Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thượng Tướng Tà Ác, Hôn Nhẹ Nhàng Thôi

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thượng Tướng Tà Ác, Hôn Nhẹ Nhàng Thôi
  3. Chương : 110

Chương : 110

Giờ phút này nhìn lại chính bản thân mình đang đưa thân vào trong ngực người đàn ông, mà chỗ bọn họ đang ngồi, chính là phủ của Gia Mậu. Thất Dạ đưa tay lên lau khóe mắt, chớp chớp mắt, nhỏ giọng hỏi: "Đến nơi? !"

Động tác và cử chỉ của cô, rất giống như đứa trẻ, khác nhau một trời một vực so với biểu hiện kiên cường - cứng rắn thường ngày của cô! Nhưng ánh mắt Gia Mậu lại không thể rời bỏ.

Cô gái có làn da màu đồng nhạt, khá mê người, lông mày dày, chợt lóe lên, giống như trong mộng, Thải Điệp vỗ vỗ cánh mỏng muốn bay đi. Cô gái có ngũ quan xinh đẹp tuyệt trần, một đôi mắt xinh đẹp trong veo như làn nước mùa thu, màu sắc say mê, lại giống như sương mù, có chút không chân thật. Đôi môi yêu kiều nhẹ vểnh lên, ẩm ướt giống như giọt sương sáng sớm, say mê động lòng người. Rõ ràng không có ý muốn đáp lại anh, trong lúc vô tình lại tản ra sức quyến rũ hấp dẫn riêng biệt của cô! Lay động lòng người.

Có lẽ, dùng tĩnh chế động, dùng hình ảnh con thỏ bỏ chạy để hình dung cô là đúng nhất!

Cô là một cô gái quật cường như vậy, thời điển cô để cho người khác chơi đùa, rốt cuộc thì cũng nhịn không được mà suy nghĩ, cô rốt cuộc là cô gái đau khổ như thế! Vĩnh viễn, anh đều dùng phương thức của mình để hấp dẫn lực chú ý của người khác!

Không nghe thấy người đàn ông đáp lại, sau đó lại cảm thấy ánh mắt mãnh liệt của người đàn ông truyền thẳng về phía cô, trong lòng Thất Dạ khẽ chấn động, nhịn không được quay mặt nhìn người đàn ông đó. Thời khắc tiếp xúc với đôi mắt thâm thúy u tối kia, cô bỗng cảm thấy cổ họng khô khốc, nhịn không được mà ho nhẹ, nói: "Nhìn cái gì?"

"Nhìn em!" Gia Mậu nhàn nhạt đáp lại.

Má phấn của Thất Dạ thoáng đỏ ửng. Cô khẽ cắn môi dưới, sau đó nghiêng mặt đi chỗ khác.

Kể từ khi Gia Mậu tiến vào căn phòng này cứu cô ra ngoài tới nay, anh cũng không có dùng qua ngôn ngữ biểu thị ý nghĩ của anh, lại càng không biểu hiện một chút không vừa lòng. Nhưng mà bây giờ, anh lại để lại cho cô ấn tượng sâu sắc, anh . . . . . . Ở bên cạnh cô!

Trong khoảng thời gian cô gặp nguy hiểm, anh đã xuất hiện; thời điểm cô không óc khả năng tự chăm sóc mình, anh ra tay hỗ trợ!

Mặc dù trước đây, anh cũng là người khiến cô chịu vô số khổ sở!

"Thả tôi xuống đây đi!" Cho dù không nhìn người đàn ông này, nhưng cô vẫn cảm nhận được ánh mắt người đàn ông này chưa một khắc dời khỏi người cô, bị anh ôm suốt một đoạn đường, cũng hấp dẫn ánh mắt của không ít người làm, Thất Dạ có chút không được tự nhiên hơi vặn vẹo bả vai: "Tôi có thể tự mình đi!"

"Ha ha, sau khi lục phủ ngũ tạng cũng bị đá ngã lăn?"

Thanh âm Gia Mậu không che giấu chút mỉa mai nào, làm cho tuyến thần kinh của Thất Dạ căng lên. Khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, mắt hiện lên nồng đậm tức giận. Thậm chí khuôn mặt cô còn nghiêng sang lạnh lùng nhìn chằm chằm người đàn ông, nhưng cuối cùng cô cũng không nói gì.

Nhìn thấy môi cô chu lên rất đáng yêu, mặt Gia Mậu hơi nghiêng, hai bạc môi như giả như thật xẹt qua ý cười.

Thất Dạ cắn răng, cái đầu nhanh chóng quay sang hướng khác.

"Thượng tướng A Nhĩ Bá Đặc, bác sỹ Bác vừa tới, cậu ta đang chờ ngài trong phòng khách!" Mã Lệ đứng ở trước bậc cầu thang mở miệng, nhìn thấy Gia Mậu bước đến còn ôm Thất Dạ, liền vội vàng tiến lên nói: "Tôi sẽ mời anh ta đến phòng ngủ chờ ngài!"

"Ừ!" Gia Mậu lạnh nhạt đáp một tiếng, trực tiếp cất bước tiến vào thang máy.

Tầm mắt Thất Dạ nhìn theo bóng dáng Mã Lệ khuất bóng ở cửa phòng khách, cho đến khi nhìn thấy trang phục ưu nhã của Mã Đinh • Bác đứng dậy khỏi ghế sofa, mới lôi kéo áo của Gia Mậu, nói: "Anh đã kêu anh ta đến từ trước?"

"Tôi không muốn nhìn thấy, một tên ngu ngốc bởi vì làm trễ nãi thời gian cứu chữa mà bị giày vò đến chết!"

Thanh âm Gia Mậu không tính là nghiêm nghị, nhưng tuyệt đối không phải ôn hòa. Nhưng lần này, Thất Dạ nghe thấy không biết vì sao lại thấy vô cùng hưởng thụ.

Cô biết rõ, theo lời nói của Gia Mậu thì cái tên ngu ngốc kia chính là cô! Mà anh chọn sử dụng máy bay trực thăng để trở về phủ, là bởi vì. . . . . . Giúp cô tranh thủ thời gian?

Anh dụng tâm lương khổ như vậy, là thật sự quan tâm cô, hay chỉ là không muốn mất đi một món đồ chơi? !

Thất Dạ, đoán không ra!

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Bị cặp mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào quá trình mình chẩn đoán thương thế cho cô gái, Mã Đinh thật sự cảm thấp có chút áp lực. Nhưng mà, anh không có can đảm hướng về phía người đàn ông kia hô, để tránh một chút lời nói. Phải biết rằng, con ngươi người đàn ông kia có bao nhiêu nghiêm túc, giống như chỉ cần anh làm ra một chút hành động kiểm tra dư thừa sẽ bị người đàn ông kia giết! Nhưng trên thực tế, trừ những tiếp xúc cần thiết thì anh cũng chỉ chăm chú chữa bệnh cho cô gái. Mà thỉnh thoảng anh chỉ đè nhẹ lên miệng vết thương của cô để xem thương thế thế nào, nhưng đó cũng là hành động cần thiết. Mỗi lúc như vậy sẽ cảm thấy ánh mắt của người đàn ông kia bắn tới phía mình, lại càng sắc bén hơn. Khiến cho áp lực của anh, càng lúc càng lớn hơn.

Cuối cùng, thật vất vả mới xác định được trừ bỏ xương sườn bên cạnh bị đụng tổn thương ra thì lục phủ ngũ tạng và những thứ bên trong đều bình thường, trên rán của anh cũng toát ra mồ hôi hột to như hạt đậu.

Ngoại trừ ánh mắt Gia Mậu như muốn giết chết anh ngay lập tức ra, thì vẫn còn có ánh mắt sâu kín của cô gái trên giường, thấy anh vô cùng ngượng ngùng!

Làm một bác sỹ, anh làm được đến đây, không biết có phải nên gọi là thất bại!

Thấy anh thở phào một hơi, môi mỏng Gia Mậu trầm lãnh bật ra hai chữ: "Thế nào?"

"Bước đầu kiểm tra không có vấn đề gì lớn, nhưng tốt nhất là nên đến bệnh viện kiểm tra kỹ hơn, để tránh để lại nguồn gốc bệnh tật." Mã Đinh ngước mắt lên chạm vào tầm mắt của Gia Mậu, nhẹ nhàng nói.

Trời mới biết, thật ra thì anh chỉ muốn nói: tôi vừa đè mấy cái nên có thể xác định chính xác thương thế của cô ấy rồi, nhưng bây giờ tôi không dám, bởi vì cậu cứ nhìn tôi chằm chằm như thế, khiến tay tôi phát run, nên chẩn đoán bệnh không được tốt lắm!

"Mã Đinh• Bác, cậu cảm thấy dọa tôi tốt như vậy sao?" Hai cánh tay vòng trước ngực bỗng buông xuống, nụ cười lạnh lung hiện lên.

"Trên thực tế. . . . . . Vấn đề của cô ấy thật sự không lớn. Chỉ là. . . . . ." Mã Đinh nhún nhún vai, hơi bất đắc dĩ nói: "Cô ấy không thể liên tiếp xảy ra chuyện không may. Nếu không. . . . . . Đừng nói là cô ấy, dù là cậu. . . . . . Ý của tôi là, dù là đàn ông, cũng không chịu được!"

Trước đây là bệnh tình nguy kịch, sau đến ngón tay bị thương, bây giờ người lại bị tập kích đánh . . . . . Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, cô liên tiếp bị thương, nếu như sau này cứ như vậy, e rằng không ai có thể chịu nổi!

Gia Mậu không nói gì, ánh mắt chỉ thoáng liếc nhìn Thất Dạ, đáy mắt cực kỳ tối tăm.

Thất Dạ hung hăng trừng mắt nhìn anh, con ngươi u ám, như muốn tố cáo chuyện cũng bởi vì anh mà ra!

"Cậu xác định cô ấy không bị tổn thương lục phủ ngũ tạng?" Đối với ánh mắt thù hận của cô, Gia Mậu không lưu tâm, tầm mắt của anh thong dong rơi trên người Mã Đinh: "Vấn đề này lớn nhỏ ra sao."

"Thượng tướng đại nhân không cần lo lắng, mạng của cô ấy rất cứng, người khác có giày vò thế nào, cũng không chết được." Chuyện gì Mã Đinh cũng có thể tha thứ, nhưng không dễ dàng tha thứ cho người hoài nghi y thuật của anh. Vì vậy, anh quay mặt sang, đem những chuyện không nên nói phun ra: "Cũng không thể tưởng những thứ này đều bởi vì ai đó mới tạo thành đấy!"

Sắc mặt của Gia Mậu hơi trầm xuống, đồng tử chìm xuống nguội lạnh u ám, ánh sáng lạnh sâu kín phát ra. Nhưng cuối cùng anh cũng không nói gì, chỉ phất tay về phía Mã Đinh.

Mã Đinh có cáu kỉnh, nhưng cũng không đến mức lớn gan nhổ lông trên đầu lão hổ. Vì thế, sau ám hiệu của người đàn ông, anh thức thời lui xuống.

Thất Dạ lập tức lộn người quay lưng quay về phía Gia Mậu.

"Nam Thất Dạ!" Lòng bàn tay áp chế bả vai cô, quay người cô lại về phía mình, vẻ mặt Gia Mậu có chút bí hiểm: "Đau không?"

"Anh còn phải nói nhảm sao?"

"Em nên học được chạy trốn hoặc tránh né, mà không phải chịu đựng cùng khiêu khích!"

Con ngươi Thất Dạ híp lại, giống như phát hiện ra vùng đất mới thản nhiên nhìn anh: "Thì ra Thượng tướng A Nhĩ Bá Đặc đại nhân đang dạy tôi sao?"

"Nói sự thật!"

"Vậy thì tôi phải vô cùng cảm kích anh rồi!"

"Nam Thất Dạ!"

"Tôi biết rõ rồi, không cần trừng!" Thất Dạ nhếch môi mỏng lên: "Xin hỏi Thượng tướng A Nhĩ Bá Đặc đại nhân, bây giờ tôi có thể nghỉ ngơi một chút được không?"

Đồng tử Gia Mậu hiện ra một tia mập mờ, giống như sương mù bao phủ rừng rậm, không thể nhìn thấy bên trong ẩn chứa cái gì!

Thất Dạ lại cảm thấy phổi của mình phát ra tia đau đớn vô cùng.

Nhưng mà cô có chút hiểu được, lần này, cũng không phải bởi vì bị người đàn ông đụng bị thương mà bị kéo lên mới bị đau đớn như vậy. Và. . . . . . Không thể nói rõ vì sao cứ có cảm giác, đôi mắt của người đàn ông trước mắt này hình như mang theo chút đau khổ — —

Anh khốn hoặc cái gì chứ? !

"Em nghỉ ngơi đi, tôi sẽ bảo Tuyết tới chăm sóc em!" Ở thời khắc trái tim cô đập mạnh và loạn nhịp, đầu ngón tay của Gia Mậu bỗng xẹt nhẹ qua má cô, buông xuống một câu, liền đứng thẳng người, liếc cô một chút, sau đó xoay người bước về phía cửa!

"Gia Mậu." Thất Dạ lập tức mở miệng gọi anh.

"Hả? !"

Người đàn ông nghiêng người, ánh mắt dừng trên khuôn mặt cô.

Đầu lông mày Thất Dạ hơi nhíu, giống như đang suy nghĩ cái gì đó, một lát sau, mới nhỏ giọng nói: "Nếu như có thể, không cần giết Chu."

"Em cầu xin cho cô ta?"

"Không phải."

"Vậy thì? !"

"Cô ấy là đứa trẻ đáng thương."

Lông mày Gia Mậu nhướng lên, tròng mắt u ám bỗng chồng lên tầng tầng thoải mái.

Anh không nói gì, chậm rãi xoay người, đầu ngón tay nắm vào tay nắm cửa, dùng sức lôi kéo, thân thể cao lớn biến mất ở phía ngoài.

Đột nhiên Thất Dạ có cảm giác khí phách. . . . . .

Có lẽ, anh không hứa hẹn, nhưng sẽ đi làm!

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Bên trong phòng là Ám, rất ẩm ướt, mùi hương ẩm mốc cùng tiếng kêu của cô gái nhỏ lan tỏa ra không khí, nghe thấy không hề thoải mái.

"A a á — —"

Tiếng xích sắt lạ thường vang lên, khiến không gian không có chút ánh sáng này càng chìm lãnh, thanh âm kia vang vọng bốn phía, giống như tiếng nguyền rủa mê lòng người, khiến cho tâm hồn mê muội! .

Tất cả những tiếng vang, sau tiếng "lộc cộc" cửa phòng, yên lặng!

Trong nhà nhàn nhạt tỏa ra một chút ánh sáng, ngay sau đó là tiếng bước chân nhỏ nhẹ truyền đến.

Rất nhanh, hai thân hình liền dừng lại ở bên trong phòng, đồng thời ánh sáng chói mắt bao phủ căn phòng, giống như ánh sáng ban ngày tỏa ra bốn phía!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6227 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5636 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5387 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5314 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4945 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4926 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter