Chương : 25
Đạo diễn Chung đang thảo luận với biên kịch, nhìn qua nói: "Đi thử đồ trước đi."
Hôm nay chuyên gia trang điểm cũng đến, Amy không quấy rầy đạo diễn Chung mà đi trang điểm với Ngu Ninh.
Chuyên gia trang điểm quen biết Amy, hỏi: "Em mới ký?"
Trợ lý của chuyên gia trang điểm đưa Ngu Ninh đi thay quần áo.
Amy tùy tiện ngồi xuống một cái ghế: "Đúng, còn non quá phải không?"
Chuyên gia trang điểm mỉm cười, quan sát kỹ ngũ quan của Ngu Ninh rồi than thở: "Khuôn mặt của em ấy rất ăn ảnh."
Amy thúc giục: "Vậy chị trang điểm kỹ cho em ấy đi, người mới chúng ta muốn giành vai diễn cũng khó lắm."
Chuyên gia trang điểm cũng biết chuyện Ngu Ninh và Trần Văn Văn tranh vai diễn, do dự một hồi rồi nhỏ giọng nhắc nhở: "Cô ta thân thiết với nhà sản xuất phim lắm."
Amy gật đầu.
Chuyên gia trang điểm cũng không nói chuyện này nữa, tán gẫu những chuyện khác.
Sau khi thay quần áo xong, Ngu Ninh thành thật ngồi trên ghế. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Bởi vì mắt chưa trang điểm nên cô nhắm mắt, cẩn thận nhớ lại nội dung liên quan đến Thánh nữ trong kịch bản.
Chuyên gia trang điểm vừa vẽ xong lông mày cho Ngu Ninh, đã nhìn thấy Trần Văn Văn dẫn trợ lý tiến vào.
Trần Văn Văn quét mắt, đi theo trợ lý của chuyên gia trang điểm thay quần áo cổ trang. Trợ lý của cô ta lại gần nói: "Chị Phùng, lát nữa chị Văn Văn còn phải ghi hình chương trình khác, phiền chị trang điểm trước cho chị ấy có được không? Nếu không phải đạo diễn Chung vẫn luôn liên hệ chị Văn Văn, chị ấy cũng sẽ không vội như vậy."
Chị Phùng khó xử, nhìn Amy rồi mới lên tiếng: "Trợ lý của tôi sẽ dặm lớp nền cho Văn Văn trước, tôi sắp xong bên này rồi."
Trần Văn Văn thay xong quần áo, ra ngoài tìm chỗ ngồi xuống rồi nhướng mày liếc qua: "Nếu chị Phùng bận, vậy chúng em sẽ chờ. Em đi nói với đạo diễn Chung một tiếng, trễ nhất là mười giờ chị phải đi ghi hình chương trình, không trang điểm xong, không thể thử vai thì cũng đành chịu."
Trợ lý đáp: "Vâng, vậy em đi nói với đạo diễn Chung một tiếng."
Đây là uy hiếp trắng trợn.
Sắc mặt Amy rất khó coi. Nếu làm ầm lên trước mặt đạo diễn, sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến ấn tượng của ông ta đối với Ngu Ninh. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Dù sao cô cũng là người mới, mà Trần Văn Văn lại là tiền bối: "Chị Phùng qua đó làm trước đi, Ngu Ninh chờ lâu cũng không sao."
Trần Văn Văn nở nụ cười, liếc nhìn Ngu Ninh một cách đắc ý: "Vậy cám ơn chị Amy đã thông cảm."
Amy cười như không cười: "Đừng khách sáo."
Chị Phùng nhỏ giọng nói: "Chị làm nhanh thôi."
Amy ừ một tiếng, cũng không giận cá chém thớt.
Chị Phùng trang điểm cho Trần Văn Văn. Amy ngồi cạnh Ngu Ninh. Chị phải mau chóng lập ra ekip riêng cho Ngu Ninh, trợ lý, thợ trang điểm, không thể thiếu những thành viên này được.
Trợ lý của đạo diễn Chung gõ cửa: "Đạo diễn Chung nói đúng chín giờ rưỡi bắt đầu thử vai, còn một tiếng nữa nên mọi người hãy khẩn trương."
Amy khẽ cau mày.
Chị Phùng đáp một tiếng, tăng tốc độ, chín giờ đã làm xong cho Trần Văn Văn: "Văn Văn em xem đã được chưa?"
Trần Văn Văn soi gương: "Em cảm thấy màu son này không hợp lắm."
Cách trang điểm này đã được quyết định từ trước, nhưng Trần Văn Văn nói vậy thì chị Phùng cũng không tiện nói thêm gì, chỉ hỏi: "Vậy em cảm thấy màu nào được?"
Trần Văn Văn chọn một thỏi son: "Cái này đi."
Chị Phùng cau mày: "Màu này quá sặc sỡ, không hợp lắm."
Trần Văn Văn nói thẳng: "Không được lại đổi sang màu khác, lỡ nó đẹp thì sao?"
Chị Phùng đã ý thức được mục đích của Trần Văn Văn, cô ta không muốn để mình trang điểm cho Ngu Ninh đây mà.
Amy sầm mặt, định lên tiếng nhưng Ngu Ninh nhẹ nhàng kéo chị: "Để trợ lý của chị Phùng trang điểm giúp em đi."
Chị Phùng nghe vậy nói: "Cô ấy luôn đi theo chị nên cũng biết."
Amy vẫn còn khó chịu, cảm thấy nghệ sĩ nhà mình dễ bị bắt nạt.
Trợ lý của chị Phùng cũng căng thẳng: "Chị, chị sẽ cố gắng hết sức."
Ngu Ninh cười hì hì đáp: "Không sao, dù gì em cũng xinh đẹp, không cần quá phiền phức."
Amy liếc nhìn sắc mặt khó coi của Trần Văn Văn: "Cũng đúng, chỉ có những người không đẹp bằng người khác mới thích dùng chút thủ đoạn bẩn thỉu này. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Đừng căng thẳng, cứ tùy ý trang điểm, dù sao Ngu Ninh nhà tôi để mặt mộc cũng có thể thắng."
Ngu Ninh nhỏ giọng nói: "Vẫn nên nghiêm túc một chút, đừng tùy tiện quá."
Trợ lý bị chọc cười nên cũng không căng thẳng nữa: "Được, chị sẽ nghiêm túc làm."
Trên mạng luôn có người nói là đụng hàng không đáng sợ, ai xấu ai xấu hổ.
Từ trang phục cho đến tạo hình của Ngu Ninh với Trần Văn Văn đều giống hệt nhau. Nếu thật sự phải đưa ra điểm khác biệt giữa hai người thì chính là lớp trang điểm của Trần Văn Văn hoàn chỉnh và tinh xảo hơn một chút.
Trần Văn Văn là người bước vào trong phòng trước.
Hôm nay chuyên gia trang điểm cũng đến, Amy không quấy rầy đạo diễn Chung mà đi trang điểm với Ngu Ninh.
Chuyên gia trang điểm quen biết Amy, hỏi: "Em mới ký?"
Trợ lý của chuyên gia trang điểm đưa Ngu Ninh đi thay quần áo.
Amy tùy tiện ngồi xuống một cái ghế: "Đúng, còn non quá phải không?"
Chuyên gia trang điểm mỉm cười, quan sát kỹ ngũ quan của Ngu Ninh rồi than thở: "Khuôn mặt của em ấy rất ăn ảnh."
Amy thúc giục: "Vậy chị trang điểm kỹ cho em ấy đi, người mới chúng ta muốn giành vai diễn cũng khó lắm."
Chuyên gia trang điểm cũng biết chuyện Ngu Ninh và Trần Văn Văn tranh vai diễn, do dự một hồi rồi nhỏ giọng nhắc nhở: "Cô ta thân thiết với nhà sản xuất phim lắm."
Amy gật đầu.
Chuyên gia trang điểm cũng không nói chuyện này nữa, tán gẫu những chuyện khác.
Sau khi thay quần áo xong, Ngu Ninh thành thật ngồi trên ghế. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Bởi vì mắt chưa trang điểm nên cô nhắm mắt, cẩn thận nhớ lại nội dung liên quan đến Thánh nữ trong kịch bản.
Chuyên gia trang điểm vừa vẽ xong lông mày cho Ngu Ninh, đã nhìn thấy Trần Văn Văn dẫn trợ lý tiến vào.
Trần Văn Văn quét mắt, đi theo trợ lý của chuyên gia trang điểm thay quần áo cổ trang. Trợ lý của cô ta lại gần nói: "Chị Phùng, lát nữa chị Văn Văn còn phải ghi hình chương trình khác, phiền chị trang điểm trước cho chị ấy có được không? Nếu không phải đạo diễn Chung vẫn luôn liên hệ chị Văn Văn, chị ấy cũng sẽ không vội như vậy."
Chị Phùng khó xử, nhìn Amy rồi mới lên tiếng: "Trợ lý của tôi sẽ dặm lớp nền cho Văn Văn trước, tôi sắp xong bên này rồi."
Trần Văn Văn thay xong quần áo, ra ngoài tìm chỗ ngồi xuống rồi nhướng mày liếc qua: "Nếu chị Phùng bận, vậy chúng em sẽ chờ. Em đi nói với đạo diễn Chung một tiếng, trễ nhất là mười giờ chị phải đi ghi hình chương trình, không trang điểm xong, không thể thử vai thì cũng đành chịu."
Trợ lý đáp: "Vâng, vậy em đi nói với đạo diễn Chung một tiếng."
Đây là uy hiếp trắng trợn.
Sắc mặt Amy rất khó coi. Nếu làm ầm lên trước mặt đạo diễn, sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến ấn tượng của ông ta đối với Ngu Ninh. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Dù sao cô cũng là người mới, mà Trần Văn Văn lại là tiền bối: "Chị Phùng qua đó làm trước đi, Ngu Ninh chờ lâu cũng không sao."
Trần Văn Văn nở nụ cười, liếc nhìn Ngu Ninh một cách đắc ý: "Vậy cám ơn chị Amy đã thông cảm."
Amy cười như không cười: "Đừng khách sáo."
Chị Phùng nhỏ giọng nói: "Chị làm nhanh thôi."
Amy ừ một tiếng, cũng không giận cá chém thớt.
Chị Phùng trang điểm cho Trần Văn Văn. Amy ngồi cạnh Ngu Ninh. Chị phải mau chóng lập ra ekip riêng cho Ngu Ninh, trợ lý, thợ trang điểm, không thể thiếu những thành viên này được.
Trợ lý của đạo diễn Chung gõ cửa: "Đạo diễn Chung nói đúng chín giờ rưỡi bắt đầu thử vai, còn một tiếng nữa nên mọi người hãy khẩn trương."
Amy khẽ cau mày.
Chị Phùng đáp một tiếng, tăng tốc độ, chín giờ đã làm xong cho Trần Văn Văn: "Văn Văn em xem đã được chưa?"
Trần Văn Văn soi gương: "Em cảm thấy màu son này không hợp lắm."
Cách trang điểm này đã được quyết định từ trước, nhưng Trần Văn Văn nói vậy thì chị Phùng cũng không tiện nói thêm gì, chỉ hỏi: "Vậy em cảm thấy màu nào được?"
Trần Văn Văn chọn một thỏi son: "Cái này đi."
Chị Phùng cau mày: "Màu này quá sặc sỡ, không hợp lắm."
Trần Văn Văn nói thẳng: "Không được lại đổi sang màu khác, lỡ nó đẹp thì sao?"
Chị Phùng đã ý thức được mục đích của Trần Văn Văn, cô ta không muốn để mình trang điểm cho Ngu Ninh đây mà.
Amy sầm mặt, định lên tiếng nhưng Ngu Ninh nhẹ nhàng kéo chị: "Để trợ lý của chị Phùng trang điểm giúp em đi."
Chị Phùng nghe vậy nói: "Cô ấy luôn đi theo chị nên cũng biết."
Amy vẫn còn khó chịu, cảm thấy nghệ sĩ nhà mình dễ bị bắt nạt.
Trợ lý của chị Phùng cũng căng thẳng: "Chị, chị sẽ cố gắng hết sức."
Ngu Ninh cười hì hì đáp: "Không sao, dù gì em cũng xinh đẹp, không cần quá phiền phức."
Amy liếc nhìn sắc mặt khó coi của Trần Văn Văn: "Cũng đúng, chỉ có những người không đẹp bằng người khác mới thích dùng chút thủ đoạn bẩn thỉu này. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Đừng căng thẳng, cứ tùy ý trang điểm, dù sao Ngu Ninh nhà tôi để mặt mộc cũng có thể thắng."
Ngu Ninh nhỏ giọng nói: "Vẫn nên nghiêm túc một chút, đừng tùy tiện quá."
Trợ lý bị chọc cười nên cũng không căng thẳng nữa: "Được, chị sẽ nghiêm túc làm."
Trên mạng luôn có người nói là đụng hàng không đáng sợ, ai xấu ai xấu hổ.
Từ trang phục cho đến tạo hình của Ngu Ninh với Trần Văn Văn đều giống hệt nhau. Nếu thật sự phải đưa ra điểm khác biệt giữa hai người thì chính là lớp trang điểm của Trần Văn Văn hoàn chỉnh và tinh xảo hơn một chút.
Trần Văn Văn là người bước vào trong phòng trước.