Chương : 32
Đồ Du Tử lập tức phóng pháo hoa lên. pháo hoa vừa bay ra. tất cả đệ tử Mãnh Hồ bang phải chạy tới cứu viện. Mọi người tập trung đuổi giết đám thích khách, lúc này viện quân của Yên Chi lâu mới xông ra chạy tới. Dám ám sát khách nhân trước Yên Chi lâu. đây chính là tát vào mặt Yên Chi lâu, mọi người cũng gia nhập vào hàng ngũ những kẻ đuổi giết.
Xa xa trong sơn môn của Dư Tắc Thành, bọn đệ tử nhìn thấy pháo hoa cũng chen chúc ùa ra. gia nhập vào hàng ngũ những kẻ đuổi giết.
Dư Tắc Thành đi đến bên cạnh thi thể Ma Lễ Thanh, tìm thứ gì đó trong thi thể chia làm hai nửa của y. không lâu sau tìm được thứ mà hắn muốn tìm, chính là một tấm ngọc phù vỡ nát. hơi giống với hóa phù của hắn. Dưới ngọn lửa của Dư Tắc Thành tấn công, không ngờ Ma Lễ Thanh vẫn có thê đứng vững, quả nhiên trên người y cũng có pháp khí tiên gia. nói cách khác, sau lưng y cũng có tiên nhân làm chỗ dựa. Hiện tại Ma Lễ Thanh đã như chó nhà có tang, là cao nhân nào mời y?
Hỏa phù của Du Tắc Thành vừa mới bổ sung đẩy năng lượng, sau trận chiến này đã tiêu hao hết. xem ra còn phải tiếp tục bổ sung năng lượng. Dư Tắc Thành không trở về sơn môn, mà là tiếp tục đi tới Yên Chi lâu, không thèm để ý trên người dính đẩy máu tươi. Miệng hắn cười rạng rỡ, lững thững tiến vào trong Yên Chi lâu. miệng hô to:
- Túy Vi, Mạn Xảo đâu. mau mau ra nghênh tiếp ta!
Lập tức toàn lâu nổi lên một tràng tiếng vỗ tay, tiếng hoan hô như sấm dậy. Nơi này toàn là khách làng chơi, tửu khách, thấy Dư Tắc Thành sau khi bị ám sát bên đường còn tới nơi này gọi cô nương, quả thật hợp với ý thích của bọn họ. Đây thật sự là một hảo hán tử chân chính, gan lớn bằng trời.
Bị Dư Tắc Thành kêu tên ầm ĩ. Túy Vi, Mạn Xảo lập tức vọt ra. chuyện nể mặt như vậy chính là chuyện mà những nữ tử trăng hoa thích nhất. Các nàng chia ra mỗi người một bên ôm lấy Dư Tắc Thành, tỏ ra vô cùng thân thiết, không thèm để ý trên người hắn nhuộm đẫm máu tươi, ngược lại lấy chuyện được lây dính máu tươi này làm vinh dự.
Dư Tắc Thành cười ha hả. mang theo hai nàng thẳng vào trong nhã gian. Sau khi tiến vào trong phòng, ngồi xuống chỗ ngồi quen thuộc uống rượu thưởng trà, tuy rằng trông bề ngoài Dư Tắc Thành bình thường, nhưng hai tay hắn bất giác run rẩy từng hồi. Trận ám sát mới vừa rồi. bất kể là ai cũng phái cảm thấy kinh hãi sợ sệt.
Túy Vi nắm lấy tay Dư Tắc Thành đặt lên ngực mình, nói: Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Dư ca, vừa rồi tên kia chính là Ma Lễ Thanh, y là cao thủ nổi danh của huvện thành Sơn Trúc chúng ta. Năm ấy ta được người mua từ Thập Vạn Đại Sơn, toàn bộ thương đội hơn ba mươi hộ vệ bất ngờ gặp phải y chặn đường. Người trong thương đội bị hắn chém chết toàn bộ. đám tỷ muội chúng ta còn sống sót ba người. Y đưa chúng ta về bán cho Yên Chi lâu. Không ngờ hôm nay Dư ca một đao chém chết y, thi thể chia làm hai nửa, thật là tốt quá, rốt cục đại thù cũng đã báo được. Dư ca. cám tạ huynh...
Dư Tắc Thành mỉm cười nghe, việc này nàng nói thật sao. vậy nàng chính là kẻ ngốc. Mạn Xào ớ bên cạnh thấy chuvện này không có hiệu quả, bèn lập tức nói:
- Được rồỊ nước đã mang đến. Dư ca hãy tắm rửa đi, y phục để ở bên kia, chuẩn bị sẵn cho huynh rồi.
Dư Tắc Thành tiến vào trong phòng, bắt đẩu tắm rửa, tẩy sạch máu dơ dính toàn thân. Túy Vi, Mạn Xảo hai nàng cũng đi rửa sạch máu dính trên thân thể.
Dư Tăc Thành tăm rửa xong xuôi, đi ra khỏi bồn tắm, bên này đưa tới một bộ đồ mới. Túy Vi. Mạn Xảo muốn thay y phục cho hắn. Dư Tắc Thành đột ngột ôm chẩm lấy Mạn Xảo. hôn ngấu nghiến lên thân thể thơm tho mềm mại trắng như ngọc bạch của nàng. Mạn Xào cũng hết sức dịu dàng, lập tức toàn thân trở nên mềm nhũn, để mặc cho hắn muốn làm gì thì làm. Túy Vi cũng gia nhập vào. hôn hít vuốt ve toàn thân Dư Tắc Thành. Hắn hưởng thụ hai nàng phục vụ, sự kích động nguvên thủy nhất này mới là liều thuốc tốt nhất để hóa giải nỗi sợ hãi và kích động mới vừa rồi.
Dần dần Dư Tắc Thành bình tĩnh lại. xốc hai nàng dậy, bắt đầu thay quần áo. Hai nàng cùng thay đổi y phục chỉnh tề. Lúc này bên ngoài chợt truyền đến thanh âm của Cao Phong:
- Long đầu Đại ca. đã giải quyết xong hết thích khách.
Dư Tắc Thành thay quần áo đi ra khỏi phòng, Cao Phong, Đồ Du Tử đểu có mặt tại đó. Cao Phong nói:
- Thích khách tổng cộng có hai mươi sáu tên, toàn bộ tử trận, không có tên nào đầu hàng. Trong miệng bọn chúng đều có độc dược, không ai còn sống, tuy nhiên sau khi nhận diện đều là dư nghiệt Dã Lang bang, kẻ cầm đầu đúng là Ma Lễ Thanh.
Dư Tắc Thành gật đẩu. nói:
- Được rồi, không còn việc gì nữa, bảo mọi người cùng uống rượu đi thôi. Chỉ là một bọn chuột nhắt, chuyện cũng không có gì lớn. Mang rượu và thức ăn lên, gọi các cô nương ra đây cho ta!
Vì thế nơi này lập tức mở ra một tiệc rượu, lần nảy ám sát tuy rằng thích khách đã chết hết toàn bộ. nhưng mạch nước ngầm đã bắt đầu rục rịch dâng lên. Ma Lễ Thanh là một trong những cao thủ đứng đầu ớ huyện thành Sơn Trúc, thanh danh truyền xa. Lúc trước các đệ tử nổi loạn, hơn trăm người vẫn không thể nào giữ y lại. kết quả bị Dư Tắc Thành chém một đao giết chết. Lập tức tin tức này truyền khắp huyện thành Sơn Trúc, cả huyện thành kinh động không thôi, không ai có thể ngờ được thiếu niên này lợi hại tới mức như vậy.
Tiệc rượu bất ngờ này thật ra chỉ là làm ra vẻ, nói cho mọi người biết ta không có chuvện gì. lần ám sát này không đáng là gì.
Trong khi mọi người vui vẻ dự tiệc, Thạch Thiên Long đích thân chạy đến. Thạch Thiên Vân cũng phái người tới đây an ủi. Còn có đám thổ ty, cường hào địa phương, hết bọn này tới bọn khác chạy tới đây kính rượu, để xem rốt cục diện mạo Dư Tắc Thành ra sao. Cảnh tượng này giống như đèn kéo quân, người đến người đi nườm nưọp.
Dư Tắc Thành không sợ người tới. cạn hết ly này tói ly khác, bữa tiệc này kéo dài tới hai canh giờ mới chấm dứt. Sau khi ăn xong, Dư Tắc Thành ôm hai nàng thẳng ra nhã phòng phía sau Yên Chi lâu. xem ra là nhất tiễn song điêu, hướng thụ phúc lớn trong đời.
Dư Tắc Thành ra phía sau Yên Chi lâu. đi vào khuê phòng hai nàng, ngồi trên ghế rút Hàn Tuyết bảo đao của mình ra xem. lúc này mới phát hiện bảo đao đã gãy rời ra từng khúc, không biết là bị huyết năng của mình ăn mòn, hay là do xuất một đao kia khiến cho bị chấn vỡ.
Dư Tắc Thành buông mảnh đao vụn xuống, bắt đầu cân nhắc chân tướng sự tình. Ma Lễ Thanh có lý do ám sát mình, nhưng sau lưng y nhất định có người làm chủ. Miếng ngọc phù vỡ nát kia có thể chống đỡ đao kiếm công kích và ngọn lửa tập kích, tuyệt đối là pháp khí tiên gia. Nếu y sớm có được thứ này. Ma Thiên Lang cũng không đến mức bị Bạch Hà Tích giết chết.
May mắn là mình tu luyện tới lần biến hóa thứ hai. có thể cường hóa cơ thể tới mức tối đa, nhờ vậy lần này mới có thể dùng một đao chém chết Ma Lễ Thanh.
Ai ở sau lưng ủng hộ Ma Lễ Thanh ám sát lần này? Ai lại muốn ám sát mình như vậy? Đàm Nhị Lang lập tức xuất hiện ra trước mặt Dư Tắc Thành, nhất định là y, là y thu nhận Ma Lễ Thanh, mình giết đám người nằm vùng của ỵ. không nể mặt y chút nào. thẹn quá hóa giận, cho nên mới phái Ma Lễ Thanh ám sát mình.
Nhưng Đàm Nhị Lang cũng không có được pháp khí tiên gia như vậy, gượm đã... hôm nay y có nói rẳng đừng tưởng chỉ có ngươi biết tiên thuật-. • Nói cách khác y đã thấy qua người khác sử dụng, liên hệ đến ngọc phù này, hết thảy không nói tự hiểu. Tuy nhiên tay nghề của người chế ra ngọc phù này cũng không được giỏi lắm. cũng không phải cao thủ gì cả, không hơn kém mình bao nhiêu, bằng không tuyệt đối sẽ không bị mình dùng một đao chém vỡ.
Làm thế nào đối phó Đàm Nhị Lang đây. ha ha, ngươi bất nhân đừng trách ta bất nghĩa, có thể báo lên Đường chủ. Đàm Nhị Lang có ý đồ mưu phản, liên kết với Thái Dược bang? Đúng, để cho Thái Dược bang gánh lấy mối oan này. Đàm Nhị Lang liên kết Thái Dược bang, cung dưỡng người tu tiên, ý đồ mưu phản. Nếu tố cáo tội danh này lên. có Thôi Đại thúc dặm mắm thêm muối vào. dù là không chết ngươi cùng phải bị lột da. Nghĩ đâu đó xong xuôi, Du Tắc Thành bắt đầu lấy giấy viết ra, tiến hành viết thư.
Trong lúc Dư Tắc Thành còn đang cân nhắc xem nên làm thế nào đối phó Đàm Nhị Lang, trong một gian đại sảnh, Đàm Nhị Lang nói với một trung niên nhân sĩ:
- Đại ca. thẳng lỏi này thật là lợi hại, Ma Lễ Thanh bị giết chỉ bẳng một đao! Chúng ta nên làm gì bây giờ?
Người nọ chính là Bang chủ Thái Dược bang Phùng Viễn, y cười nói:
- Không sao. chết cũng đã chết rồi, bất quá chuyện này cũng đã chứng thật lời của lão tổ tông, hắn tu luyện tiên thuật cũng chưa đi đến đâu, chỉ có thể phóng ra sáu. bảv ngọn lửa mà thôi. Lần sau giết hắn hai ta ra tay, mang theo hộ phù. giết hắn bất quá nhẹ nhàng như giết một con chó mà thôi.
Đàm Nhị Lang nói:
- Đáng tiếc tốc độ sản xuất hộ phù quá chậm, linh thạch gì đó cũng quá khó tìm, nếu không làm ra trên dưới một trăm cái hộ phù cho huynh đệ chúng ta. là có thể lật đổ Mãnh Hổ bang, xưng bá Hắc đạo Thang quốc.
Phùng Viễn nói:
- Nếu dễ dàng như vậy, đâu phải là báo vật tiên gia. Đúng rồi, linh thạch mà lão tổ tông cần, đệ phải nhanh chóng đi tìm, đừng để chậm trễ đại sự của chúng ta.
Đàm Nhị Lang hồi đáp:
- Dạ Đại ca. huynh yên tâm đi. Đúng rồi. Thạch Thiên Vân đã hoàn toàn trúng độc. chúng ta chỉ cần khẽ động thủ, y sẽ lập tức chết đi. Đại ca. sau khi Thạch Thiên Vân chết đi. chúng ta sẽ động thủ, đưa hắn lên đường.
Phùng Viễn lắc đầu nói:
- Để cho hắn sống thêm một thời gian đi. hiện tại con chó nhỏ này khí thế đang vượng. Thạch Thiên Vân chết đi nói không chừng lại thuận tiện cho hắn. Chờ tới hết năm nay. chúng ta sẽ diệt con chó nhỏ này, đưa Thạch Thiên Vân lên đường. Đến lúc đó Thái Dược bang chúng ta nhất định, sẽ thay thế Mãnh Hổ bang, thành tựu đại nghiệp.
Xa xa trong sơn môn của Dư Tắc Thành, bọn đệ tử nhìn thấy pháo hoa cũng chen chúc ùa ra. gia nhập vào hàng ngũ những kẻ đuổi giết.
Dư Tắc Thành đi đến bên cạnh thi thể Ma Lễ Thanh, tìm thứ gì đó trong thi thể chia làm hai nửa của y. không lâu sau tìm được thứ mà hắn muốn tìm, chính là một tấm ngọc phù vỡ nát. hơi giống với hóa phù của hắn. Dưới ngọn lửa của Dư Tắc Thành tấn công, không ngờ Ma Lễ Thanh vẫn có thê đứng vững, quả nhiên trên người y cũng có pháp khí tiên gia. nói cách khác, sau lưng y cũng có tiên nhân làm chỗ dựa. Hiện tại Ma Lễ Thanh đã như chó nhà có tang, là cao nhân nào mời y?
Hỏa phù của Du Tắc Thành vừa mới bổ sung đẩy năng lượng, sau trận chiến này đã tiêu hao hết. xem ra còn phải tiếp tục bổ sung năng lượng. Dư Tắc Thành không trở về sơn môn, mà là tiếp tục đi tới Yên Chi lâu, không thèm để ý trên người dính đẩy máu tươi. Miệng hắn cười rạng rỡ, lững thững tiến vào trong Yên Chi lâu. miệng hô to:
- Túy Vi, Mạn Xảo đâu. mau mau ra nghênh tiếp ta!
Lập tức toàn lâu nổi lên một tràng tiếng vỗ tay, tiếng hoan hô như sấm dậy. Nơi này toàn là khách làng chơi, tửu khách, thấy Dư Tắc Thành sau khi bị ám sát bên đường còn tới nơi này gọi cô nương, quả thật hợp với ý thích của bọn họ. Đây thật sự là một hảo hán tử chân chính, gan lớn bằng trời.
Bị Dư Tắc Thành kêu tên ầm ĩ. Túy Vi, Mạn Xảo lập tức vọt ra. chuyện nể mặt như vậy chính là chuyện mà những nữ tử trăng hoa thích nhất. Các nàng chia ra mỗi người một bên ôm lấy Dư Tắc Thành, tỏ ra vô cùng thân thiết, không thèm để ý trên người hắn nhuộm đẫm máu tươi, ngược lại lấy chuyện được lây dính máu tươi này làm vinh dự.
Dư Tắc Thành cười ha hả. mang theo hai nàng thẳng vào trong nhã gian. Sau khi tiến vào trong phòng, ngồi xuống chỗ ngồi quen thuộc uống rượu thưởng trà, tuy rằng trông bề ngoài Dư Tắc Thành bình thường, nhưng hai tay hắn bất giác run rẩy từng hồi. Trận ám sát mới vừa rồi. bất kể là ai cũng phái cảm thấy kinh hãi sợ sệt.
Túy Vi nắm lấy tay Dư Tắc Thành đặt lên ngực mình, nói: Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Dư ca, vừa rồi tên kia chính là Ma Lễ Thanh, y là cao thủ nổi danh của huvện thành Sơn Trúc chúng ta. Năm ấy ta được người mua từ Thập Vạn Đại Sơn, toàn bộ thương đội hơn ba mươi hộ vệ bất ngờ gặp phải y chặn đường. Người trong thương đội bị hắn chém chết toàn bộ. đám tỷ muội chúng ta còn sống sót ba người. Y đưa chúng ta về bán cho Yên Chi lâu. Không ngờ hôm nay Dư ca một đao chém chết y, thi thể chia làm hai nửa, thật là tốt quá, rốt cục đại thù cũng đã báo được. Dư ca. cám tạ huynh...
Dư Tắc Thành mỉm cười nghe, việc này nàng nói thật sao. vậy nàng chính là kẻ ngốc. Mạn Xào ớ bên cạnh thấy chuvện này không có hiệu quả, bèn lập tức nói:
- Được rồỊ nước đã mang đến. Dư ca hãy tắm rửa đi, y phục để ở bên kia, chuẩn bị sẵn cho huynh rồi.
Dư Tắc Thành tiến vào trong phòng, bắt đẩu tắm rửa, tẩy sạch máu dơ dính toàn thân. Túy Vi, Mạn Xảo hai nàng cũng đi rửa sạch máu dính trên thân thể.
Dư Tăc Thành tăm rửa xong xuôi, đi ra khỏi bồn tắm, bên này đưa tới một bộ đồ mới. Túy Vi. Mạn Xảo muốn thay y phục cho hắn. Dư Tắc Thành đột ngột ôm chẩm lấy Mạn Xảo. hôn ngấu nghiến lên thân thể thơm tho mềm mại trắng như ngọc bạch của nàng. Mạn Xào cũng hết sức dịu dàng, lập tức toàn thân trở nên mềm nhũn, để mặc cho hắn muốn làm gì thì làm. Túy Vi cũng gia nhập vào. hôn hít vuốt ve toàn thân Dư Tắc Thành. Hắn hưởng thụ hai nàng phục vụ, sự kích động nguvên thủy nhất này mới là liều thuốc tốt nhất để hóa giải nỗi sợ hãi và kích động mới vừa rồi.
Dần dần Dư Tắc Thành bình tĩnh lại. xốc hai nàng dậy, bắt đầu thay quần áo. Hai nàng cùng thay đổi y phục chỉnh tề. Lúc này bên ngoài chợt truyền đến thanh âm của Cao Phong:
- Long đầu Đại ca. đã giải quyết xong hết thích khách.
Dư Tắc Thành thay quần áo đi ra khỏi phòng, Cao Phong, Đồ Du Tử đểu có mặt tại đó. Cao Phong nói:
- Thích khách tổng cộng có hai mươi sáu tên, toàn bộ tử trận, không có tên nào đầu hàng. Trong miệng bọn chúng đều có độc dược, không ai còn sống, tuy nhiên sau khi nhận diện đều là dư nghiệt Dã Lang bang, kẻ cầm đầu đúng là Ma Lễ Thanh.
Dư Tắc Thành gật đẩu. nói:
- Được rồi, không còn việc gì nữa, bảo mọi người cùng uống rượu đi thôi. Chỉ là một bọn chuột nhắt, chuyện cũng không có gì lớn. Mang rượu và thức ăn lên, gọi các cô nương ra đây cho ta!
Vì thế nơi này lập tức mở ra một tiệc rượu, lần nảy ám sát tuy rằng thích khách đã chết hết toàn bộ. nhưng mạch nước ngầm đã bắt đầu rục rịch dâng lên. Ma Lễ Thanh là một trong những cao thủ đứng đầu ớ huyện thành Sơn Trúc, thanh danh truyền xa. Lúc trước các đệ tử nổi loạn, hơn trăm người vẫn không thể nào giữ y lại. kết quả bị Dư Tắc Thành chém một đao giết chết. Lập tức tin tức này truyền khắp huyện thành Sơn Trúc, cả huyện thành kinh động không thôi, không ai có thể ngờ được thiếu niên này lợi hại tới mức như vậy.
Tiệc rượu bất ngờ này thật ra chỉ là làm ra vẻ, nói cho mọi người biết ta không có chuvện gì. lần ám sát này không đáng là gì.
Trong khi mọi người vui vẻ dự tiệc, Thạch Thiên Long đích thân chạy đến. Thạch Thiên Vân cũng phái người tới đây an ủi. Còn có đám thổ ty, cường hào địa phương, hết bọn này tới bọn khác chạy tới đây kính rượu, để xem rốt cục diện mạo Dư Tắc Thành ra sao. Cảnh tượng này giống như đèn kéo quân, người đến người đi nườm nưọp.
Dư Tắc Thành không sợ người tới. cạn hết ly này tói ly khác, bữa tiệc này kéo dài tới hai canh giờ mới chấm dứt. Sau khi ăn xong, Dư Tắc Thành ôm hai nàng thẳng ra nhã phòng phía sau Yên Chi lâu. xem ra là nhất tiễn song điêu, hướng thụ phúc lớn trong đời.
Dư Tắc Thành ra phía sau Yên Chi lâu. đi vào khuê phòng hai nàng, ngồi trên ghế rút Hàn Tuyết bảo đao của mình ra xem. lúc này mới phát hiện bảo đao đã gãy rời ra từng khúc, không biết là bị huyết năng của mình ăn mòn, hay là do xuất một đao kia khiến cho bị chấn vỡ.
Dư Tắc Thành buông mảnh đao vụn xuống, bắt đầu cân nhắc chân tướng sự tình. Ma Lễ Thanh có lý do ám sát mình, nhưng sau lưng y nhất định có người làm chủ. Miếng ngọc phù vỡ nát kia có thể chống đỡ đao kiếm công kích và ngọn lửa tập kích, tuyệt đối là pháp khí tiên gia. Nếu y sớm có được thứ này. Ma Thiên Lang cũng không đến mức bị Bạch Hà Tích giết chết.
May mắn là mình tu luyện tới lần biến hóa thứ hai. có thể cường hóa cơ thể tới mức tối đa, nhờ vậy lần này mới có thể dùng một đao chém chết Ma Lễ Thanh.
Ai ở sau lưng ủng hộ Ma Lễ Thanh ám sát lần này? Ai lại muốn ám sát mình như vậy? Đàm Nhị Lang lập tức xuất hiện ra trước mặt Dư Tắc Thành, nhất định là y, là y thu nhận Ma Lễ Thanh, mình giết đám người nằm vùng của ỵ. không nể mặt y chút nào. thẹn quá hóa giận, cho nên mới phái Ma Lễ Thanh ám sát mình.
Nhưng Đàm Nhị Lang cũng không có được pháp khí tiên gia như vậy, gượm đã... hôm nay y có nói rẳng đừng tưởng chỉ có ngươi biết tiên thuật-. • Nói cách khác y đã thấy qua người khác sử dụng, liên hệ đến ngọc phù này, hết thảy không nói tự hiểu. Tuy nhiên tay nghề của người chế ra ngọc phù này cũng không được giỏi lắm. cũng không phải cao thủ gì cả, không hơn kém mình bao nhiêu, bằng không tuyệt đối sẽ không bị mình dùng một đao chém vỡ.
Làm thế nào đối phó Đàm Nhị Lang đây. ha ha, ngươi bất nhân đừng trách ta bất nghĩa, có thể báo lên Đường chủ. Đàm Nhị Lang có ý đồ mưu phản, liên kết với Thái Dược bang? Đúng, để cho Thái Dược bang gánh lấy mối oan này. Đàm Nhị Lang liên kết Thái Dược bang, cung dưỡng người tu tiên, ý đồ mưu phản. Nếu tố cáo tội danh này lên. có Thôi Đại thúc dặm mắm thêm muối vào. dù là không chết ngươi cùng phải bị lột da. Nghĩ đâu đó xong xuôi, Du Tắc Thành bắt đầu lấy giấy viết ra, tiến hành viết thư.
Trong lúc Dư Tắc Thành còn đang cân nhắc xem nên làm thế nào đối phó Đàm Nhị Lang, trong một gian đại sảnh, Đàm Nhị Lang nói với một trung niên nhân sĩ:
- Đại ca. thẳng lỏi này thật là lợi hại, Ma Lễ Thanh bị giết chỉ bẳng một đao! Chúng ta nên làm gì bây giờ?
Người nọ chính là Bang chủ Thái Dược bang Phùng Viễn, y cười nói:
- Không sao. chết cũng đã chết rồi, bất quá chuyện này cũng đã chứng thật lời của lão tổ tông, hắn tu luyện tiên thuật cũng chưa đi đến đâu, chỉ có thể phóng ra sáu. bảv ngọn lửa mà thôi. Lần sau giết hắn hai ta ra tay, mang theo hộ phù. giết hắn bất quá nhẹ nhàng như giết một con chó mà thôi.
Đàm Nhị Lang nói:
- Đáng tiếc tốc độ sản xuất hộ phù quá chậm, linh thạch gì đó cũng quá khó tìm, nếu không làm ra trên dưới một trăm cái hộ phù cho huynh đệ chúng ta. là có thể lật đổ Mãnh Hổ bang, xưng bá Hắc đạo Thang quốc.
Phùng Viễn nói:
- Nếu dễ dàng như vậy, đâu phải là báo vật tiên gia. Đúng rồi, linh thạch mà lão tổ tông cần, đệ phải nhanh chóng đi tìm, đừng để chậm trễ đại sự của chúng ta.
Đàm Nhị Lang hồi đáp:
- Dạ Đại ca. huynh yên tâm đi. Đúng rồi. Thạch Thiên Vân đã hoàn toàn trúng độc. chúng ta chỉ cần khẽ động thủ, y sẽ lập tức chết đi. Đại ca. sau khi Thạch Thiên Vân chết đi. chúng ta sẽ động thủ, đưa hắn lên đường.
Phùng Viễn lắc đầu nói:
- Để cho hắn sống thêm một thời gian đi. hiện tại con chó nhỏ này khí thế đang vượng. Thạch Thiên Vân chết đi nói không chừng lại thuận tiện cho hắn. Chờ tới hết năm nay. chúng ta sẽ diệt con chó nhỏ này, đưa Thạch Thiên Vân lên đường. Đến lúc đó Thái Dược bang chúng ta nhất định, sẽ thay thế Mãnh Hổ bang, thành tựu đại nghiệp.