Chương 19: Một đêm không bình thường
Edit: Lan Điềm Điềm
Kiểu cái gì cũng nghe theo này tuy chỉ là giả, nhưng ở trước mặt Lạc Thừa Thu Đổng Thiếu Ân tình nguyện giả vờ cả đời.
Nhìn Lạc Thừa Thu thu dọn đồ đạc, Đổng Thiếu Ân thật ra cũng không đưa ra ý kiến gì, chỉ là lúc gần xong thì Đổng Thiếu Ân đi vào phòng tắm, cầm theo hai bàn chải đánh răng đi ra.
Lạc Thừa Thu thấy thế thì mỉm cười, "Cái này đúng là rất quan trọng, đồ mình dùng quen vẫn tốt hơn, tuy ở khách sạn toàn là đồ mới nhưng vẫn có chút không thoải mái."
Đối với lời này, Đổng Thiếu Ân rất đồng ý.
Sau khi thu dọn và tắm xong, hai người nằm ở trên giường, Lạc Thừa Thu cọ cọ gối mềm tìm tư thế thoải mái nói, "Ngày mai đi công tác, tối hôm nay ngủ sớm một chút."
Đôi mắt Đổng Thiếu Ân hơi tối lại, y bỗng nhiên thò lại gần, ôm lấy cổ Lạc Thừa Thu.
"Không muốn sao?"
Trong lòng Lạc Thừa Thu nhảy dựng, hắn hiểu Đổng Thiếu Ân đang ám chỉ điều gì.
Trong thời gian ngắn, Lạc Thừa Thu không phải ứng gì, đôi mắt Đổng Thiếu Ân càng trầm xuống, sau đó chủ động hôn lên môi hắn...
Đổng Thiếu Ân cùng Lạc Thừa Thu ở bên nhau cũng không ngắn, tuy Lạc Thừa Thu ở phương diện này là nằm trên, nhưng chưa bao giờ tình nguyện, nhưng Đổng Thiếu Ân rất hiểu rõ cơ thể hắn, cho nên muốn kéo Lạc Thừa Thu vào dục vọng, cũng không phải là không thể.
Đôi mắt Lạc Thừa Thu hơi đỏ lên, lúc Đổng Thiếu Ân đang muốn tiến thêm một bước, hắn tóm lại tay y, "....Khoan đã."
Đổng Thiếu Ân bình tĩnh nhìn Lạc Thừa Thu cũng không nói gì, nhưng ánh mắt tựa hồ lên án hành vi của hắn.
Lạc Thừa Thu mỉm cười, bỗng nhiên vòng tay ôm chầm lấy vòng eo Đổng Thiếu Ân, sau đó kéo người về phía mình, "Loại chuyện này, không phải nên để tôi chủ động sao?" Nói xong Lạc Thừa Thu nhắm mắt, hôn lên môi Đổng Thiếu Ân.
Lúc này Đổng Thiếu Ân cũng nhanh chóng nhắm mắt theo.
Nụ hôn dài kết thúc, nhiệt độ cơ thể cũng nóng lên. Lạc Thừa Thu không khỏi nghĩ đến trước kia, hắn cảm thấy tư vị hôn môi bây giờ so với trước kia, có gì đó khang khác....
Nếu trước kia chỉ là nhẫn nại cho qua chuyện, thì hiện tại chính hắn cũng ôm một tia chờ mong. Hơn nữa lúc thật sự làm đến bước cuối, hắn mới phát hiện..tư vị này, hay nói Đổng Thiếu Ân quyến rũ hơn hắn nghĩ.
Đối với Đổng Thiếu Ân mà nói, tự vị hôn môi vẫn như vậy. Chỉ là so với trước kia tựa như có cái gì đó không giống, y không biết là chỗ nào không giống, có thể là tâm tình, hoặc có thể là cái khác...
Nụ hôn dài kết thúc, cơ thể hai người càng dán lại gần nhau.
Không thể nghi ngờ, buổi tối này có chút khác biệt so với trước kia. Tuy ràng băn khoăn chuyện ngày mai đi công tác, hai người cũng chỉ làm hai lần thôi.
Lúc sau, hai người đều vô cùng thỏa mãn đi vào giấc ngủ...Buổi tối này, giấc ngủ này phải nói là cực kì tốt, tốt nhất từ trước đến giờ.
Đổng Thiếu Ân một đêm không mộng mị đến hừng đông.
Lạc Thừa Thu cũng thế, đúng là tối qua ngủ rất ngon, những lần trước hắn còn thường mơ thấy chuyện đời trước, vậy mà đêm qua hắn lại không mơ thấy nữa....
Kiểu cái gì cũng nghe theo này tuy chỉ là giả, nhưng ở trước mặt Lạc Thừa Thu Đổng Thiếu Ân tình nguyện giả vờ cả đời.
Nhìn Lạc Thừa Thu thu dọn đồ đạc, Đổng Thiếu Ân thật ra cũng không đưa ra ý kiến gì, chỉ là lúc gần xong thì Đổng Thiếu Ân đi vào phòng tắm, cầm theo hai bàn chải đánh răng đi ra.
Lạc Thừa Thu thấy thế thì mỉm cười, "Cái này đúng là rất quan trọng, đồ mình dùng quen vẫn tốt hơn, tuy ở khách sạn toàn là đồ mới nhưng vẫn có chút không thoải mái."
Đối với lời này, Đổng Thiếu Ân rất đồng ý.
Sau khi thu dọn và tắm xong, hai người nằm ở trên giường, Lạc Thừa Thu cọ cọ gối mềm tìm tư thế thoải mái nói, "Ngày mai đi công tác, tối hôm nay ngủ sớm một chút."
Đôi mắt Đổng Thiếu Ân hơi tối lại, y bỗng nhiên thò lại gần, ôm lấy cổ Lạc Thừa Thu.
"Không muốn sao?"
Trong lòng Lạc Thừa Thu nhảy dựng, hắn hiểu Đổng Thiếu Ân đang ám chỉ điều gì.
Trong thời gian ngắn, Lạc Thừa Thu không phải ứng gì, đôi mắt Đổng Thiếu Ân càng trầm xuống, sau đó chủ động hôn lên môi hắn...
Đổng Thiếu Ân cùng Lạc Thừa Thu ở bên nhau cũng không ngắn, tuy Lạc Thừa Thu ở phương diện này là nằm trên, nhưng chưa bao giờ tình nguyện, nhưng Đổng Thiếu Ân rất hiểu rõ cơ thể hắn, cho nên muốn kéo Lạc Thừa Thu vào dục vọng, cũng không phải là không thể.
Đôi mắt Lạc Thừa Thu hơi đỏ lên, lúc Đổng Thiếu Ân đang muốn tiến thêm một bước, hắn tóm lại tay y, "....Khoan đã."
Đổng Thiếu Ân bình tĩnh nhìn Lạc Thừa Thu cũng không nói gì, nhưng ánh mắt tựa hồ lên án hành vi của hắn.
Lạc Thừa Thu mỉm cười, bỗng nhiên vòng tay ôm chầm lấy vòng eo Đổng Thiếu Ân, sau đó kéo người về phía mình, "Loại chuyện này, không phải nên để tôi chủ động sao?" Nói xong Lạc Thừa Thu nhắm mắt, hôn lên môi Đổng Thiếu Ân.
Lúc này Đổng Thiếu Ân cũng nhanh chóng nhắm mắt theo.
Nụ hôn dài kết thúc, nhiệt độ cơ thể cũng nóng lên. Lạc Thừa Thu không khỏi nghĩ đến trước kia, hắn cảm thấy tư vị hôn môi bây giờ so với trước kia, có gì đó khang khác....
Nếu trước kia chỉ là nhẫn nại cho qua chuyện, thì hiện tại chính hắn cũng ôm một tia chờ mong. Hơn nữa lúc thật sự làm đến bước cuối, hắn mới phát hiện..tư vị này, hay nói Đổng Thiếu Ân quyến rũ hơn hắn nghĩ.
Đối với Đổng Thiếu Ân mà nói, tự vị hôn môi vẫn như vậy. Chỉ là so với trước kia tựa như có cái gì đó không giống, y không biết là chỗ nào không giống, có thể là tâm tình, hoặc có thể là cái khác...
Nụ hôn dài kết thúc, cơ thể hai người càng dán lại gần nhau.
Không thể nghi ngờ, buổi tối này có chút khác biệt so với trước kia. Tuy ràng băn khoăn chuyện ngày mai đi công tác, hai người cũng chỉ làm hai lần thôi.
Lúc sau, hai người đều vô cùng thỏa mãn đi vào giấc ngủ...Buổi tối này, giấc ngủ này phải nói là cực kì tốt, tốt nhất từ trước đến giờ.
Đổng Thiếu Ân một đêm không mộng mị đến hừng đông.
Lạc Thừa Thu cũng thế, đúng là tối qua ngủ rất ngon, những lần trước hắn còn thường mơ thấy chuyện đời trước, vậy mà đêm qua hắn lại không mơ thấy nữa....