Chương 4: Luyện tập gian khổ
Fred đang một mình gian khổ luyện tập trong rừng thì ở trang trại gà của Hugo có một con đại bàng to lớn bị hỏng mất một bên mắt đang đậu trên hành rào nhà ông. Hugo lại gần và lấy bức thư từ trên người con đại bàng đọc lướt qua vẻ mặt tỏ ra nghiêm nghị.Sau đó Hugo xé nát bức thư rồi tức giận đi vào nhà.
Màn đêm đã buông xuống nhưng Fred vẫn đang bịp mắt né các vết cắn từ bọn sói trong rừng. Mặc dù cơ thể đã bị thương in dấu răng của bọn chó sói nhưng Fred vẫn đứng vững giơ hai tay ra ở thế thủ. Bọn sói chỉ hoạt động vào ban đêm vì thế buổi sáng là thời gian nghỉ ngơi của Fred. Cậu run rẩy lấy nắm cơm ra ăn rồi nằm ngủ trên bãi đất đó. Sang ngày thứ bốnFred đã có thể cảm nhận được sự sống của sinh vật trong bán kính mười mét vì thế bọn sói giờ không còn là đối thủ của cậu. Dù mắt không nhìn thấy gì nhưng cậu có thể dễ dàng né được các đòn đánh từ bầy sói và phản công lại bằng nắm đấm tay không. Đến giờ Fred mới hiểu Hugo giao anh bài tập luyện này là để dạy anh về khả năng "Cảm nhận vạn vật"
trong bán kính mười mét và có thể xa hơn.Đồng thời đây cũng là bài tập rèn luyện thể lực của cậu khi mỗi đêm đều chinh chiến với lũ sói trong rừng không ngừng nghỉ đã khiến cho cơ bắp cậu vượt xa thể trạng người bình thường.
Sang đến ngày thứ tám khi Fred đang dùng bữa sáng từ thịt những con sói đêm qua Hugo lao với tốc độ rất nhanh đấm Fred từ sau. Fred cảm nhận được nguy hiểm né sang bên trái,tuy Fred đã né được cú đấm của Hugo nhưng đòn đánh của ông chỉ sượt qua má Fred thôi cũng đã khiến cậu chảy máu. Fred la lên:" Thầy Hugo,thầy định ám sát con đấy à?."
Hugo nhìn Fred không nói gì mà lao tới đánh Fred. Nhưng trải qua bài huấn luyện trong rừng những ngày qua đã rèn luyện phản xạ và khá năng cảm nhận rất tốt. Fred đang cố gặng hỏi tại sao? vừa né đòn của Hugo. Fred triệu hồi thanh kiếm vàng và chém hết sức về thầy của mình.Hugo dùng nắm đấm phá hủy nhát chém từ Fred. Tuy nhiên tay ông run run khi đỡ đòn vừa rồi. Hugo lẩm bẩm một mình:" Sực mạnh từ thanh kiếm đó có thể sánh ngang tới bốn loại vũ khí của thần hoặc mạnh hơn thế."
Hugo gồng sức rồi tung ra một cú đấm thẳng về phía Fred. Uy lực của cú đấm đã khiến cho một cây cối xung quang đổ rạp hết Fred thì bị thương nhẹ do Hugo đã kiềm chế súc mạnh nên cậu vẫn toàn mạng. Hugo vỗ tay và nói:" Cậu có tiến bộ rồi đấy. Chỉ trong bảy ngày cậu đã học được cách Cảm Nhận Vạn Vật dù bán kính không lớn lắm."
Nói xong Hugo kêu Fred về nhà tắm rửa vì người anh đã lâu ngày không tắm. Trong khi Fred đang ngâm mình ở bồn tắm sung sướng thì bên ngoài Hugo đứng trên nóc nhà rồi nhìn về phía Nam trầm ngâm suy tư.
Tắm trong Hugo và Fred ngồi xuống dùng bữa tối. Hugo nói:" Ngày mai cậu hãy nghỉ ngơi đi rồi mấy ngày sau cậu sẽ luyện tập tiếp."
Fred đáp lời:" Không cần mấy ngày đâu thầy cứ giao cho con bài luyện tập mới con sẽ bắt đầu vào sáng mai."
Hugo nhìn thấy sự ương bướng của Fred rồi cười nhẹ nói:" Nhìn cậu ta lại thấy hình bóng ta ngày trước.Hahaa."
Sáng hôm sau Hugo và Fred ở ngoài sân chuẩn bị bài tập luyện mới, Hugo đang vừa ăn mẩu bánh mì rồi nói:" Hôm nay ta sẽ dạy cậu cách hít thở trong mọi tình huống. Khi cậu đã thành thạo được kĩ năng này thì trong chiến đấu sự bền bỉ của cậu sẽ rất cao khả năng mệt mỏi giảm đáng kể."
Fred:" Vậy ta tập luyện như thế nào thưa thầy?."
Hugo chỉ về phía bờ hồ vừa ăn vừa nói:" Bây giờ cậu hãy xuống bờ hồ kia nhảy xuống đáy hồ và sử dụng năng lượng trong người để duy trì không khí và nhịp đập của tim. Trước đây ta có thể ở dưới đáy hồ trong nửa ngày vì thế cậu phải vượt qua được kỉ lục của ta chỉ bởi vì cậu là người sẽ thay đổi cả thế giới đấy hahaa."
Fred nghe lời của sư phụ mình rồi nhảy xuống đáy hồ, cậu cố gắng hít thở thật chậm sử dụng năng lượng trong cơ thể điều tiết nhịp đập của tim. Nhưng cậu không thể chịu được quá 10 phút khi thở dưới đáy hồ và lên bờ cậu thở hổn hển trong khi đó Hugo nhìn cậu và cười lớn:" Hahaa đừng nản lòng con đường dẫn tới đỉnh cao chưa bao giờ dễ dàng đâu."
Fred nghĩ về sự yếu đuối của mình lúc trước ở quê nhà Bermuda cậu lại tiếp tục lặn xuống. Cứ thế ngày qua ngày Fred cứ ngoi lên rồi lặn xuống còn Hugo thì đứng từ xa nhìn sự tiến bộ của cậu trong bài luyện tập. Sang đến ngày thứ bảy Hugo dậy không thấy Fred đâu mặc dù ông dạy rất sớm. Hugo tới bờ hồ và gọi tên Fred nhưng không thấy ai trả lời ông cũng không cảm nhận được Fred ở dưới đáy hồ. Hugo vội vàng khoác chiếc áo trắng cũ kĩ của mình vào rừng tìm Fred. Dành cả một ngày trời Hugo vẫn không thấy Fred đâu ông thầm nghĩ:" Có khi cậu ta thấy gian khổ nên đã bỏ chỗ rồi không chừng, haizz." Đi qua bờ hồ Hugo thấy Fred ngoi lên trên bờ thở hổn hển. Fred nhìn thấy ông và dơ ngón tay hình like và nói:" Con đã phá vỡ kỉ lục của thầy rồi đấy."
Thì ra trong quá trình luyến tập Fred đã giảm dao động của năng lượng cơ thể rồi hòa mình vào dòng nước nên Hugo không thể cảm nhận được sự sống của cậu. Khi Hugo tiến đến chỗ Fred thì cậu đã mệt quá rồi thiếp đi.
Hugo cười và nói:" Chàng trai này trong tương lai sẽ xoay chuyển cả thế giới cho xem."
Màn đêm đã buông xuống nhưng Fred vẫn đang bịp mắt né các vết cắn từ bọn sói trong rừng. Mặc dù cơ thể đã bị thương in dấu răng của bọn chó sói nhưng Fred vẫn đứng vững giơ hai tay ra ở thế thủ. Bọn sói chỉ hoạt động vào ban đêm vì thế buổi sáng là thời gian nghỉ ngơi của Fred. Cậu run rẩy lấy nắm cơm ra ăn rồi nằm ngủ trên bãi đất đó. Sang ngày thứ bốnFred đã có thể cảm nhận được sự sống của sinh vật trong bán kính mười mét vì thế bọn sói giờ không còn là đối thủ của cậu. Dù mắt không nhìn thấy gì nhưng cậu có thể dễ dàng né được các đòn đánh từ bầy sói và phản công lại bằng nắm đấm tay không. Đến giờ Fred mới hiểu Hugo giao anh bài tập luyện này là để dạy anh về khả năng "Cảm nhận vạn vật"
trong bán kính mười mét và có thể xa hơn.Đồng thời đây cũng là bài tập rèn luyện thể lực của cậu khi mỗi đêm đều chinh chiến với lũ sói trong rừng không ngừng nghỉ đã khiến cho cơ bắp cậu vượt xa thể trạng người bình thường.
Sang đến ngày thứ tám khi Fred đang dùng bữa sáng từ thịt những con sói đêm qua Hugo lao với tốc độ rất nhanh đấm Fred từ sau. Fred cảm nhận được nguy hiểm né sang bên trái,tuy Fred đã né được cú đấm của Hugo nhưng đòn đánh của ông chỉ sượt qua má Fred thôi cũng đã khiến cậu chảy máu. Fred la lên:" Thầy Hugo,thầy định ám sát con đấy à?."
Hugo nhìn Fred không nói gì mà lao tới đánh Fred. Nhưng trải qua bài huấn luyện trong rừng những ngày qua đã rèn luyện phản xạ và khá năng cảm nhận rất tốt. Fred đang cố gặng hỏi tại sao? vừa né đòn của Hugo. Fred triệu hồi thanh kiếm vàng và chém hết sức về thầy của mình.Hugo dùng nắm đấm phá hủy nhát chém từ Fred. Tuy nhiên tay ông run run khi đỡ đòn vừa rồi. Hugo lẩm bẩm một mình:" Sực mạnh từ thanh kiếm đó có thể sánh ngang tới bốn loại vũ khí của thần hoặc mạnh hơn thế."
Hugo gồng sức rồi tung ra một cú đấm thẳng về phía Fred. Uy lực của cú đấm đã khiến cho một cây cối xung quang đổ rạp hết Fred thì bị thương nhẹ do Hugo đã kiềm chế súc mạnh nên cậu vẫn toàn mạng. Hugo vỗ tay và nói:" Cậu có tiến bộ rồi đấy. Chỉ trong bảy ngày cậu đã học được cách Cảm Nhận Vạn Vật dù bán kính không lớn lắm."
Nói xong Hugo kêu Fred về nhà tắm rửa vì người anh đã lâu ngày không tắm. Trong khi Fred đang ngâm mình ở bồn tắm sung sướng thì bên ngoài Hugo đứng trên nóc nhà rồi nhìn về phía Nam trầm ngâm suy tư.
Tắm trong Hugo và Fred ngồi xuống dùng bữa tối. Hugo nói:" Ngày mai cậu hãy nghỉ ngơi đi rồi mấy ngày sau cậu sẽ luyện tập tiếp."
Fred đáp lời:" Không cần mấy ngày đâu thầy cứ giao cho con bài luyện tập mới con sẽ bắt đầu vào sáng mai."
Hugo nhìn thấy sự ương bướng của Fred rồi cười nhẹ nói:" Nhìn cậu ta lại thấy hình bóng ta ngày trước.Hahaa."
Sáng hôm sau Hugo và Fred ở ngoài sân chuẩn bị bài tập luyện mới, Hugo đang vừa ăn mẩu bánh mì rồi nói:" Hôm nay ta sẽ dạy cậu cách hít thở trong mọi tình huống. Khi cậu đã thành thạo được kĩ năng này thì trong chiến đấu sự bền bỉ của cậu sẽ rất cao khả năng mệt mỏi giảm đáng kể."
Fred:" Vậy ta tập luyện như thế nào thưa thầy?."
Hugo chỉ về phía bờ hồ vừa ăn vừa nói:" Bây giờ cậu hãy xuống bờ hồ kia nhảy xuống đáy hồ và sử dụng năng lượng trong người để duy trì không khí và nhịp đập của tim. Trước đây ta có thể ở dưới đáy hồ trong nửa ngày vì thế cậu phải vượt qua được kỉ lục của ta chỉ bởi vì cậu là người sẽ thay đổi cả thế giới đấy hahaa."
Fred nghe lời của sư phụ mình rồi nhảy xuống đáy hồ, cậu cố gắng hít thở thật chậm sử dụng năng lượng trong cơ thể điều tiết nhịp đập của tim. Nhưng cậu không thể chịu được quá 10 phút khi thở dưới đáy hồ và lên bờ cậu thở hổn hển trong khi đó Hugo nhìn cậu và cười lớn:" Hahaa đừng nản lòng con đường dẫn tới đỉnh cao chưa bao giờ dễ dàng đâu."
Fred nghĩ về sự yếu đuối của mình lúc trước ở quê nhà Bermuda cậu lại tiếp tục lặn xuống. Cứ thế ngày qua ngày Fred cứ ngoi lên rồi lặn xuống còn Hugo thì đứng từ xa nhìn sự tiến bộ của cậu trong bài luyện tập. Sang đến ngày thứ bảy Hugo dậy không thấy Fred đâu mặc dù ông dạy rất sớm. Hugo tới bờ hồ và gọi tên Fred nhưng không thấy ai trả lời ông cũng không cảm nhận được Fred ở dưới đáy hồ. Hugo vội vàng khoác chiếc áo trắng cũ kĩ của mình vào rừng tìm Fred. Dành cả một ngày trời Hugo vẫn không thấy Fred đâu ông thầm nghĩ:" Có khi cậu ta thấy gian khổ nên đã bỏ chỗ rồi không chừng, haizz." Đi qua bờ hồ Hugo thấy Fred ngoi lên trên bờ thở hổn hển. Fred nhìn thấy ông và dơ ngón tay hình like và nói:" Con đã phá vỡ kỉ lục của thầy rồi đấy."
Thì ra trong quá trình luyến tập Fred đã giảm dao động của năng lượng cơ thể rồi hòa mình vào dòng nước nên Hugo không thể cảm nhận được sự sống của cậu. Khi Hugo tiến đến chỗ Fred thì cậu đã mệt quá rồi thiếp đi.
Hugo cười và nói:" Chàng trai này trong tương lai sẽ xoay chuyển cả thế giới cho xem."