Chương 14: Lắng nghe tâm sự của anh
" Sao anh có thể quên em nhanh đến vậy con người của anh thật sự rất tuyệt tình " Trịnh Hà Anh oán giận mà trách anh
" Bây giờ cô mới hiểu được cảm giác đó của tôi sao liệu có quá muộn không? lúc cô chọn cách rời bỏ tôi, cô có từng nghĩ tôi cũng đau lòng không? tôi đã mất rất nhiều thời gian để chữa lành vết thương lòng này! vậy mà bây giờ cô quay lại trách móc tôi bạc tình sao " nhắc lại chuyện cũ làm tâm trạng anh càng chùng xuống hơn
" Hải Nam! em thật sự không thể nào từ bỏ anh được! chẳng phải trước khi việc đó xảy ra cả hai chúng ta đều ngọt ngào bên nhau sao? sao anh có thể bỏ lại chúng dễ dàng như thế " cô ta không chịu chấp nhận sự thật mà liên tục khóc lóc níu kéo anh
" Để có thể bỏ lại kí ức đó tôi đã phải trải giá rất nhiều đó! cô đã hèn nhát để lại một mình tôi và rời khỏi đây trốn chạy! kể từ lúc đó cô không phải đã chấp nhận việc hai chúng ta sẽ không thể quay lại như phút ban đầu được nữa " Anh nói với giọng lạnh lùng từng chữ từng chữ đâm vào trái tim cô ta, rốt cuộc cô ta vẫn là bỏ lỡ người đàn ông mình yêu
" Được em hiểu rồi! em sẽ không níu kéo anh nữa và em cũng xin lỗi vì đã sợ hãi mà trốn chạy một mình! trân thành xin lỗi anh " nói xong cô ta liền gạt nước mắt mà bước xuống xe
Anh vẫn ngồi trên xe trầm tư mà không chịu bước xuống, mặc dù vết thương đó nó đã lành đi rồi nhưng khi có người chạm vào liền chóc vảy mà tiếp tục chảy máu
Cô đứng từ xa nhìn anh cứ ngồi trầm tư rồi bỗng gục đầu vào vô lăng, rốt cuộc cô không thể nhìn anh ủ rũ như vậy được nữa liền đi về phía chiếc xe và mở cửa ngồi vào
" Không phải cô đã rời đi rồi sao! còn có gì muốn nói nữa " anh không nhìn về phía cô mà mệt mỏi hỏi
" Không phải cô ấy là em đây " nghe thấy giọng cô anh liền xoay người lại
" Nhã Quỳnh em đến đây lúc nào " anh bất ngờ hỏi cô
" Từ lúc anh cùng cô ấy tranh cãi với nhau " Cô nhẹ giọng đáp
" Em đừng hiểu lầm anh và cô ấy không có gì cả " anh vội giải thích vì sợ cô sẽ hiểu lầm mà đau lòng
" Vâng! em tin tưởng anh! chúng ta cùng về nhà thôi " cô nói và đặt tay lên vai anh an ủi
Nghe thấy lời này từ cô anh cũng dần bình ổn lại tâm trạng đang rối bời của mình mà lái xe đưa cô về nhà
" Anh có đói không chúng ta ghé siêu thị mua thức ăn về nấu bữa tối nhé " cô chủ động hỏi anh
" Được " anh đáp và dừng xe lại trước cửa siêu thị rồi cùng cô đi vào mua thức ăn
Đi bên cạnh cô, anh chẳng biết nên giải thích chuyện lúc nãy từ đâu nữa nên luôn một mực giữ im lặng, mà cô lúc này cũng không vội bắt anh giải thích chuyện vừa nãy cho mình nghe chỉ nhàn nhạt đi phía trước anh lựa thức ăn để nấu bữa tối
" Anh muốn ăn món gì ông xã " cô vừa hỏi vừa gọi anh một tiếng thân mật để anh không cảm thấy khó sự về chuyện vừa nãy
Anh đi đến gần cô và chọn lấy hộp đựng thịt ba chỉ cạnh đó
" Anh muốn ăn thịt ba chỉ " anh cũng vui vẻ đáp lại và đưa hộp thịt ba chỉ về phía cô, cô cũng nhẹ gật đầu đồng ý
Lựa xong thịt thì cả hai người ghé lựa thêm rau củ và hoa quả
" Em muốn ăn trái cây gì " anh hỏi cô và bắt đầu đi đến quầy hoa quả
" Mua táo cùng với nho cho em đi " cô đáp và mỉm cười nhìn anh, đối với việc lúc nãy tuy trong cô cũng có thắc mắc nhưng đợi đến khi nào anh muốn nói thì anh sẽ tự động nói cô biết
" Được " anh đáp
Mua xong đồ thì hai người cùng đẩy xe thức ăn đi đến thanh toán, do cũng có rất nhiều người đang đợi nên anh đưa cô qua chỗ ghế ngồi chờ anh tránh đứng lâu chân cô sẽ mỏi còn bản thân anh thì quay lại chờ đến lượt mình để thanh toán
Cô ngồi nhìn theo bóng lưng anh và chợt nhận ra dù đã thích thầm anh nhiều năm nhưng cô lại chưa hề biết rõ hết quá khứ của anh chỉ từng nghe loáng thoáng ba mình từng nhắc anh từng yêu sâu đậm một cô gái rất nhiều năm dù cả hai đã chia tay khá lâu nhưng anh chẳng có dũng khí để bắt đầu lại cùng với ai cả
Đó có lẽ là vết thương sâu nhất mà anh mất rất nhiều năm để chữa lành nó, vào hôm cô phát hiện ra bức ảnh về cô gái đó mà anh vẫn còn giữ vào 5 năm trước anh đã vô cùng tức giận mà trách cô sao lại tùy tiện động vào đồ của mình
" Cảm giác khi ấy của cô cũng đau đớn không kém anh là bao nhưng cô lại càng thương anh hơn bởi khi đã yêu thật lòng một người nào đó làm sao có thể quên được chứ "
Nhưng cô cũng lại vì không dám đối diện với sự thật rằng cô đã trượt y khoa mà cũng chọn cách bỏ chạy, lại một lần nữa bỏ mặc anh làm cho vết thương đó vừa lành đã hở ra, cho nên dù thế nào cô cũng quyết định không bỏ rơi nữa cô sẽ một lòng tin tưởng anh
Anh thanh toán xong thì xách túi đồ to đi về phía cô, cả hai người cùng nắm tay ra khỏi siêu thị và lái xe về nhà riêng của anh
Anh thuê căn nhà này cũng không xa bệnh viện mấy chủ yếu là để thuận tiện cho việc đi làm của anh bởi căn nhà chính cách bệnh viện gần hai tiếng chạy xe nên vô cùng khó khăn
Vừa vào đến toà nhà anh ngước nhìn đồng hồ đeo tay cũng đã là gần 6 giờ hơn rồi chắc chắn cô đã đói bụng rồi
Cô vẫn yên lặng khoác tay anh cùng đi vào thang máy
" Em đói bụng chưa " anh hỏi cô và lặng lẽ quan sát sắc mặt cô
" Cũng không hẳn là đói nhưng em sẽ cùng anh nấu cơm " cô trả lời và cười vui vẻ nhìn anh
Cô chỉ đứng được đến ngang vai của anh dù đã mang cao rót nhưng nhìn thế nào với sự chênh lệnh này cả hai người đều tương xứng đến bất ngờ
Vừa vào đến nhà cô liền nhanh nhẹn tháo giày cao gót ra để mang dép lê vào anh nhìn cô quen thuộc với căn nhà này như vậy trong lòng cũng sinh ra mấy phần ấm áp, ít nhất khi mệt mỏi cả hai người đều tìm được một không gian yên tĩnh để ở bên cạnh nhau
Anh cởi áo khác ngoài ra chỉ còn chiếc sơ mi được anh đống thùng gọn gàng chuẩn bị nấu bữa tối cho cô, mặc dù cô là người khởi xướng việc nấu ăn nhưng cô lại không hoàn toàn giỏi mấy
Toàn là anh nấu cho cô ăn thôi
Nhìn anh đang săn ống tay áo sơ mi để lộ gân tay làm cô bất giác si mê đến ngẩn ngơ, cô cứ nhìn mãi không chớp mắt
Biết cô đang ngắm nhìn cánh tay của mình anh liền chủ động gọi cô đến gần mình hơn để tiện ngắm
" Hình mẫu một người đàn ông của gia đình đây rồi! thật hạnh phúc khi mình là người được anh ấy anh yêu thương và chăm sóc " cô nhìn anh cười hạnh phúc
Nhìn anh đang chật vật đeo tạp dề vào cô liền chủ động tiến đến giúp anh
" Để em mặc vào cho anh " cô nói và cầm lấy tạp dề mặc vào cho anh, anh ngoan ngoãn đứng yên để cô đeo giúp trái tim anh càng đập nhanh hơn
Vừa đeo cho anh xong, anh liền ho khụ khụ ngại ngùng vội tiếp tục công việc nấu ăn
Cô thì chỉ việc đứng đó nhìn còn công đoạn chế biến cứ để anh làm
Tầm 40 phút sau cơm tối đã được anh nấu xong vì làm bác sĩ nên anh nấu ăn cũng đã áp dụng theo cách ăn uống thanh đạm hai món mặn, một món canh
Cô cùng anh bày thức ăn lên bàn và ngồi ăn cùng nhau, khung cảnh giữa cả hai vừa hạnh phúc xen lẫn một chút lãng mạn, ấm cúng
Mặc dù không có ánh nến và hoa hồng bên cạnh nhưng được ăn món ăn do chính tay người mình yêu nấu cho cũng đã là một phần lãng mạn nhất rồi
" Em ăn thử món thịt này đi " ăn nói và gắp món thịt ba chỉ xào xả ớt
Cô đưa chén về phía anh và cười ngọt ngào bắt đầu thưởng thức, mùi vị miếng thịt này cũng không kém nhà hàng là bao nhiêu rất hợp khẩu vị của cô
" Rất ngon ạ! em rất thích" cô đáp và cũng gắp cho anh
" Em thích thì sau này anh sẽ thường xuyên nấu cho em ăn " anh nói và trong mắt hiện lên mười phần sự cưng chiều dành cho cô
" Dạ cảm ơn chồng yêu " cô liền bắt đầu xưng hô thân mật làm anh bật cười hạnh phúc
Sau khi ăn xong bữa tối cả hai người cùng nhau rửa bát cô còn tinh nghịch hất hất nước vào người anh, anh cũng không vừa cũng hất lại vào người cô chẳng mấy mà cả hai đùa giỡn đến quần áo đều thấm vài mảng nước
Rửa xong chén bát cô và anh liền nhìn lại quần áo của mình mà cùng nhau bật cười, hạnh phúc chỉ đơn giản là dù bạn có làm trò trẻ con cách mấy cũng có người cùng hùa làm theo bạn, cô và anh chính là như vậy một người bày trò còn một người làm theo vô cùng hợp ý
" Em đi tắm đây ạ " cô nói và đi về phòng mình, vì cô thường xuyên ghé nên anh cũng đã chuẩn bị quần áo cho cô
" Ừ anh cũng đi tắm " anh cũng đáp và đi về phòng anh
Do cả hai lúc trước mới chỉ xác định quan hệ người yêu nên chọn ngủ riêng cho nên tất thẩy mọi hoạt động điều riêng lẻ, bây giờ hai người cũng chỉ mới đính hôn nên cũng chưa có thay đổi lại cách sinh hoạt
Cô tắm xong liền thay váy ngủ bằng lụa mềm mại mà anh chuẩn bị cho cô, thay xong liền đi xuống dưới nhà vừa xuống tới dưới thấy anh đã gọt xong trái cây rồi, trên người cũng đã thay từ tây trang sang đồ ngủ thoải mái
Cô đi đến phía sau anh ngắm nhìn bóng lưng của anh đang nghiêm túc xếp từng miếng táo vào dĩa liền không kiềm được mà bước đến ôm anh lấy anh từ phía sau
" Đến ngay cả dáng vẻ gọt táo cũng làm cho người ta yêu thích nữa là sao chứ " cô vừa ôm anh vừa nói
Anh liền xoay người lại ôm lấy cô vào lòng, một mùa hương hoa hồng toả ra từ người cô khiến anh có cảm giác dễ chịu vô cùng
" Cùng ăn trái cây tráng miệng nào " anh nói và bưng trái cây đi về phía phòng khách
Cả hai người đều có thói quen vừa ăn tráng miệng vừa xem ti vi
Lướt trúng ngay bộ phim có nhân vật mà cô thích cả hai liền chăm chú theo dõi, thỉnh thoảng anh còn đút miếng táo vào miệng cô
ti vi đang phát phân cảnh cả hai nhân vật chính đang hôn nhau, cô liền nhìn càng chăm chú hơn
" Chú anh mau nhìn đi! xem hai người họ ngọt ngào quá kìa " vừa nói cô vừa đánh nhẹ vào tay anh không dấu niềm vui sướng khi được người khác rải đường dù chỉ là trên ti vi
Anh chỉ tập trung ngắm nhìn mỗi cô, còn bộ phim đó tình tiết ra sao hoàn toàn không để tâm, vừa hết một tập phim cô định mở tập tiếp theo xem thì anh đã cản lại
" Em muốn xem tiếp đang hay mà anh " cô nói và định dành điều khiển từ tay anh nhưng nào với tới được anh
" Không được xem nữa! mỗi ngày chỉ nên xem duy nhất một tập thôi mới nắm rõ được tình tiết của phim " nói xong anh liền tắt ti vi đi
Cô không lấy được điều khiển từ tay anh liền mắng anh là " đồ nhỏ nhen "
" Em mắng anh sao " anh nghe cô mắng mình thì tỏ ra đáng thương mà dựa vào người cô mếu máo
" Anh tổn thương rồi! mau dỗ anh đi " anh nói xong thì gục mặt mình vào cổ cô
Cô đương nhiên là chịu thua anh rồi chẳng biết là cô trẻ hơn hay anh trẻ hơn nữa, về phần làm nũng này anh còn giỏi hơn cả cô
" Được rồi được rồi em chịu thua em không nên mắng anh " cô vừa nói vừa xoa đầu anh
Anh liền vui vẻ trở lại và ngồi dậy ngoan ngoãn đút táo cho cô ăn
" Nào bé yêu há miệng ra "a" " anh vừa nói vừa đút táo vào miệng cô
" Được rồi ạ anh làm nũng hơi quá rồi em sắp không nhịn cười được nữa rồi " cô nói và bật cười thành tiếng
Nhìn thấy cô cười như vậy trong lòng anh cũng đã nhẹ nhõm phần nào
" Nhã Quỳnh này " anh lại đột nhiên gọi tên cô
" Vâng em nghe " cô xoay người nhìn anh đáp
" Em không hiểu lầm anh về chuyện lúc chiều chứ " anh nghiêm túc hỏi cô
" Không ạ. Lúc nhìn thấy cảnh đó em cũng có vài phần khó chịu nhưng em tin tưởng chồng của em! nên em không có hiểu lầm gì anh cả" cô đáp và tựa đầu vào người anh
" Cô gái đó là bạn gái cũ của anh! hai người bọn anh đã quen nhau từ khi còn là sinh viên năm nhất, đã trải qua rất nhiều năm bên nhau có niềm vui có nỗi buồn anh và cô ấy cũng đã cùng làm thực tập sinh ở bệnh viện này khoảng 3 tháng mới được nhận vào làm bác sĩ chính thức! trở thành bác sĩ được một năm do một lần bọn anh sai sót khi chuẩn đón bệnh cho bệnh nhân mà dẫn đến người bệnh nhân ấy tử vong trong lúc phẫu thuật, chuyện đó cả anh và cô ấy đều sốc và đã đau đớn suốt thời gian dài, cô ấy không thể nào chịu đựng nỗi trước việc này nên chọn cách ra nước ngoài học tập, và bọn anh đã cắt đứt với nhau từ lúc đó, anh thừa nhận mấy năm đầu khi cô ấy rời đi anh vẫn còn tình cảm với cô ấy vẫn còn luyến tiếc cô ấy nhưng kể từ 5 năm trở lại đây thì trái tim anh đã trao cho em rồi, lúc sáng khi em nhắc đến cô ấy anh mới chợt nhớ lại những kí ức đó mà lơ đãng khi ở cạnh em! anh xin lỗi " Anh vừa trải lòng về câu chuyện quá khứ của mình cho cô nghe, nghe được nó cô rất cảm động vì cuối cùng anh đã chịu mở lời tâm sự về vết thương sâu nhất của mình rồi
Cô liền ngồi dậy và ôm lấy anh
" Không sao mà, có em ở đây cạnh anh rồi nếu anh muốn khóc hãy khóc đi em thật sự rất vui vì anh chịu mở lòng tâm sự với em về chuyện quá khứ! thật sự cảm ơn anh đã chịu mở lòng với em! để em có thể chữa lành cho anh " cô nói và hốc mắt bắt đầu đỏ lên
" Việc bệnh nhân đó qua đời là nỗi đau mà bây lâu nay anh luôn day dứt cho nên hai bọn anh đã chọn chia tay do không thể tiếp tục ở bên nhau được nữa vì cảm thấy tội lỗi và dằn vặt " anh nói tiếp và tựa vào người cô mà khóc
" Anh cũng đã sửa sai bằng cách cứu sống nhiều bệnh nhân khác đừng tự dằn vặt bản thân nữa " cô nói và cũng khóc cùng anh
" Rốt cuộc để trở thành một người lạnh lùng như bây giờ anh đã phải trả bao nhiêu giọt nước mắt của mình chứ " cô đau lòng mà vỗ nhẹ lên lưng anh an ủi
" Khi một người đàn ông để bạn nhìn thấy họ khóc có nghĩa bạn rất quan trọng đối với họ là người họ tin tưởng và có thể dựa dẫm vào " Cô liền biết trong lòng anh cô chiếm vị trí quan trọng như thế nào
" Hải Nam! không khóc nữa nhé " cô an ủi anh và nhẹ lau nước mắt cho anh rồi nhẹ nhàng hôn lên từng bộ phận của khuôn mặt anh
Anh đã không trải lòng về nỗi đau này suốt nhiều năm nhưng bây giờ cuối cùng đã có thể thoải mái mà nói ra với cô
" Không chỉ cô ấy không dám đối diện với việc này cả anh cũng như thế! nhưng vì anh là một bác sĩ nên không thể để cảm xúc đau buồn chi phối quá lâu vẫn còn nhiều bệnh nhân khác cần anh cứu sống nên anh đã chôn sâu chuyện này vào một góc trong tim mình, nhưng khi gặp lại cô ấy nhất thời làm anh nhớ đến chuyện này nên đã cùng cô ấy lớn tiếng vừa hay lại bị em bắt gặp nên anh càng không biết phải giải thích từ đâu với em cả "
" Em đã hiểu hết rồi! em cũng đã nói em tin tưởng anh mà cho nên anh đừng lo, em sẽ không vì cô ấy quay lại mà suy nghĩ nhiều đâu ạ! em biết rõ trong tim anh em chiếm vị trí quan trọng mà " cô nói và ôm chặt lấy anh
Anh thấy cô chịu tin tưởng mình như vậy thì trong lòng càng yêu cô nhiều hơn, tìm được một người sẵn sàng lắng nghe nỗi lòng của mình và tin tưởng mình vô điều kiện là một việc vô cùng khó khăn cho nên anh càng trân trọng và yêu thương cô nhiều hơn
Anh ngồi dậy nhìn vào mắt cô rồi cúi đầu xuống hôn cô
" Cảm ơn em đã chịu lắng nghe và tin tưởng anh! anh yêu em Nhã Quỳnh " nói xong liền tiếp tục hôn cô, cả hai người hôn từ dưới phòng khách lên đến phòng ngủ, quần áo cũng sớm đã cởi sạch vứt một góc bên giường
Anh rất nhẹ nhàng với cô để tránh làm người con gái anh yêu bị đau, thanh âm mị tình vang lên bên tai cả hai làm cả hai người càng nhận thức rõ được bản thân họ yêu đối phương nhiều đến cỡ nào
" Bây giờ cô mới hiểu được cảm giác đó của tôi sao liệu có quá muộn không? lúc cô chọn cách rời bỏ tôi, cô có từng nghĩ tôi cũng đau lòng không? tôi đã mất rất nhiều thời gian để chữa lành vết thương lòng này! vậy mà bây giờ cô quay lại trách móc tôi bạc tình sao " nhắc lại chuyện cũ làm tâm trạng anh càng chùng xuống hơn
" Hải Nam! em thật sự không thể nào từ bỏ anh được! chẳng phải trước khi việc đó xảy ra cả hai chúng ta đều ngọt ngào bên nhau sao? sao anh có thể bỏ lại chúng dễ dàng như thế " cô ta không chịu chấp nhận sự thật mà liên tục khóc lóc níu kéo anh
" Để có thể bỏ lại kí ức đó tôi đã phải trải giá rất nhiều đó! cô đã hèn nhát để lại một mình tôi và rời khỏi đây trốn chạy! kể từ lúc đó cô không phải đã chấp nhận việc hai chúng ta sẽ không thể quay lại như phút ban đầu được nữa " Anh nói với giọng lạnh lùng từng chữ từng chữ đâm vào trái tim cô ta, rốt cuộc cô ta vẫn là bỏ lỡ người đàn ông mình yêu
" Được em hiểu rồi! em sẽ không níu kéo anh nữa và em cũng xin lỗi vì đã sợ hãi mà trốn chạy một mình! trân thành xin lỗi anh " nói xong cô ta liền gạt nước mắt mà bước xuống xe
Anh vẫn ngồi trên xe trầm tư mà không chịu bước xuống, mặc dù vết thương đó nó đã lành đi rồi nhưng khi có người chạm vào liền chóc vảy mà tiếp tục chảy máu
Cô đứng từ xa nhìn anh cứ ngồi trầm tư rồi bỗng gục đầu vào vô lăng, rốt cuộc cô không thể nhìn anh ủ rũ như vậy được nữa liền đi về phía chiếc xe và mở cửa ngồi vào
" Không phải cô đã rời đi rồi sao! còn có gì muốn nói nữa " anh không nhìn về phía cô mà mệt mỏi hỏi
" Không phải cô ấy là em đây " nghe thấy giọng cô anh liền xoay người lại
" Nhã Quỳnh em đến đây lúc nào " anh bất ngờ hỏi cô
" Từ lúc anh cùng cô ấy tranh cãi với nhau " Cô nhẹ giọng đáp
" Em đừng hiểu lầm anh và cô ấy không có gì cả " anh vội giải thích vì sợ cô sẽ hiểu lầm mà đau lòng
" Vâng! em tin tưởng anh! chúng ta cùng về nhà thôi " cô nói và đặt tay lên vai anh an ủi
Nghe thấy lời này từ cô anh cũng dần bình ổn lại tâm trạng đang rối bời của mình mà lái xe đưa cô về nhà
" Anh có đói không chúng ta ghé siêu thị mua thức ăn về nấu bữa tối nhé " cô chủ động hỏi anh
" Được " anh đáp và dừng xe lại trước cửa siêu thị rồi cùng cô đi vào mua thức ăn
Đi bên cạnh cô, anh chẳng biết nên giải thích chuyện lúc nãy từ đâu nữa nên luôn một mực giữ im lặng, mà cô lúc này cũng không vội bắt anh giải thích chuyện vừa nãy cho mình nghe chỉ nhàn nhạt đi phía trước anh lựa thức ăn để nấu bữa tối
" Anh muốn ăn món gì ông xã " cô vừa hỏi vừa gọi anh một tiếng thân mật để anh không cảm thấy khó sự về chuyện vừa nãy
Anh đi đến gần cô và chọn lấy hộp đựng thịt ba chỉ cạnh đó
" Anh muốn ăn thịt ba chỉ " anh cũng vui vẻ đáp lại và đưa hộp thịt ba chỉ về phía cô, cô cũng nhẹ gật đầu đồng ý
Lựa xong thịt thì cả hai người ghé lựa thêm rau củ và hoa quả
" Em muốn ăn trái cây gì " anh hỏi cô và bắt đầu đi đến quầy hoa quả
" Mua táo cùng với nho cho em đi " cô đáp và mỉm cười nhìn anh, đối với việc lúc nãy tuy trong cô cũng có thắc mắc nhưng đợi đến khi nào anh muốn nói thì anh sẽ tự động nói cô biết
" Được " anh đáp
Mua xong đồ thì hai người cùng đẩy xe thức ăn đi đến thanh toán, do cũng có rất nhiều người đang đợi nên anh đưa cô qua chỗ ghế ngồi chờ anh tránh đứng lâu chân cô sẽ mỏi còn bản thân anh thì quay lại chờ đến lượt mình để thanh toán
Cô ngồi nhìn theo bóng lưng anh và chợt nhận ra dù đã thích thầm anh nhiều năm nhưng cô lại chưa hề biết rõ hết quá khứ của anh chỉ từng nghe loáng thoáng ba mình từng nhắc anh từng yêu sâu đậm một cô gái rất nhiều năm dù cả hai đã chia tay khá lâu nhưng anh chẳng có dũng khí để bắt đầu lại cùng với ai cả
Đó có lẽ là vết thương sâu nhất mà anh mất rất nhiều năm để chữa lành nó, vào hôm cô phát hiện ra bức ảnh về cô gái đó mà anh vẫn còn giữ vào 5 năm trước anh đã vô cùng tức giận mà trách cô sao lại tùy tiện động vào đồ của mình
" Cảm giác khi ấy của cô cũng đau đớn không kém anh là bao nhưng cô lại càng thương anh hơn bởi khi đã yêu thật lòng một người nào đó làm sao có thể quên được chứ "
Nhưng cô cũng lại vì không dám đối diện với sự thật rằng cô đã trượt y khoa mà cũng chọn cách bỏ chạy, lại một lần nữa bỏ mặc anh làm cho vết thương đó vừa lành đã hở ra, cho nên dù thế nào cô cũng quyết định không bỏ rơi nữa cô sẽ một lòng tin tưởng anh
Anh thanh toán xong thì xách túi đồ to đi về phía cô, cả hai người cùng nắm tay ra khỏi siêu thị và lái xe về nhà riêng của anh
Anh thuê căn nhà này cũng không xa bệnh viện mấy chủ yếu là để thuận tiện cho việc đi làm của anh bởi căn nhà chính cách bệnh viện gần hai tiếng chạy xe nên vô cùng khó khăn
Vừa vào đến toà nhà anh ngước nhìn đồng hồ đeo tay cũng đã là gần 6 giờ hơn rồi chắc chắn cô đã đói bụng rồi
Cô vẫn yên lặng khoác tay anh cùng đi vào thang máy
" Em đói bụng chưa " anh hỏi cô và lặng lẽ quan sát sắc mặt cô
" Cũng không hẳn là đói nhưng em sẽ cùng anh nấu cơm " cô trả lời và cười vui vẻ nhìn anh
Cô chỉ đứng được đến ngang vai của anh dù đã mang cao rót nhưng nhìn thế nào với sự chênh lệnh này cả hai người đều tương xứng đến bất ngờ
Vừa vào đến nhà cô liền nhanh nhẹn tháo giày cao gót ra để mang dép lê vào anh nhìn cô quen thuộc với căn nhà này như vậy trong lòng cũng sinh ra mấy phần ấm áp, ít nhất khi mệt mỏi cả hai người đều tìm được một không gian yên tĩnh để ở bên cạnh nhau
Anh cởi áo khác ngoài ra chỉ còn chiếc sơ mi được anh đống thùng gọn gàng chuẩn bị nấu bữa tối cho cô, mặc dù cô là người khởi xướng việc nấu ăn nhưng cô lại không hoàn toàn giỏi mấy
Toàn là anh nấu cho cô ăn thôi
Nhìn anh đang săn ống tay áo sơ mi để lộ gân tay làm cô bất giác si mê đến ngẩn ngơ, cô cứ nhìn mãi không chớp mắt
Biết cô đang ngắm nhìn cánh tay của mình anh liền chủ động gọi cô đến gần mình hơn để tiện ngắm
" Hình mẫu một người đàn ông của gia đình đây rồi! thật hạnh phúc khi mình là người được anh ấy anh yêu thương và chăm sóc " cô nhìn anh cười hạnh phúc
Nhìn anh đang chật vật đeo tạp dề vào cô liền chủ động tiến đến giúp anh
" Để em mặc vào cho anh " cô nói và cầm lấy tạp dề mặc vào cho anh, anh ngoan ngoãn đứng yên để cô đeo giúp trái tim anh càng đập nhanh hơn
Vừa đeo cho anh xong, anh liền ho khụ khụ ngại ngùng vội tiếp tục công việc nấu ăn
Cô thì chỉ việc đứng đó nhìn còn công đoạn chế biến cứ để anh làm
Tầm 40 phút sau cơm tối đã được anh nấu xong vì làm bác sĩ nên anh nấu ăn cũng đã áp dụng theo cách ăn uống thanh đạm hai món mặn, một món canh
Cô cùng anh bày thức ăn lên bàn và ngồi ăn cùng nhau, khung cảnh giữa cả hai vừa hạnh phúc xen lẫn một chút lãng mạn, ấm cúng
Mặc dù không có ánh nến và hoa hồng bên cạnh nhưng được ăn món ăn do chính tay người mình yêu nấu cho cũng đã là một phần lãng mạn nhất rồi
" Em ăn thử món thịt này đi " ăn nói và gắp món thịt ba chỉ xào xả ớt
Cô đưa chén về phía anh và cười ngọt ngào bắt đầu thưởng thức, mùi vị miếng thịt này cũng không kém nhà hàng là bao nhiêu rất hợp khẩu vị của cô
" Rất ngon ạ! em rất thích" cô đáp và cũng gắp cho anh
" Em thích thì sau này anh sẽ thường xuyên nấu cho em ăn " anh nói và trong mắt hiện lên mười phần sự cưng chiều dành cho cô
" Dạ cảm ơn chồng yêu " cô liền bắt đầu xưng hô thân mật làm anh bật cười hạnh phúc
Sau khi ăn xong bữa tối cả hai người cùng nhau rửa bát cô còn tinh nghịch hất hất nước vào người anh, anh cũng không vừa cũng hất lại vào người cô chẳng mấy mà cả hai đùa giỡn đến quần áo đều thấm vài mảng nước
Rửa xong chén bát cô và anh liền nhìn lại quần áo của mình mà cùng nhau bật cười, hạnh phúc chỉ đơn giản là dù bạn có làm trò trẻ con cách mấy cũng có người cùng hùa làm theo bạn, cô và anh chính là như vậy một người bày trò còn một người làm theo vô cùng hợp ý
" Em đi tắm đây ạ " cô nói và đi về phòng mình, vì cô thường xuyên ghé nên anh cũng đã chuẩn bị quần áo cho cô
" Ừ anh cũng đi tắm " anh cũng đáp và đi về phòng anh
Do cả hai lúc trước mới chỉ xác định quan hệ người yêu nên chọn ngủ riêng cho nên tất thẩy mọi hoạt động điều riêng lẻ, bây giờ hai người cũng chỉ mới đính hôn nên cũng chưa có thay đổi lại cách sinh hoạt
Cô tắm xong liền thay váy ngủ bằng lụa mềm mại mà anh chuẩn bị cho cô, thay xong liền đi xuống dưới nhà vừa xuống tới dưới thấy anh đã gọt xong trái cây rồi, trên người cũng đã thay từ tây trang sang đồ ngủ thoải mái
Cô đi đến phía sau anh ngắm nhìn bóng lưng của anh đang nghiêm túc xếp từng miếng táo vào dĩa liền không kiềm được mà bước đến ôm anh lấy anh từ phía sau
" Đến ngay cả dáng vẻ gọt táo cũng làm cho người ta yêu thích nữa là sao chứ " cô vừa ôm anh vừa nói
Anh liền xoay người lại ôm lấy cô vào lòng, một mùa hương hoa hồng toả ra từ người cô khiến anh có cảm giác dễ chịu vô cùng
" Cùng ăn trái cây tráng miệng nào " anh nói và bưng trái cây đi về phía phòng khách
Cả hai người đều có thói quen vừa ăn tráng miệng vừa xem ti vi
Lướt trúng ngay bộ phim có nhân vật mà cô thích cả hai liền chăm chú theo dõi, thỉnh thoảng anh còn đút miếng táo vào miệng cô
ti vi đang phát phân cảnh cả hai nhân vật chính đang hôn nhau, cô liền nhìn càng chăm chú hơn
" Chú anh mau nhìn đi! xem hai người họ ngọt ngào quá kìa " vừa nói cô vừa đánh nhẹ vào tay anh không dấu niềm vui sướng khi được người khác rải đường dù chỉ là trên ti vi
Anh chỉ tập trung ngắm nhìn mỗi cô, còn bộ phim đó tình tiết ra sao hoàn toàn không để tâm, vừa hết một tập phim cô định mở tập tiếp theo xem thì anh đã cản lại
" Em muốn xem tiếp đang hay mà anh " cô nói và định dành điều khiển từ tay anh nhưng nào với tới được anh
" Không được xem nữa! mỗi ngày chỉ nên xem duy nhất một tập thôi mới nắm rõ được tình tiết của phim " nói xong anh liền tắt ti vi đi
Cô không lấy được điều khiển từ tay anh liền mắng anh là " đồ nhỏ nhen "
" Em mắng anh sao " anh nghe cô mắng mình thì tỏ ra đáng thương mà dựa vào người cô mếu máo
" Anh tổn thương rồi! mau dỗ anh đi " anh nói xong thì gục mặt mình vào cổ cô
Cô đương nhiên là chịu thua anh rồi chẳng biết là cô trẻ hơn hay anh trẻ hơn nữa, về phần làm nũng này anh còn giỏi hơn cả cô
" Được rồi được rồi em chịu thua em không nên mắng anh " cô vừa nói vừa xoa đầu anh
Anh liền vui vẻ trở lại và ngồi dậy ngoan ngoãn đút táo cho cô ăn
" Nào bé yêu há miệng ra "a" " anh vừa nói vừa đút táo vào miệng cô
" Được rồi ạ anh làm nũng hơi quá rồi em sắp không nhịn cười được nữa rồi " cô nói và bật cười thành tiếng
Nhìn thấy cô cười như vậy trong lòng anh cũng đã nhẹ nhõm phần nào
" Nhã Quỳnh này " anh lại đột nhiên gọi tên cô
" Vâng em nghe " cô xoay người nhìn anh đáp
" Em không hiểu lầm anh về chuyện lúc chiều chứ " anh nghiêm túc hỏi cô
" Không ạ. Lúc nhìn thấy cảnh đó em cũng có vài phần khó chịu nhưng em tin tưởng chồng của em! nên em không có hiểu lầm gì anh cả" cô đáp và tựa đầu vào người anh
" Cô gái đó là bạn gái cũ của anh! hai người bọn anh đã quen nhau từ khi còn là sinh viên năm nhất, đã trải qua rất nhiều năm bên nhau có niềm vui có nỗi buồn anh và cô ấy cũng đã cùng làm thực tập sinh ở bệnh viện này khoảng 3 tháng mới được nhận vào làm bác sĩ chính thức! trở thành bác sĩ được một năm do một lần bọn anh sai sót khi chuẩn đón bệnh cho bệnh nhân mà dẫn đến người bệnh nhân ấy tử vong trong lúc phẫu thuật, chuyện đó cả anh và cô ấy đều sốc và đã đau đớn suốt thời gian dài, cô ấy không thể nào chịu đựng nỗi trước việc này nên chọn cách ra nước ngoài học tập, và bọn anh đã cắt đứt với nhau từ lúc đó, anh thừa nhận mấy năm đầu khi cô ấy rời đi anh vẫn còn tình cảm với cô ấy vẫn còn luyến tiếc cô ấy nhưng kể từ 5 năm trở lại đây thì trái tim anh đã trao cho em rồi, lúc sáng khi em nhắc đến cô ấy anh mới chợt nhớ lại những kí ức đó mà lơ đãng khi ở cạnh em! anh xin lỗi " Anh vừa trải lòng về câu chuyện quá khứ của mình cho cô nghe, nghe được nó cô rất cảm động vì cuối cùng anh đã chịu mở lời tâm sự về vết thương sâu nhất của mình rồi
Cô liền ngồi dậy và ôm lấy anh
" Không sao mà, có em ở đây cạnh anh rồi nếu anh muốn khóc hãy khóc đi em thật sự rất vui vì anh chịu mở lòng tâm sự với em về chuyện quá khứ! thật sự cảm ơn anh đã chịu mở lòng với em! để em có thể chữa lành cho anh " cô nói và hốc mắt bắt đầu đỏ lên
" Việc bệnh nhân đó qua đời là nỗi đau mà bây lâu nay anh luôn day dứt cho nên hai bọn anh đã chọn chia tay do không thể tiếp tục ở bên nhau được nữa vì cảm thấy tội lỗi và dằn vặt " anh nói tiếp và tựa vào người cô mà khóc
" Anh cũng đã sửa sai bằng cách cứu sống nhiều bệnh nhân khác đừng tự dằn vặt bản thân nữa " cô nói và cũng khóc cùng anh
" Rốt cuộc để trở thành một người lạnh lùng như bây giờ anh đã phải trả bao nhiêu giọt nước mắt của mình chứ " cô đau lòng mà vỗ nhẹ lên lưng anh an ủi
" Khi một người đàn ông để bạn nhìn thấy họ khóc có nghĩa bạn rất quan trọng đối với họ là người họ tin tưởng và có thể dựa dẫm vào " Cô liền biết trong lòng anh cô chiếm vị trí quan trọng như thế nào
" Hải Nam! không khóc nữa nhé " cô an ủi anh và nhẹ lau nước mắt cho anh rồi nhẹ nhàng hôn lên từng bộ phận của khuôn mặt anh
Anh đã không trải lòng về nỗi đau này suốt nhiều năm nhưng bây giờ cuối cùng đã có thể thoải mái mà nói ra với cô
" Không chỉ cô ấy không dám đối diện với việc này cả anh cũng như thế! nhưng vì anh là một bác sĩ nên không thể để cảm xúc đau buồn chi phối quá lâu vẫn còn nhiều bệnh nhân khác cần anh cứu sống nên anh đã chôn sâu chuyện này vào một góc trong tim mình, nhưng khi gặp lại cô ấy nhất thời làm anh nhớ đến chuyện này nên đã cùng cô ấy lớn tiếng vừa hay lại bị em bắt gặp nên anh càng không biết phải giải thích từ đâu với em cả "
" Em đã hiểu hết rồi! em cũng đã nói em tin tưởng anh mà cho nên anh đừng lo, em sẽ không vì cô ấy quay lại mà suy nghĩ nhiều đâu ạ! em biết rõ trong tim anh em chiếm vị trí quan trọng mà " cô nói và ôm chặt lấy anh
Anh thấy cô chịu tin tưởng mình như vậy thì trong lòng càng yêu cô nhiều hơn, tìm được một người sẵn sàng lắng nghe nỗi lòng của mình và tin tưởng mình vô điều kiện là một việc vô cùng khó khăn cho nên anh càng trân trọng và yêu thương cô nhiều hơn
Anh ngồi dậy nhìn vào mắt cô rồi cúi đầu xuống hôn cô
" Cảm ơn em đã chịu lắng nghe và tin tưởng anh! anh yêu em Nhã Quỳnh " nói xong liền tiếp tục hôn cô, cả hai người hôn từ dưới phòng khách lên đến phòng ngủ, quần áo cũng sớm đã cởi sạch vứt một góc bên giường
Anh rất nhẹ nhàng với cô để tránh làm người con gái anh yêu bị đau, thanh âm mị tình vang lên bên tai cả hai làm cả hai người càng nhận thức rõ được bản thân họ yêu đối phương nhiều đến cỡ nào