Chương 21
Không để cho nó kịp lên tiếng, con Phương Yến đã tươm tướp trước:
" Nè anh gì đó ơi, anh đẹp trai lắm nhưng em rất tiếc, bạn trai cô ấy còn đẹp hơn anh gấp 5 lần.. à không, là 10 lần "
" Có chuyện gì vậy? " Thất Bát cùng Cố Minh cầm gà rán đi đến, đặt lên bàn.
" Anh coi thằng này nè, nó nói nó đẹp trai hơn anh rồi tới xin số điện thoại con Xuân Nghi " con Phương Yến vừa nói vừa chỉ vào cái tên đứng đó.
" Cái gì? " mặt hắn ngay lập tức tối sầm lại, đi đến trước mặt anh ta.
Không khí lúc này vô cùng căng thẳng, 2 người đàn ông cao to lực lưỡng đứng cạnh nhau mắt lại nhìn nhau chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương, Thất Bát cao hơn anh chàng trước mặt khoảng 5cm.
Thấy không khí nghẹt thở lúc này, nó mới đứng dậy kéo tay hắn rồi nói:
" Thôi anh ơi kệ đi "
Hai người bạn đi cùng anh chàng đó cũng giữ hai tay anh ta kéo đi.
" Thôi đi thôi Dương ơi "
Thì ra anh chàng đó tên Dương, nhìn cao to đẹp trai thế chắc cũng tầm 17-18 tuổi nhỉ? nhưng nhìn anh ta xăm mình rồi xỏ khuyên thật sự chẳng ra cái giống gì hết, chắc cũng là mấy tên ăn chơi sa đọa.
Nó kéo Thất Bát ngồi xuống bàn cạnh nó, lúc này cơ mặt hắn mới giãn ra.
" Em mà không kéo anh vô mà thằng đó xác cmn định với anh "
Quả thật tính hắn vô cùng nóng nảy, còn dám xin số của cục cưng hắn ư? hắn chưa đấm cho rụng hết răng là may rồi.
[...]
Ăn uống và chơi bời no say, mọi người mới ai về nhà nấy, tắm rửa sạch sẽ chuẩn bị cho ngày mới bắt đầu.
Ngày hôm sau khi đến trường, hắn quang minh chính đại nắm lấy tay nó bước vào trường trước ánh mắt trầm trồ của bao nhiêu người.
Vào đến lớp, nó cũng vào chỗ ngồi như mọi khi, chỉ là ánh mắt của mọi người trong làm làm cho nó rùng mình, ánh mắt căm ghét, ánh mắt coi thường, ánh mắt ngưỡng mộ đều có.
Lúc này Giang Thần Xuyên đang cúi mắt xuống bàn ngủ, nghe tiếng xì xào to nhỏ anh ta mới ngồi dậy, dụi dụi mắt, thấy Xuân Nghi đã vào lớp rồi, anh ta mới chọc chọc vào lưng nó.
" Xuân Nghi, quay xuống đây tôi bảo "
" hửm? có chuyện gì sao? " nó quay xuống hỏi.
" Cậu với Hàn Thất Bát... yêu nhau sao? "
" Ừm " nó mỉm cười nhìn Giang Thần Xuyên.
Nhìn kĩ thì đôi mắt của Giang Thần Xuyên có chút buồn, nhưng mấy giây sau lại khôi phục bình thường, mỉm cười nhìn nó. Thật ra từ lúc vừa gặp nó, anh ta cảm thấy tim mình đập rất nhanh, cũng cảm thấy cô gái trước mắt vô cùng đặc biệt, khuôn mặt đẹp tự nhiên mà không chút son phấn nào, người cũng phát ra mùi hương vô cùng dễ chịu chứ không phải mùi nước hoa đầy hóa chất của những người con gái khác, đôi mắt lại to tròn, nhìn sâu bên trong như đang ẩn chứa điều gì đó, cũng có thể nói Giang Thần Xuyên đã thích nó ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng người ta cũng có bạn trai rồi, anh ta cũng không mặt dày mà níu kéo nữa, vẫn mỉm cười và muốn làm bạn tốt của nó.
" Vậy sao? cậu có thể làm bạn với tôi không? "
" Tất nhiên là được rồi, nếu cậu có gặp khó khăn gì thì cứ nói với tôi, có thể tôi sẽ giúp cậu " nó cười tươi trả lời Giang Thần Xuyên rồi quay lên tiếp tục lấy vở ra học bài.
Ra chơi, nó cùng với Phương Yến và Giang Thần Xuyên đến nhà ăn, lúc đi thì cũng gặp Hàn Thất Bát và Cố Minh trên lầu đi xuống, thế là cả 5 người cùng đi ăn.
Trong lúc ăn, hắn vô cùng khó chịu và nhìn chằm chằm vào Giang Thần Xuyên đó.
" Anh đừng nhìn tôi như thế chứ? xin lỗi chứ tôi không hứng thú với bạn gái anh đâu, chúng tôi là bạn thôi " Giang Thần Xuyên dối lòng mà trả lời hắn.
" Thế thì tốt " đôi chân mày hắn giãn ra, nghe câu trả lời xong mới an phận ăn cơm.
Nó mỉm cười nhìn khuôn mặt đáng yêu của tiểu Bát, rồi lại tiếp tục ăn cơm.
" Ăn thịt nhiều vào, em gầy lắm " hắn gắp thịt qua cho nó.
" cảm ơn anh " nó cười típ mắt.
" Nè anh gì đó ơi, anh đẹp trai lắm nhưng em rất tiếc, bạn trai cô ấy còn đẹp hơn anh gấp 5 lần.. à không, là 10 lần "
" Có chuyện gì vậy? " Thất Bát cùng Cố Minh cầm gà rán đi đến, đặt lên bàn.
" Anh coi thằng này nè, nó nói nó đẹp trai hơn anh rồi tới xin số điện thoại con Xuân Nghi " con Phương Yến vừa nói vừa chỉ vào cái tên đứng đó.
" Cái gì? " mặt hắn ngay lập tức tối sầm lại, đi đến trước mặt anh ta.
Không khí lúc này vô cùng căng thẳng, 2 người đàn ông cao to lực lưỡng đứng cạnh nhau mắt lại nhìn nhau chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương, Thất Bát cao hơn anh chàng trước mặt khoảng 5cm.
Thấy không khí nghẹt thở lúc này, nó mới đứng dậy kéo tay hắn rồi nói:
" Thôi anh ơi kệ đi "
Hai người bạn đi cùng anh chàng đó cũng giữ hai tay anh ta kéo đi.
" Thôi đi thôi Dương ơi "
Thì ra anh chàng đó tên Dương, nhìn cao to đẹp trai thế chắc cũng tầm 17-18 tuổi nhỉ? nhưng nhìn anh ta xăm mình rồi xỏ khuyên thật sự chẳng ra cái giống gì hết, chắc cũng là mấy tên ăn chơi sa đọa.
Nó kéo Thất Bát ngồi xuống bàn cạnh nó, lúc này cơ mặt hắn mới giãn ra.
" Em mà không kéo anh vô mà thằng đó xác cmn định với anh "
Quả thật tính hắn vô cùng nóng nảy, còn dám xin số của cục cưng hắn ư? hắn chưa đấm cho rụng hết răng là may rồi.
[...]
Ăn uống và chơi bời no say, mọi người mới ai về nhà nấy, tắm rửa sạch sẽ chuẩn bị cho ngày mới bắt đầu.
Ngày hôm sau khi đến trường, hắn quang minh chính đại nắm lấy tay nó bước vào trường trước ánh mắt trầm trồ của bao nhiêu người.
Vào đến lớp, nó cũng vào chỗ ngồi như mọi khi, chỉ là ánh mắt của mọi người trong làm làm cho nó rùng mình, ánh mắt căm ghét, ánh mắt coi thường, ánh mắt ngưỡng mộ đều có.
Lúc này Giang Thần Xuyên đang cúi mắt xuống bàn ngủ, nghe tiếng xì xào to nhỏ anh ta mới ngồi dậy, dụi dụi mắt, thấy Xuân Nghi đã vào lớp rồi, anh ta mới chọc chọc vào lưng nó.
" Xuân Nghi, quay xuống đây tôi bảo "
" hửm? có chuyện gì sao? " nó quay xuống hỏi.
" Cậu với Hàn Thất Bát... yêu nhau sao? "
" Ừm " nó mỉm cười nhìn Giang Thần Xuyên.
Nhìn kĩ thì đôi mắt của Giang Thần Xuyên có chút buồn, nhưng mấy giây sau lại khôi phục bình thường, mỉm cười nhìn nó. Thật ra từ lúc vừa gặp nó, anh ta cảm thấy tim mình đập rất nhanh, cũng cảm thấy cô gái trước mắt vô cùng đặc biệt, khuôn mặt đẹp tự nhiên mà không chút son phấn nào, người cũng phát ra mùi hương vô cùng dễ chịu chứ không phải mùi nước hoa đầy hóa chất của những người con gái khác, đôi mắt lại to tròn, nhìn sâu bên trong như đang ẩn chứa điều gì đó, cũng có thể nói Giang Thần Xuyên đã thích nó ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng người ta cũng có bạn trai rồi, anh ta cũng không mặt dày mà níu kéo nữa, vẫn mỉm cười và muốn làm bạn tốt của nó.
" Vậy sao? cậu có thể làm bạn với tôi không? "
" Tất nhiên là được rồi, nếu cậu có gặp khó khăn gì thì cứ nói với tôi, có thể tôi sẽ giúp cậu " nó cười tươi trả lời Giang Thần Xuyên rồi quay lên tiếp tục lấy vở ra học bài.
Ra chơi, nó cùng với Phương Yến và Giang Thần Xuyên đến nhà ăn, lúc đi thì cũng gặp Hàn Thất Bát và Cố Minh trên lầu đi xuống, thế là cả 5 người cùng đi ăn.
Trong lúc ăn, hắn vô cùng khó chịu và nhìn chằm chằm vào Giang Thần Xuyên đó.
" Anh đừng nhìn tôi như thế chứ? xin lỗi chứ tôi không hứng thú với bạn gái anh đâu, chúng tôi là bạn thôi " Giang Thần Xuyên dối lòng mà trả lời hắn.
" Thế thì tốt " đôi chân mày hắn giãn ra, nghe câu trả lời xong mới an phận ăn cơm.
Nó mỉm cười nhìn khuôn mặt đáng yêu của tiểu Bát, rồi lại tiếp tục ăn cơm.
" Ăn thịt nhiều vào, em gầy lắm " hắn gắp thịt qua cho nó.
" cảm ơn anh " nó cười típ mắt.