Chương 39: Song tu (Song ngành)
E hèm nghĩa thì không giống song tu bình thường đâu nhưng tui thích để thế này cho nó hấp dẫn =))
Vẻ mặt Hứa Trầm rất nghiêm trọng, hỏi các sinh viên khoa Cơ Giáp trong lớp: "Huấn luyện đặc biệt gì?"
"Chuyện này chúng em cũng không biết." Mấy sinh viên bất đắc dĩ lắc đầu. Chỉ nghe huấn luyện viên bảo Giang Nguyên với Kỷ Dung bị đưa đi đặc huấn, nhưng huấn luyện viên cũng không tiết lộ thêm bất kỳ thông tin gì.
Chòm râu Hứa Trầm rung rung, nắm chặt nắm đấm, tức nổ cả phổi nhưng vẫn phải cố giữ phong độ bình tĩnh!
Không không không, ông không bình tĩnh nổi!
Ngần ấy năm rồi, ông chưa bao giờ bị người ta bỏ bom, toàn là ông bỏ bom người khác thôi đấy nhé!
Người trong phòng học thấy sắc mặt Hứa Trầm hết xanh lại trắng, cả phòng im thin thít không ai dám hó hé gì, Giang Nguyên này rốt cuộc là ai?
"Rốt cuộc là chuyện gì vậy?" Adelman nhấc khuỷu tay đụng vào Kế Dương, trầm giọng hỏi người có quan hệ rất tốt với Giang Nguyên là Kế Dương.
Kế Dương lắc đầu, cậu cũng nghi ngờ chết đi được: "Tui cũng không biết."
"Lạ thật, sao ngài Hứa lại gọi tên Giang Nguyên?"
Nói xong, Kế Dương lấy máy liên lạc ra lén lút gửi tin nhắn cho Giang Nguyên, kể cho cậu nghe chuyện Hứa Trầm điểm danh, đồng thời hỏi Giang Nguyên là có chuyện gì.
Người khoa Chế Tạo Cơ Giáp trao đổi trong âm thầm, bên khoa Cơ Giáp cũng đang hỏi thăm toán loạn trong nhóm chat.
"Chuyện gì đang xảy ra thế?"
"Tui không biết. Thầy Hứa cũng bảo khoa Chế Tạo lúc trước không có Giang Nguyên, bây giờ có, cái này nghĩa là gì?"
Mọi người đều nhỏ giọng thì thào, trong số đó, các giảng viên ngồi ở hàng ghế đầu bên trái cũng anh nhìn tôi tôi nhìn anh giao tiếp bằng ánh mắt, họ đang âm thầm thắc mắc một câu hỏi lớn trong đầu: Giang Nguyên này rốt cục là ai? Thầy Hứa hình như biết đứa nhỏ này.
Hứa Trầm nắm tay đặt lên miệng ho hai tiếng rồi nói: "Được rồi, chúng ta lên lớp thôi."
Mọi người trong lớp dần yên tĩnh lại. Một tiết học cứ thế trôi qua mà không ai hay biết. Hứa Trầm nhìn thời gian, còn mười phút nữa mới hết giờ, vì thế ông đặt cuốn sách trên tay xuống, hỏi cả lớp: "Bây giờ ai còn chưa hiểu gì có thể đặt câu hỏi."
Cả đám người như bừng tỉnh sau câu hỏi của Hứa Trầm, nhưng không có ai giơ tay: Thầy Hứa đúng là thần thánh quá đi!
Arlos cứ nghĩ thầy Hứa chỉ là một người làm kỹ thuật, giảng bài chắc là chán chết, đến đây ngồi chủ yếu là để xem người nổi tiếng thôi. Thế nhưng không ngờ thầy ấy lại giảng bài hay đến thế! Tất cả kiến thức quan trọng đều được giải thích bằng những từ ngữ đơn giản, phân tách rõ ràng, cấu trúc dễ hiểu. Theo ý tưởng của thầy Hứa, một sinh viên không phải chuyên ngành Chế Tạo Cơ Giáp học một tiết này lại có thể hiểu được toàn bộ kiến thức một cách rõ ràng!
Đỉnh hơn nữa, nhóm giảng viên còn nghe trực tiếp đến là say sưa. Sơ với sinh viên, bọn họ có nhiều kiến thức hơn, đương nhiên hiểu rõ giá trị của một lớp học do thầy Hứa giảng dạy hơn, tất cả đều hạ quyết tâm sau này sẽ đến đây tranh chỗ ngồi với đám học sinh rồi. Kiểu mà tiết nào cũng đến tranh ấy!
Hứa Trầm thấy không có ai giơ tay đặt câu hỏi thì hỏi lại lần nữa: "Không có à?"
Sau khi Hứa Trầm hỏi lại, đột nhiên ông nhìn thấy ở phía sau có một cánh tay run rẩy giơ lên: "Em muốn hỏi vấn đề gì?"
Dương Khải gãi đầu, bất đắc dĩ đứng dậy
Bạch Minh đẩy thẳng vào người cậu, đè giọng nói: "Cậu thua rồi, hỏi nhanh lên!"
Dương Khải trừng mắt nhìn Bạch Minh, nghe Hứa Trầm hỏi, gãi gãi đầu: "...Thầy Hứa, em hỏi, thầy đừng tức giận nhé!"
Hứa Trầm gật đầu nhẹ nhàng, ra hiệu cho Dương Khải hỏi đi.
Dương Khải hỏi: "Thầy Hứa, lúc nãy thầy bảo "Trước đây khoa Chế Tạo không có ai tên là Giang Nguyên, bây giờ thì có rồi" câu này rốt cuộc có nghĩa là gì ạ?"
Nghe vậy, Hứa Trầm vẫy tay cho Dương Khải ngồi xuống, trả lời: "Bây giờ, Giang Nguyên đã là sinh viên khoa Chế Tạo Cơ Giáp."
Mấy giảng viên khác ngơ ngác: Chiện dzì dzậy chòi?
"Sinh viên khoa Chế Tạo Cơ Giáp?" Một giảng viên đặt câu hỏi, nếu Giang Nguyên ở đây cậu nhất định sẽ nhận ra vị giảng viên này chính là người đã dạy tiết đầu tiên của khóa họ, tiết 'Giới thiệu về cơ giáp'. Đây là một giảng viên có phong cách rất sinh động, thú vị. "Không đâu, khoa Chế Tạo Cơ Giáp có bao nhiêu người mà tôi chưa từng nghe thấy có ai chuyển khoa..."
Đồng thời trong lòng ông cũng đang lẩm bẩm, nói rằng trường Quân Đội Đệ Nhất chưa từng có tiền lệ chuyển khoa bao giờ đâu!
Hứa Trầm xua tay: "Đúng, mấy hôm trước em ấy đã vào khoa Chế Tạo Cơ Giáp."
Các giảng viên đều kinh ngạc ngây người, những giảng viên khoa Chế Tạo lập tức đồng loạt thao tác mở danh sách sinh viên trên hệ thống, họ thực sự phát hiện ra cuối danh sách có thêm một người nữa.
"Ơ... thêm vào lúc nào thế nhỉ?"
Hứa Trầm hờ hững trả lời: "Ba ngày trước."
Trong lòng các giảng viên:...
"Vỗn lài, ô dù này to đến mức nào mà hai tháng sau khi nhập học vẫn nhảy dù được vào khoa Chế Tạo Cơ Giáp của chúng ta vậy?"
"Khoa Cơ Giáp thật sự nhận người đi cửa sau à? Hiệu trưởng điên rồi à?"
"Chẳng lẽ là con cái của ông lớn nào?"
"Trường Quân Đội Đệ Nhất cho đi cửa sau từ bao giờ thế?"
Ngay lúc các giảng viên đang thắc mắc, Dương Khải cũng bối rối vô cùng, vô thức hỏi: "Giang Nguyên chuyển khoa rồi ạ?"
Hứa Trầm: "Không."
Dương Khải:???
Mọi người:???
Hứa Trầm: "Giang Nguyên đang học cùng lúc cả hai chuyên ngành, mặc dù thầy bảo em ấy chuyển khoa nhưng em ấy không đồng ý."
Giảng viên và sinh viên nghe những lời này của Hứa Trầm trong lòng đều không hiểu gì cả, rốt cuộc chuyện này là sao đây ta!
Sau một buổi học, hai chữ Giang Nguyên đã trở thành chủ đề bàn tán trên diễn đàn trường Quân Đội Đệ Nhất.
Trên phi thuyền, trong sân huấn luyện trống trải, hai bóng người thoăn thoắt tới lui, tấn công, phòng thủ, trong đòn tấn công cuối cùng, cả Giang Nguyên và Kỷ Dung vì né tránh đòn đánh của đối phương mà đồng thời ngã xuống đất.
Khi tiếp đất, Kỷ Dung nghiêng người để mình rơi xuống phía dưới, toàn bộ cơ thể của Giang Nguyên rơi thẳng vào người Kỷ Dung. So với sàn nhà cứng ngắc, thân thể Kỷ Dung mềm hơn rất nhiều, ngã vào không đau, trừ việc mùi pheromone nồng ra thì mọi thứ đều ổn.
Giang Nguyên thoát khỏi vòng ôm của Kỷ Dung, từ trên sàn đứng dậy, đưa tay cho Kỷ Dung nắm lấy, sau đó dùng sức kéo Kỷ Dung lên.
Kỷ Dung nắm tay Giang Nguyên, tim đập hơi nhanh một chút.
Anh ngẩng đầu nhìn đôi bàn tay thon dài với những đốt xương đều đặn, sắc bén. Những giọt mồ hôi trong suốt đậu trên cổ chủ chủ nhân đôi bàn tay, dưới lớp quần áo gần như ướt sũng dính chặt vào người, vài chiếc cúc ở cổ áo sơ mi bung ra để lộ đường cong cổ gợi cảm, lồng ngực lên xuống theo nhịp thở, mái tóc ngắn sắc sảo
Lực cánh tay Giang Nguyên rất khỏe, kéo Kỷ Dung đứng lên luôn. Không hiểu vì sao cậu luôn cảm thấy nhiệt độ lòng bàn tay Kỷ Dung cao một cách bất thường, cậu buông tay Kỷ Dung ra.
Giang Nguyên quơ tay lau mồ hôi trên trán, nhặt hai bình nước dưới sàn đưa cho Kỷ Dung: "Uống nước đi."
Kỷ Dung nhận lấy chai nước rồi nói cảm ơn.
Giang Nguyên hừ một tiếng, mở nắp chai nước uống một ngụm, ngồi trên sàn sân, cầm máy liên lạc lên.
Lúc nãy luyện tập với Kỷ Dung, cậu có nghe thấy tiếng máy liên lạc kêu bíp bíp, nhưng cậu không kiểm tra ngay. Chắc không có gì quan trọng.
Giang Nguyên mở máy liên lạc, liếc mắt nhìn thấy tin nhắn của Kế Dương hiện lên đầu tiên.
Kế Dương: "Giang Nguyên, thầy Hứa đang dạy bọn tui này, còn gọi tên cậu, cậu lại không có mặt! Lạ thật đấy, cậu đâu phải sinh viên khoa Cơ Giáp bọn tui đâu. Thầy Hứa trông tức giận lắm á."
"!!!"
"Đại ca, anh đỉnh quá! Xin hãy nhận của em một lạy!"
"Song ngành luôn...rốt cuộc là chiện rì dợ?"
Vài phút sau, lại có thêm một tin nhắn nữa gửi đến...
"Á đù, tui nhớ rồi, có phải vì chuyện cải tạo cơ giáp của đàn anh không?"
Giang Nguyên trả lời ngắn gọn, kể ngắn gọn cho Kế Dương nghe chuyện xảy ra. Tin nhắn vừa gửi đi, Kế Dương lập tức trả lời, hiển nhiên là đang nhìn chằm chằm vào máy liên lạc.
Kế Dương: "Tui vừa mới gọi cho đàn anh, Giang Nguyên, cậu đỉnh vãi ò! Tui xin quỳ! Quỳ luôn! Đại thần, cho tui ôm đùi với! Tui có thể!"
Giang Nguyên phì cười nhắn lại một câu: "Cậu có thể làm gì?"
- --------
Hôm nay tui vìa quê nên chỉ có 1 chương thui. Mai có thể sẽ có 1 chương buổi tối nhé các bồ.
Hoặc nếu mụi ngừi không thấy có vấn đề gì tui có thể edit từ bản wikidich, nếu thế thì sẽ nhanh hơn nhưng nghĩa không đảm bảo như dịch từ raw ra đâu á:')
Vẻ mặt Hứa Trầm rất nghiêm trọng, hỏi các sinh viên khoa Cơ Giáp trong lớp: "Huấn luyện đặc biệt gì?"
"Chuyện này chúng em cũng không biết." Mấy sinh viên bất đắc dĩ lắc đầu. Chỉ nghe huấn luyện viên bảo Giang Nguyên với Kỷ Dung bị đưa đi đặc huấn, nhưng huấn luyện viên cũng không tiết lộ thêm bất kỳ thông tin gì.
Chòm râu Hứa Trầm rung rung, nắm chặt nắm đấm, tức nổ cả phổi nhưng vẫn phải cố giữ phong độ bình tĩnh!
Không không không, ông không bình tĩnh nổi!
Ngần ấy năm rồi, ông chưa bao giờ bị người ta bỏ bom, toàn là ông bỏ bom người khác thôi đấy nhé!
Người trong phòng học thấy sắc mặt Hứa Trầm hết xanh lại trắng, cả phòng im thin thít không ai dám hó hé gì, Giang Nguyên này rốt cuộc là ai?
"Rốt cuộc là chuyện gì vậy?" Adelman nhấc khuỷu tay đụng vào Kế Dương, trầm giọng hỏi người có quan hệ rất tốt với Giang Nguyên là Kế Dương.
Kế Dương lắc đầu, cậu cũng nghi ngờ chết đi được: "Tui cũng không biết."
"Lạ thật, sao ngài Hứa lại gọi tên Giang Nguyên?"
Nói xong, Kế Dương lấy máy liên lạc ra lén lút gửi tin nhắn cho Giang Nguyên, kể cho cậu nghe chuyện Hứa Trầm điểm danh, đồng thời hỏi Giang Nguyên là có chuyện gì.
Người khoa Chế Tạo Cơ Giáp trao đổi trong âm thầm, bên khoa Cơ Giáp cũng đang hỏi thăm toán loạn trong nhóm chat.
"Chuyện gì đang xảy ra thế?"
"Tui không biết. Thầy Hứa cũng bảo khoa Chế Tạo lúc trước không có Giang Nguyên, bây giờ có, cái này nghĩa là gì?"
Mọi người đều nhỏ giọng thì thào, trong số đó, các giảng viên ngồi ở hàng ghế đầu bên trái cũng anh nhìn tôi tôi nhìn anh giao tiếp bằng ánh mắt, họ đang âm thầm thắc mắc một câu hỏi lớn trong đầu: Giang Nguyên này rốt cục là ai? Thầy Hứa hình như biết đứa nhỏ này.
Hứa Trầm nắm tay đặt lên miệng ho hai tiếng rồi nói: "Được rồi, chúng ta lên lớp thôi."
Mọi người trong lớp dần yên tĩnh lại. Một tiết học cứ thế trôi qua mà không ai hay biết. Hứa Trầm nhìn thời gian, còn mười phút nữa mới hết giờ, vì thế ông đặt cuốn sách trên tay xuống, hỏi cả lớp: "Bây giờ ai còn chưa hiểu gì có thể đặt câu hỏi."
Cả đám người như bừng tỉnh sau câu hỏi của Hứa Trầm, nhưng không có ai giơ tay: Thầy Hứa đúng là thần thánh quá đi!
Arlos cứ nghĩ thầy Hứa chỉ là một người làm kỹ thuật, giảng bài chắc là chán chết, đến đây ngồi chủ yếu là để xem người nổi tiếng thôi. Thế nhưng không ngờ thầy ấy lại giảng bài hay đến thế! Tất cả kiến thức quan trọng đều được giải thích bằng những từ ngữ đơn giản, phân tách rõ ràng, cấu trúc dễ hiểu. Theo ý tưởng của thầy Hứa, một sinh viên không phải chuyên ngành Chế Tạo Cơ Giáp học một tiết này lại có thể hiểu được toàn bộ kiến thức một cách rõ ràng!
Đỉnh hơn nữa, nhóm giảng viên còn nghe trực tiếp đến là say sưa. Sơ với sinh viên, bọn họ có nhiều kiến thức hơn, đương nhiên hiểu rõ giá trị của một lớp học do thầy Hứa giảng dạy hơn, tất cả đều hạ quyết tâm sau này sẽ đến đây tranh chỗ ngồi với đám học sinh rồi. Kiểu mà tiết nào cũng đến tranh ấy!
Hứa Trầm thấy không có ai giơ tay đặt câu hỏi thì hỏi lại lần nữa: "Không có à?"
Sau khi Hứa Trầm hỏi lại, đột nhiên ông nhìn thấy ở phía sau có một cánh tay run rẩy giơ lên: "Em muốn hỏi vấn đề gì?"
Dương Khải gãi đầu, bất đắc dĩ đứng dậy
Bạch Minh đẩy thẳng vào người cậu, đè giọng nói: "Cậu thua rồi, hỏi nhanh lên!"
Dương Khải trừng mắt nhìn Bạch Minh, nghe Hứa Trầm hỏi, gãi gãi đầu: "...Thầy Hứa, em hỏi, thầy đừng tức giận nhé!"
Hứa Trầm gật đầu nhẹ nhàng, ra hiệu cho Dương Khải hỏi đi.
Dương Khải hỏi: "Thầy Hứa, lúc nãy thầy bảo "Trước đây khoa Chế Tạo không có ai tên là Giang Nguyên, bây giờ thì có rồi" câu này rốt cuộc có nghĩa là gì ạ?"
Nghe vậy, Hứa Trầm vẫy tay cho Dương Khải ngồi xuống, trả lời: "Bây giờ, Giang Nguyên đã là sinh viên khoa Chế Tạo Cơ Giáp."
Mấy giảng viên khác ngơ ngác: Chiện dzì dzậy chòi?
"Sinh viên khoa Chế Tạo Cơ Giáp?" Một giảng viên đặt câu hỏi, nếu Giang Nguyên ở đây cậu nhất định sẽ nhận ra vị giảng viên này chính là người đã dạy tiết đầu tiên của khóa họ, tiết 'Giới thiệu về cơ giáp'. Đây là một giảng viên có phong cách rất sinh động, thú vị. "Không đâu, khoa Chế Tạo Cơ Giáp có bao nhiêu người mà tôi chưa từng nghe thấy có ai chuyển khoa..."
Đồng thời trong lòng ông cũng đang lẩm bẩm, nói rằng trường Quân Đội Đệ Nhất chưa từng có tiền lệ chuyển khoa bao giờ đâu!
Hứa Trầm xua tay: "Đúng, mấy hôm trước em ấy đã vào khoa Chế Tạo Cơ Giáp."
Các giảng viên đều kinh ngạc ngây người, những giảng viên khoa Chế Tạo lập tức đồng loạt thao tác mở danh sách sinh viên trên hệ thống, họ thực sự phát hiện ra cuối danh sách có thêm một người nữa.
"Ơ... thêm vào lúc nào thế nhỉ?"
Hứa Trầm hờ hững trả lời: "Ba ngày trước."
Trong lòng các giảng viên:...
"Vỗn lài, ô dù này to đến mức nào mà hai tháng sau khi nhập học vẫn nhảy dù được vào khoa Chế Tạo Cơ Giáp của chúng ta vậy?"
"Khoa Cơ Giáp thật sự nhận người đi cửa sau à? Hiệu trưởng điên rồi à?"
"Chẳng lẽ là con cái của ông lớn nào?"
"Trường Quân Đội Đệ Nhất cho đi cửa sau từ bao giờ thế?"
Ngay lúc các giảng viên đang thắc mắc, Dương Khải cũng bối rối vô cùng, vô thức hỏi: "Giang Nguyên chuyển khoa rồi ạ?"
Hứa Trầm: "Không."
Dương Khải:???
Mọi người:???
Hứa Trầm: "Giang Nguyên đang học cùng lúc cả hai chuyên ngành, mặc dù thầy bảo em ấy chuyển khoa nhưng em ấy không đồng ý."
Giảng viên và sinh viên nghe những lời này của Hứa Trầm trong lòng đều không hiểu gì cả, rốt cuộc chuyện này là sao đây ta!
Sau một buổi học, hai chữ Giang Nguyên đã trở thành chủ đề bàn tán trên diễn đàn trường Quân Đội Đệ Nhất.
Trên phi thuyền, trong sân huấn luyện trống trải, hai bóng người thoăn thoắt tới lui, tấn công, phòng thủ, trong đòn tấn công cuối cùng, cả Giang Nguyên và Kỷ Dung vì né tránh đòn đánh của đối phương mà đồng thời ngã xuống đất.
Khi tiếp đất, Kỷ Dung nghiêng người để mình rơi xuống phía dưới, toàn bộ cơ thể của Giang Nguyên rơi thẳng vào người Kỷ Dung. So với sàn nhà cứng ngắc, thân thể Kỷ Dung mềm hơn rất nhiều, ngã vào không đau, trừ việc mùi pheromone nồng ra thì mọi thứ đều ổn.
Giang Nguyên thoát khỏi vòng ôm của Kỷ Dung, từ trên sàn đứng dậy, đưa tay cho Kỷ Dung nắm lấy, sau đó dùng sức kéo Kỷ Dung lên.
Kỷ Dung nắm tay Giang Nguyên, tim đập hơi nhanh một chút.
Anh ngẩng đầu nhìn đôi bàn tay thon dài với những đốt xương đều đặn, sắc bén. Những giọt mồ hôi trong suốt đậu trên cổ chủ chủ nhân đôi bàn tay, dưới lớp quần áo gần như ướt sũng dính chặt vào người, vài chiếc cúc ở cổ áo sơ mi bung ra để lộ đường cong cổ gợi cảm, lồng ngực lên xuống theo nhịp thở, mái tóc ngắn sắc sảo
Lực cánh tay Giang Nguyên rất khỏe, kéo Kỷ Dung đứng lên luôn. Không hiểu vì sao cậu luôn cảm thấy nhiệt độ lòng bàn tay Kỷ Dung cao một cách bất thường, cậu buông tay Kỷ Dung ra.
Giang Nguyên quơ tay lau mồ hôi trên trán, nhặt hai bình nước dưới sàn đưa cho Kỷ Dung: "Uống nước đi."
Kỷ Dung nhận lấy chai nước rồi nói cảm ơn.
Giang Nguyên hừ một tiếng, mở nắp chai nước uống một ngụm, ngồi trên sàn sân, cầm máy liên lạc lên.
Lúc nãy luyện tập với Kỷ Dung, cậu có nghe thấy tiếng máy liên lạc kêu bíp bíp, nhưng cậu không kiểm tra ngay. Chắc không có gì quan trọng.
Giang Nguyên mở máy liên lạc, liếc mắt nhìn thấy tin nhắn của Kế Dương hiện lên đầu tiên.
Kế Dương: "Giang Nguyên, thầy Hứa đang dạy bọn tui này, còn gọi tên cậu, cậu lại không có mặt! Lạ thật đấy, cậu đâu phải sinh viên khoa Cơ Giáp bọn tui đâu. Thầy Hứa trông tức giận lắm á."
"!!!"
"Đại ca, anh đỉnh quá! Xin hãy nhận của em một lạy!"
"Song ngành luôn...rốt cuộc là chiện rì dợ?"
Vài phút sau, lại có thêm một tin nhắn nữa gửi đến...
"Á đù, tui nhớ rồi, có phải vì chuyện cải tạo cơ giáp của đàn anh không?"
Giang Nguyên trả lời ngắn gọn, kể ngắn gọn cho Kế Dương nghe chuyện xảy ra. Tin nhắn vừa gửi đi, Kế Dương lập tức trả lời, hiển nhiên là đang nhìn chằm chằm vào máy liên lạc.
Kế Dương: "Tui vừa mới gọi cho đàn anh, Giang Nguyên, cậu đỉnh vãi ò! Tui xin quỳ! Quỳ luôn! Đại thần, cho tui ôm đùi với! Tui có thể!"
Giang Nguyên phì cười nhắn lại một câu: "Cậu có thể làm gì?"
- --------
Hôm nay tui vìa quê nên chỉ có 1 chương thui. Mai có thể sẽ có 1 chương buổi tối nhé các bồ.
Hoặc nếu mụi ngừi không thấy có vấn đề gì tui có thể edit từ bản wikidich, nếu thế thì sẽ nhanh hơn nhưng nghĩa không đảm bảo như dịch từ raw ra đâu á:')