Chương 59: Nhiều người đến lắm người đi
"Các người dám cản tôi, đúng là thứ vệ sĩ quèn xứng đáng dẫm dưới chân cả đời thôi." Trịnh Hy Hy cao ngạo mà mắng mỏ mấy người vệ sĩ ở ngoài cứa biệt thự.
Vừa hay Giản Kiều cũng cùng nhau ra xem sao, nhưng cái bản tính của Trương Miễu Miễu lại không thể khống chế được "Ái chà, chị gái này là ai mà lại dám hô mưa ở vùng đất vốn không thuộc về mình vậy."
'Cô ta lại là ai nữa vậy, lẽ nào là tình nhân mới của Hoắc Thẩm Dịch?' Trịnh Hy Hy nghĩ thầm rồi mạnh miệng mắng rủa Trương Miễu Miễu "Cô là tình nhân mới của Thẩm Dịch sao, đúng là cứng miệng hơn em gái Giản Kiều nhỉ? Sao gu thẩm mĩ của Thẩm Dịch lại càng ngày càng sa sút vậy cơ chứ."
Hừ, đúng là mắt mù mới dám nói người phụ nữ của Bạch Kiến Sinh là tình nhân của Hoắc Thẩm Dịch đó. Rồi lại có một chiếc xe khác tiến vào.
Cả hết đều bỏ qua chuyện này một bên mà hướng mắt nhìn xem là ai đến đã. Từ trong xe một cậu thanh niên trẻ bước ra, mặt mày đúng là điển trai lại có đôi nét giống Hoắc Thẩm Dịch nữa. Trịnh Hy Hy vừa nhìn là đã biết đây là cậu em trai Hoắc Thiếu Khanh của người đàn ông cao cao tại thượng mà bản thân đang theo đuổi.
Cô ta đến gần Hoắc Thiếu Khanh mà chào hỏi thân thiết nhưng lại bị phớt lờ như vô hình, ngược lại cậu ta đi đến gần Giản Kiều mà buông lời "Hi, lại gặp nhau rồi Giản Kiều."
'Hai người này quen nhau sao, không thể được không thể để Giản Kiều nắm thóp mọi chuyện trong lòng bàn tay. Cô ta sẽ chiến thắng mất nhưng mình quyết không trở thành kẻ thảm bại.' Trịnh Hy Hy cố nuốt cục tức vào đáy lòng.
"Hoắc Thiếu Khanh sao cậu lại tới đây?" Trương Miễu Miễu hỏi.
"Đây là nhà anh tôi thì tại sao tôi không được đến chứ." Tặc lưỡi rồi đi vào biệt thự với tư thế hiên ngang, đúng là làm cho Trương Miễu Miễu được phen mở to con mắt ra mà nhìn.
Rõ là ở trường Hoắc Thiếu Khanh là một con ma nghiền học nhưng dường như người vừa nói chuyện lúc nãy lại khác xa một trời một vực. Giản Kiều cũng không bất ngờ về việc Hoắc Thiếu Khanh là em trai của Hoắc Thẩm Dịch nữa nên cô cũng ung dung tự tại mà quay gót đi vào bỏ lại mình Trịnh Hy Hy bị mấy tên vệ sĩ giữ lại.
Dù có nói sao đi nữa thì cũng không được vào nên Trịnh Hy Hy tức giận mà rời đi. Nhưng phụ nữ có lòng tham về tình yêu và thứ mình muốn là không đáy nên chuyện này đừng hòng xong với cô ta.
"Trịnh Hy Hy lại đến tìm anh à, loại phụ nữ gì mà vừa nhìn đã ghét rồi." Hoắc Thiếu Khanh chưa ngồi đã nhanh miệng lên giọng.
Bạch Kiến Sinh cùng Hoắc Thẩm Dịch cũng khá bất ngờ, chẳng phải cái tên này chưa bao giờ tìm đến rọ thế này. Cũng bởi Hoắc Thẩm Dịch cứ ép cậu ta học mấy cái sách nhàm chán mà cậu ta đã đọc thuộc từ lâu rồi nên hai anh em có mấy khi gặp nhau đâu.
"Thiếu Khanh, lần này đã muốn về công ty tiếp quản vị trí phó chủ tịch chưa? Cậu cũng hai mươi hai tuổi trên đầu rồi không còn nhỏ nữa mà cứ học đi học lại." Bạch Kiến Sinh nhếch miệng cười khiêu khích.
'Hai mươi hai tuổi là lớn hơn bọn mình tận bốn tuổi đó.' Giản Kiều cùng Trương Miễu Miễu bốn mắt nhìn nhau mà ngơ ngác ngỡ ngàng truyền tín hiệu qua ánh mắt.
"Hừ, cũng vì ông nội ép em chứ không thì có chết em cũng không tiếp quản. Lại như anh vì phụ nữ mà chạy về công ty." Đã thế thì Hoắc Thiếu Khanh cũng không nể mặt nữa mà trực tiếp nói thẳng đâm vào nội tâm của Bạch Kiến Sinh.
Hai người này đúng là hài hước, Hoắc Thẩm Dịch còn chưa nói gì cơ mà. Hoắc Thiếu Khanh lại mở miệng nói tiếp "Nhưng mà anh cả không được có tình cảm với Giản Kiều, hai người vốn không thể."
Hoắc Thẩm Dịch lại như bị khiêu khích, thằng em này lấy cái gì mà ra điều kiện với hắn chứ. Ông nội đã đành giờ lại sang Hoắc Thiếu Khanh nên hắn lạnh lùng mà lên tiếng "Còn chưa đến lượt em quản chuyện của anh, lần này về rồi thì tốt nhất đừng đi nữa. Cái chân của em cũng chưa hẳn giữ được lâu đâu nếu còn có cái suy nghĩ đó."
Tính anh như nào thì tính em như thế Hoắc Thiếu Khanh nhất quyết không cho Hoắc Thẩm Dịch có tình cảm với Giản Kiều. Có lẽ nào cậu ta cũng hứng thú với cô nhóc này?
"Hừm, Bạch Kiến Sinh chúng ta nên về thôi cơm cũng ăn rồi không nên ngủ ở đây luôn chứ." Trương Miễu Miễu không để ý gì đến lời nói mà chỉ muốn nhanh chân chạy khỏi sự hỗn độn này.
Bạch Kiến Sinh tự dưng thấy ý kiến ngủ lại cũng khá hay đó nên nói "Biệt thự của Hoắc Thẩm Dịch cũng nhiều phòng đó, ngủ lại chắc không sao nhỉ?"
"Cút." Hoắc Thẩm Dịch gằn giọng.
"Hách gia chuẩn bị tổ chức sinh nhật cho cái cô tam tiểu thư vợ của anh Cao Lãnh, vì hơi bận nên anh ấy không đến tận nơi mời được nên nhờ em chuyển lời. Địa điểm và thời gian thì chắc chắn các anh biết rồi, năm nào chả đến." Nói xong Hoắc Thiếu Khanh rời đi trước nhưng không quên quay sang liếc nhìn Giản Kiều một cái nhẹ nhàng đầy ẩn ý.
Vợ chồng Bạch Kiến Sinh cũng không ở lại lâu nên đồng thời ra về cùng Hoắc Thiếu Khanh. Giờ chỉ còn lại Giản Kiều và cái người đàn ông mặt mày không ưa nổi kia nữa thôi.
Vừa hay Giản Kiều cũng cùng nhau ra xem sao, nhưng cái bản tính của Trương Miễu Miễu lại không thể khống chế được "Ái chà, chị gái này là ai mà lại dám hô mưa ở vùng đất vốn không thuộc về mình vậy."
'Cô ta lại là ai nữa vậy, lẽ nào là tình nhân mới của Hoắc Thẩm Dịch?' Trịnh Hy Hy nghĩ thầm rồi mạnh miệng mắng rủa Trương Miễu Miễu "Cô là tình nhân mới của Thẩm Dịch sao, đúng là cứng miệng hơn em gái Giản Kiều nhỉ? Sao gu thẩm mĩ của Thẩm Dịch lại càng ngày càng sa sút vậy cơ chứ."
Hừ, đúng là mắt mù mới dám nói người phụ nữ của Bạch Kiến Sinh là tình nhân của Hoắc Thẩm Dịch đó. Rồi lại có một chiếc xe khác tiến vào.
Cả hết đều bỏ qua chuyện này một bên mà hướng mắt nhìn xem là ai đến đã. Từ trong xe một cậu thanh niên trẻ bước ra, mặt mày đúng là điển trai lại có đôi nét giống Hoắc Thẩm Dịch nữa. Trịnh Hy Hy vừa nhìn là đã biết đây là cậu em trai Hoắc Thiếu Khanh của người đàn ông cao cao tại thượng mà bản thân đang theo đuổi.
Cô ta đến gần Hoắc Thiếu Khanh mà chào hỏi thân thiết nhưng lại bị phớt lờ như vô hình, ngược lại cậu ta đi đến gần Giản Kiều mà buông lời "Hi, lại gặp nhau rồi Giản Kiều."
'Hai người này quen nhau sao, không thể được không thể để Giản Kiều nắm thóp mọi chuyện trong lòng bàn tay. Cô ta sẽ chiến thắng mất nhưng mình quyết không trở thành kẻ thảm bại.' Trịnh Hy Hy cố nuốt cục tức vào đáy lòng.
"Hoắc Thiếu Khanh sao cậu lại tới đây?" Trương Miễu Miễu hỏi.
"Đây là nhà anh tôi thì tại sao tôi không được đến chứ." Tặc lưỡi rồi đi vào biệt thự với tư thế hiên ngang, đúng là làm cho Trương Miễu Miễu được phen mở to con mắt ra mà nhìn.
Rõ là ở trường Hoắc Thiếu Khanh là một con ma nghiền học nhưng dường như người vừa nói chuyện lúc nãy lại khác xa một trời một vực. Giản Kiều cũng không bất ngờ về việc Hoắc Thiếu Khanh là em trai của Hoắc Thẩm Dịch nữa nên cô cũng ung dung tự tại mà quay gót đi vào bỏ lại mình Trịnh Hy Hy bị mấy tên vệ sĩ giữ lại.
Dù có nói sao đi nữa thì cũng không được vào nên Trịnh Hy Hy tức giận mà rời đi. Nhưng phụ nữ có lòng tham về tình yêu và thứ mình muốn là không đáy nên chuyện này đừng hòng xong với cô ta.
"Trịnh Hy Hy lại đến tìm anh à, loại phụ nữ gì mà vừa nhìn đã ghét rồi." Hoắc Thiếu Khanh chưa ngồi đã nhanh miệng lên giọng.
Bạch Kiến Sinh cùng Hoắc Thẩm Dịch cũng khá bất ngờ, chẳng phải cái tên này chưa bao giờ tìm đến rọ thế này. Cũng bởi Hoắc Thẩm Dịch cứ ép cậu ta học mấy cái sách nhàm chán mà cậu ta đã đọc thuộc từ lâu rồi nên hai anh em có mấy khi gặp nhau đâu.
"Thiếu Khanh, lần này đã muốn về công ty tiếp quản vị trí phó chủ tịch chưa? Cậu cũng hai mươi hai tuổi trên đầu rồi không còn nhỏ nữa mà cứ học đi học lại." Bạch Kiến Sinh nhếch miệng cười khiêu khích.
'Hai mươi hai tuổi là lớn hơn bọn mình tận bốn tuổi đó.' Giản Kiều cùng Trương Miễu Miễu bốn mắt nhìn nhau mà ngơ ngác ngỡ ngàng truyền tín hiệu qua ánh mắt.
"Hừ, cũng vì ông nội ép em chứ không thì có chết em cũng không tiếp quản. Lại như anh vì phụ nữ mà chạy về công ty." Đã thế thì Hoắc Thiếu Khanh cũng không nể mặt nữa mà trực tiếp nói thẳng đâm vào nội tâm của Bạch Kiến Sinh.
Hai người này đúng là hài hước, Hoắc Thẩm Dịch còn chưa nói gì cơ mà. Hoắc Thiếu Khanh lại mở miệng nói tiếp "Nhưng mà anh cả không được có tình cảm với Giản Kiều, hai người vốn không thể."
Hoắc Thẩm Dịch lại như bị khiêu khích, thằng em này lấy cái gì mà ra điều kiện với hắn chứ. Ông nội đã đành giờ lại sang Hoắc Thiếu Khanh nên hắn lạnh lùng mà lên tiếng "Còn chưa đến lượt em quản chuyện của anh, lần này về rồi thì tốt nhất đừng đi nữa. Cái chân của em cũng chưa hẳn giữ được lâu đâu nếu còn có cái suy nghĩ đó."
Tính anh như nào thì tính em như thế Hoắc Thiếu Khanh nhất quyết không cho Hoắc Thẩm Dịch có tình cảm với Giản Kiều. Có lẽ nào cậu ta cũng hứng thú với cô nhóc này?
"Hừm, Bạch Kiến Sinh chúng ta nên về thôi cơm cũng ăn rồi không nên ngủ ở đây luôn chứ." Trương Miễu Miễu không để ý gì đến lời nói mà chỉ muốn nhanh chân chạy khỏi sự hỗn độn này.
Bạch Kiến Sinh tự dưng thấy ý kiến ngủ lại cũng khá hay đó nên nói "Biệt thự của Hoắc Thẩm Dịch cũng nhiều phòng đó, ngủ lại chắc không sao nhỉ?"
"Cút." Hoắc Thẩm Dịch gằn giọng.
"Hách gia chuẩn bị tổ chức sinh nhật cho cái cô tam tiểu thư vợ của anh Cao Lãnh, vì hơi bận nên anh ấy không đến tận nơi mời được nên nhờ em chuyển lời. Địa điểm và thời gian thì chắc chắn các anh biết rồi, năm nào chả đến." Nói xong Hoắc Thiếu Khanh rời đi trước nhưng không quên quay sang liếc nhìn Giản Kiều một cái nhẹ nhàng đầy ẩn ý.
Vợ chồng Bạch Kiến Sinh cũng không ở lại lâu nên đồng thời ra về cùng Hoắc Thiếu Khanh. Giờ chỉ còn lại Giản Kiều và cái người đàn ông mặt mày không ưa nổi kia nữa thôi.