Chương 7: Khi người mẹ nổi giận
Ở sâu trong khu rừng Macket, lũ quái vật đang vây quanh hai con mồi nhỏ. Không biết chúng chui ra từ cái lỗ nào, mà số lượng thoáng chốc đã tăng lên đến hơn hai mươi con. Chúng đang rất điên tiết, đặc biệt là những con tiên phong đã phải hứng chịu loạt bom pháo từ Geani. Những vết cháy sém do thứ đồ chơi đó gây ra không ngừng lan rộng, ăn sâu vào từng thớ thịt bên dưới, làm lộ ra những mảng đỏ thẩm. Mùi máu tươi của đồng loại lại càng khiến những con còn lại trong bầy trở nên cuồng loạn, nói đúng hơn là cuồng loạn trong sảng khoái. Những chiếc mõm thối đen không ngừng mở rộng hết cỡ, để lộ ra những chiếc răng nanh sắc bóng. Những bãi nước miếng nhễu xuống, rơi vãi khắp nơi. Ngay cả mùi hương nồng nàn của hoa oải sác thú cũng không che đi được cái mùi tanh ròm khiến dạ dày muốn trào ngược. Chúng đang rất hưng phấn, rất thèm khát được cắm sâu vào từng thớ thịt non mềm đang treo lủng lẳng trên cái cây cao kia.
Đột nhiên một tràng pháo tay vang lên làm cắt đứt sự căng thẳng và run sợ của lũ trẻ. Trăng hôm nay đến sớm đến lạ kỳ, mà lại sáng đến mức khiến cho hai đứa trẻ nhỏ có thể nhìn thấy rõ mồm một vị thầy giáo đáng kính. Đó là một vị thầy giáo đạo mạo, mở miệng sẽ là rao giảng một mớ giáo lý và đạo lý để làm một con người chính nghĩa và oai hùng. Ngay khi thấy chủ nhân xuất hiện, đám chó săn lại tỏ ra ngoan ngoãn nép vội sang hai bên, chừa ra một lối đi rộng rãi. Điều này cũng khiến cho sự xuất hiện của vị chủ nhân đáng kính càng thêm bội phần long trọng.
- "Thầy Phua". Hai đứa trẻ thốt lên với vẻ mặt ngỡ ngàng, hay gần như là đóng băng vì kinh ngạc.
- "Thầy luôn dặn các trò là không nên lêu lỏng sau giờ học sao?". Vẫn là giọng điệu dịu dàng đó, nhưng lại không hề chứa đựng sự nhẫn nại như mọi khi, vị thầy giáo tiếp tục "Thật là những đứa trẻ hư". Nói đoạn, hắn rút ra chiếc roi da quấn đầy tơ radnhite1, quất mạnh về cây cổ thụ phía trước.
"Chát", khi tiếng roi da giòn giã vang lên, như là một hiệu lệnh, cuộc tổng tấn công bắt đầu.
"Rắc", khi cành cây gãy xuống, đón bên dưới hai đứa trẻ là một lũ điên cuồng khát máu tươi.
"Chát", khi tiếng roi da lần nữa vang lên, như là một phản xạ, những cái mõm dài ngoằng nhả ra con mồi trước mắt. Sự chết chóc vốn dĩ đang đến gần, cũng vì thế mà lùi lại về phía sau.
- "Cút". Vị chủ nhân quát lên, liên tục vung roi, quất vào vài con quái thú vẫn còn đang gầm gừ. Chúng đang luyến tiếc con mồi của mình. Cho dù thật sự sợ hãi nọc độc trên chiếc roi da, chúng vẫn lì lợm lãng vãng ngay gần đó. Không để phí phạm dù là một chút, những chiếc lưỡi dài say mê liếm láp những dòng máu nóng đang tuôn trào vào từng lớp đất lạnh lẽo kia.
Khi nhìn thấy hai đứa trẻ thoi thóp trong đau đớn nhưng vẫn cố vươn tay về phía nhau, trong đáy mắt lạnh lẽo của vị thầy giáo hiển nhiên không tồn tại một chút nào của sự thương xót. Ngược lại, sự khinh bỉ lại được khắc họa rõ nét bởi một nụ cười mỉa mai. Nhanh chóng lấy ra hai viên mắt quỷ Cuiza, hắn dùng máu và thịt của chính mình để làm vật tế cho nghi lễ Sonđat2. Từng lớp khói đen ngòm nồng đậm mùi tử khí từ tốn phát ra từ hai viên mắt quỷ. Như là một nghệ nhân, hắn khéo léo dẫn dắt những lớp khói này xâm nhập vào thất căn của Geani.
Vài giây trôi qua, vài phút lại trôi qua, không có gì xảy ra. Lớp khói đen ngòm thì vẫn cứ đen ngòm. Hai viên mắt quỷ cũng chẳng buồn động đậy. Hắn điên tiết, cố gắng thực hiện lại nghi lễ một lần nữa. Hai lần, ba lần, vẫn vậy. Dưới lớp ngụy trang hiền hậu đó, một cơn thịnh nộ đang cuồn cuộn nổi lên.
- "Không thể nào, không thể nào, cuối cùng là sai ở chỗ nào". Hắn lẩm bẩm, đôi mắt cũng đỏ ngầu vì giận dữ.
Hắn đã quan sát đứa trẻ này một thời gian, nó nhất định phải là một Inhyos3. Động tĩnh đêm qua là minh chứng cho những suy đoán nhạy bén của hắn. Cái thứ ánh sáng lung linh đủ sắc màu lóe lên ở tầng gác mái chính là thứ mà những kẻ ở dưới đáy như hắn thèm khát. Chỉ cần có thể hấp thụ được dải năng lượng đó, hắn tin chắc có thể tẩy rửa được ấn kích ình, xóa bỏ được nguồn gốc hèn mọn. Hắn có thể đường đường chính chính gia nhập vào binh đoàn "Thợ săn Hoàng Lý", rửa sạch mối thù diệt tộc. Cho nên hắn đã tỉ mỉ thiết kế một màn kịch để dọn dẹp đám đồng bọn, lại vừa vặn đúng lúc lũ trẻ tự mình dâng tới cửa. Hắn chính là muốn nuốt trọn đứa trẻ này mà không đem nó về Rừng Biến Hình theo như mệnh lệnh ở trên.
- "Không thể thoát được, không thể thoát được". Hắn cười phá lên trong tuyệt vọng. Một trăm hai mươi năm rồi, hắn đã chịu nỗi đày đọa và nhục nhã này ngần ấy năm. Sự hận thù là thức ăn duy nhất nuôi sống hắn, giúp hắn vượt qua được những nhục hình, từng bước leo từ tầng chót lên đến áp chót.
- "Một trăm hai mươi năm rồi". Hắn tiếp tục cười phá lên, vung chiếc roi da về phía Geani, quấn quanh cổ của nó. Thoáng chốc, chiếc roi siết chặt; thoáng chốc lại được buông lỏng ra. Sự đau đớn và bất lực của con mồi cũng không khiến hắn hả giận và thỏa mãn. Hòa vào cùng tâm trạng của chủ nhân, lũ quái thú cũng nhao nhao và chộn rộn. Sự kích động của bầy chó săn lúc này đã leo lên đến cực điểm. Tiếng tru đầy hưng phấn hòa vào cùng tiếng gió rít làm cho không gian quanh đó càng trở nên u ám và ghê rợn.
Đột nhiên một thanh dao găm mang theo một lớp ánh sáng trắng tinh khiết vòn vọt lao tới.
"Phựt", đoạn dây roi đang căng cứng bị đứt làm đôi. Khoái cảm hành hạ con mồi cũng vì thế mà đứt đoạn.
Thanh dao găm cũng không dừng lại ở đó mà tiếp tục lao nhanh về phía trước, đâm thẳng vào mắt con quái thú đang mở to chiếc mồm thối. Hẳn là con quái thú này không cưỡng lại được mùi thịt tươi trước mắt, toan tính tiếp tục bữa ăn của mình. Nhưng không ngờ lại được ăn hẳn một thanh dao, nó tru lên đau đớn. Cảm nhận được sự nguy hiểm hiện diện, vị chủ nhân cảnh giác nhìn về phía sau, còn lũ chó săn thì liên tục gầm gừ.
Nơi góc tối, một người phụ nữ hiện ra, hơi thở vẫn còn dồn dập, những giọt mồ hôi thì tuôn trào trên đôi gò má nhợt nhạt. Ngay khi thấy hoa bảy màu Loya, bà điên cuồng chạy về phía rừng Macket. Cảnh tưởng trước mắt khiến trái tim của người mẹ muốn nổ tung. Đôi tay của bà hiện giờ đang cuộn thành nắm đấm. Thứ ánh sáng đỏ rực bao quanh hai nắm đấm ấy cũng đủ để người ta nhận ra người phụ nữ này là ai. Caren không nói một lời, phóng thẳng về phía Geani.
Nghe theo hiệu lệnh, hai mươi sáu con Gowqui đồng loạt lao về phía người mẹ. Một loạt nắm đấm đỏ, tràn đầy năng lượng khải huỳnh4 cũng được phóng ra, đập thẳng vào mắt của mỗi con quái thú. Một nắm đấm tung ra, nội tạng như vỡ nát. Từng lớp chó săn xông lên, từng lớp thịt máu bầy nhầy rớt xuống.
Có những con quái thú khá khôn ngoan, dùng đồng loại làm bia đỡ đạn, khéo léo né được nắm đấm khải huỳnh, xông lên về phía trước. Chúng ranh mãnh dùng chiếc đuôi của mình, cuốn lấy tứ chi của Caren, với ý định khống chế hoạt động của bà. Những con còn lại thì hừng hực tấn công từ các phía, nhắm vào chỗ hiểm mà cắn tới. Lúc này, Caren cũng khởi động năng lượng ái minh, năng lượng gốc của chính mình, khiến cho không khí ẩm ướt quanh đó thoáng chốc đã như trong lò hỏa thiêu. Những chiếc đuôi dài lòng thòng cũng vì thế mà co quắp lại và khét lẹt. Lớp lông trên thân của những con gần đó cũng bị cháy đến trụi lủi. Năng lượng ái minh cũng ăn sâu vào từng thớ thịt làm lộ ra lớp xương trắng xám. Tuy vậy, lũ quái thú vẫn rất vô tri lao về phía người phụ nữ.
Vận dụng năng lượng gốc làm đòn bẩy, Caren tung mình lên không trung, thực hiện một cú đá, xoáy thẳng vào đám quái thú lúc này đang va vào nhau. Đồng thời tay của bà cũng không quên kích xuất hàng loạt nắm đấm, đánh vào những phần trọng yếu của chúng. Nhẹ nhàng tiếp đất, ngả người sang trái, hai tay bắt lấy hàm trên và dưới của con quái thú tấn công từ phía sau. Với một lực dứt khoát, người phụ nữ này xé toạc nó ra làm đôi rồi ném thẳng xác con thú về phía tên chủ nhân đang bỏ chạy trốn. Những con thú hung hãn còn xót lại cũng bị phương thức trực tiếp và thô bạo này xử lý một cách gọn ghẽ.
Hành động của bà là biểu thị rõ nhất cho việc "Đụng đến con ta, đều phải xuống địa ngục".
* * *
1Tơ radnhite là loại tơ đặc biệt, đứng hàng thứ 10 trong 378 loại tơ nhện độc ở Kwai, động nhện lớn nhất ở vùng hạ Trezor. Loại tơ này nhìn thì mỏng manh hơn chỉ nhưng thực chất là cứng hơn thép, sắt hơn dao và độc hơn cả thạch tín. Tác dụng thực chiến và hiệu năng của loại tơ này phụ thuộc hoàn toàn vào người sử dụng nó.
2 Sonđat là một nghi thức cổ, có xuất xứ từ Vực Denzha, nơi thông giữa thiên đường và địa ngục. Loại nghi thức này thường được sử dụng bởi tộc yêu tinh Cazmee, dùng để ăn cắp năng lượng đến từ vùng đất thiêng.
3 Inhyos: Là truyền thừa của các tộc hộ thần.
4 Năng lượng khải huỳnh: Dải năng lượng này đứng thứ 32 trong bảng lượng tử nói chung và thứ tư trong nhóm năng lượng tấn công kích phá nói riêng.
Đột nhiên một tràng pháo tay vang lên làm cắt đứt sự căng thẳng và run sợ của lũ trẻ. Trăng hôm nay đến sớm đến lạ kỳ, mà lại sáng đến mức khiến cho hai đứa trẻ nhỏ có thể nhìn thấy rõ mồm một vị thầy giáo đáng kính. Đó là một vị thầy giáo đạo mạo, mở miệng sẽ là rao giảng một mớ giáo lý và đạo lý để làm một con người chính nghĩa và oai hùng. Ngay khi thấy chủ nhân xuất hiện, đám chó săn lại tỏ ra ngoan ngoãn nép vội sang hai bên, chừa ra một lối đi rộng rãi. Điều này cũng khiến cho sự xuất hiện của vị chủ nhân đáng kính càng thêm bội phần long trọng.
- "Thầy Phua". Hai đứa trẻ thốt lên với vẻ mặt ngỡ ngàng, hay gần như là đóng băng vì kinh ngạc.
- "Thầy luôn dặn các trò là không nên lêu lỏng sau giờ học sao?". Vẫn là giọng điệu dịu dàng đó, nhưng lại không hề chứa đựng sự nhẫn nại như mọi khi, vị thầy giáo tiếp tục "Thật là những đứa trẻ hư". Nói đoạn, hắn rút ra chiếc roi da quấn đầy tơ radnhite1, quất mạnh về cây cổ thụ phía trước.
"Chát", khi tiếng roi da giòn giã vang lên, như là một hiệu lệnh, cuộc tổng tấn công bắt đầu.
"Rắc", khi cành cây gãy xuống, đón bên dưới hai đứa trẻ là một lũ điên cuồng khát máu tươi.
"Chát", khi tiếng roi da lần nữa vang lên, như là một phản xạ, những cái mõm dài ngoằng nhả ra con mồi trước mắt. Sự chết chóc vốn dĩ đang đến gần, cũng vì thế mà lùi lại về phía sau.
- "Cút". Vị chủ nhân quát lên, liên tục vung roi, quất vào vài con quái thú vẫn còn đang gầm gừ. Chúng đang luyến tiếc con mồi của mình. Cho dù thật sự sợ hãi nọc độc trên chiếc roi da, chúng vẫn lì lợm lãng vãng ngay gần đó. Không để phí phạm dù là một chút, những chiếc lưỡi dài say mê liếm láp những dòng máu nóng đang tuôn trào vào từng lớp đất lạnh lẽo kia.
Khi nhìn thấy hai đứa trẻ thoi thóp trong đau đớn nhưng vẫn cố vươn tay về phía nhau, trong đáy mắt lạnh lẽo của vị thầy giáo hiển nhiên không tồn tại một chút nào của sự thương xót. Ngược lại, sự khinh bỉ lại được khắc họa rõ nét bởi một nụ cười mỉa mai. Nhanh chóng lấy ra hai viên mắt quỷ Cuiza, hắn dùng máu và thịt của chính mình để làm vật tế cho nghi lễ Sonđat2. Từng lớp khói đen ngòm nồng đậm mùi tử khí từ tốn phát ra từ hai viên mắt quỷ. Như là một nghệ nhân, hắn khéo léo dẫn dắt những lớp khói này xâm nhập vào thất căn của Geani.
Vài giây trôi qua, vài phút lại trôi qua, không có gì xảy ra. Lớp khói đen ngòm thì vẫn cứ đen ngòm. Hai viên mắt quỷ cũng chẳng buồn động đậy. Hắn điên tiết, cố gắng thực hiện lại nghi lễ một lần nữa. Hai lần, ba lần, vẫn vậy. Dưới lớp ngụy trang hiền hậu đó, một cơn thịnh nộ đang cuồn cuộn nổi lên.
- "Không thể nào, không thể nào, cuối cùng là sai ở chỗ nào". Hắn lẩm bẩm, đôi mắt cũng đỏ ngầu vì giận dữ.
Hắn đã quan sát đứa trẻ này một thời gian, nó nhất định phải là một Inhyos3. Động tĩnh đêm qua là minh chứng cho những suy đoán nhạy bén của hắn. Cái thứ ánh sáng lung linh đủ sắc màu lóe lên ở tầng gác mái chính là thứ mà những kẻ ở dưới đáy như hắn thèm khát. Chỉ cần có thể hấp thụ được dải năng lượng đó, hắn tin chắc có thể tẩy rửa được ấn kích ình, xóa bỏ được nguồn gốc hèn mọn. Hắn có thể đường đường chính chính gia nhập vào binh đoàn "Thợ săn Hoàng Lý", rửa sạch mối thù diệt tộc. Cho nên hắn đã tỉ mỉ thiết kế một màn kịch để dọn dẹp đám đồng bọn, lại vừa vặn đúng lúc lũ trẻ tự mình dâng tới cửa. Hắn chính là muốn nuốt trọn đứa trẻ này mà không đem nó về Rừng Biến Hình theo như mệnh lệnh ở trên.
- "Không thể thoát được, không thể thoát được". Hắn cười phá lên trong tuyệt vọng. Một trăm hai mươi năm rồi, hắn đã chịu nỗi đày đọa và nhục nhã này ngần ấy năm. Sự hận thù là thức ăn duy nhất nuôi sống hắn, giúp hắn vượt qua được những nhục hình, từng bước leo từ tầng chót lên đến áp chót.
- "Một trăm hai mươi năm rồi". Hắn tiếp tục cười phá lên, vung chiếc roi da về phía Geani, quấn quanh cổ của nó. Thoáng chốc, chiếc roi siết chặt; thoáng chốc lại được buông lỏng ra. Sự đau đớn và bất lực của con mồi cũng không khiến hắn hả giận và thỏa mãn. Hòa vào cùng tâm trạng của chủ nhân, lũ quái thú cũng nhao nhao và chộn rộn. Sự kích động của bầy chó săn lúc này đã leo lên đến cực điểm. Tiếng tru đầy hưng phấn hòa vào cùng tiếng gió rít làm cho không gian quanh đó càng trở nên u ám và ghê rợn.
Đột nhiên một thanh dao găm mang theo một lớp ánh sáng trắng tinh khiết vòn vọt lao tới.
"Phựt", đoạn dây roi đang căng cứng bị đứt làm đôi. Khoái cảm hành hạ con mồi cũng vì thế mà đứt đoạn.
Thanh dao găm cũng không dừng lại ở đó mà tiếp tục lao nhanh về phía trước, đâm thẳng vào mắt con quái thú đang mở to chiếc mồm thối. Hẳn là con quái thú này không cưỡng lại được mùi thịt tươi trước mắt, toan tính tiếp tục bữa ăn của mình. Nhưng không ngờ lại được ăn hẳn một thanh dao, nó tru lên đau đớn. Cảm nhận được sự nguy hiểm hiện diện, vị chủ nhân cảnh giác nhìn về phía sau, còn lũ chó săn thì liên tục gầm gừ.
Nơi góc tối, một người phụ nữ hiện ra, hơi thở vẫn còn dồn dập, những giọt mồ hôi thì tuôn trào trên đôi gò má nhợt nhạt. Ngay khi thấy hoa bảy màu Loya, bà điên cuồng chạy về phía rừng Macket. Cảnh tưởng trước mắt khiến trái tim của người mẹ muốn nổ tung. Đôi tay của bà hiện giờ đang cuộn thành nắm đấm. Thứ ánh sáng đỏ rực bao quanh hai nắm đấm ấy cũng đủ để người ta nhận ra người phụ nữ này là ai. Caren không nói một lời, phóng thẳng về phía Geani.
Nghe theo hiệu lệnh, hai mươi sáu con Gowqui đồng loạt lao về phía người mẹ. Một loạt nắm đấm đỏ, tràn đầy năng lượng khải huỳnh4 cũng được phóng ra, đập thẳng vào mắt của mỗi con quái thú. Một nắm đấm tung ra, nội tạng như vỡ nát. Từng lớp chó săn xông lên, từng lớp thịt máu bầy nhầy rớt xuống.
Có những con quái thú khá khôn ngoan, dùng đồng loại làm bia đỡ đạn, khéo léo né được nắm đấm khải huỳnh, xông lên về phía trước. Chúng ranh mãnh dùng chiếc đuôi của mình, cuốn lấy tứ chi của Caren, với ý định khống chế hoạt động của bà. Những con còn lại thì hừng hực tấn công từ các phía, nhắm vào chỗ hiểm mà cắn tới. Lúc này, Caren cũng khởi động năng lượng ái minh, năng lượng gốc của chính mình, khiến cho không khí ẩm ướt quanh đó thoáng chốc đã như trong lò hỏa thiêu. Những chiếc đuôi dài lòng thòng cũng vì thế mà co quắp lại và khét lẹt. Lớp lông trên thân của những con gần đó cũng bị cháy đến trụi lủi. Năng lượng ái minh cũng ăn sâu vào từng thớ thịt làm lộ ra lớp xương trắng xám. Tuy vậy, lũ quái thú vẫn rất vô tri lao về phía người phụ nữ.
Vận dụng năng lượng gốc làm đòn bẩy, Caren tung mình lên không trung, thực hiện một cú đá, xoáy thẳng vào đám quái thú lúc này đang va vào nhau. Đồng thời tay của bà cũng không quên kích xuất hàng loạt nắm đấm, đánh vào những phần trọng yếu của chúng. Nhẹ nhàng tiếp đất, ngả người sang trái, hai tay bắt lấy hàm trên và dưới của con quái thú tấn công từ phía sau. Với một lực dứt khoát, người phụ nữ này xé toạc nó ra làm đôi rồi ném thẳng xác con thú về phía tên chủ nhân đang bỏ chạy trốn. Những con thú hung hãn còn xót lại cũng bị phương thức trực tiếp và thô bạo này xử lý một cách gọn ghẽ.
Hành động của bà là biểu thị rõ nhất cho việc "Đụng đến con ta, đều phải xuống địa ngục".
* * *
1Tơ radnhite là loại tơ đặc biệt, đứng hàng thứ 10 trong 378 loại tơ nhện độc ở Kwai, động nhện lớn nhất ở vùng hạ Trezor. Loại tơ này nhìn thì mỏng manh hơn chỉ nhưng thực chất là cứng hơn thép, sắt hơn dao và độc hơn cả thạch tín. Tác dụng thực chiến và hiệu năng của loại tơ này phụ thuộc hoàn toàn vào người sử dụng nó.
2 Sonđat là một nghi thức cổ, có xuất xứ từ Vực Denzha, nơi thông giữa thiên đường và địa ngục. Loại nghi thức này thường được sử dụng bởi tộc yêu tinh Cazmee, dùng để ăn cắp năng lượng đến từ vùng đất thiêng.
3 Inhyos: Là truyền thừa của các tộc hộ thần.
4 Năng lượng khải huỳnh: Dải năng lượng này đứng thứ 32 trong bảng lượng tử nói chung và thứ tư trong nhóm năng lượng tấn công kích phá nói riêng.