Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thiên Triều Quỷ Sư

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thiên Triều Quỷ Sư
  3. Chương : 94

Chương : 94

Đêm hôm ấy, Tư Đồ cùng Ân Thịnh đến phòng thẩm vấn xem tình hình Giải Ứng Tông.

Trên băng ghế dài phía ngoài phòng thẩm vấn, Khâu Lạc ngồi mà cứ lo lắng không yên.

Tư Đồ vào trong trước, ánh mắt rơi lên nơi cổ áo mở rộng của Giải Ứng Tông, áo khoác vứt tại trên bàn. Giải Ứng Tông căn bản luôn gây ấn tượng với vẻ ngoài hoàn mỹ, âu phục chỉnh tề, khí chất trầm ổn, ánh mắt dò xét cùng nụ cười không rõ ý nghĩa.

Tư Đồ trở tay đóng cửa, khuôn mặt lo lắng của Khâu Lạc nháy mắt biến mất phía sau khe cửa. Giải Ứng Tông dời mắt, khoanh tay dựa vào lưng ghế.

"Tôi đây là lần đầu ngồi phòng thẩm vấn."

"Đời người thế nào cũng phải có chút kinh nghiệm." Tư Đồ nhún vai, có chút mệt mỏi vuốt vuốt mặt mày: "Lúc bọn họ tìm anh, anh đang tắm?"

"Có lẽ so với tắm còn phải phiền toái một chút." Giải Ứng Tông có ý riêng, bất mãn nói: "Tôi tin tưởng nếu đổi lại là cậu, e rằng đã rút súng."

"Úc..." Tư Đồ đột nhiên phản ứng, khuỷu tay chống tại mặt bàn dí sát mặt: "Làm được rồi hả?"

Giải Ứng Tông tằng hắng một cái: "Nếu như người của cậu không có tới."

Tư Đồ đột nhiên cao hứng trở lại: "Vậy tốt."

"Tốt chỗ nào chứ?" Giải Ứng Tông trừng to hai mắt.

"Bởi vì tôi còn chưa có làm được." Tư Đồ thật tự nhiên nói, liền thấy Ân Thịnh từ bên ngoài đẩy cửa tiến vào.

Ân Thịnh ở ngoài cửa trấn an Khâu Lạc một hồi. Thiếu niên tóc có chút loạn, da thịt ở phần cổ rõ ràng có dấu hôn, chỉ là chính cậu không phát hiện.

Ân Thịnh hiếm thấy đầy thiện ý giúp thiếu niên kéo cao cổ áo, che đi những dấu hôn kia, mới đứng dậy đi vào.

"Khâu Lạc rất lo cho anh." Ân Thịnh nói: "Hai người đã xác định quan hệ?"

Giải Ứng Tông dở khóc dở cười: "Các người xảy ra chuyện gì? Từ lúc nào lại trở nên nhiều chuyện như vậy?"

Ân Thịnh ngáp dài một cái: "Chuyện xảy ra gần đây quá kích thích tế bào não, cho nên muốn thư giãn một chút."

Giải Ứng Tông đành chịu, giơ tay đến trước mặt Tư Đồ, ý tứ −−−− cho xin điếu thuốc.

Tư Đồ giơ lên hai bàn tay −−−− hết rồi.

Giải Ứng Tông thở dài: "Cách ngày xét xử chỉ còn một tuần."

Tư Đồ gật đầu: "Xảy ra chuyện gì, nói đi."

Kỳ thực Giải Ứng Tông cũng là không hiểu ra sao, anh đang cùng Khâu Lạc vui vẻ tận hưởng thế giới hai người, lại đột nhiên bị Hồ Diệp gõ cửa mang về cảnh cục.

Trên đường anh không ngừng gọi điện cho Kim Đại Chung, đầu kia không ai nhấc máy, lại gọi cho văn phòng luật sư, đầu kia đáp ứng sẽ cho luật sư đến hỗ trợ.

Từ miệng Hồ Diệp chỉ biết được, nơi ở của Cừu Khiết đột nhiên nổ tung, mà hết thảy chứng cứ ở hiện trường đều đồng loạt chỉa mũi dùi về phía đại luật sư anh.

Tư Đồ nói: "Anh cùng Cừu Khiết có quen biết không?"

"Gặp qua hai lần." Giải Ứng Tông nói: "Thời điểm đi công tác tại thành phố S, chẳng phải hắn là tân nhậm bí thư trưởng sao? Trước vốn là một trong những trợ thủ của tiền nhiệm bí thư trưởng."

Tư Đồ nhìn nhìn tư liệu trong tay: "Anh cùng hắn từng xảy ra mâu thuẫn."

"Đã là chuyện của lần gặp mặt đầu tiên rồi. Hắn cho rằng vợ của hắn có gian díu với tôi."

Ân Thịnh nhíu mày nhìn anh: "Có hay là không có?"

"Đương nhiên là không có." Giải Ứng Tông không biết làm sao: "Vừa vặn khi đó nhận một vụ kiện tụng, vợ hắn bên phía viện kiểm sát, nên có chút liên hệ thôi."

"Ấn tượng đầu tiên cũng thật tệ a." Tư Đồ lại nhìn tư liệu, cau mày: "Án tham ô của tiền nhậm bí thư trưởng...Anh làm luật sư bên biện?"

"Bất quá là qua loa." Giải Ứng Tông nói: "Ăn cơm tù là chuyện ván đã đóng thuyền, chỉ là xem có thể phán nhẹ tội một chút hay không."

"Vì sao lại mời anh?"

"Có người giới thiệu." Giải Ứng Tông xoa xoa cổ: "Có điều sau khi tên kia hạ vị, nhậm chức tiếp theo lại chính là Cừu Khiết."

"Hai lần ấn tượng đều rất tệ a." Ân Thịnh nói: "Vậy hắn chán ghét anh chính là chuyện bình thường đến không thể bình thường hơn rồi."

"Thời điểm Cừu Khiết chết anh đang ở đâu?" Tư Đồ khép lại tư liệu, khoanh tay nhìn anh.

Đây là những câu hỏi theo thông lệ, dù không hi vọng có thể tra ra được đầu mối gì.

"Tôi đang ở cùng với Khâu Lạc." Giải Ứng Tông chỉ chỉ bên ngoài: "Cậu có thể hỏi em ấy."

"Quả bom là được điều khiển từ xa." Tư Đồ nói: "Có chứng cứ vắng mặt cũng vô dụng."

"Này hỏi cùng không hỏi có gì khác nhau?" Giải Ứng Tông tức giận: "Chứng cứ xác thực trong tay Hồ Diệp cũng thực là nực cười."

Tư Đồ nói: "Tại hiện trường phát hiện một con chíp điện thoại, mà theo như lịch sử trò chuyện, cuộc gọi đến cuối cùng là từ điện thoại của anh."

"Cho nên mới thấy nực cười." Giải Ứng Tông thẳng tắp nhìn hắn: "Nếu đúng là nổ bom, vì sao điện thoại lại không hoàn toàn bị phá hủy? Vì sao tôi phải để lại manh mối nói cho các người tôi là hung thủ? Tốt xấu gì cũng đã theo nhiều vụ án như vậy, lần này thật sự là hạ thấp trí thông minh của tôi mà."

Tư Đồ buồn cười: "Nói anh là hung thủ anh lại tỏ ra bình tĩnh, hạ thấp trí thông minh của anh thì anh lại kích động."

"Chuyện này đến tột cùng chẳng khác nào là muốn nói tôi không có trí tuệ." Giải Ứng Tông nhìn hắn: "Chỉ là sau khi tôi ra tù sẽ nhận được rất nhiều hóa đơn (nổ bom hư hại đồ của người ta, bị bắt đền), đến lúc đó phiền các cậu giúp bồi thường với có được không?"

Quả nhiên mũi dùi đã chỉa tới. Tư Đồ xoa xoa mi tâm: "Hiện tại hẳn là nên nghĩ biện pháp gỡ bỏ tội danh của anh đi?"

"Kia chính là chứng cứ tốt nhất." Giải Ứng Tông nói: "Tội danh ám sát bí thư trưởng oan ức như vậy, trong vòng hai mươi bốn tiếng các người đã phá được án, thực sự là lợi hại."

Tư Đồ biết tâm tình anh giờ khắc này không tốt, đành đứng lên: "Để tôi gọi Khâu Lạc vào với anh."

Sắc mặt nam nhân lập tức hòa hoãn.

Tư Đồ cùng Ân Thịnh ra cửa, gọi Khâu Lạc vào trong, sau đó hai người liền đi tới văn phòng lầu dưới.

"Mục đích của Kim Đại Chung là gì chứ?" Ân Thịnh không tài nào hiểu được: "Tại sao nhất định phải giết Cừu Khiết?"

"Hay là vì gây sự chú ý." Tư Đồ đem tư liệu ném lên bàn, Hồ Diệp cùng Tiểu Nhị gõ cửa tiến vào.

"Sếp." Tiểu Nhị lấy ra vài tấm ảnh chụp: "Là ảnh chụp hiện trường vụ án của Cố Thành."

Tư Đồ tiếp nhận xem xét, chỉ thấy đó là tòa khách sạn cao ốc mà Cừu Khiết đã ở. Khách sạn này đại khái hơn hai mươi tầng lầu, vài vách tường đều bị phá hủy, lộ ra phòng khách cháy đen.

Đám người hỗn loạn, trong lúc nhất thời gây tắc nghẽn đường phố. Cố Thành chụp rất cẩn thận, có lẽ do bệnh nghề nghiệp quấy phá, y nắm bắt kỹ càng từng thần thái người xung quanh, lại lấy nét từng góc độ khác nhau của hiện trường vụ án.

Điều này khiến Tư Đồ có thể lập tức cảm nhận được không khí của hiện trường lúc đó, thậm chí có thể phân tích kỹ lưỡng hơn chút.

"Thời gian xảy ra vụ nổ là sau chín giờ tối." Tư Đồ nói: "Cừu Khiết mới vừa vào phòng khách sạn, đột nhiên căn phòng nổ tung."

Tiểu Nhị tựa hồ hồi tưởng lại cảnh tượng khi ấy, nhẫn nhịn buồn nôn nói: "Thi thể của Cừu Khiết là trực tiếp bị nổ văng ra cửa sổ, từ hơn hai mươi tầng lầu rơi thẳng xuống mặt đường."

Cừu Khiết hoàn toàn cháy đen, rơi xuống đến mặt đất cơ hồ đã nát bấy.

"Chu Chí Quần đâu?"

"Lúc đó hắn ở cùng với chúng tôi." Hồ Diệp nói: "Sau khi dùng cơm cùng Cừu Khiết, các anh em vốn muốn sắp xếp lại ca trực, đúng lúc hắn xuống lầu, liền tham gia sắp xếp cùng chúng tôi."

"Hắn hẳn là ở tại phòng kế bên?" Tư Đồ cau mày.

"Chỉ có thể nói hắn mạng lớn, ba gian phòng sát vách hoàn toàn đều bị ảnh hưởng của quả bom mà tan nát."

Ân Thịnh sờ sờ cằm: "Quả bom chứng thực là được điều khiển từ xa, lại trùng hợp cho quả bom nổ tung vào thời điểm các người không có ở đó..."

"Vậy đối phương hẳn là phải có mặt tại hiện trường." Tư Đồ đưa ra tổng kết.

Cẩn thận suy nghĩ, chuyện này rõ ràng có quan hệ cùng đến Kim Đại Chung, nhưng là lại bị lão xóa sạch dấu vết. Ngoại trừ Giải Ứng Tông, hoàn toàn không tìm được nửa điểm manh mối liên can tới lão.

"Có thể..." Ân Thịnh đột nhiên lên tiếng: "Chính là vị vụ nổ lần này, Kim Đại Chung mới vẫn kiên trì không xuất hiện."

Vẫn không xuất hiện, cũng là từ đầu tới cuối không có bất kỳ liên hệ gì với Cừu Khiết.

"Nói vậy ngay từ đầu đã định sẵn kế hoạch hoàn mỹ." Tư Đồ có chút giật mình: "Ngay từ đầu lão đã chuẩn bị giết Cừu Khiết?"

"Nhưng là tại sao?" Tiểu Nhị không hiểu ra sao nói: "Lúc trước không phải sếp nói lão sẽ nịnh bợ Cừu Khiết sao?"

"Có thể còn có ngã rẽ khác." Tư Đồ ngồi xuống, nhắm lại hai mắt: "Đem hết thảy hồ sơ cùng tư liệu có liên quan đến Kim Đại Chung ra đây, còn có Cừu Khiết."

Hồ Diệp lập tức xoay người ra ngoài, Tư Đồ còn chưa kịp lấy hơi, điện thoại lại đột nhiên vang lên.

"Ngày mai phải mở một buổi họp báo cỡ lớn." Đầu kia là thanh âm mệt mỏi của cục trưởng: "Các cậu hiện tại đem mọi chuyện phá đến triệt để rồi, bí thư trưởng thành phố S dưới sự bảo vệ gắt gao của lực lượng cảnh sát thành phố A, chết thảm như vậy..."

Ông tựa hồ cố hết sức đem cục tức nuốt trở về. Đã đến nước này, một mực quở trách cũng không có ý nghĩa gì.

"Tôi không cần biết, ngày mai sau khi ổn định truyền thông, vụ án này, trong vòng một tuần giải quyết ổn thỏa cho tôi!"

Một tuần?

Tư Đồ hơi nhướng mày, đầu kia đã gác máy.

Muốn truy ra Kim Đại Chung đâu phải chuyện dễ dàng, bọn họ cùng tổ trọng án trước trước sau sau cũng đã tra xét lão hơn nửa năm...

Tiểu Nhị nhìn Tư Đồ nhíu mày, đột nhiên nói: "Sếp, ngày mai anh có trả lời câu hỏi trong buổi họp báo thì chọn câu của Cố Thành đi, anh ấy chắc chắn sẽ giữ đúng mực."

Tư Đồ sững sờ, lúc này mới nhớ tới trong những phóng viên kia còn có một người có thể coi là người mình. Có điều này không chắc là cơ hội tốt, đem mũi dùi cố ý chĩa sang hướng khác...

Ân Thịnh ngồi ở bên cạnh đờ ra, nhìn trần nhà, mười ngón tay giao nhau chống tại cằm. Tại sao phải giết Cừu Khiết? Kim Đại Chung lão sẽ không vô duyên vô cớ làm chuyện gì, lão là người làm ăn, đương nhiên sẽ không làm chuyện gây thâm hụt tiền bạc, nói cách khác, giết Cừu Khiết đối với lão có lợi gì?

"Đông Thiểu Hiền đã nói, ông ta phải giúp Kim Đại Chung có được quyền thế." Ân Thịnh đột nhiên ngồi thẳng người: "Mặc dù Kim Đại Chung là người làm ăn, thế nhưng dựa theo tính cách thận trọng của lão, lại nhiều năm như vậy không có đánh ra quân cờ của chính mình?"

Lão phân nhánh công ty nhiều như vậy, không thể không nghĩ tới điểm này.

Phân nhánh công ty?

Ân Thịnh đột nhiên cảm thấy chính mình đã nghĩ ra cái gì, nhưng ý niệm này lại rất nhanh biến mất.

"Lão hiện tại đã không còn Trình Khải Tiêu." Tư Đồ nói: "Liền chỉ còn lại Hạng Quý Hiên."

"Rất khó tìm đến quỷ sư." Ân Thịnh nói: "Quỷ sư kiêu căng tự mãn, sẽ không giúp người khác làm cái gì, trừ phi là giống như Trình Khải Tiêu, có dã tâm riêng, lợi ích tương đồng."

Nhưng mặc dù vậy, quỷ sư cũng rất khó đồng ý tiếp nhận cung ứng của người khác mà ra tay. Trình Khải Tiêu thay đổi giữa chừng là vì lòng tự ái, mà Đông gia là có chấp niệm có sở cầu cùng tự ái. Ngoài ra, những quỷ sư khác chỉ sợ là rất khó tìm đến.

Hiện tại không còn Đông Lục...

Ân Thịnh phảng phất như lạc vào đoàn sương mù, hoàn toàn không nhìn thấy phương hướng của Kim Đại Chung rồi.

"Có thể chúng ta tính toán sót một điểm." Tư Đồ đột nhiên đăm chiêu: "Bài trừ tất cả khả năng có thể xảy ra, khả năng duy nhất không thể xảy ra chính là đáp án."

Ân Thịnh đột nhiên trợn to mắt, kinh ngạc nhìn về phía Tư Đồ, Tư Đồ gật gù, nói ra một câu khiến mọi người kinh hãi.

"Kim Đại Chung cũng là quỷ sư."

Sắc mặt Ân Thịnh nghiêm túc. Y xưa nay không nghĩ tới vấn đề này, nhưng nếu là suy nghĩ ngọn nguồn, một người làm ăn bình thường là từ đâu biết đến bộ tộc quỷ sư, lại là làm sao nghĩ ra phương pháp giao dịch linh hồn thu về tiền tài cùng quyền lực? Người bình thường, cho dù là tin tưởng chuyện quỷ thần, cũng rất khó vận dụng loại chuyện như vậy vào công việc làm ăn. Chỉ nghe thôi đã đủ đáng sợ rồi.

Lại nói chuyện xảy ra từ đầu tới cuối, Kim Đại Chung vẫn mag đến cảm giác thần thần bí bí, thật giống chỉ là người làm ăn có dã tâm lớn, ở khắp nơi lợi dụng người khác làm việc, khiến toàn bộ sự chú ý đều chuyển đến Đông gia thậm chí là trên người Trình Khải Tiêu, lại không nghĩ tới lão có vấn đề.

Có thể Đông gia cùng Trình Khải Tiêu bọn họ cũng không biết thân phân thực sự của Kim Đại Chung. Như vậy ngay cả người phe mình cũng lừa gạt, người này nếu không phải tính cảnh giác cao, thì chính là có rất nhiều bí mật.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5794 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5311 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5040 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4615 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4547 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4511 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter