Chương 32: Đuôi của hắn. (H)
Ai không biết lại tưởng là hắn mới là người đang đối mặt với nguy cơ sống chết. Nhưng khó hiểu là hắn lại không còn thấy khó chịu như vậy nữa. Sau đó hắn phát hiện từ lúc nào miệng nhỏ kia đã thả lỏng ra. Tuy rằng vẫn không thể nuốt thêm được chút nào vật to lớn của hắn nhưng lại cho hắn thấy hi vọng được tiến xa hơn.
Thế là trong tiếng kinh hô thật khẽ của con thỏ, hắn ngưỡng cổ đem đôi môi nhỏ mềm mại chết tiệt kia nuốt chửng. Cái đuôi sói lại vòng sang phía trước, theo ý của chủ nhân nhận nhiệm vụ đi trêu chọc tiểu Kỷ Kỷ đã mềm nhũn vì chướng đau kia, khiến cho nó một lần nữa vì hắn dựng lên. Hai tay hắn lại không rảnh rỗi đem hai quả mông tròn nhiều thịt nhất cho nhào nặn một cái sắc tình, tận lực ép cho con thỏ nhanh chóng quên mất mọi thứ, chỉ còn biết nhiệt tình rên rỉ mềm nhũn dưới thân hắn.
Quả thật là Bạch Kỷ không nhớ nữa. Tất cả sự chú ý của cậu đều bị cái đuôi ở bụng dưới chiếm hết. Mỗi cái lông đuôi đều như đang đâm vào từng điểm kích thích của cậu, không đến nỗi đau nhưng lại không thể bỏ qua được, cũng khiến cậu run rẩy từng cơn vì khoái cảm. Lông đuôi hàng ngàn cái, không chỉ khuấy đảo bé thỏ mà còn tận tình khiêu khích trứng trứng của bé thỏ. Rất nhanh bé thỏ đã bị nó quấy rối đến đứng thẳng lên, lại vô thức đi cọ sát với nó, hòng đạt được nhiều khoái cảm bên trong sự ngượng ngùng hơn nữa.
Đây là đuôi của hắn… Ưm ưm ngại quá…
Hoắc Mạt lại không biết suy nghĩ trong lòng cậu, nhưng thấy cậu thích như vậy thì hắn không giấu được nụ cười dần hiện lên khuôn mặt.
"Thích như vậy…"
Hắn vừa nói vừa sắc tình gặm cắn đôi tai nhỏ đáng yêu ngay từ đầu đã thu hút sự chú ý của hắn. Hơi thở mang theo hormone nam tính không ngừng kích thích đôi tai nhỏ kia rung động rung động, cưng cực.
Lời nói ra miệng lại lưu manh không chịu nổi: "Sau này cho em chơi mỗi ngày được không…"
Phừng!
"Ư!!"
Ở lúc cả người con thỏ đều bị lời nói mang đầy màu sắc gợi tình dụ hoặc kia chọc cho đỏ bừng thì cũng cùng lúc đó điểm mẫn cảm ẩn giấu bên trong hang động chật hẹp bị người mạnh mẽ nghiền qua. Khoái cảm bất ngờ khiến cậu bất giác ngẩng đầu kinh hô một tiếng, sau đó lại mềm nhũn ngã vào lòng con sói lớn, miệng nhỏ hô hô nỉ non không ngừng.
Thời điểm bất ngờ nhìn lại phát hiện không biết từ lúc nào con quái vật kia đã chui vào cái miệng nhỏ mê người nơi hạ thân của con thỏ được một nửa rồi, đôi mắt con thỏ không khỏi trợn to lên. Bởi vì tư thế mà Bạch Kỷ có thể nhìn thấy rõ ràng tình huống bên dưới hạ thân của mình. Cậu nhìn con quái vật dữ tợn kia bị hạ thân của cậu nuốt lấy nửa cây mà đôi mắt không khỏi mở lớn lên, có chút bất khả tư nghị. Rồi trong thời điểm kinh ngạc đó, cậu đã làm ra một cái hành động khiến cho bản thân ngay giây sau bị đưa lên đầu sóng ngọn gió.
Hoắc Mạt nhẫn nại đến cực khổ còn chưa kịp vui mừng vì chiến sự đã thành công một nửa, bởi vì tìm được điểm mấu chốt kia mà xem như nhìn thấy chiến thắng cuối cùng đã bị một cái tay nhỏ bé chọc cho nổ tung.
Lúc phát hiện hình ảnh kia, nhìn thấy con thỏ ngây ngốc đưa tay chạm vào nơi hai người kết hợp với biểu tình ngốc nghếch lí trí của hắn đứt phụt.
"A a hức nhanh quá Mạt… Ư a!!"
Con thỏ hoàn toàn không biết tại sao con sói lại mất khống chế, cậu chỉ còn biết vô lực bám vào người con sói, bị động thừa nhận hắn chiếm đoạt đến không còn một mảnh.
Đáng chết thật! Hi vọng lúc kết thúc con thỏ sẽ không bị thương.
Trong đầu con sói lúc này chỉ còn ý nghĩ như vậy, hành động lại chưa từng vì nó mà ngừng đi chút nào. Thật ra hắn đã chẳng còn lý trí để điều khiển hành vi của bản thân nữa rồi. Hắn chỉ còn biết theo bản năng đem con thỏ cho chiếm hữu sạch sẽ. Mỗi cái thúc đều vào sâu ra nông, mỗi lần đều nặng nề nghiền ép lớp lớp điểm mẫn cảm bên trong đường hầm vừa chật hẹp vừa ấm áp kia, chỉ hận không mài hỏng nó mới tốt.
Thời điểm đầu nấm thô nặng lướt qua một điểm nhỏ nào đó, lại nghe con thỏ nhỏ hoảng hốt kêu lớn còn cao trao trong lòng hắn, hắn không chút nghĩ ngợi nào mà dùng cặp mắt sói lập lòe nhìn chằm chằm chỗ đó, không ngừng giã vào như có thù sâu hận lớn với nó vậy.
Chỉ tội cho con thỏ không hề biết bản thân tại sao lại chọc cho con sói mất khống chế. Đến cuối cùng cậu đều là bị làm đến ngất đi nhưng cuộc yêu này lại diễn ra thêm nửa tiếng nữa mới kết thúc.
"A…"
Lúc bụng nhỏ bị bắn đến nóng bỏng cậu chỉ vô thúc há miệng rên rỉ một tiếng ngọt nị. Tiểu Kỷ Kỷ bị ép đến cạn kiệt lại không thể không bắn thêm một chút chất lỏng nhạt màu nhẹ vị. Người vẫn là nặng nề ngủ say trong lòng hắn.
Thế là trong tiếng kinh hô thật khẽ của con thỏ, hắn ngưỡng cổ đem đôi môi nhỏ mềm mại chết tiệt kia nuốt chửng. Cái đuôi sói lại vòng sang phía trước, theo ý của chủ nhân nhận nhiệm vụ đi trêu chọc tiểu Kỷ Kỷ đã mềm nhũn vì chướng đau kia, khiến cho nó một lần nữa vì hắn dựng lên. Hai tay hắn lại không rảnh rỗi đem hai quả mông tròn nhiều thịt nhất cho nhào nặn một cái sắc tình, tận lực ép cho con thỏ nhanh chóng quên mất mọi thứ, chỉ còn biết nhiệt tình rên rỉ mềm nhũn dưới thân hắn.
Quả thật là Bạch Kỷ không nhớ nữa. Tất cả sự chú ý của cậu đều bị cái đuôi ở bụng dưới chiếm hết. Mỗi cái lông đuôi đều như đang đâm vào từng điểm kích thích của cậu, không đến nỗi đau nhưng lại không thể bỏ qua được, cũng khiến cậu run rẩy từng cơn vì khoái cảm. Lông đuôi hàng ngàn cái, không chỉ khuấy đảo bé thỏ mà còn tận tình khiêu khích trứng trứng của bé thỏ. Rất nhanh bé thỏ đã bị nó quấy rối đến đứng thẳng lên, lại vô thức đi cọ sát với nó, hòng đạt được nhiều khoái cảm bên trong sự ngượng ngùng hơn nữa.
Đây là đuôi của hắn… Ưm ưm ngại quá…
Hoắc Mạt lại không biết suy nghĩ trong lòng cậu, nhưng thấy cậu thích như vậy thì hắn không giấu được nụ cười dần hiện lên khuôn mặt.
"Thích như vậy…"
Hắn vừa nói vừa sắc tình gặm cắn đôi tai nhỏ đáng yêu ngay từ đầu đã thu hút sự chú ý của hắn. Hơi thở mang theo hormone nam tính không ngừng kích thích đôi tai nhỏ kia rung động rung động, cưng cực.
Lời nói ra miệng lại lưu manh không chịu nổi: "Sau này cho em chơi mỗi ngày được không…"
Phừng!
"Ư!!"
Ở lúc cả người con thỏ đều bị lời nói mang đầy màu sắc gợi tình dụ hoặc kia chọc cho đỏ bừng thì cũng cùng lúc đó điểm mẫn cảm ẩn giấu bên trong hang động chật hẹp bị người mạnh mẽ nghiền qua. Khoái cảm bất ngờ khiến cậu bất giác ngẩng đầu kinh hô một tiếng, sau đó lại mềm nhũn ngã vào lòng con sói lớn, miệng nhỏ hô hô nỉ non không ngừng.
Thời điểm bất ngờ nhìn lại phát hiện không biết từ lúc nào con quái vật kia đã chui vào cái miệng nhỏ mê người nơi hạ thân của con thỏ được một nửa rồi, đôi mắt con thỏ không khỏi trợn to lên. Bởi vì tư thế mà Bạch Kỷ có thể nhìn thấy rõ ràng tình huống bên dưới hạ thân của mình. Cậu nhìn con quái vật dữ tợn kia bị hạ thân của cậu nuốt lấy nửa cây mà đôi mắt không khỏi mở lớn lên, có chút bất khả tư nghị. Rồi trong thời điểm kinh ngạc đó, cậu đã làm ra một cái hành động khiến cho bản thân ngay giây sau bị đưa lên đầu sóng ngọn gió.
Hoắc Mạt nhẫn nại đến cực khổ còn chưa kịp vui mừng vì chiến sự đã thành công một nửa, bởi vì tìm được điểm mấu chốt kia mà xem như nhìn thấy chiến thắng cuối cùng đã bị một cái tay nhỏ bé chọc cho nổ tung.
Lúc phát hiện hình ảnh kia, nhìn thấy con thỏ ngây ngốc đưa tay chạm vào nơi hai người kết hợp với biểu tình ngốc nghếch lí trí của hắn đứt phụt.
"A a hức nhanh quá Mạt… Ư a!!"
Con thỏ hoàn toàn không biết tại sao con sói lại mất khống chế, cậu chỉ còn biết vô lực bám vào người con sói, bị động thừa nhận hắn chiếm đoạt đến không còn một mảnh.
Đáng chết thật! Hi vọng lúc kết thúc con thỏ sẽ không bị thương.
Trong đầu con sói lúc này chỉ còn ý nghĩ như vậy, hành động lại chưa từng vì nó mà ngừng đi chút nào. Thật ra hắn đã chẳng còn lý trí để điều khiển hành vi của bản thân nữa rồi. Hắn chỉ còn biết theo bản năng đem con thỏ cho chiếm hữu sạch sẽ. Mỗi cái thúc đều vào sâu ra nông, mỗi lần đều nặng nề nghiền ép lớp lớp điểm mẫn cảm bên trong đường hầm vừa chật hẹp vừa ấm áp kia, chỉ hận không mài hỏng nó mới tốt.
Thời điểm đầu nấm thô nặng lướt qua một điểm nhỏ nào đó, lại nghe con thỏ nhỏ hoảng hốt kêu lớn còn cao trao trong lòng hắn, hắn không chút nghĩ ngợi nào mà dùng cặp mắt sói lập lòe nhìn chằm chằm chỗ đó, không ngừng giã vào như có thù sâu hận lớn với nó vậy.
Chỉ tội cho con thỏ không hề biết bản thân tại sao lại chọc cho con sói mất khống chế. Đến cuối cùng cậu đều là bị làm đến ngất đi nhưng cuộc yêu này lại diễn ra thêm nửa tiếng nữa mới kết thúc.
"A…"
Lúc bụng nhỏ bị bắn đến nóng bỏng cậu chỉ vô thúc há miệng rên rỉ một tiếng ngọt nị. Tiểu Kỷ Kỷ bị ép đến cạn kiệt lại không thể không bắn thêm một chút chất lỏng nhạt màu nhẹ vị. Người vẫn là nặng nề ngủ say trong lòng hắn.