Chương : 57
< Cài Đặt>
"Trời, tiểu thư!"
Hai nha hoàn đang giữ Bộ Nhu Nhi kêu lên thất thanh rồi vội buông tay, chạy đến đỡ Tuyết Y bị đá ngã.
Mà người đang được đỡ dậy kia, không biết là bị dọa cho sợ hay bị đá quá đau mà đã ngất xỉu mất rồi.
"Tiểu Thư! Tiểu thư!" Nóng nảy cộng thêm vội vã lay mạnh cơ thể Tuyết Y, vẫn không thấy nàng tỉnh lại, mọi người bắt đầu sợ hãi. Nhất là hai nha hoàn đang cố gắng lay tỉnh nàng, sắc mặt trắng bệch, hô hấp dồn dập.
" Mau, nhanh đi gọi Thái y!" Một người trong hai nha hoàn nọ vội nói.
" Không đúng, hẳn là nên nói với Thái Hậu trước!" Người còn lại cũng vội nói. Mấy nha hoàn ở phía sau nghe vậy lập tức chạy đi ra cửa, tới những nơi cần báo tin.
Cũng không cần phải chờ lâu, vừa biết được tin tức, Vương Thái Hậu đã vội vã tìm tới cửa.
" Tuyết Y! Tuyết Y!" Nhẹ giọng gọi, lại nhìn thấy Tuyết Y đang xỉu ở trong lòng của nha hoàn, sắc mặt của Thái hậu đại biến, vội vàng đi qua xem xét.
Rất nhanh, Thái y cũng đã tới nơi. Vương Thái Hậu vội vã gọi mấy người họ lại chẩn trị. Đến khi nghe được câu trả lời là Tuyết Y cũng không có gì lo ngại, giống như đã bỏ được một tảng đá lớn ra khỏi lòng, Thái Hậu mới thở phào một hơi dài.
Nhanh chóng xoay người lại, nét mặt trầm xuống, Vương Thái Hậu quát gọi: " Minh vương phi!"
" Mẫu hậu!" Nhanh chóng tiến lại gần chỗ Vương Thái hậu rồi quỳ xuống đất, Bộ Nhu Nhi nhỏ giọng đáp lời.
" Ngươi thật to gan!" Vương thái hậu ánh mắt sắc bén dừng ở trên thân thể của Bộ Nhu Nhi, nghiến răng quát: " Ngươi dám đá Tuyết Y đến hôn mê! Quả nhiên là nha đầu đi ra từ trong nhà võ tướng mà, không hiểu quy củ, chỉ biết là cậy mạnh. Một cô nương tốt, thiếu chút nữa thì đã bị ngươi hại chết!"
Bộ Nhu Nhi chỉ cúi đầu, không dám lên tiếng.
Vẫn chưa cảm thấy hết giận, Vương thái hậu lại tiếp tục quát lớn: "Lẽ ra Ninh nhi không nên cưới ngươi, bởi ai gia ngăn không được, nên mới đành ưng thuận. Chính là, đã lâu như vậy, ai gia không phải luôn kêu ngươi học quy củ sao? Vậy mà vì sao ngươi một chút tiến bộ cũng không có, lại còn làm ra chuyện tổn hại thể diện của hoàng tộc ta như thế này nữa! Thật không hiểu con mắt nhìn người của Ninh nhi như thế nào, lại đi cưới ngươi về đây? Luận xuất thân, luận nhân phẩm, ngươi thì có điểm nào tốt hơn so với Tuyết Y?"
"Thái hậu." Một tiếng gọi nhẹ nhàng tinh tế đột ngột vang lên. Tiếng gọi phát ra từ phía Tô Tiểu Tình – Tô mĩ nhân đang đứng gần đó.
Thấy nàng, Vương thái hậu sắc mặt dịu đi một chút: " Chuyện gì?"
"Kỳ thật, chuyện này, là người hiểu lầm Minh vương phi." Chậm rãi bước tới gần Thái hậu, Tô Tiểu Tình nhỏ giọng nói.
Vương thái hậu nhướng mày." Có ý tứ gì?"
"Kỳ thật, hiện tại Minh vương phi thật tâm đi theo thần thiếp học quy củ. Nhưng bỗng dưng Sở tiểu thư lại đột ngột xông vào, còn làm loạn nói Minh vương phi đoạt tứ biểu ca của nàng, rồi lại đem tâm trí tứ biểu ca của nàng làm cho mê muội. Tuyết Y muội muội còn mắng Minh vương phi đến cẩu huyết lâm đầu, nói nàng thậm chí cũng không xứng kêu tên của Tuyết Y biểu muội. Như vậy còn chưa đủ, Tuyết Y biểu muội còn gọi hai nha hoàn giữ chặt Minh vương phi, muốn ra tay đánh nàng. Minh vương phi thật sự là tránh không được, chỉ có thể tự ra sức cứu chính mình. Kỳ thật một cước này của Minh vương phi cũng không nặng, Thái y đều đã nói không sao. Chẳng qua là do ở trên ót bị đụng mạnh mà thôi. Thật sự, việc này không phải là do Minh vương phi cố ý a!"
Nghe Tô Tiểu Tình giải thích, Vương thái hậu mới đột nhiên phát giác nghĩ tới: ‘ Tuyết Y, vì sao con bé lại ở trong tẩm cung của Tô mĩ nhân a? Vô duyên vô cớ, con bé tới chỗ hậu phi này để làm gì?’
Nét mặt trầm xuống, Vương Thái Hậu hướng Bộ Nhu Nhi, hỏi: " Minh vương phi, quả thật là như thế sao?"
Bộ Nhu Nhi không lên tiếng trả lời. Tô Tiểu Tình thì nhanh mồm nhanh miệng nói: "Thần thiếp không dám lừa gạt Thái Hậu nương nương. Hơn nữa, không chỉ như vậy, Sở tiểu thư vừa vào cửa liền bắt đầu nhục mạ Minh vương phi, sử dụng lời nói thập phần rất khó nghe, thần thiếp thiếu điều chịu không nổi. May mà Minh vương phi tính tình tốt, vẫn ẩn nhẫn_____"
Ngươi nói bậy! Ta nào có mắng nàng ta như vậy? Ta chỉ nói vài câu______" Tô Tiểu Tình còn chưa nói hết, đã nghe thấy tiếng của Tuyết Y vì không nhịn được đã chen vào cắt ngang.
Mọi người đang có mặt trong tẩm cung của Tô mĩ nhân đều ngẩn người kinh ngạc.
" A, Tô tiểu thư, muội không phải là đang hôn mê sao?" Chớp chớp mắt mấy cái, Tô Tiểu Tình ngạc nhiên khẽ kêu lên.
Tuyết Y lúc này mới giật mình nhớ ra, khuôn mặt nhất thời trở lên xấu hổ..
"Trời, tiểu thư!"
Hai nha hoàn đang giữ Bộ Nhu Nhi kêu lên thất thanh rồi vội buông tay, chạy đến đỡ Tuyết Y bị đá ngã.
Mà người đang được đỡ dậy kia, không biết là bị dọa cho sợ hay bị đá quá đau mà đã ngất xỉu mất rồi.
"Tiểu Thư! Tiểu thư!" Nóng nảy cộng thêm vội vã lay mạnh cơ thể Tuyết Y, vẫn không thấy nàng tỉnh lại, mọi người bắt đầu sợ hãi. Nhất là hai nha hoàn đang cố gắng lay tỉnh nàng, sắc mặt trắng bệch, hô hấp dồn dập.
" Mau, nhanh đi gọi Thái y!" Một người trong hai nha hoàn nọ vội nói.
" Không đúng, hẳn là nên nói với Thái Hậu trước!" Người còn lại cũng vội nói. Mấy nha hoàn ở phía sau nghe vậy lập tức chạy đi ra cửa, tới những nơi cần báo tin.
Cũng không cần phải chờ lâu, vừa biết được tin tức, Vương Thái Hậu đã vội vã tìm tới cửa.
" Tuyết Y! Tuyết Y!" Nhẹ giọng gọi, lại nhìn thấy Tuyết Y đang xỉu ở trong lòng của nha hoàn, sắc mặt của Thái hậu đại biến, vội vàng đi qua xem xét.
Rất nhanh, Thái y cũng đã tới nơi. Vương Thái Hậu vội vã gọi mấy người họ lại chẩn trị. Đến khi nghe được câu trả lời là Tuyết Y cũng không có gì lo ngại, giống như đã bỏ được một tảng đá lớn ra khỏi lòng, Thái Hậu mới thở phào một hơi dài.
Nhanh chóng xoay người lại, nét mặt trầm xuống, Vương Thái Hậu quát gọi: " Minh vương phi!"
" Mẫu hậu!" Nhanh chóng tiến lại gần chỗ Vương Thái hậu rồi quỳ xuống đất, Bộ Nhu Nhi nhỏ giọng đáp lời.
" Ngươi thật to gan!" Vương thái hậu ánh mắt sắc bén dừng ở trên thân thể của Bộ Nhu Nhi, nghiến răng quát: " Ngươi dám đá Tuyết Y đến hôn mê! Quả nhiên là nha đầu đi ra từ trong nhà võ tướng mà, không hiểu quy củ, chỉ biết là cậy mạnh. Một cô nương tốt, thiếu chút nữa thì đã bị ngươi hại chết!"
Bộ Nhu Nhi chỉ cúi đầu, không dám lên tiếng.
Vẫn chưa cảm thấy hết giận, Vương thái hậu lại tiếp tục quát lớn: "Lẽ ra Ninh nhi không nên cưới ngươi, bởi ai gia ngăn không được, nên mới đành ưng thuận. Chính là, đã lâu như vậy, ai gia không phải luôn kêu ngươi học quy củ sao? Vậy mà vì sao ngươi một chút tiến bộ cũng không có, lại còn làm ra chuyện tổn hại thể diện của hoàng tộc ta như thế này nữa! Thật không hiểu con mắt nhìn người của Ninh nhi như thế nào, lại đi cưới ngươi về đây? Luận xuất thân, luận nhân phẩm, ngươi thì có điểm nào tốt hơn so với Tuyết Y?"
"Thái hậu." Một tiếng gọi nhẹ nhàng tinh tế đột ngột vang lên. Tiếng gọi phát ra từ phía Tô Tiểu Tình – Tô mĩ nhân đang đứng gần đó.
Thấy nàng, Vương thái hậu sắc mặt dịu đi một chút: " Chuyện gì?"
"Kỳ thật, chuyện này, là người hiểu lầm Minh vương phi." Chậm rãi bước tới gần Thái hậu, Tô Tiểu Tình nhỏ giọng nói.
Vương thái hậu nhướng mày." Có ý tứ gì?"
"Kỳ thật, hiện tại Minh vương phi thật tâm đi theo thần thiếp học quy củ. Nhưng bỗng dưng Sở tiểu thư lại đột ngột xông vào, còn làm loạn nói Minh vương phi đoạt tứ biểu ca của nàng, rồi lại đem tâm trí tứ biểu ca của nàng làm cho mê muội. Tuyết Y muội muội còn mắng Minh vương phi đến cẩu huyết lâm đầu, nói nàng thậm chí cũng không xứng kêu tên của Tuyết Y biểu muội. Như vậy còn chưa đủ, Tuyết Y biểu muội còn gọi hai nha hoàn giữ chặt Minh vương phi, muốn ra tay đánh nàng. Minh vương phi thật sự là tránh không được, chỉ có thể tự ra sức cứu chính mình. Kỳ thật một cước này của Minh vương phi cũng không nặng, Thái y đều đã nói không sao. Chẳng qua là do ở trên ót bị đụng mạnh mà thôi. Thật sự, việc này không phải là do Minh vương phi cố ý a!"
Nghe Tô Tiểu Tình giải thích, Vương thái hậu mới đột nhiên phát giác nghĩ tới: ‘ Tuyết Y, vì sao con bé lại ở trong tẩm cung của Tô mĩ nhân a? Vô duyên vô cớ, con bé tới chỗ hậu phi này để làm gì?’
Nét mặt trầm xuống, Vương Thái Hậu hướng Bộ Nhu Nhi, hỏi: " Minh vương phi, quả thật là như thế sao?"
Bộ Nhu Nhi không lên tiếng trả lời. Tô Tiểu Tình thì nhanh mồm nhanh miệng nói: "Thần thiếp không dám lừa gạt Thái Hậu nương nương. Hơn nữa, không chỉ như vậy, Sở tiểu thư vừa vào cửa liền bắt đầu nhục mạ Minh vương phi, sử dụng lời nói thập phần rất khó nghe, thần thiếp thiếu điều chịu không nổi. May mà Minh vương phi tính tình tốt, vẫn ẩn nhẫn_____"
Ngươi nói bậy! Ta nào có mắng nàng ta như vậy? Ta chỉ nói vài câu______" Tô Tiểu Tình còn chưa nói hết, đã nghe thấy tiếng của Tuyết Y vì không nhịn được đã chen vào cắt ngang.
Mọi người đang có mặt trong tẩm cung của Tô mĩ nhân đều ngẩn người kinh ngạc.
" A, Tô tiểu thư, muội không phải là đang hôn mê sao?" Chớp chớp mắt mấy cái, Tô Tiểu Tình ngạc nhiên khẽ kêu lên.
Tuyết Y lúc này mới giật mình nhớ ra, khuôn mặt nhất thời trở lên xấu hổ..