Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tiến Công Sủng Phi

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tiến Công Sủng Phi
  3. Chương : 105

Chương : 105

Edit: Nguyệt Đức phi.

Beta: Chiêu Hoàng Thái phi.

Nếu Thôi Cẩn không hỏi thì còn tốt, vừa hỏi như thế thì lại khiến lửa giận của Thái hậu khó khăn lắm mới đè nén được lại bốc lên. Thái hậu đã vịn tay của Xuân Phong, rõ ràng là chuẩn bị đứng dậy rời đi rồi nhưng lại bỏ tay xuống, bà cười lạnh nhìn Thôi Cẩn.

“Ai gia chưa từng thấy kẻ nào ngu xuẩn như thế, cũng không phải là đứa trẻ ba tuổi, ít nhiều gì thì cũng xuất thân từ thế gia, nói ra thì ai tin nổi! Ngay cả một bát cháo cũng bưng không xong, làm đổ thẳng lên người ai gia. Váy áo vừa mặc xong lại phải thay cái khác, bây giờ nàng ta còn đang quỳ trong nội thất suy nghĩ lại kia kìa!” Thái hậu mở miệng châm chọc, có thể thấy được là đã hết sức thất vọng với Thôi Tú.

Phi tần bị Thái hậu ghét bỏ như thế, Thôi Tú vẫn là người đầu tiên. Thẩm Vũ ngồi trên ghế, trong tay bưng một chung trà khẽ nhấp một ngụm, rõ ràng đại hồng bào uống vào sẽ càng thơm, nhưng giờ đây ở trong miệng lại mang theo chút đắng chát. Kiếp trước Thái hậu thích nhất chính là dùng chiêu này, trước đây Thẩm Vũ không dám làm trái mà chỉ biết chịu đựng. Có điều lần trước Thái hậu bị nàng dùng nước tuyết lê thoa lên mặt thì đương nhiên không dám dùng lại chiêu này để đối phó với Thẩm Vũ nữa rồi.

Nhưng vĩnh viễn cũng không thể thiếu người bị đối xử bất công như thế, hiện tại Thôi Tú chính là một trong số đó. Quả nhiên người hiền sẽ bị ức hiếp, Thái hậu chuyên chọn kiểu người tính cách yếu mềm để giày vò.

Thôi Cẩn hơi sửng sốt một chút, rõ ràng nàng không nghĩ rằng Thôi Tú sẽ thảm như vậy, ngày đầu tiên đã đắc tội Thái hậu, lại còn với lý do này, phạm vào sai lầm như thế.

“Tần thiếp khẩn cầu Thái hậu bỏ qua cho Tú tỷ tỷ lần này, tỷ ấy vẫn luôn một lòng kính ngưỡng người, thường hay nói với tần thiếp rằng người rộng lượng, hiền hoà cho nên mới có chút không đúng mực như thế, nhất thời vô ý mà làm đổ chén cháo.” Thôi Cẩn lập tức quỳ rạp xuống đất, lại giúp Thôi Tú cầu tình.

Thái hậu hơi sửng sốt khi nghe lý do Thôi Cẩn tìm ra. Thôi Tú lại bởi vì quá mức sùng bái Thái hậu cho nên trong lòng khẩn trương mà lỡ tay làm rơi chén cháo. Thái hậu mím môi, thật sự không biết nên trực tiếp miễn tội cho Thôi Tú, thể hiện bản thân mình hiền lương rộng lượng hay là muốn sảng khoái trong lòng mà tiếp tục trừng phạt nàng ta.

Thái hậu hơi suy tư một lát, liền quyết định chọn vế trước, dù sao cái mũ rộng lượng hiền hoà cũng đã chụp xuống, Thái hậu cũng không nên tính toán chi li nữa. Bà đành phất phất tay, thấp giọng nói: “Thôi thôi, nếu ngươi đã giúp nàng ta cầu tình thì ai gia tạm tha cho nàng ta. Mục cô cô, đợi lát nữa ngươi bảo Tú Tần đứng lên đi! Cứ nói vì Tuệ tần cầu tình, ai gia niệm tình tỷ muội không dễ có được của các nàng nên đồng ý.”

Thái hậu bỏ lại câu này rồi dẫn người rời đi, Mục cô cô ở lại để tiễn bọn họ ra khỏi điện rồi mới chầm chậm quay người vào trong.

Thôi Cẩn vẫn đứng đợi ngoài cửa điện, giống như nếu không đợi được Thôi Tú đi ra thì nàng ta sẽ không chịu nghỉ vậy. Thẩm Vũ quay người nhìn bóng dáng nàng ta, khẽ thở dài một hơi, Thái hậu quả thực nói đúng một câu, tỷ muội chung sống với nhau quả thực không dễ.

Một lúc sau, Thôi Tú đi từ trong điện ra, bước chân có chút lảo đảo, vẻ mặt cũng uể oải, rõ ràng là đã chịu đả kích rất lớn. Nàng vừa nhấc mắt đã nhìn thấy Thôi Cẩn chờ ở ngoài điện, hốc mắt lập tức đỏ lên.

Vừa đi ra đã nhìn thấy Thôi Cẩn đợi nàng ở bên ngoài, những tủi nhục trong lòng Thôi Tú như nhân thêm gấp bội, chỉ mong tìm người để nói hết cho thống khoái. Nàng cứ như thế đi tới trước mặt Thôi Cẩn, đôi mắt đã đỏ như mắt thỏ con.

“Tỷ tỷ”. Gương mặt Thôi Cẩn tái nhợt, khi Thôi Tú đến gần thì mới lộ ra nụ cười.

Thôi Tú đột nhiên mở rộng hai tay ôm Thôi Cẩn một cái, từ từ chặt hơn, môi đặt bên tai nàng, thấp giọng nói: “Cảm ơn!”

Sau khi nói xong, Thôi Tú liền buông nàng ra, nhấc làn váy bước ra ngoài. Thôi Cẩn kinh ngạc một lát, lại nghĩ có lẽ là Thôi Tú thẹn thùng, nàng nhìn theo bóng lưng bỏ chạy của Thôi Tú nhưng cũng không đuổi theo, ý cười trên mặt càng sâu.

- --

Bởi vì hôm qua đi dạo cả ngày với Thẩm Vũ ở Ngự Hoa viên nên tấu chương trên long án của Hoàng thượng đã chất đống thành núi. Tề Ngọc thầm cắn chặt răng, trong lòng thầm nhắc tự làm bậy không thể sống. Đành chịu thương chịu khó cầm bút lông sói mà phê duyệt từng tấu chương một.

Sau khi Thẩm Vũ thỉnh an xong cũng không lập tức hồi cung mà là vòng đi Kỳ Hoa điện. Thẩm Uyển đang ngồi trên giường, trong tay cầm kim chỉ, rõ ràng là đang khâu vá y phục trẻ con. Thấy nàng tới Thẩm Uyển cẩn thận xê dịch vào bên trong giường, duỗi tay vỗ vỗ chỗ không người bên cạnh.

Thẩm Vũ cũng không khách sáo, trực tiếp cởi giày rồi leo lên giường, từ từ dịch đến bên cạnh Thẩm Uyển, nhìn thấy y phục trẻ con tinh xảo trong tay nàng ấy, trên mặt lộ ra ý cười.

“Chà chà, nữ hồng của tỷ tỷ vẫn tốt như vậy, mỗi lần nhìn đều cảm thấy tay chân mình vụng về, thật không giống như cùng một phụ thân sinh ra!” Thẩm Vũ lấy y phục trẻ con trong tay Thẩm Uyển, lật tới lật lui xem mấy lần, càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu, dáng vẻ yêu thích không buông tay.

Thẩm Uyển thấy nàng chế nhạo mình như thế thì không khỏi “xì” cười ra tiếng, giơ tay lên chọc lên trán nàng, có chút bất đắc dĩ nói: “Đã bao lớn rồi, còn nói chuyện cà rỡn như vậy! Cẩn thận những lời này truyền ra ngoài khiến toàn bộ hậu cung chê cười!”

Thẩm Vũ nghiêng đầu, sắc mặt của Thẩm Uyển đã tốt lên không ít, tuy vẫn còn trắng bệch nhưng trên môi đã hồi phục lại huyết sắc, tinh thần cũng tốt hơn, rõ ràng là điều dưỡng rất tốt. Nàng nghĩ tới tình hình của đôi tỷ muội song sinh Thôi gia, lại so sánh với bốn tỷ muội Thẩm gia cùng nhập cung. Thẩm Vận nhỏ tuổi nhất đã đi biên cương xa xôi hòa thân rồi, Thẩm Kiều từ nhỏ không gần gũi với nàng, cũng chỉ có tỷ tỷ Thẩm Uyển ở bên cạnh này còn có thể nói vài câu thật tình.

Thẩm Uyển phát hiện cảm xúc của Thẩm Vũ có chút không thích hợp, nghĩ rằng chắc đã xảy ra chuyện gì mới khiến Thẩm Vũ thất thố như vậy. Nàng cũng không tiện mở miệng dò hỏi, đành nhỏ giọng trêu đùa: “Đây cũng không phải thứ hiếm lạ gì, đợi sau này muội có con thì ta sẽ lo liệu hết!”

Thẩm Uyển vốn chỉ muốn chọc nàng vui nên thuận miệng nói, nhưng vừa dứt lời thì cảm thấy có chút không ổn. Nàng cũng không biết suy nghĩ trong lòng Thẩm Vũ, có lẽ hiện tại mang thai cũng không phải chuyện tốt gì, liền cười sửa lời: “Cũng không cần đợi lâu vậy đâu, cứ nói hiện tại đi, dù sao bây giờ ta có nhiều thời gian nhàn rỗi, muội muốn cái gì cứ việc nói với ta, tỷ tỷ làm giúp muội!”

Thẩm Vũ khẽ lắc đầu, nghĩ ngợi chốc lát rồi mới nhẹ nhàng nói: “Kỳ thực mấy ngày trước đôi tỷ muội song sinh Thôi gia gây sự, Thôi Tú cũng đã dọn ra khỏi Thính Phong các rồi!”

Thẩm Vũ chầm chậm kể lại những chuyện liên quan tới tỷ muội Thôi gia mấy ngày trước, đem toàn bộ mọi chuyện nói một lần. Thẩm Uyển cứ yên tĩnh nghe như vậy, đợi nàng nói xong, Thẩm Uyển mới thở dài một hơi.

“Trước đây mọi người từng tụ tập một chỗ chơi với nhau, cặp tỷ muội đó là mãnh bất li tiêu [1] mà, đặc biệt là Thôi Cẩn luôn có bản lãnh bảo vệ tỷ tỷ, lấy một địch hai. Lúc ấy tỷ tính tình kiêu căng, còn từng thử ức hiếp Thôi Tú, kết quả bị Thôi Cẩn hung hăng đánh một trận, sau đó đi đâu cũng bị đuổi đánh.” Thẩm Uyển khẽ nheo mắt lại, dường như lâm vào dòng hồi ức, chỉ là giọng nói trầm thấp khiến người khác nghe ra nàng đang than tiếc.

[1] Mãnh bất li tiêu: trích từ “Dương gia tướng”, Mãnh và Tiêu là hai thủ hạ dưới trướng Dương Diên Chiêu, thường theo sát nhau, dùng để hình dung như hình với bóng.

Có lẽ nghĩ tới trước đây Thẩm Kiều hiếm khi chịu thiệt, Thẩm Vũ lại khẽ cười thành tiếng. Hai tỷ muội lại nói vài chuyện thân mật, Thẩm Vũ cho người đem nhân sâm, tổ yến… các loại thuốc bổ để lại.

“Tỷ tỷ, đợi lát nữa tìm thái y tới xem xem cái nào ăn tốt thì hầm để bồi bổ, tỷ gầy quá rồi!” Thẩm Vũ nhẹ nhàng nâng tay nhéo nhéo gương mặt Thẩm Uyển, không có bao nhiêu thịt, vừa sờ vào toàn là xương, nhưng nhìn lại thêm phần điềm đạm đáng yêu.

Thẩm Uyển nhỏ giọng đồng ý rồi bảo người tiễn nàng ra ngoài. Có lẽ tâm tình ở chỗ Thẩm Uyển đã được điều chỉnh lại nên cảm khái trước đó của Thẩm Vũ đã biến mất vài phần, nàng sai người nâng kiệu đi về Cẩm Nhan điện.

- --

Mặt trời ngã về tây, trong Trúc Ý hiên một mảnh yên tĩnh, Thôi Tú đang ngây ngốc ngồi trên ghế, ly trà trên bàn đã sớm nguội lạnh. Tay nàng chống cằm, ánh mắt vô định nhìn về phía ngoài cửa sổ, dường như đang đợi ai tới.

“Tú muội muội!” Một giọng nói dịu dàng vang lên, vang vọng lại trong cung điện to lớn này.

Thôi Tú có chút kinh ngạc quay đầu lại, sau khi nhìn thấy người tới thì không khỏi khẽ chau mày, theo bản năng mà quay đầu nhìn ra ngoài điện. Cũng không có cung nữ tới thông truyền có người tới bái phỏng.

“Muội muội không cần tìm, những cung nhân kia đều là nâng cao đạp thấp. Với tình cảnh hiện giờ của muội muội, những người đó đã sớm bỏ bê công việc rồi. Cho nên ta mới đi vào được như thế!” Người tới chẳng chút khách khí, đặt mông ngồi lên ghế, chẳng qua hành động có chút cứng ngắc, giống như trên người có chỗ bị thương vậy.

Thôi Tú nhìn động tác có vẻ thất thố này thì hơi thất thần, so với ngày thường thì nàng ta như hai người khác nhau.

Người tới dường như đã nhận ra ánh mắt của Thôi Tú, trên mặt mang theo ý cười, nhẹ nhàng nói: “Kỳ thực người trong lòng Tuệ muội muội quan tâm nhất chính là muội, hôm nay chỉ có một mình muội ấy nguyện ý mạo hiểm chọc giận Thái hậu cũng muốn giúp muội cầu tình.”

Thôi Tú nghe nàng ta nhắc tới Thôi Cẩn thì vẻ mặt đen đi, cúi đầu mang theo vài phần hậm hực. Thực ra theo như lời Mục cô cô nói hôm nay thì trong lòng nàng có chút hối hận, chỉ là đối mặt với Thôi Cẩn nàng không biết xin lỗi thế nào. Từ nhỏ đến lớn dường như đều là Thôi Cẩn tới dỗ nàng.

Người tới nhìn vẻ mặt này của nàng liền biết trong lòng nàng đã có ý muốn làm hòa, trong mắt hiện lên vẻ âm ngoan nhưng trên mặt lại mang theo ý cười vô cùng thân thiết.

“Như vậy đi, bổn cung sẽ giúp các muội thu xếp, hai người cũng nên làm hòa đi! Giữa hai tỷ muội song sinh thì làm sao thù lâu được chứ, muội viết một tờ giấy hẹn muội ấy buổi tối ra ngoài, đến chỗ yên tĩnh thì vứt bỏ hết mặt mũi để xin lỗi, sẽ không có ai nhìn thấy, vừa lúc yên tĩnh, hai tỷ muội có thể trò chuyện!” Người tới khôi phục vẻ hiền lành, giống như là một vị đại tỷ thấu hiểu vậy, trong giọng nói mang theo vài phần cổ vũ.

Khuôn mặt Thôi Tú vẫn còn nét u buồn, rõ ràng là đang do dự, nhưng cũng chứng tỏ nàng đã động tâm, chỉ còn thiếu chút lửa nữa thôi.

“Ta nghe nói ngày mà muội dọn tới đây, Tuệ muội muội không ra gặp muội là bởi vì muội ấy ở thiên điện mời thái y tới bắt mạch cho mình. Hôm nay ta nhìn thấy sắc mặt muội ấy khó coi, e rằng là bởi vì thương tâm quá độ mà khiến thân thể không khỏe. Muội làm tỷ tỷ mà, cũng không thể tự cao tự đại được!” Người tới vừa nói vừa tự mình đi đến bàn bên kia lấy giấy bút nghiên mực qua, trải giấy lên bàn nhỏ, nhét bút lông vào tay Thôi Tú, trông rất chân thật, đáng tin.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6239 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5642 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5417 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5324 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4950 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4935 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter