Chương 35: Tạp Chí
Bài viết lần này là bài đầu tiên Diệp Noãn xuất hiên trên tờ Modern City, giới thiệu về trải nghiệm vào nghề của Diệp Noãn, tiêu đề là “Cô gái may mắn, ngôi sao mới: Diệp Noãn”. Nội dung chính là về quá trình vào nghề vừa qua của Diệp Noãn, bị phóng viên ghi chép không sót cái gì, đầu tiên là quay một đoạn quảng cáo sữa rửa mặt, ký hợp đồng công ty giải trí, sau đó bắt đầu con đường điện ảnh và truyền hình, kết quả bộ phim thứ nhất trở thành cực hot, dù là nữ phụ nhưng vẫn khí thế đầy người. Như vậy, xác thực nhìn qua, cô là người cực kỳ may mắn.
Cho nên câu đầu tiên phóng viên hỏi cô cũng là: Bộ phim đầu tiên đã được mọi người biết đến, cô có cảm thấy mình thật may mắn?
Diệp Noãn: Có, đúng là có nhiều cơ hội đặt trước mặt mình là một loại may mắn (cười), giờ đây tôi chỉ mong mình có thể bắt lấy những cơ hội đó, không thể bỏ qua vận may của mình.
Phóng viên: Cô mới vào nghề diễn viên năm ngoái, có điều gì làm cho cô cảm thấy khó khăn?
Diệp Noãn: chủ yếu là chênh lệch nhiệt độ, quay “Ngàn Năm Chi Luyến” đang là mùa hè, lại phải mặc tầng tầng cổ trang. Được các tiền bối chỉ bảo, ở bên trong áo phải lót một lớp khăn lông mỏng hút mồ hôi, lúc lấy khăn ra là có thể vắt ra một đống nước. Sau đó lại là mùa đông quay Thiên Sứ Chi Hôn, nhưng lại phải quay giả cảnh mùa hè, trong đoàn phim cả ngày sực nức mùi canh gừng, đều là đạo diễn sợ mọi người cảm mạo nên mới bảo nấu để uống.
Phóng viên: làm diễn viên thật sự rất là vất vả.
Diệp Noãn: Nghề nào cũng có lúc cực khổ mà.
Phóng viên: Cô ra mắt được một năm, đã hợp tác với nhiều nghệ sĩ, như các nam diễn viên trẻ Hạ Xuyên, Tô Giản, ca sĩ nổi tiếng Cung Ngạn Vũ, còn có Người tình Quốc Dân Mục Văn Úc, trong số đó cô cảm thấy thích làm việc với ai nhất?
Diệp Noãn: Ừm… (cười) chuyện này, để tôi nghĩ một chút nhé. Kỳ thật, bốn người bọn họ đều rất ưu tú, hợp tác đều rất thoải mái. Tô Giản rất hoạt bát, Hạ Xuyên rất bình tĩnh, Cung Ngạn Vũ là người cực kỳ tài hoa, còn có anh Văn Úc, là thần tượng mà tôi luôn sùng bái. Tôi là người mới, học được từ bọn họ rất nhiều điều, có thể cùng hợp tác với họ cũng là một phần may mắn của tôi.
Phóng viên: Vừa qua còn có một chút tin đồn không hay, nói rằng trong đoàn phim, cô và diễn viên Mã Thụy Tiệp không hợp nhau?
Diệp Noãn: Chuyện đó, kỳ thật chúng tôi tuy ở chung đoàn phim, nhưng ngoài diễn chung thì cũng không giao thiệp với nhau bao nhiêu, nhưng mà tôi cảm thấy quan hệ của chúng tôi cũng hẳn là chưa đến mức gọi là không tốt, chỉ là hợp tác bình thường thôi.
Phóng viên: Cho nên nói cô đùa giỡn chiêu trò, hay là cô cùng Mã Thụy Tiệp bất hòa, đều là không đúng?
Diệp Noãn: Đùa giỡn chiêu trò cái gì, tôi là người mới, ở đâu ra chiêu trò (cười). Về phần bất hòa, tôi cảm thấy có thể là Mã Thụy Tiệp quá sức nhập diễn mới có ảo giác như vậy, chung quy ở trong vai diễn, nhân vật của chúng tôi quả thực nhìn không vừa mắt nhau.
Sau khi hỏi xong vấn đề trọng yếu, ký giả lại tiếp tục hỏi han một số chuyện xung quanh, cuối cùng chính là: Như vậy, Diệp Noãn, cô có thể tiết lộ một chút về kế hoạch quay phim truyền hình tiếp theo không?
Diệp Noãn: Là phim cổ trang, nhưng mà thật xin lỗi, cụ thể thì bây giờ tôi chưa thể trả lời.
Phóng viên: Tốt, vậy thì chúng ta cùng chờ mong tin tức tốt từ cô nha.
Diệp Noãn: Cảm ơn.
Với vấn đề Mã Thụy Tiệp, Diệp Noãn giữ vững phong độ, điều này làm cho công chúng đối với cô có thêm ấn tượng tốt. Sau khi kết thúc phỏng vấn không bao lâu, Diệp Noãn lại bắt đầu chuẩn bị cho công việc mới.
Sau khi Ngàn Năm Chi Luyến lên sóng và truyền bá rộng rãi, có không ít kịch bản tìm tới cửa. Bộ phim tiếp theo là do Đàm Phượng và Hướng Phân thương lượng, đề cử Diệp Noãn. Công ty điện ảnh Long Ngâm và công ty truyền hình Xích Cự hợp tác, bộ phim truyền hình thuộc thể loại sử thi, đề tài Tam Quốc Diễn Nghĩa, mang tên Tam Quốc. Vai của Diệp Noãn là Điêu Thuyền.
Long Ngâm dàn dựng đều là phim nổi tiếng. Là nhà sản xuất điện ảnh chính kịch sử thi am hiểu nhất trong nước, phim truyền hình và phim điện ảnh do công ty này sản xuất đều được đảm bảo tỉ lệ người xem và danh tiếng nhất định.
Nội dung chính của Tam Quốc là anh hùng tranh đấu, nhưng Điêu Thuyền là đệ nhất mỹ nhân thời Tam Quốc, là một trong Tứ Đại Mỹ Nữ lịch sử Trung Quốc, không thể nghi ngờ là nhân vật nữ được chú ý nhất trong phim. Bắt đầu từ lúc phim truyền hình này vừa lên kế hoạch quay, mọi người đã suy đoán, đến cùng ai mới có thể được đạo diễn Quách Tử Thuận ưu ái giao cho vai Điêu Thuyền. Nữ diễn viên nổi tiếng đều bị đem ra đoán tới đoán lui, nhưng không ai nghĩ đến, vai này cuối cùng lại rơi vào tay lính mới là Diệp Noãn.
Tin tức vừa được công bố, mọi người lại bắt đầu bàn tán ầm ĩ.
“Diệp Noãn mới mấy tuổi? 19? Có phải là quá ngây ngô không?”
“Trong kịch bản, Điêu Thuyền vốn là một thiếu nữ tuổi thanh xuân nha!”
“Ngoại hình… còn không sao, nhưng mà kỹ thuật diễn, cô ta có thể đảm đương nhân vật Điêu Thuyền này sao?”
“Biểu hiện của Diệp Noãn trong Ngàn Năm Chi Luyến cũng không tệ.”
“Phim thần tượng làm sao mà so với phim ảnh chính thống được?”
“Kỹ thuật diễn của cô ta so với người mới, đấu qua đấu lại vài lần cũng coi như tạm, nhưng đến trước mặt diễn viên gạo cội thì… Chờ coi đi.”
“Không rõ vì sao một bộ phim chính kịch như vậy lại muốn mời một người mới ít kinh nghiệm đến vậy.”
“Vốn còn rất mong đợi, nhưng mà nhìn thấy người đóng Điêu Thuyền, tự dưng lại cảm thấy Long Ngâm đưa ra quyết định này thật không đáng tin lắm.”
“Ta thích Diệp Noãn, bởi vì cô ấy quả thực là quá đẹp.”
“Nhìn mặt cô ấy, tôi có thể không quan tâm tới kỹ thuật diễn.”
“Đúng rồi, chủ yếu vẫn là xinh đẹp, tìm một người diễn tốt, lại không đẹp để làm gì.”
Mọi người vẫn là khẳng định về dung nhan của Diệp Noãn, chỉ đặt nghi vấn về kỹ thuật diễn của cô. Bởi vì là tác phẩm của Long Ngân, cho nên yêu cầu của khán giả cũng đặc biệt cao.
Đối với ý kiến của mọi người, Quách Tử Thuận bày tỏ: “Điêu Thuyền đẹp phi thường, Diệp Noãn cùng với tưởng tượng Điêu Thuyền trong đầu tôi giống nhau như đúc, không có người thích hợp hơn cô ấy cho vai diễn này.” Có câu hỏi về kỹ thuật diễn của Diệp Noãn, ông trả lời: “Kỹ thuật diễn của Diệp Noãn, trong số người mới là cực kỳ cao, mong mọi người không khen quá lời cũng không nên có thành kiến, chúng ta vốn không nên quá mức nghiêm khắc với người mới.”
Lời nói của fan hay khán giả bình thường, cũng như lời đạo diễn bình luận, Diệp Noãn đều không quá để ý. Làm nghệ sĩ lâu năm như vậy, cô không còn bị hai ba câu nói như thế này ảnh hưởng cảm xúc.
Tam Quốc dự định tháng mười khởi quay. Trước đó Diệp Noãn còn phải tham gia hai sự kiện đặc biệt.
Ngày 15 tháng 9, Mục Văn Úc chính thức ra mắt album mới Sênh Ca, hôm đó anh mời các tạp chí lớn đến, mở một cuộc họp báo long trọng, cũng tổ chức buổi công chiếu lần đầu bản MV hoàn chỉnh Chỉ Nói Yêu.
Nữ chính Diệp Noãn cùng nam phụ Cung Ngạn Vũ cũng xuất hiện ở buổi họp báo này. Cả hai người đều lần đầu tiên được xem đến phiên bản chính thức của Chỉ Nói Yêu.
Trong khuê phòng, một cô gái cô độc bơ vơ, dùng ngón tay vuốt ve bể cá thủy tinh, trêu đùa hai con cá vàng nhỏ ở bên trong. Câu chuyện từ đó bắt đầu.
Hình ảnh thật đẹp, câu chuyện liền mạch, diễn xuất sắc, góc quay hoàn hảo cùng giai điệu âm nhạc phối hợp, 30 phút vèo một cái liền trôi qua.
Sau khi MV kết thúc, trong phòng chiếu đèn lập tức sáng lên, tiếng vỗ tay cũng tức khắc vang lên nhiệt liệt.
“Diễn rất tốt.” Cung Ngạn Vũ nhẹ nhàng nói bên tai cô.
Nhìn thành quả so với cảnh quay thô phim trường quả là khác xa. Lấy bản hoàn chỉnh đã có hiệu ứng so ra lại càng khác rõ rệt. Dù là những biểu cảm thiếu nữ ngây thơ, rơi vào tình yêu mù quáng, hay là những giây phút lắng đọng, mỗi một khoảnh khắc, Diệp Noãn đều thực hiện chuẩn xác, truyền đạt cho người xem cảm giác khác nhau.
“Là anh Văn Úc hướng dẫn tốt.” Diệp Noãn cười nói.
Ở bên người thân, ra nước ngoài, nhìn thấy cậu trẻ… Đuổi theo ánh nhìn của nữ chính, mỗi mấy phút, người xem lại bắt gặp một hình ảnh chàng trai rất thu hút, rất bắt mắt.
“Anh Văn Úc diễn cũng quá tốt.” Cung Ngạn Vũ bổ sung một câu.
“Đương nhiên rồi.” Diệp Noãn đáp.
Nỗi niềm ẩn nhẫn và khắc chế trong mắt Mục Văn Úc khiến cho mọi người càng thêm tiếc nuối cho tình yêu giữa hai nhân vật.
“Aizzz,” Cung Ngạn Vũ lại cảm thán một câu, “Tình yêu trái luân lý mà cũng có thể dựng lại đẹp đến như vậy.” Đối với quan niệm của Cung Ngạn Vũ mà nói, kỳ thật không quá ủng hộ đề tài này. Nhưng cũng may, Liên Sênh và Liên Thiệu Bạch cũng chỉ là tình yêu sinh sôi trong tâm tưởng, không có phát sinh chuyện khác.
Diệp Noãn nhìn biểu cảm trên mặt anh, đoán được ý nghĩ tên nhóc này, nhịn không được, cười cười: “Đi thôi, chúng ta cũng làm tốt lắm.”
Sau đó là thời gian cho truyền thông phỏng vấn, nhân viên hội trường đã chuẩn bị bàn ghế chu đáo, Diệp Noãn, Cung Ngạn Vũ cùng Mục Văn Úc, ba người đều ngồi vào bàn, trả lời câu hỏi.
“Phim ngắn hôm nay là anh Văn Úc làm đạo diễn, làm quá xuất sắc, xin hỏi anh Văn Úc về sau có phải đang muốn phát triển theo hướng đạo diễn hay không?”
“Có thể thử,” Mục Văn Úc cười nói: “Cũng có ý nghĩ như vậy, nhưng muốn trở thành một đạo diễn chân chính, e là tôi còn phải học nhiều,” anh dừng một chút, nói thêm, “từ anh Tôn Dịch Bắc chẳng hạn.”
Tôn Dịch Bắc là cái tên số một trong nước, cũng là bạn tốt của Mục Văn Úc.
“Anh Dịch Bắc sắp công chiếu phim điện ảnh mới, anh Văn Úc có đi ủng hộ không?”
“Đương nhiên,” Mục Văn Úc giơ tay làm điệu bộ giới thiệu, “mang hai người bạn trẻ này cùng đi.”
Mục Văn Úc nói là làm, sau họp báo ra mắt album, ngày hôm sau quả thực mời Diệp Noãn, Cung Ngạn Vũ cùng mấy người bạn khác cùng nhau đi xem phim điện ảnh Cơn Rét Xuân mới của Tôn Dịch Bắc.
Tôn Dịch Bắc là đạo diễn duy nhất trong nước từng đoạt Oscar đạo diễn phim điện ảnh xuất sắc nhất, chỉ dùng hai chữ “rất giỏi” để hình dung ông là không đủ. Mấy năm gần đây, số lượng phim của ông chế tác càng ngày càng ít, số lượng giảm nhưng chất lượng lại càng tăng. Diệp Noãn biết rằng bộ phim Cơn Rét Xuân này, tuy rằng không lấy được giải thưởng quốc tế nào, nhưng cũng mang về cho ông một giải Phượng Hoàng danh giá, là giải đạo diễn xuất sắc nhất trong năm.
Công chiếu vừa xong, Tôn Dịch Bắc vừa từ Hongkong về lại Bắc Kinh, liền chủ trì mời mọc Mục Văn Úc ăn bữa khuya, Mục Văn Úc không hổ danh là tiền bối rộng rãi, cố ý mang theo Diệp Noãn và Cung Ngạn Vũ.
Diệp Noãn là diễn viên, có thể làm quen với vị đạo diễn lừng danh này đương nhiên là chuyện tốt, nhưng thật ra, trong lòng Diệp Noãn không thích ông ta. Tài hoa thì đương nhiên là cực kỳ tài hoa, nhưng sinh hoạt cá nhân lại có vấn đề, vị đạo diễn này vốn hơi háo sắc, rất đào hoa.
Nghe đồn, mỗi diễn viên nữ chính từng đóng phim của ông ta đều có thời gian cặp kè với ông. Bởi vì chuyện này, kiếp trước Diệp Noãn cùng không có cùng ông ta hợp tác, cô sợ mình không làm gì cũng bị tin đồn không hay.
Trên bàn ăn có bốn người, Tôn Dịch Bắc hiển nhiên đặc biệt ân cần với Diệp Noãn, đại khái, tên tuổi đến mức này, có nhiều thứ ông ta cũng không cần phải ngụy trang nữa. Nhưng ông cũng không có ý cưỡng ép Diệp Noãn, chỉ là dùng hành vi biểu lộ cho cô biết, tôi rất vừa ý em, em nếu là đi theo tôi tuyệt đối có lợi.
Diệp Noãn coi như không biết gì cả. Lúc nên nói, cô nói vài câu, không nhàm chán cũng không quá thân thiện, lúc không nên nói cô cũng chỉ im lặng mỉm cười lắng nghe.
Mục Văn Úc rất rõ tính tình bạn mình, thấy Diệp Noãn hoàn toàn không có ý đó, thỉnh thoảng cũng nói đỡ giúp cô.
Diệp Noãn kỳ thực không quen ăn khuya, ngồi đó đều vì xã giao, gặp Tôn Dịch Bắc lộ liễu, trong lòng cô cũng không khỏi hơi mất kiên nhẫn, ngồi một lát thì nghe Mục Văn Úc rốt cuộc nói muốn về.
Mọi người còn chưa kịp nói gì, Cung Ngạn Vũ liền đứng lên đối diện Diệp Noãn, nói: “Em có muốn về với tôi không? Vừa rồi lúc đến cũng bảo là cùng một đường…”
Cô đã nói thế bao giờ, Diệp Noãn nhìn anh một cái, lập tức hiểu ra: “Ừ, hai chúng ta tiện đường, tôi đi với anh, không làm phiền hai vị tiền bối.”
Tôn Dịch Bắc cười nói: “Phiền hà nghe sao mà xa lạ quá…”
“Được rồi,” Mục Văn Úc vỗ vỗ bả vai ông ta, “Hai người bọn họ tiện đường, để họ đi với nhau đi.”
End chapter 35.
Cho nên câu đầu tiên phóng viên hỏi cô cũng là: Bộ phim đầu tiên đã được mọi người biết đến, cô có cảm thấy mình thật may mắn?
Diệp Noãn: Có, đúng là có nhiều cơ hội đặt trước mặt mình là một loại may mắn (cười), giờ đây tôi chỉ mong mình có thể bắt lấy những cơ hội đó, không thể bỏ qua vận may của mình.
Phóng viên: Cô mới vào nghề diễn viên năm ngoái, có điều gì làm cho cô cảm thấy khó khăn?
Diệp Noãn: chủ yếu là chênh lệch nhiệt độ, quay “Ngàn Năm Chi Luyến” đang là mùa hè, lại phải mặc tầng tầng cổ trang. Được các tiền bối chỉ bảo, ở bên trong áo phải lót một lớp khăn lông mỏng hút mồ hôi, lúc lấy khăn ra là có thể vắt ra một đống nước. Sau đó lại là mùa đông quay Thiên Sứ Chi Hôn, nhưng lại phải quay giả cảnh mùa hè, trong đoàn phim cả ngày sực nức mùi canh gừng, đều là đạo diễn sợ mọi người cảm mạo nên mới bảo nấu để uống.
Phóng viên: làm diễn viên thật sự rất là vất vả.
Diệp Noãn: Nghề nào cũng có lúc cực khổ mà.
Phóng viên: Cô ra mắt được một năm, đã hợp tác với nhiều nghệ sĩ, như các nam diễn viên trẻ Hạ Xuyên, Tô Giản, ca sĩ nổi tiếng Cung Ngạn Vũ, còn có Người tình Quốc Dân Mục Văn Úc, trong số đó cô cảm thấy thích làm việc với ai nhất?
Diệp Noãn: Ừm… (cười) chuyện này, để tôi nghĩ một chút nhé. Kỳ thật, bốn người bọn họ đều rất ưu tú, hợp tác đều rất thoải mái. Tô Giản rất hoạt bát, Hạ Xuyên rất bình tĩnh, Cung Ngạn Vũ là người cực kỳ tài hoa, còn có anh Văn Úc, là thần tượng mà tôi luôn sùng bái. Tôi là người mới, học được từ bọn họ rất nhiều điều, có thể cùng hợp tác với họ cũng là một phần may mắn của tôi.
Phóng viên: Vừa qua còn có một chút tin đồn không hay, nói rằng trong đoàn phim, cô và diễn viên Mã Thụy Tiệp không hợp nhau?
Diệp Noãn: Chuyện đó, kỳ thật chúng tôi tuy ở chung đoàn phim, nhưng ngoài diễn chung thì cũng không giao thiệp với nhau bao nhiêu, nhưng mà tôi cảm thấy quan hệ của chúng tôi cũng hẳn là chưa đến mức gọi là không tốt, chỉ là hợp tác bình thường thôi.
Phóng viên: Cho nên nói cô đùa giỡn chiêu trò, hay là cô cùng Mã Thụy Tiệp bất hòa, đều là không đúng?
Diệp Noãn: Đùa giỡn chiêu trò cái gì, tôi là người mới, ở đâu ra chiêu trò (cười). Về phần bất hòa, tôi cảm thấy có thể là Mã Thụy Tiệp quá sức nhập diễn mới có ảo giác như vậy, chung quy ở trong vai diễn, nhân vật của chúng tôi quả thực nhìn không vừa mắt nhau.
Sau khi hỏi xong vấn đề trọng yếu, ký giả lại tiếp tục hỏi han một số chuyện xung quanh, cuối cùng chính là: Như vậy, Diệp Noãn, cô có thể tiết lộ một chút về kế hoạch quay phim truyền hình tiếp theo không?
Diệp Noãn: Là phim cổ trang, nhưng mà thật xin lỗi, cụ thể thì bây giờ tôi chưa thể trả lời.
Phóng viên: Tốt, vậy thì chúng ta cùng chờ mong tin tức tốt từ cô nha.
Diệp Noãn: Cảm ơn.
Với vấn đề Mã Thụy Tiệp, Diệp Noãn giữ vững phong độ, điều này làm cho công chúng đối với cô có thêm ấn tượng tốt. Sau khi kết thúc phỏng vấn không bao lâu, Diệp Noãn lại bắt đầu chuẩn bị cho công việc mới.
Sau khi Ngàn Năm Chi Luyến lên sóng và truyền bá rộng rãi, có không ít kịch bản tìm tới cửa. Bộ phim tiếp theo là do Đàm Phượng và Hướng Phân thương lượng, đề cử Diệp Noãn. Công ty điện ảnh Long Ngâm và công ty truyền hình Xích Cự hợp tác, bộ phim truyền hình thuộc thể loại sử thi, đề tài Tam Quốc Diễn Nghĩa, mang tên Tam Quốc. Vai của Diệp Noãn là Điêu Thuyền.
Long Ngâm dàn dựng đều là phim nổi tiếng. Là nhà sản xuất điện ảnh chính kịch sử thi am hiểu nhất trong nước, phim truyền hình và phim điện ảnh do công ty này sản xuất đều được đảm bảo tỉ lệ người xem và danh tiếng nhất định.
Nội dung chính của Tam Quốc là anh hùng tranh đấu, nhưng Điêu Thuyền là đệ nhất mỹ nhân thời Tam Quốc, là một trong Tứ Đại Mỹ Nữ lịch sử Trung Quốc, không thể nghi ngờ là nhân vật nữ được chú ý nhất trong phim. Bắt đầu từ lúc phim truyền hình này vừa lên kế hoạch quay, mọi người đã suy đoán, đến cùng ai mới có thể được đạo diễn Quách Tử Thuận ưu ái giao cho vai Điêu Thuyền. Nữ diễn viên nổi tiếng đều bị đem ra đoán tới đoán lui, nhưng không ai nghĩ đến, vai này cuối cùng lại rơi vào tay lính mới là Diệp Noãn.
Tin tức vừa được công bố, mọi người lại bắt đầu bàn tán ầm ĩ.
“Diệp Noãn mới mấy tuổi? 19? Có phải là quá ngây ngô không?”
“Trong kịch bản, Điêu Thuyền vốn là một thiếu nữ tuổi thanh xuân nha!”
“Ngoại hình… còn không sao, nhưng mà kỹ thuật diễn, cô ta có thể đảm đương nhân vật Điêu Thuyền này sao?”
“Biểu hiện của Diệp Noãn trong Ngàn Năm Chi Luyến cũng không tệ.”
“Phim thần tượng làm sao mà so với phim ảnh chính thống được?”
“Kỹ thuật diễn của cô ta so với người mới, đấu qua đấu lại vài lần cũng coi như tạm, nhưng đến trước mặt diễn viên gạo cội thì… Chờ coi đi.”
“Không rõ vì sao một bộ phim chính kịch như vậy lại muốn mời một người mới ít kinh nghiệm đến vậy.”
“Vốn còn rất mong đợi, nhưng mà nhìn thấy người đóng Điêu Thuyền, tự dưng lại cảm thấy Long Ngâm đưa ra quyết định này thật không đáng tin lắm.”
“Ta thích Diệp Noãn, bởi vì cô ấy quả thực là quá đẹp.”
“Nhìn mặt cô ấy, tôi có thể không quan tâm tới kỹ thuật diễn.”
“Đúng rồi, chủ yếu vẫn là xinh đẹp, tìm một người diễn tốt, lại không đẹp để làm gì.”
Mọi người vẫn là khẳng định về dung nhan của Diệp Noãn, chỉ đặt nghi vấn về kỹ thuật diễn của cô. Bởi vì là tác phẩm của Long Ngân, cho nên yêu cầu của khán giả cũng đặc biệt cao.
Đối với ý kiến của mọi người, Quách Tử Thuận bày tỏ: “Điêu Thuyền đẹp phi thường, Diệp Noãn cùng với tưởng tượng Điêu Thuyền trong đầu tôi giống nhau như đúc, không có người thích hợp hơn cô ấy cho vai diễn này.” Có câu hỏi về kỹ thuật diễn của Diệp Noãn, ông trả lời: “Kỹ thuật diễn của Diệp Noãn, trong số người mới là cực kỳ cao, mong mọi người không khen quá lời cũng không nên có thành kiến, chúng ta vốn không nên quá mức nghiêm khắc với người mới.”
Lời nói của fan hay khán giả bình thường, cũng như lời đạo diễn bình luận, Diệp Noãn đều không quá để ý. Làm nghệ sĩ lâu năm như vậy, cô không còn bị hai ba câu nói như thế này ảnh hưởng cảm xúc.
Tam Quốc dự định tháng mười khởi quay. Trước đó Diệp Noãn còn phải tham gia hai sự kiện đặc biệt.
Ngày 15 tháng 9, Mục Văn Úc chính thức ra mắt album mới Sênh Ca, hôm đó anh mời các tạp chí lớn đến, mở một cuộc họp báo long trọng, cũng tổ chức buổi công chiếu lần đầu bản MV hoàn chỉnh Chỉ Nói Yêu.
Nữ chính Diệp Noãn cùng nam phụ Cung Ngạn Vũ cũng xuất hiện ở buổi họp báo này. Cả hai người đều lần đầu tiên được xem đến phiên bản chính thức của Chỉ Nói Yêu.
Trong khuê phòng, một cô gái cô độc bơ vơ, dùng ngón tay vuốt ve bể cá thủy tinh, trêu đùa hai con cá vàng nhỏ ở bên trong. Câu chuyện từ đó bắt đầu.
Hình ảnh thật đẹp, câu chuyện liền mạch, diễn xuất sắc, góc quay hoàn hảo cùng giai điệu âm nhạc phối hợp, 30 phút vèo một cái liền trôi qua.
Sau khi MV kết thúc, trong phòng chiếu đèn lập tức sáng lên, tiếng vỗ tay cũng tức khắc vang lên nhiệt liệt.
“Diễn rất tốt.” Cung Ngạn Vũ nhẹ nhàng nói bên tai cô.
Nhìn thành quả so với cảnh quay thô phim trường quả là khác xa. Lấy bản hoàn chỉnh đã có hiệu ứng so ra lại càng khác rõ rệt. Dù là những biểu cảm thiếu nữ ngây thơ, rơi vào tình yêu mù quáng, hay là những giây phút lắng đọng, mỗi một khoảnh khắc, Diệp Noãn đều thực hiện chuẩn xác, truyền đạt cho người xem cảm giác khác nhau.
“Là anh Văn Úc hướng dẫn tốt.” Diệp Noãn cười nói.
Ở bên người thân, ra nước ngoài, nhìn thấy cậu trẻ… Đuổi theo ánh nhìn của nữ chính, mỗi mấy phút, người xem lại bắt gặp một hình ảnh chàng trai rất thu hút, rất bắt mắt.
“Anh Văn Úc diễn cũng quá tốt.” Cung Ngạn Vũ bổ sung một câu.
“Đương nhiên rồi.” Diệp Noãn đáp.
Nỗi niềm ẩn nhẫn và khắc chế trong mắt Mục Văn Úc khiến cho mọi người càng thêm tiếc nuối cho tình yêu giữa hai nhân vật.
“Aizzz,” Cung Ngạn Vũ lại cảm thán một câu, “Tình yêu trái luân lý mà cũng có thể dựng lại đẹp đến như vậy.” Đối với quan niệm của Cung Ngạn Vũ mà nói, kỳ thật không quá ủng hộ đề tài này. Nhưng cũng may, Liên Sênh và Liên Thiệu Bạch cũng chỉ là tình yêu sinh sôi trong tâm tưởng, không có phát sinh chuyện khác.
Diệp Noãn nhìn biểu cảm trên mặt anh, đoán được ý nghĩ tên nhóc này, nhịn không được, cười cười: “Đi thôi, chúng ta cũng làm tốt lắm.”
Sau đó là thời gian cho truyền thông phỏng vấn, nhân viên hội trường đã chuẩn bị bàn ghế chu đáo, Diệp Noãn, Cung Ngạn Vũ cùng Mục Văn Úc, ba người đều ngồi vào bàn, trả lời câu hỏi.
“Phim ngắn hôm nay là anh Văn Úc làm đạo diễn, làm quá xuất sắc, xin hỏi anh Văn Úc về sau có phải đang muốn phát triển theo hướng đạo diễn hay không?”
“Có thể thử,” Mục Văn Úc cười nói: “Cũng có ý nghĩ như vậy, nhưng muốn trở thành một đạo diễn chân chính, e là tôi còn phải học nhiều,” anh dừng một chút, nói thêm, “từ anh Tôn Dịch Bắc chẳng hạn.”
Tôn Dịch Bắc là cái tên số một trong nước, cũng là bạn tốt của Mục Văn Úc.
“Anh Dịch Bắc sắp công chiếu phim điện ảnh mới, anh Văn Úc có đi ủng hộ không?”
“Đương nhiên,” Mục Văn Úc giơ tay làm điệu bộ giới thiệu, “mang hai người bạn trẻ này cùng đi.”
Mục Văn Úc nói là làm, sau họp báo ra mắt album, ngày hôm sau quả thực mời Diệp Noãn, Cung Ngạn Vũ cùng mấy người bạn khác cùng nhau đi xem phim điện ảnh Cơn Rét Xuân mới của Tôn Dịch Bắc.
Tôn Dịch Bắc là đạo diễn duy nhất trong nước từng đoạt Oscar đạo diễn phim điện ảnh xuất sắc nhất, chỉ dùng hai chữ “rất giỏi” để hình dung ông là không đủ. Mấy năm gần đây, số lượng phim của ông chế tác càng ngày càng ít, số lượng giảm nhưng chất lượng lại càng tăng. Diệp Noãn biết rằng bộ phim Cơn Rét Xuân này, tuy rằng không lấy được giải thưởng quốc tế nào, nhưng cũng mang về cho ông một giải Phượng Hoàng danh giá, là giải đạo diễn xuất sắc nhất trong năm.
Công chiếu vừa xong, Tôn Dịch Bắc vừa từ Hongkong về lại Bắc Kinh, liền chủ trì mời mọc Mục Văn Úc ăn bữa khuya, Mục Văn Úc không hổ danh là tiền bối rộng rãi, cố ý mang theo Diệp Noãn và Cung Ngạn Vũ.
Diệp Noãn là diễn viên, có thể làm quen với vị đạo diễn lừng danh này đương nhiên là chuyện tốt, nhưng thật ra, trong lòng Diệp Noãn không thích ông ta. Tài hoa thì đương nhiên là cực kỳ tài hoa, nhưng sinh hoạt cá nhân lại có vấn đề, vị đạo diễn này vốn hơi háo sắc, rất đào hoa.
Nghe đồn, mỗi diễn viên nữ chính từng đóng phim của ông ta đều có thời gian cặp kè với ông. Bởi vì chuyện này, kiếp trước Diệp Noãn cùng không có cùng ông ta hợp tác, cô sợ mình không làm gì cũng bị tin đồn không hay.
Trên bàn ăn có bốn người, Tôn Dịch Bắc hiển nhiên đặc biệt ân cần với Diệp Noãn, đại khái, tên tuổi đến mức này, có nhiều thứ ông ta cũng không cần phải ngụy trang nữa. Nhưng ông cũng không có ý cưỡng ép Diệp Noãn, chỉ là dùng hành vi biểu lộ cho cô biết, tôi rất vừa ý em, em nếu là đi theo tôi tuyệt đối có lợi.
Diệp Noãn coi như không biết gì cả. Lúc nên nói, cô nói vài câu, không nhàm chán cũng không quá thân thiện, lúc không nên nói cô cũng chỉ im lặng mỉm cười lắng nghe.
Mục Văn Úc rất rõ tính tình bạn mình, thấy Diệp Noãn hoàn toàn không có ý đó, thỉnh thoảng cũng nói đỡ giúp cô.
Diệp Noãn kỳ thực không quen ăn khuya, ngồi đó đều vì xã giao, gặp Tôn Dịch Bắc lộ liễu, trong lòng cô cũng không khỏi hơi mất kiên nhẫn, ngồi một lát thì nghe Mục Văn Úc rốt cuộc nói muốn về.
Mọi người còn chưa kịp nói gì, Cung Ngạn Vũ liền đứng lên đối diện Diệp Noãn, nói: “Em có muốn về với tôi không? Vừa rồi lúc đến cũng bảo là cùng một đường…”
Cô đã nói thế bao giờ, Diệp Noãn nhìn anh một cái, lập tức hiểu ra: “Ừ, hai chúng ta tiện đường, tôi đi với anh, không làm phiền hai vị tiền bối.”
Tôn Dịch Bắc cười nói: “Phiền hà nghe sao mà xa lạ quá…”
“Được rồi,” Mục Văn Úc vỗ vỗ bả vai ông ta, “Hai người bọn họ tiện đường, để họ đi với nhau đi.”
End chapter 35.