Chương 68: Hạ thuốc
Mọi ngóc ngách đều đang rầm rộ tin tức Trịnh Hy Hy rời khỏi giới giải trí một cách đột xuất, dư luận cũng đang thiên về phía bệnh vực idol của mình.
Nhưng rồi một comment ẩn danh đã lên tiếng nói rằng Trịnh Hy Hy vì để có được Hoắc thiếu của Hoắc thị mà không tiếc danh tiếng hiện tại mà hãm hại người yêu của người đàn ông quyền lực này.
Mấy ngày liên tiếp sau khi biết chuyện của nữ diễn viên, ca cầm kia thì đám phóng viên cứ không ngừng đến trước cửa nhà chờ Trịnh Hy Hy phỏng vấn. Nhưng mãi mà không thấy cô ra ngoài.
Đúng lúc thấy đám người này nản lòng không đến nữa, Trịnh Hy Hy mới cải trang kín đáo, nhìn ngó xung quanh nhà một lượt không thấy ai theo dõi cô mới chạy nhanh lên chiếc xe đã cho người chuẩn bị sẵn.
"Đến Hoắc thị đi." Trịnh Hy Hy thúc dục người tài xế riêng.
Đi được mấy chục phút thì đến nơi, cô ta nhanh chân bước xuống xe cứ thế mà tiến về phía quầy lễ tân một cách nhanh chóng. Hai cô nhân viên tính ngăn lại thì Trịnh Hy Hy vứt ngay danh thiếp lên bàn rồi sải bước đến cầu thang lên tầng.
Ngơ ngác ngỡ hàng với hàng loạt hành động bất ngờ của người phụ nữ không rõ lai lịch hay người nhanh chóng gọi cho thư kí chủ tịch Quan Vũ.
"Cô Trịnh Hy Hy đã lên phòng của boss, anh mau hỏi ý kiến của ngài ấy xem có muốn gặp không. Chứ chúng tôi không kịp ngăn cô ấy thì người đã đi mất hút rồi." Nhân Nhân một trong số hai cô nhân viên cứ thế hốt hoảng truyền đạt tư liệu khi vừa phát hiện ra tên trên danh thiếp là biệt danh của idol mình.
Có như thế thì việc gặp chủ tịch cũng không thể vì hâm mộ cô mà bỏ qua quy tắc.
"Lão đại, Trịnh Hy Hy đang lên phòng của anh, giờ nên làm...Cạch." Chưa dứt lời cả hai đã nghe thấy mở cửa đi vào, thì ra là Trịnh Hy Hy đã nhanh chân hơn cả Quan Vũ nghĩ.
Mặt tối sầm lại Hoắc Thẩm Dịch vứt cho Trịnh Hy Hy mấy từ "Tôi cho cô vào chưa?"
Khuôn mặt xệ xuống sợ hãi nhưng cố lấy lại sự bình tĩnh ngay, Trịnh Hy Hy đến gần người đàn ông đang nhau mày, khó ở trước mặt thì bị Quan Vũ giữ lấy tay kéo lại.
Cấp trên như nào thế cấp dưới như thế, Quan Vũ cũng rất ghét cái cô ả giả tạo, thâm độc trước mặt này. Anh còn không hiểu mọi người lại hâm mộ cô ta ở điểm nào nữa, nhìn chẳng ra làm sao.
Trịnh Hy Hy bực tức để lộ bản tính đanh đá thật của mình, hét lên quát thẳng vào mặt Quan Vũ "Anh lấy tư cách gì mà cản tôi, buông ra."
"..."
"Loạn đủ chưa? Đủ rồi thì im miệng mà vào thẳng chủ đề đi." Hoắc Thẩm Dịch đưa mắt ra hiệu cho Quan Vũ ra ngoài trước còn Trịnh Hy Hy thì ở lại nói rõ lý do cô ta đến đây.
Không chừng hắn sẽ xử Trịnh Hy Hy ngay sau khi cô ta nói ra cái lý do lý sự sắp tới.
Cô ta bước đến cạnh chiếc ghế Hoắc Thẩm Dịch đang ngồi rồi từ từ ghé sát tai người đàn ông mà nói "Anh nhắm mắt lại trước đi."
"Bắt buộc? Tốt nhất là đừng làm mấy " Hoắc Thẩm Dịch ghét bỏ nói.
"Không không, em chỉ muốn cho anh bất ngờ cuối cùng này thôi." Trịnh Hy Hy đỏng đảnh nói đầu nhảy số 'Sau lần này anh sẽ là của em nhanh thôi.'
Theo ý của Trịnh Hy Hy người đàn ông không muốn phí thời gian mà nhắm mắt lại. Người phụ nữ nhẹ nhàng rút mảnh giấy nhỏ gấp gọn ra, cô từ từ thôi nhẹ hương lên trước mắt của Hoắc Thẩm Dịch.
Hắn rất ghét mùi nồng như nước hóa nên bật phắt người dậy không thương hoa tiếc ngọc gì mà đẩy mạnh Trịnh Hy Hy ra.
"A, đau." Trịnh Hy Hy hét lên.
"Cút..." Tự dưng đầu hắn bắt đầu quay cuồng, đồ vật trong phòng bắt đầu rung chuyển. Trịnh Hy Hy cũng không ngờ thuốc mà mẹ đưa lại phát huy tác dụng nhanh như vậy.
Giản Kiều lúc này cũng đã mang hộp cơm lên đến công ty, hai cô nhân viên bắt đầu chào 'Thiếu phu nhân'.
Giản Kiều chỉ vui vẻ gật đầu tỏ ý chào lại, lên đến phòng của Hoắc Thẩm Dịch chỉ thấy mỗi Quan Vũ đứng ở của cô hơi tò mò hỏi "Sao anh lại ở đây, Hoắc Thẩm Dịch đâu?"
Quan Vũ cũng nhanh miệng "Chào thiếu phu nhân, lão đại đang bị một con hồ ly tinh bám ở trong đó. Anh ấy bảo tôi canh gác ở ngoài."
Nghe đến đây cũng đủ hiểu bên trong là một môi trường thế nào rồi, à mà Hoắc Thẩm Dịch dị ứng với phụ nữ. Gấp gáp lao vào phòng.
Việc đầu tiên mà nhãn cầu của cô thấy là Trịnh Hy Hy đang ngồi trên bắp chân của Hoắc Thẩm Dịch mà mò mẩn. Cô ta đúng là điên rồi, lại dám đụng vào Hoắc Thẩm Dịch khi hắn ta đang tỉnh táo được sao.
Tiến đến kéo Trịnh Hy Hy ra, Giản Kiều trừng mắt nhìn người phụ nữ đang có ý định dơ bẩn trước mặt mà vứt cho cô ta mấy câu "Đừng động vào Hoắc Thẩm Dịch, không tôi bảo Quan Vũ chặt tay cô. Là phụ nữ thì đừng nên hạ thấp bản thân mình như vậy, đàn ông đã không muốn thì dù cho cô có bày hết cả cơ thể trước mắt họ thì cũng chẳng được cái gì."
Nói rồi lại lớn tiếng gọi Quan Vũ vào lôi Trịnh Hy Hy ra ngoài.
Không cam tâm cô ta điên tiết hét lên "Giản Kiều, cô chờ đó cho tôi. Đừng nghĩ cô là nhất, tôi nói cho cô biết Hoắc Thẩm Dịch sẽ vứt bỏ cô nhanh thôi."
"..." Chẳng thèm chấp người phụ nữ điên rồ đó nữa.
Lay lay Hoắc Thẩm Dịch rồi hỏi "Anh không sao chứ?
Nóng ran người vì bị Trịnh Hy Hy bỏ thuốc mê nên hắn không tự chủ được mà bế cô đặt lên bàn làm việc. Hắn bắt đầu với những nụ hôn nồng cháy ở hai đôi môi, rồi lại chuyển xuống vùng cổ mà cắn như một con sói gặm dê non vậy.
Nhưng rồi một comment ẩn danh đã lên tiếng nói rằng Trịnh Hy Hy vì để có được Hoắc thiếu của Hoắc thị mà không tiếc danh tiếng hiện tại mà hãm hại người yêu của người đàn ông quyền lực này.
Mấy ngày liên tiếp sau khi biết chuyện của nữ diễn viên, ca cầm kia thì đám phóng viên cứ không ngừng đến trước cửa nhà chờ Trịnh Hy Hy phỏng vấn. Nhưng mãi mà không thấy cô ra ngoài.
Đúng lúc thấy đám người này nản lòng không đến nữa, Trịnh Hy Hy mới cải trang kín đáo, nhìn ngó xung quanh nhà một lượt không thấy ai theo dõi cô mới chạy nhanh lên chiếc xe đã cho người chuẩn bị sẵn.
"Đến Hoắc thị đi." Trịnh Hy Hy thúc dục người tài xế riêng.
Đi được mấy chục phút thì đến nơi, cô ta nhanh chân bước xuống xe cứ thế mà tiến về phía quầy lễ tân một cách nhanh chóng. Hai cô nhân viên tính ngăn lại thì Trịnh Hy Hy vứt ngay danh thiếp lên bàn rồi sải bước đến cầu thang lên tầng.
Ngơ ngác ngỡ hàng với hàng loạt hành động bất ngờ của người phụ nữ không rõ lai lịch hay người nhanh chóng gọi cho thư kí chủ tịch Quan Vũ.
"Cô Trịnh Hy Hy đã lên phòng của boss, anh mau hỏi ý kiến của ngài ấy xem có muốn gặp không. Chứ chúng tôi không kịp ngăn cô ấy thì người đã đi mất hút rồi." Nhân Nhân một trong số hai cô nhân viên cứ thế hốt hoảng truyền đạt tư liệu khi vừa phát hiện ra tên trên danh thiếp là biệt danh của idol mình.
Có như thế thì việc gặp chủ tịch cũng không thể vì hâm mộ cô mà bỏ qua quy tắc.
"Lão đại, Trịnh Hy Hy đang lên phòng của anh, giờ nên làm...Cạch." Chưa dứt lời cả hai đã nghe thấy mở cửa đi vào, thì ra là Trịnh Hy Hy đã nhanh chân hơn cả Quan Vũ nghĩ.
Mặt tối sầm lại Hoắc Thẩm Dịch vứt cho Trịnh Hy Hy mấy từ "Tôi cho cô vào chưa?"
Khuôn mặt xệ xuống sợ hãi nhưng cố lấy lại sự bình tĩnh ngay, Trịnh Hy Hy đến gần người đàn ông đang nhau mày, khó ở trước mặt thì bị Quan Vũ giữ lấy tay kéo lại.
Cấp trên như nào thế cấp dưới như thế, Quan Vũ cũng rất ghét cái cô ả giả tạo, thâm độc trước mặt này. Anh còn không hiểu mọi người lại hâm mộ cô ta ở điểm nào nữa, nhìn chẳng ra làm sao.
Trịnh Hy Hy bực tức để lộ bản tính đanh đá thật của mình, hét lên quát thẳng vào mặt Quan Vũ "Anh lấy tư cách gì mà cản tôi, buông ra."
"..."
"Loạn đủ chưa? Đủ rồi thì im miệng mà vào thẳng chủ đề đi." Hoắc Thẩm Dịch đưa mắt ra hiệu cho Quan Vũ ra ngoài trước còn Trịnh Hy Hy thì ở lại nói rõ lý do cô ta đến đây.
Không chừng hắn sẽ xử Trịnh Hy Hy ngay sau khi cô ta nói ra cái lý do lý sự sắp tới.
Cô ta bước đến cạnh chiếc ghế Hoắc Thẩm Dịch đang ngồi rồi từ từ ghé sát tai người đàn ông mà nói "Anh nhắm mắt lại trước đi."
"Bắt buộc? Tốt nhất là đừng làm mấy " Hoắc Thẩm Dịch ghét bỏ nói.
"Không không, em chỉ muốn cho anh bất ngờ cuối cùng này thôi." Trịnh Hy Hy đỏng đảnh nói đầu nhảy số 'Sau lần này anh sẽ là của em nhanh thôi.'
Theo ý của Trịnh Hy Hy người đàn ông không muốn phí thời gian mà nhắm mắt lại. Người phụ nữ nhẹ nhàng rút mảnh giấy nhỏ gấp gọn ra, cô từ từ thôi nhẹ hương lên trước mắt của Hoắc Thẩm Dịch.
Hắn rất ghét mùi nồng như nước hóa nên bật phắt người dậy không thương hoa tiếc ngọc gì mà đẩy mạnh Trịnh Hy Hy ra.
"A, đau." Trịnh Hy Hy hét lên.
"Cút..." Tự dưng đầu hắn bắt đầu quay cuồng, đồ vật trong phòng bắt đầu rung chuyển. Trịnh Hy Hy cũng không ngờ thuốc mà mẹ đưa lại phát huy tác dụng nhanh như vậy.
Giản Kiều lúc này cũng đã mang hộp cơm lên đến công ty, hai cô nhân viên bắt đầu chào 'Thiếu phu nhân'.
Giản Kiều chỉ vui vẻ gật đầu tỏ ý chào lại, lên đến phòng của Hoắc Thẩm Dịch chỉ thấy mỗi Quan Vũ đứng ở của cô hơi tò mò hỏi "Sao anh lại ở đây, Hoắc Thẩm Dịch đâu?"
Quan Vũ cũng nhanh miệng "Chào thiếu phu nhân, lão đại đang bị một con hồ ly tinh bám ở trong đó. Anh ấy bảo tôi canh gác ở ngoài."
Nghe đến đây cũng đủ hiểu bên trong là một môi trường thế nào rồi, à mà Hoắc Thẩm Dịch dị ứng với phụ nữ. Gấp gáp lao vào phòng.
Việc đầu tiên mà nhãn cầu của cô thấy là Trịnh Hy Hy đang ngồi trên bắp chân của Hoắc Thẩm Dịch mà mò mẩn. Cô ta đúng là điên rồi, lại dám đụng vào Hoắc Thẩm Dịch khi hắn ta đang tỉnh táo được sao.
Tiến đến kéo Trịnh Hy Hy ra, Giản Kiều trừng mắt nhìn người phụ nữ đang có ý định dơ bẩn trước mặt mà vứt cho cô ta mấy câu "Đừng động vào Hoắc Thẩm Dịch, không tôi bảo Quan Vũ chặt tay cô. Là phụ nữ thì đừng nên hạ thấp bản thân mình như vậy, đàn ông đã không muốn thì dù cho cô có bày hết cả cơ thể trước mắt họ thì cũng chẳng được cái gì."
Nói rồi lại lớn tiếng gọi Quan Vũ vào lôi Trịnh Hy Hy ra ngoài.
Không cam tâm cô ta điên tiết hét lên "Giản Kiều, cô chờ đó cho tôi. Đừng nghĩ cô là nhất, tôi nói cho cô biết Hoắc Thẩm Dịch sẽ vứt bỏ cô nhanh thôi."
"..." Chẳng thèm chấp người phụ nữ điên rồ đó nữa.
Lay lay Hoắc Thẩm Dịch rồi hỏi "Anh không sao chứ?
Nóng ran người vì bị Trịnh Hy Hy bỏ thuốc mê nên hắn không tự chủ được mà bế cô đặt lên bàn làm việc. Hắn bắt đầu với những nụ hôn nồng cháy ở hai đôi môi, rồi lại chuyển xuống vùng cổ mà cắn như một con sói gặm dê non vậy.