Chương : 56
Một đường đuổi theo, vì chạy chậm nên đến góc sau cuối tường thành mới đuổi kịp Cơ Trường Không. Nhìn nàng thở gấp, vẻ mặt mất hứng, ko ít tu giả đều có cảm giác đau lòng, nhưng mà Cơ Trường Không lại là ngoại lệ.
"Tiểu nha đầu, ta cảnh cáo ngươi, ko được gọi ta là đại thúc!" Cơ Trường Không bày ra bộ mặt hung ác, nói.
"Tốt, đại thúc." Tiểu nha đầu cười hì hì nói.
"Đã bảo ko được gọi ta là đại thúc, còn dám gọi như vậy, ta sẽ đem ngươi tiễn cho lão khất cái kia." Cơ Trường Không hận đến cắn nghiến răng.
"Ko phải chỉ là ko được gọi đại thúc sao? Dữ như vậy để làm gì, thiệt là, gọi đại thúc cũng ko mất miếng thịt nào a, quả thật là đại thúc keo kiệt..."
"Nói ko được gọi, còn gọi..."
"Ách, đại thúc. . ."
"Van cầu ngươi, bà cô nhỏ, gọi ta là đại ca hoặc là trực tiếp kêu tên có được ko..."
"Ko được, đại thúc..."
. . .
Cơ Trường Không hoàn toàn suy sụp. Trên đường đi, hắn mở lớp giảng dạy đạo lý cho tiểu nha đầu. Đáng tiếc, tiểu nha đầu kia hoàn toàn ko để ý tới hắn, một vẫn đại thúc, hai vẫn đại thúc, gọi ko ngừng.
Cho tới bây giờ, hắn cũng đã quen, coi như ko nghe thấy là được rồi. Dù sao thì cùng lắm là bị người nhìn nhiều hơn một chút thôi, mất mặt gì gì đó hắn cũng đã sớm ko quan tâm. Hung ác với chính mình một chút, chỉ cần hung ác với chính mình một chút thì tốt rồi, trêu vào mình mà còn trốn nổi sao?
"Ta nói rồi, có một vài người ngươi ko thể tiếp xúc đấy, nhìn rõ được là ngươi ko có nghe vào tai!"
Ngay khi Cơ Trường Không với tiểu nha đầu sắp đi đến Tụ Tiên các, một tiếng nói lạnh như băng nhưng tràn đầy ngạo khí bỗng truyền từ phía sau đến, rồi sau đó, thân ảnh cao ngạo, chính là Nạp Lan Băng Long, đi ra từ trong một tiểu lâu ở bên đường.
"Này, tại sao lại đến nữa? Ta đã nói rồi, ta chán ghét ngươi, đi nhanh đi..." Không chờ Cơ Trường Không mở miệng, tiểu nha đầu liền nổi đóa.
Hôm nay nàng mặc một bộ váy dài màu hồng phấn, phối hợp với cái thân thể nhỏ nhắn xinh xắn và khuôn mặt đáng yêu hết sức mê người. Cho dù là tức giận thì cũng là cái bộ dáng đáng yêu hơn là phẫn nộ.
"Ai cho phép ngươi gọi ta là Tiểu Vũ? Cút nhanh lên, ngươi ko thấy sao? Người ta thích chính là đại thúc, cảnh cáo ngươi, ko nên đi theo ta, bằng ko đại thúc ta sẽ đánh ngươi." Tiểu nha đầu ôm cánh tay phải Cơ Trường Không, lắc qua lắc lại
"Tiểu tử, ta muốn quyết đấu với ngươi. Ngươi có dám hay không? Ngươi rõ ràng lại dám lừa gạt Tiểu Vũ. Ta muốn chọc thủng da mặt ngươi, để cho Tiểu Vũ biết được bộ mặt thật của ngươi." Nghe Hoàng Tiểu Vũ nói xong, sắc mặt Nạp Lan Băng Long lập tức phát lạnh, cực kỳ chăm chú nhìn chằm chằm Cơ Trường Không, dường như giữa hai người có mối thù 'giết chồng đoạt vợ' vậy.
Phải, đây coi như là tai bay vạ gió vậy. Mặt mũi Cơ Trường Không tràn đầy vẻ vô tội, thật sự là dở khóc dở cười.
"Ta muốn quyết đấu với ngươi, ngươi nghe rõ chưa? Tiểu tử, nếu như ngươi là nam nhân thì hãy đi theo ta, quyết một trận tử chiến, người nào thắng thì được theo đuổi Tiểu Vũ. Nếu như ko dám đáp ứng thì ngươi chính là người hèn nhát." Nạp Lan Băng Long như bị điên, hét thật lớn, dẫn tới chú ý của ko ít người.
Không hiểu nổi, Cơ Trường Không im lặng nhìn hắn một cái, rồi xoay người rời đi.
Tiểu nha đầu cũng khó có được cái bộ dạng nhu thuận, nắm lấy ống tay áo của hắn, đi theo phía sau.
Với tư cách nam nhân, Cơ Trường Không hiểu được y, cũng đồng tình y. Thậm chí nếu như có khả năng, hắn còn giúp một chút nữa.
Nhưng mà như vậy cũng ko đại biểu hắn ko tức giận, gia hoả não tàn này lại muốn quyết đấu với hắn, dù là ai cũng ko có sắc mặt tốt.
Trên thực tế, Nạp Lan Băng Long cũng coi như là một vài nhân vật thiên tài ít ỏi. Một thân tu vi đạt đến Thiên Môn ngũ trọng thiên, không kém gì nhóm người Lâm Tôn Thiên, Liễu Chiến. Chỉ là nếu bây giờ thật sự đánh nhau thì chỉ sợ còn xa xa y mới là đối thủ Cơ Trường Không.
Hơn nữa, hắn cũng ko muốn bại lộ tu vi, lại còn vì tranh giành nữ nhân mà quyết đấu. Chuyện này với hắn thật sự nhàm chán. Với hắn, còn ko bằng dùng thời gian đó để tu luyện.
"Ngươi có nghe không? Thứ hèn nhát kia, ta muốn quyết đấu với ngươi..."
Nạp Lan Băng Long vẫn còn đang gầm thét, cả người giống như hoá điên, nam nhân giống như núi lạnh hoàn toàn ko khống chế được.
""Ta nói này Tiểu Vũ, ngươi và tên Nạp Lan Băng Long rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Làm sao mà y lại như người điên thế kia?" Đi vào Tụ Tiên các, Cơ Trường Không có chút bất đắc dĩ mà hỏi.
"Ko có gì đâu đại thúc, chỉ là lúc bé chơi với nhau, ta có nói lúc lớn lên sẽ gả cho y, từ đó y vẫn theo đuổi ko bỏ. Đại thúc ngươi không nên tức giận. Tiểu Vũ thật sự không thích y, Tiểu Vũ chỉ thích đại thúc. . ."
Phù phù!
Cơ Trường Không lảo đảo té ngã trên mặt đất, thật sự là bị tiểu nha đầu này doạ cho sợ chết.
"Thế nào? Đại thúc ngươi có thích ta hay ko? Đại thúc, nói chuyện một chút đi, đại thúc sao phải chạy, chờ ta chút..."
Những ngày tiếp theo, Cơ Trường Không thật sự là muốn điên lên. Suốt ngày đều phải chịu hai tầng, àh ko, phải là ba tầng tra tấn, làm y muốn ' dục tiên dục tử*'.
*Dục tiên dục tử: ý nói sướng để rồi lại bị chết.-KìNgộ
Một tiểu nha đầu tinh quái, cái gì cũng nói được, hơn nữa, thỉnh thoảng còn lấy việc trêu cợt hắn làm thú vui. Nào là có côn trùng trong đồ ăn, nào là buổi sáng rời giường thì phát hiện mình ngủ trên mặt đất, còn có vô duyên vô cớ bị người mắng...
Còn chuyện hở chút là gặp tu giả lén lút muốn lấy phôi thai Thiên binh, một người tiếp một người tìm tới tận cửa. Dù hắn đã nói đầu giá chúng nhưng những người này cũng ko buông tha cho.
Nhiều vô số, dù sao cũng ko có được một khắc đồng hồ yên tĩnh.
Nếu như vậy hắn còn có thể chịu đựng nhưng mỗi ngày đều có người đứng ở cửa ra vào tìm ngươi khiêu chiến, ngươi có chịu đựng được nữa ko? Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, cả Tụ Tiên các đều biết mặt Cơ Trường Không.
Trên thực tế, nếu không phải Tụ Tiên các ngăn cản, Cơ Trường Không hoài nghi gia hoả này chắc sẽ tìm đến tận cửa phòng nghỉ của hắn quá!
Hiện tại hắn mới hiểu được, cái gọi là các loại tra tấn so sánh áp lực bái phỏng của các đại gia tộc thì nhẹ nhàng sảng khoái hơn cỡ nào? Quả thực chính là thiên đường với địa ngục thật khác nhau, ít nhất hiện tại hắn nghĩ mình đã hiểu loại cảm giác này!
Hơn nữa, phiền toái không chỉ chừng này, hắn cảm giác mình đã sa vào một cái vòng quái dị, không có cách nào để đi ra. Tuy rằng đây chỉ là một loại cảm giác nhưng trong lòng hắn lại thuỷ chung vẫn hoài nghi ko thôi.
Nói thật, Cơ Trường Không cảm giác bản thân mình từ khi bước ra khỏi Chân Long tiểu thế giới, mọi thứ chung quanh đều ko có bình thường.
Cho dù là Tôn tổ Hành cung hay là những thiên kiêu chi tử như Hoàng Thiên Kiêu cũng ko dễ tiếp xúc, mà sư huynh tiện nghi của mình và còn Trấn Ma tông, tất cả đều cổ quái. Hơn nữa, khi tiến vào Yêu Huyết thành lại có đủ thứ xảy ra. Tóm lại, mọi chuyện đều ko bình thường.
Mình chỉ là một tu giả Khai Mạch bình thường, ở trong Yêu Huyết thành thì người như vậy nhiều vô số kể, có ngàn vạn cũng có mấy trăm vạn. Có thể nói, bản thân mình hoàn toàn ko ngờ những chuyện xảy ra, nhưng kỳ quái chính là, những chuyện ko ngờ khi xảy ra với mình lại luôn có người thuận lợi đứng ra giúp đỡ.
Nói tóm lại, hắn cảm giác bản thân như rơi vào rất nhiều tấm lưới chồng lên nhau, dù thế nào cũng ko thoát!
Còn lại hơn một tháng dài dằng dặc, vì để tránh né những phiền toái, hắn gần như hoàn toàn đem toàn bộ tâm thành dành cho việc tu luyện.
Cách tiệc trà còn chín ngày, hắn lại đột phát, Khai Mạch thập nhất trọng thiên!
Trong khoảng thời gian này, nhiều cường giả thế hệ tuổi trẻ không ngừng hàng lâm Yêu Huyết thành, tất cả thế lực lớn đều có. Mà vốn dĩ chỉ là một cuộc tụ hội nho nhỏ cũng đã biến thành chiến trường giao phong của thế hệ tu giả trẻ tuổi, chủ sự cũng biến thành Trần Thủy Hà!*
KìNgộ: lúc trước ta đã nói mọi ng chờ, chính là cuộc chiến sắp diễn ra này đây.
Minh châu phía đông, đệ nhất mỹ nhân Vô Tận Sơn Mạch, chỉ đơn thuần là tên tuổi thôi, so ra thì Liễu Chiến vẫn kém hơn.
Đương nhiên, tất nhiên trong này cũng có một loạt tranh chấp lợi ích. Đối với chuyện này, căn bản Cơ Trường Không ko có suy nghĩ gì bởi vì chúng ko có liên can gì với hắn.
"Tiểu nha đầu, ta cảnh cáo ngươi, ko được gọi ta là đại thúc!" Cơ Trường Không bày ra bộ mặt hung ác, nói.
"Tốt, đại thúc." Tiểu nha đầu cười hì hì nói.
"Đã bảo ko được gọi ta là đại thúc, còn dám gọi như vậy, ta sẽ đem ngươi tiễn cho lão khất cái kia." Cơ Trường Không hận đến cắn nghiến răng.
"Ko phải chỉ là ko được gọi đại thúc sao? Dữ như vậy để làm gì, thiệt là, gọi đại thúc cũng ko mất miếng thịt nào a, quả thật là đại thúc keo kiệt..."
"Nói ko được gọi, còn gọi..."
"Ách, đại thúc. . ."
"Van cầu ngươi, bà cô nhỏ, gọi ta là đại ca hoặc là trực tiếp kêu tên có được ko..."
"Ko được, đại thúc..."
. . .
Cơ Trường Không hoàn toàn suy sụp. Trên đường đi, hắn mở lớp giảng dạy đạo lý cho tiểu nha đầu. Đáng tiếc, tiểu nha đầu kia hoàn toàn ko để ý tới hắn, một vẫn đại thúc, hai vẫn đại thúc, gọi ko ngừng.
Cho tới bây giờ, hắn cũng đã quen, coi như ko nghe thấy là được rồi. Dù sao thì cùng lắm là bị người nhìn nhiều hơn một chút thôi, mất mặt gì gì đó hắn cũng đã sớm ko quan tâm. Hung ác với chính mình một chút, chỉ cần hung ác với chính mình một chút thì tốt rồi, trêu vào mình mà còn trốn nổi sao?
"Ta nói rồi, có một vài người ngươi ko thể tiếp xúc đấy, nhìn rõ được là ngươi ko có nghe vào tai!"
Ngay khi Cơ Trường Không với tiểu nha đầu sắp đi đến Tụ Tiên các, một tiếng nói lạnh như băng nhưng tràn đầy ngạo khí bỗng truyền từ phía sau đến, rồi sau đó, thân ảnh cao ngạo, chính là Nạp Lan Băng Long, đi ra từ trong một tiểu lâu ở bên đường.
"Này, tại sao lại đến nữa? Ta đã nói rồi, ta chán ghét ngươi, đi nhanh đi..." Không chờ Cơ Trường Không mở miệng, tiểu nha đầu liền nổi đóa.
Hôm nay nàng mặc một bộ váy dài màu hồng phấn, phối hợp với cái thân thể nhỏ nhắn xinh xắn và khuôn mặt đáng yêu hết sức mê người. Cho dù là tức giận thì cũng là cái bộ dáng đáng yêu hơn là phẫn nộ.
"Ai cho phép ngươi gọi ta là Tiểu Vũ? Cút nhanh lên, ngươi ko thấy sao? Người ta thích chính là đại thúc, cảnh cáo ngươi, ko nên đi theo ta, bằng ko đại thúc ta sẽ đánh ngươi." Tiểu nha đầu ôm cánh tay phải Cơ Trường Không, lắc qua lắc lại
"Tiểu tử, ta muốn quyết đấu với ngươi. Ngươi có dám hay không? Ngươi rõ ràng lại dám lừa gạt Tiểu Vũ. Ta muốn chọc thủng da mặt ngươi, để cho Tiểu Vũ biết được bộ mặt thật của ngươi." Nghe Hoàng Tiểu Vũ nói xong, sắc mặt Nạp Lan Băng Long lập tức phát lạnh, cực kỳ chăm chú nhìn chằm chằm Cơ Trường Không, dường như giữa hai người có mối thù 'giết chồng đoạt vợ' vậy.
Phải, đây coi như là tai bay vạ gió vậy. Mặt mũi Cơ Trường Không tràn đầy vẻ vô tội, thật sự là dở khóc dở cười.
"Ta muốn quyết đấu với ngươi, ngươi nghe rõ chưa? Tiểu tử, nếu như ngươi là nam nhân thì hãy đi theo ta, quyết một trận tử chiến, người nào thắng thì được theo đuổi Tiểu Vũ. Nếu như ko dám đáp ứng thì ngươi chính là người hèn nhát." Nạp Lan Băng Long như bị điên, hét thật lớn, dẫn tới chú ý của ko ít người.
Không hiểu nổi, Cơ Trường Không im lặng nhìn hắn một cái, rồi xoay người rời đi.
Tiểu nha đầu cũng khó có được cái bộ dạng nhu thuận, nắm lấy ống tay áo của hắn, đi theo phía sau.
Với tư cách nam nhân, Cơ Trường Không hiểu được y, cũng đồng tình y. Thậm chí nếu như có khả năng, hắn còn giúp một chút nữa.
Nhưng mà như vậy cũng ko đại biểu hắn ko tức giận, gia hoả não tàn này lại muốn quyết đấu với hắn, dù là ai cũng ko có sắc mặt tốt.
Trên thực tế, Nạp Lan Băng Long cũng coi như là một vài nhân vật thiên tài ít ỏi. Một thân tu vi đạt đến Thiên Môn ngũ trọng thiên, không kém gì nhóm người Lâm Tôn Thiên, Liễu Chiến. Chỉ là nếu bây giờ thật sự đánh nhau thì chỉ sợ còn xa xa y mới là đối thủ Cơ Trường Không.
Hơn nữa, hắn cũng ko muốn bại lộ tu vi, lại còn vì tranh giành nữ nhân mà quyết đấu. Chuyện này với hắn thật sự nhàm chán. Với hắn, còn ko bằng dùng thời gian đó để tu luyện.
"Ngươi có nghe không? Thứ hèn nhát kia, ta muốn quyết đấu với ngươi..."
Nạp Lan Băng Long vẫn còn đang gầm thét, cả người giống như hoá điên, nam nhân giống như núi lạnh hoàn toàn ko khống chế được.
""Ta nói này Tiểu Vũ, ngươi và tên Nạp Lan Băng Long rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Làm sao mà y lại như người điên thế kia?" Đi vào Tụ Tiên các, Cơ Trường Không có chút bất đắc dĩ mà hỏi.
"Ko có gì đâu đại thúc, chỉ là lúc bé chơi với nhau, ta có nói lúc lớn lên sẽ gả cho y, từ đó y vẫn theo đuổi ko bỏ. Đại thúc ngươi không nên tức giận. Tiểu Vũ thật sự không thích y, Tiểu Vũ chỉ thích đại thúc. . ."
Phù phù!
Cơ Trường Không lảo đảo té ngã trên mặt đất, thật sự là bị tiểu nha đầu này doạ cho sợ chết.
"Thế nào? Đại thúc ngươi có thích ta hay ko? Đại thúc, nói chuyện một chút đi, đại thúc sao phải chạy, chờ ta chút..."
Những ngày tiếp theo, Cơ Trường Không thật sự là muốn điên lên. Suốt ngày đều phải chịu hai tầng, àh ko, phải là ba tầng tra tấn, làm y muốn ' dục tiên dục tử*'.
*Dục tiên dục tử: ý nói sướng để rồi lại bị chết.-KìNgộ
Một tiểu nha đầu tinh quái, cái gì cũng nói được, hơn nữa, thỉnh thoảng còn lấy việc trêu cợt hắn làm thú vui. Nào là có côn trùng trong đồ ăn, nào là buổi sáng rời giường thì phát hiện mình ngủ trên mặt đất, còn có vô duyên vô cớ bị người mắng...
Còn chuyện hở chút là gặp tu giả lén lút muốn lấy phôi thai Thiên binh, một người tiếp một người tìm tới tận cửa. Dù hắn đã nói đầu giá chúng nhưng những người này cũng ko buông tha cho.
Nhiều vô số, dù sao cũng ko có được một khắc đồng hồ yên tĩnh.
Nếu như vậy hắn còn có thể chịu đựng nhưng mỗi ngày đều có người đứng ở cửa ra vào tìm ngươi khiêu chiến, ngươi có chịu đựng được nữa ko? Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, cả Tụ Tiên các đều biết mặt Cơ Trường Không.
Trên thực tế, nếu không phải Tụ Tiên các ngăn cản, Cơ Trường Không hoài nghi gia hoả này chắc sẽ tìm đến tận cửa phòng nghỉ của hắn quá!
Hiện tại hắn mới hiểu được, cái gọi là các loại tra tấn so sánh áp lực bái phỏng của các đại gia tộc thì nhẹ nhàng sảng khoái hơn cỡ nào? Quả thực chính là thiên đường với địa ngục thật khác nhau, ít nhất hiện tại hắn nghĩ mình đã hiểu loại cảm giác này!
Hơn nữa, phiền toái không chỉ chừng này, hắn cảm giác mình đã sa vào một cái vòng quái dị, không có cách nào để đi ra. Tuy rằng đây chỉ là một loại cảm giác nhưng trong lòng hắn lại thuỷ chung vẫn hoài nghi ko thôi.
Nói thật, Cơ Trường Không cảm giác bản thân mình từ khi bước ra khỏi Chân Long tiểu thế giới, mọi thứ chung quanh đều ko có bình thường.
Cho dù là Tôn tổ Hành cung hay là những thiên kiêu chi tử như Hoàng Thiên Kiêu cũng ko dễ tiếp xúc, mà sư huynh tiện nghi của mình và còn Trấn Ma tông, tất cả đều cổ quái. Hơn nữa, khi tiến vào Yêu Huyết thành lại có đủ thứ xảy ra. Tóm lại, mọi chuyện đều ko bình thường.
Mình chỉ là một tu giả Khai Mạch bình thường, ở trong Yêu Huyết thành thì người như vậy nhiều vô số kể, có ngàn vạn cũng có mấy trăm vạn. Có thể nói, bản thân mình hoàn toàn ko ngờ những chuyện xảy ra, nhưng kỳ quái chính là, những chuyện ko ngờ khi xảy ra với mình lại luôn có người thuận lợi đứng ra giúp đỡ.
Nói tóm lại, hắn cảm giác bản thân như rơi vào rất nhiều tấm lưới chồng lên nhau, dù thế nào cũng ko thoát!
Còn lại hơn một tháng dài dằng dặc, vì để tránh né những phiền toái, hắn gần như hoàn toàn đem toàn bộ tâm thành dành cho việc tu luyện.
Cách tiệc trà còn chín ngày, hắn lại đột phát, Khai Mạch thập nhất trọng thiên!
Trong khoảng thời gian này, nhiều cường giả thế hệ tuổi trẻ không ngừng hàng lâm Yêu Huyết thành, tất cả thế lực lớn đều có. Mà vốn dĩ chỉ là một cuộc tụ hội nho nhỏ cũng đã biến thành chiến trường giao phong của thế hệ tu giả trẻ tuổi, chủ sự cũng biến thành Trần Thủy Hà!*
KìNgộ: lúc trước ta đã nói mọi ng chờ, chính là cuộc chiến sắp diễn ra này đây.
Minh châu phía đông, đệ nhất mỹ nhân Vô Tận Sơn Mạch, chỉ đơn thuần là tên tuổi thôi, so ra thì Liễu Chiến vẫn kém hơn.
Đương nhiên, tất nhiên trong này cũng có một loạt tranh chấp lợi ích. Đối với chuyện này, căn bản Cơ Trường Không ko có suy nghĩ gì bởi vì chúng ko có liên can gì với hắn.