Chương 69: Sát Thần Lệnh (Cuộc họp 2)
Khi chắc chắn mọi ánh nhìn đã hướng về mình tên thủ lĩnh bắt đầu cất lời:
“Các ngươi không cần quan tâm về điều đó, việc bọn chúng được thăng cấp sức mạnh là một việc chúng ta không mong muốn. Nhưng chắc chắn trừng đó là không đủ để bọn chúng chiến thắng cuộc chiến mà bọn chúng sắp phải tham gia đâu. Các ngươi biết đấy ta có thể vì thứ vũ khí này như quân pháo vậy”
Nói xong hắn lấy từ túi áo một quân pháo màu đỏ trong bộ môn cờ tướng và đặt vào bàn cờ:
" Quân pháo nguy hiểm ở chỗ chỉ cần một quân đứng trước mở đường cho nó, thì dù quân của kẻ là quân gì đứng ở đâu cũng sẽ bị đánh bại thôi"
Nói rồi hắn vung tay đập mạnh quân pháo đỏ vào bàn cơ:
“CẠCH! CẠCH”
Hai quân hậu trắng bị quân pháo đập nát trong gang tấc. Chứng kiến điều đó những tên tà pháp sư còn lại rất hào hứng với lời nói của người đứng đầu. Câu nói của hắn đã đem lại cho chúng sự tự tin:
“Quá tuyệt với, chắc chắn với thứ vũ khí này chúng ta chắc chắn sẽ giành chiến thắng lũ pháp sư kia thôi” Thượng Huyền Tam thích thú cất lời.
Thủ lĩnh của hội nghe vậy liền lắc đầu rồi tiếp tục nói:
“Ai nói với ngươi là chúng ta có quyền kiểm soát vũ khí này cơ chứ. Nó có thể tàn xác quân địch, nhưng cũng có thể hại chết phe ta nếu có thể”
Hắn tiếp tục dùng quân phào đập nát một quân tốt đen.
“Vậy chúng ta phải làm gì với thứ vũ khí nguy hiểm này bây giờ?” Thượng Huyền Nhất thắc mắc.
“Hãy là quân đứng trước mở đường, chúng ta sẽ là kẻ dẫn đường cho con pháo điên tới chỗ lũ pháp sư thôi, còn phần việc còn lại cứ để cho quân phào này làm”
Tên thủ lĩnh vừa nói xong, lúc này cả ba tên Thượng Huyền Nhất, Nhị, Tam đều như vỡ lẽ ra một điều gì đó, ba tên chúng liền nở một nụ cười nhạt:
“Hoá ra là vậy, thế hoá ra đó chính là lí do mà ngài sai khiến bọn tôi làm nhiệm vụ đó sao”
“Đúng vậy” tên thủ lĩnh của hội chỉ trả lời ngắn gọn.
Tới một nơi khác tại dinh thự của gia tộc pháp sư nhà Trần, lúc này tại nhà tập luyện Trần Thái đang được sư phụ của mình là Trần Long luyện tập
Trần Thái dữ chặt kiếm, ngay sau đó anh ta vung kiếm thi triển:
“Lần Thần Loạn vuốt”
Ngay lập tức phóng ra nhiều nhát cắt từ mọi phía, một vài đòn đã nhắm thẳng vào vị trí của khối gỗ.
Trần Long sau khi nhìn đòn tấn công của Trần Thái liền lắc đầu rồi tiến tới nói với người học trò của mình;
“Vẫn chưa được con đã biết cách giải phóng và định hình triêu thức của Lân Thần Ảnh. Nhưng con phải học cách tập trung lượng thần khí. Triêu thức vừa rồi sẽ giải phóng lượng lớn thần khí định hình thành nhiều nhát cắt tựa như những nhát cào. Nhưng con cũng cần nhắm chúng mục tiêu tập hợp toàn bộ những nhát cắt nhắm thẳng vào kẻ thù. Đòn vừa rồi của con những nhát cắt bị phân chia thần khí không đồng đều và không nhắm trúng ké thù.”
Nói xong Trần Long đi tới rút gươm thi triển:
“Lân Thần Loạn vuốt”
Vung kiếm, lần này đòn tấn công của Trần Long nhắm trúng mục tiêu bao cát liền bị những nhát cắt không ngừng nhắm vào khối gỗ, không hề có một nhát cắt nào lệch.
“làm lại cho ta xem đi” Trần Long cất lời nói với người học trò.
Ngay sau lời nói của thầy Trần Thái tiến tới, thi triển lại chiêu thức và lần này đòn tấn công của anh ta đã khá khẩm hơn một chút. Nhiều nhát cắt đã chém trúng khối gỗ.
“Được rồi hôm nay luyện tập như vậy là đủ rồi, con đã có thể sử dụng được chiêu thức của Lân thần ảnh vậy là được rồi. Bây giờ chỉ còn việc luyện tập để thành thạo và tận dụng tối đa sức mạnh của chiêu thức nữa thôi”
Nói rồi Trần Long quay lưng rời đi phía sau là tiếng nói của Trần Thái:
“Vậy là con đã đủ khả năng được tăng cấp lên pháp sư cấp Trần Lân chưa thầy. Con đã có thể sử dụng được các chiêu thức của Lân thần ảnh rồi”
Trần Long vẫn đi tiếp vừa đi vừa nói:
“Luyện tập thêm đi rồi con sẽ đạt được cấp bậc mà mình muốn”
Khoảng thời gian vài tháng sau cuộc chiến tại làng Thụ. Cuộc sống của Trần Long tương đối yên bình những tên tà pháp sư cũng không hoạt động mạnh mẽ ít nhất là trong vùng địa bàn gia tộc Trần. Ông cũng đã có thời gian để học cách sử dụng thành thạo Tiên Thuật và huấn luyện cho người học trò của mình là Trần Thái.
Sau cả buổi sáng rèn luyện cho người học trò, ông đi vào nhà ăn để ăn trưa. Bữa cơm thịnh soạn với rất nhiều món ăn ngon với đầy đủ dưỡng chất được chế biến bởi các đầu bếp có tài nghệ. Trần Long ngồi chung mâm với trưởng tộc Trần Đế và hai vị bô lão. Họ bàn với với nhau những truyện về tình hình pháp sự hiện giờ và các chiến lược để đối phó với tà pháp sư trong tương lai. Thình thoảng trong cuộc trò chuyện họ có kể cho nhau những câu chuyện cười, câu chuyện ngày xưa.
Sau bữa cơm trưa Trần Long trở về với căn phòng của mình để nghỉ ngơi nhằm chiều luyện tập Tiên Thuật.
Căn phòng với đầy đủ tiện nghi với một chiếc tủ xách lớn, một chiếc bàn, tủ quần áo, chiếc giường và bộ chăn gối đắt tiền, có một chiếc ti vi Lg 50 inch đặt đối diện giường và chiếc điều hoà Casper. Tuy nhiều tiện nghi là vậy nhưng Trần Long ít khi sử dụng. Kể cả chiếc điện thoại iPhone 15 pro max mới nhất, ông cũng vứt trong phòng chả mấy khi sử dụng. Mà ông cũng chẳng biết làm gì với chiếc điện thoại mới nhất này. Có chăng chỉ là ứng dụng ngân hàng để nhận tiền sau mỗi nhiệm vụ, hoặc là ứng dụng nhắn tin với ông bạn Lê Nam hoặc trong nhóm chat của gia tộc. Trần Long cầm chiếc điện thoại lên, không một thông báo thế rồi ông lại vứt nó trên mặt bàn toan trèo lên giường nghỉ trưa thì:
“TING” một tiếng chuông thông báo vang lên
“Các ngươi không cần quan tâm về điều đó, việc bọn chúng được thăng cấp sức mạnh là một việc chúng ta không mong muốn. Nhưng chắc chắn trừng đó là không đủ để bọn chúng chiến thắng cuộc chiến mà bọn chúng sắp phải tham gia đâu. Các ngươi biết đấy ta có thể vì thứ vũ khí này như quân pháo vậy”
Nói xong hắn lấy từ túi áo một quân pháo màu đỏ trong bộ môn cờ tướng và đặt vào bàn cờ:
" Quân pháo nguy hiểm ở chỗ chỉ cần một quân đứng trước mở đường cho nó, thì dù quân của kẻ là quân gì đứng ở đâu cũng sẽ bị đánh bại thôi"
Nói rồi hắn vung tay đập mạnh quân pháo đỏ vào bàn cơ:
“CẠCH! CẠCH”
Hai quân hậu trắng bị quân pháo đập nát trong gang tấc. Chứng kiến điều đó những tên tà pháp sư còn lại rất hào hứng với lời nói của người đứng đầu. Câu nói của hắn đã đem lại cho chúng sự tự tin:
“Quá tuyệt với, chắc chắn với thứ vũ khí này chúng ta chắc chắn sẽ giành chiến thắng lũ pháp sư kia thôi” Thượng Huyền Tam thích thú cất lời.
Thủ lĩnh của hội nghe vậy liền lắc đầu rồi tiếp tục nói:
“Ai nói với ngươi là chúng ta có quyền kiểm soát vũ khí này cơ chứ. Nó có thể tàn xác quân địch, nhưng cũng có thể hại chết phe ta nếu có thể”
Hắn tiếp tục dùng quân phào đập nát một quân tốt đen.
“Vậy chúng ta phải làm gì với thứ vũ khí nguy hiểm này bây giờ?” Thượng Huyền Nhất thắc mắc.
“Hãy là quân đứng trước mở đường, chúng ta sẽ là kẻ dẫn đường cho con pháo điên tới chỗ lũ pháp sư thôi, còn phần việc còn lại cứ để cho quân phào này làm”
Tên thủ lĩnh vừa nói xong, lúc này cả ba tên Thượng Huyền Nhất, Nhị, Tam đều như vỡ lẽ ra một điều gì đó, ba tên chúng liền nở một nụ cười nhạt:
“Hoá ra là vậy, thế hoá ra đó chính là lí do mà ngài sai khiến bọn tôi làm nhiệm vụ đó sao”
“Đúng vậy” tên thủ lĩnh của hội chỉ trả lời ngắn gọn.
Tới một nơi khác tại dinh thự của gia tộc pháp sư nhà Trần, lúc này tại nhà tập luyện Trần Thái đang được sư phụ của mình là Trần Long luyện tập
Trần Thái dữ chặt kiếm, ngay sau đó anh ta vung kiếm thi triển:
“Lần Thần Loạn vuốt”
Ngay lập tức phóng ra nhiều nhát cắt từ mọi phía, một vài đòn đã nhắm thẳng vào vị trí của khối gỗ.
Trần Long sau khi nhìn đòn tấn công của Trần Thái liền lắc đầu rồi tiến tới nói với người học trò của mình;
“Vẫn chưa được con đã biết cách giải phóng và định hình triêu thức của Lân Thần Ảnh. Nhưng con phải học cách tập trung lượng thần khí. Triêu thức vừa rồi sẽ giải phóng lượng lớn thần khí định hình thành nhiều nhát cắt tựa như những nhát cào. Nhưng con cũng cần nhắm chúng mục tiêu tập hợp toàn bộ những nhát cắt nhắm thẳng vào kẻ thù. Đòn vừa rồi của con những nhát cắt bị phân chia thần khí không đồng đều và không nhắm trúng ké thù.”
Nói xong Trần Long đi tới rút gươm thi triển:
“Lân Thần Loạn vuốt”
Vung kiếm, lần này đòn tấn công của Trần Long nhắm trúng mục tiêu bao cát liền bị những nhát cắt không ngừng nhắm vào khối gỗ, không hề có một nhát cắt nào lệch.
“làm lại cho ta xem đi” Trần Long cất lời nói với người học trò.
Ngay sau lời nói của thầy Trần Thái tiến tới, thi triển lại chiêu thức và lần này đòn tấn công của anh ta đã khá khẩm hơn một chút. Nhiều nhát cắt đã chém trúng khối gỗ.
“Được rồi hôm nay luyện tập như vậy là đủ rồi, con đã có thể sử dụng được chiêu thức của Lân thần ảnh vậy là được rồi. Bây giờ chỉ còn việc luyện tập để thành thạo và tận dụng tối đa sức mạnh của chiêu thức nữa thôi”
Nói rồi Trần Long quay lưng rời đi phía sau là tiếng nói của Trần Thái:
“Vậy là con đã đủ khả năng được tăng cấp lên pháp sư cấp Trần Lân chưa thầy. Con đã có thể sử dụng được các chiêu thức của Lân thần ảnh rồi”
Trần Long vẫn đi tiếp vừa đi vừa nói:
“Luyện tập thêm đi rồi con sẽ đạt được cấp bậc mà mình muốn”
Khoảng thời gian vài tháng sau cuộc chiến tại làng Thụ. Cuộc sống của Trần Long tương đối yên bình những tên tà pháp sư cũng không hoạt động mạnh mẽ ít nhất là trong vùng địa bàn gia tộc Trần. Ông cũng đã có thời gian để học cách sử dụng thành thạo Tiên Thuật và huấn luyện cho người học trò của mình là Trần Thái.
Sau cả buổi sáng rèn luyện cho người học trò, ông đi vào nhà ăn để ăn trưa. Bữa cơm thịnh soạn với rất nhiều món ăn ngon với đầy đủ dưỡng chất được chế biến bởi các đầu bếp có tài nghệ. Trần Long ngồi chung mâm với trưởng tộc Trần Đế và hai vị bô lão. Họ bàn với với nhau những truyện về tình hình pháp sự hiện giờ và các chiến lược để đối phó với tà pháp sư trong tương lai. Thình thoảng trong cuộc trò chuyện họ có kể cho nhau những câu chuyện cười, câu chuyện ngày xưa.
Sau bữa cơm trưa Trần Long trở về với căn phòng của mình để nghỉ ngơi nhằm chiều luyện tập Tiên Thuật.
Căn phòng với đầy đủ tiện nghi với một chiếc tủ xách lớn, một chiếc bàn, tủ quần áo, chiếc giường và bộ chăn gối đắt tiền, có một chiếc ti vi Lg 50 inch đặt đối diện giường và chiếc điều hoà Casper. Tuy nhiều tiện nghi là vậy nhưng Trần Long ít khi sử dụng. Kể cả chiếc điện thoại iPhone 15 pro max mới nhất, ông cũng vứt trong phòng chả mấy khi sử dụng. Mà ông cũng chẳng biết làm gì với chiếc điện thoại mới nhất này. Có chăng chỉ là ứng dụng ngân hàng để nhận tiền sau mỗi nhiệm vụ, hoặc là ứng dụng nhắn tin với ông bạn Lê Nam hoặc trong nhóm chat của gia tộc. Trần Long cầm chiếc điện thoại lên, không một thông báo thế rồi ông lại vứt nó trên mặt bàn toan trèo lên giường nghỉ trưa thì:
“TING” một tiếng chuông thông báo vang lên