Chương 112
Nửa cuối tháng Mười Hai, không khí lễ Giáng Sinh rộn ràng khắp phố lớn ngõ nhỏ trên đất nước G.
Thế nhưng bầu trời mùa đông dường như không muốn phối hợp, tầng mây dày nặng tích tụ trên bầu trời xanh thẳm, như thể đang chuẩn bị cho đêm Giáng Sinh ngày hôm sau.
Mặt trời lấp ló sau kẽ hở, gieo ánh nắng xuyên qua áng mây trắng, rơi xuống nhà thờ gần khu dân cư.
Những đụn tuyết chất thành đống quanh những ngôi nhà mái nâu mang phong cách châu Âu, kì thực cũng không cần phải rào đón gì, đêm Giáng Sinh ngày mai vẫn sẽ chẳng kém phần vui vẻ.
Chú sóc nhỏ vung vẩy chiếc đuôi lớn nhảy lên bậu cửa sổ, giấu hạt thông và ngô vào đó rồi cẩn thận quan sát xung quanh, sau đó bắt đầu chuyến thu thập thức ăn mới.
Chỉ là nó không để ý có tia sáng màu cam loé lên phía bên kia khe hở giữa những chiếc rèm cửa sổ.
Quý Tiêu ngồi trên giường thích thú quan sát chú sóc con.
Dựa vào khả năng khôi phục của Alpha cấp S, Quý Tiêu được An Sầm cho phép xuất viện trở về nhà sau khi trải qua buổi kiểm tra sức khoẻ vào hôm qua.
Sau khi Ngụy Khinh Ngữ ký hợp đồng với Triều Thần thì công việc trở nên thuận lợi hơn nhiều, nàng và đội ngũ của mình đã đáp máy bay về nước hai ngày trước.
Bây giờ trong nhà chỉ còn lại bốn người chủ tớ êm ấm hoà thuận, như thể họ đã sống ở đây từ rất lâu rồi.
Ánh nắng dịu nhẹ len qua khe hở giữa màn cửa, gương mặt vừa rồi còn ngái ngủ của Quý Tiêu nở rộ nụ cười vui vẻ.
Dõi theo chú sóc thêm một lát, cô không làm phiền nó tìm kiếm thức ăn thêm nữa mà đứng dậy nhặt quần áo dưới đất, sau đó mang dép nhung rồi đi vào nhà vệ sinh.
Phía sau cánh cửa kính mờ chạm khắc hoa văn ấy có một “vật nhỏ” còn ngon miệng hơn đang chờ đợi cô.
Ánh đèn trắng ấm áp chiếu lên những viên gạch nhỏ hình vuông lát trên tường, toả ra không khí lành lạnh của mùa đông.
Hôm nay Ngụy Khinh Ngữ và Triều Thần còn một cuộc họp nhỏ sắp đến giờ bắt đầu, bây giờ nàng đang chú tâm tô son trước gương trang điểm.
Áo sơ-mi trắng rộng thùng thình dài đến bắp đùi chẳng che đi được đôi chân thon dài đối xứng của nàng.
Có lẽ do vướng víu nên Ngụy Khinh Ngữ không cài hết hàng cúc áo mà chỉ giữ lại vài chiếc ở giữa ngực, để lộ ra bờ vai trắng nõn mịn màng mỗi khi nàng giơ cánh tay lên.
"Chào buổi sáng." Quý Tiêu ôm lấy vòng eo thon của Ngụy Khinh Ngữ từ phía sau, quấn quýt tựa cằm lên vai nàng khẽ hít hà, cảm nhận hương vị bạc hà thấm đẫm cõi lòng.
Chẳng biết có phải là vì để lấp đầy những ngày tháng trống vắng kia không, Quý Tiêu phát hiện từ khi tuyến thể của mình hồi phục đến nay, cô cực kì thích ngửi mùi pheromone của Ngụy Khinh Ngữ.
Cô ngửi mùi hương thơm ngát trên mái tóc của Ngụy Khinh Ngữ thêm hai lần nữa, sau đó khẽ hỏi: "Mấy giờ cậu đi?"
"Chín giờ, mười giờ bắt đầu họp rồi." Ngụy Khinh Ngữ nhìn vào gương, đôi mắt tĩnh lặng quan sát người thiếu nữ sau lưng mình.
Bây giờ chỉ mới bảy giờ ba mươi phút, vẫn còn nhiều thời gian.
Quý Tiêu nghĩ thế, lập tức cúi đầu hôn lên vành tai Ngụy Khinh Ngữ.
Sau đó cô hôn dọc theo vành tai xuống đến gò má rồi xương hàm tinh tế, cuối cùng là cần cổ trắng nõn.
Quý Tiêu đưa tay ra, dễ dàng bế bổng Ngụy Khinh Ngữ lên rồi đặt nàng ngồi trên bệ đá cẩm thạch ở bồn rửa tay.
Suối tóc đen xoã dài rủ xuống bờ vai Quý Tiêu, cô như đang thưởng thức hương vị của lớp son trên bờ môi nàng, mải miết đảo quanh, dịu dàng khôn cùng.
Người đứng trước mặt thì hừng hực như ánh lửa, tấm gương phía sau lại thoang thoảng hơi lạnh.
Eo nhỏ của Ngụy Khinh Ngữ tựa vào mép bồn rửa mặt, áo sơ-mi trắng mỏng manh chẳng thể ngăn nổi đòn tấn công nào.
Hương Brandy đào âm thầm lên men trong căn phòng, chiếc cổ cao trắng như tuyết của Ngụy Khinh Ngữ hơi ngửa ra, đôi môi mỏng đỏ mọng đang hé mở khẽ giương lên.
Cái đẩy nhẹ nhàng tựa như mơn man ve vuốt, một tay Ngụy Khinh Ngữ đưa lên câu lấy cổ Quý Tiêu, bàn tay còn lại chống xuống nền đá có chút lạnh lẽo.
Đôi đồng tử xanh biếc mờ đi trong màn sương, biếng nhác thả mình, chầm chậm tản ra vô vàn quyến rũ mê người.
Làn gió từ hệ thống lọc khí chậm rãi thổi đến, một lúc sau Ngụy Khinh Ngữ vẫn dựa vào vai Quý Tiêu như thế.
Mặc dù Quý Tiêu vẫn còn có chút thòm thèm tiếc rẻ, nhưng cô vẫn giữ được lí trí để nhận biết điểm dừng.
Quý Tiêu cảm thấy Ngụy Khinh Ngữ mệt mỏi hơn mọi ngày, cũng nhận thức được mình đã phóng túng thế nào từ khi tuyến thể hồi phục, vì thế cô ân cần nhẹ nhàng chủ động hỏi: "Có phải là chúng ta… quá thường xuyên rồi không..."
Câu từ có chút thẳng thắn, còn chưa nói hết gương mặt Quý Tiêu đã ửng đỏ ngượng ngùng.
Ngụy Khinh Ngữ khẽ hít một hơi, ngồi trên đùi Quý Tiêu, ôm lấy gương mặt cô, không để cô nói hết mà đã lập tức phủ nhận: "Không đâu, thế này cũng tốt mà."
Dứt lời, nàng liền cúi đầu hôn lên đôi môi Quý Tiêu, cười nói: "Thưởng cho cậu vì không làm trôi lớp trang điểm của mình."
Quý Tiêu nghe thế, vòng tay ôm eo Ngụy Khinh Ngữ, không chờ nàng ngẩng đầu đã hôn lại: "Vậy thì nhân đôi phần thưởng đi."
Không khí tươi mới lại lần nữa nhuốm đầy hương bạc hà và Brandy đào, đến tận khi điện thoại để trong hộc tủ của Ngụy Khinh Ngữ đổ chuông báo thức, Quý Tiêu mới buông Ngụy Khinh Ngữ ra.
Đến chín giờ, Quý Tiêu tiễn Ngụy Khinh Ngữ ra khỏi cửa.
Dì Ngô đã hâm nóng lại bữa sáng cho Quý Tiêu, cô vừa ăn sáng vừa nhìn đường dẫn liên kết mà Kiều Nghê gửi cho cô vào rạng sáng nay.
Có điều nó chỉ còn lại cái tên, khi nhấn vào mới biết nó đã bị xoá.
Quý Tiêu nhìn tiêu đề bài đăng 《Tôi muốn biết mấy bài đăng về các CP được nhiều người quan tâm có thể xoá bớt hay không?》 liền cảm thấy có chuyện chẳng lành, vì vậy cô liền gửi một loại sticker chọt chọt đến cho Kiều Nghê rồi hỏi: 【Có chuyện gì thế? Bài em gửi cho chị bị xoá rồi.】
Nhưng Quý Tiêu không ngờ Kiều Nghê trả lời ngay tức khắc: 【Chị Quý Tiêu, vị chiến thần kia đúng là có số má. Chị không biết đâu, cô ấy vừa cảnh cáo Lưu Mỹ Na xong, bài đăng liền biến mất luôn, má ơi! Bay màu luôn đó! Em có chụp màn hình lại nè, mặc dù không được đầy đủ lắm, chị có muốn xem không?】
Quý Tiêu nghe Kiều Nghê nhắc chiến thần gì đó thì khẽ nhíu mày: 【Chiến thần… Là cái người để hình đại diện con thỏ ấy hả?】
Kiều Nghê gật đầu lia lịa: 【Đúng, là cô ấy đó!】
Vừa nói xong điện thoại Quý Tiêu bắt đầu rung bần bật. Kiều Nghê gửi qua mấy tấm hình, lúc này Quý Tiêu mới biết đêm qua lúc cô đang vùi trong chăn ấm đệm êm thì trên diễn đàn lại nổi lên một trận tranh cãi ầm ĩ không hồi kết.
Một tài khoản tên【Mỹ nhân người M gốc H】đang nổi quạu kể lể trong topic: 【Tôi cảm thấy diễn đàn trường học vẫn nên chú trọng hướng dẫn cho các bạn học sinh, bài đăng của mấy cái người đó không nên giữ lại, tránh dẫn dắt mọi người hâm mộ mù quáng. @admin】
Chủ đề này vừa mở ra, rất nhiều người chạy vào xem, kế đó đồng lòng tấn công.
【Đường Đường Kiều Kiều: Chủ thớt nói cái topic đang hot đó hả?】
【Cho tui thử một miếng: Đang nói chị Quý Tiêu và Khinh Ngữ ở lớp trên ấy hả? Nghe nói bây giờ hai người đang quen nhau đó, mà chẳng phải Mạn Thanh cũng đang ăn nên làm ra khi về tay chị Khinh Ngữ sao? Hai người bọn họ đúng là tấm gương sáng đó, sao lại thành gây ảnh hưởng xấu vậy?】
【Ve đang kêu mà! Kanna!: Đúng á! Ke của cp này hơi bị xịn luôn đó trời!】
…
Chẳng biết có phải cảm thấy nhiều người đang hiểu lầm ý mình hay không, cái nick 【Mỹ nhân người M gốc H】lại nói tiếp: 【Trời ơi, mấy người đừng có vô thùng rác đu couple được không vậy? Mấy người chưa biết gì à, Ngụy Khinh Ngữ đã vì Quý Tiêu mà tống luôn chú của mình vào cục cảnh sát đó.】
Với đám học sinh còn đang đi học bị giới hạn tin tức mà nói, những lời này giống hệt một quả bom hạng nặng.
Như viên đá ném xuống mặt nước tĩnh lặng, trong nháy mắt dưới topic ngập câu hỏi 【Hả? Cô nói gì?】cùng với rất nhiều dấu chấm hỏi.
Bấy giờ người kia lại nói tiếp: 【Chắc có người xem tin tức tuần này rồi, chủ tịch tập đoàn nhà họ Trần đã bị giải về cục cảnh sát rồi. Là Ngụy Khinh Ngữ làm đó. Trần Lâm Ký đúng thảm luôn, lao tâm khổ tứ giúp đỡ người ta, ai ngờ lại là nuôi ong tay áo. Cô ta quay lại cắn ổng một cái xong đẩy ổng vào đồn luôn, giờ còn đang qua lại với con gái của kẻ đã hại cô ta tan nhà nát cửa đó.】
Cứ thế, topic càng ngày càng nóng, có người kinh ngạc, cũng có người nghi ngờ.
Chẳng qua cái người 【Mỹ nhân người M gốc H】 kia cứ làm lơ mấy bình luận chất vấn tính xác thực của tin tức, thậm chí còn cố gắng dẫn dắt những suy đoán của dư luận.
【Đúng đó, mấy người không đọc lộn đâu. Ba của Quý Tiêu là Quý Thanh Vân chính là kẻ lúc trước đã chiếm đoạt gia sản nhà Ngụy Khinh Ngữ. Mạn Thanh suýt nữa đã rơi vào tay Quý Thanh Vân rồi, nhưng mà Quý Tiêu yêu vào mất não, bán luôn ba mình đi. Không ngờ Alpha cấp S mà cũng yêu đương mù quáng đến vậy.】
…
【Hai người đó một người thì yêu vào mất não, hại luôn ba mình, một người thì chuẩn tướng sao chổi vong ân bội nghĩa, khắc chết cả ba lẫn mẹ. Đúng là trời sinh một đôi. Cũng may Tấn Nam Phong không đổ Ngụy Khinh Ngữ, nếu không thì chắc cả nhà họ Tấn cũng bị cô ta hại chết luôn rồi.】
Quý Tiêu nhìn kẻ kia tung tin đồn nhảm khắp nơi, mọi thứ đều là bịa đặt, hoàn toàn vô căn cứ, bàn tay đang cầm điện thoại không khỏi siết chặt.
Cô còn nhìn thấy tài khoản tên 【Kiều Ni Ni Ni Ni】 chạy vào cãi nhau với người nọ. Nhưng mặc kệ Kiều Nghê nói gì, người này cũng bỏ ngoài tai hết, chỉ chăm chăm bôi nhọ cô và Ngụy Khinh Ngữ.
Đặc biệt là cô.
Qua miệng của kẻ đó thì cô đã biến thành kẻ yêu đương đến mụ mị hết đầu óc, đứa con gái bất hiếu, còn là gái gọi ăn bám làm mất mặt tất cả Alpha cấp S.
Quý Tiêu nhìn cái tên 【Mỹ nhân người M gốc H】gì đó đang mồm mép tép nhảy, trong đầu nảy ra một cái tên đã lâu không nhắc tới: Lưu Mỹ Na.
Hai năm theo học dưới mái trường này, cô chỉ có một kẻ thù duy nhất chính là con nhỏ rác rưởi Lưu Mỹ Na.
Cô biết công ty nhà họ Lưu cùng một phe với tập đoàn nhà họ Trần. Trần Lâm Ký đã vào tù thụ án, nhà họ Lưu chắc chắn sẽ gai mắt với Ngụy Khinh Ngữ.
Nhưng mà mọi tin tức bôi đen Mạn Thanh phát tán ra ngoài chỉ như đá chìm đáy biển, chẳng thấy tăm hơi. Nếu nói là giận cá chém thớt, kẻ không đủ tư cách làm người thừa kế như Lưu Mỹ Na hiển nhiên có thể nghĩ ra cái kiểu truyền thông bẩn này, tiện thể thể hiện bản thân với những người lớn trong nhà.
Vì áp lực học hành nên các học sinh không đủ nhạy cảm với vấn đề này, rất dễ bị dẫn dắt rồi trở nên kích động, đồng thời trong trường cũng có nhiều phụ huynh thuộc tầng lớp trung thượng lưu.
Nếu như Lưu Mỹ Na tự mình ra tay, vin vào việc này gây khó dễ cho Ngụy Khinh Ngữ, nhân tiện trả mối thù bị Quý Tiêu hạ nhục mấy năm trước, vậy chẳng phải là vẹn cả đôi đường hay sao?
Huống hồ một màn này, hai cái nick kẻ tung người hứng, sau đó tung thêm mấy cái nick ảo bắt nhịp hùa theo, chi phí phải trả cực thấp mà dường như chẳng cần phải chịu trách nhiệm gì, cớ gì Lưu Mỹ Na không nhận chứ.
Ngay lúc Quý Tiêu thấy tình huống càng ngày càng tệ, avatar tiểu thư thỏ liền xuất hiện.
【@user190245: Tôi không hiểu lắm, vì sao lại đặt đạo đức với việc vi phạm pháp luật lên cùng một bàn cân? Chẳng lẽ chỉ vì Trần Lâm Ký là chú của Ngụy Khinh Ngữ và đã từng dang tay giúp đỡ nàng, cho nên chuyện hắn giam người phi pháp, cố ý gây thương tích, xúi giục giết người thì không phải chịu trách nhiệm sao?】
【@user190245: Nếu muốn dùng tình cảm nói đúng sai, vậy sao chủ thớt chỉ nhìn nhận từ phía của Ngụy Khinh Ngữ? Chủ thớt có từng nghĩ đến việc Quý Tiêu đã phải tận mắt chứng kiến ba mình bị thiêu sống hay không? Hay thớt chỉ dựa vào đạo đức để tỏ ra đồng cảm với một tên tội phạm giết người bị phản bội, phóng đại sự bất hạnh của hắn để tẩy trắng cho tội ác cùng cực của hắn. Vậy xin hỏi, chủ thớt và tên tội phạm giết người đó khác nhau chỗ nào nhỉ?】
Một quả bom khác dội xuống đám người đang ầm ĩ hỗn loạn khiến bọn họ tỉnh lại.
Một bình luận chất vấn chi chít dày đặc khiến Lưu Mỹ Na không thể không ra mặt ngụy biện: 【Vậy Trân Lâm Ký không tội nghiệp sao? Hắn dụng hết tâm sức, cuối cùng bị Ngụy Khinh Ngữ phản bội! Quý Tiêu cũng chẳng phải hạng người tốt lành gì! Không lẽ những gì tôi nói ban đầu là sai à?!】
Như thể chỉ chờ 【Mỹ nhân người M gốc H】 nói thế, tiểu thư thỏ chỉ mất một phút để đăng lên một đoạn chữ dài: 【Chủ thớt, tôi đã tra ra IP của hai cái topic này, giống hệt nhau, rõ ràng cô đang tự biên tự diễn, bài viết ngay bên dưới là do cô đăng lên. Có điều nếu cô chỉ vin vào cái lý do đó để bôi nhọ người khác, tôi khuyên cô tốt nhất là đăng bài xin lỗi công khai đi, bằng không chúng tôi sẽ buộc cô phải chịu trách nhiệm hình sự. Hiện tại hành vi của cô đã có thể cấu thành tội danh tung tin đồn thất thiệt bôi nhọ người khác.】
Lưu Mỹ Na hơi hoảng hốt những vấn cố mạnh miệng: 【Cô hù dọa ai đấy, tiết lộ danh tính người khác là phạm pháp!】
Tiểu thư thỏ cười lạnh: 【Tôi không hù dọa cô, cũng không phải đang tiết lộ danh tính, Lưu Mỹ Na.】
Quý Tiêu đọc bình luận này của tiểu thư thỏ, như thể nghe được tiếng chuông cảnh cáo mạnh mẽ, trong lòng vô cùng thoải mái.
Cũng ngay khi bình luận này được đăng lên, bài đăng đó đã biến mất giống như vừa rồi Quý Tiêu thấy.
Cảm thấy chuyện này không đơn giản, Quý Tiêu mở ứng dụng diễn đàn ra xem.
Cô vừa vào xem đã thấy một bài đăng treo ở vị trí thứ nhất: 《Tôi trịnh trọng xin lỗi tiểu thư Quý Tiêu và tiểu thư Ngụy Khinh Ngữ.》
Bài đăng đột ngột kia được đính nhãn “Hot”, trang bình luận đã lên đến trang thứ tư.
Quý Tiêu xem đến trang cuối cùng, bên trong toàn là lời châm chọc khinh thường Lưu Mỹ Na. Cô quay lại xem bài đăng xin lỗi đầu tiên rồi cũng đi cười cợt khinh bỉ một cái.
Người ta thường cho rằng chỉ đơn giản là tung tin đồn thất thiệt thôi thì cũng không phải chịu trách nhiệm gì, thế nhưng thực tế bọn họ đâu biết rằng trên đầu mình đã sớm lủng lẳng một thanh gươm Damocles*.
(*Thanh gươm Damocles là phép ẩn dụ về mối nguy hiểm luôn rình rập trước mặt.)
【Tất cả những gì mà tôi, Lưu Mỹ Na đã nói trong bài đăng 《Tôi muốn biết mấy bài đăng về các CP được nhiều người quan tâm có thể xoá bớt hay không?》đều chỉ là phỏng đoán cá nhân của tôi, không có bất cứ thông tin nào trong đó là sự thật cả, điều này đã gây ảnh hưởng xấu tới nhiều người.】
【Tại đây tôi xin được trịnh trọng gửi lời xin lỗi tới tiểu thư Quý Tiêu và tiểu thư Ngụy Khinh Ngữ, thật sự rất xin lỗi. Tôi đăng bài bôi nhọ vì tôi ganh tỵ với tiểu thư Quý Tiêu, tôi xin được gửi lời xin lỗi một lần nữa vì hành động bốc đồng ngu xuẩn của mình vào thời điểm đó.】
【Đồng thời tôi cũng xin cảm ơn vì tiểu thư Ngụy Khinh Ngữ đã bỏ qua không truy cứu thêm về vụ việc. Mong mọi người hãy coi đây như là một bài học để sau này không phát sinh thêm chuyện bịa đặt bôi nhọ danh dự người khác nữa.】
Quý Tiêu dựa lưng vào thành ghế, nhìn bài đăng xin lỗi của Lưu Mỹ Na, sau đó chợt giật mình hiểu ra vì sao sáng nay Ngụy Khinh Ngữ trông thật mỏi mệt.
Cũng ngay lúc ấy, tâm trí cô bất giác ùn ùn hiện lên những câu chữ trong bài đăng của tiểu thư thỏ.
Chẳng biết có phải do tuyến thể của cô vừa hồi phục nên vẫn còn hơi rối loạn hay không, nhưng dường như cô tìm thấy bóng dáng Ngụy Khinh Ngữ đâu đó trong giọng văn của tiểu thư thỏ.
Thậm chí cô còn tưởng tượng chú thỏ che mắt cười kia thành Ngụy Khinh Ngữ.
Nhưng điều khiến Quý Tiêu cảm thấy khó tin nhất chính là cô không hề cảm thấy có gì sai trái cả.
Dường như tiểu thư thỏ chính là Ngụy Khinh Ngữ.
Chắc không phải chứ…
Dù sao thời điểm mình và tiểu thư thỏ quen biết nhau là sau khi kết thúc đại hội thể thao nhân dịp khai giảng năm học mới.
Lúc đó quan hệ giữa mình và Ngụy Khinh Ngữ chưa tốt đến mức nàng sẽ giúp đỡ mình mà.
“Tinh tinh.”
Giữa lúc Quý Tiêu còn đang hết hồn với trí tưởng tượng của mình thì Kiều Nghê lại gửi tin nhắn tới: 【Chị Quý Tiêu, xem xong rồi à?】
Quý Tiêu lấy lại tinh thần, lẹ tay gõ phím: 【Xong rồi.】
【Chị không biết câu đó dã man cỡ nào đâu! Chiến thần này đúng là lợi hại. Cô ấy vẫn luôn như thế, nói năng gọn ghẽ linh hoạt, nhằm ngay vào điểm yếu đối phương.】
Kiều Nghê hưng phấn gõ phím, nằm ườn trên giường giơ cao bắp chân, vào vai một thiếu nữ si tình nói: 【Mà không biết có phải do em bị ảo giác không, nhưng em cảm thấy cô ấy bây giờ chín chắn hơn lúc trước nhiều, giống như tổng giám đốc bá đạo ẩn mình gì gì đó ấy. Chị còn nhớ không, ngày xưa chỉ cần là chuyện có liên can đến chị là cô ấy liền xuất hiện. Nếu không phải chị đã có chị Khinh Ngữ thì em thiệt muốn ghép hai người thành CP để đu đấy!】
Quý Tiêu nhìn Kiều Nghê gửi tin nhắn dài dằng dặc cho mình, con ngươi màu vàng cam hơi trầm xuống.
Như thể có thứ đồ bị lãng quên nơi xó xỉnh bây giờ lại hiện lên trong tâm trí cô, trước đây Ngụy Khinh Ngữ từng nói với cô:
“Lúc đó cậu từng nói không cần giúp cậu đẩy bài đăng couple của chúng ta, chẳng lẽ là vì cậu cũng muốn ghép mình với Tấn Nam Phong thành một cặp sao?”
Âm thanh lưu luyến thoảng qua đôi tai Quý Tiêu, khi đó cô chỉ xem đó là lời nói trong lúc ghen tuông, bây giờ nghĩ lại mới cảm giác có gì đó không đúng.
… Rõ ràng cô chưa từng nói gì với Ngụy Khinh Ngữ về chuyện chèo couple, cô chỉ từng ám chỉ chuyện đó khi đang giãi bày tâm sự với tiểu thư thỏ mà thôi!
Chẳng lẽ, tiểu thư thỏ thực sự chính là Ngụy Khinh Ngữ?
Luồng cảm xúc khó tả đầy phấn khích cuộn trào trong lòng Quý Tiêu.
Cô chưa từng nghĩ đến, người đầu tiên cho cô cảm giác thân thuộc ở thế giới xa lạ này lại chính là Ngụy Khinh Ngữ.
… Khi đó cô còn tưởng rằng mỗi giây mỗi phút nàng đều muốn giết mình.
Quý Tiêu nhớ đến quãng thời gian đen tối năm lớp mười hai, nhớ về lúc tiểu thư thỏ một mình đơn độc chiến đấu trên diễn đàn, hốc mắt bắt đầu ươn ướt.
Hoá ra sự cố chấp và quật cường ở nàng không hề đột ngột sinh ra, mà là vẫn luôn luôn như thế, từ đầu đến cuối nàng luôn hướng về mình, dù cho mình đã nặng nề từ chối nàng.
•
Hoàng hôn buông xuống, chiếc Porsche 911 màu đỏ của Ngụy Khinh Ngữ đúng giờ dừng trước cửa nhà.
Cầu thang gỗ lâu đời phát ra tiếng kẽo kẹt nho nhỏ, Ngụy Khinh Ngữ nghe theo lời nhắc của dì Ngô, đi thẳng đến phòng ngủ của mình và Quý Tiêu.
Có điều khi nàng mở cửa ra lại chẳng thấy bóng dáng Quý Tiêu đâu.
Ngụy Khinh Ngữ thoáng nghi ngờ, vừa cởi áo khoác ra vừa bước vô phòng ngủ.
Nhưng không ngờ ngay khi nàng định bước qua cửa hành lang để đi vào bên trong thì đột nhiên có người ôm chặt nàng từ phía sau.
Hương Brandy đào dào dạt ôm trọn lấy nàng.
“Tìm được cậu rồi.”
“Ms. Rabbit.”
Giọng nói trầm thấp đầy sức hút của cô vờn quanh đôi tai Ngụy Khinh Ngữ.
–---------------
Editor: Hoàng Hoàng.
Beta: Hạ Yên.
Thế nhưng bầu trời mùa đông dường như không muốn phối hợp, tầng mây dày nặng tích tụ trên bầu trời xanh thẳm, như thể đang chuẩn bị cho đêm Giáng Sinh ngày hôm sau.
Mặt trời lấp ló sau kẽ hở, gieo ánh nắng xuyên qua áng mây trắng, rơi xuống nhà thờ gần khu dân cư.
Những đụn tuyết chất thành đống quanh những ngôi nhà mái nâu mang phong cách châu Âu, kì thực cũng không cần phải rào đón gì, đêm Giáng Sinh ngày mai vẫn sẽ chẳng kém phần vui vẻ.
Chú sóc nhỏ vung vẩy chiếc đuôi lớn nhảy lên bậu cửa sổ, giấu hạt thông và ngô vào đó rồi cẩn thận quan sát xung quanh, sau đó bắt đầu chuyến thu thập thức ăn mới.
Chỉ là nó không để ý có tia sáng màu cam loé lên phía bên kia khe hở giữa những chiếc rèm cửa sổ.
Quý Tiêu ngồi trên giường thích thú quan sát chú sóc con.
Dựa vào khả năng khôi phục của Alpha cấp S, Quý Tiêu được An Sầm cho phép xuất viện trở về nhà sau khi trải qua buổi kiểm tra sức khoẻ vào hôm qua.
Sau khi Ngụy Khinh Ngữ ký hợp đồng với Triều Thần thì công việc trở nên thuận lợi hơn nhiều, nàng và đội ngũ của mình đã đáp máy bay về nước hai ngày trước.
Bây giờ trong nhà chỉ còn lại bốn người chủ tớ êm ấm hoà thuận, như thể họ đã sống ở đây từ rất lâu rồi.
Ánh nắng dịu nhẹ len qua khe hở giữa màn cửa, gương mặt vừa rồi còn ngái ngủ của Quý Tiêu nở rộ nụ cười vui vẻ.
Dõi theo chú sóc thêm một lát, cô không làm phiền nó tìm kiếm thức ăn thêm nữa mà đứng dậy nhặt quần áo dưới đất, sau đó mang dép nhung rồi đi vào nhà vệ sinh.
Phía sau cánh cửa kính mờ chạm khắc hoa văn ấy có một “vật nhỏ” còn ngon miệng hơn đang chờ đợi cô.
Ánh đèn trắng ấm áp chiếu lên những viên gạch nhỏ hình vuông lát trên tường, toả ra không khí lành lạnh của mùa đông.
Hôm nay Ngụy Khinh Ngữ và Triều Thần còn một cuộc họp nhỏ sắp đến giờ bắt đầu, bây giờ nàng đang chú tâm tô son trước gương trang điểm.
Áo sơ-mi trắng rộng thùng thình dài đến bắp đùi chẳng che đi được đôi chân thon dài đối xứng của nàng.
Có lẽ do vướng víu nên Ngụy Khinh Ngữ không cài hết hàng cúc áo mà chỉ giữ lại vài chiếc ở giữa ngực, để lộ ra bờ vai trắng nõn mịn màng mỗi khi nàng giơ cánh tay lên.
"Chào buổi sáng." Quý Tiêu ôm lấy vòng eo thon của Ngụy Khinh Ngữ từ phía sau, quấn quýt tựa cằm lên vai nàng khẽ hít hà, cảm nhận hương vị bạc hà thấm đẫm cõi lòng.
Chẳng biết có phải là vì để lấp đầy những ngày tháng trống vắng kia không, Quý Tiêu phát hiện từ khi tuyến thể của mình hồi phục đến nay, cô cực kì thích ngửi mùi pheromone của Ngụy Khinh Ngữ.
Cô ngửi mùi hương thơm ngát trên mái tóc của Ngụy Khinh Ngữ thêm hai lần nữa, sau đó khẽ hỏi: "Mấy giờ cậu đi?"
"Chín giờ, mười giờ bắt đầu họp rồi." Ngụy Khinh Ngữ nhìn vào gương, đôi mắt tĩnh lặng quan sát người thiếu nữ sau lưng mình.
Bây giờ chỉ mới bảy giờ ba mươi phút, vẫn còn nhiều thời gian.
Quý Tiêu nghĩ thế, lập tức cúi đầu hôn lên vành tai Ngụy Khinh Ngữ.
Sau đó cô hôn dọc theo vành tai xuống đến gò má rồi xương hàm tinh tế, cuối cùng là cần cổ trắng nõn.
Quý Tiêu đưa tay ra, dễ dàng bế bổng Ngụy Khinh Ngữ lên rồi đặt nàng ngồi trên bệ đá cẩm thạch ở bồn rửa tay.
Suối tóc đen xoã dài rủ xuống bờ vai Quý Tiêu, cô như đang thưởng thức hương vị của lớp son trên bờ môi nàng, mải miết đảo quanh, dịu dàng khôn cùng.
Người đứng trước mặt thì hừng hực như ánh lửa, tấm gương phía sau lại thoang thoảng hơi lạnh.
Eo nhỏ của Ngụy Khinh Ngữ tựa vào mép bồn rửa mặt, áo sơ-mi trắng mỏng manh chẳng thể ngăn nổi đòn tấn công nào.
Hương Brandy đào âm thầm lên men trong căn phòng, chiếc cổ cao trắng như tuyết của Ngụy Khinh Ngữ hơi ngửa ra, đôi môi mỏng đỏ mọng đang hé mở khẽ giương lên.
Cái đẩy nhẹ nhàng tựa như mơn man ve vuốt, một tay Ngụy Khinh Ngữ đưa lên câu lấy cổ Quý Tiêu, bàn tay còn lại chống xuống nền đá có chút lạnh lẽo.
Đôi đồng tử xanh biếc mờ đi trong màn sương, biếng nhác thả mình, chầm chậm tản ra vô vàn quyến rũ mê người.
Làn gió từ hệ thống lọc khí chậm rãi thổi đến, một lúc sau Ngụy Khinh Ngữ vẫn dựa vào vai Quý Tiêu như thế.
Mặc dù Quý Tiêu vẫn còn có chút thòm thèm tiếc rẻ, nhưng cô vẫn giữ được lí trí để nhận biết điểm dừng.
Quý Tiêu cảm thấy Ngụy Khinh Ngữ mệt mỏi hơn mọi ngày, cũng nhận thức được mình đã phóng túng thế nào từ khi tuyến thể hồi phục, vì thế cô ân cần nhẹ nhàng chủ động hỏi: "Có phải là chúng ta… quá thường xuyên rồi không..."
Câu từ có chút thẳng thắn, còn chưa nói hết gương mặt Quý Tiêu đã ửng đỏ ngượng ngùng.
Ngụy Khinh Ngữ khẽ hít một hơi, ngồi trên đùi Quý Tiêu, ôm lấy gương mặt cô, không để cô nói hết mà đã lập tức phủ nhận: "Không đâu, thế này cũng tốt mà."
Dứt lời, nàng liền cúi đầu hôn lên đôi môi Quý Tiêu, cười nói: "Thưởng cho cậu vì không làm trôi lớp trang điểm của mình."
Quý Tiêu nghe thế, vòng tay ôm eo Ngụy Khinh Ngữ, không chờ nàng ngẩng đầu đã hôn lại: "Vậy thì nhân đôi phần thưởng đi."
Không khí tươi mới lại lần nữa nhuốm đầy hương bạc hà và Brandy đào, đến tận khi điện thoại để trong hộc tủ của Ngụy Khinh Ngữ đổ chuông báo thức, Quý Tiêu mới buông Ngụy Khinh Ngữ ra.
Đến chín giờ, Quý Tiêu tiễn Ngụy Khinh Ngữ ra khỏi cửa.
Dì Ngô đã hâm nóng lại bữa sáng cho Quý Tiêu, cô vừa ăn sáng vừa nhìn đường dẫn liên kết mà Kiều Nghê gửi cho cô vào rạng sáng nay.
Có điều nó chỉ còn lại cái tên, khi nhấn vào mới biết nó đã bị xoá.
Quý Tiêu nhìn tiêu đề bài đăng 《Tôi muốn biết mấy bài đăng về các CP được nhiều người quan tâm có thể xoá bớt hay không?》 liền cảm thấy có chuyện chẳng lành, vì vậy cô liền gửi một loại sticker chọt chọt đến cho Kiều Nghê rồi hỏi: 【Có chuyện gì thế? Bài em gửi cho chị bị xoá rồi.】
Nhưng Quý Tiêu không ngờ Kiều Nghê trả lời ngay tức khắc: 【Chị Quý Tiêu, vị chiến thần kia đúng là có số má. Chị không biết đâu, cô ấy vừa cảnh cáo Lưu Mỹ Na xong, bài đăng liền biến mất luôn, má ơi! Bay màu luôn đó! Em có chụp màn hình lại nè, mặc dù không được đầy đủ lắm, chị có muốn xem không?】
Quý Tiêu nghe Kiều Nghê nhắc chiến thần gì đó thì khẽ nhíu mày: 【Chiến thần… Là cái người để hình đại diện con thỏ ấy hả?】
Kiều Nghê gật đầu lia lịa: 【Đúng, là cô ấy đó!】
Vừa nói xong điện thoại Quý Tiêu bắt đầu rung bần bật. Kiều Nghê gửi qua mấy tấm hình, lúc này Quý Tiêu mới biết đêm qua lúc cô đang vùi trong chăn ấm đệm êm thì trên diễn đàn lại nổi lên một trận tranh cãi ầm ĩ không hồi kết.
Một tài khoản tên【Mỹ nhân người M gốc H】đang nổi quạu kể lể trong topic: 【Tôi cảm thấy diễn đàn trường học vẫn nên chú trọng hướng dẫn cho các bạn học sinh, bài đăng của mấy cái người đó không nên giữ lại, tránh dẫn dắt mọi người hâm mộ mù quáng. @admin】
Chủ đề này vừa mở ra, rất nhiều người chạy vào xem, kế đó đồng lòng tấn công.
【Đường Đường Kiều Kiều: Chủ thớt nói cái topic đang hot đó hả?】
【Cho tui thử một miếng: Đang nói chị Quý Tiêu và Khinh Ngữ ở lớp trên ấy hả? Nghe nói bây giờ hai người đang quen nhau đó, mà chẳng phải Mạn Thanh cũng đang ăn nên làm ra khi về tay chị Khinh Ngữ sao? Hai người bọn họ đúng là tấm gương sáng đó, sao lại thành gây ảnh hưởng xấu vậy?】
【Ve đang kêu mà! Kanna!: Đúng á! Ke của cp này hơi bị xịn luôn đó trời!】
…
Chẳng biết có phải cảm thấy nhiều người đang hiểu lầm ý mình hay không, cái nick 【Mỹ nhân người M gốc H】lại nói tiếp: 【Trời ơi, mấy người đừng có vô thùng rác đu couple được không vậy? Mấy người chưa biết gì à, Ngụy Khinh Ngữ đã vì Quý Tiêu mà tống luôn chú của mình vào cục cảnh sát đó.】
Với đám học sinh còn đang đi học bị giới hạn tin tức mà nói, những lời này giống hệt một quả bom hạng nặng.
Như viên đá ném xuống mặt nước tĩnh lặng, trong nháy mắt dưới topic ngập câu hỏi 【Hả? Cô nói gì?】cùng với rất nhiều dấu chấm hỏi.
Bấy giờ người kia lại nói tiếp: 【Chắc có người xem tin tức tuần này rồi, chủ tịch tập đoàn nhà họ Trần đã bị giải về cục cảnh sát rồi. Là Ngụy Khinh Ngữ làm đó. Trần Lâm Ký đúng thảm luôn, lao tâm khổ tứ giúp đỡ người ta, ai ngờ lại là nuôi ong tay áo. Cô ta quay lại cắn ổng một cái xong đẩy ổng vào đồn luôn, giờ còn đang qua lại với con gái của kẻ đã hại cô ta tan nhà nát cửa đó.】
Cứ thế, topic càng ngày càng nóng, có người kinh ngạc, cũng có người nghi ngờ.
Chẳng qua cái người 【Mỹ nhân người M gốc H】 kia cứ làm lơ mấy bình luận chất vấn tính xác thực của tin tức, thậm chí còn cố gắng dẫn dắt những suy đoán của dư luận.
【Đúng đó, mấy người không đọc lộn đâu. Ba của Quý Tiêu là Quý Thanh Vân chính là kẻ lúc trước đã chiếm đoạt gia sản nhà Ngụy Khinh Ngữ. Mạn Thanh suýt nữa đã rơi vào tay Quý Thanh Vân rồi, nhưng mà Quý Tiêu yêu vào mất não, bán luôn ba mình đi. Không ngờ Alpha cấp S mà cũng yêu đương mù quáng đến vậy.】
…
【Hai người đó một người thì yêu vào mất não, hại luôn ba mình, một người thì chuẩn tướng sao chổi vong ân bội nghĩa, khắc chết cả ba lẫn mẹ. Đúng là trời sinh một đôi. Cũng may Tấn Nam Phong không đổ Ngụy Khinh Ngữ, nếu không thì chắc cả nhà họ Tấn cũng bị cô ta hại chết luôn rồi.】
Quý Tiêu nhìn kẻ kia tung tin đồn nhảm khắp nơi, mọi thứ đều là bịa đặt, hoàn toàn vô căn cứ, bàn tay đang cầm điện thoại không khỏi siết chặt.
Cô còn nhìn thấy tài khoản tên 【Kiều Ni Ni Ni Ni】 chạy vào cãi nhau với người nọ. Nhưng mặc kệ Kiều Nghê nói gì, người này cũng bỏ ngoài tai hết, chỉ chăm chăm bôi nhọ cô và Ngụy Khinh Ngữ.
Đặc biệt là cô.
Qua miệng của kẻ đó thì cô đã biến thành kẻ yêu đương đến mụ mị hết đầu óc, đứa con gái bất hiếu, còn là gái gọi ăn bám làm mất mặt tất cả Alpha cấp S.
Quý Tiêu nhìn cái tên 【Mỹ nhân người M gốc H】gì đó đang mồm mép tép nhảy, trong đầu nảy ra một cái tên đã lâu không nhắc tới: Lưu Mỹ Na.
Hai năm theo học dưới mái trường này, cô chỉ có một kẻ thù duy nhất chính là con nhỏ rác rưởi Lưu Mỹ Na.
Cô biết công ty nhà họ Lưu cùng một phe với tập đoàn nhà họ Trần. Trần Lâm Ký đã vào tù thụ án, nhà họ Lưu chắc chắn sẽ gai mắt với Ngụy Khinh Ngữ.
Nhưng mà mọi tin tức bôi đen Mạn Thanh phát tán ra ngoài chỉ như đá chìm đáy biển, chẳng thấy tăm hơi. Nếu nói là giận cá chém thớt, kẻ không đủ tư cách làm người thừa kế như Lưu Mỹ Na hiển nhiên có thể nghĩ ra cái kiểu truyền thông bẩn này, tiện thể thể hiện bản thân với những người lớn trong nhà.
Vì áp lực học hành nên các học sinh không đủ nhạy cảm với vấn đề này, rất dễ bị dẫn dắt rồi trở nên kích động, đồng thời trong trường cũng có nhiều phụ huynh thuộc tầng lớp trung thượng lưu.
Nếu như Lưu Mỹ Na tự mình ra tay, vin vào việc này gây khó dễ cho Ngụy Khinh Ngữ, nhân tiện trả mối thù bị Quý Tiêu hạ nhục mấy năm trước, vậy chẳng phải là vẹn cả đôi đường hay sao?
Huống hồ một màn này, hai cái nick kẻ tung người hứng, sau đó tung thêm mấy cái nick ảo bắt nhịp hùa theo, chi phí phải trả cực thấp mà dường như chẳng cần phải chịu trách nhiệm gì, cớ gì Lưu Mỹ Na không nhận chứ.
Ngay lúc Quý Tiêu thấy tình huống càng ngày càng tệ, avatar tiểu thư thỏ liền xuất hiện.
【@user190245: Tôi không hiểu lắm, vì sao lại đặt đạo đức với việc vi phạm pháp luật lên cùng một bàn cân? Chẳng lẽ chỉ vì Trần Lâm Ký là chú của Ngụy Khinh Ngữ và đã từng dang tay giúp đỡ nàng, cho nên chuyện hắn giam người phi pháp, cố ý gây thương tích, xúi giục giết người thì không phải chịu trách nhiệm sao?】
【@user190245: Nếu muốn dùng tình cảm nói đúng sai, vậy sao chủ thớt chỉ nhìn nhận từ phía của Ngụy Khinh Ngữ? Chủ thớt có từng nghĩ đến việc Quý Tiêu đã phải tận mắt chứng kiến ba mình bị thiêu sống hay không? Hay thớt chỉ dựa vào đạo đức để tỏ ra đồng cảm với một tên tội phạm giết người bị phản bội, phóng đại sự bất hạnh của hắn để tẩy trắng cho tội ác cùng cực của hắn. Vậy xin hỏi, chủ thớt và tên tội phạm giết người đó khác nhau chỗ nào nhỉ?】
Một quả bom khác dội xuống đám người đang ầm ĩ hỗn loạn khiến bọn họ tỉnh lại.
Một bình luận chất vấn chi chít dày đặc khiến Lưu Mỹ Na không thể không ra mặt ngụy biện: 【Vậy Trân Lâm Ký không tội nghiệp sao? Hắn dụng hết tâm sức, cuối cùng bị Ngụy Khinh Ngữ phản bội! Quý Tiêu cũng chẳng phải hạng người tốt lành gì! Không lẽ những gì tôi nói ban đầu là sai à?!】
Như thể chỉ chờ 【Mỹ nhân người M gốc H】 nói thế, tiểu thư thỏ chỉ mất một phút để đăng lên một đoạn chữ dài: 【Chủ thớt, tôi đã tra ra IP của hai cái topic này, giống hệt nhau, rõ ràng cô đang tự biên tự diễn, bài viết ngay bên dưới là do cô đăng lên. Có điều nếu cô chỉ vin vào cái lý do đó để bôi nhọ người khác, tôi khuyên cô tốt nhất là đăng bài xin lỗi công khai đi, bằng không chúng tôi sẽ buộc cô phải chịu trách nhiệm hình sự. Hiện tại hành vi của cô đã có thể cấu thành tội danh tung tin đồn thất thiệt bôi nhọ người khác.】
Lưu Mỹ Na hơi hoảng hốt những vấn cố mạnh miệng: 【Cô hù dọa ai đấy, tiết lộ danh tính người khác là phạm pháp!】
Tiểu thư thỏ cười lạnh: 【Tôi không hù dọa cô, cũng không phải đang tiết lộ danh tính, Lưu Mỹ Na.】
Quý Tiêu đọc bình luận này của tiểu thư thỏ, như thể nghe được tiếng chuông cảnh cáo mạnh mẽ, trong lòng vô cùng thoải mái.
Cũng ngay khi bình luận này được đăng lên, bài đăng đó đã biến mất giống như vừa rồi Quý Tiêu thấy.
Cảm thấy chuyện này không đơn giản, Quý Tiêu mở ứng dụng diễn đàn ra xem.
Cô vừa vào xem đã thấy một bài đăng treo ở vị trí thứ nhất: 《Tôi trịnh trọng xin lỗi tiểu thư Quý Tiêu và tiểu thư Ngụy Khinh Ngữ.》
Bài đăng đột ngột kia được đính nhãn “Hot”, trang bình luận đã lên đến trang thứ tư.
Quý Tiêu xem đến trang cuối cùng, bên trong toàn là lời châm chọc khinh thường Lưu Mỹ Na. Cô quay lại xem bài đăng xin lỗi đầu tiên rồi cũng đi cười cợt khinh bỉ một cái.
Người ta thường cho rằng chỉ đơn giản là tung tin đồn thất thiệt thôi thì cũng không phải chịu trách nhiệm gì, thế nhưng thực tế bọn họ đâu biết rằng trên đầu mình đã sớm lủng lẳng một thanh gươm Damocles*.
(*Thanh gươm Damocles là phép ẩn dụ về mối nguy hiểm luôn rình rập trước mặt.)
【Tất cả những gì mà tôi, Lưu Mỹ Na đã nói trong bài đăng 《Tôi muốn biết mấy bài đăng về các CP được nhiều người quan tâm có thể xoá bớt hay không?》đều chỉ là phỏng đoán cá nhân của tôi, không có bất cứ thông tin nào trong đó là sự thật cả, điều này đã gây ảnh hưởng xấu tới nhiều người.】
【Tại đây tôi xin được trịnh trọng gửi lời xin lỗi tới tiểu thư Quý Tiêu và tiểu thư Ngụy Khinh Ngữ, thật sự rất xin lỗi. Tôi đăng bài bôi nhọ vì tôi ganh tỵ với tiểu thư Quý Tiêu, tôi xin được gửi lời xin lỗi một lần nữa vì hành động bốc đồng ngu xuẩn của mình vào thời điểm đó.】
【Đồng thời tôi cũng xin cảm ơn vì tiểu thư Ngụy Khinh Ngữ đã bỏ qua không truy cứu thêm về vụ việc. Mong mọi người hãy coi đây như là một bài học để sau này không phát sinh thêm chuyện bịa đặt bôi nhọ danh dự người khác nữa.】
Quý Tiêu dựa lưng vào thành ghế, nhìn bài đăng xin lỗi của Lưu Mỹ Na, sau đó chợt giật mình hiểu ra vì sao sáng nay Ngụy Khinh Ngữ trông thật mỏi mệt.
Cũng ngay lúc ấy, tâm trí cô bất giác ùn ùn hiện lên những câu chữ trong bài đăng của tiểu thư thỏ.
Chẳng biết có phải do tuyến thể của cô vừa hồi phục nên vẫn còn hơi rối loạn hay không, nhưng dường như cô tìm thấy bóng dáng Ngụy Khinh Ngữ đâu đó trong giọng văn của tiểu thư thỏ.
Thậm chí cô còn tưởng tượng chú thỏ che mắt cười kia thành Ngụy Khinh Ngữ.
Nhưng điều khiến Quý Tiêu cảm thấy khó tin nhất chính là cô không hề cảm thấy có gì sai trái cả.
Dường như tiểu thư thỏ chính là Ngụy Khinh Ngữ.
Chắc không phải chứ…
Dù sao thời điểm mình và tiểu thư thỏ quen biết nhau là sau khi kết thúc đại hội thể thao nhân dịp khai giảng năm học mới.
Lúc đó quan hệ giữa mình và Ngụy Khinh Ngữ chưa tốt đến mức nàng sẽ giúp đỡ mình mà.
“Tinh tinh.”
Giữa lúc Quý Tiêu còn đang hết hồn với trí tưởng tượng của mình thì Kiều Nghê lại gửi tin nhắn tới: 【Chị Quý Tiêu, xem xong rồi à?】
Quý Tiêu lấy lại tinh thần, lẹ tay gõ phím: 【Xong rồi.】
【Chị không biết câu đó dã man cỡ nào đâu! Chiến thần này đúng là lợi hại. Cô ấy vẫn luôn như thế, nói năng gọn ghẽ linh hoạt, nhằm ngay vào điểm yếu đối phương.】
Kiều Nghê hưng phấn gõ phím, nằm ườn trên giường giơ cao bắp chân, vào vai một thiếu nữ si tình nói: 【Mà không biết có phải do em bị ảo giác không, nhưng em cảm thấy cô ấy bây giờ chín chắn hơn lúc trước nhiều, giống như tổng giám đốc bá đạo ẩn mình gì gì đó ấy. Chị còn nhớ không, ngày xưa chỉ cần là chuyện có liên can đến chị là cô ấy liền xuất hiện. Nếu không phải chị đã có chị Khinh Ngữ thì em thiệt muốn ghép hai người thành CP để đu đấy!】
Quý Tiêu nhìn Kiều Nghê gửi tin nhắn dài dằng dặc cho mình, con ngươi màu vàng cam hơi trầm xuống.
Như thể có thứ đồ bị lãng quên nơi xó xỉnh bây giờ lại hiện lên trong tâm trí cô, trước đây Ngụy Khinh Ngữ từng nói với cô:
“Lúc đó cậu từng nói không cần giúp cậu đẩy bài đăng couple của chúng ta, chẳng lẽ là vì cậu cũng muốn ghép mình với Tấn Nam Phong thành một cặp sao?”
Âm thanh lưu luyến thoảng qua đôi tai Quý Tiêu, khi đó cô chỉ xem đó là lời nói trong lúc ghen tuông, bây giờ nghĩ lại mới cảm giác có gì đó không đúng.
… Rõ ràng cô chưa từng nói gì với Ngụy Khinh Ngữ về chuyện chèo couple, cô chỉ từng ám chỉ chuyện đó khi đang giãi bày tâm sự với tiểu thư thỏ mà thôi!
Chẳng lẽ, tiểu thư thỏ thực sự chính là Ngụy Khinh Ngữ?
Luồng cảm xúc khó tả đầy phấn khích cuộn trào trong lòng Quý Tiêu.
Cô chưa từng nghĩ đến, người đầu tiên cho cô cảm giác thân thuộc ở thế giới xa lạ này lại chính là Ngụy Khinh Ngữ.
… Khi đó cô còn tưởng rằng mỗi giây mỗi phút nàng đều muốn giết mình.
Quý Tiêu nhớ đến quãng thời gian đen tối năm lớp mười hai, nhớ về lúc tiểu thư thỏ một mình đơn độc chiến đấu trên diễn đàn, hốc mắt bắt đầu ươn ướt.
Hoá ra sự cố chấp và quật cường ở nàng không hề đột ngột sinh ra, mà là vẫn luôn luôn như thế, từ đầu đến cuối nàng luôn hướng về mình, dù cho mình đã nặng nề từ chối nàng.
•
Hoàng hôn buông xuống, chiếc Porsche 911 màu đỏ của Ngụy Khinh Ngữ đúng giờ dừng trước cửa nhà.
Cầu thang gỗ lâu đời phát ra tiếng kẽo kẹt nho nhỏ, Ngụy Khinh Ngữ nghe theo lời nhắc của dì Ngô, đi thẳng đến phòng ngủ của mình và Quý Tiêu.
Có điều khi nàng mở cửa ra lại chẳng thấy bóng dáng Quý Tiêu đâu.
Ngụy Khinh Ngữ thoáng nghi ngờ, vừa cởi áo khoác ra vừa bước vô phòng ngủ.
Nhưng không ngờ ngay khi nàng định bước qua cửa hành lang để đi vào bên trong thì đột nhiên có người ôm chặt nàng từ phía sau.
Hương Brandy đào dào dạt ôm trọn lấy nàng.
“Tìm được cậu rồi.”
“Ms. Rabbit.”
Giọng nói trầm thấp đầy sức hút của cô vờn quanh đôi tai Ngụy Khinh Ngữ.
–---------------
Editor: Hoàng Hoàng.
Beta: Hạ Yên.