông chẳng khác gì với kích thước của chủng tộc Ác Ma cả.
Dường như đã có chuyện gì xảy ra…
“Liam, há miệng ra nào…” Ark luồn một ngón tay vào trong miệng của Trạch An, đột ngột bỏ một viên thuốc khiến cậu bất ngờ không kịp nhổ ra.
“Cậu… ưm…” Trạch An bị Ark truyền nước bằng một nụ hôn, viên thuốc kỳ lạ đó hoàn toàn trôi xuống dạ dày.
Tên khốn này!!! Quả nhiên là kẻ luôn có mưu đồ bất chính!!!
“Cậu… cậu cho tôi uống cái gì vậy hả?” Trạch An tức giận hỏi.
“Cậu đoán thử xem Liam.” Ark vừa nói chuyện vừa thúc hông vào nơi giao hợp như đang trêu tức “Có thể là hạt mầm của ác ma, cũng có thể là thứ giúp cậu mang thai được~”
“Đồ điên!!!” Trạch An ngay lập tức bị nỗi hoảng sợ xâm chiếm, vì đây là thế giới tiểu thuyết viễn tưởng nên mấy chuyện hoang đường cỡ nào cũng có thể xảy ra.
Việc Trạch An hoảng sợ khiến cơ bụng siết chặt, Ark cũng nhận lấy kích thích mà bắn vào bên trong.
“Hức.!!” Trạch An khẽ rên rỉ, cảm nhận chất lỏng nóng bỏng tràn ngập ở bên trong càng khiến cậu bất an. Cậu dùng hết toàn bộ sức lực thoát khỏi dây thắt lưng đang trói hai tay, đấm thẳng vào mặt Ark.
Bốp!!
“Ha…h tao nhất định phải giết mày, thằng *** **** **** ****, **** ***!!!”
Lần này câu chửi tục còn dài hơn, cũng đủ hiểu Trạch An tức giận tới cỡ nào.
“Phụt! Ha ha ha, cậu sợ như vậy sao?” Ark không có vẻ gì là tức giận, ngược lại quay sang vỗ về Trạch An “Tôi chỉ đùa thôi, nó chỉ là thuốc giúp cậu tỉnh táo và không bị ngất đi vì đuối sức trong lúc làm tình. Nếu chỉ làm vài ba lần mà cậu lại ngất đi thì đáng tiếc lắm.”
Phù… Trạch An thở phào nhẹ nhõm ở trong lòng, không phải thuốc mang thai là tốt rồi!
“…”
Khoan đã, từ khi nào mà giới hạn của cậu ngày càng thấp thế này?
Từ xâm nhập giấc mơ, lên giường, giam cầm, nam chính đã giở đủ trò quái quỷ trên người cậu.
Việc đáng sợ nhất là cậu đang quen dần với sự biến thái của nam chính chết tiệt đó!