Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thương Tiến Tửu

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thương Tiến Tửu
  3. Chương : 56

Chương : 56

Đèn đuốc trong đại viện ban sai của Cấm quân vẫn luôn sáng đến bình minh, từng người của Hộ bộ tính toán đến váng cả đầu hoa cả mắt, cuối cùng chỉnh lý khoản có vấn đề thành tập, giao đến tay Phó Lâm Diệp.

Thẩm Trạch Xuyên cũng xem rồi, Phó Lâm Diệp truyền kèm theo bản tấu chương, cùng tiến độ án ám sát trình lên bàn Lý Kiến Hằng.

Nội các cùng thương nghị việc này tại ngự tiền.

Phó Lâm Diệp nói: “Hoàng thượng, nhìn việc nhỏ mà ra việc lớn, từ án này có thể thấy Tiêu Trì Dã tham ăn hối lộ đã lâu. Mấy năm qua hắn nắm giữ quyền to Cấm quân, sợ là còn có rất nhiều sổ sách giả giống vậy nữa. Bây giờ chi tiêu quốc khố căng thẳng, tình trạng địa phương khất nợ thuế ngân cũng tầng tầng lớp lớp, giữ đám người này bên cạnh chính là nuôi ong tay áo, e rằng hại tới xã tắc!”

Khổng Thu cũng xem qua sổ sách, lại nói: “Án ám sát còn treo chưa kết, lúc này quả thực không nên gây thêm rắc rối. Thần cho là, án nhận hối lộ có thể theo sau đợi điều tra, lúc này nhất định phải tập trung vào đại án ám sát.”

“Kỳ quái, ” Ngụy Hoài Hưng khịt mũi coi thường, “đều liên quan Tiêu Trì Dã hắn, tại sao phải tách ra điều tra? Để tránh làm không trọn lưu lại phiền phức, nhân cơ hội này quyết định cho rõ luôn đi!”

Khổng Thu không bị lay động chút nào, nói: “Vụ án này đã lệch khỏi trọng điểm rồi, ta thấy chư vị không phải muốn điều tra ai là chủ mưu ám sát, mà là muốn mượn cơ hội này diệt trừ phe đối lập!”

Phó Lâm Diệp lập tức châm biếm lại: “Án nhận hối lộ là tìm hiểu nguồn gốc tra ra, vì sao Khổng thượng thư điều tra là tra án, chúng ta điều tra lại là công kích? Chức trách Đô sát viện ở hai chữ ‘giám sát’, bây giờ ta kết tội hắn nhận hối lộ, là sai sao?!”

Khổng Thu nói: “Vương Hiến không chịu thẩm tra, án nhận hối lộ chỉ dựa vào mỗi ngươi nói đã có thể hạ định phán quyết, vậy sau này còn cần gì tam ty hội thẩm nữa? Không bằng để một mình Phó đại nhân vỗ bàn phán quyết cho rồi! Bây giờ việc Hình bộ cần truy tra chính là Ngụy đại nhân trình lời khai có thật hay không, một đêm đã trôi qua rồi, nhân chứng ta còn chưa thẩm tra, các ngươi đã muốn vội vã định tội. Nếu như hắn thật sự có tội, gấp cái gì? Muốn xử cũng phải theo quy củ theo trình tự xử! Không thì sao còn tồn tại luật pháp quốc gia!”

Ba người bọn họ cãi nhau tại ngự tiền, Lý Kiến Hằng chen miệng vào không lọt, cũng chỉ có thể nhìn về phía Hải Lương Nghi. Hải Lương Nghi ngồi lắng tai nghe, đợi nghe xong, thoáng gật gật đầu.

Lý Kiến Hằng vội vàng hỏi: “Các lão thấy thế nào?”

“Các lão thấy thế nào, ” Thẩm Trạch Xuyên bày tiền đồng ra nghịch, “dĩ nhiên là bác bỏ tấu chương của án nhận hối lộ. Hải Lương Nghi cứng nhắc đã lâu, ai cũng xem lão là cô thần thẳng thắn, nhưng lão là người đầu tiên lật đổ Hoa Tư Khiêm nâng đỡ Lý Kiến Hằng, nếu như lão không nhìn ra điểm gì mới là kỳ quái. Loại người Hề Hồng Hiên muốn coi hắn là cái khiên cho lần hành sự này, mà không biết các lão cũng đã ngồi lâu trên Điếu Ngư đài, luôn luôn quan sát đấy.”

“Con làm tốt lắm, ” Tề thái phó ngồi ở đầu bàn khác, “không ngăn cản Phó Lâm Diệp mà tùy cho hắn làm chủ, công lao này một mình hắn lĩnh, hắn nhất định sẽ vội không nhịn nổi, không nguyện đợi thêm thời cơ tốt khác, lập tức phải trình lên để nhận khen ngợi. Hải Lương Nghi đã có dự cảm trong trận công kích tại ngự tiền kia, bây giờ chắc đã đoán ra ai muốn hạ Tiêu Trì Dã rồi.”

“Theo gió thổi lửa, lửa này thiêu còn chưa đủ vượng.” Thẩm Trạch Xuyên nói, “Đừng nói Tiêu Kí Minh, lửa này còn chẳng đốt nổi Tiêu Trì Dã. Vụ án lụa Tuyền Thành phải nghiêm túc tra ra, chỉ là sổ sách lộn xộn mà ai cũng rõ trong lòng. Trước mắt quan trọng không phải lật xem cho rõ ràng, quan trọng là… tâm hoàng thượng thiên về bên nào.”

“Không sai, tước yêu bài răn dạy nhìn thì nghiêm trọng, thực ra chỉ là đánh vào lớp da ngoài, hoàng thượng nhất định vẫn chưa có ý tước đi binh quyền của Tiêu Trì Dã.” Tề thái phó nắm đồng tiền, trầm ngâm hồi lâu mới nói, “Con phải để hắn tiếp tục, tuyệt đối không thể để hắn thật sự nổi lên ý muốn hạ Tiêu Nhị xuống, bằng không coi như lần này thắng nhỏ, mai sau lại là họa lớn.”

Thẩm Trạch Xuyên đẩy loạn tiền đồng đã xếp gọn, lại lần nữa xếp từng cái từng cái lên, làm không biết mệt, y nói: “Hải Lương Nghi nắm giữ nội các, cho dù trọng dụng loại người xuất thân thế gia như Tiết Tu Trác, nhưng vẫn thiết lập trường thái học, đề bạt quan nhỏ hàn môn. Tiên sinh, lão muốn tiến lên dần dần, chậm rãi đối lập với thế gia, chỉ dựa vào điểm này, lão cũng không thể để Tiêu Nhị đổ được.”

“Tiêu gia không chút hoang mang bởi vì hiểu rõ những nguyên nhân này. Tiêu Kí Minh ngồi yên không quản để chiến trường lần này chỉ giới hạn trong Khuất Đô, không liên quan nửa phần tới Ly Bắc, như vậy mới dễ giải quyết, như vậy Tiêu Nhị mới có thể bớt nỗi lo về sau.” Tề thái phó viết chữ, nói, “Mọi người bây giờ đều vô cùng hăng hái thả đá xuống giếng, hoàng thượng còn đang giận dữ, coi Tiêu Nhị thành kẻ bất trung bất nghĩa. Nhưng đợi đến lúc lửa cũng khá lớn rồi, vật cực tất phản, hoàng thượng sẽ thay đổi hiện trạng, ngược lại thấy đáng thương cho huynh đệ ‘một mình một bóng’ kia thôi.”

* * *

Lý Kiến Hằng không gặp Mộ Như đã mấy ngày, từ sau án ám sát, ban đêm hắn ngủ nhất định phải bắt xung quanh rọi sáng trưng. Nội hoạn nhất quyết không được bước vào tẩm điện, bây giờ đều là cung nữ hầu hạ ở trong.

Hôm nay tuyết lại lớn, Hải Lương Nghi thân còn ôm bệnh, không thể tới gần ngự tiền. Lý Kiến Hằng sai thái y viện đi vào phủ xem bệnh, lại ban rất nhiều thuốc bổ cho lão, luôn bảo đảm mình sẽ chăm chỉ đọc sách như thường, sẽ không bỏ bê việc học.

Minh Lý đường thanh nhàn, Lý Kiến Hằng lật vài trang sách đã cảm thấy mỏi eo đau lưng. Hắn đứng dậy nhìn ngoài cửa sổ, thấy tuyết như bông bay đầy trời bỗng nhiên nổi hứng thú, gọi cung nữ khoác áo cho hắn, muốn đi ra ngoài thưởng tuyết.

Lý Kiến Hằng ngồi xe dạo vườn, nhìn thấy mặt hồ kết băng liền nhớ tới xe trượt tuyết trước đây chơi trong cung.

“Nước đông băng cứng, đúng lúc nên chơi.” Lý Kiến Hằng hỏi xung quanh, “Sao năm nay không nhắc trẫm?”

Hắn vừa thốt lên liền nhớ ra năm nay Hàm Đức đế mới mất, trong lúc quốc tang không thể chơi đùa, không sẽ bị từng người trong Đô sát viện mắng cho. Nghĩ vậy xong Lý Kiến Hằng liền mất hết hứng, tuyết cũng chẳng muốn nhìn nữa, sai người đi gọi Mộ Như.

Mộ Như khoác đấu bồng đi đến, được người dìu đỡ, tư thái thướt tha đi trong màn tuyết. Lý Kiến Hằng cách cửa sổ nhìn thấy liền lập tức ra cửa đón nàng.

“Cục cưng, ” Lý Kiến Hằng nói, “nàng đi trong tuyết hệt như bức hoạ! Trẫm phải bảo người vẽ ra, treo ở trong điện ngày ngày nhìn ngắm mới được.”

Mộ Như vén đấu bồng, cười nói: “Như vậy sao được chứ.” Nàng xách hộp cơm từ tay nha hoàn qua, còn nói, “Trời này giá rét, ta ninh canh cho lục lang này.”

Lý Kiến Hằng nghe nàng gọi “lục lang” thì tâm tình liền tốt hẳn lên, nắm tay nàng vào bên trong, đuổi người hầu hạ đi, ngồi trên long ỷ xử lý chính vụ.

Mộ Như đút canh cho Lý Kiến Hằng. Lý Kiến Hằng oán thán: “Lần trước thiến tặc ám sát, doạ trẫm mấy ngày nay đều chẳng ngủ ngon được.”

Mộ Như dỗ dành hắn: “Lúc này chỉ có hai người chúng ta thôi mà, sao lục lang lại xưng ‘trẫm’.”

Lý Kiến Hằng nhẹ nhàng đánh miệng mình một cái, nói: “Vi phu hồ đồ!”

Mộ Như ôm mặt hắn, tỉ mỉ nhìn chốc lát, nói: “Đúng là trông tiều tụy đi rồi, buổi tối ta ở cùng chàng được không?”

“Khắp thiên hạ chỉ mỗi nàng đau lòng cho ta thôi… vốn ta cũng xem Sách An là huynh đệ, ai ngờ giờ hắn cũng dính vào án ám sát.” Lý Kiến Hằng thở dài một tiếng, “Nàng ở bên ta là được rồi.”

Mộ Như nói: “Thái hậu cũng rất mong nhớ lục lang, mấy ngày nay luôn luôn tụng kinh ăn chay, muốn cầu bình an năm mới cho lục lang đấy.”

Lý Kiến Hằng vỗ về tay Mộ Như, nói: “Trước đây ta với mẫu hậu không thân thiết, coi bà là người xấu, ai biết giờ đây bà còn có thể đối đãi ta như vậy. Ta, ta… đều tại lão cẩu Hoa Tư Khiêm kia!”

“Ai nói không phải chứ, ” Mộ Như yêu thương nhìn hắn, “lục lang chịu khổ đau, đều là do Hoa Tư Khiêm dẫn thị phi tới. Khi ấy thái hậu khuyên nhủ lão mọi điều, nhưng dẫu sao cũng là nữ nhân gia, lời ít trọng lượng, lão đều coi như gió bên tai, lại còn phẫn oán lên thái hậu nữa.”

“Đều nói tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, ” Lý Kiến Hằng hận nói, “nếu ta có thể sớm bên cạnh mẫu hậu thì chắc không có nhiều hiểu lầm vậy rồi.”

“Trước đây cũng có cơ hội mà, ” Mộ Như có vẻ ngập ngừng, “nghe nói rất nhiều năm về trước, lục lang còn trong tã lót, lúc đó thái hậu đã nuôi tiên thái tử, thấy lục lang sinh ra không nơi nương tựa nên cũng muốn ôm về nuôi nấng trong cung, Quang Thành gia cũng gật đầu rồi.”

Lý Kiến Hằng chưa từng nghe câu chuyện này, không khỏi hỏi tiếp: “Sau đó thì sao, tại sao sau đó lại không ôm về nữa?”

Mộ Như trấn an hắn chốc lát mới nói: “Sau đó Ly Bắc vương Tiêu Phương Húc bẩm tấu lên, nói thái hậu nhận nuôi tiên thái tử có trọng trách giáo dưỡng thái tử đông cung, thái tử đã lớn rồi, lại nuôi thêm một hoàng tử e rằng sinh hoạ kề bên.”

Lý Kiến Hằng nói: “Ly… là Ly Bắc vương!”

Hắn vốn đã sinh hiềm khích với Tiêu Trì Dã, giờ nghe kể chuyện cũ năm xưa này, lại nghĩ Tiêu Trì Dã chưa bao giờ nhắc tới, lập tức đan xen nhiều cảm xúc, cảm thấy Tiêu Trì Dã lòng dạ quá sâu, căn bản không hề chân thành với mình.

“Hắn như vậy… nói cho cùng, ” Lý Kiến Hằng cực hận, nói, “hắn cũng giống người khác, đều coi ta là đá kê chân, đáng thương ta vốn là thiên hoàng quý tộc, bây giờ ngay cả huynh đệ để dựa vào cũng không có!”

Mộ Như ôm hắn, cũng nói: “Dù gì cũng chẳng phải huynh đệ ruột thịt, ai có thể đối xử tốt với lục lang như tiên đế chứ?”

“Đáng tiếc… đáng tiếc Lý thị ta hoàng tự ít ỏi, đến bây giờ chỉ còn lại một người là ta.” Lý Kiến Hằng nói đến chỗ này, đột nhiên hỏi Mộ Như, “Sau khi Phan Như Quý bị chém đệ đệ nàng vẫn luôn trốn trong quý phủ của Tiết Tu Trác, giờ vẫn ổn chứ?”

Mộ Như đáp “Ổn”, nói xong liền quay thân che mặt sụt sùi khóc.

Lý Kiến Hằng vội hỏi: “Mộ Như ngoan, sao vậy, làm sao lại khóc rồi?”

Mộ Như vừa dùng khăn lau lệ, vừa nước mắt như mưa nhìn hắn nói: “Ổn thì ổn, nhưng dù sao cũng không được ở gần, mấy tháng mới gặp mặt một lần. Nó lại không thể so với huynh đệ nhà người ta còn có thể kiến công lập nghiệp đền đáp quân phụ, nó bây giờ… chỉ có thể hầu hạ người ta thôi.”

Lý Kiến Hằng không chịu được nàng khóc, lập tức nói: “Nàng sớm nói với ta không phải được rồi sao? Phu thê chúng ta đồng tâm, chuyện gì ta cũng nguyện ý làm cho nàng hết! Huống hồ đây vốn là nhân chi thường tình. Đừng khóc nữa, nàng khóc trái tim của ta cũng tan nát mất, Mộ Như ngoan, ngày mai ta sẽ bảo Tiết Tu Trác trả hắn lại, hầu ở bên cạnh ta, được không?”

Mộ Như rưng rưng nói: “Vậy sao được? Các lão kia sẽ nói thế nào? Người khác cũng sẽ không đồng ý, khiến chàng khó xử, ta không nỡ.”

Lý Kiến Hằng ôm lấy nàng, nói: “Ta là hoàng đế, chuyện trong cung ta nói là được! Hơn nữa chỉ thay đổi cho hắn cái danh, ai mà cứ túm hắn không tha được? Phan Như Quý cũng đã chết rồi!”

Mộ Như lại để hắn dỗ lúc lâu nữa mới nín khóc, mỉm cười nói: “Phong Tuyền cũng nên quỳ tạ chàng.”

Lý Kiến Hằng phóng khoáng nói: “Người trong nhà mà, về tình hay lý, đây đều là việc ta nên làm.”

* * *

Mấy ngày sau án ám sát vẫn đang thẩm tra, Viên Liễu chịu cực hình, lời khai lộn xộn, lại một miệng khăng khăng rằng mình chưa từng đưa đào kim cho Tiêu Trì Dã, hắn hoàn toàn không biết hoạt động của người môi giới Đông Long. Song dưới trọng hình cũng nhiều lần hắn muốn buông xuôi, nhưng hắn chỉ hơi động ý niệm này thì sẽ nhớ tới Tiêu Trì Dã còn đang nắm tính mạng cả nhà hắn.

Viên Liễu ở lâu trong Cấm quân, biết Tiêu Trì Dã đối ngoại đối nội là hai người khác nhau. Nhị công tử nói thay hắn chăm nom con cái, thì chính là thật sự thay hắn chăm nom con cái, hắn mà nói sai một chữ, con hắn cũng sẽ không còn.

Viên Liễu kẹt ở trong đấu võ quyền lực này, muốn sống không được, muốn chết không xong, chỉ hy vọng vụ án nhanh chóng chấm dứt, cho hắn sảng khoái một lần đi.

Thời cơ kết thúc này, rất nhanh đã đến.

Sự tình ngày càng dữ dội, tấu chương kết tội Tiêu Trì Dã chồng chất, thiên kì bách quái, sau khi Lý Kiến Hằng tự mình đề bút mắng Tiêu Trì Dã đến máu chó đầy đầu, chủ sự Hình bộ thượng trình ngự án, nói bọn họ vừa tra ra được một người.

Người này tên Ngân Chu, là thái giám Điềm Thực phòng. Theo lời hắn thuật, trước hai canh giờ bắt đầu bách quan yến, hắn phân chia đồ ngọt cho chủ tử các cung, đứng bên cạnh Thải Vi cung, thấy có người đang răn trách Phục Linh.

Thải Vi cung chính là nơi Mộ Như ở.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5714 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5246 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4986 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4563 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4485 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4410 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter