Chương : 22
Cung Tuyết Thiến cùng Tiểu Vân đồng dạng quay lại nhìn nhau, hả, hắn thật sự đến đây, cả hai cùng sững sờ, Mộ Dung Trần đã muốn bước vào trong phòng.
“Nô tỳ tham kiến Vương gia.” Tiểu Vân vội vàng hành lễ, nhìn sang tiểu thư. Cho dù có lo lắng nhưng vẫn không thể không lui xuống.
“Thiếp thân tham kiến Vương gia.” Cung Tuyết Thiến cũng hành lễ, ở dưới mái hiên nhà người ta không thể không cúi đầu.
“Đứng lên đi.” Mộ Dung Trần Trần nhìn nàng, khóe môi nhếch lên nụ cười tà ác. Cư nhiên kéo bàn tay nhỏ bé, nâng nàng đứng dậy.
Tuy rằng được một đại soái ca nắm tay, nhưng nhìn thấy bàn tay nhỏ bé của mình nằm trong lòng bàn tay hắn, không còn nhìn thấy nữa, lại nghĩ hắn muốn mình, cả người nổi da gà. Lập tức rút tay về. “Vương gia, ta châm trà cho người.”
“Không cần, Bổn Vương muốn ăn ngươi.” Mộ Dung Trần đem nàng ôm vào trong lòng mình, ôm lấy thân thể nho nhỏ của nàng, chính hắn cũng tự thấy mình biến thái.
Trong lòng Cung Tuyết Thiến cả kinh, hiện tại làm sao bây giờ? Đúng rồi, giả bộ đi, nhìn hắn tỏ vẻ đáng thương, nước mắt muốn rơi liền rơi xuống: “Vương gia? Người muốn ăn sao? Ta sợ đau, không cần cắn ta được không?”
“Mạnh Tâm Nghi, ngươi giả bộ cái gì? Ngươi không hiểu tiếp xúc da thịt, sao có thể sắp đặt Bổn Vương?” Ánh mắt Mộ Dung Trần lập tức biến lạnh, dùng tay bóp cằm nàng, nghĩ đến đó hắn cảm thấy thật uất ức. Cơn tức giận trong lòng cũng tự nhiên trào ra, nếu không phải vì nàng là nữ nhi của sư phụ, hắn nhất định sẽ không bỏ qua.
Cung Tuyết Thiến thầm xem thường hắn, chỉ biết so đo chuyện này, hắn có còn là nam nhân không? Da mặt dày tiếp tục vô tội nói: “Vương gia, cái gì gọi là tiếp xúc da thịt? Ta không hiểu, là người ta nói với ta, chỉ cần ta ôm ngươi, ngươi sẽ cưới ta.”
Mắt Mộ Dung Trần tóe lửa, khóe môi lại đột nhiên nở nụ cười ác độc: “Không hiểu cũng không sao, ta sẽ dạy ngươi.”
Cung Tuyết Thiến bị dọa, lập tức ở trong lòng hắn nhảy dựng lên, kinh sợ nói: “Ta đây cũng không dám, ngươi là Vương gia nha.”
“Thu hồi lại bộ dáng của ngươi đi.” Mộ Dung Trần lạnh lùng, khóe mỗi khẽ cười: “Hôm nay ta sẽ để cho ngươi ôm đủ luôn.”
“A…” Cung Tuyết Thiến còn chưa kịp phản ứng, chính mình đã bị kéo vào vòng ôm ấm áp rộng rãi của hắn. Trong lòng kinh hoàng: “Vương gia.”
“Xuỵt.” Mộ Dung Trần điểm tay lên môi, ra hiệu cho nàng không cần lên tiếng.
Cung Tuyết Thiến nhìn chằm chằm hắn, trời ạ, động tác thật hút hồn, khiến người dục hỏa, đôi môi mỏng kia thật khiến nàng muốn cắn một miếng (Háo sắc ^^)
Mộ Dung Trần nhìn bộ dáng ngẩn người của nàng. Cúi đầu phả hơi nóng bên tai nàng, nói: “Hôm nay Bổn Vương dạy ngươi cái gì gọi là tiếp xúc da thịt?” Hắn không tin nàng không hiểu được.
“Vương gia, ta không muốn học.” Cung Tuyết Thiến hết sức lắc đầu.
“Phải học, đây là hậu quả việc ngươi đã hao tổn tâm trí muốn gả cho Bổn Vương.” Mộ Dung Trần lạnh lùng nói, ôm lấy nàng liền ném lên giường.
“Ai da.” Cung Tuyết Thiến bị ngã đau, trừng mắt nhìn hắn đang chậm rãi đi tới, hắn… hắn sẽ không thật sự làm vậy chứ? Bàn tay nhỏ bé bất giác nắm chặt áo trước ngực mình.
“Nô tỳ tham kiến Vương gia.” Tiểu Vân vội vàng hành lễ, nhìn sang tiểu thư. Cho dù có lo lắng nhưng vẫn không thể không lui xuống.
“Thiếp thân tham kiến Vương gia.” Cung Tuyết Thiến cũng hành lễ, ở dưới mái hiên nhà người ta không thể không cúi đầu.
“Đứng lên đi.” Mộ Dung Trần Trần nhìn nàng, khóe môi nhếch lên nụ cười tà ác. Cư nhiên kéo bàn tay nhỏ bé, nâng nàng đứng dậy.
Tuy rằng được một đại soái ca nắm tay, nhưng nhìn thấy bàn tay nhỏ bé của mình nằm trong lòng bàn tay hắn, không còn nhìn thấy nữa, lại nghĩ hắn muốn mình, cả người nổi da gà. Lập tức rút tay về. “Vương gia, ta châm trà cho người.”
“Không cần, Bổn Vương muốn ăn ngươi.” Mộ Dung Trần đem nàng ôm vào trong lòng mình, ôm lấy thân thể nho nhỏ của nàng, chính hắn cũng tự thấy mình biến thái.
Trong lòng Cung Tuyết Thiến cả kinh, hiện tại làm sao bây giờ? Đúng rồi, giả bộ đi, nhìn hắn tỏ vẻ đáng thương, nước mắt muốn rơi liền rơi xuống: “Vương gia? Người muốn ăn sao? Ta sợ đau, không cần cắn ta được không?”
“Mạnh Tâm Nghi, ngươi giả bộ cái gì? Ngươi không hiểu tiếp xúc da thịt, sao có thể sắp đặt Bổn Vương?” Ánh mắt Mộ Dung Trần lập tức biến lạnh, dùng tay bóp cằm nàng, nghĩ đến đó hắn cảm thấy thật uất ức. Cơn tức giận trong lòng cũng tự nhiên trào ra, nếu không phải vì nàng là nữ nhi của sư phụ, hắn nhất định sẽ không bỏ qua.
Cung Tuyết Thiến thầm xem thường hắn, chỉ biết so đo chuyện này, hắn có còn là nam nhân không? Da mặt dày tiếp tục vô tội nói: “Vương gia, cái gì gọi là tiếp xúc da thịt? Ta không hiểu, là người ta nói với ta, chỉ cần ta ôm ngươi, ngươi sẽ cưới ta.”
Mắt Mộ Dung Trần tóe lửa, khóe môi lại đột nhiên nở nụ cười ác độc: “Không hiểu cũng không sao, ta sẽ dạy ngươi.”
Cung Tuyết Thiến bị dọa, lập tức ở trong lòng hắn nhảy dựng lên, kinh sợ nói: “Ta đây cũng không dám, ngươi là Vương gia nha.”
“Thu hồi lại bộ dáng của ngươi đi.” Mộ Dung Trần lạnh lùng, khóe mỗi khẽ cười: “Hôm nay ta sẽ để cho ngươi ôm đủ luôn.”
“A…” Cung Tuyết Thiến còn chưa kịp phản ứng, chính mình đã bị kéo vào vòng ôm ấm áp rộng rãi của hắn. Trong lòng kinh hoàng: “Vương gia.”
“Xuỵt.” Mộ Dung Trần điểm tay lên môi, ra hiệu cho nàng không cần lên tiếng.
Cung Tuyết Thiến nhìn chằm chằm hắn, trời ạ, động tác thật hút hồn, khiến người dục hỏa, đôi môi mỏng kia thật khiến nàng muốn cắn một miếng (Háo sắc ^^)
Mộ Dung Trần nhìn bộ dáng ngẩn người của nàng. Cúi đầu phả hơi nóng bên tai nàng, nói: “Hôm nay Bổn Vương dạy ngươi cái gì gọi là tiếp xúc da thịt?” Hắn không tin nàng không hiểu được.
“Vương gia, ta không muốn học.” Cung Tuyết Thiến hết sức lắc đầu.
“Phải học, đây là hậu quả việc ngươi đã hao tổn tâm trí muốn gả cho Bổn Vương.” Mộ Dung Trần lạnh lùng nói, ôm lấy nàng liền ném lên giường.
“Ai da.” Cung Tuyết Thiến bị ngã đau, trừng mắt nhìn hắn đang chậm rãi đi tới, hắn… hắn sẽ không thật sự làm vậy chứ? Bàn tay nhỏ bé bất giác nắm chặt áo trước ngực mình.