Chương 39: Quán mì nhớ mãi
Trương Miễu Miễu cùng Giản Kiều đến thư viện học cho đến trưa, bụng cô hai nàng đã bắt đầu réo lên từng tiếng sùng sục nên đành rủ nhau đi ăn chút gì đó trước rồi chiều lại học tiếp.
"Nhanh lên xe, hôm nay chị đây sẽ cho cậu trải nghiệm khi đi con xe sang bảo bối của Bạch Kiến Sinh." Trương Miễu Miễu nháy mắt với Giản Kiều rồi mở cửa tận tâm cho cô bạn.
Đúng là vừa được đi xe sang rồi còn được chị đẹp lái nó phải khác. "Cậu đi xe rồi lỡ anh ấy đi làm thì phải làm sao?"
"Sự trừng trị thích đáng cả thôi, ai bảo làm chị đây tức hụt máu cơ chứ. Với lại bố mẹ anh ấy bảo mình cứ đi đi, nhà có mấy cái xe mà lo gì." Trương Miễu Miễu vừa cười vừa nói.
Giản Kiều ngồi cạnh mà vui thay cho cô bạn của mình, cuối cùng thì Trương Miễu Miễu cũng kiếm được cho bản thân một gia đình tốt. Lại có Bạch Kiến Sinh chiều chuộng nữa đúng thật là may mắn.
Song nhìn lại bản thân mình, Giản Kiều lại cảm thấy khá tủi thân. Đến cả bố mẹ của bản thân còn không biết là ai, Hoắc Thẩm Dịch cũng chỉ xem cô như bia chắn để lãng tránh mối hôn sự của hai nhà Tần Hoắc. Đúng thật số phận của hai người quả thật khác nhau một trời.
Vẫn như thường chiếc xe ô tô dừng ngay trước một quán mì, cửa tiệm lấy cái tên 'Nhớ mãi' này là cái quán mà hai cô nàng vẫn thường xuyên ghé thăm. Cũng chính vào thời điểm này mười năm trước Giản Kiều vì bị Giản Trinh Trinh ức hiếp nên ngồi một góc trước cửa của quán khóc lóc, đúng lúc Trương Miễu Miễu ở nhà một mình nhàm chán nên ra đây ăn mì. Vừa hay gặp được Giản Kiều nên mời cô ăn một bữa và kết bạn cho đến ngày hôm nay.
Có lẽ trong đời bất cứ thứ gì tươi đẹp cũng đều có sự trùng hợp mà ông trời sắp đặt trước đó.
"Chú Đinh, cho bọn cháu hai tô mì vẫn như cũ ạ." Trương Miễu Miễu nhanh miệng mà gọi mì.
Vừa nghe giọng của cô nàng chú Đinh đã nhanh tay làm mì rồi bưng ra cho hai người. Ông vui mừng mà hỏi thăm mấy chuyện dạo này.
"Ái chà, hai cô nhóc của chú. Lâu rồi mới thấy hai đứa đến đây nhỉ, hai đứa có chuyện gì vui muốn tâm sự với chú không?" Chú Đinh nói.
Giản Kiều lễ phép nhẹ nhàng kể trước, cô cũng không muốn chú Đinh biết bản thân mình vừa mới năm nhất mà đã có mối quan hệ lăng nhăng rồi nên cố chỉ kể mấy chuyện gia đình thôi.
Khi biết Giản Kiều không phải con của Giản Việt Bằng chú Đinh liền bật cười mà mừng thay nhưng cũng có phần hơi lo lắng. "Thế con không tính tìm lại bố mẹ mình sao? Chú thấy con không phải con ruột của cái lão già đó lại là chuyện tốt đấy, từ nhỏ con cũng vì cái nhà đó mà chịu nhiều ấm ức rồi. Thế nhưng giờ bị đuổi khỏi nhà rồi thì con ở với Miễu Miễu à."
Trương Miễu Miễu đang ăn thì vội quơ quơ tay phủ nhận rồi đặt đôi đũa xuống mà nói "Con còn bị bố mẹ gả cho con trai trưởng Bạch gia thì làm sao mà Giản Kiều ở với con được. Chú Đinh, chú có biết Hoắc Thẩm Dịch không? Bây giờ Kiều Kiều đang ở với người đàn ông đó, chú không cần lo đâu."
Nghe đến cái tên Hoắc Thẩm Dịch, sắc mặt của chú Đinh liền thay đổi hẳn. Giản Kiều cũng vội ra hiệu cho Trương Miễu Miễu khuyên cô đừng nói nữa, cô không muốn chú Đinh lo lắng cho mình một tí nào.
"Kiều Kiều, con mà có chịu ấm ức thì đến nhà chú ở đi. Vợ chú với mấy em cũng thích con lắm, chứ đừng ép bản thân phải ở cái chỗ mấy người nhà giàu đó. Không tốt đâu, với lại cái tên Hoắc Thẩm Dịch đó cũng có tiếng rồi chú lo là..." Chú Đinh đang nói dở thì bị một giọng nói khác xen vào.
"Chú không cần lo đâu, tôi tự có cách bảo vệ cô nhóc này." Thấy cảm giác ớn lạnh chạy ngang sóng lưng, Giản Kiều cùng Trương Miễu Miễu ngước đầu lên nhìn thì phát hiện hai có bốn con mắt đang lăm le nhìn mình.
May thay Đào Đào đã hóa giải được cái không khí này "Chị Miễu Miễu, Đào Đào nhớ chị lắm. Anh không mua kẹo cho em." Khuôn mặt mếu máo làm Trương Miễu Miễu thấy rung cảm mà trừng mắt nhìn lại Bạch Kiến Sinh.
"Cậu là ai?" Chú Đinh hỏi.
"Người mà lúc nãy chú mới nhắc tới đó." Hoắc Thẩm Dịch tiến đến cạnh Giản Kiều rồi từ từ kéo cô đứng dậy mà nói.
Chú Đinh nghe thế thì biết ngay là Hoắc Thẩm Dịch, chú cũng không muốn bàn luận gì thêm mà mở miệng nói thêm ít câu rồi đi vào nhà bếp chuẩn bị mì cho mấy vị khách khác.
Giản Kiều tò mò vì sao hai người này lại biết bọn họ ở đây mà đến nên hỏi "Sao hai người lại ở đây?". Ủ?g hộ chí?h chủ ?ào ?gay ++ ?r Um?r?ye?.?? ++
"Đúng đó, sao ở đây cũng thấy xuất hiện hai người vậy? Không đi bàn việc làm ăn nữa hả, mà chạy đến đây làm gì?" Trương Miễu Miễu không chịu buông tha chuyện đêm qua mà đưa ra nói khích.
Xong rồi lại quay người nhìn Đào Đào và Giản Kiều mà nói "Chúng ta đi siêu thị thôi, chị đưa Đào Đào đi mua kẹo rồi đi chơi cùng chị xinh đẹp Giản Kiều nha."
'Đúng là người phụ nữ được chiều đến hư ra, dám lấy xe mình đi rồi bây giờ còn dám bơ mình à. Chắc chắn về nhà phải dạy dỗ lại mới được.' Bạch Kiến Sinh thầm nghĩ ngợi trong đầu.
Biết được lý do hai người này biết địa điểm để đến là do trên xe của Bạch Kiến Sinh có bật định vị nên rất dễ tìm kiếm. Nói đi nói lại rồi Hoắc Thẩm Dịch và Bạch Kiến Sinh đều phải chịu khó đi mua sắm cùng hai cô nhóc mới lớn này.
"Nhanh lên xe, hôm nay chị đây sẽ cho cậu trải nghiệm khi đi con xe sang bảo bối của Bạch Kiến Sinh." Trương Miễu Miễu nháy mắt với Giản Kiều rồi mở cửa tận tâm cho cô bạn.
Đúng là vừa được đi xe sang rồi còn được chị đẹp lái nó phải khác. "Cậu đi xe rồi lỡ anh ấy đi làm thì phải làm sao?"
"Sự trừng trị thích đáng cả thôi, ai bảo làm chị đây tức hụt máu cơ chứ. Với lại bố mẹ anh ấy bảo mình cứ đi đi, nhà có mấy cái xe mà lo gì." Trương Miễu Miễu vừa cười vừa nói.
Giản Kiều ngồi cạnh mà vui thay cho cô bạn của mình, cuối cùng thì Trương Miễu Miễu cũng kiếm được cho bản thân một gia đình tốt. Lại có Bạch Kiến Sinh chiều chuộng nữa đúng thật là may mắn.
Song nhìn lại bản thân mình, Giản Kiều lại cảm thấy khá tủi thân. Đến cả bố mẹ của bản thân còn không biết là ai, Hoắc Thẩm Dịch cũng chỉ xem cô như bia chắn để lãng tránh mối hôn sự của hai nhà Tần Hoắc. Đúng thật số phận của hai người quả thật khác nhau một trời.
Vẫn như thường chiếc xe ô tô dừng ngay trước một quán mì, cửa tiệm lấy cái tên 'Nhớ mãi' này là cái quán mà hai cô nàng vẫn thường xuyên ghé thăm. Cũng chính vào thời điểm này mười năm trước Giản Kiều vì bị Giản Trinh Trinh ức hiếp nên ngồi một góc trước cửa của quán khóc lóc, đúng lúc Trương Miễu Miễu ở nhà một mình nhàm chán nên ra đây ăn mì. Vừa hay gặp được Giản Kiều nên mời cô ăn một bữa và kết bạn cho đến ngày hôm nay.
Có lẽ trong đời bất cứ thứ gì tươi đẹp cũng đều có sự trùng hợp mà ông trời sắp đặt trước đó.
"Chú Đinh, cho bọn cháu hai tô mì vẫn như cũ ạ." Trương Miễu Miễu nhanh miệng mà gọi mì.
Vừa nghe giọng của cô nàng chú Đinh đã nhanh tay làm mì rồi bưng ra cho hai người. Ông vui mừng mà hỏi thăm mấy chuyện dạo này.
"Ái chà, hai cô nhóc của chú. Lâu rồi mới thấy hai đứa đến đây nhỉ, hai đứa có chuyện gì vui muốn tâm sự với chú không?" Chú Đinh nói.
Giản Kiều lễ phép nhẹ nhàng kể trước, cô cũng không muốn chú Đinh biết bản thân mình vừa mới năm nhất mà đã có mối quan hệ lăng nhăng rồi nên cố chỉ kể mấy chuyện gia đình thôi.
Khi biết Giản Kiều không phải con của Giản Việt Bằng chú Đinh liền bật cười mà mừng thay nhưng cũng có phần hơi lo lắng. "Thế con không tính tìm lại bố mẹ mình sao? Chú thấy con không phải con ruột của cái lão già đó lại là chuyện tốt đấy, từ nhỏ con cũng vì cái nhà đó mà chịu nhiều ấm ức rồi. Thế nhưng giờ bị đuổi khỏi nhà rồi thì con ở với Miễu Miễu à."
Trương Miễu Miễu đang ăn thì vội quơ quơ tay phủ nhận rồi đặt đôi đũa xuống mà nói "Con còn bị bố mẹ gả cho con trai trưởng Bạch gia thì làm sao mà Giản Kiều ở với con được. Chú Đinh, chú có biết Hoắc Thẩm Dịch không? Bây giờ Kiều Kiều đang ở với người đàn ông đó, chú không cần lo đâu."
Nghe đến cái tên Hoắc Thẩm Dịch, sắc mặt của chú Đinh liền thay đổi hẳn. Giản Kiều cũng vội ra hiệu cho Trương Miễu Miễu khuyên cô đừng nói nữa, cô không muốn chú Đinh lo lắng cho mình một tí nào.
"Kiều Kiều, con mà có chịu ấm ức thì đến nhà chú ở đi. Vợ chú với mấy em cũng thích con lắm, chứ đừng ép bản thân phải ở cái chỗ mấy người nhà giàu đó. Không tốt đâu, với lại cái tên Hoắc Thẩm Dịch đó cũng có tiếng rồi chú lo là..." Chú Đinh đang nói dở thì bị một giọng nói khác xen vào.
"Chú không cần lo đâu, tôi tự có cách bảo vệ cô nhóc này." Thấy cảm giác ớn lạnh chạy ngang sóng lưng, Giản Kiều cùng Trương Miễu Miễu ngước đầu lên nhìn thì phát hiện hai có bốn con mắt đang lăm le nhìn mình.
May thay Đào Đào đã hóa giải được cái không khí này "Chị Miễu Miễu, Đào Đào nhớ chị lắm. Anh không mua kẹo cho em." Khuôn mặt mếu máo làm Trương Miễu Miễu thấy rung cảm mà trừng mắt nhìn lại Bạch Kiến Sinh.
"Cậu là ai?" Chú Đinh hỏi.
"Người mà lúc nãy chú mới nhắc tới đó." Hoắc Thẩm Dịch tiến đến cạnh Giản Kiều rồi từ từ kéo cô đứng dậy mà nói.
Chú Đinh nghe thế thì biết ngay là Hoắc Thẩm Dịch, chú cũng không muốn bàn luận gì thêm mà mở miệng nói thêm ít câu rồi đi vào nhà bếp chuẩn bị mì cho mấy vị khách khác.
Giản Kiều tò mò vì sao hai người này lại biết bọn họ ở đây mà đến nên hỏi "Sao hai người lại ở đây?". Ủ?g hộ chí?h chủ ?ào ?gay ++ ?r Um?r?ye?.?? ++
"Đúng đó, sao ở đây cũng thấy xuất hiện hai người vậy? Không đi bàn việc làm ăn nữa hả, mà chạy đến đây làm gì?" Trương Miễu Miễu không chịu buông tha chuyện đêm qua mà đưa ra nói khích.
Xong rồi lại quay người nhìn Đào Đào và Giản Kiều mà nói "Chúng ta đi siêu thị thôi, chị đưa Đào Đào đi mua kẹo rồi đi chơi cùng chị xinh đẹp Giản Kiều nha."
'Đúng là người phụ nữ được chiều đến hư ra, dám lấy xe mình đi rồi bây giờ còn dám bơ mình à. Chắc chắn về nhà phải dạy dỗ lại mới được.' Bạch Kiến Sinh thầm nghĩ ngợi trong đầu.
Biết được lý do hai người này biết địa điểm để đến là do trên xe của Bạch Kiến Sinh có bật định vị nên rất dễ tìm kiếm. Nói đi nói lại rồi Hoắc Thẩm Dịch và Bạch Kiến Sinh đều phải chịu khó đi mua sắm cùng hai cô nhóc mới lớn này.