Chương : 8
Long Ngự Thiên thờ ơn lạnh nhạt nhìn các đại thần một đường bên dưới biểu diễn . Bên phía tay trái hắn là tả tướng Ngả Khẳng • Đế Mổ cựu thần tiền triều , bên phía tay phải gắn còn lại đều là người của Long gia gia cùng hắn xây dựng Long Đằng đế quốc . Hiện là hữu tướng kiêm quản lý tài chính là đại thần Lý Nguyên Triết cùng với đế quốc đại nguyên soái Ôn Tư Đặc • Thản Ni . Hai người lúc trước cùng hắn học ở Áo Đặc Ma Vũ học viện , khi còn trẻ đã kết giao làm bằng hữu . Lý Nguyên Triết nay đã là cấp Phong hệ pháp thánh , nhìn hắn tao nhã như vậy lại chính là một con hồ ly gian xão , con trai độc nhất của Lý Bá Sâm , nấm giữ toàn bộ nền kinh tế của tiền triều Nam Áo.
Ôn Tư Đặc lại là một thiên tài về quan sự , khi còn đi góc đã bộc lộ tài năng, sau khi công thành danh tội lại càng dụng binh như thần , bề ngoài tuấn tú nhưng không ai dân coi thường , nay đã đạt cấp Kiếm Thánh . Hai người một văn một võ , có thể nói là cánh tay trái bờ vai phải của hắn , Khải Khẳng • Đế Mỗ là đại thần tiền triều , thấy ưu thế đã mất nên dẫn dắt một đám thần tử còn lại quy hàn . Hắn là một người trát khôn khéo , tư lợi , dục vọng với quyền lợi rất cao , còn tưởng rằng mình làm việc gì cũng không ai biết .
Song phương tranh chấp về việc của Duy Khẳng đế quốc , đã phái nhị hoàng tử Kiệt Nổ • Duy Khẳng hai tháng sau đến viếng thăm , đại biểu cho việc hai nước giao hảo , vì vậy phải phái người đến nghên đón và bảo vệ an toàn của bại hoàng tử . Về phần người đi nghênh đón, người nào bảo vệ , bảo vệ như thế nào mới chính là điều xong phương trang chấp..... Không bên này có cùng ý kiến .
" Bệ hạ , tiểu nhi Ni Lạp là lựa chọn tốt nhất cho việc nghênh đón nhị hoang tử , tiểu nhi sớm đã cùng nhị hoàng tử kết bạn ở Áo Đặc Ma Vũ học viện , tối rõ ràng tính nết của Nhị hoàng tử , nhất định sẽ làm cho Nhị hoàng tử vầy lòng ." Ngải Khẳng tả tướng tích cực đề cử con mình , các đại thần thấy hắn cầm đầu cũng tích cực phụ họa theo.
" Bệ hạ , tuy rằng đối phương lần bày tới lấy lý do là hai nước giao hảo ( kết giao , hữu nghị ) , nhưng chúng ta vấn chưa thâm đi được ý đồ chan chính của đối phương , cần phải cận trọng suy tính ." Ôn Tư Đặc cau mày phản đối .
" Nguyên soái đại nhan quá lo lắng , Duy Khẳng đế quốc có ý định cùng đế quốc ta giao hảo đã lâu , còn thận trọng phái Nhị hoàng tử tối được ưu ái nhất đến , như thế đã đủ thấy thành ý như thế nào ."
" Tốt lắm , không cần tranh cãi nữa , ý ta đã quyết , lần này Ngải Khẳng tả tướng toàn quyền phụ trách , Ôn Tư Đặc xuất ra 2000 binh sĩ tinh nhuệ làm đội hộ vệ , đợi sự điều khiển của tả tướng ."
" Tạ bệ hạ , lão thần nhất định sẽ dóc hết sức làm thật tốt , để không phụ lòng bệ hạ ." Ngải Khẳng vui rạo rực khi tiếp đuợc nhiệm vụ .
Long Ngự Thiên mặt không chút thay đổi đứng lênh phất tay " Đều lui ra đi "
Tại Long Hoa điện , Long Ngự Thiên chấp tay sau lưng , một thân tử bào lẵng lặng đứng trước cửa sổ , nhìn về phương xa một nơi mà hắn cũng không biết tên , hiện tại hắn đã 51 tuổi , nhưng nhìn qua hắn vẫn còn rất trẻ . Tại phiến đại lục này , người thường có thể sống được 150 tuổi , 51 tuổi vẫn còn là tuổi của thời kì thanh niên , huống cho nộ người đều biết , hắn huện tại đã là Thuỷ hệ pháp thánh , tu luyện thành công có thể kéo dài tuổi thọ , Kiếm thánh và Pháp tháng có thể sống 200-300 tuổi , Kiếm thần và Pháp thần có thể sống đến 500 tuổi , điều này làm cho con người càng ngày nhìn càng không ra tuổi thật . Bề ngoài tuấn mỹ lại càng làm cho người ta bất giác lâm vào mà không thể kiềm chế . Chính là quanh thân hắn khôn tảng ra hơi thở lạnh lẽo , làm cho người ta không dám đến gần.
Lý Nguyên Triết cùng Ôn Tư Đặc đến Long Hoa điện cũng là lúc bắt gập bộ dáng cô tịch ( đơn coi , tịch mịch ) của Long Ngự Thiên , hai người từ nhỏ đã cùng hắn quen biết , tuy bây giờ hắn đã là vương của một đế quốc tôn quý , nhưng vẫn cùng gai người bọn họ bằng hữu tương giao , hai người cũng đối với gắn trung thành và tận tâm. Biết rõ nguyên nhân của bóng lưng cô tịch kia, hai người cũng chỉ có thể âm thầm thở dài. Sau khi trải qua biến cố, bằng hữu của bọn hắn liền thay đổi, trừ bọn họ ra, đối với người ngoài luôn là bộ dáng lạnh lùng, mỗi năm lại càng lạnh hơn, không biết tâm kết của hắn khi nào mới có thể đả khai (mở ra).
“Các ngươi vào đi.” Nghe thấy âm thanh, Long Ngự Thiên thu liễm khí tức trên thân, xoay người tiếp đón. Cũng chỉ khi ở cùng bằng hữu, nét mắt hắn mới hơi giãn ra, “Ta biết các ngươi sẽ vì chuyện hôm nay mà tới tìm ta hỏi nguyên nhân.”
“Đúng a, Ngự Thiên, ngươi biết rõ lão hồ ly kia không có hảo tâm, huống chi ý đồ thật của Duy Khẳng không hẳn là cùng chúng ta bảo trì giao hảo, ngươi có thể nào an bày lão đi tiếp đãi?” Ôn Tư Đặc vội vàng nói.
Lý Nguyên Triết không cần mời, tự rót cho mình chén nước, cười híp mắt nhấp một ngụm. “Ai nha, Ôn Tư Đặc, ta nói ngươi gấp cái gì a? Ngươi còn không biết Ngự Thiên sao, hắn làm như vậy khẳng định là có thâm ý khác. Ngươi cứ đợi nghe giải thích là được rồi.”
“Hanh, Ngải Khẳng là lão hồ ly, ngươi cũng không kém, cũng là một con tiểu hồ ly, đồ hữu kỳ biểu (vẻ mặt vô hại), kỳ thật một bụng ý nghĩ xấu xa.” Ôn Tư Đặc nhìn bộ dạng hắn chậm rì rì liền tức giận, không cam lòng chọc hắn. Lý Nguyên Triết cũng không giận, hai người tranh cãi không phải chuyện ngày một ngày hai, khiến cho rất nhiều người nghĩ hai người bất hòa.
Long Ngự Thiên mặc bọn hắn tranh cãi. Qua nhiều năm như vậy, kẻ bên người tuyệt không thay đổi cũng chỉ có bọn hắn, có thể tín nhiệm cũng chỉ có bọn hắn, “Nguyên Triết nói không sai, hiện tại Ngải Khẳng dựa vào đám cựu thần cùng thân phận quốc trượng nên càng ngày càng không an phận. Đối với lão hồ ly, áp chế hắn không bằng mặc kệ hắn, chờ hắn hoàn toàn lộ đuôi ra mới có thể nắm lấy nhược điểm rồi một lưới bắt hết, diệt cỏ tận gốc. Bất quá chúng ta cũng muốn khống chế tốt đại cục. Ôn Tư Đặc, trong đội ngũ kia xếp thêm ảnh vệ vào. Hơn nữa lần này do hắn phụ trách, hắn cũng chỉ có thể lén lún thôi, không dám tạo ra sai lầm quá đáng đâu.”
“Có lý, trước hết để cho hắn tự hưởng thụ đi, chúng ta tiếp tục đem bọn họ kéo vào bẫy rập. Cả đám cựu thần thì cả đám đều là sâu mọt, nhổ sớm một chút là tốt nhất.” Tiểu hồ ly hai mắt tà ác hưng phấn mà nói, khiến cho Ôn Tư Đặc từng trận phát run, không biết hắn sẽ trêu đùa tra tấn đám người kia như thế nào.
“Ngự Thiên, ngươi yên tâm đi, ta sẽ an bày nhân thủ hảo hảo theo dõi bọn hắn, đám người của chúng ta che giấu hơi thở phi thường cao minh.”
“Chuyện này giao cho hai người các ngươi, mấy ngày nữa ta sẽ ra ngoài một chuyến, vẫn cứ bảo ta bế quan tu luyện, mọi chuyện trong cung các ngươi tùy thời hành động.”
Lý Nguyên Triết cùng Ôn Tư Đặc biết hàng năm trong thời gian này Long Ngự Thiên sẽ rời cung mấy ngày, chuyện bọn hắn có thể làm chỉ là ở phía sau ủng hộ hắn, “Yên tâm đi, cam đoan sẽ không có sai lầm, có việc gấp sẽ dùng mật tín liên lạc với ngươi.”
Long Ngự Thiên vui vẻ nhìn hai bằng hữu, trong lòng thực cảm động, ánh mắt lạnh băng cũng vương theo tiếu ý, “Ta sẽ nhanh chóng trở về.”
—
Tháng sáu, thời tiết đã có chút nóng bức, Long Ngự Thiên dùng ma pháp huyễn hóa (thay đổi, biến hóa) diện mạo, cưỡi độc giác mã một đường theo hướng đông, hướng ma thú sâm lâm mà đi, hắn chỉ nghĩ hảo hảo phát tiết một phen. Tháng sáu hàng năm đều là thời gian hắn khắc cốt ghi tâm, một vài mảnh ký ức ngày xưa hiện lên trong đầu.
Long Ngự Thuên xuất thân từ Long thế gia của Nam Áo vương quốc tiền triều, có thể nói là thiên chi kiêu tử (xuất thân cao quý), từ nhỏ đã rất thông minh, thiên phú ma pháp cũng cao, có điều người khác không biết, hắn đồng thời còn tu luyện đấu khí tâm pháp gia truyền của Long gia, Long Đằng chiến quyết cùng Long Đằng chiến kỷ, ma vũ song tu, đến nay cũng chỉ có hai người bằng hữu biết được. Bởi vì trên đại lục, phần lớn người đều cho rằng chỉ có thể tu luyện ma pháp hoặc vũ kỹ, nếu không tinh lực phân tán rất khó đạt được thành tựu cao. Kỳ thật tinh lực hắn đều đặt vào việc tu luyện đấu khí, để che giấu tai mắt người khác mới lấy thân phận là một Thủy hệ pháp sư, hơn nữa không phụ kỳ vọng của mọi người, khắc khổ tu luyện, năm 15 tuổi đã song song đạt tới thực lực của đại kiếm sĩ cùng đại ma đạo sư.
Long gia luôn luôn là hộ quốc công thần của Nam Áo vương quốc, trong tay nắm giữ hai đại quân đoàn: Bạch Hổ quân cùng Thiểm Điện quân. Long gia trị quân có tiếng, kỷ luật nghiêm minh, tướng sĩ một lòng kính yêu Long gia gia chủ Long Trạch Hải – cũng là gia gia (ông nội) của Long Ngự Thiên, khi ấy người đã là kiếm thần, Nguyên soái vương quốc. Đại bá của Long Ngự Thiên là quân đoàn trưởng của Bạch Hổ quân, phụ thân hắn là quân đoàn trưởng của Thiểm Điện quân, hai nhi tử của đại bá cũng gia nhập rèn luyện trong quân đoàn. Lúc ấy mặc dù Long gia bất mãn hoàng đế sống xa hoa thối nát, nhưng luôn luôn tuân thủ theo tổ huấn, trung thành hộ vệ vương quốc.
Nhưng đến tháng sáu năm 11923 thần ân lịch đã xảy ra biến hóa long trời lỡ đất. Long gia nhiều đời trung tâm hộ quốc, ai ngờ công cao chấn chủ (công cao hơn chủ), ở dân gian thanh danh đã vượt qua lũ hoàng thất chỉ biết thanh sắc khuyển mã. Quốc vương Nam Áo lòng dạ hẹp hòi sinh lòng ghen ghét, phải diệt trừ mới mong thống khoái. Được một số đại thần trợ giúp, đêm rằm tháng sáu phát động âm mưu. Quốc vương mượn việc mở tiệc khánh thọ cho Vương hậu triệu tập trên dưới Long gia tiến cung chúc mừng, sau đó âm thầm hạ phệ khí tán lên người của Long gia, đương trường vạch mặt tuyên cáo Long gia mưu đồ tạo phản, chứng cứ vô cùng xác thực, tru diệt ngay tại chỗ. Long gia mặc dù ra sức tê sát, cuối cùng kiệt sức, đấu khí tiêu tán, táng thân trong cung. Cùng lúc đó, gia trạch Long gia cũng bị vệ đội vương thất bao vây hủy diệt trong chốc lát. Một số ám bộ ẩn mặt không bị vương thất tiêu diệt liền đến Áo Đặc Ma Vũ học viện tìm Long Ngự Thiên. Long Ngự Thiên nghe tin liền thổ huyết hôn mê.
Đến nay, Long Ngự Thiên vẫn còn nhớ rõ nỗi đau tê tâm liệt phế kia, chỉ cảm thấy thiên địa một mảnh hắc ám. Gia gia từ ái, phụ thân nghiêm khắc, mẫu thân ôn nhu, đại bá, đường huynh… Tất cả đều đã mất. Thậm chí công chúa vương quốc, vị hôn thê của mình đều tham dự vào âm mưu đó.
Sau khi tỉnh lại, trong lồng ngực chỉ còn lại căm hận ngút trời lũ hoàng thất khốn nạn kia. Vội vàng chạy về căn cứ huấn luyện ám bộ của Long gia tại Nam Áo, phất đại kỳ tiến hành báo thù. Nam Áo quốc vương cho rằng sau khi trừ đi tâm phúc chi hoạn thì việc thu hồi toàn bộ quân đoàn là việc vô tư vô ưu, há lại không biết Long gia đối với tướng sĩ uy thế rất cao, phẫn nộ của họ đối với việc Long gia phải gánh chịu oan khúc không phải chuyện một quốc vương vô năng có thể khống chế.
Ngày Long Ngự Thiên phất đại kỳ, hai vị hảo bằng hữu cũng cùng tham sự. Lý Nguyên Triết còn tác động lên gia chủ Lý gia góp tài giúp sức. Trải qua biết bao khổ tâm, vượt qua đủ loại khó khăn, trải qua mười năm dài rốt cuộc hắn đã có thể tự tay giết chết cừu nhân. Cho đến ngày nay, để không bị đánh ngã, đi từng bước đến vị trí tối cao, cảm tình cũng càng ngày càng lạnh mạc, thân cư cao xử (thân ở chỗ cao) nhìn xuống chúng sinh vùng vẫy.
Tháng sáu hàng năm hắn đều không muốn lưu lại trong hoàng cung, bởi vì đó là nơi người nhà hắn đã ngã xuống. Thân nắm tất cả mọi quyền lực làm hắn dị thường buồn bực, thị huyết. Bởi vậy hàng năm hắn đều ly khai đế đô, mà ma thú sâm lâm luôn là lựa chọn tốt nhất, có thể tận tình giết chóc, tận tình phát tiết, cho đến khi kiệt sức.
Ôn Tư Đặc lại là một thiên tài về quan sự , khi còn đi góc đã bộc lộ tài năng, sau khi công thành danh tội lại càng dụng binh như thần , bề ngoài tuấn tú nhưng không ai dân coi thường , nay đã đạt cấp Kiếm Thánh . Hai người một văn một võ , có thể nói là cánh tay trái bờ vai phải của hắn , Khải Khẳng • Đế Mỗ là đại thần tiền triều , thấy ưu thế đã mất nên dẫn dắt một đám thần tử còn lại quy hàn . Hắn là một người trát khôn khéo , tư lợi , dục vọng với quyền lợi rất cao , còn tưởng rằng mình làm việc gì cũng không ai biết .
Song phương tranh chấp về việc của Duy Khẳng đế quốc , đã phái nhị hoàng tử Kiệt Nổ • Duy Khẳng hai tháng sau đến viếng thăm , đại biểu cho việc hai nước giao hảo , vì vậy phải phái người đến nghên đón và bảo vệ an toàn của bại hoàng tử . Về phần người đi nghênh đón, người nào bảo vệ , bảo vệ như thế nào mới chính là điều xong phương trang chấp..... Không bên này có cùng ý kiến .
" Bệ hạ , tiểu nhi Ni Lạp là lựa chọn tốt nhất cho việc nghênh đón nhị hoang tử , tiểu nhi sớm đã cùng nhị hoàng tử kết bạn ở Áo Đặc Ma Vũ học viện , tối rõ ràng tính nết của Nhị hoàng tử , nhất định sẽ làm cho Nhị hoàng tử vầy lòng ." Ngải Khẳng tả tướng tích cực đề cử con mình , các đại thần thấy hắn cầm đầu cũng tích cực phụ họa theo.
" Bệ hạ , tuy rằng đối phương lần bày tới lấy lý do là hai nước giao hảo ( kết giao , hữu nghị ) , nhưng chúng ta vấn chưa thâm đi được ý đồ chan chính của đối phương , cần phải cận trọng suy tính ." Ôn Tư Đặc cau mày phản đối .
" Nguyên soái đại nhan quá lo lắng , Duy Khẳng đế quốc có ý định cùng đế quốc ta giao hảo đã lâu , còn thận trọng phái Nhị hoàng tử tối được ưu ái nhất đến , như thế đã đủ thấy thành ý như thế nào ."
" Tốt lắm , không cần tranh cãi nữa , ý ta đã quyết , lần này Ngải Khẳng tả tướng toàn quyền phụ trách , Ôn Tư Đặc xuất ra 2000 binh sĩ tinh nhuệ làm đội hộ vệ , đợi sự điều khiển của tả tướng ."
" Tạ bệ hạ , lão thần nhất định sẽ dóc hết sức làm thật tốt , để không phụ lòng bệ hạ ." Ngải Khẳng vui rạo rực khi tiếp đuợc nhiệm vụ .
Long Ngự Thiên mặt không chút thay đổi đứng lênh phất tay " Đều lui ra đi "
Tại Long Hoa điện , Long Ngự Thiên chấp tay sau lưng , một thân tử bào lẵng lặng đứng trước cửa sổ , nhìn về phương xa một nơi mà hắn cũng không biết tên , hiện tại hắn đã 51 tuổi , nhưng nhìn qua hắn vẫn còn rất trẻ . Tại phiến đại lục này , người thường có thể sống được 150 tuổi , 51 tuổi vẫn còn là tuổi của thời kì thanh niên , huống cho nộ người đều biết , hắn huện tại đã là Thuỷ hệ pháp thánh , tu luyện thành công có thể kéo dài tuổi thọ , Kiếm thánh và Pháp tháng có thể sống 200-300 tuổi , Kiếm thần và Pháp thần có thể sống đến 500 tuổi , điều này làm cho con người càng ngày nhìn càng không ra tuổi thật . Bề ngoài tuấn mỹ lại càng làm cho người ta bất giác lâm vào mà không thể kiềm chế . Chính là quanh thân hắn khôn tảng ra hơi thở lạnh lẽo , làm cho người ta không dám đến gần.
Lý Nguyên Triết cùng Ôn Tư Đặc đến Long Hoa điện cũng là lúc bắt gập bộ dáng cô tịch ( đơn coi , tịch mịch ) của Long Ngự Thiên , hai người từ nhỏ đã cùng hắn quen biết , tuy bây giờ hắn đã là vương của một đế quốc tôn quý , nhưng vẫn cùng gai người bọn họ bằng hữu tương giao , hai người cũng đối với gắn trung thành và tận tâm. Biết rõ nguyên nhân của bóng lưng cô tịch kia, hai người cũng chỉ có thể âm thầm thở dài. Sau khi trải qua biến cố, bằng hữu của bọn hắn liền thay đổi, trừ bọn họ ra, đối với người ngoài luôn là bộ dáng lạnh lùng, mỗi năm lại càng lạnh hơn, không biết tâm kết của hắn khi nào mới có thể đả khai (mở ra).
“Các ngươi vào đi.” Nghe thấy âm thanh, Long Ngự Thiên thu liễm khí tức trên thân, xoay người tiếp đón. Cũng chỉ khi ở cùng bằng hữu, nét mắt hắn mới hơi giãn ra, “Ta biết các ngươi sẽ vì chuyện hôm nay mà tới tìm ta hỏi nguyên nhân.”
“Đúng a, Ngự Thiên, ngươi biết rõ lão hồ ly kia không có hảo tâm, huống chi ý đồ thật của Duy Khẳng không hẳn là cùng chúng ta bảo trì giao hảo, ngươi có thể nào an bày lão đi tiếp đãi?” Ôn Tư Đặc vội vàng nói.
Lý Nguyên Triết không cần mời, tự rót cho mình chén nước, cười híp mắt nhấp một ngụm. “Ai nha, Ôn Tư Đặc, ta nói ngươi gấp cái gì a? Ngươi còn không biết Ngự Thiên sao, hắn làm như vậy khẳng định là có thâm ý khác. Ngươi cứ đợi nghe giải thích là được rồi.”
“Hanh, Ngải Khẳng là lão hồ ly, ngươi cũng không kém, cũng là một con tiểu hồ ly, đồ hữu kỳ biểu (vẻ mặt vô hại), kỳ thật một bụng ý nghĩ xấu xa.” Ôn Tư Đặc nhìn bộ dạng hắn chậm rì rì liền tức giận, không cam lòng chọc hắn. Lý Nguyên Triết cũng không giận, hai người tranh cãi không phải chuyện ngày một ngày hai, khiến cho rất nhiều người nghĩ hai người bất hòa.
Long Ngự Thiên mặc bọn hắn tranh cãi. Qua nhiều năm như vậy, kẻ bên người tuyệt không thay đổi cũng chỉ có bọn hắn, có thể tín nhiệm cũng chỉ có bọn hắn, “Nguyên Triết nói không sai, hiện tại Ngải Khẳng dựa vào đám cựu thần cùng thân phận quốc trượng nên càng ngày càng không an phận. Đối với lão hồ ly, áp chế hắn không bằng mặc kệ hắn, chờ hắn hoàn toàn lộ đuôi ra mới có thể nắm lấy nhược điểm rồi một lưới bắt hết, diệt cỏ tận gốc. Bất quá chúng ta cũng muốn khống chế tốt đại cục. Ôn Tư Đặc, trong đội ngũ kia xếp thêm ảnh vệ vào. Hơn nữa lần này do hắn phụ trách, hắn cũng chỉ có thể lén lún thôi, không dám tạo ra sai lầm quá đáng đâu.”
“Có lý, trước hết để cho hắn tự hưởng thụ đi, chúng ta tiếp tục đem bọn họ kéo vào bẫy rập. Cả đám cựu thần thì cả đám đều là sâu mọt, nhổ sớm một chút là tốt nhất.” Tiểu hồ ly hai mắt tà ác hưng phấn mà nói, khiến cho Ôn Tư Đặc từng trận phát run, không biết hắn sẽ trêu đùa tra tấn đám người kia như thế nào.
“Ngự Thiên, ngươi yên tâm đi, ta sẽ an bày nhân thủ hảo hảo theo dõi bọn hắn, đám người của chúng ta che giấu hơi thở phi thường cao minh.”
“Chuyện này giao cho hai người các ngươi, mấy ngày nữa ta sẽ ra ngoài một chuyến, vẫn cứ bảo ta bế quan tu luyện, mọi chuyện trong cung các ngươi tùy thời hành động.”
Lý Nguyên Triết cùng Ôn Tư Đặc biết hàng năm trong thời gian này Long Ngự Thiên sẽ rời cung mấy ngày, chuyện bọn hắn có thể làm chỉ là ở phía sau ủng hộ hắn, “Yên tâm đi, cam đoan sẽ không có sai lầm, có việc gấp sẽ dùng mật tín liên lạc với ngươi.”
Long Ngự Thiên vui vẻ nhìn hai bằng hữu, trong lòng thực cảm động, ánh mắt lạnh băng cũng vương theo tiếu ý, “Ta sẽ nhanh chóng trở về.”
—
Tháng sáu, thời tiết đã có chút nóng bức, Long Ngự Thiên dùng ma pháp huyễn hóa (thay đổi, biến hóa) diện mạo, cưỡi độc giác mã một đường theo hướng đông, hướng ma thú sâm lâm mà đi, hắn chỉ nghĩ hảo hảo phát tiết một phen. Tháng sáu hàng năm đều là thời gian hắn khắc cốt ghi tâm, một vài mảnh ký ức ngày xưa hiện lên trong đầu.
Long Ngự Thuên xuất thân từ Long thế gia của Nam Áo vương quốc tiền triều, có thể nói là thiên chi kiêu tử (xuất thân cao quý), từ nhỏ đã rất thông minh, thiên phú ma pháp cũng cao, có điều người khác không biết, hắn đồng thời còn tu luyện đấu khí tâm pháp gia truyền của Long gia, Long Đằng chiến quyết cùng Long Đằng chiến kỷ, ma vũ song tu, đến nay cũng chỉ có hai người bằng hữu biết được. Bởi vì trên đại lục, phần lớn người đều cho rằng chỉ có thể tu luyện ma pháp hoặc vũ kỹ, nếu không tinh lực phân tán rất khó đạt được thành tựu cao. Kỳ thật tinh lực hắn đều đặt vào việc tu luyện đấu khí, để che giấu tai mắt người khác mới lấy thân phận là một Thủy hệ pháp sư, hơn nữa không phụ kỳ vọng của mọi người, khắc khổ tu luyện, năm 15 tuổi đã song song đạt tới thực lực của đại kiếm sĩ cùng đại ma đạo sư.
Long gia luôn luôn là hộ quốc công thần của Nam Áo vương quốc, trong tay nắm giữ hai đại quân đoàn: Bạch Hổ quân cùng Thiểm Điện quân. Long gia trị quân có tiếng, kỷ luật nghiêm minh, tướng sĩ một lòng kính yêu Long gia gia chủ Long Trạch Hải – cũng là gia gia (ông nội) của Long Ngự Thiên, khi ấy người đã là kiếm thần, Nguyên soái vương quốc. Đại bá của Long Ngự Thiên là quân đoàn trưởng của Bạch Hổ quân, phụ thân hắn là quân đoàn trưởng của Thiểm Điện quân, hai nhi tử của đại bá cũng gia nhập rèn luyện trong quân đoàn. Lúc ấy mặc dù Long gia bất mãn hoàng đế sống xa hoa thối nát, nhưng luôn luôn tuân thủ theo tổ huấn, trung thành hộ vệ vương quốc.
Nhưng đến tháng sáu năm 11923 thần ân lịch đã xảy ra biến hóa long trời lỡ đất. Long gia nhiều đời trung tâm hộ quốc, ai ngờ công cao chấn chủ (công cao hơn chủ), ở dân gian thanh danh đã vượt qua lũ hoàng thất chỉ biết thanh sắc khuyển mã. Quốc vương Nam Áo lòng dạ hẹp hòi sinh lòng ghen ghét, phải diệt trừ mới mong thống khoái. Được một số đại thần trợ giúp, đêm rằm tháng sáu phát động âm mưu. Quốc vương mượn việc mở tiệc khánh thọ cho Vương hậu triệu tập trên dưới Long gia tiến cung chúc mừng, sau đó âm thầm hạ phệ khí tán lên người của Long gia, đương trường vạch mặt tuyên cáo Long gia mưu đồ tạo phản, chứng cứ vô cùng xác thực, tru diệt ngay tại chỗ. Long gia mặc dù ra sức tê sát, cuối cùng kiệt sức, đấu khí tiêu tán, táng thân trong cung. Cùng lúc đó, gia trạch Long gia cũng bị vệ đội vương thất bao vây hủy diệt trong chốc lát. Một số ám bộ ẩn mặt không bị vương thất tiêu diệt liền đến Áo Đặc Ma Vũ học viện tìm Long Ngự Thiên. Long Ngự Thiên nghe tin liền thổ huyết hôn mê.
Đến nay, Long Ngự Thiên vẫn còn nhớ rõ nỗi đau tê tâm liệt phế kia, chỉ cảm thấy thiên địa một mảnh hắc ám. Gia gia từ ái, phụ thân nghiêm khắc, mẫu thân ôn nhu, đại bá, đường huynh… Tất cả đều đã mất. Thậm chí công chúa vương quốc, vị hôn thê của mình đều tham dự vào âm mưu đó.
Sau khi tỉnh lại, trong lồng ngực chỉ còn lại căm hận ngút trời lũ hoàng thất khốn nạn kia. Vội vàng chạy về căn cứ huấn luyện ám bộ của Long gia tại Nam Áo, phất đại kỳ tiến hành báo thù. Nam Áo quốc vương cho rằng sau khi trừ đi tâm phúc chi hoạn thì việc thu hồi toàn bộ quân đoàn là việc vô tư vô ưu, há lại không biết Long gia đối với tướng sĩ uy thế rất cao, phẫn nộ của họ đối với việc Long gia phải gánh chịu oan khúc không phải chuyện một quốc vương vô năng có thể khống chế.
Ngày Long Ngự Thiên phất đại kỳ, hai vị hảo bằng hữu cũng cùng tham sự. Lý Nguyên Triết còn tác động lên gia chủ Lý gia góp tài giúp sức. Trải qua biết bao khổ tâm, vượt qua đủ loại khó khăn, trải qua mười năm dài rốt cuộc hắn đã có thể tự tay giết chết cừu nhân. Cho đến ngày nay, để không bị đánh ngã, đi từng bước đến vị trí tối cao, cảm tình cũng càng ngày càng lạnh mạc, thân cư cao xử (thân ở chỗ cao) nhìn xuống chúng sinh vùng vẫy.
Tháng sáu hàng năm hắn đều không muốn lưu lại trong hoàng cung, bởi vì đó là nơi người nhà hắn đã ngã xuống. Thân nắm tất cả mọi quyền lực làm hắn dị thường buồn bực, thị huyết. Bởi vậy hàng năm hắn đều ly khai đế đô, mà ma thú sâm lâm luôn là lựa chọn tốt nhất, có thể tận tình giết chóc, tận tình phát tiết, cho đến khi kiệt sức.