Chương 19: Trách móc (H+)
Nấu xong cháo anh liền bưng lên cho cô thấy cô ngồi dậy khó khăn anh bèn đút từng thìa cháo cho cô ăn
" Em no rồi! không ăn nữa " cô nói và xoay người nằm xuống
Anh đành đặt tô cháo cạnh bàn tiến đến vuốt nhẹ lên lưng cô
" Hôm nay em ở nhà nghỉ ngơi nhé! anh đến giờ đi làm rồi " nói xong anh liền cúi người hôn nhẹ vào trán cô
Cô không có phản ứng gì mặc cho anh muốn làm gì thì làm
Khi anh bước ra khỏi phòng cô mới ngồi dậy, chuyện hôm qua cô rất tức giận anh đã dày vò cô mười mấy tiếng đồng hồ cơ thể cô bây giờ vẫn còn rụng rời
Ngoài mắng anh cầm thú ra cô chẳng còn lời nào để mắng anh được nữa
Trên đường đi làm anh nhớ lại dáng vẻ yếu đuối của cô hôm qua trong lòng xuất hiện cảm giác muốn bảo bọc che chở cô cả đời, anh chấp nhận để cô mắng chửi anh là cầm thú nhưng anh không thể nào chịu nỗi trước dáng vẻ của cô, vừa chạm vào cô thôi anh đã bắt hứng phấn cả cơ thể anh dần nóng lên nên hôm qua cô đã bị anh làm cho mệt mỏi hết cả người
Về phần cô, ở nhà cũng không hẳn là nghỉ ngơi tĩnh dưỡng cô bắt đầu chỉnh sửa lại bản thảo của mình để nhanh chóng nộp sớm cho trưởng phòng
Lúc cô đang hăng say viết tin thường không chú ý lắm đến thời gian cho nên sau khi viết xong đã là 4 giờ, bụng cô kêu ộc ộc cô nhanh chóng kiểm tra lại một lượt thấy không còn sai sót gì liền lưu bài lại và lê từng bước khó khăn xuống nhà bếp để kiếm thứ gì đó bỏ vào chiếc bụng rỗng này
Vừa mở tủ lạnh ra đã thấy món cà rốt hầm mà anh chuẩn bị cho cô, cô nhất thời cảm động vừa lấy chúng ra khỏi tủ lạnh để hâm nóng lại vừa nhẹ mỉm cười
Cô vừa hầm lại canh xong vừa hay anh lại về nhà cho nên dù cô có không muốn chạm mặt anh cũng không được
" Em đói bụng sao! vừa hay anh vừa mua thêm đồ ăn về đây! em muốn ăn gì anh nấu cho em " Anh cười tươi xách theo đống đồ vừa mua đi về phía cô
" Em ăn món hầm này được rồi " nói xong liền bưng theo tô canh hầm bước từng bước khó khăn quay trở lại phòng
Anh thấy cô chật vật như thế liền đặt vội đóng đồ lên bàn đi nhanh về phía cô, anh giành lấy tô canh từ tay cô quay về đặt trở lại bàn làm cô nhất thời ngơ ngác tại chỗ
" Anh làm gì thế " Cô ngây ngốc hỏi anh
Anh không trả lời mà tiến đến bế cô lên
" Em đang bị đau không tiện đi lại! một lát anh sẽ bưng chúng lên cho em giờ em ngoan ngoãn theo anh về phòng " anh vừa nói vừa bế cô bước từng bước dài đi về phòng ngủ
Vào đến phòng ngủ, anh nhẹ đặt cô xuống rồi nhanh chóng xoay người đi xuống dưới nhà, một lát sau anh liền bưng lên tô canh lúc nãy kèm theo một vỉ thuốc
Cô nhìn vỉ thuốc trước mắt mà xin ra nghi ngờ nhìn anh
" Để anh đút em " vừa đặt tô canh xuống cạnh bàn anh đã bưng lên đút từng thìa cho cô
" Em tự ăn được anh đưa em " Giọng của cô vẫn rất lạnh nhạt, anh nghe thấy vậy cũng ngoan ngoãn đưa tô canh cho cô
Nhìn cô húp hết canh anh liền đưa vỉ thuốc cho cô
" Em mau uống chúng đi " Anh vừa nói vừa xé vỉ thuốc giảm đau ra đưa cho cô một viên
" Em không uống " cô hất tay anh ra và từ chối
Nhìn cô ngang bướng không chịu uống thuốc làm anh vô cùng bất lực, cô vẫn còn giận anh
" Nhã Quỳnh! anh phải làm sao em mới hết giận anh! em nói cho anh biết đi! anh lập tức thực hiện ngay " Anh vừa nói vừa cầm lấy tay cô
" Em không cần " nói xong cô liền rút tay lại
Anh nhìn cô giận dỗi như vậy liền càng mặt dày mà cầm chặt tay cô hơn
" Hải Nam! giờ em rất mệt em không muốn đôi co với chú! em ăn xong rồi chú ra ngoài đi
Cô dứt khoát rút tay về và xoay người sang hướng khác
" Anh phải làm sao thì em mới hết giận đây! em không chịu nói ra sao anh biết được chứ! Nhã Quỳnh" Anh nhẹ nhàng nói và xoay người cô lại để cô đối diện với mình
Cô nhìn anh trong ánh mắt hiện lên bao nhiêu ấm ức, liền cứ thế rơi nước mắt
Anh nhìn cô khóc thì trái tim cũng nhói lên vội vàng ôm lấy cô, cô liền dùng tay mình đánh loạn xạ lên lưng anh trách móc
" Anh có biết mấy hôm nay em phải chịu đựng những gì không? em chỉ muốn quan tâm anh thôi! sao anh lại cáo giận với em, rõ ràng em đã giành nhiều tâm ý để nấu cơm cho anh nhưng anh lại không ăn lấy một miếng, anh không để tâm đến em thì thôi đi ngay cả đồ em nấu anh cũng chẳng để tâm vậy em không được phép tức giận hay sao " Vừa nói cô vừa khóc nấc lên từng hồi
Anh nghe cô nói trong lòng càng tự trách bản thân mình, vừa ôm cô vỗ về vừa nhẹ lau nước mắt cho cô
" Là anh sai vì không để tâm đến em! anh xin lỗi " Anh chân thành nói
" Còn cả hôm qua nữa! anh đã làm em vô cùng khổ sở đấy, rốt cuộc anh là người hay thú thế, suýt chút nữa em không chịu nỗi vì sự mạnh bạo của anh rồi! đồ xấu xa " Cô càng nói càng hăng liên tục trách móc anh
Anh đương nhiên biết rõ bản thân mình quả thật hôm qua đã vô cùng thô bạo với cô
" Anh xin lỗi! sau này anh sẽ nhẹ nhàng với em một chút " Anh đáp và ôm cô vào lòng
Cô nằm trong lòng ngực anh khóc sướt mướt làm ướt cả một mảng áo sơ mi của anh, bộ dạng vô cùng thảm thương
Khóc một hồi cô cũng dừng lại, anh thì vừa vỗ về cô về ngồi yên để cô dựa vào
Anh bây giờ trông không khác gì một cái gối ôm của cô, khi cô nín hẳn anh mới hỏi
" Khóc xong rồi em tha thứ cho anh nhé " anh nhìn cô dịu dàng nói
" Không tha " cô đáp và làm bộ dạng nũng nịu xoay người sang chỗ khác
Anh đưa tay bóp nhẹ lấy hai má bánh bao của cô bắt cô xoay lại nhìn mình, rồi cúi đầu cưỡng hôn cô
Cô vội đẩy anh ra, bây giờ cô vẫn còn đau anh mà tra tấn nữa sáng mai cô không ngồi dậy nỗi mất
" Em vẫn còn đau! hôm nay anh đừng làm gì em có được không? " cô nói bằng giọng điệu van nài
Anh bật cười thành tiếng rồi vội xoa đầu cô
" Anh chỉ hôn em thôi mà tuyệt đối không làm gì em " nói xong anh liền hôn lấy môi cô và bắt đầu cắn mút
Cô sớm đã mềm nhũn hết cả người bởi kĩ thuật hôn điêu luyện của anh, lần này là tay của cô không an phận mà vừa ôm cổ anh vừa không ngừng đưa ta sờ lên lưng anh
Đầu lưỡi cả hai quyến luyến không rời, một hồi sau cô không thở nỗi anh mới buông môi cô ra để cô hít thở một lát
Anh dùng ánh mắt thâm tình nhìn cô khiến cô không thế chống cự lại mà chủ động hôn anh, anh đặt cô ngồi lên đùi mình tư thế giữa hai người vừa chạm vào nhau đã khiến cả người anh đều nóng lên, anh bắt đầu điên cuồng mà mút mác môi cô và tham lam bóp lấy cặp ngực đang dần căng lên của cô
" Hải Nam mình dừng lại có được không? em không tiếp tục làm được đâu " Cô lên tiếng ngăn cản khi thấy anh không ngừng bóp mạnh lấy cặp ngực của mình
Anh đang vô cùng hưng phấn thì làm sao có thể dừng lại được lời nói vừa nãy sớm đã bị anh vứt sang một bên
Anh cởi bỏ chiếc áo sơ mi của mình để lộ ra cơ bụng săn chắc cùng cơ ngực mê hoặc tiếp tục hôn lấy môi cô day dưa
Tiếng chụt chụt phát ra bên tai làm cả hai cứ thế càng hôn cuồng nhiệt hơn, lần này anh để cô nằm trên người mình để cô là người chủ động làm càn trên người anh
Cô buông đôi môi anh ra và chượt xuống hôn lên cổ anh làm anh rên lên, được một lát cô chuyển sang sờ lên cơ bụng săn chắc của anh đến say mê, anh đã không thể chịu nỗi trước sự động chạm này người anh dần cứng lại và cũng bắt đầu nóng lên
Anh cởi lớp áo ngủ mỏng manh của cô xuống và bắt đầu mút lấy một bên ngực đang căng tràn của cô, dáng vẻ động tình của cô khiến anh vô cùng say mê
Cô ôm lấy đầu anh không ngừng phát ra tiếng rên, khiến anh vô cùng hưng phấn mà ngặm nhấm lên tục không buông ra được
" Chú....tha....cho...em..đi...em....kh....ô...ng " Cô nói đứt vãn chưa hết cô thì đã bị anh hôn lấy đôi môi nuốt tất cả lời vừa nãy vào miêng mình
Cô dần cảm thấy được khoái cảm đang xâm chiếm cơ thể mình, nó khiến cô cũng không phản kháng nữa mà bắt đầu hưng phấn lên
Đầu lưỡi anh bắt đầu trêu chọc cô khi anh dùng chúng để múc mát đôi tai đang ửng đỏ của cô, làm cô mềm nhũn hết cả người bắt đầu rên lên từng tiếng mê hoặc
Dáng vẻ phối hợp của cô khiến mọi hành động của anh đều không dừng lại được
" Em gọi tên anh đi " anh vừa bảo cô vừa gặm lấy một bên ngực cắn nhẹ làm cô rên lên đau đớn và ngoan ngoãn làm theo
" H..ả..i N..a..m "
" Tiếp tục gọi nữa đi " vừa nói anh vừa mút máp mạnh hơn khiến cả cơ thể cô bắt đầu run lên
" D...ư H...ả..i N...a...m " Cô nói bằng giọng đứt vãn do phải vừa thở dốc vừa trả lời
Anh vô cùng hài lòng ngước lên nhìn cô, ánh mắt cô đã bị dục vọng xâm chiếm lấy nên càng khiến anh hứng thú mà tiếp tục day dưa
" Aaaaaaa! em không chịu nỗi mất anh nhẹ chút được không? " cô vừa rên vừa thở dốc nói
Quần áo của cả hai đã cởi ra sạch hết, anh bắt đầu đưa khẩu " súng " của mình vào cơ thể cô làm cô rên lên từng hồi, cô cảm nhận được một cảm giác sung sướng đang chiếm lấy cô cả cơ thể cứ như thế không ngừng run lên và bắt đầu nhún nhảy theo từng nhịp nhấp của anh
Anh xoay người cô lại đút vào phía sau cô và bắt đầu nhấp, cô chống tay vào giường phát ra tiếng rên rỉ đồng thời cũng phối hợp với anh, từng đợt nhấp của anh làm bên trong cô không ngừng co dãn cô cảm thấy thật khoái lạc
" Nhã Quỳnh! em đang không ngừng gợi tình anh sao " những tiếng rên của cô khiến anh muốn dừng lại cũng không dừng được
Anh bế cô lên vừa nhấp từng đợt vừa hôn cô không ngừng, anh đưa cô lên đỉnh xong liền lập tức đổi tư thế để cô ngồi lên người anh, cánh tay hai người đang chặt vào nhau cả cơ thể cô đều hưng phấn cả lên, cô bắt đầu nhấp xuống từng đợt làm anh rên rỉ
Tiếng rên của anh khiến cô cũng vô cùng kích thích mà tiếp tục nhấp xuống thật mạnh, cậu bé của anh đã sớm phóng ra **** **** vào bên trong cô, sau khi lên đỉnh cô mệt mỏi nằm lên người anh thở hỗn hễn lấy sức
" Đúng là không thể tin vào miệng lưỡi của đàn ông mà! nói sẽ không làm gì cả nhưng cuối cùng lại nuốt lời! đồ vô sỉ " cô thầm mắng anh
" Em no rồi! không ăn nữa " cô nói và xoay người nằm xuống
Anh đành đặt tô cháo cạnh bàn tiến đến vuốt nhẹ lên lưng cô
" Hôm nay em ở nhà nghỉ ngơi nhé! anh đến giờ đi làm rồi " nói xong anh liền cúi người hôn nhẹ vào trán cô
Cô không có phản ứng gì mặc cho anh muốn làm gì thì làm
Khi anh bước ra khỏi phòng cô mới ngồi dậy, chuyện hôm qua cô rất tức giận anh đã dày vò cô mười mấy tiếng đồng hồ cơ thể cô bây giờ vẫn còn rụng rời
Ngoài mắng anh cầm thú ra cô chẳng còn lời nào để mắng anh được nữa
Trên đường đi làm anh nhớ lại dáng vẻ yếu đuối của cô hôm qua trong lòng xuất hiện cảm giác muốn bảo bọc che chở cô cả đời, anh chấp nhận để cô mắng chửi anh là cầm thú nhưng anh không thể nào chịu nỗi trước dáng vẻ của cô, vừa chạm vào cô thôi anh đã bắt hứng phấn cả cơ thể anh dần nóng lên nên hôm qua cô đã bị anh làm cho mệt mỏi hết cả người
Về phần cô, ở nhà cũng không hẳn là nghỉ ngơi tĩnh dưỡng cô bắt đầu chỉnh sửa lại bản thảo của mình để nhanh chóng nộp sớm cho trưởng phòng
Lúc cô đang hăng say viết tin thường không chú ý lắm đến thời gian cho nên sau khi viết xong đã là 4 giờ, bụng cô kêu ộc ộc cô nhanh chóng kiểm tra lại một lượt thấy không còn sai sót gì liền lưu bài lại và lê từng bước khó khăn xuống nhà bếp để kiếm thứ gì đó bỏ vào chiếc bụng rỗng này
Vừa mở tủ lạnh ra đã thấy món cà rốt hầm mà anh chuẩn bị cho cô, cô nhất thời cảm động vừa lấy chúng ra khỏi tủ lạnh để hâm nóng lại vừa nhẹ mỉm cười
Cô vừa hầm lại canh xong vừa hay anh lại về nhà cho nên dù cô có không muốn chạm mặt anh cũng không được
" Em đói bụng sao! vừa hay anh vừa mua thêm đồ ăn về đây! em muốn ăn gì anh nấu cho em " Anh cười tươi xách theo đống đồ vừa mua đi về phía cô
" Em ăn món hầm này được rồi " nói xong liền bưng theo tô canh hầm bước từng bước khó khăn quay trở lại phòng
Anh thấy cô chật vật như thế liền đặt vội đóng đồ lên bàn đi nhanh về phía cô, anh giành lấy tô canh từ tay cô quay về đặt trở lại bàn làm cô nhất thời ngơ ngác tại chỗ
" Anh làm gì thế " Cô ngây ngốc hỏi anh
Anh không trả lời mà tiến đến bế cô lên
" Em đang bị đau không tiện đi lại! một lát anh sẽ bưng chúng lên cho em giờ em ngoan ngoãn theo anh về phòng " anh vừa nói vừa bế cô bước từng bước dài đi về phòng ngủ
Vào đến phòng ngủ, anh nhẹ đặt cô xuống rồi nhanh chóng xoay người đi xuống dưới nhà, một lát sau anh liền bưng lên tô canh lúc nãy kèm theo một vỉ thuốc
Cô nhìn vỉ thuốc trước mắt mà xin ra nghi ngờ nhìn anh
" Để anh đút em " vừa đặt tô canh xuống cạnh bàn anh đã bưng lên đút từng thìa cho cô
" Em tự ăn được anh đưa em " Giọng của cô vẫn rất lạnh nhạt, anh nghe thấy vậy cũng ngoan ngoãn đưa tô canh cho cô
Nhìn cô húp hết canh anh liền đưa vỉ thuốc cho cô
" Em mau uống chúng đi " Anh vừa nói vừa xé vỉ thuốc giảm đau ra đưa cho cô một viên
" Em không uống " cô hất tay anh ra và từ chối
Nhìn cô ngang bướng không chịu uống thuốc làm anh vô cùng bất lực, cô vẫn còn giận anh
" Nhã Quỳnh! anh phải làm sao em mới hết giận anh! em nói cho anh biết đi! anh lập tức thực hiện ngay " Anh vừa nói vừa cầm lấy tay cô
" Em không cần " nói xong cô liền rút tay lại
Anh nhìn cô giận dỗi như vậy liền càng mặt dày mà cầm chặt tay cô hơn
" Hải Nam! giờ em rất mệt em không muốn đôi co với chú! em ăn xong rồi chú ra ngoài đi
Cô dứt khoát rút tay về và xoay người sang hướng khác
" Anh phải làm sao thì em mới hết giận đây! em không chịu nói ra sao anh biết được chứ! Nhã Quỳnh" Anh nhẹ nhàng nói và xoay người cô lại để cô đối diện với mình
Cô nhìn anh trong ánh mắt hiện lên bao nhiêu ấm ức, liền cứ thế rơi nước mắt
Anh nhìn cô khóc thì trái tim cũng nhói lên vội vàng ôm lấy cô, cô liền dùng tay mình đánh loạn xạ lên lưng anh trách móc
" Anh có biết mấy hôm nay em phải chịu đựng những gì không? em chỉ muốn quan tâm anh thôi! sao anh lại cáo giận với em, rõ ràng em đã giành nhiều tâm ý để nấu cơm cho anh nhưng anh lại không ăn lấy một miếng, anh không để tâm đến em thì thôi đi ngay cả đồ em nấu anh cũng chẳng để tâm vậy em không được phép tức giận hay sao " Vừa nói cô vừa khóc nấc lên từng hồi
Anh nghe cô nói trong lòng càng tự trách bản thân mình, vừa ôm cô vỗ về vừa nhẹ lau nước mắt cho cô
" Là anh sai vì không để tâm đến em! anh xin lỗi " Anh chân thành nói
" Còn cả hôm qua nữa! anh đã làm em vô cùng khổ sở đấy, rốt cuộc anh là người hay thú thế, suýt chút nữa em không chịu nỗi vì sự mạnh bạo của anh rồi! đồ xấu xa " Cô càng nói càng hăng liên tục trách móc anh
Anh đương nhiên biết rõ bản thân mình quả thật hôm qua đã vô cùng thô bạo với cô
" Anh xin lỗi! sau này anh sẽ nhẹ nhàng với em một chút " Anh đáp và ôm cô vào lòng
Cô nằm trong lòng ngực anh khóc sướt mướt làm ướt cả một mảng áo sơ mi của anh, bộ dạng vô cùng thảm thương
Khóc một hồi cô cũng dừng lại, anh thì vừa vỗ về cô về ngồi yên để cô dựa vào
Anh bây giờ trông không khác gì một cái gối ôm của cô, khi cô nín hẳn anh mới hỏi
" Khóc xong rồi em tha thứ cho anh nhé " anh nhìn cô dịu dàng nói
" Không tha " cô đáp và làm bộ dạng nũng nịu xoay người sang chỗ khác
Anh đưa tay bóp nhẹ lấy hai má bánh bao của cô bắt cô xoay lại nhìn mình, rồi cúi đầu cưỡng hôn cô
Cô vội đẩy anh ra, bây giờ cô vẫn còn đau anh mà tra tấn nữa sáng mai cô không ngồi dậy nỗi mất
" Em vẫn còn đau! hôm nay anh đừng làm gì em có được không? " cô nói bằng giọng điệu van nài
Anh bật cười thành tiếng rồi vội xoa đầu cô
" Anh chỉ hôn em thôi mà tuyệt đối không làm gì em " nói xong anh liền hôn lấy môi cô và bắt đầu cắn mút
Cô sớm đã mềm nhũn hết cả người bởi kĩ thuật hôn điêu luyện của anh, lần này là tay của cô không an phận mà vừa ôm cổ anh vừa không ngừng đưa ta sờ lên lưng anh
Đầu lưỡi cả hai quyến luyến không rời, một hồi sau cô không thở nỗi anh mới buông môi cô ra để cô hít thở một lát
Anh dùng ánh mắt thâm tình nhìn cô khiến cô không thế chống cự lại mà chủ động hôn anh, anh đặt cô ngồi lên đùi mình tư thế giữa hai người vừa chạm vào nhau đã khiến cả người anh đều nóng lên, anh bắt đầu điên cuồng mà mút mác môi cô và tham lam bóp lấy cặp ngực đang dần căng lên của cô
" Hải Nam mình dừng lại có được không? em không tiếp tục làm được đâu " Cô lên tiếng ngăn cản khi thấy anh không ngừng bóp mạnh lấy cặp ngực của mình
Anh đang vô cùng hưng phấn thì làm sao có thể dừng lại được lời nói vừa nãy sớm đã bị anh vứt sang một bên
Anh cởi bỏ chiếc áo sơ mi của mình để lộ ra cơ bụng săn chắc cùng cơ ngực mê hoặc tiếp tục hôn lấy môi cô day dưa
Tiếng chụt chụt phát ra bên tai làm cả hai cứ thế càng hôn cuồng nhiệt hơn, lần này anh để cô nằm trên người mình để cô là người chủ động làm càn trên người anh
Cô buông đôi môi anh ra và chượt xuống hôn lên cổ anh làm anh rên lên, được một lát cô chuyển sang sờ lên cơ bụng săn chắc của anh đến say mê, anh đã không thể chịu nỗi trước sự động chạm này người anh dần cứng lại và cũng bắt đầu nóng lên
Anh cởi lớp áo ngủ mỏng manh của cô xuống và bắt đầu mút lấy một bên ngực đang căng tràn của cô, dáng vẻ động tình của cô khiến anh vô cùng say mê
Cô ôm lấy đầu anh không ngừng phát ra tiếng rên, khiến anh vô cùng hưng phấn mà ngặm nhấm lên tục không buông ra được
" Chú....tha....cho...em..đi...em....kh....ô...ng " Cô nói đứt vãn chưa hết cô thì đã bị anh hôn lấy đôi môi nuốt tất cả lời vừa nãy vào miêng mình
Cô dần cảm thấy được khoái cảm đang xâm chiếm cơ thể mình, nó khiến cô cũng không phản kháng nữa mà bắt đầu hưng phấn lên
Đầu lưỡi anh bắt đầu trêu chọc cô khi anh dùng chúng để múc mát đôi tai đang ửng đỏ của cô, làm cô mềm nhũn hết cả người bắt đầu rên lên từng tiếng mê hoặc
Dáng vẻ phối hợp của cô khiến mọi hành động của anh đều không dừng lại được
" Em gọi tên anh đi " anh vừa bảo cô vừa gặm lấy một bên ngực cắn nhẹ làm cô rên lên đau đớn và ngoan ngoãn làm theo
" H..ả..i N..a..m "
" Tiếp tục gọi nữa đi " vừa nói anh vừa mút máp mạnh hơn khiến cả cơ thể cô bắt đầu run lên
" D...ư H...ả..i N...a...m " Cô nói bằng giọng đứt vãn do phải vừa thở dốc vừa trả lời
Anh vô cùng hài lòng ngước lên nhìn cô, ánh mắt cô đã bị dục vọng xâm chiếm lấy nên càng khiến anh hứng thú mà tiếp tục day dưa
" Aaaaaaa! em không chịu nỗi mất anh nhẹ chút được không? " cô vừa rên vừa thở dốc nói
Quần áo của cả hai đã cởi ra sạch hết, anh bắt đầu đưa khẩu " súng " của mình vào cơ thể cô làm cô rên lên từng hồi, cô cảm nhận được một cảm giác sung sướng đang chiếm lấy cô cả cơ thể cứ như thế không ngừng run lên và bắt đầu nhún nhảy theo từng nhịp nhấp của anh
Anh xoay người cô lại đút vào phía sau cô và bắt đầu nhấp, cô chống tay vào giường phát ra tiếng rên rỉ đồng thời cũng phối hợp với anh, từng đợt nhấp của anh làm bên trong cô không ngừng co dãn cô cảm thấy thật khoái lạc
" Nhã Quỳnh! em đang không ngừng gợi tình anh sao " những tiếng rên của cô khiến anh muốn dừng lại cũng không dừng được
Anh bế cô lên vừa nhấp từng đợt vừa hôn cô không ngừng, anh đưa cô lên đỉnh xong liền lập tức đổi tư thế để cô ngồi lên người anh, cánh tay hai người đang chặt vào nhau cả cơ thể cô đều hưng phấn cả lên, cô bắt đầu nhấp xuống từng đợt làm anh rên rỉ
Tiếng rên của anh khiến cô cũng vô cùng kích thích mà tiếp tục nhấp xuống thật mạnh, cậu bé của anh đã sớm phóng ra **** **** vào bên trong cô, sau khi lên đỉnh cô mệt mỏi nằm lên người anh thở hỗn hễn lấy sức
" Đúng là không thể tin vào miệng lưỡi của đàn ông mà! nói sẽ không làm gì cả nhưng cuối cùng lại nuốt lời! đồ vô sỉ " cô thầm mắng anh