Chương 71
Diệp Thành không nhịn được mà bật cười, hắn lấy mười mấy túi đựng đồ ra để trên giường, số túi này đều là chiến lợi phẩm ngày hôm nay của hắn.
Không thể phủ nhận đệ tử của Địa Đương Phong rất giàu có. Những thứ cần có như linh thạch, linh dịch, linh thảo, huyền thuật bên trong túi đựng đồ không thiếu món nào, còn có một cái túi đựng đồ, bên trong chứa cả hơn hai nghìn linh thạch.
“Đủ để ta đột phá lên tầng thứ tư”, sau tràng cười sảng khoái, Diệp Thành uống sạch gần sáu mươi bình Ngọc Linh Dịch.
Lượng Ngọc Linh Dịch nhiều như vậy vào cơ thể giống như dòng nước thanh khiết chảy khắp các kinh mạch lớn nhỏ, còn chân hoả trong vùng đan hải lúc này tuôn trào giúp Diệp Thành nhanh chóng luyện hoá linh lực dồi dào bên trong Ngọc Linh Dịch.
Cùng với Ngọc Linh Dịch được luyện hoá xoay cuộn bên trong vùng đan hải, khí tức của Diệp Thành theo đó cũng mạnh mẽ lên rất nhiều.
Lúc này, lỗ chân lông trên cơ thể hắn đều nở ra, hấp thu linh khí của đất trời.
Trên cơ thể Diệp Thành hiện giờ có chân hoả bá đạo giúp hắn luyện hoá linh khí của Ngọc Linh Dịch và bên ngoài, khí thế mạnh mẽ giúp tu vi của hắn được đẩy lên cảnh giới giữa tầng ngưng khí thứ ba và thứ tư.
Tiến giới!
Tu vi của Diệp Thành trong chốc lát đột phá lên cảnh giới ngưng khí tầng thứ tư. Hắn không tiếp tục hấp thu linh lực bên trong linh thạch nữa, vì cảnh giới vừa đột phá cần thời gian củng cố, tiến giới quá nhanh cũng không phải là việc tốt.
Lúc này, bên ngoài trời vẫn còn tối, Diệp Thành trở mình nhảy xuống giường, hắn lại một lần nữa khoác lên mình chiếc áo choàng đen, âm thầm đi ra khỏi Tiểu Linh Viên.
Có điều lần này hắn không lên núi linh Hằng Nhạc Tông mà đi xuống núi, lao điên cuồng tầm một khắc mới dừng chân.
Đây là một ke núi, không phải quá dài, chỉ tầm vài trăm trượng nhưng lại là con đường quan trọng dẫn vào khu rừng Yêu Thú.
Vậy thì mục đích Diệp Thành rất rõ ràng, hôm nay hắn không tới Hằng Nhạc Tông đánh lén nữa mà đổi vị trí chiến đấu, tới đây để đợi các đệ tử của Địa Dương Phong vào trong khu rừng giết yêu thú.
Về mặt binh pháp thì có thể hình dung cách làm lúc này của hắn chính là giương đông kích tây.
Sau sự việc hôm qua ở ngọn núi đằng sau Hằng Nhạc Tông, hắn chắc mẩm Cát Hồng sẽ âm thầm phái các đệ tử với tu vi mạnh âm thầm nấp sau núi để tiện bắt kẻ hành hung đệ tử của ông ta.
Diệp Thành biết sau núi có mai phục, hắn đương nhiên không ngốc tới mức chui đầu vào rọ, cho nên hắn lựa chọn thay đổi vị trí.
Ngày thường, những đệ tử của Hằng Nhạc Tông vào khu rừng này giết yêu thú nhiều vô kể, trong đó không thiếu người của Địa Dương Phong, mai phục ở đây chắc chắn là một lựa chọn không tồi.
“Ở đây đi”, Diệp Thành lựa chọn một nơi ẩn náu bí mật nhưng lần này hắn không bôi bùn đất lên mặt nữa mà đeo một cái mặt nạ đầu quỷ.
Không lâu sau, trời sáng tỏ.
Diệp Thành ngồi dậy, hắn quan sát cẩn thận mọi động tĩnh ở vách núi.
Chẳng mấy chốc đã có đệ tử của Hằng Nhạc Tông xuất hiện nhưng không phải đệ tử của Địa Dương Phong nên Diệp Thành không ra tay.
Thời gian chầm chậm trôi, từng tốp, từng tốp đệ tử từ vách núi đi tới, lúc thì ba người một nhóm, lúc thì năm người một nhóm, tất cả đều làm thành đội đi giết yêu thú.
Không thể phủ nhận đệ tử của Địa Đương Phong rất giàu có. Những thứ cần có như linh thạch, linh dịch, linh thảo, huyền thuật bên trong túi đựng đồ không thiếu món nào, còn có một cái túi đựng đồ, bên trong chứa cả hơn hai nghìn linh thạch.
“Đủ để ta đột phá lên tầng thứ tư”, sau tràng cười sảng khoái, Diệp Thành uống sạch gần sáu mươi bình Ngọc Linh Dịch.
Lượng Ngọc Linh Dịch nhiều như vậy vào cơ thể giống như dòng nước thanh khiết chảy khắp các kinh mạch lớn nhỏ, còn chân hoả trong vùng đan hải lúc này tuôn trào giúp Diệp Thành nhanh chóng luyện hoá linh lực dồi dào bên trong Ngọc Linh Dịch.
Cùng với Ngọc Linh Dịch được luyện hoá xoay cuộn bên trong vùng đan hải, khí tức của Diệp Thành theo đó cũng mạnh mẽ lên rất nhiều.
Lúc này, lỗ chân lông trên cơ thể hắn đều nở ra, hấp thu linh khí của đất trời.
Trên cơ thể Diệp Thành hiện giờ có chân hoả bá đạo giúp hắn luyện hoá linh khí của Ngọc Linh Dịch và bên ngoài, khí thế mạnh mẽ giúp tu vi của hắn được đẩy lên cảnh giới giữa tầng ngưng khí thứ ba và thứ tư.
Tiến giới!
Tu vi của Diệp Thành trong chốc lát đột phá lên cảnh giới ngưng khí tầng thứ tư. Hắn không tiếp tục hấp thu linh lực bên trong linh thạch nữa, vì cảnh giới vừa đột phá cần thời gian củng cố, tiến giới quá nhanh cũng không phải là việc tốt.
Lúc này, bên ngoài trời vẫn còn tối, Diệp Thành trở mình nhảy xuống giường, hắn lại một lần nữa khoác lên mình chiếc áo choàng đen, âm thầm đi ra khỏi Tiểu Linh Viên.
Có điều lần này hắn không lên núi linh Hằng Nhạc Tông mà đi xuống núi, lao điên cuồng tầm một khắc mới dừng chân.
Đây là một ke núi, không phải quá dài, chỉ tầm vài trăm trượng nhưng lại là con đường quan trọng dẫn vào khu rừng Yêu Thú.
Vậy thì mục đích Diệp Thành rất rõ ràng, hôm nay hắn không tới Hằng Nhạc Tông đánh lén nữa mà đổi vị trí chiến đấu, tới đây để đợi các đệ tử của Địa Dương Phong vào trong khu rừng giết yêu thú.
Về mặt binh pháp thì có thể hình dung cách làm lúc này của hắn chính là giương đông kích tây.
Sau sự việc hôm qua ở ngọn núi đằng sau Hằng Nhạc Tông, hắn chắc mẩm Cát Hồng sẽ âm thầm phái các đệ tử với tu vi mạnh âm thầm nấp sau núi để tiện bắt kẻ hành hung đệ tử của ông ta.
Diệp Thành biết sau núi có mai phục, hắn đương nhiên không ngốc tới mức chui đầu vào rọ, cho nên hắn lựa chọn thay đổi vị trí.
Ngày thường, những đệ tử của Hằng Nhạc Tông vào khu rừng này giết yêu thú nhiều vô kể, trong đó không thiếu người của Địa Dương Phong, mai phục ở đây chắc chắn là một lựa chọn không tồi.
“Ở đây đi”, Diệp Thành lựa chọn một nơi ẩn náu bí mật nhưng lần này hắn không bôi bùn đất lên mặt nữa mà đeo một cái mặt nạ đầu quỷ.
Không lâu sau, trời sáng tỏ.
Diệp Thành ngồi dậy, hắn quan sát cẩn thận mọi động tĩnh ở vách núi.
Chẳng mấy chốc đã có đệ tử của Hằng Nhạc Tông xuất hiện nhưng không phải đệ tử của Địa Dương Phong nên Diệp Thành không ra tay.
Thời gian chầm chậm trôi, từng tốp, từng tốp đệ tử từ vách núi đi tới, lúc thì ba người một nhóm, lúc thì năm người một nhóm, tất cả đều làm thành đội đi giết yêu thú.