Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tiên Ấn

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tiên Ấn
  3. Chương 198 : Hành động

Chương 198 : Hành động


"Đại thúc, Vân Tố tỷ tỷ làm sao thế? Nàng ghét chúng ta hay sao. "

Thấy thái độ của Vân Tố lãnh đạm, Tiểu Ức Khổ đứng tại chỗ buồn bã.

Bạch Mộc Trần vuốt ve đầu của tiểu cô nương , cười nói: "Không phải là nàng chán ghét chúng ta, chẳng qua là tính tình của nàng có chút lãnh đạm, không muốn nói chuyện với người khác mà thôi."

"Không muốn nói chuyện với người khác sao?"

Tiểu Ức Khổ giống như có chút thấu hiểu nói: "Ta hiểu rồi, trước kia người khác rất hay khi dễ ta cùng với mẫu thân, khi đó ta cũng không vui, cho nên ta cũng không thích nói chuyện với người khác. Vân Tố tỷ tỷ cũng giống thế hay sao, có phải nàng cũng bị người khác khi dễ hay không, nếu không vì sao nàng lại bị thương nặng như thế chứ!"

"Ha ha, việc này. . . cũng không sai khác bao nhiêu đâu! Thật ra, Vân Tố cô nương lãnh đạm đối với chúng ta như vậy, cũng liên quan rất nhiều tới chúng ta."

"Tại sao ạ?"

"Nàng là không muốn làm liên lụy tới chúng ta. . ."

Bạch Mộc Trần dừng một chút, tiếp tục kiên nhẫn giải thích: "Tiểu thư thử nghĩ xem, kẻ địch của Vân Tố cô nương vô cùng lợi hại, nếu như địch nhân của nàng tìm tới nơi này , lại biết được chúng ta cứu sống nàng, vậy chúng ta cũng sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm. Chính vì vậy nên Vân Tố cô nương không muốn làm cho chúng ta bị liên lụy vào ân oán của nàng. Hơn nữa, không bao lâu nữa, Vân Tố cô nương sẽ rời đi , đến lúc đó tới nơi chân trời góc biển, tiêu dao tự tại một phương, có nhớ tới chúng ta hay không cũng chẳng còn quan trọng nữa?"

"Nga?"

Tiểu Ức Khổ chỗ hiểu chỗ không hiểu nhưng vẫn gật đầu, bỗng nhiên nói: "Đại thúc, nói như vậy, Vân Tố tỷ tỷ là người tốt, ít nhất nàng còn quan tâm tới an nguy của chúng ta, có lẽ?"

"Ách, phải, có lẽ, đúng là vậy!"

Bạch Mộc Trần trả lời có chút miễn cưỡng, nhưng nhìn gương mặt của Tiểu Ức Khổ , hắn thật sự không biết nên nói điều gì cho phải.

Có đôi khi, càng đơn thuần lại càng đơn giản.

Trong lòng Tiểu Ức Khổ, để phán đoán một người là tốt hay xấu cũng không phức tạp, chỉ cần biết đối phương đối xử với mình là tốt hay xấu là đủ, mọi chuyện chỉ đơn giản là vậy!

"Vậy đại thúc thì sao?"

"Ta? Ta làm sao?"

"Đại thúc cũng quan tâm tới Vân Tố tỷ tỷ chứ!"

Tiểu Ức Khổ mang theo hồi ức nói: "Những năm qua, trong lúc Vân Tố tỷ tỷ hôn mê, đại thúc thường xuyên tới thăm Vân Tố tỷ tỷ, còn giúp cho Vân Tố tỷ tỷ điều hòa tiên nguyên. Mỗi lần ta nhìn thấy đại thúc đi ra ngoài cũng vô cùng suy yếu. . . Còn nữa, sau khi Vân Tố tỷ tỷ tỉnh lại, đại thúc cơ hồ mỗi ngày cũng tới nơi này thăm một chút, là vì lo lắng cho vết thương của Vân Tố tỷ tỷ hay sao. Đừng nghĩ là ta nhỏ tuổi không biết chuyện gì, Tiểu Vũ đã nói với ta rồi, cái này gọi là thích. . ."

"Ách! Tiểu. . . Tiểu thư. . ."

Nghe được những chuyện này, Bạch Mộc Trần cũng phải há hốc mồm cứng lưỡi, vô cùng xấu hổ. Đây là tiểu cô nương trong ấn tượng của mình trầm mặc ít nói, đơn thuần đáng thương hay sao chứ? Từ khi nào mà nàng lại biết được mấy thứ chuyện linh tinh như vậy?

"Ha ha, tiểu thư bây giờ đã giống Tam thiếu gia rồi, còn nhỏ mà đã láu lỉnh quá mức."

Cười khổ một tiếng, Bạch Mộc Trần ra vẻ thở dài nói: "Xem ra gần nhất tiểu thư bài tập rất dễ dàng nha, chắc phải giao thêm nhiệm vụ rồi."

"A! Lại thêm nhiệm vụ sao! ? Đại thúc. . ."

Tiểu Ức Khổ vẫn cảm thấy mình đã rất nỗ lực, nhưng Bạch Mộc Trần luôn luôn thỉnh thoảng bố trí một chút chuyện cho nàng làm, như sửa sang lại sách, sao chép chú giải, thậm chí luyện chế tiên phù vân vân. . . Làm tốt thì còn được, nhưng nếu có nửa điểm qua loa, không cần Bạch Mộc Trần mở miệng, Ôn Nhã đã trừng phạt nàng rất nghiêm khắc.

Dĩ nhiên, mặc dù Tiểu Ức Khổ đã bị trừng phạt không ít lần, nhưng trong lòng nàng hiểu được, vô luận mẫu thân hay là Bạch đại thúc, cũng là muốn tốt cho nàng, vì vậy nàng chưa bao giờ có nửa câu oán trách, ngược lại càng thêm cố gắng.

Nhìn ra tâm tư của Tiểu Ức Khổ, Bạch Mộc Trần cười nói: "Trải qua học tập mấy năm, căn cơ của tiểu thư đã vững chắc, đan đạo cũng coi như vượt qua được bước đầu, cũng đến lúc nên học một chút thuật pháp phòng thân, để sau này chẳng may gặp phải nguy hiểm, cần phải dựa vào sức mình mới được . . . Cho nên, tiểu thư sau này cần phải cố gắng hơn nữa mới được!"

"Nga a. . . A! ?"

Tiểu Ức Khổ bỗng nhiên ngẩn ra, hai mắt chớp lên vẻ kích động: "Đại. . . Đại thúc, thật. . . thật sao? Thật có thể không. . . ?"

Thuật pháp phòng thân, tự nhiên là thủ đoạn công kích hoặc là phòng ngự.

Tiểu cô nương này thỉnh giáo Bạch Mộc Trần chuyện đó không biết bao nhiêu lần, đáng tiếc đối phương đều lấy lý do là căn cơ chưa vững chắc, đan đạo chưa thành để từ chối nàng. Không nghĩ tới lần này đối phương lại chủ động nói ra, thật sự làm cho nàng vui mừng hết sức!

Nhìn bộ dáng Tiểu Ức Khổ vui sướng vô cùng , Bạch Mộc Trần cũng khẽ mỉm cười. Trước kia hắn từ chối tiểu cô nương này không phải là hắn muốn thế, mà chỉ hi vọng nàng có thể chuyên chú học tập đan đạo, gây dựng căn cơ vững chắc. Nhưng lần trước Tiểu Ức Khổ gặp nạn đã nhắc nhở Bạch Mộc Trần, ở một địa phương tràn ngập ỷ mạnh hiếp yếu như Tiên Giới , nếu như không thể tự bảo vệ mình, cho dù tài nghệ cao tới đâu, cũng khó tránh khỏi sẽ bị người khác ước thúc, thậm chí có thể dẫn đến nguy hiểm tánh mạng.

Bạch Mộc Trần trong lòng rất rõ ràng, tất cả các cuộc tranh đấu vì lợi ích đều cực kỳ tàn khốc . Một ngày nào đó chính mình sẽ rời khỏi Nam Môn thị tộc, rời khỏi mẹ con Ôn Nhã, cho nên trước khi hắn phải rời đi, hắn phải giúp cho hai mẹ con Ôn Nhã mạnh mẽ hơn, ít nhất là phải có được năng lực tự vệ.

"Bạch đại thúc, ngươi chuẩn bị dạy ta thứ gì a?"

"Tiểu thư muốn học cái gì?"

"Đương nhiên là tiên đạo pháp thuật vô cùng lợi hại, càng lợi hại càng tốt, để xem Tiểu Vũ sau này có còn dám trêu chọc ta hay không!"

"Nga, thật thế không? Tam thiếu gia lại dám trêu chọc tiểu thư sao? Là tiểu thư trêu chọc hắn mới đúng. . ."

"Chuyện này. . . làm gì có làm gì có, hừ hừ, chính là hắn trêu chọc ta."

"Ha ha, nếu như vậy, vậy thì bắt đầu từ luyện kiếm đi!"

"A! Thật nha! Thật tốt quá thật tốt quá!"

. . .

-----
Phía bắc Cảnh Lan Lĩnh, cách xa hơn mười vạn dặm, chính là nơi Thiên Cứu phủ tọa lạc.

Bởi vì địa thế có hạn, so sánh với sự phồn thịnh của Thiên Vi phủ, Thiên Cứu phủ địa thế xa xôi, cũng không có thương đội lớn tiến vào chiếm giữ, quả thật bề ngoài có chút tiêu điều vắng vẻ. Mà thân là Phủ chủ của Thiên Cứu phủ, Bùi Thiện Vân vẫn luôn cảm thấy có lòng nhưng không đủ sức.

. . .

Lúc này, Bùi Thiện Vân đang đứng ở trong đình viện, lẳng lặng ngắm nhìn phía chân trời.

Thiên địa du du thiên cổ lập, vạn đại tiên triêu chung hữu thì.

Thùy cảm tiếu ngôn xưng tự tôn, nhất khúc huyền hoàng dục đoạn hồn.

Muôn đời năm tháng trước đây, bầu trời vẫn là bầu trời này, mặt đất vẫn là mặt đất kia, vô số cường giả san sát, vô số thế lực tranh hùng. Nhưng hôm nay, bầu trời vẫn thế, mặt đất cũng chẳng đổi thay, lại có bao nhiêu cường giả còn sống sót? Lại có bao nhiêu thế lực còn tồn thại?

Bùi Thiện Vân thích thơ văn, đồng thời hắn cũng rất thích quyền thế.

Có đôi khi, hắn đa sầu đa cảm giống một vị văn nhân; có đôi khi, hắn lòng dạ độc ác chẳng khác một kẻ kiêu hùng. Ở trong lòng hắn, thơ văn là một loại cảnh giới, đem tô điểm tâm tình, là thứ mà mình hứng thú, còn quyền lực lại là cội nguồn của lực lượng, là dục vọng cần theo đuổi, là khát khao nắm trong tay sinh mệnh. Hai bên mặc dù có chút mâu thuẫn, nhưng đồng dạng là sự thỏa mãn tâm linh.

Bùi Thiện Vân tu hành đến nay đã tám ngàn sáu trăm năm, thật tình nếu đem tính toán, so sánh với Thiên Vi phủ Phủ chủ Nguyễn Kinh Niên cao hơn một thế hệ, chỉ đáng tiếc nhiều năm như vậy, tu vi của hắn vẫn chỉ dừng ở Thiên Tiên Cửu Phẩm, không thể nào tiến thêm một bước, mà Thiên Cứu phủ cũng dần dần bắt đầu suy thoái. Chuyện này đối với một người vô cùng dục vọng như hắn mà nói, không thể nghi ngờ là một đả kích thật lớn. Vì vậy, Bùi Thiện Vân mới liều lĩnh tranh đoạt tài nguyên, phát triển thế lực, thậm chí không tiếc trở mặt với Thiên Vi phủ, trở mặt với cả Thái Nhất Tông.

Thật ra thì thử nghĩ xem cũng không thấy có gì kỳ quái , Bùi Thiện Vân chính là Thiên Tiên Cửu Phẩm, tu vi đến cảnh giới của hắn, mọi tiềm lực dường như đã chẳng còn, muốn tiến thêm một bước bước vào La Thiên, trừ phi có cơ duyên cực lơn, nếu không cuối cùng cả đời của hắn cũng khó có thành tựu.

Ý nghĩ của Bùi Thiện Vân cùng Nguyễn Kinh Niên tương tự, nếu lực lượng đã đi tới cuối, sao không sử dụng quyền thế để khuynh đảo một phen .

Mơ ước trên đời này ai cũng có, Bùi Thiện Vân cũng không ngoại lệ. Giấc mộng của hắn chính là trở thành người đứng đầu ba mươi sáu phủ, thậm chí áp đảo phía trên Thái Nhất Tông, trở thành chúa tể của cả Phượng Lân Châu .

Dĩ nhiên, ý nghĩ như vậy không ít người đều có, nhưng ai có thể chân chính làm được tới trình độ như vậy? Mặc dù Bùi Thiện Vân cũng cảm thấy, đây chỉ là mơ ước, chỉ là một nguyện vọng vô cùng tươi đẹp, trên thực tế chính mình sẽ không thể nào làm được.

. . .

Suy nghĩ rối loạn, Bùi Thiện Vân tiện tay cầm lấy chén rượu trên bàn, uống một hơi cạn sạch.

Ngay lúc này, một đạo thanh quang phá không mà đến, rơi vào lòng bàn tay của Bùi Thiện Vân, quả thật là một ngọc giản truyền tin màu xanh.

"Ân? !"

Bùi Thiện Vân liếc qua nội dung trong ngọc giản, nhất thời sắc mặt trầm xuống, cũng có mấy phần kinh ngạc.

Trầm ngâm trong chốc lát, Bùi Thiện Vân nhíu mày nói: "Cầm tín vật của ta, đi mời hai vị Phủ chủ của Thiên Tội phủ cùng Thiên Ám phủ đến nơi này, nói có việc cần thương lượng."

Nói xong, Bùi thiện vân lật tay lấy ra một chiếc ngọc tiên tiện tay ném ra, chỉ thấy không gian bên cạnh khẽ vặn vẹo , từ đó có một thân ảnh đi ra tiếp lấy ngọc tiên, sau đó cung kính thi lễ một cái liền biến mất.

. . .

-----
Tử Mộc: cao cở nào hứng, làm ta thích cuộc sống mà sống, không cần né tránh, liền đứng ở quang minh góc. . . Nghe một chút ca, tốt nhất lưới, hôm nay khí trời tình lãng, để cho ta đột nhiên cảm thấy không khỏi thư trì hoãn. Ta thiếu mọi người một cái xin lỗi, một cái hứa hẹn, ta vĩnh viễn nhớ được, ta không có quên, cám ơn mọi người nhiều năm như vậy làm bạn cùng ủng hộ. Ở chỗ này, Tử Mộc chúc mọi người thân thể khỏe mạnh, ngày ngày vui vẻ, Quốc Khánh đi ra ngoài đi một chút, cuộc sống vẫn đặc sắc!


Thần Hào Theo Giả Phú Hào Bắt Đầu Hay đấy! Đừng nhảy! Nhảy lại k out được đâu! Cơ mà Ác Ma ghé qua để phong sát cvt /denm HVT Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6221 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5632 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5370 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5310 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4944 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4921 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter