Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thu Dĩ Vi Kỳ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thu Dĩ Vi Kỳ
  3. Chương : 41

Chương : 41

Kỳ thật làm giao dịch rất đơn giản, chính là giảng hòa với Nguyễn Thành Kiệt.

Trong khoảng thời gian này sở dĩ gió êm sóng lặng, đương nhiên không phải Nguyễn Thành Kiệt có lương tâm hay là Kha Minh Hiên vừa mở cờ đã đánh thắng, mà tất cả là bởi vì tết âm lịch hằng năm các thàng viên trong gia đình Nguyễn thị đều phải về quê, gia đình đoàn tụ, thăm ông nội Nguyễn đức cao vọng trọng, cũng chính là Nguyễn Hồng lão tiên sinh – người sáng lập ra Hoa Thụy. Nguyễn Thành Kiệt bận bịu cùng một đám anh em trong gia tộc đấm đá nhau, không rảnh tìm Cửu An gây phiền toái.

Bây giờ đã hết tết, Nguyễn Thành Kiệt đã quay lại, ai cũng không biết tên biến thái kia muốn làm gì tiếp.

Phương Duệ gọi điện thoại đến, đại khái là một vòng luẩn quẩn muốn làm trung gian hòa giải cho cả hai, làm cho hai nhà Kha Nguyễn giảng hòa. Dù sao Hòa Thịnh cùng Hoa Thụy nếu đấu như vậy, kết quả cuối cùng chắc chắn sẽ lưỡng bại câu thương, ai cũng không được lợi. Quan hệ giữa mấy gia tộc rất sâu xa phức tạp, mặc kệ làm anh em đi nữa cũng chỉ vì quan hệ lợi ích, cũng không tính là bọn họ nguyện ý.

Mà Kha Minh Hiên phải suy xét, trừ bỏ lợi ích bản thân bên ngoài, phiền toái hơn chính là việc làm ăn hai nhà Kha Phùng. Tuy rằng Hòa Thịnh trở nên quy mô như bây giờ cũng do một mình hắn một tay sáng lập, nhưng nếu không có gia tộc thâm hậu cùng với quan hệ xã giao kia, Hòa Thịnh không có khả năng ở trên thương trường mà xuôi nước xuôi gió. Một khi công ty xảy ra vấn đề, trước không nói đến Phùng lão gia tử nghĩ như thế nào, cũng không qua được cửa ải của Kha tư lệnh ——- Phương Duệ nói đúng, hắn bây giờ vẫn chưa làm tốt công tác chuẩn bị cho Biên Dĩ Thu đối mặt với hai nhà Kha Phùng. Biên pháp tốt nhất, chỉ có thể hòa giải.

Kha Minh Hiên cũng không giấu y, loại chuyện này muốn giấu cũng không giấu được, nhưng lúc thuật lại với Biên Dĩ Thu, hắn cũng không đem quan hệ thiệt hơn nói rõ ràng, về Kha tư lệnh cùng Phùng lão gia tử, nhắc cũng chưa nhắc, chỉ nói mấy gia tộc cùng Hòa Thịnh, Hoa Thụy đều có lui tới làm ăn, mọi người muốn cùng làm ăn, phải dẹp chuyện này qua một bên.

Biên Dĩ Thu nghe xong cũng không phát biểu ý kiến gì, cũng không già mồm nói “Chuyện của em không cần anh lo, em có thể tự mình giải quyết”, bởi vì rất rõ ràng chính y không giải quyết được chuyện này. Y luôn là một người thức thời, không phải kim cương, không thể sống cùng đồ sứ. Huống chi, việc này y còn phải xin lỗi Kha Minh Hiên. Nói đến đây, hắn vẫn là người bị hại.

Y hai tay lưu loát bóc thịt càng cua ra, lúc này không hề bỏ vào miệng, mà bỏ vào cái đĩa trước mặt Kha Minh Hiên, sau đó dùng khăn giấy lau lau tay, nói: “Cua lớn Alaska, phải ăn lúc còn nóng.”

Sau đó hai người bắt đầu ăn cua.

Kha Minh Hiên căn bản còn lo lắng người này biết hắn họ Nguyễn hòa giải nhất định lại tạc mao, không nghĩ tới lúc này lại rất bình tĩnh, làm cho hắn phải nhìn y bằng một cặp mắt khác xưa.

Chỉ cần không gây thêm rắc rối cho hắn, mặc kệ tiếp theo mọi chuyện phát triển thế nào, hắn cũng có biện pháp ứng phó.

Cơm nước xong, Biên Dĩ Thu học theo dáng vẻ vừa rồi của Kha thiếu gia mà pha trà thêm lần nữa, bưng tách trà uống hai ngụm, đột nhiên hỏi: “Kha Minh Hiên, ảnh chụp của em sao lại ở trong tay Nguyễn Thành Kiệt?”

Câu hỏi này tới bất ngờ không kịp đề phòng, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Kha thiếu gia. Động tác uống trà của hắn dừng một chút, hướng mắt nhìn qua.

Biên Dĩ Thu ngồi đối diện hắn, nhìn chăm chăm hắn. Biểu cảm trên mặt tự nhiên, hình như không có dấu hiệu phát hỏa, nhưng không phải dáng vẻ có thể tùy tiện lừa gạt được.

Kỳ thật vấn đề này lần trước Kha Minh Hiên đã trả lời rồi, hắn nói là hắn gửi. Lúc Biên Dĩ Thu biết được đáp án này, bị lửa giận hừng hực thiêu đốt đỉnh đầu, căn bản không rảnh quan tâm tính thật giả của câu trả lời này. Nhưng trong khoảng thời gian này, tỉnh táo đem mọi việc trước sau suy nghĩ một lần, cảm thấy câu trả lời của Kha Minh Hiên lúc đó rất có vấn đề.

Từ khi hai người quen biết đến nay cũng hơn nửa năm, tuy rằng không thể nói rõ là rất hiểu biết, nhưng dụa vào điệu bộ kiêu ngạo bình thường của Kha đại thiếu gia, hẳn sẽ không nguyện ý đem của cải của mình chia sẻ cho người khác ——– ai nói bạn giường không tính là của cải chứ? Đừng nói loại thiên chi kiêu tử như Kha đại thiếu gia, cho dù là bản thân Biên Dĩ Thu, đối với mỗi một tiểu tình nhân trước khi mất hứng, cũng tuyệt đối không có khả năng cho cậu ta lên giường với người thứ hai.

Nếu nói Kha Minh Hiên gửi ảnh chụp đi là lúc không có hứng thú với y, vậy vì lý do gì phải nhiều lần nhắc nhở y phải tránh xa Nguyễn Thành Kiệt một chút? Thậm chí vì muốn y nghe lời, ngay cả chữ “ghen” cũng nói ra. Tuy rằng bản thân mình khi đó là một còn hắc long lớn, nghĩ đến chuyện hắn thích Nguyễn Thành Kiệt, nhưng sau khi xảy ra nhiều chuyện như thế, nếu còn không rõ, thì đầu óc của y quả thật không dùng được.

Kha Minh Hiên thích y, điều này không thể nghi ngờ. Cho dù giai đoạn trước có hảo cảm với y, cũng không có lý do đưa ảnh lõa thể của y cho Nguyễn Thành Kiệt. Nhưng hắn lại thừa nhận rất rõ ràng rằng ảnh chụp là do hắn gửi, điều này làm Biên Dĩ Thu nghĩ mãi không ra. Tuy rằng quan hệ của hai người bây giờ đã sáng tỏ rõ ràng, nhưng chuyện này vẫn nghẹn trong cổ Biên Dĩ Thu, nghĩ đến cả người liền khó chịu.

Y hy vọng Kha Minh Hiên có thể cho y một lời giải thích, giải thích cái gì cũng được. Y thậm chí đã nghĩ ra vô số khả năng, điện thoại bị mất, hỏng, không cẩn thận bị người khác động qua hoặc rõ ràng chính là lúc anh em bọn họ gặp mặt uống say, đúng lúc bị Nguyễn Thành Kiệt lấy được. Chỉ cần hắn nói, y sẽ tin tưởng, sau đó chuyện này về sau cũng không nhắc lại.

Nhưng Kha Minh Hiên nhìn y một lúc lâu, vẫn như cũ không hề giải thích, chỉ là đặc biệt thành khẩn nói: “Chuyện này là lỗi của anh, em muốn anh làm thế nào mới có thể tha thứ cho anh? Mặc kệ là yêu cầu gì, anh đều đáp ứng.”

“Yêu cầu gì cũng có thể hả?” Biên Dĩ Thu nhíu mày, nhìn thấy Kha Minh Hiên gật đầu, vì thế y nói: “Vậy đi, tối nay anh nằm dưới.”

“……..” Kha đại thiếu gia ngây ngẩn cả người. Đang lúc nội tâm hắn thiên nhân giao chiến, cân nhắc lợi hại nếu mình thật sự nằm dưới có thể làm cho người này không truy cứu chuyện ảnh chụp nữa hay không, lúc hắn nghĩ không phải không thể, đột nhiên Biên Dĩ Thu đập bàn đứng lên cười ha hả.

“Em nói giỡn thôi.” Biên Dĩ Thu nói, “Em sẽ không dùng cách này cho anh nằm dưới. Nếu em phải thao anh, nhất định sẽ làm anh tâm phục khẩu phục.”

Kha Minh Hiên câu khóe môi: “Biên lão đại đích thị rất khí phách.” Mà điều hắn thích chính là, người này vô luận gặp bất cứ đả kích suy sụp gì cũng không giảm bớt sự kiên quyết.

“Nói mấy lời này cũng vô ích thôi.” Biên Dĩ Thu không cười nữa, lấy một loại biểu cảm nghiêm túc chưa từng có mà nhìn người đàn ông đối diện, “Kha Minh Hiên, em cho anh một cơ hội cuối cùng, chuyện ảnh chụp anh thật sự không có lời gì muốn nói?”

Không biết có phải cua cứng đập trúng hay không, Kha Minh Hiên đột nhiên cảm thấy quai hàm hơi đau. Biên Dĩ Thu người này, ngoài mặt đã vụng về, ngốc ngếch, hi hi ha ha không đứng đắn, nhưng trên thực tế đầu óc linh hoạt, tâm tư kín đáo, lòng dạ thâm sâu có thể so với mực nước biển, bằng không cũng không làm cho đám nguyên lão từng đi theo Lê Cửu vào sinh ra tử của tập đoàn Cửu An sợ đến như thế, hắn đúng là hoài nghi lời nói của bản thân mình. Nhưng tình huống hiện tại, vẫn là không nên gây trở ngại. Hơn nữa quan hệ bất đồng hiện tại của hai người, hắn cũng không thể phớt lờ.

Lâm Gia Ngạn một mình không có gì phải cố kỵ, nhưng quan hệ của Lâm Gia với Kha gia không thể không cố kỵ. Tuy rằng hai người cùng một chỗ, cuối cùng khẳng định không thể tránh khỏi việc phải chống đối gia tộc, nhưng bây giờ còn chưa được. Hắn không thể đánh mà không chuẩn bị trượng, hắn cần thời gian.

Vì thế, hắn nói: “Không có.”

“Được.” Biên Dĩ Thu gật đầu, “Em tin lời anh nói, nhưng tốt nhất đừng để em biết anh gạt em.”

Kha đại thiếu gia từ khi chào đời đến nay lần đầu tiên cảm thấy có điểm chột dạ, cũng may Biên Dĩ Thu nói xong câu đó cũng không nhìn hắn nữa, mà cuối đầu nhấn điện thoại, sau đó đưa cho hắn.

Kha Minh Hiên nghi hoặc nhìn y rồi đưa tay nhận điện thoại, một giây thôi xém chút nữa bị nước trà vừa uống vào miệng làm sặc chết, vội buông tách ra xuống cầm tấm ảnh kia xác nhận vài lần, lại ngẩng đầu lên nhìn Biên Dĩ Thu: “Khó trách Nguyễn Thành Kiệt sẽ cắn chết em không buông, em mẹ nó……”

Kha Minh Hiên suy nghĩ nửa ngày, thế nhưng không biết tốt ở chỗ nào. Hắn nhớ rõ ràng mình tìm được Biên lão đại mê man, y ngay cả đứng cũng đứng không vững, dưới loại tình huống này còn có thể nhàn hạ thoải mái chụp ảnh lõa thể của Nguyễn Thành Kiệt, việc này cũng không phải người bình thường có thể nghĩ ra.

Đại khái lúc ấy bởi vì nguyên nhân thể lực nên Biên lão đại không cởi hết quần áo của Nguyễn Thành Kiệt, nhưng những chỗ nên lộ thì một chỗ cũng không bỏ sót. Áo mở rộng sang hai bên, quần bị kéo xuống dưới. Mặt, lồng ngực cùng với tính khí giữa hai chân chụp rất rõ ràng. Nhưng dựa vào việc không lộ ra toàn bộ, dáng vẻ quần áo không chỉnh tề, phía sau bức tường còn có đạo cụ SM, thật sự là một cú đánh đủ lực.

Biên Dĩ Thu thả lỏng: “Trên tay hắn có ảnh chụp của em, em đương nhiên cũng phải làm một bức kỷ niệm. Ai biết hắn không có phong độ như vậy? Em còn chưa lo hắn sẽ lộ ảnh chụp ra ngoài, hắn lại giống như chó điên táp không khép được miệng.”

Kha Minh Hiên lắc đầu: “Ở trong mắt cậu ta, em là hắc bang hỗn tạp, tấm ảnh lõa thể không gây được uy hiếp với em, không giống với cậu ta. Trước không nói đến gièm pha như vậy tạo ảnh hưởng gì tới Hoa Thụy, chỉ nói địa vị của cậu ta ở Nguyễn gia cũng không được củng cố như vẻ bề ngoài. Nếu tấm ảnh chụp này bị công bố ra ngoài, danh dự Hoa Thụy bị hao tổn nhỏ, nhưng vị trí tổng tài này của cậu ta có lẽ là lớn nhất. Cậu ta lúc trước vì đoạt quyền, ngáng chân không ít anh em chú bác trong gia tộc, một khi thất thế, phỏng chừng ngay cả chết như thế nào cũng không biết.”

Biên Dĩ Thu nghĩ, thì ra là đuối lý, sợ quá.

“Hắn không sợ em nóng nảy, thật sự đem tấm ảnh này ra ánh sáng à?”

Kha Minh Hiên hỏi lại: “Em nghĩ sao?”

Biên Dĩ Thu không trả lời, nhưng đáp án rất rõ ràng. Nếu bản thân mình vài năm trước, nói gì đến chuyện làm cho họ Nguyễn phải trả cái giá thật đắt, hoặc là, ở lúc đó dùng mảnh vỡ thủy tinh cắt vào động mạch cổ của Nguyễn Thành Kiệt. Nhưng hiện tại, trách nhiệm mang trên vai không cho phép y hành động theo cảm tính. Vì khi đó không giết hắn ta, bây giờ lại càng không cùng tên họ Nguyễn mất cả chì lẫn chày  Công bố ảnh chụp đương nhiên có thể gây đả kích trí mạng cho hắn, nhưng một tên Nguyễn Thành Kiệt, căn bản không gây thương tổn tận gốc đối với Hoa Thụy. Gia đình họ Nguyễn hưng thịnh, đổi một tổng tài, vẫn như cũ mà sừng sững trong giới bất động sản. Mà Cửu An chống lại Hoa Thụy, rất có thể ngay cả vụn xương cũng không còn.

Mấu chốt trong đó Biên Dĩ Thu đã sớm nghĩ thông suốt. Nguyễn Thành Kiệt không phải ngu ngốc, hắn đương nhiên cũng biết, nên mới không chút sợ hãi mà đối phó Cửu An. Thứ nhất, mặt mũi của hắn đối với Biên lão đại đã đánh mất sạch sẽ, nuốt không trôi chuyện này; thứ hai vì lá bài chưa lật trên tay y. Dù sao Biên lão đại có thể không cần tấm ảnh lõa thể, nhưng hắn không thể không để ý. Mà căn bản Biên Dĩ Thu tính toán ở thời điểm thích hợp sẽ dùng ảnh chụp để đàm phán với Nguyễn Thành Kiệt, lại không nghĩ tới Hòa Thịnh lại đột nhiên nhúng tay vào.

“Hắc.” Biên Dĩ Thu xách ấm châm trà, thuận tiện khẩu thị tâm phi, “Nói không chừng sẽ làm gì sao?”

Kha Minh Hiên nói: “Em sẽ không.”

“Đừng nói kiểu anh hiểu rất rõ về em.”

“Anh không đủ hiểu em, chỉ là anh cảm thấy, em không có ngốc đến trình độ kia.”

Biên Dĩ Thu nghĩ, đây là khen mình, hay làm tổn thương mình?

“Là khen em.”

“…..” Sao lòng mình nghĩ gì anh ấy đều biết?

“Em viết hết trên mặt rồi.”

“……” Biên Dĩ Thu sợ hãi.

Kha Minh Hiên cầm điện thoại quơ quơ, “Nếu em muốn đưa ảnh chụp ra ánh sáng, thì hiện tại nó sẽ không nằm trên tay anh.”

Biên Dĩ Thu nâng chung trà lên, “Em chỉ muốn hắn ta bị làm phiền, vì những ngày bình yên sau này của chúng ta, chuyện này đành phải dừng lại thôi.”

Em đem chuyện anh gửi ảnh chụp ra ngoài dừng ở đây, em vì anh mà đem chuyện cùng Nguyễn Thành Kiệt dừng ở đây. Quá khứ hãy để nó trôi qua, anh bây giờ thầm nghĩ muốn tốt đẹp mà nói chuyện yêu đương cùng em.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5758 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5285 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5016 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4595 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4519 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4472 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter