Chương : 6
“Tiểu thư, người làm sao vậy? Có phải đã nhớ lại hay không?” Tiểu Vân thấy nàng không nói lời nào, vội vàng hỏi.
“Không phải.” Cung Tuyết Thiến nghe vậy mới phục hồi lại tinh thần, tiếp đó lơ đãng nhìn đến cánh tay nhỏ bé của mình, ánh mắt lập tức mở lớn, sao lại bé như vậy? Giống như một tiểu hài tử, chuyển qua nhìn tới Tiểu Vân, giờ mới phát hiện nàng cùng lắm hình dáng cũng chỉ mới hơn mười tuổi, vội hỏi: “Tiểu Vân, mau nói cho ta biết, ta bao nhiêu tuổi rồi?” Người cổ đại kết hôn sớm, dường như sớm nhất chừng mười bốn tuổi, nàng không phải cũng chính là như vậy chứ.
“Tiểu thư, người mười tuổi, Tiểu Vân mười hai tuổi.” Tiểu Vân trả lời.
“Cái gì?” Cung Tuyết Thiến la lớn, mắt như mở to thêm vài phần, mười tuổi? Sao có khả năng như vậy? Nàng vừa rồi rõ ràng nói mình là tiểu thiếp của Vương gia, không thể tin được hỏi lại lần nữa: “Ngươi nói ta bao nhiêu tuổi?”
“Mười tuổi, nô tỳ biết rõ lắm, bởi vì nô tỳ lớn hơn người hai tuổi, đã hầu hạ người năm năm rồi, sẽ không tính sai đâu.” Tiểu Vân gật đầu khẳng định.
Trời ạ, Cung Tuyết Thiến muốn ngất quá, nhìn nàng, không thể không hỏi tới:“Mười tuổi, cũng có thể làm tiểu thiếp sao? Chẳng lẽ Vương gia bị luyến đồng phích[1]?” có sớm cũng không thể phát dục lúc mười tuổi được, còn không có khả năng.
Tiểu Vân lúc này mới hiểu tiểu thư muốn nói gì? Sắc mặt đỏ lên, vội vàng giải thích: “Tiểu thư, người nghĩ sai rồi, người tuy là tiểu thiếp của Vương gia, nhưng chỉ là danh phận, muốn cùng Vương gia viên phòng[2] cũng phải chờ tiểu thư đủ mười lăm tuổi mới có thể.”
“Mười lăm tuổi, cũng còn đỡ.” Cung Tuyết Thiến thở phào, trong lòng lại xuất hiện nghi vấn khác, “Tiểu Vân, ta mới mười tuổi, sao đã cấp Vương gia làm tiểu thiếp? Chẳng lẽ ta bị cha mẹ bán, hoặc là Vương gia thích ta?”
Nói đến đây nàng không nhịn được mà rùng mình, thích một đứa nhỏ mười tuổi, không phải biến thái thì là gì?
“Ha ha…” Tiểu Vân đột nhiên cười lớn, mới nói, “Tiểu thư đã quên rồi sao, là người làm loạn đòi cấp cho Vương gia làm tiểu thiếp.”
“Cái gì?” Cung Tuyết Thiến lại hét lên, Mạnh Tâm Nghi này là một đứa nhỏ trưởng thành sớm à? Nhưng cũng không thể sớm quá như vậy, cũng thấy kỳ quái, Vương gia cũng sẽ cưới một đứa bé sao? Sự tình nhất định không đơn giản, nghĩ vậy nàng liền hỏi: “Nói rõ cho ta, rốt cuộc sao lại thế này?”
“Vâng.” Tiểu Vân gật đầu, lúc này mới mở miệng nói: “Cha tiểu thư, Mạnh lão gia là thầy giáo của Vương gia, Vương gia thực sự rất tôn trọng lão gia. Tiểu thư sinh ra vốn đã không còn mẹ, cho nên lão gia rất sủng ái tiểu thư, dường như mọi việc của Tiểu thư cũng đều lo lắng. Mấy tháng liền lão gia đột nhiên bệnh nặng, điều không yên lòng nhất chính là tiểu thư, cho nên cầu xin Vương gia chăm sóc cho tiểu thư, nhưng tiểu thư lại khăng khăng nhất định phải gả cho Vương gia. Lão gia và Vương gia vốn nghĩ tiểu thư chỉ đùa giỡn, không ngờ tiểu thư lại rất vô cùng nghiêm túc, lão gia không đồng ý người sẽ không ăn cơm, sau này lão gia cũng không còn cách nào, đành phải thương lượng cùng Vương gia, Vương gia đương nhiên đồng ý, chính là cho người thân phận tiểu thiếp sống ở Vương phủ, chờ người trưởng thành, nếu vẫn không đổi ý, vậy sẽ cùng người viên phòng, nếu người hối hận, Vương gia sẽ để người rời đi. Sau khi lão gia mất, Vương gia liền đưa tiểu thư cùng nô tỳ vào Vương phủ.”
“Tiểu Vân, tiểu thư nhà ngươi vì sao phải gả cho hắn?” Cung Tuyết Thiến nghe mà mơ hồ, cho dù có trưởng thành sớm, nàng mới mười tuổi có thể biết cái gì?
“Tiểu thư, người đúng là quên rồi, Vương gia chính là một hoàng tử cực kỳ tuấn mỹ, bao nhiêu người muốn được gả cho Vương gia, hoặc chỉ cần được Vương gia liếc mắt một cái. Lần đầu tiên nhìn thấy Vương gia, tiểu thư đã nói lớn lên nhất định phải gả cho Vương gia, kỳ thật tiểu thư căn bản không hề hiểu ý nghĩa của ‘tiểu thiếp’, chỉ nghĩ về sau mỗi ngày đều sẽ nhìn thấy Vương gia, cho nên đòi làm tiểu thiếp của Vương gia.” Tiểu Vân giải thích.
“Bi ai nha.” Cung Tuyết Thiến nhịn không được mà cảm thán, mười tuổi cư nhiên đã biết gả cho mĩ nam, cùng lắm chỉ là một tiểu sắc nữ, nhưng lại có dũng khí lớn như vậy
“Không phải.” Cung Tuyết Thiến nghe vậy mới phục hồi lại tinh thần, tiếp đó lơ đãng nhìn đến cánh tay nhỏ bé của mình, ánh mắt lập tức mở lớn, sao lại bé như vậy? Giống như một tiểu hài tử, chuyển qua nhìn tới Tiểu Vân, giờ mới phát hiện nàng cùng lắm hình dáng cũng chỉ mới hơn mười tuổi, vội hỏi: “Tiểu Vân, mau nói cho ta biết, ta bao nhiêu tuổi rồi?” Người cổ đại kết hôn sớm, dường như sớm nhất chừng mười bốn tuổi, nàng không phải cũng chính là như vậy chứ.
“Tiểu thư, người mười tuổi, Tiểu Vân mười hai tuổi.” Tiểu Vân trả lời.
“Cái gì?” Cung Tuyết Thiến la lớn, mắt như mở to thêm vài phần, mười tuổi? Sao có khả năng như vậy? Nàng vừa rồi rõ ràng nói mình là tiểu thiếp của Vương gia, không thể tin được hỏi lại lần nữa: “Ngươi nói ta bao nhiêu tuổi?”
“Mười tuổi, nô tỳ biết rõ lắm, bởi vì nô tỳ lớn hơn người hai tuổi, đã hầu hạ người năm năm rồi, sẽ không tính sai đâu.” Tiểu Vân gật đầu khẳng định.
Trời ạ, Cung Tuyết Thiến muốn ngất quá, nhìn nàng, không thể không hỏi tới:“Mười tuổi, cũng có thể làm tiểu thiếp sao? Chẳng lẽ Vương gia bị luyến đồng phích[1]?” có sớm cũng không thể phát dục lúc mười tuổi được, còn không có khả năng.
Tiểu Vân lúc này mới hiểu tiểu thư muốn nói gì? Sắc mặt đỏ lên, vội vàng giải thích: “Tiểu thư, người nghĩ sai rồi, người tuy là tiểu thiếp của Vương gia, nhưng chỉ là danh phận, muốn cùng Vương gia viên phòng[2] cũng phải chờ tiểu thư đủ mười lăm tuổi mới có thể.”
“Mười lăm tuổi, cũng còn đỡ.” Cung Tuyết Thiến thở phào, trong lòng lại xuất hiện nghi vấn khác, “Tiểu Vân, ta mới mười tuổi, sao đã cấp Vương gia làm tiểu thiếp? Chẳng lẽ ta bị cha mẹ bán, hoặc là Vương gia thích ta?”
Nói đến đây nàng không nhịn được mà rùng mình, thích một đứa nhỏ mười tuổi, không phải biến thái thì là gì?
“Ha ha…” Tiểu Vân đột nhiên cười lớn, mới nói, “Tiểu thư đã quên rồi sao, là người làm loạn đòi cấp cho Vương gia làm tiểu thiếp.”
“Cái gì?” Cung Tuyết Thiến lại hét lên, Mạnh Tâm Nghi này là một đứa nhỏ trưởng thành sớm à? Nhưng cũng không thể sớm quá như vậy, cũng thấy kỳ quái, Vương gia cũng sẽ cưới một đứa bé sao? Sự tình nhất định không đơn giản, nghĩ vậy nàng liền hỏi: “Nói rõ cho ta, rốt cuộc sao lại thế này?”
“Vâng.” Tiểu Vân gật đầu, lúc này mới mở miệng nói: “Cha tiểu thư, Mạnh lão gia là thầy giáo của Vương gia, Vương gia thực sự rất tôn trọng lão gia. Tiểu thư sinh ra vốn đã không còn mẹ, cho nên lão gia rất sủng ái tiểu thư, dường như mọi việc của Tiểu thư cũng đều lo lắng. Mấy tháng liền lão gia đột nhiên bệnh nặng, điều không yên lòng nhất chính là tiểu thư, cho nên cầu xin Vương gia chăm sóc cho tiểu thư, nhưng tiểu thư lại khăng khăng nhất định phải gả cho Vương gia. Lão gia và Vương gia vốn nghĩ tiểu thư chỉ đùa giỡn, không ngờ tiểu thư lại rất vô cùng nghiêm túc, lão gia không đồng ý người sẽ không ăn cơm, sau này lão gia cũng không còn cách nào, đành phải thương lượng cùng Vương gia, Vương gia đương nhiên đồng ý, chính là cho người thân phận tiểu thiếp sống ở Vương phủ, chờ người trưởng thành, nếu vẫn không đổi ý, vậy sẽ cùng người viên phòng, nếu người hối hận, Vương gia sẽ để người rời đi. Sau khi lão gia mất, Vương gia liền đưa tiểu thư cùng nô tỳ vào Vương phủ.”
“Tiểu Vân, tiểu thư nhà ngươi vì sao phải gả cho hắn?” Cung Tuyết Thiến nghe mà mơ hồ, cho dù có trưởng thành sớm, nàng mới mười tuổi có thể biết cái gì?
“Tiểu thư, người đúng là quên rồi, Vương gia chính là một hoàng tử cực kỳ tuấn mỹ, bao nhiêu người muốn được gả cho Vương gia, hoặc chỉ cần được Vương gia liếc mắt một cái. Lần đầu tiên nhìn thấy Vương gia, tiểu thư đã nói lớn lên nhất định phải gả cho Vương gia, kỳ thật tiểu thư căn bản không hề hiểu ý nghĩa của ‘tiểu thiếp’, chỉ nghĩ về sau mỗi ngày đều sẽ nhìn thấy Vương gia, cho nên đòi làm tiểu thiếp của Vương gia.” Tiểu Vân giải thích.
“Bi ai nha.” Cung Tuyết Thiến nhịn không được mà cảm thán, mười tuổi cư nhiên đã biết gả cho mĩ nam, cùng lắm chỉ là một tiểu sắc nữ, nhưng lại có dũng khí lớn như vậy