Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tóc Mây Thêm Hương

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tóc Mây Thêm Hương
  3. Chương 5: Hảo Hán Chớ Giận

Chương 5: Hảo Hán Chớ Giận

Ngay tại trạch viện này, một năm liền qua đi, Tô gia toàn gia liền muốn trở về kinh thành.

Tô Hồng Mông cố ý mua thêm nhiều đặc sản, liền sai người lúc sáng mua cả đồ cổ tranh chữ, kèm theo đó là sáu con heo đen đặc sản, đợi khi trở về đem tặng đồng liêu.

Bởi vì đồ đặc nhiều, nên phải thuê thêm một thuyền nữa, đợi đến lúc mọi người ra đến bến thì cũng là lúc những thuyền khác chuẩn bị rời đi.

Bến tàu lúc này đều là một quang cảnh như này, người ở nam người tại bắc nghỉ ngơi ăn Tết xong, đều tất bật quay lại làm việc.

Lúc Tô Hồng Mông xuống, liền nghe thấy bến tàu truyền đến âm thanh huyên náo.

Tô Thải Tiên từ một chiếc xe ngựa khác liền thò đầu ra.

" Xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ phía trước có hí nghệ? Làm sao lại nhiều người như vậy? "

Gã sau vặt một đường chạy qua đó, rồi lại chạy về hổn hển nói:

" Quan binh phái người phong toả bến tàu, nói là muốn truy lã tội nhân, muốn lần lượt lục soát thuyền. Thuyền của chúng ta cũng bị lục soát "

Tô Hồng Mông tranh thủ dẫn người đi qua nhìn. Quan binh từng hàng từng hàng soát thuyền, cũng không biết bắt trọng tội gì.

Đúng lúc này, cùng hai huynh đệ ngồi trong một xe ngựa là Tô Quy Nhạn quay đầu lại nhìn, nhưng không thấy xe của Tô Lạc Vân đâu.

Hắn kêu người quay trở lại xem, liền biết xe tỷ tỷ đi được nửa đường liền bị lỏng bánh xe, phu xe bên kia phải một hồi nữa mới có thể tới.

Tô Hồng Mông sợ làm chậm chễ hành trình, không có thời gian để ý đại nữ nhi, để gã sau vặt đi hỏi xem có thể kiểm tra thuyền của ông trước để ông sớm có thể rời đi.

Nhưng vị đại nhân kia căn bản không thèm để ý tới lời nói của gã sai vặt.

Không đợi Tô Hồng Mông thì bên kia Đinh thị đã kêu gã sai vặt bảo hắn nhét bạc vào tay người ta.

Lần kiểm này, liền là theo thứ tự để tra. Bọn hắn đến muộn, phía trước sớm đã có không ít người đang đợi, nếu theo thứ tự hẳn phải đến tận tối.

Quả nhiên tiền bạc có thể lo liệu được mọi chuyện, mấy gã binh lính nhìn qua văn kiện bất đồng thanh sắc nói:

" Nếu là là đại nhân muốn về kinh để báo cáo, tự nhiên không thể làm chậm trễ, người tới, kiểm tra hai thuyền của Tô gia "

Bởi vì sau khi thuê thuyền, Tô Hồng Mông bỏ ra số tiền lớn để mua tranh chữ, đây đều là vật quý giá, cho nên hai quản sự đều cũng đi theo vào thuyền, nhìn thấy bọn chúng tay chân vụng về, liền hốt hoảng, vội vàng theo sự sắp xếp của Đinh thị đưa cho đám binh linh một nén bạc, cầu họ nhẹ tay một chút.

Đám binh kia chiếm được chỗ tốt, bèn lục soát tiếp rồi rời khỏi thuyền.

Thế là Tô gia nhờ vào việc giàu có, rốt cục có thể kiểm tra trước, liền bị đám người đang chờ mắng mỏ.

Tên thống lĩnh còn báo với người Tô gia kêu họ rời đi nhanh một chút, không một hồi không tìm thấy người lại muốn niêm phong toàn bộ đường sông, lúc đó thuyền ai cũng không thể đi. Tô Hồng Mông nghe vậy, nào còn muốn chậm trễ, lập tức chờ không nổi muốn lên thuyền.

Tô Lạc Vân bởi vì xe ngựa nên đến muộn hơn, Tô Hồng Mông bèn phân phó để cho nàng ngồi thuyền thứ hai, còn bản thân thì kêu người nhổ leo đi trước.

Lúc Tô Lạc Vân đi tới, thuyền thứ nhất đã đi thật xa, nàng chỉ có thể mang Điền ma ma cùng nha hoàn Hương Thảo lên thuyền thứ hai.

Chiếc thuyền này đuổi không kịp thuyền thứ nhất, lại nói trong khoang thuyền chất đầy đồ đạc, phía sau khoang còn có cả đàn heo đang kêu, thật khó nghe.

Hương Thảo thật vất vả thay cô nương nhà mình thu dọn một phen, tức giận nói:

" Làm sao lại vội như vậy, liền chờ một chút cũng không nổi? Cái này... Liền là để cho người ở sao? "

Bởi vì diện tích quá nhỏ, Điền ma ma cùng Hương Thảo chỉ có thể chịu lạnh ra bên ngoài chuyển một số đồ vật đi, nếu không đi thuyền bốn ngày, làm sao có thể ngủ.

Tuy nhiên khi thuyền rời đi một hồi, Điền ma ma liền say sóng, Tô Lạc Vân liền phân phối Hương Thảo dìu ma ma vào khoang thuyền nghỉ ngơi, để bà uống chút thuốc.

Hương Thảo không yên tâm tiểu thư, thế nhưng Tô Lạc Vân lại nói:

" Bất quá cách vài tấm ván, ta có chuyện gì sẽ gọi ngươi, mau đi nấu thuốc cho ma ma, nàng lúc trước uống thuốc kia liền lập tức ngủ say, cũng đỡ phải chịu khổ "

Để Hương Thảo dìu Điền ma ma vào, Tô Lạc Vân an tĩnh ngồi ở bàn nhỏ bên cạnh, lục lọi lấy xuống rương sách, dùng bút lông thấm nghiên mực, sau đó bắt đầu luyện chữ.

Trước kia, một tay thư pháp của Tô Lạc Vân viết ra dáng vẻ trong nhu có cương, có thể xứng với cái gọi là độc nhất. Nhưng hai năm trước gặp chuyện ngoài ý muốn, thư pháp của nàng coi như phế.

Về sau, nàng nghĩ biện pháp, dùng mảnh trúc kẻ thành từng ô nhỏ, đặt tại trên giấy, sau đó luyện chữ, dần dà không cần dùng tới khung trúc nữa vẫn có thể viết thẳng hàng.

Nhìn xem một đường viết lách trôi chảy như này, ai sẽ nghĩ này là do một người mù viết?

Lúc này nàng có chút lạnh, nhớ tới Hương Thảo nói với nàng y phục của nàng để bên rương bên trái, liền đứng lên đi lấy.

Thế nhưng lúc đến gần, nàng ngửi thấy mùi máu tanh thoang thoảng.

Từ khi nàng bị mù, khứu giác trở lên cực kỳ nhạy bén, nàng có thể chắc đây là mùi máu... Lại nói nãy có thể bị mùi mực che mất, hiện nàng đứng ở gần mới có thể ngửi thấy...

Bước chân của Tô Lạc Vân không khỏi dừng lại, chần chừ nói:

" Có ai ở đây sao? "

Yên lặng một hồi không có bất kỳ động tĩnh nào, Tô Lạc Vân đầu óc nhanh chóng chuyển động, sau đó bất đồng thanh sắc quay người, lục lọi buồng nhỏ trên tàu, miệng bên trong lẩm bẩm nói:

" Hương Thảo cái nha đầu chết tiệt này, không biết ta nhìn không thấy sao! Cũng không thèm chuẩn bị cho ta tách trà. Quên đi, vẫn là ta chính mình ra ngoài tự lấy "

Nói nàng liền mò mẫn đi ra ngoài cửa.

Trong lúc đó, nàng cũng bởi vì trong khoang thuyền để lại rương dẫn đến trượt chân ngã, nàng cũng chỉ nhíu mày, loạng choạng bò dậy tiếp tục đi ra ngoài.

Tô Lạc Vân nhớ rõ, lúc mới vào bến tàu có biết người ta tìm trọng phạm, nghe nói tên trọng phạm này bị thương. Nếu nàng đoán không sai, cái kia liền chính là người đó... Liền là đang trốn ngay trên thuyền của nàng!

Tô Lạc Vân không nhìn thấy được tình huống bên trong khoang, lại không dám hô người tới, nếu không hung đồ giơ đao chém xuống chỗ nàng.

Nàng chỉ có thể lộ ra chỗ yếu của bản thân, loạng choạng đi về phía trước, để cho tên sát nhân kia biết rằng nàng là người mù, cũng không biết hắn trốn trong khoang, có lẽ hắn sẽ bỏ xuống ác ý, để nàng rời đi.

Chỉ là nàng không biết, ánh mặt trời vừa vặn lọt qua cửa sổ chiếu vào trên mặt nàng, tia nắng chiếu vào khuôn mặt trắng nõn của nàng, cánh tay mảnh khảnh lộ ra từ ống tay rộng, ngón tay từng chút vuốt ve tường, thật khiến cả người nàng trở lên thật yếu đuối.

Tô Lạc Vân ngửi thấy mùi máu tanh kia càng ở gần mình, liền cũng không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào. Nhưng sống lưng lại run rẩy một hồi.

Khi bàn tay to kia đột nhiên bụm miệng nàng lại, Tô Lạc Vân liền kêu một tiếng hỏng bét!

Tên trọng phạm kia xem ra không tin nàng bị mù, lòng nghi ngờ nàng ra ngoài muốn kêu người, bèn xuất thủ chặn lại.

Quả nhiên, bên tai nàng truyền đến âm thanh khàn khàn.

" Xem ngươi viết chữ, cũng không có giống người bị mù, cô nương đóng vai mù loà hòng gạt người, có phải hay không diễn cũng quá chút? "

Hiển nhiên người này cảm thấy nàng nhận ra hắn, cho nên mới cố ý giả làm người mù, sau đó chuẩn bị ra ngoài hô người vào.

Bị bàn tay che lấy miệng, Tô Lạc Vân ngửi được trên bàn tay kia một cỗ hương thêm đặc biệt của cây nhãn, quen thuộc hương liệu như nàng liền biết hương liệu này giá không hề rẻ.

Xem ra là một tên lêu lổng xa vào hưởng lạc, cướp bóc một hồi liền nhịn không nổi dùng luôn đồ quý giá.

Không có thời gian để suy nghĩ nhiều, chỉ có thể nhẹ vùng vẫy phát ra âm thanh cực nhỏ.

" Hảo hán đừng giận, ta thực sự là không có nhìn thấy. Ngài đã lên thuyền này, coi như là an toàn, ta nếu không lộ ra, ngài có thể bình ổn thoát ra ngoài, chẳng phải vẹn cả đôi đường? "

Nàng lúc này khẩn trương dùng tay cầm lấy cánh tay đang che miệng mình, biết được người này cánh tay vừa dài vừa gầy, da tay khỏe khoắn, nếu muốn bẻ cổ ai đó hẳn không có vấn đề.

Nàng bây giờ bị hắn túm lấy, nàng bày ra dáng vẻ thấu tình đạt lý, mong thuyết phục người ta tha cho nàng con đường sống.

Thấy người kí không có động tĩnh, nàng lại giãy dụa nói:

" Hai năm trước ngoài ý muốn để bản thân bị thương, từ đó trở đi liền bị mù, mặc dù viết được chữ, nhưng lại không có nhìn thấy gì cả, hản hán có thể yên tâm ta nhìn thấy dáng vẻ của ngài. Cái gọi là cùng thuyền xem như có duyên, cũng không nghĩ để lộ ra, để chính mình danh tiết bị hao tổn. Ngài có thể yên tâm, một hồi nếu như ngài muốn rời thuyền, ta liền bảo người cập bến để ngài rời đi. Ta ngửi thấy mùi máu, ngài hẳn là bị thương, sớm chữa trị mới tốt... "

Lời này nói cũng rất thoả đáng, lại thêm vào đó giọng điệu nhu hoà kia, rất có sức thuyết phục.

Người kia nhìn cô nương này cũng không thấy nàng hoảng sợ, liền biết chính mình đã sớm bị phát hiện.

Có thể hắn vẫn chưa tin nàng bị mù, trầm mặc một hồi, đột nhiên từ cổ tay ở giữa lấy ra một thanh chụy thủy, thẳng tắp đâm về phía mắt nàng.

Ngay tại khoảnh khắc đao kia cách mắt Tô Lạc Vân một khoang, đột nhiên dừng lại.

Tuy nhiên Tô Lạc Vân giật mình không biết việc đột nhiên bị tập kích, cặp mắt sáng không chớp nhìn chằm chằm vào hư không.

Nếu là người bình thường, đối mặt với tình huống này, mắt sẽ theo phản xạ nhắm lại.

Người đàn ông rốt cục tin nàng mắt bị mù, nhưng bàn tay như cũ vẫn không bỏ xuống, đè giọng nói:

" Nhìn ngươi xem ra cũng là tiểu thư con nhà giàu, danh tiết đúng thực đáng quý. Sẽ có người tới đây tiếp tế cho ta, chỉ cần cô nương không nói, không ai biết ta ở trên thuyền. Tại hạ lại phải quấy rầy cô nương mấy canh giờ rồi, mong cô nương phối hợp một chút... "

Nói đến đây liền buông Tô Lạc Vân ra, để nàng một lần nữa quay trở về phía bàn.

Tô Lạc Vân mặc dù không biết bản thân vừa bị tập kích, lại ngửi mùi tanh của máu trên kim loại, liền biết hắn có mang theo đao.

Chiếc thuyền này vốn là Tô gia dùng để vận chuyển đồ đạc, trên thuyền ngoại trừ Điền ma ma với Hương Thảo ra, cũng chỉ có hai người đang lái thuyền. Coi như đem toàn bộ người gọi tới, cũng không thể đánh lại được hắn.

Tô Lạc Vân không muốn sinh sự, chỉ đối với hắn nói:

" Chốc nữa nha hoàn của ta sẽ tới, còn xin hảo hán tìm chỗ ẩn thân, cũng miễn phải giải thích một hồi "

Người kia cũng không nói lời nào, bất quá mùi máu tựa hồ không còn nồng nữa, có thể là lại tránh về phía sau rương kia.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6044 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5486 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5193 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4891 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4799 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4762 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter