Chương : 24
Hôn lễ của Kha Oánh rất đơn giản, được tiến hành tại một nông trường phụ cận quân đội của Trần Kiến Trung, với sự có mặt của những anh chàng quân nhân nhiệt tình cùng với hai bên thân hữu.
Một buổi hôn lễ vô cùng ấm áp và lãng mạn.
Chỉ là cô ấy thật sự không ngờ trong hôn lễ của mình sẽ nhìn thấy Lan Đình Phương.
Anh đưa ra một lý do vô cùng gượng ép, tiện đường.
Tiện đường anh áo mũ chỉnh tề còn mang đến tiền mừng, thậm chí còn ngồi ở tiệc rượu, ánh mắt không ngừng tìm kiếm xung quanh, khiến cho những cô gái tới tham gia hôn lễ cùng với phù dâu của cô ấy thần hồn điên đảo.
Thừa dịp có một chút thời gian rãnh, Kha Oánh gọi Lan Đình Phương ra, không chút khách khí nói: "Anh về đi, tôi hy vọng bản thân vui vẻ và hạnh phúc trong ngày quan trọng nhất đời mình!"
Anh cúi đầu, giọng nói không còn lãnh đạm như ngày thường:
"Cô ấy không có tới sao? Cô ấy có liên lạc với cô không? Cô ấy có khỏe không?"
"Lan Đình Phương, lương tâm cắn rứt?" Tâm tình của Kha Oánh vô cùng tốt.
Anh im lặng.
"Anh yên tâm đi! Cố Liên Hảo là một người phụ nữ yêu đời, cô ấy sống rất tốt. Cuối cùng, cô ấy sẽ gặp được một người đàn ông hiểu và quý trọng cô ấy. So với bất kỳ ai trên cái thế giới này thì cô ấy càng có tư cách có được một cuộc sống hạnh phúc."
Ngày đó, Kha Oánh đứng ở phía sau, dưới ánh hoàng hôn nhìn người đàn ông kia rời đi.
Hôn lễ qua đi, Kha Oánh thuê một văn phòng nhỏ khoảng hơn một trăm mét vuông, nhận thêm hai nhân viên, thành lập một tòa soạn nhỏ chuyên giới thiệu về văn hóa ẩm thực chợ đêm ở Bắc Kinh. Ngày tòa soạn khai trương bất ngờ nhận được lẳng hoa của Lan Đình Phương đưa đến. Vài nhà xuất bản có giao tình khá tốt với Kha Oánh nhìn thấy cái tên trên lẳng hoa, nhìn đi nhìn lại thấy thật sự là Lan Đình Phương, tròng mắt cơ hồ muốn rớt ra ngoài.
Sau đó, toàn bộ trong vòng luẩn quẩn đều đồn đại Kha Oánh cùng Lan Đình Phương là quan hệ thân thích. Sau đó nữa, tòa soạn nhỏ của Kha Oánh trở nên náo nhiệt một cách không thể nào giải thích được.
Đầu hạ, tập đoàn Á Thái gióng trống khua chiêng đem tổng bộ ở Tokyo di chuyển về Bắc Kinh.
Mùa hè của Bắc Kinh diễn ra sau thế vận hội Olympic mùa hè 2008. Tháng tám này, Lan Đình Phương cùng Truyền thông Á Thái của anh cũng khiến cho giới truyền thông phương Tây một phen kinh diễm. Truyền thông Á Thái lấy một loại phương thức độc đáo, khoa trương nhưng không kém phần thị giác thú vị hướng toàn bộ thế giới bày ra một quốc gia tràn ngập sức sống, thoát khỏi cách đánh giá một Trung Quốc khuôn mẫu và hình thức hóa trong mắt người phương Tây.
Các bộ phận tin tức của Truyền thông Á Thái làm việc với các đoàn cố vấn, đề ra những chuyên đề về nguy cơ quan hệ xã hội, còn mời những nhà bình luận đến từ Nam Mỹ. Nhất thời danh tiếng của Lan Đình Phương được lan truyền rộng rãi.
Không dừng lại ở đó, bọn họ luôn có cách để mời được những bậc tài trong làng thể thao khó tính tham gia vào chương trình của họ, vì vậy cho nên tỉ lệ người quan tâm gia tăng một cách chóng mặt.
Mùa hè này, chàng trai trẻ Lan Đình Phương được đẩy lên đỉnh cao nhất của Kim Tự Tháp.
Giá cổ phiếu của Truyền thông Á Thái đang tăng lên mỗi ngày. Các công ty nổi tiếng xem Truyền thông Á Thái là biểu tượng cho sức mạnh. Bộ phận quảng cáo của Truyền thông Á Thái mỗi ngày đều nhận được hợp đồng giá cao ngất ngưởng từ các thương hiệu nổi tiếng trên thế giới.
Có một số người còn tò mò, tính toán số tài sản chạy vào túi Lan Đình Phương mỗi ngày.
Tháng mười, Lan Đình Phương chấp nhận một cuộc phỏng vấn cá nhân của đài British Sky. Sau cuộc phỏng vấn, Lan Đình Phương có thêm một biệt danh mới, biệt danh mới này được đặt bởi người dẫn chương trình. Vị dẫn chương trình đã qua năm mươi tuổi này dựa vào việc nổi tiếng của mình đã hôn lên má Lan Đình Phương, gọi Lan Đình Phương là thiên thần quyến rũ.
Kết quả là, cuối năm 2008, vị "Thiên thần quyến rũ" này đã trở thành người tình trong mộng của tất cả các cô gái, càng dở khóc dở cười là đồng thời anh cũng trở thành đối tượng mà rất nhiều người đồng tính nam thèm khát.
Cảm giác duy nhất của Kha Oánh khi xem tin tức này là Lan Đình Phương trở thành người nổi tiếng rồi, và sau đó là tức giận. Người đàn ông này sau khi cùng Liên Hảo ly hôn xem ra càng sống dễ chịu hơn.
Hình ảnh anh phỏng vấn trên đài Sky TV khá hấp dẫn, dáng người tỉ lệ hoàn mỹ, tìm không ra một nét lỗi nào trên khuôn mặt, vô cùng phù hợp với làn da tuyệt hảo, cùng với khí chất đàn ông xấu thuộc loại trời sinh khiến cho người đàn ông này thu hút các chàng trai, cô gái đến nỗi muốn ngừng mà không được!
Kế tiếp, Lan Đình Phương bất chợt sẽ ở một số "mặt tiền" khác nhau xuất hiện, cũng không ngại lộ mặt trên vô số tờ báo lá cải. Chẳng hạn như ở vùng biển của một quốc gia vùng vịnh chụp được anh cùng du thuyền xa hoa của mình, chẳng hạn như anh tham gia một party thú vị của một người nổi tiếng nào đó, hoặc là ở một buổi tiệc từ thiện mua một món đồ với giá cao ngất ngưỡng, hoặc là ở sòng bạc Florida vung tiền như rác.....
Những tin tức hoặc bao che hoặc châm biếm được đưa ra khiến cho Lan Đình Phương lấy sự phô trương quái đản của mình trở thành đại diện cho một thế hệ mới của những người trẻ tuổi và giàu có.
Mỗi khi nhìn thấy tin tức về Lan Đình Phương, Kha Oánh luôn cảm thấy đau đầu, trong cái thời đại tin tức này, Liên Hảo muốn quên đi Lan Đình Phương chỉ sợ càng khó.
Lễ tình nhân năm 2009, Kha Oánh bị Trần Kiến Trung cho leo cây, bởi vì quân nhân có nhiệm vụ đặc thù cho nên không có biện pháp cùng cô ấy trải qua lễ tình nhân. Kha Oánh cầm điện thoại hung hăng đem ông chồng mình mắng một phen, quay đầu liền gặp được Tô Tứ đang cầm điện thoại hùng hùng hổ hổ đứng ở trước cửa vào của một nhà hàng sang trọng.
Tô Tứ tên thật là Tô Chân, là một phú tam đại ở thủ đô, ở nhà xếp thứ tư, vì vậy biệt danh được gọi là Tô Tứ, vừa lấy được cái danh nhà phân tích hình ảnh trở về. Sau khi về nước gặp không ít rắt rối, cơ duyên tình cờ cùng Kha Oánh xưng em gọi chị.
Bằng cách này, Kha Oánh vào buổi tối của lễ tình nhân cùng Tô Tứ và bạn trai hư hư thực thực bên ngoài của cô ấy đi đến cái nơi mà Kha Oánh chỉ nghe danh nhưng chưa từng đến, Phong Lâm Các.
Điều mà Kha Oánh không ngờ là sẽ gặp được đại nhân vật Lan Đình Phương tại đây.
Tô Tứ kéo một cô nàng trang điểm xinh đẹp đang cọ xát vào một chàng trai đẩy qua một bên để lấy đường chen vào ghế lô. Có người mở đèn lên, sau đó Kha Oánh liền nhìn thấy Lan Đình Phương. Anh ngồi ở giữa, đầu nghiêng sang một bên, bên người ngồi một cô gái. Vài cô gái trẻ đang dùng miệng để chơi một trò chơi, quần áo trên người bọn họ thiếu một cách đáng thương, một bên là một đống quần áo, một bên là một đám đàn ông ngồi xem. Sau khi bị Tô Tứ đột nhiên chen vào làm gián đoạn, bọn họ lại tiếp tục trò chơi, một đám người ồn ào hô hào: "Cởi, cởi!"
Phụ nữ đẹp, rượu ngon, những lời nói bỡn cợt, nơi này hiển nhiên là một loại thế giới khác, thế giới mà hầu hết mọi người không bao giờ có thể tiếp cận.
Trong hành lang yên tĩnh, Lan Đình Phương châm một điếu thuốc, khi Kha Oánh đã không kiên nhẫn chờ được nữa, anh nói:
"Hôm nay là sinh nhật tôi!"
Hiện tại Lan Đình Phương không có vẻ ngoài lộng lẫy trao chuốt như khi xuất hiện trên các mặt báo nữa. Ngược lại, lúc này đây, đuôi lông mày và khóe mắt nheo lại, thoạt nhìn anh có chút suy sút và cô đơn.
Chẳng lẽ người này còn tưởng nghe được chính mình nói một câu sinh nhật vui vẻ? Kha Oánh trong lòng lạnh lùng hừ một tiếng, xoay người bước đi, lại nghe anh nói:
"Cô ấy có khỏe không?"
Cái này, Kha Oánh không nóng nảy không được rồi, cô thong thả đi tới trước mặt Lan Đình Phương, thong thả hỏi: "Anh hỏi cái này để làm gì? Chẳng lẽ anh trúng phải lời nguyền của tôi rồi, chẳng lẽ anh phát hiện bản thân yêu Cố Liên Hảo sâu đậm?"
Anh không có trả lời, từng ngụm từng ngụm hút thuốc.
Kha Oánh đương nhiên không tin tưởng lời nguyền rủa của cô ấy lại linh nghiệm như vậy.
"Mặc kệ anh đang tính toán cái gì, Lan Đình Phương, không cho anh nhớ thương Cố Liên Hảo, bởi vì anh không xứng, anh cũng không có cái tư cách kia."
"Lan Đình Phương, kế tiếp anh nghe kỹ cho tôi, nếu anh cảm thấy có lỗi với Liên Hảo, thì hãy giống như tôi, dùng sự chân thành của anh hy vọng cô ấy hạnh phúc, có một câu nói rất hay: Nói cho cùng, không gặp nhau lâu sẽ không còn tưởng niệm nữa. Về sau, nếu có một ngày các người ở trên đường gặp phải nhau, anh phải đi đường vòng, đó là vì anh nợ cô ấy!"
Vào đầu tháng năm, Kha Oánh ở trong siêu thị bị một cô gái va phải, điện thoại trong tay cũng bị rơi hỏng. Cô gái kia nhìn khoảng hơn hai mươi tuổi, cột tóc đuôi ngựa, làn da trắng nõn, bộ dáng thanh thuần, vội vàng nói xin lỗi Kha Oánh.
Ra khỏi siêu thị, Kha Oánh lại nhìn thấy cô gái đã va phải mình. Cô ta vội vội vàng vàng leo lên một chiếc xe, chiếc xe kia nhìn thật chói mắt, Kha Oánh không khỏi nhìn thêm vài lần, và rồi Kha Oánh thấy được Lan Đình Phương ở trong xe, anh ngồi ở ghế sau cùng với người phụ nữ kia, phía trước người cầm lái là một người trẻ tuổi, người này Kha Oánh đã gặp qua, anh ta là Tiểu Đao, lái xe của Lan Đình Phương.
Nhìn chiếc xe gào thét chạy qua, Kha Oánh không khỏi cười tự giễu, người đàn ông này giống như đã tìm được một người thay thế cho Bách An Ny. Cô ấy không rõ vì sao cuối cùng Lan Đình Phương không có ở cùng Bách An Ny. Bách An Ny đã định cư ở Bắc Kinh, trước đó không lâu còn biết cô ta ở Bắc Kinh xây phòng thu, chuyển chiến trường ra phía sau màn, làm nhà chế tác âm nhạc. Phòng thu này cách tổng bộ Á Thái không xa, Bách An Ny hành động như vậy, ý đồ thật quá rõ ràng, nhưng Lan Đình Phương là đang nghĩ gì?
Cô gái vừa rồi có vài phần rất giống Bách An Ny.
Kha Oánh lấy từ túi xách ra tờ giấy có viết tên và số điện thoại của cô gái kia.
Thư Tiểu Tiểu? Kha Oánh nhíu mày. Cái tên này thật đúng là khác biệt. Cô ấy đem tờ giấy kia ném vào thùng rác, quên đi, điện thoại hỏng rồi coi như bỏ đi vậy, cô ấy không muốn có bất kỳ vướng mắt nào với những người có liên quan đến Lan Đình Phương.
Tháng tám, Kha Oánh rốt cuộc nhận được một email từ tài khoản của Cố Liên Hảo. Kha Oánh mang tâm trạng vô cùng mong đợi mở email ra, Liên Hảo gửi cho cô ấy một bức ảnh.
Trong ảnh, Liên Hảo đứng bên cạnh vài đứa trẻ trên mặt vẽ đầy màu sắc và một người người da đỏ cao lớn ở Bắc Mỹ, ở một mảnh cây cối xanh rì, cười tựa như một đóa hoa hướng dương đang nở rộ.
Kha Oánh cũng cười giống Liên Hảo trong ảnh, cười đến trong mắt đẫm lệ, Kha Oánh biết ý nghĩa của bức ảnh này.
Cuối cùng, người phụ nữ mạnh mẽ Cố Liên Hảo cũng đã bắt đầu nghênh đón cuộc sống mới!
Vào cuối năm 2009, một bộ phim ngắn dài 30 phút do một đơn vị quan tâm đến giải thưởng Điện ảnh và truyền thông Châu Á được tổ chức ở Tokyo gửi đến đã thu hút sự chú ý của các vị giám khảo và người xem.
Tiêu đề của bộ phim có tên là《 Mộng 》, đó là một bộ phim khoa học viễn tưỡng, thể loại tình cảm, nói về một cô gái đến từ Sao Thủy yêu một chàng trai ở trái đất. Bởi vì vấn đề giao tiếp, chàng trai luôn luôn không biết cô gái ấy yêu thầm mình. Có một ngày cô ấy phải quay về Sao Thủy, cô ấy muốn đem một câu nói duy nhất học được ở trái đất nói cho chàng trai. Tại nơi lần đầu tiên họ gặp nhau, vào một giây cuối cùng cô ấy cũng không đợi được chàng trai ấy. Tại một giây cuối cùng kia, khi nói ra câu "Em yêu anh" đồng thời cô ấy cũng học được một loại nước mắt thuộc về con người.
Những giọt nước mắt rơi xuống của cô gái ấy đã hoá thành một giấc mộng.
Sau này, chàng trai ấy đã biết, và đã hiểu.
Sau này, chàng trai bởi vì cứu một cậu bé mà gặp tai nạn xe cộ. Trên đường được đưa đến bệnh viện, tất cả các thiết bị y tế đều chứng minh chàng trai ấy đã đình chỉ hô hấp, nhưng thần kỳ là thân thể anh ta vẫn còn ấm, thậm chí trái tim anh ta còn nhảy lên những nhịp rất nhỏ. Điều thần kỳ này được duy trì trong hai giờ đồng hồ, hai giờ sau biểu cảm của anh ta phát sinh biến hóa, biểu cảm vốn căng thẳng dần trở nên nhu hòa, khóe miệng cong lên giống như đang nở nụ cười thỏa mãn. Sau đó cả cơ thể dần lạnh như băng.
Không có ai giải thích được về hai giờ thần kỳ kia.
Trước đó, ở tại nơi mà hai người họ gặp nhau lần đầu tiên, tất cả các đồng hồ ở nơi này đều đồng loạt dừng lại trong hai giờ.
Xuyên suốt cả bộ phim không có bất kỳ một câu hội thoại nào, nhưng đoạn kết của phim được một giọng nói đàn ông dễ nghe đọc lên lời kết:
"Chàng trai kia đã dùng cái chết của mình để đổi lấy hai giờ đồng hồ của quá khứ. Trong hai giờ đó, người đàn ông rốt cuộc nghe được câu nói duy nhất mà cô gái đã học được, và cũng chứng kiến được giọt nước mắt đầu tiên của cô gái ấy."
Bộ phim ngắn này đã giành được giải thưởng điện ảnh nổi tiếng nhất trong năm, nhưng không có ai đến nhận giải cả. Và những người đã đưa bộ phim này đến triển lãm đã nói với ban tổ chức rằng, đây chỉ là chuyến đi trong mơ của một người.
Sau này, bộ phim ngắn này không còn xuất hiện nữa.
Tác giả: Báo trước một chút, Anh Hùng sẽ được ra mắt vào ngày mai.
Editer: Có ai còn nhớ câu chuyện Mỹ nhân cứu Anh Hùng không?
Ngày mai xin phép được lỡ hẹn, hẹn mọi người thứ 7 up chương mới.
Một buổi hôn lễ vô cùng ấm áp và lãng mạn.
Chỉ là cô ấy thật sự không ngờ trong hôn lễ của mình sẽ nhìn thấy Lan Đình Phương.
Anh đưa ra một lý do vô cùng gượng ép, tiện đường.
Tiện đường anh áo mũ chỉnh tề còn mang đến tiền mừng, thậm chí còn ngồi ở tiệc rượu, ánh mắt không ngừng tìm kiếm xung quanh, khiến cho những cô gái tới tham gia hôn lễ cùng với phù dâu của cô ấy thần hồn điên đảo.
Thừa dịp có một chút thời gian rãnh, Kha Oánh gọi Lan Đình Phương ra, không chút khách khí nói: "Anh về đi, tôi hy vọng bản thân vui vẻ và hạnh phúc trong ngày quan trọng nhất đời mình!"
Anh cúi đầu, giọng nói không còn lãnh đạm như ngày thường:
"Cô ấy không có tới sao? Cô ấy có liên lạc với cô không? Cô ấy có khỏe không?"
"Lan Đình Phương, lương tâm cắn rứt?" Tâm tình của Kha Oánh vô cùng tốt.
Anh im lặng.
"Anh yên tâm đi! Cố Liên Hảo là một người phụ nữ yêu đời, cô ấy sống rất tốt. Cuối cùng, cô ấy sẽ gặp được một người đàn ông hiểu và quý trọng cô ấy. So với bất kỳ ai trên cái thế giới này thì cô ấy càng có tư cách có được một cuộc sống hạnh phúc."
Ngày đó, Kha Oánh đứng ở phía sau, dưới ánh hoàng hôn nhìn người đàn ông kia rời đi.
Hôn lễ qua đi, Kha Oánh thuê một văn phòng nhỏ khoảng hơn một trăm mét vuông, nhận thêm hai nhân viên, thành lập một tòa soạn nhỏ chuyên giới thiệu về văn hóa ẩm thực chợ đêm ở Bắc Kinh. Ngày tòa soạn khai trương bất ngờ nhận được lẳng hoa của Lan Đình Phương đưa đến. Vài nhà xuất bản có giao tình khá tốt với Kha Oánh nhìn thấy cái tên trên lẳng hoa, nhìn đi nhìn lại thấy thật sự là Lan Đình Phương, tròng mắt cơ hồ muốn rớt ra ngoài.
Sau đó, toàn bộ trong vòng luẩn quẩn đều đồn đại Kha Oánh cùng Lan Đình Phương là quan hệ thân thích. Sau đó nữa, tòa soạn nhỏ của Kha Oánh trở nên náo nhiệt một cách không thể nào giải thích được.
Đầu hạ, tập đoàn Á Thái gióng trống khua chiêng đem tổng bộ ở Tokyo di chuyển về Bắc Kinh.
Mùa hè của Bắc Kinh diễn ra sau thế vận hội Olympic mùa hè 2008. Tháng tám này, Lan Đình Phương cùng Truyền thông Á Thái của anh cũng khiến cho giới truyền thông phương Tây một phen kinh diễm. Truyền thông Á Thái lấy một loại phương thức độc đáo, khoa trương nhưng không kém phần thị giác thú vị hướng toàn bộ thế giới bày ra một quốc gia tràn ngập sức sống, thoát khỏi cách đánh giá một Trung Quốc khuôn mẫu và hình thức hóa trong mắt người phương Tây.
Các bộ phận tin tức của Truyền thông Á Thái làm việc với các đoàn cố vấn, đề ra những chuyên đề về nguy cơ quan hệ xã hội, còn mời những nhà bình luận đến từ Nam Mỹ. Nhất thời danh tiếng của Lan Đình Phương được lan truyền rộng rãi.
Không dừng lại ở đó, bọn họ luôn có cách để mời được những bậc tài trong làng thể thao khó tính tham gia vào chương trình của họ, vì vậy cho nên tỉ lệ người quan tâm gia tăng một cách chóng mặt.
Mùa hè này, chàng trai trẻ Lan Đình Phương được đẩy lên đỉnh cao nhất của Kim Tự Tháp.
Giá cổ phiếu của Truyền thông Á Thái đang tăng lên mỗi ngày. Các công ty nổi tiếng xem Truyền thông Á Thái là biểu tượng cho sức mạnh. Bộ phận quảng cáo của Truyền thông Á Thái mỗi ngày đều nhận được hợp đồng giá cao ngất ngưởng từ các thương hiệu nổi tiếng trên thế giới.
Có một số người còn tò mò, tính toán số tài sản chạy vào túi Lan Đình Phương mỗi ngày.
Tháng mười, Lan Đình Phương chấp nhận một cuộc phỏng vấn cá nhân của đài British Sky. Sau cuộc phỏng vấn, Lan Đình Phương có thêm một biệt danh mới, biệt danh mới này được đặt bởi người dẫn chương trình. Vị dẫn chương trình đã qua năm mươi tuổi này dựa vào việc nổi tiếng của mình đã hôn lên má Lan Đình Phương, gọi Lan Đình Phương là thiên thần quyến rũ.
Kết quả là, cuối năm 2008, vị "Thiên thần quyến rũ" này đã trở thành người tình trong mộng của tất cả các cô gái, càng dở khóc dở cười là đồng thời anh cũng trở thành đối tượng mà rất nhiều người đồng tính nam thèm khát.
Cảm giác duy nhất của Kha Oánh khi xem tin tức này là Lan Đình Phương trở thành người nổi tiếng rồi, và sau đó là tức giận. Người đàn ông này sau khi cùng Liên Hảo ly hôn xem ra càng sống dễ chịu hơn.
Hình ảnh anh phỏng vấn trên đài Sky TV khá hấp dẫn, dáng người tỉ lệ hoàn mỹ, tìm không ra một nét lỗi nào trên khuôn mặt, vô cùng phù hợp với làn da tuyệt hảo, cùng với khí chất đàn ông xấu thuộc loại trời sinh khiến cho người đàn ông này thu hút các chàng trai, cô gái đến nỗi muốn ngừng mà không được!
Kế tiếp, Lan Đình Phương bất chợt sẽ ở một số "mặt tiền" khác nhau xuất hiện, cũng không ngại lộ mặt trên vô số tờ báo lá cải. Chẳng hạn như ở vùng biển của một quốc gia vùng vịnh chụp được anh cùng du thuyền xa hoa của mình, chẳng hạn như anh tham gia một party thú vị của một người nổi tiếng nào đó, hoặc là ở một buổi tiệc từ thiện mua một món đồ với giá cao ngất ngưỡng, hoặc là ở sòng bạc Florida vung tiền như rác.....
Những tin tức hoặc bao che hoặc châm biếm được đưa ra khiến cho Lan Đình Phương lấy sự phô trương quái đản của mình trở thành đại diện cho một thế hệ mới của những người trẻ tuổi và giàu có.
Mỗi khi nhìn thấy tin tức về Lan Đình Phương, Kha Oánh luôn cảm thấy đau đầu, trong cái thời đại tin tức này, Liên Hảo muốn quên đi Lan Đình Phương chỉ sợ càng khó.
Lễ tình nhân năm 2009, Kha Oánh bị Trần Kiến Trung cho leo cây, bởi vì quân nhân có nhiệm vụ đặc thù cho nên không có biện pháp cùng cô ấy trải qua lễ tình nhân. Kha Oánh cầm điện thoại hung hăng đem ông chồng mình mắng một phen, quay đầu liền gặp được Tô Tứ đang cầm điện thoại hùng hùng hổ hổ đứng ở trước cửa vào của một nhà hàng sang trọng.
Tô Tứ tên thật là Tô Chân, là một phú tam đại ở thủ đô, ở nhà xếp thứ tư, vì vậy biệt danh được gọi là Tô Tứ, vừa lấy được cái danh nhà phân tích hình ảnh trở về. Sau khi về nước gặp không ít rắt rối, cơ duyên tình cờ cùng Kha Oánh xưng em gọi chị.
Bằng cách này, Kha Oánh vào buổi tối của lễ tình nhân cùng Tô Tứ và bạn trai hư hư thực thực bên ngoài của cô ấy đi đến cái nơi mà Kha Oánh chỉ nghe danh nhưng chưa từng đến, Phong Lâm Các.
Điều mà Kha Oánh không ngờ là sẽ gặp được đại nhân vật Lan Đình Phương tại đây.
Tô Tứ kéo một cô nàng trang điểm xinh đẹp đang cọ xát vào một chàng trai đẩy qua một bên để lấy đường chen vào ghế lô. Có người mở đèn lên, sau đó Kha Oánh liền nhìn thấy Lan Đình Phương. Anh ngồi ở giữa, đầu nghiêng sang một bên, bên người ngồi một cô gái. Vài cô gái trẻ đang dùng miệng để chơi một trò chơi, quần áo trên người bọn họ thiếu một cách đáng thương, một bên là một đống quần áo, một bên là một đám đàn ông ngồi xem. Sau khi bị Tô Tứ đột nhiên chen vào làm gián đoạn, bọn họ lại tiếp tục trò chơi, một đám người ồn ào hô hào: "Cởi, cởi!"
Phụ nữ đẹp, rượu ngon, những lời nói bỡn cợt, nơi này hiển nhiên là một loại thế giới khác, thế giới mà hầu hết mọi người không bao giờ có thể tiếp cận.
Trong hành lang yên tĩnh, Lan Đình Phương châm một điếu thuốc, khi Kha Oánh đã không kiên nhẫn chờ được nữa, anh nói:
"Hôm nay là sinh nhật tôi!"
Hiện tại Lan Đình Phương không có vẻ ngoài lộng lẫy trao chuốt như khi xuất hiện trên các mặt báo nữa. Ngược lại, lúc này đây, đuôi lông mày và khóe mắt nheo lại, thoạt nhìn anh có chút suy sút và cô đơn.
Chẳng lẽ người này còn tưởng nghe được chính mình nói một câu sinh nhật vui vẻ? Kha Oánh trong lòng lạnh lùng hừ một tiếng, xoay người bước đi, lại nghe anh nói:
"Cô ấy có khỏe không?"
Cái này, Kha Oánh không nóng nảy không được rồi, cô thong thả đi tới trước mặt Lan Đình Phương, thong thả hỏi: "Anh hỏi cái này để làm gì? Chẳng lẽ anh trúng phải lời nguyền của tôi rồi, chẳng lẽ anh phát hiện bản thân yêu Cố Liên Hảo sâu đậm?"
Anh không có trả lời, từng ngụm từng ngụm hút thuốc.
Kha Oánh đương nhiên không tin tưởng lời nguyền rủa của cô ấy lại linh nghiệm như vậy.
"Mặc kệ anh đang tính toán cái gì, Lan Đình Phương, không cho anh nhớ thương Cố Liên Hảo, bởi vì anh không xứng, anh cũng không có cái tư cách kia."
"Lan Đình Phương, kế tiếp anh nghe kỹ cho tôi, nếu anh cảm thấy có lỗi với Liên Hảo, thì hãy giống như tôi, dùng sự chân thành của anh hy vọng cô ấy hạnh phúc, có một câu nói rất hay: Nói cho cùng, không gặp nhau lâu sẽ không còn tưởng niệm nữa. Về sau, nếu có một ngày các người ở trên đường gặp phải nhau, anh phải đi đường vòng, đó là vì anh nợ cô ấy!"
Vào đầu tháng năm, Kha Oánh ở trong siêu thị bị một cô gái va phải, điện thoại trong tay cũng bị rơi hỏng. Cô gái kia nhìn khoảng hơn hai mươi tuổi, cột tóc đuôi ngựa, làn da trắng nõn, bộ dáng thanh thuần, vội vàng nói xin lỗi Kha Oánh.
Ra khỏi siêu thị, Kha Oánh lại nhìn thấy cô gái đã va phải mình. Cô ta vội vội vàng vàng leo lên một chiếc xe, chiếc xe kia nhìn thật chói mắt, Kha Oánh không khỏi nhìn thêm vài lần, và rồi Kha Oánh thấy được Lan Đình Phương ở trong xe, anh ngồi ở ghế sau cùng với người phụ nữ kia, phía trước người cầm lái là một người trẻ tuổi, người này Kha Oánh đã gặp qua, anh ta là Tiểu Đao, lái xe của Lan Đình Phương.
Nhìn chiếc xe gào thét chạy qua, Kha Oánh không khỏi cười tự giễu, người đàn ông này giống như đã tìm được một người thay thế cho Bách An Ny. Cô ấy không rõ vì sao cuối cùng Lan Đình Phương không có ở cùng Bách An Ny. Bách An Ny đã định cư ở Bắc Kinh, trước đó không lâu còn biết cô ta ở Bắc Kinh xây phòng thu, chuyển chiến trường ra phía sau màn, làm nhà chế tác âm nhạc. Phòng thu này cách tổng bộ Á Thái không xa, Bách An Ny hành động như vậy, ý đồ thật quá rõ ràng, nhưng Lan Đình Phương là đang nghĩ gì?
Cô gái vừa rồi có vài phần rất giống Bách An Ny.
Kha Oánh lấy từ túi xách ra tờ giấy có viết tên và số điện thoại của cô gái kia.
Thư Tiểu Tiểu? Kha Oánh nhíu mày. Cái tên này thật đúng là khác biệt. Cô ấy đem tờ giấy kia ném vào thùng rác, quên đi, điện thoại hỏng rồi coi như bỏ đi vậy, cô ấy không muốn có bất kỳ vướng mắt nào với những người có liên quan đến Lan Đình Phương.
Tháng tám, Kha Oánh rốt cuộc nhận được một email từ tài khoản của Cố Liên Hảo. Kha Oánh mang tâm trạng vô cùng mong đợi mở email ra, Liên Hảo gửi cho cô ấy một bức ảnh.
Trong ảnh, Liên Hảo đứng bên cạnh vài đứa trẻ trên mặt vẽ đầy màu sắc và một người người da đỏ cao lớn ở Bắc Mỹ, ở một mảnh cây cối xanh rì, cười tựa như một đóa hoa hướng dương đang nở rộ.
Kha Oánh cũng cười giống Liên Hảo trong ảnh, cười đến trong mắt đẫm lệ, Kha Oánh biết ý nghĩa của bức ảnh này.
Cuối cùng, người phụ nữ mạnh mẽ Cố Liên Hảo cũng đã bắt đầu nghênh đón cuộc sống mới!
Vào cuối năm 2009, một bộ phim ngắn dài 30 phút do một đơn vị quan tâm đến giải thưởng Điện ảnh và truyền thông Châu Á được tổ chức ở Tokyo gửi đến đã thu hút sự chú ý của các vị giám khảo và người xem.
Tiêu đề của bộ phim có tên là《 Mộng 》, đó là một bộ phim khoa học viễn tưỡng, thể loại tình cảm, nói về một cô gái đến từ Sao Thủy yêu một chàng trai ở trái đất. Bởi vì vấn đề giao tiếp, chàng trai luôn luôn không biết cô gái ấy yêu thầm mình. Có một ngày cô ấy phải quay về Sao Thủy, cô ấy muốn đem một câu nói duy nhất học được ở trái đất nói cho chàng trai. Tại nơi lần đầu tiên họ gặp nhau, vào một giây cuối cùng cô ấy cũng không đợi được chàng trai ấy. Tại một giây cuối cùng kia, khi nói ra câu "Em yêu anh" đồng thời cô ấy cũng học được một loại nước mắt thuộc về con người.
Những giọt nước mắt rơi xuống của cô gái ấy đã hoá thành một giấc mộng.
Sau này, chàng trai ấy đã biết, và đã hiểu.
Sau này, chàng trai bởi vì cứu một cậu bé mà gặp tai nạn xe cộ. Trên đường được đưa đến bệnh viện, tất cả các thiết bị y tế đều chứng minh chàng trai ấy đã đình chỉ hô hấp, nhưng thần kỳ là thân thể anh ta vẫn còn ấm, thậm chí trái tim anh ta còn nhảy lên những nhịp rất nhỏ. Điều thần kỳ này được duy trì trong hai giờ đồng hồ, hai giờ sau biểu cảm của anh ta phát sinh biến hóa, biểu cảm vốn căng thẳng dần trở nên nhu hòa, khóe miệng cong lên giống như đang nở nụ cười thỏa mãn. Sau đó cả cơ thể dần lạnh như băng.
Không có ai giải thích được về hai giờ thần kỳ kia.
Trước đó, ở tại nơi mà hai người họ gặp nhau lần đầu tiên, tất cả các đồng hồ ở nơi này đều đồng loạt dừng lại trong hai giờ.
Xuyên suốt cả bộ phim không có bất kỳ một câu hội thoại nào, nhưng đoạn kết của phim được một giọng nói đàn ông dễ nghe đọc lên lời kết:
"Chàng trai kia đã dùng cái chết của mình để đổi lấy hai giờ đồng hồ của quá khứ. Trong hai giờ đó, người đàn ông rốt cuộc nghe được câu nói duy nhất mà cô gái đã học được, và cũng chứng kiến được giọt nước mắt đầu tiên của cô gái ấy."
Bộ phim ngắn này đã giành được giải thưởng điện ảnh nổi tiếng nhất trong năm, nhưng không có ai đến nhận giải cả. Và những người đã đưa bộ phim này đến triển lãm đã nói với ban tổ chức rằng, đây chỉ là chuyến đi trong mơ của một người.
Sau này, bộ phim ngắn này không còn xuất hiện nữa.
Tác giả: Báo trước một chút, Anh Hùng sẽ được ra mắt vào ngày mai.
Editer: Có ai còn nhớ câu chuyện Mỹ nhân cứu Anh Hùng không?
Ngày mai xin phép được lỡ hẹn, hẹn mọi người thứ 7 up chương mới.