Chương 9: -Ngọn Ngành Của Hiện Tại (2)
Lần đó tên Uông Khả Khả mang một đứa trẻ mắc chứng rối loạn nhân cách chống đối xã hội bẩm sinh đến, vì biết cỗ máy mà Tào Dịch tạo ra chưa được thử nghiệm nên có ý định tặng cho ông làm vật phẩm ứng dụng, không trưng cầu lợi lộc chỉ mong được kết giao lâu dài.Tào Dịch và người bạn của ông ta trước tiên cũng thử thuốc cuồng hóa lên người của thằng bé, dùng máy nhân bản nuôi bản thể của chính mình, đồng đội và của thằng bé đó trong vòng hai mươi năm với hình thức thực vật trong phòng thí nghiệm.Sau đó mới đến phần biệt lập của cỗ máy này... "dịch chuyển ý thức"…Tên đó tên Phỉ Hoành, là sản phẩm thành công nhất của ông, Tào Dịch huấn luyện cho hắn thêm mười năm, sai hắn ra ngoài ngăn chặn Ngạn Ly, thời điểm đó cô vô cùng điên cuồng, điều kiện tiên quyết là trả lại tự do cho hắn.Hai người tuy chần chừ nhưng cũng đã đồng ý, khi hắn ra ngoài hành động, người bạn của Tào Dịch yêu cầu lấy bản thể để sử dụng cỗ máy , mọi chuyện diễn ra xuyên suốt vô cùng thuận lợi nhưng cuối cùng lại thất bại, người đó đã chết.Tào Dịch đứng hình khi nhìn thấy người cùng sát cánh với mình trong mấy chục qua nằm yên bất động, ông không ngừng lao vào cải tạo mong cứu được người đó nhưng ý thức gốc đã biến mất hoàn toàn.Lần này Tào Dịch tự mình nằm trong cổ máy, tự mình đánh cược, kiểm nghiệm, không ngờ lại thành công.Sau khi đổi xác, trải nghiệm ba ngày nằm trong tầng tầng lớp lớp xung điện, ông hiểu được rằng, người bạn của ông chết vì không đủ tố chất từ tinh thần cho tới cơ thể, thuốc cuồng hóa chính là chất dẫn cho loại cỗ máy này thành công.Một ý thức mềm yếu và một cơ thể của người bình thường sẽ không tài nào trụ nổi.Bên ngoài chinh chiến hơn một năm, trật tự của vùng đất đã dần trở lại, Phỉ Hoàng kéo lê Ngạn Ly từ bên ngoài trở về, vứt trước cửa phòng thí nghiệm của Tào Dịch, trước khi hắn rời đi "Phỉ Hoành, con là một thành công đối với ta, đừng làm rối tung nơi đây, chỉ cần vậy thôi, nếu một ngày gặp chuyện có thể đến để ta giúp con".Phỉ Hoành không trả lời, như không nghe thấy, nhưng dường như đã ngầm đồng ý với Tào Dịch vì sau đó đã không còn sự xuất hiện của hắn.Ba mươi năm trước, lúc thí nghiệm trên cơ thể của Ngạn Ly, Tào Dịch đã lén giữ lại mẫu gen của Ngạn Ly, nuôi bản thể này mười chín năm, ông không biết từ lúc nào đã si mê bộ dáng của Ngạn Ly, vì không muốn bản thể này già đi nên đã lén lút giấu trong một góc của phòng đông lạnh, cất giữ cho đến lúc này.Ngạn Ly chưa chết, vẫn còn thoi thóp, "Có muốn tôi một lần nữa cứu cô không?" Tào Dịch hỏi, "Muốn chém muốn giết tùy ngươi"."Không muốn chém cũng không muốn giết, chỉ muốn cô ở cạnh tôi".…Sau khi dịch chuyển ý thức, Tào Dịch tiêm cho Ngạn Ly một mũi thuốc, "Tôi rất thích dáng vẻ này của cô, nó sẽ giúp cô giữ nguyên hình thái, không bất tử đâu nên khi nào cơ thể có vấn đề phải nói tôi ngay", "Ông không sợ tôi sẽ giết ông để tẩu thoát sao?""Cứ tùy cô, thứ tôi muốn giữ cũng có thể bóp chết được".Khi Tào Dịch nói ra câu này tay đang bóp chặt lấy cổ của cô, sức lực mạnh mẽ như muốn siết chết cô ngay lập tức, âm điệu bình tĩnh, khuôn mặt thản nhiên, ánh mắt quỷ dị, tỏa ra sự nguy hiểm.Ngạn Ly đến giờ phút đó mới biết hắn là một tên giáo sư biến chất tàng ẩn sau lớp mặt nạ ôn hòa, suy nghĩ của cô phút chốc gãy vụn, vô cùng phức tạp.Từ đó Ngạn Ly một tay bị Tào Dịch huấn luyện từ tinh thần cho đến thể xác, tâm tính của Ngạn Ly đã không còn mất kiểm soát nữa....Từ khi chứng minh được mức độ thần kì của cỗ máy, không ít lần phòng thí nghiệm của Tào Dịch bị tập kích, nhưng chưa lần nào bị người ta phá hoại được dù chỉ một chút, trong một lần hai người ra ngoài trở về phát hiện chiếc máy bị trộm, nhưng sau đó ít ngày sau lại có người mang nó trả về, đêm hôm đó cũng có một thế lực sụp đổ.Phỉ Hoành là người mang nó về cũng là người trừng trị những kẻ đó, từ đó không ai dám lỗ mãng chiếm đoạt, bọn chúng cũng không thể sử dụng chiếc máy thành công, vì không ai biết đến sự tồn tại của thuốc cường hóa, chúng chỉ nghĩ rằng Tào Dịch có cách sử dụng khác.Vì thế những thế lực này luôn nhân nhượng đối với Tào Dịch, tìm cách thương lượng từ tiền bạc, quyền lực, địa vị nhưng những thứ này đều không có tác dụng, bởi vì không ai biết Tào Dịch ông ta muốn gì và cần gì.