Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tiến Công Sủng Phi

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tiến Công Sủng Phi
  3. Chương : 266

Chương : 266

Edit: Chang Phi.

Beta: Kỳ Hoàng Thái phi.

Chuyện vị đích cô nương Thẩm vương phủ chọn đồ vật đoán tương lai này sau khi truyền một đoạn thời gian ở kinh đô, đã bị những chuyện mới mẻ khác thay thế. Lúc ấy ai cũng không nghĩ đến, chuyện chọn đồ vật đoán tương lai này, ở mười mấy năm sau sẽ có người nhắc tới một lần nữa, lại còn là nhắc đến cùng với đương kim Thái tử.

Trong quán trà có thuyết thư, thích nói nhất là một đoạn này. Lúc trước Thái tử chọn đồ vật đoán tương lai, tuy nói triều thần lúc ấy đã thu hết cảnh tượng vào trong đáy mắt nhưng là bởi vì Thái tử cái gì cũng không lấy, chỉ lấy đồ ăn. Hoàng thượng đứng ở một bên, chúng thần sợ rước lấy tai hoạ, cho nên chuyện chọn đồ vật đoán tương lai này liền không bị truyền ra ngoài.

Nhưng chuyện vị tiểu cô nương Thẩm gia chọn đồ vật đoán tương lai, lại được truyền đến mọi người đều biết. Hơn nữa tiểu cô nương này lòng dạ rộng lớn, muốn lấy hết đồ vật. Hai bên so sánh, thấy tính tình đôi biểu huynh muội này chênh nhau rất lớn.

Mà cho dù là ai cũng không nghĩ đến, hai vị trái ngược nhau này, lại hỉ kết liên lí, trở thành Đế Hậu tân nhiệm của Đại Tần. Người có lá gan lớn một chút, liền lấy hai chuyện chọn đồ vật đoán tương lai này ra nói.

Đến lúc Thẩm Ngữ Dung có thể đi có thể chạy, Thẩm lão Vương gia liền tự mình dâng tấu chương thỉnh phong, muốn cho vị đích tôn nữ này cái phong hào Quận chúa. Tề ngọc tất nhiên là vui vẻ đáp ứng, ban hào "Mẫn Hoa", từ đây Đại Tần liền có thêm một vị Mẫn Hoa Quận chúa.

Vị Quận chúa này từ nhỏ đã thông tuệ, cho dù là vẻ ngoài hay là tài hoa, đều kế thừa được những phẩm chất tốt đẹp của phụ mẫu. Thẩm Vũ rất thích sự phóng khoáng, không câu nệ trên người cô bé, cho nên thường xuyên triệu cô bé vào cung. Thẩm Ngữ Dung là đứa nhỏ không chịu ngồi yên, nói chuyện với Thẩm vũ một lát, liền nhất định phải đi Đông cung tìm Thái tử, hoặc là đi Tư Thiện cung tìm Đại hoàng tử.

Thường xuyên qua lại, quan hệ của nàng cùng hai vị hoàng biểu huynh này đều rất gần gũi. Đại Hoàng tử xem cô bé như là thân muội muội vậy, tất nhiên là có đồ gì ăn ngon hay thú vị đều giữ lại một phần cho cô bé, như thế liền khiến cho Tề Kính Thần bất mãn rồi. Rõ ràng nó cùng Đại Hoàng tử là huynh đệ tốt, bỗng nhiên lại nhảy ra một đứa bé gái, đoạt hết nổi bật của nó đi rồi.

Tuy nói nó lớn hơn Thẩm Ngữ Dung ba tuổi, nhưng tính cách Thẩm Ngữ Dung rất lợi hại, trong mắt không chứa được một hạt cát, cho dù tuổi tác còn nhỏ, nhưng lại có dáng vẻ lỗ mũi hướng lên trời. Cho dù đối mặt với Thái Tử điện hạ tôn quý của Đại Tần, cô bé cũng không nhường chút nào, lời trong miệng nói ra lại đều mang theo sự trào phúng.

Công phu cưỡi ngựa của Tề Kính Thần đã rèn luyện đến ra dáng ra hình, ít nhất có thể ngồi vững trên lưng ngựa nhỏ mà cưỡi. Hôm nay, lúc Đại Hoàng tử đưa Thẩm Ngữ Dung đến trại nuôi ngựa vừa lúc nhìn thấy Thái Tử tay nắm lấy dây cương, đầu ngẩng cao, dưới thân là con ngựa nhỏ màu mận chín đang nhàn nhã tản bộ, đương nhiên nhìn Thái Tử điện hạ còn đắc ý hơn so với con ngựa nhỏ nhiều, ít nhất ánh mắt nó nhìn về phía Đại Hoàng tử cùng Thẩm Ngữ Dung mang theo mười phần khoe khoang.

Thẩm Ngữ Dung đã hơn ba tuổi rồi, trên người mặc áo sam nhỏ màu đỏ, phía sau đi theo không ít người hầu hạ. Cô bé nhẹ nhàng liếc mắt nhìn Tề Kính Thần một cái, trên mặt lộ ra mấy phần bất mãn, bĩu bĩu môi, cao giọng hô: "Huynh đắc ý cái gì? Chỉ biết cưỡi con ngựa nhỏ đi chậm như bò vậy!"

Tề Kính Thần đột nhiên quay đầu, giận dữ trừng mắt nhìn lại, trên mặt là vẻ hung dữ, rõ ràng là bị một câu này của cô bé chọc giận.

Nhìn thấy vẻ tức giận như vậy của Tề Kính Thần, trong lòng Thẩm Ngữ Dung cảm thấy rất thoải mái, học theo nó hất đầu cao lên, trên mặt cũng là vẻ kiêu ngạo.

"Ha ha." Đại Hoàng tử không bỏ lỡ mất thời cơ mà nở một nụ cười ôn hòa, đủ để hòa tan băng tuyết ngày đông. Tiếng cười thân thiết như vậy như là sẽ cảm nhiễm người khác, cho nên Thẩm Ngữ Dung cũng nở một nụ cười vô tâm vô phế.

Nhìn hai người đứng ở dưới mái che nắng cười vui vẻ như vậy, Tề Kính Thần thật sự bị chọc giận rồi, nó nhảy xuống từ trên ngựa, chạy tới bên này. Thẩm Ngữ Dung tuổi còn nhỏ, huống hồ đã có thói quen cười nhạo nó, nên lúc nhìn thấy Thái Tử điện hạ tức giận như vậy, cũng không có sợ hãi, trên mặt vẫn mang theo mấy phần ý cười.

Vì thế Tề Kính Thần đã làm một chuyện không đáng làm nam nhân nhất trong đời nó, đó chính là trực tiếp đẩy Thẩm Ngữ Dung một cái. Vì thế tiểu Quận chúa tất nhiên là bị ngã trên đất, lập tức lên tiếng khóc lớn. Cô bé còn chưa có đủ sức để đánh với Tề Kính Thần, nên ngoài việc khóc thút thít ra, cũng không có cách nào tốt hơn.

Đùa giỡn giữa trẻ con với nhau, thật ra cũng rất thường thấy, dù sao tính tình của Mẫn Hoa Quận chúa mọi người đều hiểu rõ. Nhưng chuyện này lại bị làm to lên, tuy rằng Thẩm Ngữ Dung không có quan hệ tốt với Tề Kính Thần, nhưng lại rất gần gũi với Đế Hậu.

Ngay cả nam nhân khó tính như Tề Ngọc, bị Thẩm Ngữ Dung làm nũng mấy câu cũng sẽ mềm lòng. Buổi tối không ngừng quấn lấy Thẩm Vũ, liều mạng muốn sinh ra một cô Công chúa đáng yêu. Như vậy về sau liền không cần nhìn cô nương nhà người khác mà thèm thuồng nữa.

"Hoàng di phụ, Thái tử ca ca đánh, đánh con! Ngữ Dung rất ngoan, huynh ấy lại đánh con, nhưng, nhưng đau!" Thẩm Ngữ Dung vừa khóc vừa chạy ra bên ngoài, vừa lúc nhìn thấy Tề Ngọc đang đi tới trại nuôi ngựa, trực tiếp chạy đến bên cạnh hắn, tủi thân mà khụt khịt, duỗi tay kéo ống tay áo hắn, dáng vẻ rất tủi thân.

Tề Ngọc ngồi xổm xuống, nhận lấy khăn gấm từ trong tay cung nữ, cẩn thận lau nước mắt cho cô bé. Nhìn thấy Thẩm Ngữ Dung nghẹn đến đỏ cả mặt, không khỏi nhẹ giọng khuyên dỗ: "Ngữ Dung đừng khóc, đợi lát nữa hoàng di phu đánh nó cho con hết giận!"

Tuy rằng Thẩm Ngữ Dung tính tình phóng khoáng, nhưng vẫn có chút ánh mắt. Biết vị hoàng di phu này thích sạch sẽ, cô bé cũng không dám chen lên người hắn, chỉ cố gắng đè nén tiếng khóc của mình, giống như muốn dừng khóc lại vậy.

Tề Kính Thần đứng ở trại nuôi ngựa, trên mặt lộ ra vẻ không biết làm sao, vừa rồi nó cũng là nhất thời bực bội, lỡ tay đẩy người. Bạn chơi cùng của Đông cung Thái Tử tất nhiên là rất ít, thư đồng bên người cũng không dám trái ý nó, cho nên chân chính chơi đùa cùng một chỗ cũng chỉ có Đại Hoàng tử cùng vị biểu muội này thôi. Sau khi đẩy người mới hối hận, dù sao Thẩm Ngữ Dung còn quá yếu ớt nhưng lúc này nó lại không muốn đuổi theo để xin lỗi, chỉ ngây ngốc đứng ở chỗ đó, trên mặt lộ ra vẻ không biết phải làm sao.

Tề Kính Hiên đứng ở bên cạnh nó, nhìn thấy dáng vẻ mất mát như vậy của Tề Kính Thần, liền chậm rãi đi đến trước mặt thằng bé, giơ tay nhẹ nhàng vỗ vỗ nó. Tề Kính Hiên nhìn thoáng qua vị Hoàng đệ này của mình, chậm rãi chống quải trượng đi ra ngoài, hiển nhiên là muốn đuổi theo Thẩm Ngữ Dung.

Lúc nó đi ra ngoài, Thẩm Ngữ Dung ở dưới sự dỗ dành của Tề Ngọc đã ngừng khóc. Tề Ngọc liền để nó dẫn Thẩm Ngữ Dung về Phượng Tảo cung trước, còn mình chắp tay ở sau lưng, bước nhanh đi vào trong.

Tề Kính Thần đang cúi đầu đá bụi đất trên mặt đất, dáng vẻ mất mát, dù cho ai nhìn cũng biết nó đang hối hận, nhưng ánh mắt Tề Ngọc lại càng trở nên lạnh hơn.

"Sáu tuổi rưỡi đánh một đứa nhóc ba tuổi rưỡi, con còn là nam nhân nữa, đánh con gái làm cái gì? Có tiền đồ đấy! Tề Kính Thần!" Tề Ngọc mắt lạnh nhìn nó một lát, cuối cùng mở miệng nói giọng lạnh băng.

Tề Kính Thần vừa nghe thấy Tề Ngọc gọi tên đầy đủ của nó, không khỏi run lên hai cái. Chỉ cần là kiểu gọi này, liền cho thấy Tề Ngọc đang tức giận. Tề Kính Thần rất ít khi nghe thấy Hoàng thượng gọi nó như vậy, cũng chỉ có hai ba lần thôi, nhưng mà sau mỗi lần gọi như vậy, nó đều phải tiếp nhận trừng phạt rất nghiêm khắc.

Lúc này nó thật sự làm chuyện không nên làm, chỉ sợ là khó thoát một kiếp này rồi!

"Phụ hoàng, Kính Thần biết sai, xin phụ hoàng trách phạt!" Tề Kính Thần biết rõ hảo hán phải biết tránh cái thiệt trước mắt, lập tức quỳ rạp xuống đất, giọng điệu thành khẩn nhận sai.

Nào biết Tề Ngọc nhìn thấy bộ dáng quỳ rạp xuống đất của nó, cũng chỉ khẽ hừ một tiếng, tinh tế đánh giá nó một lúc. Tề Kính Thần tuy đã sáu tuổi rưỡi, nhưng có lẽ là bởi vì tố chất thân thể quá tốt, cho dù ở dưới sự thay phiên gây áp lực của Đế Hậu cùng với Đại Hoàng tử, vị Đông Cung Thái tử vẫn này vẫn lớn lên rất tốt, cái thân thể tròn tròn cũng không bị biến mất.

"Đi đến chỗ mẫu hậu của con đã!" Tề Ngọc dấu sự sắc bén trong mắt, trực tiếp lạnh giọng ném xuống một câu, rồi dẫn đầu đi trước.

Tề Kính Thần có chút ngơ ngác mà ngẩng đầu lên, không biết tại sao Tề Ngọc lại dễ dàng buông tha nó như thế. Bình thường nếu nó làm ra chuyện gì làm Tề Ngọc khó có thể chịu đựng được, thì việc ăn gậy tất nhiên là không thiếu được. Lần này đẩy Thẩm Ngữ Dung ngã, nó tự biết mình đuối lý, còn tưởng rằng Tề Ngọc sẽ đưa ra trách phạt nặng xưa nay chưa từng có, không ngờ lại là nửa chữ cũng không nhắc đến.

Nhìn bóng dáng càng lúc càng xa của nam nhân, nó cũng không dám chậm trễ, lập tức tăng nhanh hơn bước chân đuổi kịp. Lúc tới Phượng Tảo cung, quả nhiên nhìn thấy nha đầu Thẩm Ngữ Dung kia đang nằm ở trong lòng ngực Thẩm Vũ, trên mặt là vẻ muốn khóc lại không khóc, rất chọc người yêu thương.

Thẩm Vũ cũng đã bị dáng vẻ này của cô bé dọa rồi, không ngừng an ủi. Duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve phía sau lưng Thẩm Ngữ Dung, hoàn toàn chính là dáng vẻ của thân mẫu..

Sắc mặt Tề Kính Thần lạnh đi hai phần, sự xin lỗi trong lòng nó lại biến mất, biến thành mấy phần oán khí. Nha đầu này nhất định là lại mách lẻo! Cho dù nó thật sự có sai, cũng không chấp nhận cô bé mách lẻo như vậy. Cứ gặp được một trưởng bối liền phải nói một lần, vậy không phải sẽ bị trách phạt vô số lần hay sao! Huống hồ mới chạy thoát từ trong tay Tề Ngọc xong, nó cũng không muốn lại rơi vào tay Thẩm Vũ nữa đâu.

"Kính Thần, con đã biết sai chưa! Xem xem, con làm rách bàn tay Ngữ Dung rồi đây này!" Thẩm Vũ nhìn lên thấy nó đi vào, ánh mắt liền theo bản năng nhìn qua đó, kết quả vừa lúc bắt được vẻ mặt không cho là đúng của Tề Kính Thần, sắc mặt Thẩm Vũ lập tức trở nên cương lãnh (cứng rắn + lạnh lùng) lên, hiển nhiên là cảm thấy rất buồn phiền với nhi tử vô pháp vô thiên này.

Thẩm Vũ vừa nói dứt câu, Thẩm Ngữ Dung đã chủ động vươn tay ra, quả nhiên trên bàn tay non mịn bị ngã rách da, hiển nhiên do lúc ngã xuống đất dùng tay chống đỡ nên bị rách tay.

"Mẫu hậu, là muội ấy trêu ghẹo con trước!" Tề Kính Thần nghe thấy Thẩm Vũ chất vấn như vậy, cảm thấy nàng rõ ràng là đang thiên vị Thẩm Ngữ Dung, một chút cũng không hướng về mình, trong lòng hơi khó chịu, lời nói không qua đại não đã vọt ra khỏi miệng.

"Người đâu, mang thước lại đây!" Đôi mắt Thẩm Vũ lập tức trừng lớn lên, vẻ mặt rất buồn bực.

Hiển nhiên là mấy câu nói đó của Tề Kính Thần đã hoàn toàn đắc tội Thẩm Vũ, cho dù nói như thế nào, so với Thẩm Ngữ Dung, Tề Kính Thần cũng coi như là đứa trẻ lớn. Huống chi không thể lấy tiêu chuẩn của một đứa trẻ bình thường để áp dụng với Tề Kính Thần, nó chính là Đông Cung Thái tử, ngày sau chính là Trữ quân của Đại Tần. Không biết lễ pháp như thế, ngày sau còn không phải là làm mất nước sao?

Trong điện lập tức an tĩnh lại, ngay cả Ngữ Dung vẫn luôn khụt khịt cũng ngừng lại, có chút sợ hãi mà nhìn về phía Thẩm Vũ. Tiểu cung nữ bên người vội vàng rời đi, rất nhanh lại cầm thước xuất hiện ở bên người Thẩm Vũ. Thẩm Vũ trực tiếp cầm lấy thước, vung lên không trung, lạnh lùng nói với Tề Kính Thần: "Đưa tay ra đây!"

Tề Kính Thần không dám chậm trễ, nó mới vừa đưa tay lên, thước cũng đã mạnh mẽ rơi xuống lòng bàn tay nó.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6235 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5641 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5407 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5323 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4949 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4933 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter