Chương 16: Gặp lại Hiểu Lệ,An Nhi tỏa sáng
Sáng nay có tiết học lịch sử,cô và Anh Thư cùng khối, cùng chuyên ngành nên học chung lớp.
Hai đứa dậy sớm rủ nhau xuống căng-tin ăn sáng để lên lớp sớm,cô giáo lịch sử nổi tiếng khó tính nên cô không muốn đến muộn.
Ăn xong,hai người chuẩn bị giờ lên lớp,đi qua chỗ khúc cua cầu thang có một sự va chạm nhẹ.Đám bạn nữ đằng trước nô đùa nhau không nhìn thấy va vào người cô và Anh thư.
Cô và Anh thư không việc gì nhưng bạn nữ đó thì va phải tường có chút đau.
"Là cô,đúng là oan gia xui xẻo mà".Nghe giọng nói the thé mà hai người ngỡ ngàng không biết cô ta là ai.
Không chờ hồi đáp:" vụ bút thư pháp lần trước còn chưa tính sổ xong,giờ cô xô tôi té cố tính thế nào".
Lúc nay An Nhi mới nhớ đến cô ta,ngẩng đầu lên cô hỏi:"sao muốn tính thế nào?".
Đám bạn đi cùng có đứa kéo tay cô ta nói nhỏ:"Hiểu Lệ,thôi cậu đừng động đến cô ta,cô ta là thủ khoa năm nay đấy,được các thầy cô quý lắm".
Có đứa nói tiếp:"nghe nói đang bình chọn hoa khôi của trường điểm số cao hơn cả cậu rồi đấy ".
Hiểu Lệ gạt tay ra rồi quát:"thủ khoa thì thế nào chứ tao sợ nó chắc,bình chọn hoa khôi gì,trông cũng chỉ như thế,sao bằng tao được ".
An nhi nhìn nãy giờ đã ngứa mắt lắm rồi cô không muốn gây chuyện trong trường học nhưng có một số kẻ cây muốn lặng mà gió chẳng muốn dừng.
"Sao,muốn gây sự hả?"Cô hất mặt lên.
"Chẳng hiểu mắt mũi các bạn làm sao nữa thành phần này mà cũng được chọn vào top hoa khôi thanh lịch,phải chọn là top đanh đá,chua ngoa mới đúng,trông chẳng ra làm sao cả."
Hiểu Lệ điên tiết,mắt long sòng sọc lên nhìn như muốn ăn thịt cô vậy.Nó lao vào định đánh cô nhưng thân thủ nó làm sao nhanh bằng cô được,cô né ra đá một cái vào bắp chân nó lăn đùng ra đất, gào lên inh ỏi.
Lũ bạn thấy thế đứa chạy lại đỡ nó,đứa thì xông lên định đánh cô.Chưa kịp động đến sợi tóc của cô thì Nhật Nam xuất hiện hất lũ chúng nó ra.
""Có sao không?" Nhật Nam hỏi.?
Cô dí dỏm đáp:"cậu nhìn tớ thấy có sao không",mấy đứa này đâu phải đối thủ của tớ,cậu biết mà,cô nháy mắt trêu cậu.
Nhớ đến sự việc lần trước cậu nhìn cô cười với ánh mắt cưng chiều.
Cô quay sang nhìn bọn chúng:"sao đánh chán chưa,đừng tưởng lấy đông hiếp yếu nhé,chị chưa ra tay đâu,chị mà ra tay mấy cưng giờ không còn đứng đấy được đâu,biến đi".
Chúng lút cút chạy lẹ đi mất,ánh mắt Hiểu Lệ nhìn Nhật Nam vẻ lưu luyến,sau lần gặp trước cô đã điều tra về Nhật Nam và thầm yêu đơn phương cậu ấy.
Ánh mắt Anh thư mê đắm nhìn An Nhi:"trời ơi,cậu thật là ngầu,tớ yêu cậu mất rồi".
Nhật Nam quay sang nhìn Anh Thư với ánh mắt cảnh giác,cậu lôi nhẹ An Nhi sang bên cạnh mình.
"Sao cậu lại ở đây" An nhi hỏi?.
Bà ngoại gửi cho cậu ít đồ nên tớ mang sang cho cậu ai ngờ gặp được cảnh này.
"Ừ vậy thôi,bọn tớ lên lớp đây" cậu cũng về học đi.
Nhật Nam nhìn Anh thư bằng ánh mắt làm cô lạnh cả sống lưng.
Nhật Nam đi rồi,Anh thư quay sang cô kể khổ:"trời! tớ nói có thế thôi mà đã bị ghen kìa trời,số tớ khổ quá mà!".
Cô đập nhẹ vào lưng:"thôi vào đi cô nương,muộn rồi đứng đấy mà luyên thuyên".
Hai đứa vào vừa kịp giờ học,may mà sự cố sảy ra nhanh, không vào muộn lại mệt với bà cô khó tính này mất thôi.
Giọng cô trầm ấm:"Các bạn sinh viên,hôm nay chúng ta tiếp tục học chương trình sử ký.Nhưng khi đánh giá những kỹ năng trong sách giáo khoa tôi muốn đánh giá bài tập của các bạn vào tuần trước,xin mời một bạn lên bảng ".
Anh thư liên tục bấm tay tôi:"chết rồi tớ quên chưa học bài tuần trước",An nhi quay sang nhìn cô cười.
"Đó,bạn áo trắng đó đứng lên trả lời câu hỏi cho tôi,cô chỉ vào An Nhiên."
Anh Thư quay sang chắp tay lẩm nhẩm nói nhỏ:"xin lỗi tớ hại cậu rồi.
Đủ mọi ánh mắt quay ra nhìn cô,người vui mừng,người thương hại cũng có.
Giọng cô trầm ấm vang lên,cô trả lời từng mục một rất lưu loát,từng sự kiện xen kẽ nhau rất logic.
Tận khi cô ngồi xuống các bạn ai cũng mắt chữ O nhìn cô vẻ sùng bái,phải nói sử ký là một môn muốn học thuộc đã khó nay cô lại diễn trình lại tuyệt vời đến thế.
Cô giáo mỉm cười hài lòng:"em trả lời tốt lắm,em tên gì nào ".
Cô nhẹ nhàng đứng lên trả lời:"dạ,em là An Nhiên ạ!".
Tiếng xì xèo bàn tán của các bạn vang lên:"trời hóa ra là thủ khoa của khối bảo sao lại giỏi vậy,đúng là hạt giống tốt mà".
Có lẽ mở đầu thuận lợi nên tiết học trôi qua một cách nhẹ nhàng hơn.
(Không phải mình viết nhầm An nhi và An nhiên đâu nhé,Khi đi học các bạn vẫn nghĩ đó là An Nhiên nhưng chỉ có cô mới biết An nhiên đã ngủ say rồi còn An Nhi giờ mới là nhân cách của cô!)
Cảm ơn các bạn đã theo dõi truyện của minh,đây là bộ đầu tay nên viết có hơi lủng củng các bạn thông cảm nhé.
Hai đứa dậy sớm rủ nhau xuống căng-tin ăn sáng để lên lớp sớm,cô giáo lịch sử nổi tiếng khó tính nên cô không muốn đến muộn.
Ăn xong,hai người chuẩn bị giờ lên lớp,đi qua chỗ khúc cua cầu thang có một sự va chạm nhẹ.Đám bạn nữ đằng trước nô đùa nhau không nhìn thấy va vào người cô và Anh thư.
Cô và Anh thư không việc gì nhưng bạn nữ đó thì va phải tường có chút đau.
"Là cô,đúng là oan gia xui xẻo mà".Nghe giọng nói the thé mà hai người ngỡ ngàng không biết cô ta là ai.
Không chờ hồi đáp:" vụ bút thư pháp lần trước còn chưa tính sổ xong,giờ cô xô tôi té cố tính thế nào".
Lúc nay An Nhi mới nhớ đến cô ta,ngẩng đầu lên cô hỏi:"sao muốn tính thế nào?".
Đám bạn đi cùng có đứa kéo tay cô ta nói nhỏ:"Hiểu Lệ,thôi cậu đừng động đến cô ta,cô ta là thủ khoa năm nay đấy,được các thầy cô quý lắm".
Có đứa nói tiếp:"nghe nói đang bình chọn hoa khôi của trường điểm số cao hơn cả cậu rồi đấy ".
Hiểu Lệ gạt tay ra rồi quát:"thủ khoa thì thế nào chứ tao sợ nó chắc,bình chọn hoa khôi gì,trông cũng chỉ như thế,sao bằng tao được ".
An nhi nhìn nãy giờ đã ngứa mắt lắm rồi cô không muốn gây chuyện trong trường học nhưng có một số kẻ cây muốn lặng mà gió chẳng muốn dừng.
"Sao,muốn gây sự hả?"Cô hất mặt lên.
"Chẳng hiểu mắt mũi các bạn làm sao nữa thành phần này mà cũng được chọn vào top hoa khôi thanh lịch,phải chọn là top đanh đá,chua ngoa mới đúng,trông chẳng ra làm sao cả."
Hiểu Lệ điên tiết,mắt long sòng sọc lên nhìn như muốn ăn thịt cô vậy.Nó lao vào định đánh cô nhưng thân thủ nó làm sao nhanh bằng cô được,cô né ra đá một cái vào bắp chân nó lăn đùng ra đất, gào lên inh ỏi.
Lũ bạn thấy thế đứa chạy lại đỡ nó,đứa thì xông lên định đánh cô.Chưa kịp động đến sợi tóc của cô thì Nhật Nam xuất hiện hất lũ chúng nó ra.
""Có sao không?" Nhật Nam hỏi.?
Cô dí dỏm đáp:"cậu nhìn tớ thấy có sao không",mấy đứa này đâu phải đối thủ của tớ,cậu biết mà,cô nháy mắt trêu cậu.
Nhớ đến sự việc lần trước cậu nhìn cô cười với ánh mắt cưng chiều.
Cô quay sang nhìn bọn chúng:"sao đánh chán chưa,đừng tưởng lấy đông hiếp yếu nhé,chị chưa ra tay đâu,chị mà ra tay mấy cưng giờ không còn đứng đấy được đâu,biến đi".
Chúng lút cút chạy lẹ đi mất,ánh mắt Hiểu Lệ nhìn Nhật Nam vẻ lưu luyến,sau lần gặp trước cô đã điều tra về Nhật Nam và thầm yêu đơn phương cậu ấy.
Ánh mắt Anh thư mê đắm nhìn An Nhi:"trời ơi,cậu thật là ngầu,tớ yêu cậu mất rồi".
Nhật Nam quay sang nhìn Anh Thư với ánh mắt cảnh giác,cậu lôi nhẹ An Nhi sang bên cạnh mình.
"Sao cậu lại ở đây" An nhi hỏi?.
Bà ngoại gửi cho cậu ít đồ nên tớ mang sang cho cậu ai ngờ gặp được cảnh này.
"Ừ vậy thôi,bọn tớ lên lớp đây" cậu cũng về học đi.
Nhật Nam nhìn Anh thư bằng ánh mắt làm cô lạnh cả sống lưng.
Nhật Nam đi rồi,Anh thư quay sang cô kể khổ:"trời! tớ nói có thế thôi mà đã bị ghen kìa trời,số tớ khổ quá mà!".
Cô đập nhẹ vào lưng:"thôi vào đi cô nương,muộn rồi đứng đấy mà luyên thuyên".
Hai đứa vào vừa kịp giờ học,may mà sự cố sảy ra nhanh, không vào muộn lại mệt với bà cô khó tính này mất thôi.
Giọng cô trầm ấm:"Các bạn sinh viên,hôm nay chúng ta tiếp tục học chương trình sử ký.Nhưng khi đánh giá những kỹ năng trong sách giáo khoa tôi muốn đánh giá bài tập của các bạn vào tuần trước,xin mời một bạn lên bảng ".
Anh thư liên tục bấm tay tôi:"chết rồi tớ quên chưa học bài tuần trước",An nhi quay sang nhìn cô cười.
"Đó,bạn áo trắng đó đứng lên trả lời câu hỏi cho tôi,cô chỉ vào An Nhiên."
Anh Thư quay sang chắp tay lẩm nhẩm nói nhỏ:"xin lỗi tớ hại cậu rồi.
Đủ mọi ánh mắt quay ra nhìn cô,người vui mừng,người thương hại cũng có.
Giọng cô trầm ấm vang lên,cô trả lời từng mục một rất lưu loát,từng sự kiện xen kẽ nhau rất logic.
Tận khi cô ngồi xuống các bạn ai cũng mắt chữ O nhìn cô vẻ sùng bái,phải nói sử ký là một môn muốn học thuộc đã khó nay cô lại diễn trình lại tuyệt vời đến thế.
Cô giáo mỉm cười hài lòng:"em trả lời tốt lắm,em tên gì nào ".
Cô nhẹ nhàng đứng lên trả lời:"dạ,em là An Nhiên ạ!".
Tiếng xì xèo bàn tán của các bạn vang lên:"trời hóa ra là thủ khoa của khối bảo sao lại giỏi vậy,đúng là hạt giống tốt mà".
Có lẽ mở đầu thuận lợi nên tiết học trôi qua một cách nhẹ nhàng hơn.
(Không phải mình viết nhầm An nhi và An nhiên đâu nhé,Khi đi học các bạn vẫn nghĩ đó là An Nhiên nhưng chỉ có cô mới biết An nhiên đã ngủ say rồi còn An Nhi giờ mới là nhân cách của cô!)
Cảm ơn các bạn đã theo dõi truyện của minh,đây là bộ đầu tay nên viết có hơi lủng củng các bạn thông cảm nhé.