Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thịnh Thế Diên Ninh

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thịnh Thế Diên Ninh
  3. Chương 5: Nguyễn Vô Niệm

Chương 5: Nguyễn Vô Niệm

Thái Hoà năm thứ 7, tháng 9 trở đi là mùa mưa bão đối với Đại Việt nói chung và cả người dân của đạo Hải Tây nói riêng. Tuy bão hay đi vào vùng lộ Nghệ An, Tân Bình, thế nhưng lộ Thanh Hoá cũng chịu đựng không ít cơn bão lớn. Tháng 9 năm đó vô tình một cơn bão lớn ập vào. Huyện Lôi Dương ở vùng trung du, gần đồng bằng thế nhưng cũng phải gánh chịu những trận mưa và cuồng phong tàn phá.

Năm đó nước sông Chu dâng cao, đê bị vỡ nước lũ tràn ngập hàng trăm dặm, tàn phá hoa màu vô số kể, cơn đại hồng thuỷ kéo theo vô số gia súc cùng người, cảnh tượng nhà cửa đổ sụp khắp nơi, đâu đâu cũng thấy. Dù nha môn có vận động dân chúng đi đắp đê ngăn lũ thế nhưng sức người lại không thể chống lại được sức trời.

Ở vùng núi huyện Lôi Dương, mùa hè trời nắng nóng làm mặt đất khô cằn, vừa mới nắng xong tháng chín lại gặp mưa lớn, kết cấu của mặt đất bị đứt gãy, những trận sụp lỡ, lũ ống, lũ quét liên tiếp xảy ra trong mấy ngày liền. Một trong số đó đã trực tiếp vùi lấp ngôi làng ở dưới chân núi tại Lôi Dương. Dân làng bỏ nhà mà chạy đi, mặc kệ tài sản, gia súc bị vùi lấp xuống dưới mặt đất đầy bùn.

Năm đó Nguyễn Vô Niệm mới chỉ 5 tuổi, đối diện với cơn cuồng phong bão lũ hắn thực sự bất lực, hắn cảm thấy bản thân mình nhỏ bé vô cùng. Căn nhà gỗ đơn sơ nhỏ bé làm sao có thể chống chọi lại được với thiên nhiên, chẳng mấy chốc đã đổ sụp xuống, Nguyễn Vô Niệm chỉ có thể trợn trừng mắt nhìn vách tường đổ xuống.

- Vô Niệm!

Nguyễn Vô Niệm cả thân thể bỗng nhiên được ôm chặt lại, một thân thể gầy yếu nhưng tràn đầy ấm áp đã bảo bọc hắn, vách tường gỗ đổ sụp xuống thân thể nàng khiến thân thể nàng đổ gục xuống, thế nhưng vòng tay nàng vẫn chắc nịch ôm lấy Nguyễn Vô Niệm. Trời quá tối, Nguyễn Vô Niệm không thể nhìn thấy được gương mặt của mẹ hắn là như thế nào, thế nhưng vầng hào quang thánh khiết đó vẫn toả sáng ngời ngời như lúc nàng vừa sinh hắn chào đời vậy.

- Mẹ, mẹ không sao chứ?

Nguyễn Vô Niệm bất giác sợ hãi hô lên. Hắn không sợ cái chết, với một người chín kiếp luân hồi như hắn chết chẳng qua cũng là lại đi qua cầu Nại Hà một lần nữa mà thôi, thế nhưng hắn thực sự sợ hãi mất đi người thân duy nhất của hắn trên thế giới này. Những kiếp trước hắn đều là nhập xác trọng sinh, duy chỉ có lần này hắn thực sự được sinh ra, hắn có sự kết nối máu mủ với người phụ nữ thiện lương này. Năm năm, nếu là đứa trẻ bình thường nhận thức sẽ rất ít ỏi, thế nhưng tâm trí hắn là người trưởng thành, hắn cảm nhận được sự yêu thương, tình mẫu tử của nàng dành cho hắn, hắn chứng kiến được trong suốt năm năm nàng đã phải vất vả như thế nào để có thể nuôi dưỡng hắn trong suốt 5 năm qua. Nguyễn Vô Niệm còn muốn lớn thêm chút nữa để có thể phụ giúp nàng nhiều việc, lớn thêm chút nữa là có thể thay nàng làm việc, để cho nàng trải qua cuộc sống sung sướng, người phụ nữ này cả cuộc đời hai mươi mấy năm đã phải chịu quá nhiều đau khổ rồi.

- Mẹ không sao, Vô Niệm đừng sợ, có mẹ đây rồi.

Giọng nói nàng yếu ớt nhưng ẩn chứa trong đó là tình mẫu tử thiêng liêng vô bờ bến. Thế nhưng Nguyễn Vô Niệm nghe được từ giọng nói nàng thật sự không ổn, bởi vì hơi thở của nàng đã mang tiếng khò khè, chứng tỏ phổi đã bị tổn thương rồi.

Ầm!

- Núi lở, núi lở rồi!

Lúc này bên ngoài chỉ nghe được tiếng nổ lớn, sau đó là tiếng người la hét thất thanh, ngôi nhà vốn đã đổ sụp nay lại bị đụng thêm một cái nữa, cũng vì vậy mà bức tường đổ bị thổi bay đi, thế nhưng cùng với đó là cơn lũ bùn đất cũng cuốn luôn hai mẹ con Vô Niệm.

- Mẹ, mẹ, người mau tỉnh la…phù…

Vô Niệm cố gắng hô, thế nhưng bùn đất lập tức muốn lấp kín miệng hắn, đứng trước cơn thịnh nộ của thiên nhiên, con người thực sự rất nhỏ bé, dù hắn là người trọng sinh, dù luân hồi chín hay mười kiếp đi chăng nữa cũng phải bó tay.

Lúc này ở trên bầu trời cao không ai có thể thấy được ba người đang đứng giữa không trung, không ai khác ngoài Phán quan cùng đầu Trâu mặt Ngựa. Phán quan thở dài nói.

- Thực sự là nghiệp chướng, mấy trăm năm nhiệm kỳ ta chưa từng thấy kẻ nào như thế này, cứ mỗi lần trọng sinh năm năm lại phải chết, ta cứ nghĩ rằng lần này luân hồi như đi đầu thai ít ra hắn phải sống được 20 năm, không ngờ mới 5 năm lại đến kiếp nạn.

Đầu Trâu mặt Ngựa cũng vô cùng buồn rầu, nếu không phải bọn hắn thất trách thì mọi việc cũng sẽ không đến bước này. Đầu Trâu hỏi.

- Phán quan, nếu bây giờ hắn chết thì không còn cách nào nữa sao?

Phán quan lắc đầu nói.

- Người có chín mệnh, hắn luân hồi đã cửu kiếp rồi, nếu lần này vẫn chết sớm như vậy e rằng ba chúng ta cũng không thể giấu được nữa, đến lúc đó cũng chỉ có thể chịu tội với Diêm vương thôi. Nhưng nếu lần này hắn có thể thoát nạn, ngược lại có thể thọ khá lâu đấy. Nhưng mà…thiên đạo này thực sự…con người có thể chống lại được sao?

Nhìn hai mẹ con đang bị dòng lũ cuốn đi Phán quan trực tiếp tuyên cho Nguyễn Vô Niệm án tử. Con người quá nhỏ bé để có thể đối chọi lại với thiên nhiên. Mặt Ngựa đột nhiên nói.

- Cũng chưa chắc đâu, Phán quan đại nhân nhìn kìa.

Nguyễn Vô Niệm lúc này đã bị cơn lũ bùn nhấn xuống, một đứa trẻ năm tuổi thì có thể làm được gì đây. Hắn đã muốn buông xuôi, cùng lắm lại đi gặp ba vị kia một lần nữa thôi. Thế nhưng bỗng nhiên lúc này vòng tay ôm hắn bỗng nhiên siết chặt lại, sau đó thân thể hắn từ từ được nâng lên cao. Bùn đất làm hạn chế tầm nhìn, nhưng rất nhanh hắn đã nhìn thấy được cảnh tượng phía trước, hoá ra lúc này mẹ hắn đã dùng hai tay để nâng hắn lên cao, không để bị cơn lũ ảnh hưởng, sắc mặt nàng trắng bệch, tái xanh đi không biết vì mệt hay vì lạnh. Nhìn thấy con trai bị dòng lũ nhấn chìm, sức mạnh của người mẹ bỗng nhiên bộc phát, nàng không biết lấy từ đâu ra lực lượng lại có thể níu được con mình lên phía trên. Thế nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi, nâng được con trai lên trên, bản thân nàng lại chìm xuống dưới dòng lũ bùn đất.

- Mẹ, mẹ đừng bỏ cuộc. Mẹ...khọc…!

Trong nháy mắt cả hai đều chìm xuống dưới dòng lũ đặc quánh, Nguyễn Vô Niệm cảm thấy mình không thể thở được, tay chân cũng không thể cử động được. May mắn chính là chỉ chưa đến nửa phút sau, cơn lũ như đã mất đi động lực đã dừng lại, mà Nguyễn Vô Niệm thì theo quán tính bị vất lăn lóc ra ngoài, tránh khỏi một kiếp bị chôn vùi. Thế nhưng trên người hắn cũng bị đè một tầng bùn lớn chỉ lò được mỗi cái đầu ra ngoài. Hắn ngoái nhìn về phía lớp bùn đất đã chôn vùi không biết bao nhiêu người, kể cả mẹ hắn ở bên trong đó. Hắn muốn đào lớp bùn kia ra để cứu mẹ, thế nhưng hắn bất lực, hắn vô dụng, hắn không thể cứu được mẹ của mình. Nguyễn Vô Niệm khóc nấc lên thành tiếng, hắn không biết đã bao nhiêu lâu rồi chưa khóc, tâm hắn như tan nát ra thành vạn mảnh, thân thể kiệt sức rã rời, đôi mắt hắn từ từ nhắm lại, nếu hắn chết cũng là một điều tốt.

Ba ngày sau trận sạt lở, những người dân còn sống sót của làng cũng đã đào móc mặt đất bùn để tìm ra thi thể của người thân. Nguyễn Vô Niệm không chết, mẹ hắn đã hi sinh tính mạng để bảo vệ hắn, sau khi ngất đi đến buổi sáng, mưa tan hắn cũng được người dân cứu thoát khỏi lớp bùn đè chặt trên người.

Nguyễn Vô Niệm lúc này quỳ trước một ngôi mộ được đắp sơ sài, đằng trước chỉ có một tấm gỗ nhỏ khắc mấy chữ Nguyễn Thị Hoa chi mộ làm bia. Lúc tìm được thi thể của mẹ, mẹ nằm cách hắn không xa, chỉ hai mươi mét thôi, nhưng đó chính là ranh giới sinh tử, một người sống, một người đã chết. Nguyễn Vô Niệm tâm như tan nát, năm năm qua chính là năm năm hắn thực sự hạnh phúc, thoải mái khi bên mẹ, đáng tiếc, cuộc vui lại chóng tàn như vậy.

- Ninh ca con người sống chết có số, ngươi cũng đừng quá đau lòng.

Đầu Trâu, mặt Ngựa lúc này đứng sau lưng của Nguyễn Vô Niệm an ủi hắn. Cũng nhờ có đầu Trâu mặt Ngựa chỉ điểm mà Nguyễn Vô Niệm mới có thể tìm được mẹ nhanh như vậy. Nguyễn Vô Niệm nói.

- Đừng gọi ta là Ninh ca. Dương Ninh đã chết từ tám kiếp trước, ở đây cũng chỉ có Nguyễn Vô Niệm mà thôi.

Đầu Trâu mặt Ngựa liền im lặng. Mấy kiếp trước Dương Ninh dù luân hồi thế nhưng hắn như một đầu cá ướp muối chỉ muốn ăn no chờ chết, cũng không quên mình là Dương Ninh, thế nhưng bây giờ hắn nói như vậy cũng có nghĩa rằng Dương Ninh đã chấp nhận thân phận mới của mình – Nguyễn Vô Niệm. Nguyễn Vô Niệm chợt nói.

- Đầu Trâu mặt Ngựa, ta có chuyện muốn nhờ.

Đầu Trâu liền vỗ ngực nói.

- Ninh…à không, Niệm ca muốn gì cứ việc nói, bọn ta tuyệt đối sẽ không chối từ.

Mặt Ngựa nhìn đầu Trâu như nhìn thằng ngu, uy, là ngươi không chối từ chứ không phải là ta. Nguyễn Vô Niệm nói.

- Xin hãy để cho ta có thể nói chuyện với mẹ ta một lần cuối. Ta biết âm hồn con người có thể tồn tại ở dương gian 49 ngày nếu chưa muốn đi qua Quỷ môn quan. Mẹ ta chắc chắn còn tại dương thế.

Đầu Trâu mặt Ngựa không khỏi nhìn nhau, kẻ này chết quá nhiều lần rồi đến luật của âm phủ cũng hiểu thấu triệt như vậy. Mặt Ngựa thở dài nói.

- Niệm ca, thực ra…mẹ của ngươi lúc nào cũng đứng ở bên cạnh ngươi.

Hắn vẩy tay một cái, một đoàn ánh sáng hiện ra bên cạnh Nguyễn Vô Niệm, bên cạnh Nguyễn Vô Niệm, mẹ hắn vẫn đứng đó, gương mặt vừa xinh đẹp, dịu dàng nhưng lúc này lại mang theo một tia lo lắng. Nàng như cố gắng muốn nói gì đó thế nhưng âm hồn thì không thể nói chuyện được với người dương thế, nếu không phải có mặt Ngựa làm phép, đến nhìn Nguyễn Vô Niệm cũng không thấy được.

Tuy không nghe được giọng nói quen thuộc của mẹ, nhưng chỉ cần nhìn thôi hắn đều hiểu mẹ hắn muốn nói gì. Nguyễn Vô Niệm giang đôi tay ôm lấy mẹ mình, dù chỉ là hư vô âm hồn, nhưng không hiểu sao hắn lại có thể cảm nhận được từng tia ấm áp quen thuộc đó. Nguyễn Vô Niệm nói.

- Mẹ yên tâm, con sẽ sống thật tốt, sẽ ăn cơm đúng bữa nhưng sẽ không béo phì đâu, con sẽ tắm đúng giờ sẽ không để bệnh đâu. Con cũng sẽ không một mình, bên con còn có dân làng, còn có cả đầu Trâu mặt Ngựa nữa, mẹ thấy chứ.

Âm hồn của Nguyễn Thị Hoa lúc này đã thấm đẫm nước mắt, nàng thương tiếc cho đứa bé mới chỉ năm tuổi lại phải hiểu chuyện đến vậy, nàng tiếc nuối vì không thể bên cạnh con trai nhiều hơn nữa. Nguyễn Vô Niệm ngẩng đầu lên nhìn mẹ nói.

- Con sẽ sống thật tốt, nên mẹ hãy ra đi thanh thản và đừng lo lắng gì về con nhé. Mẹ xứng đáng có một cuộc sống tốt hơn.

Hai mẹ con âm dương cách biệt, bốn mắt nhìn nhau, có vạn lời muốn nói nhưng chỉ có thể dằn lại ở trong tim. Lúc này một luồng ánh sáng chiếu vào Nguyễn Thị Hoa, nàng đưa tay lên khẽ xoa đầu hắn, nàng khẽ gật đầu như đồng ý với điều Nguyễn Vô Niệm nói. Thân thể nàng từ từ bay lên cao, sau đó hoá thành muôn ngàn tia sáng tan vào bên trong không khí.

- Nàng đã đi qua Quỷ môn quan rồi.

Đầu Trâu nói. Mặt Ngựa cũng góp lời.

- Phán quan đã xem qua, nàng kiếp này là người tốt, kiếp sau sẽ được sung sướng.

Nguyễn Vô Niệm gật đầu nói.

- Được rồi, các ngươi cũng không cần phải an ủi ta. Ta đã hứa với mẹ sẽ sống cho ra sống. Phải để cho thế giới này biết đến tên Nguyễn Vô Niệm, con trai của Nguyễn Thị Hoa.

Mười vạn năm trước, Kiếp tộc phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Cổ Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.

Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, quét ngang võ giới.

Mời đọc:

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5678 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5221 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4960 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4541 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4467 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4364 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter